- Trang chủ
- Trá»i Tối
- ChÆ°Æ¡ng 75: C75: Xa nhau má»™t thá»i gian
Tác giả:
ChÆ°a tá»›i bảy giá» sáng, bầu trá»i vẫn tối Ä‘en nhÆ° má»±c.
Mưa đã tạnh từ lâu, nhưng độ ẩm trong không khà vẫn rất nặng.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘ang còn ngủ, ngay cả Mao Mao cÅ©ng chÆ°a tỉnh dáºy.
Duy chỉ có Bạch Tá» là đang đứng ở trÆ°á»›c boong tà u, vẻ mặt bình tÄ©nh, cô chống hai tay lên lan can, quay đầu nhìn vá» phÃa má»™t cái cây cà nh lá ráºm rạp trên bá», nhÆ° có Ä‘iá»u Ä‘ang suy nghÄ©.
Dù không có ánh sáng, nhÆ°ng cây cối xung quanh vẫn phát triển rất tÆ°Æ¡i tốt, Ä‘iá»u nà y không há» bình thÆ°á»ng chút nà o.
NhÆ°ng ở thế giá»›i hiện tại nà y, hầu nhÆ° không có gì là bình thÆ°á»ng được nữa.
Và dụ như, Bạch TỠbiết được mình có thể là kẻ đã sát hại cha mẹ của mình.
Thá»i Ä‘iểm nghe Mạnh DÄ© Lam ý thức không rõ rà ng nói ra những lá»i nà y, Bạch Tá» hÆ¡n ná»a ngà y vẫn không kịp phản ứng.
Ngoà i ra, cô còn nhá»› lúc mình Ä‘ang ôm Mạnh DÄ© Lam, đã nghe thấy ngÆ°á»i trong ngá»±c mÆ¡ hồ gá»i má»™t tiếng "Tiểu Tá»".
Má»™t danh xÆ°ng nghe rất thân máºt, nhÆ°ng đối vá»›i Bạch Tá» bây giá», cô lại cảm thấy có chút vừa xa lạ vừa quen thuá»™c.
Nhiá»u năm vá» trÆ°á»›c, chỉ có cha mẹ của Bạch Tá» là thÃch gá»i cô nhÆ° váºy, trong khi những ngÆ°á»i khác, kể cả anh trai Bạch Tang, cÅ©ng chỉ gá»i cô là Bạch Tá» - Ãt nhất trong ký ức còn sót lại của Bạch Tá» là nhÆ° váºy.
Mà tối hôm qua, Mạnh DÄ© Lam đã gá»i cô là "Tiểu Tá»" trong tình trạng ý thức không rõ rà ng.
Äiá»u nà y cÅ©ng có nghÄ©a là , Mạnh DÄ© Lam đã sá»›m nhá»› ra rất nhiá»u chuyện trong quá khứ.
Có lẽ cô ấy đã nhá»› lại lúc hai ngÆ°á»i gặp nhau, cô ấy cÅ©ng giống nhÆ° cha mẹ của Bạch Tá», gá»i Bạch Tá» là "Tiểu Tá»", cùng vá»›i chuyện "Bạch Tá» có thể đã giết cha mẹ mình."
"Bạch Tá»." PhÃa sau vang lên má»™t tiếng gá»i nhẹ nhà ng.
Bạch Tá» xoay ngÆ°á»i lại, nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang đứng ở cá»a khoang tà u, cô mỉm cÆ°á»i nói: "Cô dáºy rồi ah."
Mạnh DÄ© Lam cau mà y, sắc mặt có chút kỳ quái, cô vẫn giữ cánh cá»a, không đáp lại lá»i của Bạch Tá».
Vừa rồi lúc tỉnh lại ở trong phòng, Mạnh DÄ© Lam theo bản năng sá» sá» bụng, nhÆ°ng không có nhÆ° thÆ°á»ng ngà y, chạm và o cánh tay vòng qua eo mình của Bạch Tá».
Sau đó, cô nhìn sang bên cạnh, má»›i phát hiện Bạch Tá» không có ở trên giÆ°á»ng.
Mạnh DÄ© Lam ngÆ¡ ngác khoảng ná»a phút, má»›i nhá»› ra Bạch TỠđã chuyển xuống lầu.
Ngay lúc Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang cảm thấy tức giáºn vì Bạch Tá» không lên lầu tìm mình, cô lại chợt nhá»› ra, cách đây không lâu mình đã ôm lấy Bạch Tá», đồng thá»i mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ nói và o tai đối phÆ°Æ¡ng... Những lá»i không nên nói.
Cô không thể phân biệt được, đó là mơ hay thực.
Nghĩ đến đây, Mạnh Dĩ Lam tỉnh cả ngủ.
Cô cấp tốc cầm đồng hồ lên, nhìn thấy tin nhắn mình đã gá»i cho đối phÆ°Æ¡ng, sau khi tỉnh dáºy từ cÆ¡n ác má»™ng đêm qua, cô láºp tức kiểm tra vị trà hiện tại của Bạch Tá».
Nhìn thấy đối phương đang ở mũi tà u cách đó không xa, cô nhanh chóng thay quần áo, rồi vội và ng chạy lên boong tà u.
Mãi cho đến khi mặt đối mặt vá»›i Bạch Tá», nhìn thấy vẻ mặt đối phÆ°Æ¡ng bình tÄ©nh Ä‘ang đứng ở cách đó không xa, tháºm chà còn mỉm cÆ°á»i vá»›i mình, tá»±a hồ không có gì khác ngà y thÆ°á»ng, Mạnh DÄ© Lam má»›i âm thầm thở phà o nhẹ nhõm.
Cô cháºm rãi Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Bạch Tá», có chút do dá»± nói: "Tối hôm qua..."
"Ná»a đêm cô gá»i tin nhắn cho tôi," Bạch Tá» nói, sau đó quay đầu lại nhìn cây đại thụ bên bá» sông, "Sau khi Ä‘á»c xong, tôi sợ cô xảy ra chuyện, cho nên má»›i đến phòng của cô."
Äêm qua, sau khi Bạch Tá» dá»— Mạnh DÄ© Lam chìm và o giấc ngủ, cÅ©ng là lúc sắp đến thá»i gian cô phát tác.
Cô vá»™i và ng xuống lầu, Ä‘i vá» phòng ăn trái cây, nhÆ°ng vì lo lắng Mạnh DÄ© Lam sẽ xảy ra chuyện gì khác, nên cô vá»™i và ng quay lại phòng ngủ của Mạnh DÄ© Lam trÆ°á»›c khi mình cảm thấy buồn ngủ, sau đó cô liá»n ngủ thiếp Ä‘i bên cạnh đối phÆ°Æ¡ng.
Một đêm không mộng mị.
NhÆ°ng không biết vì sao, lần nà y Bạch Tá» tỉnh dáºy rất nhanh.
Nhìn Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang ngủ ngon là nh trong lòng mình, sắc mặt đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng rất tốt, cô liá»n lặng lẽ rá»i giÆ°á»ng, má»™t mình Ä‘i lên boong tà u hÃt thở không khÃ.
Äá»™t nhiên, má»™t cÆ¡n gió lạnh thổi qua, sau khi Mạnh DÄ© Lam giÆ¡ tay siết chặt chiếc áo khoác trên ngÆ°á»i, cô có chút không được tá»± nhiên nhìn Bạch Tá», tháºn trá»ng há»i: "Tôi... Có nói gì không?"
"Cô nói cô đau đầu." Bạch TỠquay đầu lại nhìn Mạnh Dĩ Lam.
Mạnh DÄ© Lam gáºt gáºt đầu, ho nhẹ má»™t tiếng, rồi giải thÃch: "Tôi lại gặp ác má»™ng, có thể là ..."
"Còn nữa..." Bạch Tá» cởi áo khoác của mình xuống, sau đó nhẹ nhà ng khoác lên vai Mạnh DÄ© Lam, nhÆ°ng lá»i nói của cô lại khiến Mạnh DÄ© Lam không kịp phòng bị, "... Cô còn nói sẽ giúp tôi Ä‘iá»u tra rõ chân tÆ°á»›ng, để chứng minh tôi không phải là kẻ sát hại cha mẹ mình."
Nói xong, Bạch Tá» xoay ngÆ°á»i, ghé đầu lên lan can, nhìn vá» phÃa mặt sông.
Biểu hiện của Bạch Tá» quá mức bình tÄ©nh, khiến Mạnh DÄ© Lam há to miệng, nhÆ°ng lại không thể nói được lá»i nà o.
Sau đó, cô nghe thấy Bạch TỠnói: "Mạnh Dĩ Lam, tôi muốn đến thủy cung một lát."
Từ nảy đến giá», Mạnh DÄ© Lam vốn còn không biết nên giải thÃch thế nà o, liá»n có chút giáºt mình, nhÆ°ng sau đó thái Ä‘á»™ thay đổi, nhÃu mà y nói: "Cô muốn Ä‘i tìm Du Vu à sao?"
Bạch Tá» gáºt đầu, không nháºn ra cảm xúc của Mạnh DÄ© Lam đã biến hoá: "Tôi có má»™t số việc muốn nhá» cô ấy giúp đỡ, má»™t mình tôi Ä‘i là được rồi."
Trong lòng Mạnh DÄ© Lam có chút không vui, cô nghÄ© tá»›i tin nhắn hôm qua mình nháºn được, Du Vu à cÅ©ng muốn gặp Bạch Tá» - Ah, hai ngÆ°á»i nà y quả thá»±c thần giao cách cảm.
Không nghe thấy đối phÆ°Æ¡ng trả lá»i, Bạch Tá» liá»n nghi ngá» quay đầu lại, má»›i phát hiện vẻ mặt của Mạnh DÄ© Lam có chút lãnh đạm Ä‘ang nhìn vá» nÆ¡i phÃa xa.
"Có chuyện gì sao?" Bạch Tá» há»i.
Mạnh DÄ© Lam vẫn nhìn vá» phÃa đằng xa, tá»±a hồ nhÆ° Ä‘ang ngẫm nghÄ© má»™t chút, sau đó nhÃu mà y há»i: "Bạch Tá», cô giáºn tôi vì đã không nói cho cô biết chuyện của cha mẹ sao?"
Nói cách khác, đêm qua Mạnh DÄ© Lam đã không cẩn tháºn nói ra chuyện "Bạch TỠđã giết cha mẹ".
"Äó chỉ là má»™t tin tức cÅ©, không thể xác định là tháºt hay giả." Mạnh DÄ© Lam xoay ngÆ°á»i lại, kiên nhẫn thấp giá»ng giải thÃch: "TrÆ°á»›c tiên, tôi cần phải xác minh lại má»™t chút..."
NhÆ°ng cô còn chÆ°a nói xong, Bạch TỠđã cắt lá»i: "Không, tôi không có giáºn."
Mạnh DÄ© Lam quay đầu lại, nhìn thấy vẻ mặt Bạch Tá» rất bình tÄ©nh, tá»±a nhÆ° tháºt sá»± không hỠđể ý tá»›i chuyện đó.
NhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam không nhìn thấy được, bà n tay phải được giấu kÃn sau lÆ°ng Bạch Tá», Ä‘ang được nắm chặt thà nh nắm đấm, cÅ©ng nhá» cách nà y mà cô trấn áp được ná»—i sợ hãi trong lòng, tránh để lá»™ ra cảm xúc của mình.
Quả thá»±c, Bạch Tá» không há» tức giáºn.
Tuy nhiên, cô cảm thấy rất sợ hãi.
Mạnh DÄ© Lam không có nháºn ra Ä‘iá»u gì kỳ lạ, cô hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, Ä‘á»™t nhiên trầm giá»ng há»i: "Hay là cô giáºn tôi ở trÆ°á»›c mặt cô mẫu, ngầm thừa nháºn cô là ... Chó của tôi?"
Sau khi những lá»i nà y được nói ra, dÆ°á»ng nhÆ° bức tÆ°á»ng vô hình giữa hai ngÆ°á»i, ngay láºp tức bị phá bá».
Bạch Tá» không có trả lá»i ngay, nhÆ°ng bà n tay phải giấu sau lÆ°ng khẽ cá» Ä‘á»™ng.
"Tháºt xin lá»—i, tôi..." Mạnh DÄ© Lam có chút xấu hổ, tiến đến gần Bạch Tá» má»™t bÆ°á»›c, nhẹ giá»ng nói: "Lúc đó tôi không nên trả lá»i nhÆ° váºy."
Vừa nghe đến Mạnh DÄ© Lam luôn kiêu ngạo nhÆ° váºy, mà lại nhẹ nhà ng nói ra ba chữ "Tháºt xin lá»—i", ná»—i oán giáºn trong lòng Bạch Tá» láºp tức tiêu tan.
Nhưng cô vẫn cúi đầu, không biết đang nhìn cái gì, cũng không có lên tiếng.
Lần đầu tiên nhìn thấy Bạch Tá» nhÆ° váºy, Mạnh DÄ© Lam có chút bối rối nói: "Cô mẫu của tôi nhìn thì có vẻ rất dá»… nói chuyện, nhÆ°ng thá»±c ra thủ Ä‘oạn của bà ấy lại rất tà n nhẫn, dÆ°á»›i tình huống đó, tôi không thể để cho cô mẫu nghÄ© rằng tôi và cô có quan hệ..."
Cuối cùng, Bạch Tá» lắc đầu cÆ°á»i cắt ngang lá»i Mạnh DÄ© Lam: "Tôi cÅ©ng không có vì chuyện nà y mà tức giáºn."
Mạnh DÄ© Lam miệng há hốc, có chút bất đắc dÄ© Ä‘em lá»i giải thÃch phÃa sau nuốt xuống.
Sau đó, cô nhá»› tá»›i chuyện Bạch Tá» muốn Ä‘i tìm Du Vu Ã, sá»± buồn bá»±c trong lòng lại dâng lên.
Ngay cả bản thân Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng không nháºn ra, rằng má»—i khi bản thân liên tưởng Bạch Tá» và Du Vu à ở cùng má»™t chá»— vá»›i nhau, cô sẽ luôn dá»… nổi giáºn.
"Nếu không tức giáºn," Mạnh DÄ© Lam cau mà y, cố gắng là m cho giá»ng nói của mình bá»›t lạnh lùng hÆ¡n, "Váºy tại sao cô lại nuốt lá»i?"
Bạch TỠnhướn mà y, hoà n toà n không hiểu Mạnh Dĩ Lam vừa nói gì.
Mạnh DÄ© Lam hÃt sâu má»™t hÆ¡i: "Cô đã nói tạm thá»i sẽ không rá»i Ä‘i mà ."
"Tôi không có rá»i Ä‘i," Bạch Tá» sững sá», giải thÃch nói, "Tôi chỉ Ä‘i tìm Du Vu à nói chuyện thôi, rất nhanh sẽ quay trở lại."
Mạnh DÄ© Lam mÃm môi, ánh mắt lạnh Ä‘i má»™t chút: "Bên ngoà i há»—n loạn nhÆ° váºy, vá»›i tình trạng hiện tại của cô, nếu má»™t mình Ä‘i ra ngoà i, chẳng may có chuyện gì thì là m sao trở lại được?"
Bạch TỠý thức được, Mạnh DÄ© Lam lại tức giáºn.
NhÆ°ng tháºt ra, ngoà i chÃnh bản thân Bạch Tá», cô hiếm khi thấy Mạnh DÄ© Lam nổi giáºn vá»›i ai.
Nếu bị chá»c giáºn, cô ấy tuyệt đối sẽ không nói bất cứ Ä‘iá»u gì, chỉ cần trá»±c tiếp Ä‘á»™ng thủ hoặc bà y tá» thái Ä‘á»™ của mình bằng ánh mắt lạnh lùng là đủ.
Mạnh DÄ© Lam có má»™t tÃnh cách nhÆ° váºy, đồng thá»i cÅ©ng khiến ngÆ°á»i ta tránh xa cô.
Tuy nhiên, má»—i khi Mạnh DÄ© Lam nổi giáºn vá»›i Bạch Tá», cô ấy lại hà nh Ä‘á»™ng hÆ¡i khác thÆ°á»ng, cô luôn vén lá»n tóc dà i ở bên mặt ra sau tai, để lá»™ ra vẻ mặt xinh đẹp và nghiêm túc, sau đó kiên nhẫn giải thÃch những mâu thuẫn giữa hai ngÆ°á»i, rồi phân tÃch từng cái má»™t cho Bạch Tá» nghe.
Cuối cùng, Bạch TỠđầu óc đơn giản sẽ luôn bị Mạnh Dĩ Lam là m cho choáng váng, sau đó Bạch TỠsẽ tự giác chân thà nh xin lỗi đối phương.
NhÆ°ng lần nà y, Bạch Tá» cố ý để đầu óc mình trống rá»—ng, không táºp trung nghe đối phÆ°Æ¡ng nói chuyện.
Mạnh DÄ© Lam không có chú ý tá»›i Ä‘iểm nà y, cô hạ giá»ng, kiên nhẫn phân tÃch: "Không phải tôi đã nói là mình đã liên lạc được vá»›i ngÆ°á»i của VÄ©nh Thái sao? Sao cô không thể ở lại đây chá»?"
DÆ°á»ng nhÆ° cuá»™c nói chuyện giữa hai ngÆ°á»i đã từng xảy ra giống váºy rất nhiá»u lần, Mạnh DÄ© Lam cảm thấy có chút mệt má»i: "Tại sao cô phải chống lại tôi? Trong má»i chuyện cô luôn tá»± mình quyết định..."
"Mạnh DÄ© Lam," Bạch Tá» Ä‘á»™t nhiên tiến lên má»™t bÆ°á»›c, hÆ¡i ngẩng đầu nhìn Mạnh DÄ© Lam, "Sao cô lại tốt vá»›i tôi nhÆ° váºy?"
Äá»™ng tác tay của Mạnh DÄ© Lam khá»±ng lại, cô có chút không kịp phản ứng.
Vẻ mặt và giá»ng nói của Bạch Tá» rất nghiêm túc, má»—i lá»i cô nói Ä‘á»u khiến Mạnh DÄ© Lam cảm thấy rất doạ ngÆ°á»i: "Không ngại cùng Hoà nh à dÃnh lÃu, cứu tôi trở lại thà nh phố B; vì để tôi là m quen vá»›i bản thân sau khi thà nh ngÆ°á»i biến dị, liên tục thức đêm tìm hiểu các loại tÆ° liệu; bất chấp an toà n tÃnh mạng của mình, nhất quyết cứu tôi từ hang Ä‘á»™ng trở vá»..."
Vừa nói, Bạch Tá» vừa kéo lấy cổ tay Mạnh DÄ© Lam, tò mò nhẹ giá»ng há»i: "Tại sao váºy?"
Má»—i lá»i Bạch Tá» nói ra Ä‘á»u giống nhÆ° má»™t mÅ©i dao sắc nhá»n, liên tục khứa và o trái tim Mạnh DÄ© Lam, nhÆ° muốn khám phá bà máºt nà o đó Ä‘ang ẩn giấu bên trong, là m cho Mạnh DÄ© Lam không thể né tránh được.
NhÆ°ng cùng lúc đó, hÆ¡i ấm từ cổ tay truyá»n đến khiến Mạnh DÄ© Lam cảm thấy rất quyến luyến, không muốn cá» Ä‘á»™ng.
Tuy ánh đèn mỠảo, nhưng Bạch TỠnhìn thấy trên mặt Mạnh Dĩ Lam lộ ra vẻ ngượng ngùng chưa từng thấy, hình như là đối phương muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng chỉ đứng ngây ngốc tại chỗ, không lên tiếng.
Bạch Tá» cảm giác, có má»™t luồng hÆ¡i ấm từ trên ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng truyá»n thẳng và o trong trái tim mình.
Cảm giác giống như linh hồn vừa va chạm nà y khiến Bạch TỠcảm thấy rất vui mừng và cảm động, nhưng trong đó cũng có chút khó chịu... Không thể nà o xem nhẹ.
Giá» phút nà y, Bạch Tá» không có cách nà o kiá»m chế tình cảm của mình, cô cÅ©ng không muốn kiá»m chế nữa.
"Mạnh DÄ© Lam," Bạch Tá» hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, khẽ nói: "Tôi thÃch cô."
Giống nhÆ° má»™t tia sét không có âm thanh, Bạch Tá» nháºn thấy bà n tay Ä‘ang bị mình nắm chặt của Mạnh DÄ© Lam hÆ¡i cá» Ä‘á»™ng, đôi mắt cô ấy hÆ¡i mở to.
Một cơn gió lạnh thổi qua, cái lạnh đang nhẹ vuốt v e gò má Mạnh Dĩ Lam.
Thế nhÆ°ng, Mạnh DÄ© Lam rõ rà ng cảm nháºn được má»™t luồng hÆ¡i ấm từ vết nứt nà o đó trong lòng mình Ä‘ang truyá»n ra, khiến cô cảm thấy nhá»™n nhạo.
Cảm xúc trong mắt phải của Bạch TỠnhìn cô, rất trong trẻo mà thuần tuý.
Thái Ä‘á»™ bây giá» của ngÆ°á»i nà y cÅ©ng hệt nhÆ° khi tá» tình vá»›i mình trong cá»a hà ng thú bông, thà nh kÃnh vô cùng.
Lúc ấy, Bạch TỠđã nói - Äối vá»›i tôi, cô quả thá»±c là má»™t ngÆ°á»i rất quan trá»ng.
Bây giá», Bạch Tá» còn nói: Mạnh DÄ© Lam, tôi thÃch cô.
Cô chợt phát hiện, tình cảm của Bạch Tá» dà nh cho mình dÆ°á»ng nhÆ° chÆ°a bao giá» thay đổi, bất kể đối phÆ°Æ¡ng có bị tiêm thuốc hay không.
Giống nhÆ° má»™t đứa trẻ lạc Ä‘Æ°á»ng Ä‘i quanh quẩn, đến cuối cùng lại quay vá» nÆ¡i xuất phát.
Mạnh DÄ© Lam ngừng hô hấp, cô có thể cảm nháºn được rõ rà ng, giá» phút nà y đây, cảm xúc thuần khiết không pha lẫn tạp niệm trong mắt Bạch Tá» Ä‘ang nhẹ nhà ng len lá»i và o trái tim cô từng chút má»™t, sau đó từ từ hòa quyện cùng hÆ¡i ấm Ä‘ang truyá»n ra từ má»™t vết nứt nà o đó trong trái tim cô.
Khoảnh khắc tiếp theo, vết nứt hoà n toà n sụp đổ và biến thà nh một khoảng trống cực lớn.
DÆ°á»ng nhÆ° có vô số lông vÅ© từ khoảng trống tuôn ra, trong nháy mắt lấp đầy toà n bá»™ cÆ¡ thể Mạnh DÄ© Lam, đầy đặn và ấm áp.
Nhưng cùng lúc đó, Mạnh Dĩ Lam lại phát hiện, cô nhìn thấy trong mắt Bạch TỠcó chút khó chịu không thể bỠqua.
Sau đó, cô rõ rà ng cảm nháºn được bà n tay Ä‘ang nắm chặt mình của đối phÆ°Æ¡ng chợt buông lá»ng ra má»™t chút.
Mạnh DÄ© Lam nghe được giá»ng nói của Bạch Tá» vang bên tai: "Cho nên, cô không thể lại đối xá» tốt vá»›i tôi nhÆ° váºy nữa."
Mạnh DÄ© Lam còn chÆ°a kịp phản ứng, Bạch TỠđã hÆ¡i cúi đầu, dá»i Ä‘i ánh mắt Ä‘ang nhìn nhau của hai ngÆ°á»i: "Nếu tháºt sá»± có thể cứu được anh trai mình, tôi chuẩn bị... Cùng anh ấy rá»i Ä‘i."
Phải mất má»™t lúc lâu, Mạnh DÄ© Lam má»›i có thể hiểu hết lá»i Bạch Tá» nói.
Chuẩn bị rá»i Ä‘i cùng anh trai - Ä‘iá»u nà y có nghÄ©a là , cô ấy muốn cùng mình má»—i ngÆ°á»i má»™t ngã?
Những chiếc lông vÅ© tuôn ra từ khoảng trống bá»—ng tan chảy nhÆ° tuyết, hÆ¡i ấm bao bá»c toà n thân giá» cÅ©ng bị gió lạnh thổi bay.
Cảm giác kỳ diệu mà cô chÆ°a từng trải qua trÆ°á»›c đây, bá»—ng vì lá»i nói của Bạch Tá» mà tan biến ngay láºp tức.
Sắc mặt của Mạnh DÄ© Lam chìm xuống vá»›i tốc Ä‘á»™ mà mắt thÆ°á»ng có thể nhìn thấy, cô mÃm chặt môi, sau đó nhà n nhạt cÆ°á»i khẽ má»™t tiếng: "Äây chÃnh là ý của cô khi nói thÃch tôi sao?"
Nói xong, cô hất tay Bạch TỠra.
Bạch TỠngẩng đầu, nghi ngỠnhìn đối phương.
"Cô má»›i nói tạm thá»i sẽ không rá»i Ä‘i, lúc sau lại nói muốn Ä‘i tìm Du Vu Ã, hiện tại lại nói muốn cùng anh trai rá»i Ä‘i." Mạnh DÄ© Lam cà ng nói cà ng tức giáºn: "Cô có biết anh trai mình là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o không? Cô biết rõ vá» anh ta sao? Váºy mà lại tá»± ý quyết định rá»i Ä‘i cùng anh ta?"
Không cách nà o tá»± kiá»m chế được cảm xúc, Mạnh DÄ© Lam tiết lá»™ má»™t sá»± tháºt tà n khốc khác vá»›i Bạch Tá»: "Năm đó, chÃnh Bạch Tang đã báo tin cô là kẻ giết ngÆ°á»i, cô có biết không?!"
Bạch Tá» toà n thân chấn Ä‘á»™ng, sắc mặt láºp tức tái nhợt.
Mạnh DÄ© Lam vừa nói ra đã hối háºn rồi, sau đó cô hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, trầm giá»ng nói: "Tôi xin lá»—i, nhÆ°ng giấu cô thêm nữa cÅ©ng không có ý nghÄ©a gì."
Bạch Tá» nhÃu mà y lại, lui vá» phÃa sau má»™t bÆ°á»›c.
Còn chÆ°a kịp bình tÄ©nh lại, cô đã nghe thấy Mạnh DÄ© Lam thì thầm: "Bạch Tá», kỳ thá»±c... Cô không há» hiểu tôi chút nà o."
Mấy ngà y qua, Mạnh DÄ© Lam luôn cảm thấy Bạch Tá» giống nhÆ° má»™t con diá»u, bản thân mình chỉ dùng má»™t sợi dây mảnh để kéo đối phÆ°Æ¡ng, luôn lo trÆ°á»›c lo sau, sợ gió quá mạnh sẽ đứt dây, lại sợ nếu gió quá yếu, con diá»u sẽ rÆ¡i mất ở má»™t nÆ¡i rất xa nà o đó.
Mạnh DÄ© Lam là ngÆ°á»i luôn giữ má»i thứ trong tầm kiểm soát, cô cảm thấy việc nà y có chút không thể chịu Ä‘á»±ng ná»—i.
Bỗng nhiên Mạnh Dĩ Lam cảm thấy, có lẽ dừng lại ở mối quan hệ bạn bè sẽ nhẹ nhà ng hơn một chút.
HÆ¡n nữa, trong hoà n cảnh hiện tại, "tình yêu" có lẽ là thứ Ãt đáng để theo Ä‘uổi nhất.
Có thể một tuần sau, ở đâu đó trong thà nh phố B sẽ xảy ra hỗn loạn.
Có thể trong má»™t tháng nữa, táºp Ä‘oà n Hoà nh à sẽ bởi vì chia rẽ ná»™i bá»™ mà sụp đổ hoà n toà n.
Hoặc có thể má»™t năm sau, chÃnh phủ sẽ bị láºt đổ, nhân loại sẽ không còn khả năng chiến đấu chống lại ngÆ°á»i Ä‘á»™t biến.
Cuối cùng, rồi tất cả má»i thứ sẽ bị diệt vong.
Mối quan hệ trÆ°á»›c đây của hai ngÆ°á»i có thân máºt thì sao chứ?
Hiện tại, Ä‘iá»u quan trá»ng nhất cần cân nhắc chÃnh là , tìm cách sống sót và ổn định tình trạng của Bạch Tá».
Dù sao thì tuyệt đối cÅ©ng không giống nhÆ° bây giá», trăn trở vì cái gá»i là "tình yêu" vô hình kia.
Mạnh DÄ© Lam biết rõ mình không nên tiếp tục nói nữa, nhÆ°ng khi nghÄ© tá»›i Bạch Tá» không chỉ muốn má»™t mình Ä‘i tìm Du Vu Ã, mà còn tá»± tiện quyết định rá»i Ä‘i cùng Bạch Tang, cô không kiá»m chế được bản thân, giống nhÆ° Ä‘ang há»n dá»—i, tiếp tục nói: "TÃnh kiểm soát của tôi luôn rất mạnh mẽ. Ngay cả khi tôi thÃch phụ nữ, tôi cÅ©ng sẽ không bao giá» thÃch má»™t ngÆ°á»i luôn tá»± mình Ä‘Æ°a ra quyết định và chống lại tôi trong má»i việc."
TrÆ°á»›c khi Bạch Tá» có thể ổn định lại tinh thần sau khi biết mình bị anh trai báo cáo vá» việc giết cha mẹ, má»™t lần nữa Bạch Tá» lại ngây ngốc trÆ°á»›c những lá»i Mạnh DÄ© Lam nói.
Không biết qua bao lâu, Mạnh Dĩ Lam nhìn thấy vẻ mặt của Bạch TỠxuất hiện biểu cảm có chút vi diệu.
Cô chÆ°a bao giá» thấy Bạch Tá» có biểu cảm nhÆ° váºy.
DÆ°á»ng nhÆ° là đang khó chịu, nhÆ°ng cÅ©ng xen lẫn chút bối rối không nói nên lá»i.
Mạnh Dĩ Lam cảm thấy trái tim mình như bị gai đâm, từng đợt đau đớn khiến cô không tự chủ tiến lại gần Bạch TỠmột bước.
NhÆ°ng khoảnh khắc tiếp theo, cô nhìn thấy Bạch Tá» mỉm cÆ°á»i vá»›i mình, mặc cho trong đôi mắt thanh thuần của đối phÆ°Æ¡ng vẫn còn đó ná»—i Æ°u thÆ°Æ¡ng chÆ°a há» phai nhạt.
Tương phản với Mạnh Dĩ Lam, Bạch TỠlùi lại một bước, tựa lưng và o lan can.
Sau đó, cô nhẹ nhà ng thì thầm: "Tôi biết chứ."
Tôi biết cô sẽ không thÃch tôi, không có gì ngạc nhiên cả.
Có lẽ từ rất lâu trÆ°á»›c kia rồi, Ä‘iá»u nà y đã rất rõ rà ng.
NhÆ°ng giá» phút nà y, ngÆ°á»i lại thẳng thừng nhắc lại Ä‘iá»u nà y - không dùng bất kỳ cái cá»› nà o, không phải vì ngÆ°á»i không thÃch phụ nữ, cÅ©ng không phải vì ngÆ°á»i mất Ä‘i ký ức.
Mà là bởi vì, ngÆ°á»i không thÃch má»™t ngÆ°á»i nhÆ° tôi.
Bạch Tá» chÆ°a bao giá» mong Æ°á»›c Ä‘iá»u gì đến thế, mong Æ°á»›c giá nhÆ° mình đừng bị tiêm thuốc, nếu nhÆ° váºy, mình sẽ có thể thá» Æ¡ vá»›i những gì Mạnh DÄ© Lam nói.
Cô biết rằng mình không còn có thể sẵn sà ng nằm đó, để chỠánh sáng phÃa trÆ°á»›c nữa.
Nếu quá chói mắt, Bạch Tá» chỉ có thể tránh Ä‘i, để ánh sáng không lá»t và o mắt nữa.
HÆ¡n nữa, Bạch Tá» chỉ còn lại ná»a năm, cô nhất định phải nói lá»i từ biệt vá»›i ánh sáng nà y.
Bạch Tá» chỉ hy vá»ng, dáng vẻ của chÃnh mình khi nói lá»i từ biệt sẽ có thể đẹp hÆ¡n trong mắt đối phÆ°Æ¡ng.
"Cho nên, Mạnh DÄ© Lam, cô không thể đối xá» tốt vá»›i tôi nhÆ° váºy nữa," Bạch Tá» hÆ¡i ngẩng đầu, vẻ mặt Æ°u thÆ°Æ¡ng nhÆ°ng không rụt rè, "Nếu nhÆ° sau nà y tôi quá thÃch cô, lại lần nữa dây dÆ°a, thì là m sao bây giá»?"
Mạnh DÄ© Lam nhìn thấy trong mắt Bạch Tá» dÆ°á»ng nhÆ° có nÆ°á»›c mắt sắp rÆ¡i xuống.
Cô còn chÆ°a kịp nói gì, Bạch TỠđã quay lÆ°ng vá» phÃa Mạnh DÄ© Lam, hai tay đặt lên lan can, tiếp tục nói nhÆ° Ä‘ang đùa giỡn, nhÆ°ng thanh âm lại có chút nghẹn ngà o: "Tôi không thể chết được, nếu cứ tiếp tục nhÆ° váºy..."
Bạch Tá» quay đầu nhìn Mạnh DÄ© Lam, nhÆ°ng nÆ°á»›c mắt đã không còn thấy nữa: "... Tôi lại sẽ giống nhÆ° trÆ°á»›c quấy rầy cô, Ä‘á»i nà y cô lại không thể tránh khá»i tôi."
Hai ngÆ°á»i nhìn nhau, hồi lâu không ai nói chuyện.
Hai ngÆ°á»i chỉ cách nhau và i bÆ°á»›c, nhÆ°ng cả hai Ä‘á»u cảm thấy thân ảnh của ngÆ°á»i kia dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang ngà y cà ng xa dần.
Nghe những lá»i Bạch Tá» nói, trong lòng Mạnh DÄ© Lam cảm thấy Ä‘au nhói vô cùng, nhÆ°ng cô lại không thể nà o hiểu được.
Cái gì gá»i là "Tôi lại sẽ giống nhÆ° trÆ°á»›c quấy rầy cô"?
Cái gì gá»i là "Äá»i nà y cô lại không thể tránh khá»i tôi"?
Ngay cả bản thân Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng không nháºn ra, rằng mình đã hoà n toà n khác vá»›i trÆ°á»›c đây.
Bây giá», cô cÅ©ng không sợ Bạch Tá» quấy rầy mình, cÅ©ng chÆ°a từng nói muốn tránh khá»i Bạch Tá».
Cô chẳng qua là không muốn thay đổi mối quan hệ giữa hai ngÆ°á»i mà thôi.
Mạnh DÄ© Lam đè nén sá»± khó chịu trong lòng, bình tÄ©nh phân tÃch, cô nghÄ© rằng bởi vì đối phÆ°Æ¡ng quá Ä‘au buồn sau khi lá»i tá» tình bị từ chối, nên má»›i nói ra miệng những lá»i không có ý nghÄ©a mà thôi.
Cô hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, trầm giá»ng nói vá»›i Bạch Tá»: "Có lẽ chúng ta nên xa nhau má»™t thá»i gian sẽ tốt hÆ¡n." Sau đó, cô dừng lại, buá»™t bản thân nói hết lá»i: "Cô... Äi tìm Du Vu à đi."
Bạch Tá» nghe má»™t lúc, nhÆ°ng vẫn nhÆ° cÅ© mỉm cÆ°á»i, tá»±a nhÆ° dù cho Mạnh DÄ© Lam có nói gì, thì cô cÅ©ng sẽ không má»™t chút xúc Ä‘á»™ng.
Nhìn nụ cÆ°á»i của đối phÆ°Æ¡ng, Mạnh DÄ© Lam có chút không kiên nhẫn: "Hôm qua cô ấy vừa gá»i tin nhắn, nói muốn gặp cô."
Bạch Tá» còn chÆ°a kịp nói chuyện, Mạnh DÄ© Lam đã táºn lá»±c đè nén cảm giác chua xót trong lòng, thanh âm nghiêm túc hÆ¡n: "Vá» phÃa VÄ©nh Thái, nếu có tin tức gì tôi sẽ thông báo cho cô... Bạch Tá», đừng tin tưởng anh trai mình nhiá»u quá."
Nói xong, cô xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa khoang tà u.
Bạch Tá» vẫn đứng đó, nhìn bóng lÆ°ng cao gầy của Mạnh DÄ© Lam bÆ°á»›c và o khoang tà u, sau đó đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng không có quay lại nhìn mình, nhanh chóng đóng cá»a lại.
Cuá»™c trò chuyện nà y tuy chỉ kéo dà i chÆ°a đầy mÆ°á»i phút, nhÆ°ng Bạch Tá» lại có cảm giác nhÆ° mình đã trải qua hÆ¡n ná»a cuá»™c Ä‘á»i.
Cô vẫn Ä‘ang tá»±a và o lan can, nhÆ°ng tấm lÆ°ng vốn thẳng tắp giá» trở nên thả lá»ng hÆ¡n má»™t chút.
Má»™t lát sau, Bạch Tá» xoay ngÆ°á»i, hÆ¡i cúi thấp đầu.
Cô thấy mặt sông vốn luôn gợn sóng do trá»i mÆ°a liên tục, lúc nà y lại Ä‘ang lặng yên không lay Ä‘á»™ng.
Vốn dÄ© Bạch Tá» chỉ định Ä‘i đến thủy cung nói chuyện vá»›i Du Vu Ã, sau đó trÆ°á»›c buổi trÆ°a sẽ vá», dù sao cô vẫn phải là m cÆ¡m trÆ°a cho Mạnh DÄ© Lam.
NhÆ°ng bây giá», cô lại bị Mạnh DÄ© Lam trá»±c tiếp Ä‘uổi ra ngoà i.
Ai bảo bản thân không kiá»m chế được, cố ý bà y tá» tình cảm vá»›i đối phÆ°Æ¡ng?
NhÆ°ng Bạch Tá» lại không há» hối háºn, không há» chút nà o.
Và o thá»i khắc ấy, cô chỉ sợ sau nà y mình sẽ không bao giá» có cÆ¡ há»™i nói ra tình cảm chân tháºt nhất của mình vá»›i Mạnh DÄ© Lam.
Mặc dù dạo nà y, tần suất phát tác của Bạch TỠđã cháºm lại, nhÆ°ng đồng thá»i cô cÅ©ng hay quên má»™t số chuyện rất nhá».
Nó quá nhỠđể có thể nhắc tới, nhưng có vẻ như đó là dấu hiệu báo trước của bệnh Alzheimer*.
Vốn dÄ© Bạch Tá» không để ý tá»›i chuyện nà y, nhÆ°ng vừa rồi thá»i Ä‘iểm cùng Mạnh DÄ© Lam đối mặt, Bạch Tá» Ä‘á»™t nhiên cảm thấy có chút lo lắng, nếu cứ tiếp tục nhÆ° váºy, lỡ nhÆ° cô quên mất mình thÃch Mạnh DÄ© Lam, thì là m sao bây giá»?
Nếu nhÆ° váºy, má»™t ngà y nà o đó trong tÆ°Æ¡ng lai, khi Mạnh DÄ© Lam lÆ¡ đãng nghÄ© đến mình, hẳn là sẽ định nghÄ©a mình là "ngÆ°á»i phụ nữ thỉnh thoảng phát Ä‘iên" ah?
Mà bây giá», sau lá»i tá» tình nà y, trong tâm trà của Mạnh DÄ© Lam, Ãt nhất mình đã trở thà nh "ngÆ°á»i phụ nữ thỉnh thoảng phát Ä‘iên nhÆ°ng lại rất thÃch mình".
Tháºt tốt khi có thêm và i từ để hình dung nữa.
Tuy nhiên, Bạch Tá» không hiểu tại sao lần nà y Mạnh DÄ© Lam lại có phản ứng lá»›n nhÆ° váºy.
Bạch Tá» vốn tưởng, rằng Mạnh DÄ© Lam sẽ tùy ý để cô bà y tá» tình cảm của mình giống nhÆ° lúc ở cá»a hà ng thú nhồi bông.
NhÆ°ng không ngá», đối phÆ°Æ¡ng trá»±c tiếp Ä‘uổi mình ra ngoà i.
CÅ©ng tốt, nhÆ° Mạnh DÄ© Lam đã nói, hai ngÆ°á»i tháºt sá»± nên xa nhau má»™t thá»i gian.
NhÆ°ng Ä‘iá»u Bạch Tá» muốn, không phải là nhân cÆ¡ há»™i nà y để cả hai bình tâm lại, mà là nhân cÆ¡ há»™i nà y, dần dần rá»i xa Mạnh DÄ© Lam.
NgÆ°á»i biến dị nhÆ° cô chÃnh là quả bom hẹn giá», nếu ở lại bên cạnh Mạnh DÄ© Lam, đối phÆ°Æ¡ng nhất định sẽ luôn gặp rắc rối lá»›n.
ChÆ°a kể bây giá», thỉnh thoảng cô sẽ "phát Ä‘iên", tháºm chà cô còn nghi ngá», rằng từ nhiá»u năm vá» trÆ°á»›c mình đã là kẻ Ä‘iên rồi.
Có lẽ cô thá»±c sá»± đã là m Ä‘iá»u tá»™i lá»—i đó, cho nên Bạch Tang má»›i tố cáo tá»™i ác của mình, nhÆ° lá»i Mạnh DÄ© Lam đã nói.
Mặc dù không biết chuyện nà y có phải sá»± tháºt hay không, nhÆ°ng ngay từ đầu, Bạch Tá» cÅ©ng không dám đánh cược rằng mình có phải là kẻ Ä‘iên hay không.
Có lẽ Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng không quá chắc chắn, cho nên cô ấy đã giữ bà máºt chuyện nà y.
Dù sao thì sá»›m muá»™n gì cô cÅ©ng phải rá»i khá»i Mạnh DÄ© Lam, đây là tuyến Ä‘Æ°á»ng đã được định sẵn từ lâu, hiện tại cô chỉ là xuất phát trÆ°á»›c thá»i hạn mà thôi.
Tất cả Ä‘á»u là mong muốn của Bạch Tá».
Thế nhưng...
Bạch Tá» hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, nụ cÆ°á»i trên mặt dần dần nhạt Ä‘i.
Thế nhưng, tại sao tâm trạng hiện giỠcủa mình so với tưởng tượng lại cà ng thêm khó chịu?
Sau lÆ°ng truyá»n đến tiếng ma sát của cá»a sắt.
Bạch Tá» hÃt và o má»™t hÆ¡i, sau đó xoay ngÆ°á»i lại, cô thấy Mao Mao Ä‘ang mở cá»a khoang tà u, lặng lẽ thò đầu ra ngoà i.
Äứa nhá» nà y đã lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u kể từ lần đầu gặp nhau, tốc Ä‘á»™ sinh trưởng của Ä‘Æ°á»i Æ°Æ¡i đặc biệt nhanh hÆ¡n con ngÆ°á»i, nhất là ở những con sắp trưởng thà nh.
Mao Mao nhìn xung quanh, xác định không có ai khác nữa, liá»n đứng dáºy, giÆ¡ cánh tay lên, lảo đảo Ä‘i vá» phÃa Bạch Tá» nhÆ° má»™t con ngÆ°á»i, sau đó leo lên lan can, ngồi xuống trÆ°á»›c mặt Bạch Tá».
Tiếp đến, nó chỉ và o vết thÆ°Æ¡ng của chÃnh mình - ý tứ muốn Bạch Tá» thay băng cho nó.
Mỗi lần thay băng, Bạch TỠsẽ chuẩn bị đồ ăn ngon cho Mao Mao để chuyển hướng sự chú ý của nó, tránh cho vết thương bị chạm và o mà đau đớn chạy loạn khắp nơi.
Sau và i lần nhÆ° váºy, mặc dù còn chÆ°a đến lúc thay băng, nhÆ°ng Mao Mao thỉnh thoảng vẫn chủ Ä‘á»™ng chạy tá»›i bên Bạch Tá», yêu cầu cô thay băng cho nó.
Bạch Tá» khẽ cÆ°á»i má»™t tiếng, Ä‘Æ°a tay ra xoa đầu Mao Mao.
Cô nghÄ©, có lẽ nên mang theo Mao Mao cùng Ä‘i đến chá»— của Du Vu Ã, dù sao thì ngoà i cô ra, cÅ©ng không có ai khác kiên nhẫn thay băng cho Mao Mao nhÆ° váºy.
Mạnh DÄ© Lam hẳn là sẽ nguyện ý chăm sóc Mao Mao, nhÆ°ng cô ấy vẫn còn rất nhiá»u công việc báºn rá»™n, chỉ riêng việc đó cÅ©ng đủ để cô ấy kiệt sức.
Bạch Tá» nghiêng đầu, áp mặt và o bụng Mao Mao, nhÆ°ng lại bị Mao Mao dùng chân giáºt giáºt tóc.
Tháºt tốt, Bạch Tá» nghÄ©.
Sẽ tháºt tốt biết bao nếu mình cÅ©ng giống nhÆ° Mao Mao, chỉ nghÄ© đến việc ăn uống, không phải lo lắng bất cứ Ä‘iá»u gì.
Nghĩ tới đây, Bạch TỠlại khẽ thở dà i.
Ná»a năm sau, có lẽ mình cÅ©ng sẽ trở nên giống Mao Mao, tháºm chà còn Ä‘iên rồ hÆ¡n.
Không cần phải vội và ng, cũng không cần phải lo lắng.
Bạch TỠnhắm mắt lại.
Chuyện gì đến, rồi cũng sẽ đến.
Chú thÃch:
Alzheimer*: Bệnh Alzheimer được coi là căn bệnh trầm trá»ng của não bá»™, là nguyên nhân gây ra suy giảm trà nhá»›, giảm khả năng tÆ° duy (suy nghÄ©, giải quyết vấn đỠđặt ra hợp lý) và các kỹ năng cuá»™c sống bình thÆ°á»ng.
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Trong trÆ°á»ng hợp có những bạn chÆ°a Ä‘á»c phiên bản ChÆ°Æ¡ng 73 má»›i sá»a đổi của tôi, tôi sẽ bắt đầu comment trÆ°á»›c nhÆ° má»™t lá»i nhắc nhở:)
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Hãy luôn tin rằng bạn xứng đáng nháºn được những Ä‘iá»u tốt đẹp nhất.