- Trang chủ
- Trá»i Tối
- Chương 72: C72: Cà ng giống một con chó
Tác giả:
Bạch TỠbị tiếng sấm là m cho tỉnh giấc.
Dù Ä‘ang nhắm mắt lại, cô cÅ©ng biết ngÆ°á»i ngủ bên cạnh mình chÃnh là Mạnh DÄ© Lam.
CÅ©ng giống nhÆ° trÆ°á»›c, mặt Bạch TỠáp và o sau gáy Mạnh DÄ© Lam, má»—i má»™t hÆ¡i thở, Ä‘á»u trà n ngáºp hÆ°Æ¡ng thÆ¡m má»m mại mà cô quyến luyến nhất, tay Bạch Tá» vẫn ôm eo đối phÆ°Æ¡ng, chân cô cÅ©ng bá đạo đặt giữa đôi chân dà i của ngÆ°á»i kia, giống nhÆ° má»™t con quái váºt khổng lồ từ biển sâu, quấn chặt lấy Mạnh DÄ© Lam ở trên giÆ°á»ng.
Chắc chắn tÆ° thế ngủ nhÆ° váºy nhất định sẽ khiến Mạnh DÄ© Lam vốn ghét bị ngÆ°á»i khác thao túng không thÃch, nhÆ°ng lúc nà y ngÆ°á»i Ä‘ang bị quấn chặt kia vẫn cuá»™n tròn trong vòng tay Bạch Tá», vẻ mặt bình tÄ©nh, hÆ¡i thở Ä‘á»u đặn, dÆ°á»ng nhÆ° ngủ rất ngon.
Tiếng mÆ°a rÆ¡i lách tách từ ngoà i tà u truyá»n đến, kỳ lạ là khi Bạch Tá» má»›i lên tà u, Bạch Tá» còn tưởng âm thanh đó khó chịu, nhÆ°ng bây giá» tiếng mÆ°a lại giống nhÆ° tiếng ồn trắng được cố ý Ä‘iá»u chỉnh, để ngÆ°á»i nghe có má»™t cảm giác đặc biệt thÆ° giãn.
Lúc nà y, Bạch TỠchợt nhớ tới cảnh tượng trước khi mình bị mất đi ý thức.
Mạnh DÄ© Lam đẩy mình và o tÆ°á»ng, mà mình thì không cách nà o tá»± Ä‘iá»u khiển được, sau đó há miệng cắn tháºt chặt và o cổ đối phÆ°Æ¡ng.
Mặc dù Bạch Tá» liên tục gầm lên dữ dá»™i, nhÆ°ng trên thá»±c tế cô nhÆ° má»™t con chó con sắp má»c răng, Ä‘ang cắn cắn má»™t món đồ chÆ¡i nà o đó. Cổ của Mạnh DÄ© Lam ngoại trừ Æ°á»›t đẫm nÆ°á»›c bá»t, còn lại không há» có bất kỳ tổn thÆ°Æ¡ng nà o.
Sau đó, cô nghe thấy Mạnh DÄ© Lam nhẹ nhà ng thở dà i: "... Tháºt không ngoan."
Sau má»™t khắc, đối phÆ°Æ¡ng lại cháºm rãi cúi ngÆ°á»i xuống, sau đó, bả vai Bạch Tá» cảm nháºn được má»™t cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n kịch liệt.
Mạnh DÄ© Lam váºy mà thá»±c sá»± đã cắn và o vai phải của mình.
NhÆ° thể Ä‘ang phát tiết cÆ¡n tức giáºn nà o đó, so vá»›i Bạch Tá» nhẹ rên rỉ cắn cắn, Mạnh DÄ© Lam lại không há» má»m lòng chút nà o.
Răng, xuyên và o da thịt.
Mùi máu lan ra, sau đó Bạch TỠhoà n toà n rơi và o trạng thái điên cuồng.
Cô không còn nhớ gì vỠnhững chuyện xảy ra tiếp theo.
NghÄ© đến đây, Bạch Tá» láºp tức vén chăn lên - ngay láºp tức, cô hoà n toà n thanh tỉnh lại.
Chiếc áo sÆ¡ mi Æ°á»›t đẫm trên ngÆ°á»i Bạch TỠđã được Mạnh DÄ© Lam thay bằng chiếc áo phông ngắn tay sạch sẽ, nhÆ°ng đây không phải là điá»u khiến cô "hoà n toà n thanh tỉnh".
Lúc nà y, ngÆ°á»i nằm trong ngá»±c Bạch Tá» chÃnh là Mạnh DÄ© Lam, đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã cởi chiếc áo len cổ lá» vốn Ä‘ang mặc ra, thay và o đó là má»™t chiếc váy ngủ tÆ°Æ¡ng đối má»ng manh.
NhÆ°ng lúc nà y, chiếc váy dà i đến đầu gối lại bởi vì tÆ° thế ngủ của đối phÆ°Æ¡ng mà bị vén lên đến thắt lÆ°ng, không chỉ để lá»™ chiếc quần lót mà u Ä‘en che Ä‘i bá» mông tròn trịa, mà còn lá»™ ra đôi chân thon dà i trắng nõn, Ä‘ang kẹp lấy chân phải của Bạch Tá».
Äầu óc Bạch Tá» nhất thá»i trống rá»—ng, mà Mạnh DÄ© Lam bởi vì chăn bông bị vén lên nên cảm thấy hÆ¡i lạnh, tuy chÆ°a tỉnh dáºy nhÆ°ng cô khẽ cau mà y, bất giác co ngÆ°á»i lại, dùng sức Ä‘em cÆ¡ thể mình hÆ°á»›ng và o trong ngá»±c Bạch Tá», để đối phÆ°Æ¡ng sưởi ấm cho mình.
Hai ngÆ°á»i giống nhÆ° đã nhiá»u năm chung sống vá»›i nhau, thân thể khá»›p và o nhau nhÆ° má»™ng và lá»— má»™ng*, dán chặt lẫn nhau.
Bạch Tá» cứng Ä‘á» nhÆ° là ngÆ°á»i máy kéo chăn bông lên, cẩn tháºn từng li từng tà đắp lên ngÆ°á»i Mạnh DÄ© Lam.
Sau đó, cô phải mất khoảng năm giây để bản thân bình tĩnh lại, cũng cố gắng phớt lỠnhững gì mình vừa nhìn thấy.
Bạch Tá» trong lòng thầm nghÄ© - trÆ°á»›c khi Ä‘i ngủ dÆ°á»ng nhÆ° không có chuyện gì ngoà i ý muốn xảy ra, mình không há» nhìn thấy vết thÆ°Æ¡ng nà o trên da Mạnh DÄ© Lam dù là nhá» xÃu cả, hÆ¡n nữa vết thÆ°Æ¡ng trên bã vai do bị Mạnh DÄ© Lam cắn, cÅ©ng đã hồi phục lại.
Nhưng mà , cà ng cố lỠđi, xúc cảm khi chạm và o là n da của Mạnh Dĩ Lam lại cà ng hiện rõ.
Toà n thân Bạch Tá» cứng Ä‘á», nhÆ°ng cô cÅ©ng không vá»™i và ng rút lui thân thể nhÆ° trÆ°á»›c nữa.
Thá»i gian dÆ°á»ng nhÆ° trở lại lúc ở trên cầu, khi ấy cô đứng bên ngoà i nhìn Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang nhắm mắt nghỉ ngÆ¡i trong xe, lúc đó cô cảm thấy trong lòng mình có má»™t cảm giác hoảng sợ khó tả.
Ngoại trừ cảm giác ấy ra, vẫn còn một loại cảm giác... Chìm trong đau khổ.
Cô chỉ là mất đi trà nhớ, chứ không phải mất đi trái tim.
Những ngà y nà y, Bạch Tá» hoà n toà n có thể cảm nháºn rõ Mạnh DÄ© Lam quan tâm cô đến nhÆ°á»ng nà o.
Mặc dù đã không ngừng tránh né và đẩy ngÆ°á»i đó ra xa, nhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng vẫn ngang bÆ°á»›ng kéo mình lại gần, Ä‘em sinh mệnh của cả hai quấn chặt lấy nhau.
Bạch Tá» vốn chỉ muốn tìm hiểu xem trong quá khứ đã xảy ra những chuyện gì, nhÆ°ng má»i thứ dÆ°á»ng nhÆ° lại giống mặt trăng trên trá»i, không ngừng thay hình đổi dạng theo thá»i gian.
Bạch TỠkhông còn nhớ rõ trước khi bị tiêm thuốc, rốt cuộc Mạnh Dĩ Lam ở trong lòng mình là như thế nà o - là tình yêu? Hay là sự sùng bái?
Cô đã không thể phân biệt được nữa.
Bạch TỠđã từng một lần chìm đắm trong "ánh sáng" ấy vừa mới chưa được bao lâu, bây giỠtựa hồ như lại đắm chìm và o ánh sáng ấy một lần nữa.
Giống nhÆ° lần trÆ°á»›c, khi đối mặt vá»›i Bạch Tang, cô đã không chút do dá»± lá»±a chá»n trở vá» bên Mạnh DÄ© Lam.
Và o lúc nà y, cô váºy mà lại nảy ra má»™t ý nghÄ© má»›i - không ngại quá khứ, cÅ©ng chẳng sợ tÆ°Æ¡ng lai, chỉ mong trong thá»i khắc hiện tại... Mình được chìm đắm đến thiên hoang địa lão*.
Loại ý nghĩ nà y cà ng mãnh liệt, cô cà ng cảm thấy sợ hãi.
Cô không biết trong lòng Mạnh Dĩ Lam đang nghĩ cái gì.
NgÆ°á»i đó đã từng vô cùng chán ghét mình, nhÆ°ng bây giá» lại không muốn để mình rá»i xa ngÆ°á»i đó ná»a bÆ°á»›c.
Phải chăng má»i việc Mạnh DÄ© Lam là m, Ä‘á»u bắt nguồn từ tấm ảnh cÅ© chụp chung đó?
Hay là nói, bây giá» cô ấy cÅ©ng giống nhÆ° mình, dù chỉ là má»™t chút... LÆ°u luyến loại cảm giác khi hai ngÆ°á»i ở gần bên nhau?
Bằng không thì tại sao hết lần nà y đến lần khác, Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»u mang mình trở vá»?
Rốt cuá»™c cô ấy nhìn nháºn vá» mình nhÆ° thế nà o?
Nhưng bất kể đáp án là gì, Bạch TỠcũng không thể xem nhẹ cảm giác đang ngà y cà ng mãnh liệt ở trong lòng - giỠphút nà y, cô thực sự cảm thấy mình như một tên trộm.
Cho dù Mạnh DÄ© Lam có chút lÆ°u luyến cảm giác khi ở gần mình, thì cÅ©ng chỉ là lÆ°u luyến mình của trÆ°á»›c kia, chứ không phải Bạch Tá» của hiện tại - ngÆ°á»i đã quên mất vì sao Mạnh DÄ© Lam lại là "ánh sáng".
Còn chÆ°a kể, bản thân mình cÅ©ng chỉ còn lại nhiá»u nhất là ná»a năm.
Xem ra bây giỠdù là góc độ nà o đi nữa, Bạch TỠcũng không có tư cách nghĩ tới vấn đỠnà y.
Tá»±a nhÆ° bị má»™t cháºu nÆ°á»›c lạnh từ trên đầu dá»™i xuống, thân nhiệt vốn cao hÆ¡n ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng của Bạch Tá» giỠđây lại cảm thấy toà n thân lạnh buốt.
Lúc nà y, Mạnh Dĩ Lam đang được cô ôm trước ngực đã tỉnh lại.
Bạch Tá» láºp tức muốn lùi lại phÃa sau, nhÆ°ng cÆ¡ thể lại cứng Ä‘á» không cá» Ä‘á»™ng được.
Mạnh DÄ© Lam không há» cảm thấy bất ngá» khi phát hiện mình Ä‘ang quấn lấy cÆ¡ thể của Bạch Tá», cô xoay ngÆ°á»i lại, nằm ngá»a nhÆ° thói quen, để chân mình chạm và o chân Bạch Tá», tháºm chà cÅ©ng không thèm nhìn ngÆ°á»i bên cạnh, chỉ khẽ ngáp má»™t cái, khà n giá»ng há»i: "...Mấy giá» rồi?"
Bạch Tá» chá»›p chá»›p mắt, giÆ¡ tay lên nhìn đồng hồ trên cổ tay: "MÆ°á»i giá» sáng."
Sau khi Ä‘Æ°a Bạch Tá» từ trong hang Ä‘á»™ng trở vá», Mạnh DÄ© Lam rất nghiêm túc yêu cầu Bạch Tá» không được tháo đồng hồ xuống, kể cả khi Ä‘ang ngủ cÅ©ng không được, Bạch Tá» rất ngoan ngoãn nghe theo.
Mạnh DÄ© Lam nghiêng đầu, ánh mắt thanh tỉnh nhìn Bạch Tá».
Chiếc đèn nhá» trên tủ đầu giÆ°á»ng tá»a ra ánh sáng mà u và ng nhạt, Bạch Tá» nhìn gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘ang gần trong gang tấc, hồi hợp đến mức ngừng hô hấp.
Sau khi hai ngÆ°á»i nhìn nhau nhÆ° váºy gần mÆ°á»i giây, đôi mắt hÆ¡i hé mở của Mạnh DÄ© Lam chợt cong lên - nụ cÆ°á»i bất thình lình nà y khiến Bạch Tá» không chịu Ä‘á»±ng được nữa, cô nhanh chóng thu bà n tay Ä‘ang ôm eo đối phÆ°Æ¡ng, cÅ©ng rút chân ra khá»i giữa hai chân đối phÆ°Æ¡ng.
Bạch Tá» Ä‘ang nghÄ© muốn rá»i khá»i giÆ°á»ng, lại bị ngÆ°á»i bên cạnh vòng tay qua ôm lấy eo mình.
Tiếp đến, ngÆ°á»i đó chủ Ä‘á»™ng xÃch lại gần, dùng giá»ng mÅ©i khẽ nói và o tai cô: "Bạch Tá»..."
Bạch TỠmuốn lên tiếng, nhưng lại vì quá khẩn trương mà không thể phát ra âm thanh nà o.
Cô ép mình không được suy nghÄ© nhiá»u, nhÆ°ng cá» chỉ giao tiếp thân máºt nhÆ° váºy tháºt sá»± quá giống má»™t cặp đôi đã yêu nhau nhiá»u năm và đang chung sống.
NhÆ°ng hai ngÆ°á»i lại không nhÆ° váºy.
Mạnh DÄ© Lam nhÃu mà y lại, tá»±a hồ Ä‘ang thá»±c sá»± rất khổ não: "...Tôi đói."
Bạch Tá» sá»ng sốt má»™t chút, cô hÃt sâu má»™t hÆ¡i, sau đó nhẹ giá»ng nói: "Tôi Ä‘i là m chút đồ ăn."
Nói xong, cÅ©ng không để ý Mạnh DÄ© Lam phản ứng thế nà o, cô trá»±c tiếp kéo tay đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang ôm eo mình ra, nhanh chóng rá»i khá»i giÆ°á»ng.
Mao Mao Ä‘ang đắp má»™t cái chăn nhá» ngủ trên ghế sofa, có vẻ nhÆ° nó đã thá»±c sá»± kiệt sức, tiếng ngáy so vá»›i bình thÆ°á»ng to hÆ¡n rất nhiá»u.
Bạch Tá» Ä‘ang định Ä‘i ra ngoà i, chợt nháºn ra cá»a tủ cạnh ghế sofa Ä‘ang hé mở má»™t ná»a, xuyên qua khe hở, cô nhìn thấy bên trong ngăn dÆ°á»›i chứa đầy loại trái cây mà u xám, tháºm chà còn có má»™t hai quả lăn ra khá»i tủ.
Mạnh DÄ© Lam đã sá»›m chuẩn bị sẵn má»i thứ, nên Bạch Tá» cÅ©ng không cảm thấy có gì ngạc nhiên.
Cô nhẹ nhà ng cất trái cây và o tủ, sau đó mặc áo khoác và o, lúc Ä‘i ra cá»a cô còn quay lại nhìn ngÆ°á»i trên giÆ°á»ng.
Mạnh Dĩ Lam vẫn trong tư thế ngủ như vừa rồi được Bạch TỠôm, hai mắt nhắm lại, có lẽ cô ấy đã lần nữa chìm và o giấc ngủ.
Không dám ở lại lâu nữa, Bạch Tá» xoay ngÆ°á»i rá»i khá»i phòng.
Trên hà nh lang, tiếng mưa ngà y cà ng trở nên nhỠdần.
Bạch Tá» bÆ°á»›c nhanh tá»›i cuối hà nh lang, khi đến cầu thang, cô Ä‘ang định Ä‘i xuống lầu, thì phát hiện bên cạnh tÆ°á»ng có má»™t cái cá»a sổ hình tròn.
Hạt mÆ°a vẫn Ä‘ang không ngừng rÆ¡i trên cá»a kÃnh - lúc nà y Bạch Tá» má»›i chợt nhá»› ra mình Ä‘ang ở trên má»™t chiếc tà u.
Từ ngà y cô rá»i khá»i hang Ä‘á»™ng, bầu trá»i dÆ°á»ng nhÆ° bị thủng má»™t lá»—, nÆ°á»›c không ngừng rỉ xuống, nhiệt Ä‘á»™ trong không khà cÅ©ng cà ng ngà y cà ng lạnh.
Bạch TỠđứng trÆ°á»›c cá»a sổ má»™t hồi rồi xoay ngÆ°á»i Ä‘i xuống lầu.
Khi Bạch Tá» Ä‘i và o phòng bếp cÅ©ng không gặp Hầu Tắc Văn, ngÆ°á»i kia hẳn là còn chÆ°a dáºy.
Äúng nhÆ° Hầu Tắc Văn đã nói, trên tà u không thiếu Ä‘iện cÅ©ng không thiếu nÆ°á»›c, tháºm chà trong phòng bếp còn có má»™t chiếc tủ lạnh lá»›n.
Trước đó ở khu dân cư, bởi vì mỗi ngà y chỉ có ba giỠđược cung cấp điện, nên tủ lạnh ở nhà hoà n toà n không thể sỠdụng được.
Bạch Tá» từ trong tủ lạnh lấy ra má»™t Ãt nguyên liệu dá»±a theo sở thÃch của Mạnh DÄ© Lam, rồi bắt đầu nấu ăn.
Khi cô Ä‘ang chiên thịt nguá»™i, Hầu Tắc Văn vẫn giống nhÆ° trÆ°á»›c, mặc má»™t chiếc quần ngắn Ä‘á»™t nhiên xuất hiện ở cầu thang, trông nhÆ° vừa má»›i ngủ dáºy.
Cô ấy lần theo mùi thơm đi và o phòng bếp.
Bạch TỠkhông quay đầu lại, mặc dù cô biết Hầu Tắc Văn đang nhìn mình.
Nhưng Bạch TỠkhông hỠhay biết, rằng cái nhìn của Hầu Tắc Văn vỠcô đã thay đổi một chút.
Cách đây má»™t thá»i gian, sau khi bảo tà ng nghệ thuáºt tạm thá»i đóng cá»a, Hầu Tắc Văn bị mất việc.
Äiá»u nà y cÅ©ng đồng nghÄ©a vá»›i việc cô ấy không thể sống trong bảo tà ng nghệ thuáºt được nữa và phải chuyển nhà .
Khi Hầu Tắc Văn còn Ä‘ang lo lắng không biết Ä‘i đâu, thì bất ngá» nháºn được tin nhắn của Mạnh DÄ© Lam, cô ấy nói rằng muốn biết má»™t chút chuyện vá» bảo tà ng nghệ thuáºt, sau khi biết Hầu Tắc Văn tạm thá»i không có nÆ¡i nà o để ở, Mạnh DÄ© Lam đã má»i cô đến sống trên con tà u trên sông.
Hầu Tắc Văn không cần suy nghÄ©, liá»n đồng ý.
Cô vốn tưởng tượng có thể ở má»™t mình cùng vá»›i Mạnh DÄ© Lam trên tà u, nhÆ°ng không ngá» rằng, và o ngà y há» chÃnh thức "sống chung", không chỉ có thêm má»™t Bạch Tá», mà còn có thêm má»™t con Ä‘Æ°á»i Æ°Æ¡i tóc Ä‘á».
Cho đến trÆ°á»›c ngà y hôm qua, Hầu Tắc Văn vẫn còn cho rằng Mạnh DÄ© Lam và Bạch Tá» Ä‘ang trong giai Ä‘oạn máºp má» nà o đó, cả hai dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘á»u đã phải lòng đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng vẫn còn Ä‘ang thăm dò lẫn nhau, chÆ°a phá vỡ ranh giá»›i má»ng manh cuối cùng.
ChÃnh vì chuyện nà y, Hầu Tắc Văn cà ng cảm thấy mình phải tranh thủ cÆ°a đổ Mạnh DÄ© Lam trÆ°á»›c khi hai ngÆ°á»i đó đến vá»›i nhau - dù cho cô đã cố gắng hÆ¡n ná»a năm mà vẫn không có chút tiến triển gì.
NhÆ°ng bây giá», Hầu Tắc Văn không còn lo lắng nhÆ° váºy nữa.
Cô cảm thấy mối quan hệ giữa hai ngÆ°á»i nà y phức tạp hÆ¡n nhiá»u, không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° bá» ngoà i.
So vá»›i việc hai ngÆ°á»i há» Ä‘ang thÃch nhau, cách há» hòa hợp vá»›i nhau...
Mạnh DÄ© Lam giống nhÆ° má»™t nữ vÆ°Æ¡ng sống trong lâu Ä‘Ã i, mà Bạch Tá» lại là ngÆ°á»i há»™ vệ, hay nói cách khác, cô ấy trông giống má»™t con chó canh gác trung thà nh hÆ¡n.
Nhìn bóng lÆ°ng Bạch Tá», Hầu Tắc Văn nheo mắt, suy Ä‘oán cà ng thêm cà n rỡ - có lẽ, đây là sở thÃch đặc biệt nà o đó của Mạnh DÄ© Lam chăng?
Bạch Tá» vẫn nhÆ° cÅ© không để ý tá»›i Hầu Tắc Văn, cô lấy ra ba cái Ä‘Ä©a, cẩn tháºn đổ đồ ăn đã nấu chÃn và o.
Là má»™t ngÆ°á»i biến dị đã bị tiêm thuốc hai lần, thá»±c chất Bạch Tá» không cần ăn sáng.
Tháºm chà cô cÅ©ng không cần ăn mà vẫn có thể sống được.
NhÆ°ng khi cô má»›i chuyển đến nhà Mạnh DÄ© Lam, và o má»™t buổi sáng ná», sau khi Bạch Tá» chuẩn bị xong bữa sáng, Mạnh DÄ© Lam tắm rá»a xong ngồi xuống, nhìn thấy Bạch Tá» ngÆ¡ ngác đứng ở má»™t bên, cô suy nghÄ© hồi lâu rồi ra "má»™t án tá»" - Bạch Tá» nhất định cÅ©ng phải cùng cô ăn sáng.
Kể từ đó, Bạch TỠbắt đầu hình thà nh thói quen ăn cơm cùng với Mạnh Dĩ Lam và Mao Mao.
Sau khi Bạch TỠđặt ba Ä‘Ä©a thức ăn đầy lên bà n ăn, Hầu Tắc Văn cố ý ngồi xuống trÆ°á»›c má»™t bữa sáng, nhÆ°ng sau đó cô nghe thấy giá»ng của Mạnh DÄ© Lam từ phÃa sau: "Seven, đó là bữa sáng của Mao Mao."
Hầu Tắc Văn nhìn lại cầu thang, thấy Mạnh DÄ© Lam ăn mặc chỉnh tá» Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa bà n ăn, trên tay còn ôm Mao Mao Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng.
Sau đó, cô nghe thấy Bạch TỠở bên cạnh nói: "Nếu cô cần, ngà y mai tôi có thể nấu thêm một phần."
"Cho cô má»™t ná»a của tôi." Mạnh DÄ© Lam kéo ghế ra, đặt Mao Mao và o đó.
Bạch Tá» nhÃu mà y lại, xoay ngÆ°á»i Ä‘i và o phòng bếp: "Tôi là m thêm má»™t phần."
Hai ngÆ°á»i kẻ xÆ°á»›ng ngÆ°á»i hoạ, khiến Hầu Tắc Văn cảm thấy mình nhÆ° má»™t vị khách không má»i mà đến, cô có chút khó chịu đứng dáºy: "Không cần, bữa tối hôm qua tôi còn chÆ°a ăn xong."
Hầu Tắc Văn Ä‘en mặt Ä‘i mở tủ lạnh, lấy ra má»™t lon đồ há»™p lạnh băng, nhÆ°ng sau đó cô lại nghe Mạnh DÄ© Lam nói: "NgÆ°á»i mà lúc trÆ°á»›c tôi có nhắc đến vá»›i cô, và i ngà y nữa sẽ chuyển đến đây."
Mạnh DÄ© Lam quay sang Bạch Tá», giải thÃch nói: "NÆ¡i Hoa tá»· ở, nÆ°á»›c cÅ©ng không thể uống được, mà mấy ngà y nay cô ấy vẫn luôn giúp tôi xá» lý công việc, chuyển đến đây sẽ thuáºn tiện hÆ¡n."
Má»™t năm qua, Mạnh DÄ© Lam thông qua những mối quan hệ tÃch lÅ©y được, cô là m má»™t số công việc giống nhÆ° môi giá»›i, cá»™ng thêm sá»± giúp đỡ của Hắc Cầu, công việc tiến triển thuáºn lợi đến lạ thÆ°á»ng.
Sau khi trở vỠthà nh phố B lần nà y, cô quyết định để Hoa tỷ cùng tham gia và o.
Ä‚n sáng xong, Mạnh DÄ© Lam Ä‘i đến phòng là m việc, cô còn liên tục dặn dò Bạch Tá» không được tùy tiện rá»i Ä‘i.
NhÆ°ng Bạch Tá» lại là m ngÆ¡, má»™t mình lang thang trên tà u, mÆ°a vừa tạnh, cô liá»n chạy ra ngoà i Ä‘i loanh quanh và i vòng.
Không đến ná»a ngà y, Bạch TỠđã là m quen vá»›i toà n bá»™ cách bố trà của con tà u và môi trÆ°á»ng xung quanh, cô phát hiện nÆ¡i nà y quả thá»±c là má»™t nÆ¡i an toà n và yên tÄ©nh hÆ¡n khu dân cÆ° trÆ°á»›c đó.
Dù buổi sáng hay buổi tối cÅ©ng Ä‘á»u không có tiếng còi giá»›i nghiêm, cÅ©ng không có cảnh vệ tuần tra khắp nÆ¡i, nếu không cẩn tháºn quan sát kỹ, sẽ cho rằng nÆ¡i đây là má»™t góc bị chÃnh phủ bá» quên.
NhÆ°ng trên thá»±c tế, khu vá»±c nà y cÅ©ng thuá»™c thẩm quyá»n quản lý của chÃnh quyá»n thà nh phố B, nó giống nhÆ° "bức tÆ°á»ng thà nh" được xây dá»±ng tÆ°Æ¡ng đối lá»›n hÆ¡n mà thôi.
Mặc dù vị trà địa lý tương đối xa, nhưng chỗ nà y rất tốt.
Chắc chỉ má»™t số ngÆ°á»i có Ä‘iá»u kiện rất tốt má»›i đến đây sinh sống, hÆ¡n nữa khoảng cách giữa các dinh thá»± cÅ©ng cách xa nhau, nên cÆ° dân sinh sống ở đây cÅ©ng sẽ không ảnh hưởng đến sá»± riêng tÆ° của nhau.
Sau khi Ä‘iá»u tra tỉ mỉ, Bạch Tá» má»›i cảm thấy hoà n toà n yên tâm, sau đó thỉnh thoảng cô còn cùng vá»›i Mạnh DÄ© Lam dẫn Mao Mao Ä‘i dạo đến má»™t trang trại bá» hoang gần đó.
Và i ngà y sau, chú Hồng lại lái xe đến bá» sông, Ä‘Æ°a Mạnh DÄ© Lam đến trụ sở chÃnh của táºp Ä‘oà n Hoà nh Ã, để gặp Mạnh Nguyệt.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Bạch Tá» cÅ©ng Ä‘i cùng, còn Mao Mao chỉ có thể ở lại tà u để dưỡng thÆ°Æ¡ng, vì vết thÆ°Æ¡ng của nó vẫn chÆ°a là nh.
"NgÆ°á»i của VÄ©nh Thái vẫn chÆ°a rá»i Ä‘i," chú Hồng vừa lái xe vừa báo cáo tình hình má»›i nhất cho hai ngÆ°á»i, "NhÆ°ng chÃnh phủ đã bắt đầu Ä‘iá»u Ä‘á»™ng nhân lá»±c, Ä‘oán chừng chuyện nà y sẽ sá»›m được giải quyết."
Mạnh DÄ© Lam gáºt gáºt đầu, cÅ©ng không có trả lá»i.
Từ lúc lên xe, Bạch TỠđã chú ý thấy Mạnh DÄ© Lam có Ä‘iá»u gì đó không ổn.
Hồi lâu sau, cuối cùng cô cÅ©ng nháºn ra, có lẽ là vì xe Ä‘ang chạy đến trụ sở chÃnh của táºp Ä‘oà n Hoà nh Ã.
NÆ¡i mà Mạnh DÄ© Lam đã né tránh hÆ¡n mÆ°á»i năm.
Không lâu sau, chú Hồng chở hai ngÆ°á»i và o trung tâm thà nh phố.
Khu vá»±c nà y từng là địa Ä‘iểm đắc địa của thà nh phố B, nhÆ°ng giỠđây nó gần nhÆ° đã trở thà nh lãnh địa riêng của táºp Ä‘oà n Hoà nh Ã.
Sau khi vượt qua vô số trạm kiểm tra, chiếc xe cuối cùng cÅ©ng dừng lại trÆ°á»›c má»™t toà nhà chá»c trá»i.
Chú Hồng dẫn hai ngÆ°á»i và o trong tòa nhà , trong khoảng thá»i gian nà y, Bạch Tá» thân là trợ lý của Mạnh DÄ© Lam, lại bị khám xét thêm hai lần nữa.
Sau đó, ba ngÆ°á»i và o thang máy Ä‘i lên tầng cao nhất của tòa nhà , tầng 80.
Sau khi cá»a thang máy mở ra, há» bÆ°á»›c và o má»™t hà nh lang không dà i lắm, cuối hà nh lang là má»™t cánh cá»a gá»— lá»›n mà u nâu, được chạm khắc vô cùng tinh xảo.
Chú Hồng đứng ở cá»a, sau khi nhấn chuông, má»™t ngÆ°á»i giúp việc mặc đồng phục mở cá»a nghênh đón ba ngÆ°á»i và o trong.
Vừa bước và o, Bạch TỠphát hiện trong phòng có máy sưởi.
Tiếp đến, sau khi nhìn thấy phòng khách rá»™ng rãi, được trang trà sang trá»ng cùng những cá»a sổ khổng lồ bằng kÃnh trong suốt từ trần đến sà n, Bạch Tá» má»›i ý thức được, rằng tuy tòa nhà nà y là trụ sở của táºp Ä‘oà n Hoà nh Ã, nhÆ°ng đồng thá»i cÅ©ng là nhà của Mạnh Nguyệt - bà ấy chắc chắn là "những ngÆ°á»i đứng đầu" mà LÆ°u TỠđã từng nhắc tá»›i.
Nhưng mà ... Cha của Mạnh Dĩ Lam đâu?
Bạch Tá» còn chÆ°a kịp suy nghÄ©, chú Hồng đứng ở cá»a phÃa sau Ä‘á»™t nhiên nói: "Mạnh tiểu thÆ°, không là m phiá»n cô và phó chủ tịch ôn lại chuyện cÅ©, lát nữa tôi sẽ đến đón cô."
Sau khi chú Hồng rá»i Ä‘i, Mạnh DÄ© Lam và Bạch TỠđược ngÆ°á»i giúp việc dẫn và o má»™t nÆ¡i trông giống nhÆ° phòng tiếp khách.
Bạch Tá» vừa bÆ°á»›c và o cá»a, đã nhìn thấy má»™t ngÆ°á»i phụ nữ khoảng năm mÆ°Æ¡i sáu mÆ°Æ¡i tuổi Ä‘ang Ä‘eo kÃnh, ngồi ở bà n trà đá»c má»™t cuốn sách hÆ¡i sá»n cÅ©, bên cạnh chân bà ấy, có má»™t con mèo Ba TÆ° mà u trắng Ä‘ang nằm ngá»a bụng lên.
Chắc hẳn, ngÆ°á»i phụ nữ trung niên ấy chÃnh là Mạnh Nguyệt.
Lúc nà y bà ấy mặc má»™t bá»™ sÆ°á»n xám nhung mà u tÃm, tóc búi cao, thể hiện khà chất Ä‘oan trang cùng tao nhã.
Tuy trên mặt là nụ cÆ°á»i hiá»n là nh, nhÆ°ng lại mang đến cho ngÆ°á»i ta cảm giác khó có thể đến gần.
Nhìn thấy ngÆ°á»i tá»›i, Mạnh Nguyệt láºp tức đặt sách xuống, tháo kÃnh ra, cÆ°á»i nói: "DÄ© Lam, con đến rồi." Sau đó nhìn Bạch Tá» phÃa sau Mạnh DÄ© Lam: "Cô Bạch cÅ©ng ở đây, hai con ngồi Ä‘i."
Bạch Tá» Ä‘i theo Mạnh DÄ© Lam đến bên bà n trà , ngồi xuống, trong lòng không khá»i khẩn trÆ°Æ¡ng: "... Chà o ngà i."
"Hôm đó ta cÅ©ng ở trên cầu," Mạnh Nguyệt vẫy tay ra hiệu cho ngÆ°á»i giúp việc rá»i khá»i phòng, sau đó Ä‘Ãch thân pha trà cho Mạnh DÄ© Lam và Bạch Tá», "NhÆ°ng nhìn thấy hai con Ä‘ang trò chuyện trên xe, nên ta không đến chà o há»i."
Mạnh Nguyệt lại mỉm cÆ°á»i vá»›i Mạnh DÄ© Lam: "VÅ© Äình đã ra ngoà i, phải đến tuần sau má»›i vá», lúc đó chúng ta cùng nhau dùng bữa nhé."
Mạnh DÄ© Lam gáºt đầu, nhÆ°ng không mở miệng.
"Nhà má»›i ở có quen không?" Mạnh Nguyệt lại há»i, "Tuy rằng Ä‘iá»u kiện nÆ¡i đó không tệ, nhÆ°ng vẫn là quá xa trung tâm, lại có chút gần vá»›i khu vá»±c mà u và ng bên ngoà i thà nh phố B, DÄ© Lam, sao con không nghe lá»i ta chuyển đến đây..."
"Cô mẫu yên tâm," Mạnh DÄ© Lam rốt cuá»™c cÅ©ng lên tiếng, "NÆ¡i con ở bây giá» an toà n hÆ¡n nÆ¡i trÆ°á»›c đây rất nhiá»u."
"Chuyện trÆ°á»›c đó," Mạnh Nguyệt nhÃu mà y, "ChÃnh phủ đã hoà n toà n phong tá»a khu dân cÆ° đó... Chú Hồng đã nói vá»›i con rồi phải không?"
Mạnh DÄ© Lam gáºt đầu: "Có nói má»™t chút."
"Bất quá, DÄ© Lam..." Nụ cÆ°á»i của Mạnh Nguyệt hÆ¡i nhạt Ä‘i, bà trầm giá»ng nói: "Lần nà y chúng ta ra mặt can thiệp, vá» sau có lẽ sẽ không dá»… dà ng thoát thân."
Tuy giá»ng Ä‘iệu nhẹ nhà ng, nhÆ°ng trong lá»i nói của bà ấy dÆ°á»ng nhÆ° có ẩn ý gì đó.
"Xin lỗi," sắc mặt Mạnh Dĩ Lam hơi biến hoá, "Con đã gây rắc rối cho ngà i."
Mạnh Nguyệt cÆ°á»i nói: "Äứa nhá» ngốc, Ä‘á»u là ngÆ°á»i má»™t nhà sao lại gây rắc rối? Äây cÅ©ng là má»™t cÆ¡ há»™i..." Nói đến đây, bà ấy ngừng lại, lÆ¡ đãng nhìn thoáng qua Bạch Tá».
"Không sao đâu cô mẫu," Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng nhìn Bạch Tá», "Cô ấy cÅ©ng là ngÆ°á»i của chúng ta."
Mạnh Nguyệt do dá»± má»™t chút, nhÆ°ng vẫn nói tiếp: "Cáºu thanh niên trẻ bị tiêm cùng loại thuốc vá»›i cô Bạch cách đây không lâu, chÃnh phủ đã gá»i cáºu ấy cho chúng ta."
Nghe váºy, Mạnh DÄ© Lam và Bạch Tá» Ä‘á»u sững sá» - Tháºt ra, Mạnh Nguyệt đã biết rõ rà ng hết má»i việc.
"Yên tâm," Mạnh Nguyệt láºp tức nhìn thấu tâm tÆ° của hai ngÆ°á»i trẻ, "Bên ngoà i không ai biết vá» chuyện của cô Bạch."
Mạnh DÄ© Lam im lặng hồi lâu, cuối cùng cau mà y há»i: "Vì sao chÃnh phủ lại Ä‘Æ°a ngÆ°á»i đó đến chá»— của ngà i, là ..."
"Có thể hiểu nhÆ° thế nà y," Mạnh Nguyệt rót trà cho hai ngÆ°á»i, sau đó cầm tách trà lên nhấp má»™t ngụm, "NgÆ°á»i đó hiện tại là má»™t khẩu súng được chÃnh phủ nghiên cứu và phát triển, còn chúng ta là má»™t trong những nhà sản xuất phụ trách chế tạo nó."
Lúc nà y, con mèo Ba TÆ° nằm dÆ°á»›i chân Mạnh Nguyệt tỉnh dáºy, nó vặn vẹo thân hình máºp mạp đến gần Bạch Tá» cá» xát, sau đó lại Ä‘i vá» phÃa Mạnh Nguyệt, nhảy lên đầu gối của bà ấy.
Mạnh Nguyệt thuáºn thế ôm con mèo và o lòng: "Mấy ngà y nữa, chÃnh phủ muốn dùng chuyện của VÄ©nh Thái để thá» nghiệm khẩu súng nà y."
Nghe xong, Mạnh DÄ© Lam và Bạch Tá» Ä‘á»u im lặng.
"Yên tâm đi," Mạnh Nguyệt lại nói, "Sự việc sẽ sớm được giải quyết thôi."
"Cô mẫu," Mạnh DÄ© Lam chợt nói, "Äó không phải súng, đó là con ngÆ°á»i."
Mạnh Nguyệt sững sá», nhÆ°á»›n mà y, dùng lòng bà n tay cháºm rãi vuốt ve đầu của con mèo Ba TÆ°, má»™t lúc sau má»›i mỉm cÆ°á»i: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên, cáºu thanh niên đó là con ngÆ°á»i."
Bầu không khà có chút vi diệu, tâm tình của Mạnh Dĩ Lam hình như không ổn lắm.
Cô ấy thÆ°á»ng rất Ä‘iá»m tÄ©nh và tá»± chủ, nhÆ°ng vừa rồi khi phản bác Mạnh Nguyệt, cô ấy lại hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° má»™t sinh viên vừa má»›i ra xã há»™i, bà y tá» quan Ä‘iểm má»™t cách ngây thÆ¡ mà không cần phân biệt tôn ti.
"Cô Bạch," Mạnh Nguyệt Ä‘á»™t nhiên quay đầu nhìn Bạch Tá», trên mặt mang theo nụ cÆ°á»i dịu dà ng khiến ngÆ°á»i ta sợ hãi đến gần, "Tôi muốn nói và i lá»i vá»›i DÄ© Lam, cô không phiá»n ra ngoà i má»™t lúc được chứ?"
Bạch Tá» nhìn Mạnh DÄ© Lam, đối phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng vá» phÃa cô gáºt đầu: "Cô ra ngoà i đợi tôi trÆ°á»›c."
Mạnh Nguyệt gá»i ngÆ°á»i giúp việc ngoà i cá»a và o: "ÄÆ°a cô Bạch lên lầu nghỉ ngÆ¡i."
Bạch Tá» không do dá»± nữa, Ä‘i theo ngÆ°á»i giúp việc ra khá»i cá»a, nhÆ°ng cô lại dừng trÆ°á»›c má»™t cây Ä‘Ã n piano cách cá»a không xa: "Cảm Æ¡n, tôi ở chá»— nà y được rồi."
Vì lý do nà o đó, Bạch TỠkhông muốn cách Mạnh Dĩ Lam quá xa.
NgÆ°á»i giúp việc vốn Ä‘ang muốn dẫn Bạch Tá» lên lầu, lúng túng đứng đó má»™t lát, sau đó bất đắc dÄ© gáºt đầu, rồi xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
Sau khi Bạch Tá» ngồi xuống bên cạnh cây Ä‘Ã n, cô quay đầu nhìn vá» bóng tối ngoà i cá»a sổ, trong lòng có hÆ¡i bất an.
Không giống vá»›i Mạnh DÄ© Lam xoắn xuýt việc Mạnh Nguyệt gá»i ai đó là "súng", Bạch Tá» lại lo lắng vá» má»™t chuyện khác.
Nếu đúng nhÆ° lá»i Mạnh Nguyệt nói, thì táºp Ä‘oà n Hoà nh à sẽ cho ngÆ°á»i bị tiêm giống mình, đến khu dân cÆ° bị VÄ©nh Thái chiếm đóng...
Bạch Tá» không cần Ä‘oán cÅ©ng biết, ngÆ°á»i đó nhất định sẽ thoả sức giết ngÆ°á»i.
Nhưng mà , anh trai Bạch Tang của cô vẫn đang ở đó.
Dù đã nhiá»u năm không gặp, dù cảm thấy có nhiá»u Ä‘iá»u không ổn, nhÆ°ng Bạch Tá» vẫn không thể thá» Æ¡ khi biết tin anh trai mình có thể bị giết.
Ngay lúc Bạch Tá» Ä‘ang suy nghÄ© lung tung, thì thÃnh lá»±c phi thÆ°á»ng của cô lại Ä‘á»™t nhiên phát huy tác dụng.
"DÄ© Lam, con quá bốc đồng rồi." Äó là giá»ng của Mạnh Nguyệt.
Bạch Tá» biết mình không nên nghe lén, Ä‘ang định rá»i Ä‘i thì nghe Mạnh Nguyệt há»i: "Cô Bạch và con, rốt cuá»™c là quan hệ nhÆ° thế nà o?"
Rốt cuá»™c là quan hệ nhÆ° thế nà o - câu há»i nà y giống nhÆ° má»™t sợi dây xÃch, trói chặt lấy chân Bạch Tá» Ä‘ang muốn rá»i Ä‘i.
Chá» má»™t lúc lâu, Bạch Tá» vẫn không nghe được câu trả lá»i của Mạnh DÄ© Lam.
Mạnh Nguyệt thở dà i: "Äừng khẩn trÆ°Æ¡ng, ta chỉ lo lắng con nhất thá»i không phân biệt được mức Ä‘á»™ nghiêm trá»ng của sá»± việc."
Mạnh Dĩ Lam vẫn không lên tiếng.
"Cô ấy là ... NgÆ°á»i yêu của con?"
Trái tim Bạch TỠcó chút nghẹn lại.
Mạnh Dĩ Lam rốt cuộc cũng mở miệng: "...Không phải."
Giá»ng Ä‘iệu rất kiên định, không chút do dá»±.
"Ta không phải ngÆ°á»i cổ hủ," Mạnh Nguyệt lại nói, "Con cứ nói Ä‘i, đừng ngại."
Mạnh DÄ© Lam lại phủ nháºn: "Không phải loại quan hệ đó."
Mạnh Nguyệt im lặng má»™t lúc, má»›i nhẹ giá»ng nói: "À, đó là má»™t ngÆ°á»i bạn tốt."
Lần nà y, Mạnh DÄ© Lam không có trả lá»i.
"Hoặc là nói, mối quan hệ còn thân máºt hÆ¡n cả ngÆ°á»i bạn tốt," Mạnh Nguyệt cháºm rãi nói thêm, "Từ nhá» con đã không thÃch kết bạn, giống hệt nhÆ° ta, con thÃch má»™t mình phấn đấu, đặc biệt mạnh mẽ."
Nói đến đây, Mạnh Nguyệt lại thở dà i: "Khi ta còn trẻ, ta cÅ©ng có má»™t ngÆ°á»i bạn nhÆ° váºy, không phải là tình yêu, mà là ta chỉ muốn giữ ngÆ°á»i đó ở bên cạnh, giống nhÆ°... Con mèo ta Ä‘ang nuôi nà y."
Nghe Mạnh Nguyệt nói, Bạch Tá» ngồi bên cây Ä‘Ã n hÆ¡i sững sá», sau đó cảm thấy có chút choáng váng.
"Ta rất thÃch nó, nó khác vá»›i những con mèo ta từng nuôi trÆ°á»›c đây, nó đặc biệt còn rất nghe lá»i," Mạnh Nguyệt nói vá»›i giá»ng Ä‘iệu có chút ý cÆ°á»i, "Gá»i nó tá»›i thì nó tá»›i, bảo nó Ä‘i thì nó Ä‘i, nếu nói nó là mèo, ta thấy nó cà ng giống má»™t con chó hÆ¡n."
Bạch Tá» hÃt sâu má»™t hÆ¡i, chỠđợi câu trả lá»i của đối phÆ°Æ¡ng.
Má»™t lúc sau, hoặc có lẽ rất lâu sau đó, cô nghe thấy Mạnh DÄ© Lam nói: "... Có lẽ váºy."
Có lẽ váºy.
Äây chÃnh là câu trả lá»i.
Trong phòng tuy đã báºt máy sưởi, nhÆ°ng Bạch Tá» lại cảm thấy tay chân lạnh buốt.
Cô đã từng muốn biết, bản thân mình trong lòng của Mạnh Dĩ Lam là như thế nà o, cuối cùng cô đã giải đáp được những nghi ngỠcủa mình.
Sau đó, ngÆ°á»i trong phòng tá»±a hồ Ä‘ang nói sang chuyện khác, nhÆ°ng Bạch Tá» hoà n toà n nghe không và o.
Cô nhìn bầu trá»i Ä‘en kịt ngoà i cá»a sổ, toà n thân bất Ä‘á»™ng.
Qua má»™t lúc sau, cuối cùng Bạch Tá» cÅ©ng đứng dáºy.
CÆ¡n chóng mặt trong đầu cô ngà y cà ng nặng hÆ¡n, nhÆ°ng cô vẫn nhất quyết Ä‘i chầm cháºm vá» phÃa cầu thang dẫn lên tầng hai.
Hoá ra đây chÃnh là cách mà Mạnh DÄ© Lam nhìn nháºn vá» mình.
Cà ng giống một con chó sao?
Thì ra là thế.
Chú thÃch:
- Má»™ng và lá»— má»™ng*: Äể tạo được má»™ng gá»—, ngÆ°á»i thợ má»™c khi chế tác váºt dụng cần phải dùng đục để đục phần gá»— thừa tạo thà nh má»™t bên lồi (凸) và má»™t bên lõm (凹), khi đó đầu khúc gá»— sẽ có âm dÆ°ng, sẽ được đóng và ôm khÃt lấy nhau, đây được gá»i là "má»™ng" và "lá»— má»™ng".
- Thiên hoang địa lão*: dùng để hình dung khoảng thá»i gian dà i đăng đẳng, lâu nhÆ° trá»i đất. ThÆ°á»ng đặt cạnh những câu chuyện tình yêu cảm Ä‘á»™ng.
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Xin lá»—i, chÆ°Æ¡ng nà y mất quá nhiá»u thá»i gian để chỉnh sá»a, nhÆ°ng đừng lo, tôi không gặp bất kỳ trục trặc nà o.
Äoạn kết đã được viết sẵn trong dà n ý rồi!
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Hãy nhẹ nhà ng vá»›i chÃnh mình!
—
Editor lảm nhảm:
Edit đến chÆ°Æ¡ng nà y, thấy hai chữ "sùng bái" là m mình nhá»› đến bá»™ phim "My Liberation Notes" của Hà n Quốc ghê, trong 2 năm gần đây thì chắc đây là phim mà mình ấn tượng nhất. Phim nói vá» má»™t ná»—i cô Ä‘Æ¡n đẹp đẽ của ngÆ°á»i trẻ tuổi, nếu bạn nà o thÃch phim cháºm cháºm có thể xem thá» nha ^^
ChÆ°Æ¡ng nà y dà i quá, chÆ°Æ¡ng sau sẽ còn gấp 3 lần chÆ°Æ¡ng bình thÆ°á»ng. Hai ba hôm nữa mình sẽ post nha (xong sá»›m post sá»›m).
Chúc má»i ngÆ°á»i nghỉ lá»… vui vẻ!!!