- Trang chủ
- Trá»i Tối
- Chương 71: C71: Không thể chết
Tác giả:
Sau khi lau khô tóc cho Bạch Tá», Mạnh DÄ© Lam cúi đầu nhìn quần áo Æ°á»›t đẫm của ngÆ°á»i nà y, nhÃu nhÃu lông mà y.
CÆ¡n giáºn vừa má»›i nguôi ngoai, trong nháy mắt lại dâng lên.
NgÆ°á»i nà y ba lần bảy lượt cứ việc chạy Ä‘i mất, luôn khiến mình phải Ä‘uổi theo sau, lúc nà o má»›i chịu dừng lại đây?
Bạch TỠđể ý tá»›i vẻ mặt có chút khó chịu của Mạnh DÄ© Lam, thấy quần áo của đối phÆ°Æ¡ng bị mình là m cho Æ°á»›t sÅ©ng, cô liá»n chá»™t dạ dá»i mông sang bên cạnh má»™t chút.
Cô vừa cá» Ä‘á»™ng má»™t cái, Mạnh DÄ© Lam đã láºp tức nắm lấy cổ tay cô.
Bạch Tá» nghi hoặc nhìn Mạnh DÄ© Lam, nhÆ°ng ngÆ°á»i nà y không há» lên tiếng, thay và o đó là liếc nhìn cách đó không xa ngoà i xe, chú Hồng Ä‘ang ôm Mao Mao, sau khi nháºn được tÃn hiệu, ông ấy cầm ô bÆ°á»›c nhanh tá»›i.
Chú Hồng ngồi và o ghế lái, sau đó nghiêng ngÆ°á»i đặt Mao Mao đã được băng bó vết thÆ°Æ¡ng và ngủ thiếp Ä‘i và o ghế phụ, rồi quay lại nhìn Mạnh DÄ© Lam.
"Äi thôi." Sau khi phun ra hai chữ, Mạnh DÄ© Lam buông tay Bạch Tá», tháºm chà còn hÆ¡i dùng sức hất nhẹ tay đối phÆ°Æ¡ng ra, tá» vẻ ghét bá».
Bạch Tá» bối rối quay đầu nhìn ngÆ°á»i vừa rồi còn không chịu để mình ngồi xa: "?"
Nhưng Mạnh Dĩ Lam lại nghiêng đầu sang chỗ khác, không có nhìn cô.
Sau khi nháºn được chỉ thị, chú Hồng quay ngÆ°á»i khởi Ä‘á»™ng xe.
Xe cháºm rãi rá»i khá»i cầu lá»›n, Mạnh DÄ© Lam tá»±a lÆ°ng và o ghế nhìn vá» phÃa ngoà i cá»a sổ, vẻ mặt lãnh đạm, không khác gì tÆ° thế trÆ°á»›c khi Bạch Tá» lên xe.
Bạch Tá» ngồi bên cạnh cô, nhÃu nhÃu mà y Ä‘oán xem Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang nghÄ© gì, sau đó lại cố gắng ngồi xa hÆ¡n má»™t chút.
"Äừng nhúc nhÃch." Mạnh DÄ© Lam thấp giá»ng nói, nhÆ°ng thanh âm tức giáºn từ hà m răng nghiến chặt của cô vẫn còn khá rõ rà ng.
Thế là , mặc kệ quần áo của mình và Mạnh Dĩ Lam đã ướt đẫm, Bạch TỠvẫn ngồi cứng ngắc tại chỗ.
MÆ°a rÆ¡i cà ng lúc cà ng nặng hạt, dù trên Ä‘Æ°á»ng không có phÆ°Æ¡ng tiện nà o khác, nhÆ°ng chú Hồng vẫn lái xe rất cháºm rãi.
Mao Mao thá»±c sá»± mệt má»i, nó ngủ ngon là nh trên ghế phụ, thỉnh thoảng còn hÆ¡i ngáy.
========== Truyện vừa hoà n thà nh ==========
1. Cách Một Khoảng Sân
2. Chiá»u HÆ°
3. [Ngôn Tình] Buông Tay
4. Trăng Sáng Ngà n Dặm Gá»i TÆ°Æ¡ng TÆ°
=====================================
Bạch Tá» nghiêng ngÆ°á»i vá» phÃa trÆ°á»›c, tạo ra má»™t khoảng cách nhá» giữa mình và Mạnh DÄ© Lam, sau đó cô má»›i dám nhìn khung cảnh bên ngoà i xe, suy Ä‘oán xem chú Hồng muốn Ä‘Æ°a há» Ä‘i đâu.
ÄÆ°á»ng Ä‘i nằm ở hÆ°á»›ng ngược lại vá»›i khu vá»±c do băng đảng của VÄ©nh Thái chiếm đóng, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang hÆ°á»›ng vá» phÃa bên kia của thà nh phố.
Khoảng ná»a tiếng sau, mÆ°a cÅ©ng đã tạnh, chú Hồng chở hai ngÆ°á»i tá»›i Ä‘Ãch đến cuối cùng - hóa ra là má»™t bá» sông.
Nơi nà y nằm ở ngoại ô thà nh phố, cách trung tâm thà nh phố rất xa.
NhÆ°ng có má»™t Ä‘iá»u khiến Bạch Tá» bối rối hÆ¡n nữa, chÃnh là có má»™t chiếc tà u du lịch hai tầng cỡ trung, Ä‘ang được cáºp bến ở bá» sông.
Chiếc tà u nà y không quá sang trá»ng, tháºm chà còn hÆ¡i cÅ©, nhÆ°ng hiển nhiên đã được tân trang lại cẩn tháºn, bây giá» nó không còn giống má»™t chiếc tà u để ngÆ°á»i ta Ä‘i trên sông nữa, mà giống má»™t căn nhà của ngÆ°á»i dân sinh sống trên bá».
Toà n bá»™ thân tà u được bịt kÃn bằng những tấm sắt, trong bóng tối, con tà u trông giống nhÆ° má»™t con thú khổng lồ nổi trên mặt nÆ°á»›c.
Sau khi chú Hồng Ä‘áºu xe, má»™t luồng ánh sáng mỠảo chợt chiếu ra từ mÅ©i tà u.
Sau đó, má»™t ngÆ°á»i phụ nữ bÆ°á»›c lên boong tà u, cô ấy bÆ°á»›c tá»›i má»™t thiết bị, mà y mò má»™t lúc, bá»—ng có má»™t tấm gá»— dà i khổng lồ từ từ kéo dà i từ boong tà u đến trên bá», tạo thà nh má»™t cây cầu nhá» nối liá»n bá» sông vá»›i con tà u.
Bạch Tá» nhÃu nhÃu mà y nhìn thấy, đó chÃnh là Hầu Tắc Văn đã lâu không gặp.
NghÄ© đến việc ngÆ°á»i nà y không ngừng theo Ä‘uổi Mạnh DÄ© Lam, so vá»›i sá»± thá» Æ¡ lúc đầu, bây giá» Bạch Tá» lại cảm thấy có hÆ¡i không thoải mái lắm.
"Cảm Æ¡n chú Hồng đã vất vả." Mạnh DÄ© Lam nói, sau đó mở cá»a bÆ°á»›c xuống xe mà không thèm nhìn Bạch Tá».
NgÆ°á»i sau lÆ°ng sững sá» má»™t lúc, sau đó nhanh chóng Ä‘Æ°a tay ra vá»— nhẹ gá»i Mao Mao tỉnh dáºy, để nó trèo lên lÆ°ng, rồi nhanh chóng theo ra khá»i xe nhÆ° má»™t chú chó con bị "con sen" bá» quên.
"Lam Lam," Hầu Tắc Văn không để ý ngoà i trá»i Ä‘ang lạnh cóng, cô mặc má»™t chiếc quần siêu ngắn, để lá»™ đôi chân dà i chà o đón Mạnh DÄ© Lam, "Sao bây giá» cáºu má»›i đến, chá» cáºu hÆ¡n ná»a tháng rồi ah."
Mạnh DÄ© Lam không trả lá»i, cô quay đầu nhìn Bạch Tá» Ä‘ang cõng Mao Mao trên lÆ°ng, sau đó bÆ°á»›c qua cầu, Ä‘i tá»›i boong tà u.
Chú Hồng cũng theo Bạch TỠlên boong tà u, nhưng ông ấy không hỠcó ý định theo xuống tà u, mà đứng trên boong nói với Mạnh Dĩ Lam: "Mạnh tiểu thư, hai ngà y nữa tôi sẽ mang xe đến cho cô."
"Cảm ơn," Mạnh Dĩ Lam nói, sau đó ra hiệu cho ông ấy và o trong nghỉ ngơi, "Bây giỠđã muộn rồi, bên trong vẫn còn trống..."
"Không được," chú Hồng cúi đầu nhìn đồng hồ, "Ba ngÆ°á»i hãy nghỉ ngÆ¡i sá»›m má»™t chút, lần tá»›i tôi sẽ đến để thay băng vết thÆ°Æ¡ng cho Mao Mao, mấy ngà y nà y đừng để nó đụng nÆ°á»›c nữa."
Nói xong, ông ấy lại mỉm cÆ°á»i vá»›i Bạch Tá», sau đó xoay ngÆ°á»i rá»i khá»i tà u.
Sau khi nhìn chú Hồng lái xe rá»i Ä‘i, Mạnh DÄ© Lam lại cúi ngÆ°á»i xuống, cùng vá»›i Hầu Tắc Văn khéo léo Ä‘em cây cầu thu trở lại tà u, sau đó xoay ngÆ°á»i Ä‘i và o cabin.
Bạch Tá» cõng Mao Mao đứng ở má»™t bên nhÆ° ngÆ°á»i ngoà i cuá»™c, phải mất má»™t lúc cô má»›i hoà n hồn lại, bÆ°á»›c nhanh theo sau.
Sau khi và o cá»a, Bạch Tá» nhìn thấy má»™t phòng khách rất rá»™ng lá»›n, cô còn tưởng rằng mình đã Ä‘i nhầm và o nhà của ngÆ°á»i nà o đó.
Cô nhìn quanh bốn phÃa, bà ng hoà ng nháºn ra nÆ¡i nà y không há» có dấu vết của má»™t con tà u nà o, nó trông giống nhÆ° má»™t biệt thá»± hai ba tầng hÆ¡n.
Tuy không quá sang trá»ng, nhÆ°ng lại được trang bị đầy đủ tiện nghi, rá»™ng rãi sáng sủa, tháºm chà còn có cả má»™t bể cá lá»›n Ä‘ang nuôi cá và ng, còn có bảng phi tiêu treo trên tÆ°á»ng để má»i ngÆ°á»i cùng giải trÃ.
Ngoà i ra, trong nhà cÅ©ng có rất nhiá»u đồ đạc, hình nhÆ° được chuyển đến từ nhà cÅ© của Mạnh DÄ© Lam.
Äiá»u kỳ lạ hÆ¡n nữa là , dù Ä‘ang ở trên sông nhÆ°ng Bạch Tá» không cảm thấy thân tà u rung lắc, ngược lại, cô có cảm giác nhÆ° Ä‘ang Ä‘i trong má»™t ngôi nhà mặt đất bằng phẳng.
Hầu Tắc Văn Ä‘i ở phÃa trÆ°á»›c, cô dẫn Mạnh DÄ© Lam và Bạch Tá» Ä‘i lên cầu thang cạnh tÆ°á»ng: "Lam Lam, nÆ¡i nà y tháºt tốt, không thiếu Ä‘iện cÅ©ng không thiếu nÆ°á»›c, diện tÃch cÅ©ng đủ lá»›n, các biện pháp bảo vệ rất đầy đủ và an toà n."
Ba ngÆ°á»i Ä‘i lên cầu thang đến tầng hai, lại Ä‘i đến má»™t cánh cá»a ở cuối hà nh lang.
Mạnh DÄ© Lam từ trong túi áo lấy chìa khóa ra mở cá»a phòng, sau khi và o, cô thuần thục giÆ¡ tay báºt đèn - hiển nhiên đây không phải lần đầu cô đến đây.
Bạch TỠđứng ở cá»a nhìn quanh, thấy trong phòng có má»™t chiếc giÆ°á»ng đôi và má»™t tủ quần áo lá»›n, cách bà i trà rất giống phòng ngủ của Mạnh DÄ© Lam trÆ°á»›c đó, tháºm chà còn lá»›n hÆ¡n má»™t chút.
Äúng lúc nà y, Bạch Tá» nhạy cảm nháºn ra má»™t cảm giác bồn chồn bất an quen thuá»™c, Ä‘ang dần dần truyá»n ra từ cÆ¡ thể mình.
"Lam Lam, cáºu đừng lo lắng," Hầu Tắc Văn đẩy Bạch Tá» sang má»™t bên, bÆ°á»›c nhanh theo sau Mạnh DÄ© Lam, "Mấy ngà y nay tôi ở căn phòng đối diện cáºu, phòng rất thoải mái, thanh tịnh lại còn an toà n..."
"Tháºt xin lá»—i." Bạch Tá» cố chịu Ä‘á»±ng thân thể Ä‘ang khó chịu, há»i: "Phòng của tôi ở đâu?"
Cuối cùng Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng xoay lại, nhÆ°ng cô chỉ liếc nhìn Bạch Tá» má»™t cái, sau đó xoay ngÆ°á»i đặt túi xách lên giÆ°á»ng.
"Ah," Hầu Tắc Văn lộ ra vẻ mặt có chút không kiên nhẫn, "Phòng của cô ở tầng dưới, cạnh bếp, không khóa, cứ trực tiếp và o đi."
Bạch Tá» cÅ©ng không muốn đáp lá»i, nhanh chóng xoay ngÆ°á»i Ä‘i ra khá»i phòng, nhÆ°ng lúc ở hà nh lang lại nghe thấy Mạnh DÄ© Lam trong phòng trầm giá»ng nói: "Trở lại."
Hầu Tắc Văn nghi hoặc nhìn Mạnh DÄ© Lam, muốn há»i và i câu, nhÆ°ng khi nhìn thấy sắc mặt u ám của đối phÆ°Æ¡ng, liá»n có chút sợ hãi im lặng.
Ngoà i cá»a, Bạch Tá» cÅ©ng im lặng, sá»± bồn chồn nóng nảy trong lòng tăng lên rất nhiá»u, nhÆ°ng vẫn nằm trong phạm vi có thể chịu Ä‘á»±ng được, nên cô tạm thá»i dừng lại tại chá»—, nhÆ°ng vẫn cố chấp không chịu quay lại phòng ngủ.
Ngay sau đó, ngÆ°á»i kia lại lên tiếng: "Bạch Tá», trở lại."
Giá»ng Ä‘iệu bình tÄ©nh, nhÆ°ng Bạch Tá» có thể nhìn ra, Mạnh DÄ© Lam hiển nhiên Ä‘ang tức giáºn.
Sau khi do dự một lúc, cô cõng Mao Mao trở lại trong phòng.
"Tôi muốn nói chuyện vá»›i cô ấy má»™t chút, cô có thể ra ngoà i trÆ°á»›c được không?" Nhìn thấy Bạch Tá» Ä‘i và o cá»a, Mạnh DÄ© Lam quay đầu lại, nhẹ nhà ng mỉm cÆ°á»i vá»›i Hầu Tắc Văn.
Hầu Tắc Văn hÆ¡i giáºt mình, cô cảm thấy nụ cÆ°á»i trên mặt Mạnh DÄ© Lam có chút đáng sợ, không dám nói gì, gáºt đầu rồi xoay ngÆ°á»i Ä‘i ra ngoà i, trÆ°á»›c khi rá»i Ä‘i còn liếc nhìn Bạch Tá» má»™t cái, tháºm chà còn hiếm hoi thể hiện sá»± đồng cảm.
Ngay từ lúc má»›i gặp nhau, Hầu Tắc Văn đã cảm thấy bầu không khà giữa hai ngÆ°á»i nà y không ổn, dÆ°á»ng nhÆ° há» Ä‘ang cãi nhau.
Hầu Tắc Văn vốn Ä‘ang cÆ°á»i trên sá»± Ä‘au khổ của ngÆ°á»i khác, bây giá» lại cảm thấy có chút sợ sệt - khà tức của Mạnh DÄ© Lam khi tức giáºn quá lá»›n, cô luôn cảm thấy mình sẽ bị vạ lây bởi tráºn tức giáºn nà y.
NghÄ© nhÆ° váºy, Hầu Tắc Văn vá»™i và ng đóng cá»a lại, tránh và o trong phòng mình.
Ngoà i trá»i lại bắt đầu mÆ°a, tiếng mÆ°a rÆ¡i tà tách có chút ngá»™t ngạc vì bên ngoà i chiếc tà u đã bị lá»›p sắt bá»c cách ly, khiến ngÆ°á»i ta cảm thấy hÆ¡i khó chịu.
Nhiệt Ä‘á»™ trong phòng thấp hÆ¡n trong xe của chú Hồng rất nhiá»u, nhÆ°ng Bạch Tá» cả ngÆ°á»i Ä‘ang Æ°á»›t sÅ©ng lại cảm thấy xung quanh cà ng nóng và ngá»™t ngạt, toà n thân bồn chồn nóng nảy khiến trán cô đổ đầy mồ hôi.
Không thèm há»i Mạnh DÄ© Lam, trÆ°á»›c tiên cô cõng Mao Mao vẫn Ä‘ang ngủ đến chiếc ghế sofa cạnh tủ quần áo.
Sau đó Bạch Tá» xoay ngÆ°á»i lại, nhìn Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang ngồi ở mép giÆ°á»ng.
Sá»± nóng nảy đã bắt đầu sôi sục trong ngÆ°á»i Bạch Tá», tháºm chà cô còn có chút bất giác gầm lên, thân thể run rẩy, đè nén thanh âm, trá»±c tiếp nói thẳng vá»›i Mạnh DÄ© Lam: "Tôi không ăn loại trái cây đó."
NhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam không để ý đến cô, chỉ cúi đầu lục lá»i thứ gì đó trong túi xách.
Bạch Tá» hÃt sâu má»™t hÆ¡i, xoay ngÆ°á»i Ä‘i vá» phÃa cá»a, nhÆ°ng sau khi nắm lấy tay nắm cá»a, cô lại nghe thấy ngÆ°á»i phÃa sau lạnh lùng nói: "Không cho phép ra ngoà i."
Lý trà nói vá»›i Bạch Tá», cô phải láºp tức rá»i Ä‘i, nhanh chóng tìm má»™t nÆ¡i nhốt mình lại, nếu không háºu quả sẽ rất thảm khốc.
NhÆ°ng sá»± ngăn cản của Mạnh DÄ© Lam lại khiến Bạch Tá» không thể cá» Ä‘á»™ng, cô chỉ có thể nắm chặt tay nắm cá»a, mặc cho cÆ¡ thể cà ng lúc cà ng run rẩy.
Cô nghe thấy Mạnh DÄ© Lam từ trên giÆ°á»ng đứng dáºy, cầm chìa khóa tiến lại gần cô, khi cÆ¡ thể há» sắp chạm và o nhau thì đối phÆ°Æ¡ng dừng lại.
Mạnh DÄ© Lam dáng ngÆ°á»i cao gầy, ôm lấy Bạch Tá» hÆ¡i khom lÆ°ng ở cá»a, nhÆ°ng vẫn không lên tiếng, chỉ lấy chìa khóa ra, khóa cá»a phòng lại.
"Cô..." Bạch TỠcắn răng, cố gắng đè nén cảm giác nóng nảy trong lòng, "Sao cô..."
Tháºt không nghÄ© đến, lá»i nói lại bị Mạnh DÄ© Lam Ä‘oạt mất: "Sao cô lại không giữ lá»i?"
HÆ¡i thở nóng hổi từ miệng đối phÆ°Æ¡ng phả và o tai Bạch Tá», giá»ng nói không còn lạnh lùng nhÆ° trÆ°á»›c, tháºm chà còn có chút oán giáºn, ngay cả Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng không nháºn ra, bá»™ dạng của mình lúc nà y cùng vá»›i bá»™ dạng của những cô gái bình thÆ°á»ng Ä‘ang hÆ°á»›ng ngÆ°á»i yêu phát cáu, cÅ©ng chẳng có gì khác biệt lắm.
Bạch Tá» bị đối phÆ°Æ¡ng ép và o cá»a hÆ¡i giáºt mình, sau đó trong lòng có chút chua xót, ngÆ¡ ngác má»™t hồi, tháºm chà cô còn cho rằng mình tháºt sá»± đã là m ra chuyện gì khiến Mạnh DÄ© Lam phải buồn, nhất định mình phải nháºn sai, sau đó chân thà nh xin lá»—i mong đối phÆ°Æ¡ng tha thứ.
Không đợi Bạch Tá» trả lá»i, Mạnh DÄ© Lam lại nhá» giá»ng nói, ngữ khà cà ng oán giáºn hÆ¡n: "Chẳng phải đã hứa tạm thá»i sẽ không rá»i Ä‘i sao?"
Bạch Tá» nghe xong, nhắm mắt lại, hÆ¡i ngẩng đầu lên, sau đó lại Ä‘áºp mạnh trán và o tÆ°á»ng, toà n thân Æ°á»›t đẫm mồ hôi và nÆ°á»›c mÆ°a, nhÆ°ng vẫn cố gắng giữ bình tÄ©nh: "Tôi không có rá»i Ä‘i, tình huống lúc đó quá khẩn cấp, tôi sợ Mao Mao sẽ xảy ra chuyện..."
Nói đến đây, cô không nhịn được nữa, thở hổn hển quay ngÆ°á»i lại, nhÆ°ng khi nhìn thấy gÆ°Æ¡ng mặt của Mạnh DÄ© Lam quá gần, trái tim cô nhÆ° bị nghẹt thở.
Quá gần, đây không phải là khoảng cách trò chuyện nên có giữa mối quan hệ hiện tại của hai ngÆ°á»i.
HÆ¡i thở hai ngÆ°á»i dây dÆ°a quấn lấy nhau, khiến Bạch Tá» Ä‘ang nóng ran dÆ°á»ng nhÆ° xuất hiện ảo giác, cô tháºm chà còn cảm thấy mình và ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt sắp hoà tan thà nh má»™t, không thể tách rá»i được nữa.
"Cô biết rõ tình trạng hiện tại của mình không ổn định," Mạnh DÄ© Lam khẽ nhÃu mà y, đôi môi ở ngay trÆ°á»›c miệng Bạch TỠđóng đóng mở mở, tá»±a nhÆ° sắp vô tình chạm phải, "Còn lá»— mãng chạy đến chá»— nguy hiểm nhÆ° váºy, lỡ nhÆ° có chuyện gì thì sao?"
Bạch Tá» thở hổn hển, tá»±a lÆ°ng và o tÆ°á»ng: "... Sẽ không có chuyện gì."
Sắc mặt Mạnh DÄ© Lam lại lạnh lùng, trong mắt hiện lên vẻ giáºn dữ, nhÆ°ng Bạch Tá» không hiểu vì sao, cô lại cảm thấy ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt không chỉ tức giáºn mà còn có chút buồn bã, dÆ°á»ng nhÆ° sắp khóc.
Hai ngÆ°á»i nhất thá»i không nói nên lá»i, nhÆ°ng bầu không khà lại cà ng lúc cà ng thêm quá»· dị.
Có chút kháng cá»± trÆ°á»›c khoảng cách quá thân máºt nà y, Bạch Tá» hÆ¡i nghiêng ngÆ°á»i, thoát ra khá»i không gian cháºt hẹp được bao bá»c bởi cÆ¡ thể Mạnh DÄ© Lam, nhÆ°ng ngay sau đó, mắt Mạnh DÄ© Lam lại Ä‘á» bừng, cô dùng sức kéo Bạch Tá» vá» phÃa mình.
XÃch lại gần nhau hÆ¡n, cho đến khi trán hai ngÆ°á»i chạm và o nhau.
Sau má»™t khắc, Bạch Tá» nghe được ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt thấp giá»ng nói má»™t câu, tuy hung hãn nhÆ°ng lại rất ngây thÆ¡ nhÆ° trẻ con: "Nếu còn dám rá»i xa tôi lần nữa, cô sẽ chết chắc."
Nhìn ánh mắt đang nhìn chằm chằm và o mình, Bạch TỠđang sắp lâm và o trạng thái điên cuồng, đột nhiên cảm thấy trong lồng ngực dâng lên một luồng nhiệt.
Không phải loại nóng nảy bồn chồn kéo Bạch Tá» xuống địa ngục, mà là cảm giác tim Ä‘áºp nhanh đến choáng váng, khiến cô nhÆ° chìm đắm trên thiên Ä‘Æ°á»ng.
Lúc nà y, rốt cuộc Bạch TỠcũng hiểu ra, lại một lần nữa... Mình đã rơi và o trong "ánh sáng" nà y.
Bạch Tá» Ä‘ang bị mắc kẹt giữa thiên Ä‘Æ°á»ng và địa ngục, cô chủ Ä‘á»™ng tiến lên má»™t bÆ°á»›c, thở nhẹ má»™t hÆ¡i, sau đó để chóp mÅ©i chạm và o má Mạnh DÄ© Lam.
Vẻ giáºn dữ trong mắt Mạnh DÄ© Lam chợt tiêu tán khi Bạch Tá» lại gần, hai tay cô vô thức nâng lên, ôm lấy eo đối phÆ°Æ¡ng.
Bạch Tá» không biết mình Ä‘ang bị ngÆ°á»i ôm và o lòng, cô giống nhÆ° má»™t con chó con Ä‘ang ngá»i thấy đồ ăn hấp dẫn, miệng hÆ¡i há ra hÃt và o hÆ¡i thở ấm áp, sau đó cháºm rãi di chuyển hồi lâu, cuối cùng nghiêng đầu, không tá»± chủ được tiến lại gần chiếc cổ trắng ngần thon thả của Mạnh DÄ© Lam.
Cổ Mạnh DÄ© Lam nhá»™t nhá»™t khó nhịn, nhÆ°ng cô vẫn không chịu đẩy ngÆ°á»i trong lòng ra.
Sau đó, cô nghe thấy Bạch Tá» nhÆ° đùa giỡn nói: "Tôi là ngÆ°á»i biến dị, không thể chết."
Mạnh DÄ© Lam không khá»i nhÃu mà y, cô cảm thấy có chút không hà i lòng vá»›i thái Ä‘á»™ bất cần của đối phÆ°Æ¡ng.
Nhưng cô không nhìn ra được, lúc nà y trong mắt Bạch TỠkhông hỠcó chút bỡn cợt nà o.
Con mắt phải vốn luôn trong trẻo và lạnh nhạt, không biết từ lúc nà o đã bị bao phủ bởi một lớp hơi nước.
TrÆ°á»›c khi không kiá»m chế được nữa mà cắn và o cổ Mạnh DÄ© Lam, Bạch Tá» nhẹ giá»ng nói nhá» vá»›i ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt ——
Tôi là ngÆ°á»i biến dị, không thể chết.
Nhưng mà , tôi sẽ quên đi cô.
CÅ©ng sẽ... Quên Ä‘i chÃnh mình.
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Ngà y mai mình sẽ đến rạp xem Barbie, mong các chị em có thá»i gian sẽ đến xem nhé, phim nà y hay lắm!
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Cho phép bản thân suy sụp má»™t chút, cÅ©ng là má»™t dấu hiệu của việc yêu thÆ°Æ¡ng chÃnh mình!