- Trang chủ
- Trá»i Tối
- Chương 70: C70: Trở lại
Tác giả:
MÆ°a cà ng lúc cà ng nặng hạt, hoà tan Ä‘i mùi thuốc súng trà n ngáºp trong không khÃ.
Bầu trá»i tối Ä‘en nhÆ° má»±c, ngay cả Bạch Tá» cÅ©ng không nhìn thấy phÃa trên trá»i có mây Ä‘en hay không.
Năm phút trÆ°á»›c, khi LÆ°u Tá» chÄ©a súng và o Bạch Tá», Bạch Tá» vẫn Ä‘ang đắm chìm trong niá»m vui sắp được Ä‘oà n tụ vá»›i ngÆ°á»i thân.
Ngay sau đó, cô vá»t tá»›i bên cạnh LÆ°u Tá», tÆ°á»›c vÅ© khà của anh ta, sau đó trói anh ta lại.
Toà n bá»™ quá trình diá»…n ra suôn sẻ và nhanh chóng, giống nhÆ° lúc trÆ°á»›c cô quay video cho lá»›p há»c võ thuáºt. Tгð™ªyệð˜¯â€Ž hay‎ lð™ªÃ´ð˜¯â€Ž có‎ tại‎ {‎ Tð—¥ð‘¼MTð—¥â€Ž ð‘¼ð’€á»†N.VN‎ ï½
NhÆ°ng sau khi kéo LÆ°u TỠđến cá»a ban công, Bạch Tá» cÅ©ng không có láºp tức chạy xuống lầu tìm Bạch Tang.
Có thể là vì đã lâu không gặp mà hồi há»™p, cÅ©ng có thể là vì Bạch TỠđã mÆ¡ hồ cảm nháºn được má»™t "cảm giác kỳ lạ" Ä‘ang ngà y cà ng mãnh liệt, kể từ khi cô quyết định Ä‘i tìm cha mẹ và Bạch Tang.
Trong ký ức duy nhất còn sót lại của Bạch Tá», cô chỉ nhá»› mình và cha mẹ của mình có mối quan hệ rất tốt.
VỠphần anh trai Bạch Tang... Mặc dù mối quan hệ của mình với anh trai không tốt lắm, nhưng cũng không quá tệ.
NhÆ°ng đã nhiá»u năm nhÆ° váºy, Bạch Tá» chỉ nhá»› mình sống má»™t mình, trong khoảng thá»i gian nà y, cô hoà n toà n không có chút ký ức gì, vá» việc mình có liên lạc vá»›i cha mẹ hay Bạch Tang hay không.
Sao hỠlại không đi tìm mình?
Hoặc là nói cách khác, sao mình không đến gặp h�
Nếu nhÆ° cô mất liên lạc vá»›i cha mẹ vì hỠđã qua Ä‘á»i, váºy còn Bạch Tang thì sao?
Lẽ nà o anh trai của mình cũng xảy ra chuyện gì?
Hay là anh trai đã quên hết những chuyện giữa hai ngÆ°á»i trong mấy năm qua?
Giống nhÆ° cô quên mất cha mẹ mình đã qua Ä‘á»i, cÅ©ng quên mất mình đã từng liên lạc vá»›i Bạch Tang?
NhÆ°ng bên cạnh đó, còn có má»™t Ä‘iá»u kỳ lạ khác - trong đống đồ mà Mạnh DÄ© Lam giúp cô cất giữ ở bảo tà ng nghệ thuáºt, cô không tìm thấy bất kỳ món đồ nà o liên quan đến Bạch Tang.
Dù là má»™t tấm ảnh hay má»™t món quà lÆ°u niệm cÅ©ng không có, không có váºt gì có thể chứng minh hai ngÆ°á»i là anh em.
Như thể có ai đó đã cố tình vứt bỠtất cả những thứ có liên quan đến anh trai mình.
Bạch TỠđã từng Ä‘á» cáºp những nghi vấn nà y vá»›i Mạnh DÄ© Lam.
Tuy rằng cuối cùng đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng không Ä‘Æ°a ra bất kì kết luáºn gì tốt đẹp, nhÆ°ng cô ấy đã nhiá»u lần liên tục nhắc nhở Bạch Tá», không được má»™t mình Ä‘i tìm Bạch Tang.
Váºt đổi sao dá»i, suy cho cùng ở tình hình hiện tại, chúng ta cần phải Ä‘á» phòng hÆ¡n trong má»i việc.
Nếu không có Mạnh DÄ© Lam nhắc nhở, có lẽ Bạch TỠđã bất chấp tất cả, láºp tức lao xuống lầu, sau khi nghe thấy giá»ng nói của Bạch Tang từ bá»™ Ä‘Ã m.
NhÆ°ng bây giá», chỉ vì lá»i nói của Mạnh DÄ© Lam mà Bạch TỠđã chống lại sá»± thôi thúc bên trong mình, bắt đầu há»c cách phân tÃch đúng sai trong má»i việc, giống nhÆ° Mạnh DÄ© Lam đã là m.
Nghĩ tới đây, Bạch TỠcó chút bất đắc dĩ.
Quả nhiên, Mạnh Dĩ Lam đã đúng.
Mặc dù, cô liên tục nói rằng mình đã quên mất vì sao lại xem Mạnh DÄ© Lam là "ánh sáng" của mình, nhÆ°ng cô lại giá» giá» khắc khắc phản ứng theo bản năng, thể hiện rằng ngÆ°á»i kia chÃnh là "ánh sáng".
Tá»±a nhÆ° loà i bÆ°á»›m đêm, luôn bay vá» phÃa ánh sáng má»™t cách vô thức.
Giống hệt nhÆ° lúc nà y váºy, mặc dù hai ngÆ°á»i Ä‘ang không ở cạnh nhau, nhÆ°ng cô vẫn luôn không thể ngừng nghÄ© đến Mạnh DÄ© Lam.
Tháºm chà còn luôn nhá»› đến cách đây và i ngà y, sau khi mình thức dáºy và nhìn thấy gÆ°Æ¡ng mặt dịu dà ng của đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang ngủ bên cạnh.
Không thể là m gì khác hÆ¡n, Bạch TỠép mình phải hÆ°á»›ng sá»± chú ý vá» thá»±c tại - tháºt ra, vì những mÅ©i tiêm kia, Bạch Tá» gần nhÆ° đã quên hết những gì đã xảy ra giữa mình và Bạch Tang, từ khi còn nhỠđến khi trưởng thà nh.
Ký ức luôn bị phân mảnh, không có cách nà o liên kết hoà n chỉnh, nhÆ°ng trong lòng Bạch Tá» vẫn còn Ä‘á»ng lại má»™t và i cảm xúc.
Có lẽ là bởi vì cùng cha khác mẹ, nên cô luôn cảm thấy mối quan hệ giữa mình và Bạch Tang có chút xa lạ.
Tháºm chÃ, Bạch Tá» còn cho rằng đối phÆ°Æ¡ng không thÃch mình cho lắm.
Cô nhá»› rất rõ, trÆ°á»›c đây Bạch Tang là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o - anh ấy sống ná»™i tâm và Ãt nói, thÃch Ä‘á»c sách và không thÃch ra ngoà i hoạt Ä‘á»™ng.
Má»—i lần hai anh em cùng cha mẹ Ä‘i cắm trại, Bạch Tang Ä‘á»u mang theo sách và dà nh phần lá»›n thá»i gian trốn trong lá»u Ä‘á»c sách.
NhÆ°ng hiện tại, ngÆ°á»i anh trai chỉ ham Ä‘á»c sách nà y lại trà trá»™n và o má»™t nhóm "chống chÃnh phủ", ném bom và o khu vá»±c ngÆ°á»i dân sinh sống, dù hiện tại xã há»™i Ä‘ang loạn lạc và không thể Ä‘oán trÆ°á»›c được Ä‘iá»u gì, nhÆ°ng Bạch Tá» vẫn không cách nà o tưởng tượng ra, Bạch Tang và những ngÆ°á»i che mặt nà y có liên quan vá»›i nhau.
Theo lá»i Mạnh DÄ© Lam nói, bá»n hỠđến từ VÄ©nh Thái.
Tại sao Bạch Tang lại có liên quan vá»›i ngÆ°á»i đến từ VÄ©nh Thái?
HÆ¡n nữa, bá»n há» còn gá»i Bạch Tang là "Anh Bạch", Ä‘iá»u nà y dÆ°á»ng nhÆ° chứng tỠđịa vị của anh ta trong đám ngÆ°á»i nà y không há» thấp.
"Nếu trong vòng mÆ°á»i phút, tôi không quay lại," LÆ°u Tá» - Ä‘ang bị trói trên ban công, nhá» giá»ng nói, "Bá»n há» nhất định sẽ đến tìm tôi."
Giá»ng Ä‘iệu nà y không có vẻ nhÆ° uy hiếp, mà giống nhÆ° má»™t lá»i nhắc nhở "có thiện ý" vá»›i Bạch Tá» hÆ¡n.
LÆ°u Tá» tuy biết ngÆ°á»i phụ nữ bị mù má»™t bên mắt nà y thân thủ rất giá»i, nhÆ°ng không ngá» cô ấy lại lợi hại đến váºy.
Anh ta biết rất rõ, nếu đối phương muốn giết mình thì chỉ mất và i giây mà thôi.
Tuy nhiên, đối phương chỉ trói anh lại.
Vốn dÄ© LÆ°u Tá» vẫn Ä‘ang vô cùng khẩn trÆ°Æ¡ng, giá» lại cảm thấy mừng thầm vì đã giữ được cái mạng nhá» của mình, đồng thá»i anh ta cà ng ngà y cà ng tò mò vá» Bạch Tá».
Bây giá», ngÆ°á»i nà y Ä‘ang cầm súng của mình, ngồi bên cây Ä‘Ã n piano và chăm chú nhìn bầu trá»i ngoà i ban công, nhÆ° thể hoà n toà n không nghe thấy ngÆ°á»i khác Ä‘ang nói gì.
"Giữa cô và Mạnh tiểu thÆ°, ai là ngÆ°á»i biến dị?" LÆ°u Tá» tháºn trá»ng há»i: "Thân thủ của cô giá»i nhÆ° váºy, hẳn là cô?"
Bạch Tá» há»i lại: "Kỹ năng thiện xạ của anh cÅ©ng tháºt tốt, nhất định không phải là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng?"
LÆ°u Tá» hÆ¡i giáºt mình, má»™t lúc sau má»›i lúng túng nói: "Tôi từng là tuyển thủ Esports chuyên nghiệp."
Cuối cùng Bạch Tá» cÅ©ng quay lại nhìn LÆ°u Tá».
LÆ°u Tá» nói: "Tôi là má»™t game thủ. Tà i thiện xạ của tôi rất tốt, tôi đã già nh chiến thắng trong nhiá»u cuá»™c thi. Cách đây má»™t năm, tôi bắt đầu táºp bắn súng tháºt và đã là m khá tốt. Sau đó, tôi được tuyển và o lá»±c lượng cảnh vệ của chÃnh phủ."
Bạch Tá» gáºt gáºt đầu, tiếp lá»i: "Hiện tại thì Ä‘ang được ngÆ°á»i của VÄ©nh Thái chiêu má»™."
"Cô..." LÆ°u Tá» sá»ng sốt: "Là m sao cô biết bá»n há» là ngÆ°á»i của VÄ©nh Thái?"
Lúc nà y, trong bá»™ Ä‘Ã m của LÆ°u Tá» truyá»n đến má»™t giá»ng nữ: "LÆ°u Tá», sao ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a trở vá»?"
Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u hÆ¡i giáºt mình, sau đó Bạch Tá» liá»n quỳ xuống, lấy bá»™ Ä‘Ã m từ bên hông LÆ°u Tá», Ä‘Æ°a tá»›i miệng đối phÆ°Æ¡ng, ấn nút liên lạc ná»™i bá»™.
LÆ°u Tá» có chút nghi hoặc nhìn Bạch Tá», lại phát hiện đối phÆ°Æ¡ng hình nhÆ° không há» quan tâm đến việc mình sẽ trả lá»i nhÆ° thế nà o.
Sau đó, LÆ°u Tá» nhìn cây súng trong tay Bạch Tá», cÅ©ng không phải vì sợ hãi, mà là vì anh ta có ấn tượng khá tốt vá»›i Bạch Tá», nên không muốn khai đối phÆ°Æ¡ng ra: "Ta xuống ngay."
Bạch Tá» Ä‘em bá»™ Ä‘Ã m nhét và o bên hông LÆ°u Tá»: "Mặc dù tôi là ngÆ°á»i biến dị, nhÆ°ng tôi không há» gây chuyện vá»›i anh, tôi cÅ©ng giống nhÆ° anh, muốn sống tốt, tôi cÅ©ng không muốn gây phiá»n toái, hiểu không?"
LÆ°u Tá» nhÃu mà y, nhá» giá»ng nhÆ° phà n nà n: "NhÆ°ng chÃnh bản thân cô cÅ©ng là phiá»n toái."
Bạch TỠnhướn mà y: "Có ý gì?"
"Cô là ngÆ°á»i biến dị," LÆ°u Tá» cà ng lúc cà ng bạo dạn, "Nói cách khác, sá»›m muá»™n gì cô cÅ©ng sẽ trở thà nh con rối của chÃnh phủ."
Bạch TỠđã sá»›m quen vá»›i những suy Ä‘oán nhÆ° tiêm thuốc, kiểm soát ý thức và trở thà nh con rối của chÃnh phủ.
"Tuỳ anh nói thế nà o," cô không muốn nói chuyện vá»›i LÆ°u Tá» nữa, "Dù sao thì, hôm nay ngÆ°á»i gây chuyện không phải là tôi, mà chÃnh là anh, tôi nói có đúng không?"
LÆ°u Tá» nghÄ© đến những cÆ° dân trong khu dân cÆ° đã bị bom đạn giết chết, anh ta giống nhÆ° bị mắc nghẹn, không nói nên lá»i.
"Tôi sẽ thả anh đi, nhưng tôi sẽ không trả lại súng cho anh," Bạch TỠnói, "Còn nữa, tôi có hai việc muốn nhỠanh giúp một chút, nghe hiểu không?"
Lưu TỠkhông nói gì, coi như là đồng ý.
Dù sao mạng sống Ä‘á»u nằm trong tay đối phÆ°Æ¡ng, anh ta không có quyá»n mặc cả.
Bạch Tá» lại nói: "TrÆ°á»›c hết, tôi muốn tìm má»™t con Ä‘Æ°á»i Æ°Æ¡i."
Lưu TỠcho rằng mình nghe nhầm: "Tìm cái gì?"
"Con Ä‘Æ°á»i Æ°Æ¡i mà anh đã nhìn thấy ngà y hôm đó," Bạch Tá» nhắc nhở, "Không lá»›n, chÆ°a trưởng thà nh, có lẽ to bằng má»™t đứa trẻ sáu bảy tuổi."
Rốt cuá»™c LÆ°u Tá» cÅ©ng nhá»› ra, lúc Ä‘i lục soát nhà Mạnh DÄ© Lam, con Ä‘Æ°á»i Æ°Æ¡i kia vẫn Ä‘ang là m mặt lạnh vá»›i mình: "Nó chạy mất rồi à ?"
"Sau khi trở vá», nếu thấy nó bị thÆ°Æ¡ng hoặc bị bắt," Bạch Tá» nói, "Hãy cứu mạng nó, dù sao hôm nay đã có quá nhiá»u ngÆ°á»i chết rồi, coi nhÆ° là ... Là m chút việc bù đắp vá»›i Äức Pháºt mà anh tin tưởng."
Lưu TỠtheo bản năng cúi đầu, quả nhiên nhìn thấy tấm bùa cầu an lộ ra trên cổ.
Một lúc sau, anh ta có chút lúng túng lên tiếng, đồng ý.
"Còn nữa," Bạch Tá» nói thêm, "Tôi muốn tá»›i chá»— của các ngÆ°á»i nhìn xem má»™t chút. Yên tâm, tôi sẽ không gây chuyện, cứ coi nhÆ° không quen biết tôi Ä‘i."
LÆ°u Tá» muốn há»i mục Ä‘Ãch của đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng lại cảm thấy không cần thiết, có chút ủ rÅ© trả lá»i: "Biết rồi."
Bạch Tá» gáºt đầu, cởi trói cho LÆ°u Tá».
"Äi thôi." Bạch TỠđứng lên, nâng cằm chỉ vá» phÃa cá»a.
LÆ°u Tá» cá» Ä‘á»™ng cổ tay, vừa Ä‘i được mấy bÆ°á»›c, Ä‘ang định mở cá»a thì nghe thấy phÃa sau có Ä‘á»™ng tÄ©nh.
Anh ta không khá»i quay đầu lại, chỉ thấy ngÆ°á»i đứng sau lÆ°ng mình đã biến mất, cá»a ban công không biết từ lúc nà o đã đóng lại - hình nhÆ° ngÆ°á»i đó vừa từ ban công rá»i Ä‘i.
Äây là lần đầu tiên LÆ°u TỠđối mặt vá»›i má»™t ngÆ°á»i biến dị còn có lý trÃ, phải rất lâu anh ta má»›i phản ứng được, sau đó xấu hổ giấu chiếc bùa trên cổ và o trong quần áo, tiếp theo vá»™i và ng mở cá»a chạy xuống lầu.
Ngoà i trá»i mÆ°a rÆ¡i cà ng lúc cà ng nặng hạt, tháºm chà còn có và i tiếng sấm.
Bầu trá»i vốn tăm tối, giá» lại bị và i tia sét mà u trắng xuyên thủng, có cảm giác nhÆ° ban ngà y đã xuất hiện trở lại.
Sau khi Bạch Tá» men theo Ä‘Æ°á»ng ống nÆ°á»›c leo xuống tầng dÆ°á»›i, cô lại lặng lẽ chui và o bụi ráºm, sau đó nhanh chóng chạy vá» phÃa cổng khu dân cÆ°.
Cô nhá»› rất kỹ, vừa rồi Bạch Tang đã nhắc nhở LÆ°u Tá» táºp trung ở đó.
Mấy phút sau, Bạch TỠleo lên đống gạch vụn bên cạnh cổng khu dân cư.
Khu vá»±c gần đó đã hoà n toà n bị ném bom, thay đổi đến mức không thể nháºn ra.
Trong khoảng không gian trống trải giữa đống đổ nát, không biết từ lúc nà o đã dá»±ng lên và i chiếc lá»u, nhìn thoáng qua, có chút giống má»™t doanh trại nhá» trên chiến trÆ°á»ng.
Gần má»™t trăm ngÆ°á»i che mặt Ä‘ang Ä‘i tá»›i Ä‘i lui trong "doanh trại" nà y, má»™t số ngÆ°á»i Ä‘ang mang theo váºt tÆ° được thu tháºp từ khu vá»±c xung quanh, má»™t số ngÆ°á»i Ä‘ang băng bó cho những đồng Ä‘á»™i bị thÆ°Æ¡ng, còn có má»™t số ngÆ°á»i Ä‘ang dá»±ng thêm lá»u vải. Äây rõ rà ng là má»™t cuá»™c táºp kÃch có tổ chức và được tÃnh toán từ trÆ°á»›c.
Má»™t lúc sau, mÆ°a dần dần tạnh, Bạch Tá» nhìn thấy má»i ngÆ°á»i Ä‘i vá» phÃa căn lá»u lá»›n nhất ở trung tâm doanh trại.
Sau khi má»i ngÆ°á»i táºp trung ở khoảng đất trống phÃa trÆ°á»›c lá»u, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông che mặt bÆ°á»›c ra, sau đó hắn cởi chiếc khăn che mặt xuống.
Sau khi nhìn thấy khuôn mặt của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông kia, Bạch Tá» không khá»i nÃn thở.
Các Ä‘Æ°á»ng nét trên khuôn mặt có phần giống vá»›i Bạch Tá», ngay cả khà chất bình tÄ©nh cÅ©ng rất giống cô.
NgÆ°á»i nà y vẫn giống hệt nhiá»u năm vá» trÆ°á»›c, anh ta Ä‘eo má»™t cặp kÃnh gá»ng bạc dà y dặn, nhÆ°ng mái tóc ngắn đã được nuôi dà i thà nh Ä‘uôi ngá»±a, chiếc cằm từng được cạo sạch sẽ hà ng ngà y, giỠđã để râu dà i hÆ¡n má»™t chút.
Không sai, chÃnh là Bạch Tang.
NgÆ°á»i nà y tháºm chà còn không thay đổi thói quen, lúc Ä‘i sẽ vắt chéo má»™t tay ra sau lÆ°ng.
Không biết vì lý do gì, Ä‘á»™t nhiên Bạch Tá» cảm thấy trong lòng có chút buồn bá»±c khó kiá»m chế được, đây là loại cảm giác trÆ°á»›c giá» cô chÆ°a từng có, cho đến khi táºn mắt nhìn thấy Bạch Tang.
Lúc nà y, Bạch Tang giống nhÆ° má»™t ngÆ°á»i dẫn đầu, anh ta đứng trÆ°á»›c lá»u nói và i lá»i Ä‘á»™ng viên má»i ngÆ°á»i, những ngÆ°á»i xung quanh chăm chú lắng nghe, nhÆ° thể há» có má»™t sá»± ngưỡng má»™ chân thà nh đối vá»›i anh ta.
Äúng lúc nà y, có hai ngÆ°á»i che mặt dẫn theo má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông máºp mạp, Ä‘i vá» phÃa Bạch Tang.
Bạch Tá» láºp tức nháºn ra ngÆ°á»i đó - vị quan chức đầu trá»c đã từng nói chuyện vá»›i Mạnh DÄ© Lam trong xe RV.
Ông ta bÆ°á»›c Ä‘i cháºm rãi và vênh vang đắc ý, tá»±a nhÆ° không hỠđể ý tá»›i đám ngÆ°á»i xung quanh, mãi cho đến khi nhìn thấy Bạch Tang, ông ta má»›i khẽ mỉm cÆ°á»i.
Hai ngÆ°á»i đó chắc hẳn là ngÆ°á»i quen cÅ©, khi đến gần cÅ©ng không bắt tay chiếu lệ, mà là ôm nhau má»™t cái.
Sau đó, Bạch Tang kết thúc cuá»™c nói chuyện, anh ta cùng vị quan chức đầu trá»c bÆ°á»›c và o trong lá»u lá»›n, những ngÆ°á»i còn lại bắt đầu tiếp tục công việc của mình.
Căn lá»u tuy rất lá»›n, nhÆ°ng tÆ°Æ¡ng đối Ä‘Æ¡n sÆ¡, dÆ°á»ng nhÆ° nếu trá»i mÆ°a to hÆ¡n chút nữa, thì sẽ ngay láºp tức sáºp xuống.
Bạch Tá» lặng lẽ tá»›i gần, xốc lên má»™t góc lá»u chÆ°a được dá»±ng chặt, lúc nà y cô má»›i nhìn thoáng qua đồ đạc bên trong, tháºm chà còn phát hiện Mao Mao Ä‘ang bị trói bằng dây xÃch trong góc.
Nó Ä‘ang ngủ, trong miệng còn cắn ná»a miếng bánh quy nén, chân phải của nó hình nhÆ° là bị thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng đã được băng bó bằng và i miếng vải rách.
"NgÆ°á»i của chúng ta phát hiện nó trốn ở hầm xe, chân còn bị thÆ°Æ¡ng," Bạch Tang nói, sau đó Ä‘em má»™t chiếc rÆ°Æ¡ng gá»— nhỠđến bên cạnh vị quan chức đầu trá»c, để ông ta ngồi xuống, "Thuáºn tiện mang nó vỠđây."
Sau khi quan chức đầu trá»c ngồi xuống, ông ta khinh thÆ°á»ng nói: "NgÆ°Æ¡i còn bôi thuốc cho nó sao? Chỉ là má»™t con khỉ hÆ° mà thôi, có đáng để ngÆ°Æ¡i hao tâm tổn trà không?"
Bạch Tang cÆ°á»i đáp lại: "Äá»™ng váºt Ä‘Æ¡n giản hÆ¡n con ngÆ°á»i nhiá»u."
Tuy giá»ng Ä‘iệu rất ôn hòa, nhÆ°ng nụ cÆ°á»i trên mặt lại khiến quan chức đầu trá»c cảm thấy có chút không thoải mái, vì thế ông ta cÅ©ng ngượng ngùng cÆ°á»i vá»›i Bạch Tang.
Lúc nà y, Mao Mao đã tỉnh dáºy, nó hoảng sợ co ro trong góc lá»u, sau khi nhìn thấy quan chức đầu trá»c, Ä‘á»™t nhiên nó nhe răng trợn mắt gầm lên vá»›i ông ta, ná»a miếng bánh quy trong miệng cÅ©ng rÆ¡i xuống đất.
Quan chức đầu trá»c hÆ¡i giáºt mình: "á»’ - đây chẳng phải là con khỉ do Mạnh tiểu thÆ° nuôi sao?"
"Mạnh tiểu thÆ°?" Bạch Tang nhÃu mà y.
"Hoà nh Ã," quan chức đầu trá»c lấy khăn tay ra lau nÆ°á»›c mÆ°a trên trán, "Mạnh DÄ© Lam."
Bạch Tá» nhìn thấy, sau khi nghe được ba chữ Mạnh DÄ© Lam, sắc mặt của Bạch Tang có hÆ¡i thay đổi, nhÆ°ng láºp tức trở lại bình thÆ°á»ng: "À, ra là váºy."
"Lúc trÆ°á»›c, cô ấy trở lại thà nh phố B," quan chức đầu trá»c lấy Ä‘iếu thuốc lá Ä‘iện tá» trong túi ra, hÃt má»™t hÆ¡i, "Giống hệt nhÆ° cha của mình, xuất quá»· nháºp thần, hiện tại, ngÆ°á»i duy nhất thay mặt Hoà nh à lá»™ diện là cô của cô ấy, Mạnh Nguyệt."
Bạch Tang suy nghÄ© má»™t chút: "Là ngÆ°á»i lúc trÆ°á»›c từ nÆ°á»›c ngoà i trở vá»?"
"Äợt vừa rồi, con gái của bà ấy gây ra rắc rối lá»›n, nhÆ°ng sau đó lại được cáo già Mạnh Nguyệt nà y trấn áp má»i chuyện," quan chức đầu trá»c cÆ°á»i nói, "Nghe nói trong công ty có rất nhiá»u ngÆ°á»i không phục, gần đây còn là m ầm lên."
"Váºy..." Bạch Tang trầm giá»ng há»i: "Mạnh DÄ© Lam có thể thay thế vị trà của Mạnh Nguyệt không?"
"Có khả năng," quan chức đầu trá»c thở ra má»™t là n khói trắng, rồi quay lại nhìn Mao Mao Ä‘ang bị trói bằng dây xÃch, nghi ngá» lẩm bẩm, "NhÆ°ng tại sao con khỉ mà cô ấy nuôi lại ở đây?"
Nói xong, hồi lâu không nghe được Bạch Tang trả lá»i, quan chức đầu trá»c khó hiểu nhìn đối phÆ°Æ¡ng, thấy vẻ mặt nghiêm túc của ngÆ°á»i kia, ông ta cÆ°á»i nói: "Sao váºy, ngÆ°Æ¡i sợ cô ấy sao?"
Bạch Tang không trả lá»i, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang suy tÆ° Ä‘iá»u gì đó.
"Cô gái há» Mạnh nà y chỉ là má»™t phóng viên bình thÆ°á»ng, chỉ có thể viết những bà i báo cáo nhá», cô ấy thì biết cái gì?" Quan chức đầu trá»c lại rÃt má»™t hÆ¡i thuốc, "Nói tháºt, ta tháºt sá»± không hiểu lão Mạnh Ä‘ang nghÄ© gì. Sau nhiá»u năm nhÆ° váºy, vẫn trăm phÆ°Æ¡ng ngà n kế muốn mang cô ấy trở vá», ông ta Ä‘ang mÆ°u đồ gì chứ?"
Lúc nà y, má»™t ngÆ°á»i phụ nữ che mặt lo lắng chạy và o: "Anh Bạch, lại có mấy nhóm ngÆ°á»i từ phÃa đông tá»›i!"
Bạch Tang khẽ nhÃu mà y, vừa rồi quan chức đầu trá»c còn nhà n nhã, bây giá» sắc mặt tái nhợt: "Là m sao có thể?! NgÆ°á»i của chÃnh phủ Ä‘á»u đã được Ä‘iá»u Ä‘á»™ng và o phÃa nam, sao có thể..."
NgÆ°á»i phụ nữ nói thêm: "Hình nhÆ° ngÆ°á»i của Hoà nh à cÅ©ng đến đây."
"Hoà nh Ã? Mạnh Nguyệt?" Quan chức đầu trá»c sá»ng sốt, không thể tin được hét lên, "Bà già đó là m sao có thá»i gian để ý đến chuyện chết tiệt nà y..." ChÆ°a kịp nói xong, ông ta Ä‘á»™t nhiên quay lại nhìn Mao Mao trong góc, "Không thể nà o, ngÆ°á»i đó há» Mạnh phải không?"
Bạch Tang đứng lên, trầm giá»ng nói: "Xem ra, ngÆ°á»i phụ nữ nà y cÅ©ng không há» vô dụng nhÆ° ông nói."
Nói xong, anh ta vá»™i và ng Ä‘i theo ngÆ°á»i phụ nữ che mặt rá»i khá»i lá»u.
Quan chức đầu trá»c má»™t mặt má» mịt, sau đó lo lắng gãi đầu, cÅ©ng Ä‘i theo ra ngoà i.
Doanh trại vốn yên tÄ©nh đã bắt đầu ồn à o trở lại, Bạch Tá» nằm bất Ä‘á»™ng hồi lâu, má»›i cẩn tháºn từng li từng tà chui và o căn lá»u trống, không má»™t bóng ngÆ°á»i.
Mao Mao trợn mắt đầy kinh ngạc khi nhìn thấy Bạch Tá», khoảnh khắc tiếp theo, nó muốn lao và o vòng tay của cô, nhÆ°ng lại bị sợi dây xÃch quanh cổ siết chặt và ngã xuống đất, đụng tá»›i vết thÆ°Æ¡ng trên đùi, nó Ä‘au Ä‘á»›n đến mức lăn lá»™n trên mặt đất.
May mắn thay, những giá»t mÆ°a dà y đặc rÆ¡i trúng căn lá»u, tiếng mÆ°a lách tách cùng vá»›i thỉnh thoảng có sấm sét, đã át Ä‘i tiếng kêu của Mao Mao.
Bạch Tá» bò tá»›i bên cạnh Mao Mao, nghiến răng nghiến lợi bẻ gãy sợi dây xÃch.
Sau đó, cô lại vá»— nhẹ và o vai nó, Mao Mao vốn Ä‘ang la hét, láºp tức hiểu ra.
Mặc dù chỉ có thể sá» dụng chân và má»™t tay, nhÆ°ng Mao Mao vẫn cố gắng trèo lên lÆ°ng Bạch Tá», nắm chặt quần áo của Bạch Tá», tất nhiên, nó cÅ©ng không quên nhặt miếng bánh quy trên mặt đất và cắn chặt và o trong miệng.
Lúc nà y, Bạch TỠtựa hồ cảm giác được cái gì, đột nhiên quay đầu lại.
Cô thấy Bạch Tang không biết trở vá» từ lúc nà o, Ä‘ang đứng ở cá»a lá»u, sững sá» nhìn chằm chằm và o Bạch Tá».
Thá»i gian nhÆ° ngừng trôi, má»™t ngÆ°á»i đứng yên nhÆ° tượng, má»™t ngÆ°á»i ngồi xổm nhÆ° khúc gá»—, không ai nói má»™t lá»i.
Má»™t lúc sau, khi Bạch Tang tiến lên má»™t bÆ°á»›c, Bạch Tá» Ä‘á»™t nhiên cúi ngÆ°á»i xuống, cõng Mao Mao nhanh chóng ra khá»i lá»u, không chút do dá»± nhảy và o trong bóng tối.
PhÃa sau tá»±a hồ có ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘uổi theo, nhÆ°ng Bạch Tá» cÅ©ng không suy nghÄ© nhiá»u, chạy nhÆ° Ä‘iên vá» hÆ°á»›ng cô đã định trÆ°á»›c.
Tuy nhiên, trong đầu cô lại hiện lên một hình ảnh - ánh mắt vừa rồi Bạch Tang nhìn chằm chằm và o cô.
Bạch Tá» biết, anh ta nháºn ra mình, cÅ©ng giống nhÆ° mình, vừa nhìn đã nháºn ra anh ta.
Chỉ trong chốc lát, Bạch TỠđã muốn ở lại.
Ở lại và há»i anh ta, trong những năm qua đã xảy ra chuyện gì, há»i anh ta chuyện gì đã xảy ra vá»›i cha mẹ của há».
NhÆ°ng ngay láºp tức, cảm giác buồn bá»±c kỳ lạ đó lại dâng lên, mà lúc nà y, Ä‘á»™t nhiên Bạch Tá» nhá»› tá»›i những tin nhắn mà Mạnh DÄ© Lam giục cô quay vá», còn có bốn chữ kia ——
"Tôi đến tìm cô"
MÆ°a cà ng ngà y cà ng nhá», nhÆ°ng toà n thân của Bạch Tá» và Mao Mao Ä‘á»u đã Æ°á»›t sÅ©ng.
Không biết đã chạy trong bao lâu, sau lưng cũng không còn ai đuổi theo nữa, xung quanh chìm và o bóng tối.
Bạch Tá» cõng Mao Mao trên lÆ°ng rồi nhảy lên má»™t thân cây tÆ°Æ¡ng đối cao, tiếp theo cảnh giác quan sát xung quanh, sau khi đã đảm bảo an toà n, cô nhìn xuống đồng hồ - tÃn hiệu đã được khôi phục, cô và Mao Mao đã hoà n toà n rá»i khá»i khu vá»±c tÃn hiệu bị chặn.
Sau đó, Bạch TỠphát hiện ra, chấm đỠđánh dấu vị trà của Mạnh Dĩ Lam cách đây không xa.
Không dám lãng phà thêm thá»i gian nữa, Bạch Tá» lần lượt nhảy qua mấy cái cây, cho đến khi nhảy ra khá»i khu rừng, cô liá»n nhảy xuống đất, sau đó chạy vá» hÆ°á»›ng của Mạnh DÄ© Lam.
Bây giá» là giá» giá»›i nghiêm, ngoại trừ má»™t số cảnh vệ Ä‘i tuần tra, cÅ©ng không có ngÆ°á»i dân nà o Ä‘i lại trên Ä‘Æ°á»ng.
Khi Ä‘i qua khu nhà dân, Bạch Tá» trèo lên mái nhà , sau đó trá»±c tiếp nhảy qua lại giữa những mái nhà để tránh cảnh vệ tuần tra trên Ä‘Æ°á»ng, cÅ©ng giúp cho bản thân di chuyển nhanh hÆ¡n - không lâu sau, cô liá»n đến má»™t cây cầu lá»›n.
Äồng hồ cho thấy Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang ở giữa cầu.
NhÆ°ng lúc nà y, đầu cầu Ä‘á»u cháºt kÃn cảnh vệ, hai bên Ä‘Æ°á»ng còn có mấy chiếc xe tải Ä‘ang Ä‘áºu - chúng giống hệt những chiếc xe đã từng đón Bạch Tá» từ trại giam vá» thà nh phố B.
Äang lúc Bạch Tá» nghÄ© cách vượt qua, cô nhìn thấy chú Hồng Ä‘ang đứng ở đầu cầu, nói chuyện vá»›i và i ngÆ°á»i cảnh vệ.
Bạch Tá» toà n thân Æ°á»›t đẫm cõng Mao Mao trên lÆ°ng, không chút do dá»± Ä‘i vá» phÃa chú Hồng, má»™t cảnh vệ muốn tiến tá»›i chặn cô, nhÆ°ng chú Hồng đã nháºn ra Bạch Tá», liá»n ngăn cảnh vệ lại.
Sau đó, chú Hồng cÅ©ng không há»i gì, mà chỉ dẫn Bạch Tá» Ä‘i lên cầu.
Cà ng Ä‘i lên cầu, đèn cà ng Ãt, xung quanh cà ng tối Ä‘en nhÆ° má»±c.
Bạch Tá» Ä‘i theo chú Hồng khoảng chừng hai trăm mét, cuối cùng, cô nhìn thấy cách đó không xa, có má»™t chiếc ô tô mà u Ä‘en quen thuá»™c Ä‘ang Ä‘áºu.
Äó là chiếc xe mà cô và Mạnh DÄ© Lam ngồi cùng nhau, khi trong khu dân cÆ° xảy ra vụ nổ.
Lúc nà y, ở ghế sau có một bóng dáng quen thuộc.
Chú Hồng dừng bước, lấy trái cây sấy ra, sau đó dẫn Mao Mao xuống đất: "Tôi dẫn nó đi kiểm tra vết thương một chút."
Nói xong, ông ấy liá»n bế Mao Mao Ä‘ang nhai trái cây sấy lên, rồi xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
Mặc dù Mao Mao ngay láºp tức hÆ°á»›ng vá» phÃa Bạch Tá» kêu lên và i tiếng, nhÆ°ng vì kiệt sức và đau Ä‘á»›n, nó bất lá»±c không thể thoát ra được, chỉ Ä‘Ã nh có thể nhai trái cây sấy và để chú Hồng Ä‘Æ°a Ä‘i.
Bạch Tá» xoay ngÆ°á»i, cháºm rãi Ä‘i vá» phÃa chiếc xe mà u Ä‘en.
Cà ng đến gần, cô má»›i nhìn thấy gÆ°Æ¡ng mặt Mạnh DÄ© Lam tá»±a và o cá»a sổ, dÆ°á»ng nhÆ° đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang nhắm mắt nghỉ ngÆ¡i.
Bạch Tá» không muốn đánh thức cô ấy, thế là cứ đứng nhÆ° váºy cạnh chiếc xe, không gõ cá»a sổ, cÅ©ng không mở cá»a xe ra.
Nhưng kỳ lạ thay, Bạch TỠcảm giác có chút khẩn trương.
Há»ng rồi.
Cô nhìn sắc mặt Mạnh DÄ© Lam, không khá»i hÃt má»™t hÆ¡i.
Vì cái gì, bây giá» mình lại quan tâm đến suy nghÄ© của Mạnh DÄ© Lam nhÆ° váºy?
Vì cái gì, bản thân lại phân vân giữa "ở lại há»i Bạch Tang" và "trở vá» bên cạnh Mạnh DÄ© Lam"?
Ngoại trừ cảm giác buồn bá»±c và xa lạ do Bạch Tang mang lại, dÆ°á»ng nhÆ° còn có má»™t loại cảm xúc khó hiểu nà o đó, Ä‘ang kéo lấy Bạch Tá».
Bạch Tá» không hiểu ná»—i, thầm thở dà i trong lòng - tháºt là , há»ng rồi.
MÆ°a lại bắt đầu rÆ¡i nặng hạt, khi những giá»t mÆ°a lá»›n rÆ¡i xuống cá»a sổ ô tô, Mạnh DÄ© Lam mở mắt ra.
Giống nhÆ° vừa rồi đối mặt cùng Bạch Tang trong lá»u vải, lúc nà y Bạch TỠđứng ở bên cạnh xe, cùng Mạnh DÄ© Lam bất Ä‘á»™ng trong xe, nhìn chằm chằm lẫn nhau.
NhÆ°ng sá»± khác biệt chÃnh là , bây giá» Bạch Tá» không những không cảm thấy khó chịu nhÆ° lúc đối mặt vá»›i Bạch Tang, mà còn cảm thấy ấm áp trong lòng.
Mạnh DÄ© Lam rõ rà ng không há» ngủ, ánh mắt của đối phÆ°Æ¡ng nhìn Bạch Tá» rất trong suốt, nhÆ°ng có vẻ hÆ¡i mệt má»i.
Một lúc lâu sau, Bạch TỠmới thấy Mạnh Dĩ Lam mở miệng, tuy rằng không nghe được thanh âm, nhưng từ khẩu hình miệng của đối phương, cô có thể đoán được hai chữ "lên xe".
Dừng má»™t chút, sau đó Bạch Tá» Ä‘i vòng qua cá»a xe phÃa bên kia.
Sau khi lên xe, Bạch Tá» dán chặt thân thể và o cá»a sổ, không dám ngồi và o trong, sợ bản thân Ä‘ang Æ°á»›t sÅ©ng sẽ là m bẩn Mạnh DÄ© Lam.
Lúc nà y, Mạnh DÄ© Lam vẫn nhÆ° cÅ© ngồi bên cá»a sổ ô tô, quay đầu nhìn ra ngoà i.
"Chân Mao Mao bị thÆ°Æ¡ng," Bạch Tá» cảm thấy tâm trạng của Mạnh DÄ© Lam có gì đó không đúng, nên liá»n chủ Ä‘á»™ng mở miệng trÆ°á»›c: "NhÆ°ng không có gì nghiêm trá»ng, chú Hồng đã mang nó Ä‘i xá» lý vết thÆ°Æ¡ng."
Mạnh DÄ© Lam không có trả lá»i.
Bạch Tá» tá»±a hồ nghÄ© tá»›i cái gì, lại há»i: "Tấm ảnh kia cô để ở đâu rồi, tôi tìm không thấy."
Nghĩ rằng mình có thể sẽ không bao giỠquay lại nơi đó được nữa, Bạch TỠkhông chỉ tìm Mao Mao, mà còn cố gắng tìm tấm ảnh cũ của cô và Mạnh Dĩ Lam, nhưng dù thế nà o cũng không tìm thấy.
Nghe ngÆ°á»i bên cạnh thao thao bất tuyệt, trong lòng Mạnh DÄ© Lam vốn Ä‘ang vô cùng lo lắng và bất an, ngay sau đó Ä‘á»™t nhiên bình tÄ©nh lại.
Vốn dÄ© cô định mắng đối phÆ°Æ¡ng má»™t tráºn, nhÆ°ng cuối cùng Mạnh DÄ© Lam lại quay ngÆ°á»i, giống nhÆ° trÆ°á»›c, vá»— vá»— vị trà bên cạnh mình: "Lại đây."
Ngữ khà hơi trầm, không cho cơ hội cự tuyệt.
Bạch Tá» do dá»± má»™t lát, cẩn tháºn xê dịch ngÆ°á»i tá»›i gần, đến khi khoảng cách giữa hai ngÆ°á»i chỉ còn ná»a ghế, liá»n dừng lại.
"Có bị thÆ°Æ¡ng hay không?" Mạnh DÄ© Lam há»i.
Bạch TỠlắc đầu.
Mạnh DÄ© Lam thầm thở phà o nhẹ nhõm, sau đó vÆ°Æ¡n tay ra phÃa sau ghế, lấy má»™t cái khăn, dÆ°á»ng nhÆ° không thèm để ý, ném khăn lên đùi Bạch Tá»: "Lau khô ngÆ°á»i Ä‘i."
Bạch Tá» ngoan ngoãn cầm khăn lau ngÆ°á»i, nhÆ°ng vì sợ đụng phải Mạnh DÄ© Lam nên hÆ¡i nghiêng ngÆ°á»i, Ä‘á»™ng tác có chút lúng túng.
Má»™t lúc sau, Mạnh DÄ© Lam không nhịn được nữa, trá»±c tiếp tiến lại gần đối phÆ°Æ¡ng, cầm lấy khăn đặt thẳng lên đầu Bạch Tá», xoa xoa má»™t hồi nhÆ° muốn trả thù.
Bạch Tá» cÅ©ng không vùng vẫy, chỉ ngồi đó tuỳ ý Ä‘á»™ng tác của đối phÆ°Æ¡ng, má»™t lúc sau, cô Ä‘á»™t nhiên nói: "Tôi gặp Bạch Tang, anh ta là ngÆ°á»i của VÄ©nh Thái."
Mạnh DÄ© Lam sững sá», nhÆ°ng Ä‘á»™ng tác trên tay vẫn không dừng lại, chỉ là dùng lá»±c nhẹ hÆ¡n má»™t chút.
Mạnh DÄ© Lam đã sá»›m tìm được thông tin vá» Bạch Tang, nhÆ°ng không nhiá»u, cô cÅ©ng biết đối phÆ°Æ¡ng hình nhÆ° rất thân thiết vá»›i ngÆ°á»i của VÄ©nh Thái.
Chỉ là không ngá» tá»›i, khoảnh khắc Bạch Tá» cùng Bạch Tang gặp mặt lại đến nhanh nhÆ° váºy.
Mạnh DÄ© Lam rất muốn há»i ngÆ°á»i bên cạnh – nếu đã nhÆ° váºy, thì tại sao cô không ở lại đó?
Vá»›i tÃnh cách của Bạch Tá», chắc chắn cô ấy háºn không thể kéo anh trai mình lại, tìm hiểu má»i chuyện rõ rà ng rồi má»›i cho qua, hÆ¡n nữa, nhất định cô ấy sẽ bị Bạch Tang xoay quanh đùa bỡn má»™t hồi.
NhÆ°ng cô còn chÆ°a kịp mở miệng, Bạch Tá» Ä‘ang được bá»c bằng khăn, dÆ°á»ng nhÆ° có khả năng Ä‘á»c được suy nghÄ©, nhá» giá»ng giải tá»a nghi ngá» của Mạnh DÄ© Lam: "Vốn dÄ© tôi định nói chuyện vá»›i anh ta má»™t lát, nhÆ°ng nghÄ© tá»›i cô đã bảo tôi phải trở lại nhanh..."
Tim Mạnh DÄ© Lam Ä‘áºp thình thịch, sau đó cô lại nghe thấy Bạch Tá» tiếp tục: "...Tôi liá»n trở lại."
Toà n bá»™ cảm xúc lo lắng và những khó chịu trong lòng, đã được giải tá»a bởi câu nói Ä‘Æ¡n giản nà y.
Mạnh Dĩ Lam vẫn không nói chuyện, nhưng bà n tay đang lau đầu cho Bạch TỠlại nhẹ nhà ng hơn.
Bên ngoà i xe, mÆ°a cà ng lúc cà ng nặng hạt, tiếng mÆ°a dà y đặc Ä‘áºp và o cá»a kÃnh xe, giống nhÆ° tiếng trống dồn dáºp.
Chú Hồng không quan tâm đến việc mình bị Æ°á»›t mÆ°a, bÆ°á»›c nhanh đến má»™t chiếc ô tô mà u trắng, ông ấy cúi ngÆ°á»i xuống, nói vá»›i má»™t ngÆ°á»i phụ nữ trung niên thanh lịch ngồi ở ghế sau xe: "Nguá»i đã trở lại."
NgÆ°á»i phụ nữ trung niên đáp lại, sau đó quay đầu, nhìn bóng dáng hai ngÆ°á»i Ä‘ang rất thân thiết trên chiếc xe mà u Ä‘en cách đó không xa.
Má»™t lúc sau, ngÆ°á»i phụ nữ trung niên đóng cá»a sổ xe lại.
Chú Hồng tá»± giác lùi lại phÃa sau má»™t bÆ°á»›c, nhìn chiếc xe ô tô cháºm rãi rá»i Ä‘i.
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Ngà y mai là thứ sáu! Vâng!!
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Hãy chăm sóc bản thân nhÆ° má»™t báu váºt.