- Trang chủ
- Trá»i Tối
- Chương 67: C67: Ngoại trừ tôi
Tác giả:
*Mấy ngà y nay mình báºn quá, cố lắm nhÆ°ng vẫn không kịp beta mấy chÆ°Æ¡ng dà i, mình up lên sá»›m cho má»i ngÆ°á»i Ä‘á»c trÆ°á»›c, cuối tuần mình sẽ beta lại chÆ°Æ¡ng nà y nha*
Quá gần.
Bạch Tá» nhìn gÆ°Æ¡ng mặt gần nhÆ° sắp chạm và o mình, không khá»i ngừng hô hấp.
Trong bóng tối, cả hai Ä‘á»u không nhắm mắt, hai ngÆ°á»i nhìn chằm chằm lẫn nhau, nhÆ° thể ánh mắt đã dÃnh và o nhau.
Trái ngược vá»›i vẻ mặt cứng Ä‘á» của Bạch Tá», Mạnh DÄ© Lam lại có vẻ rất thoải mái, dÆ°á»ng nhÆ° không há» có chút kiêng dè nà o.
NhÆ°ng tháºt ra, là do cô không nhìn thấy gì trong bóng tối, cô chỉ nhìn ngÆ°á»i bên cạnh dá»±a trên trá»±c giác của mình.
DÆ°á»›i chăn, Mạnh DÄ© Lam siết chặt tay Bạch Tá», phÃa trên chăn, hÆ¡i thở nhẹ nhà ng mà cô thở ra giống nhÆ° má»™t loại nÆ°á»›c hoa có nhiệt Ä‘á»™ ấm áp nà o đó, ôn nhu ấm áp bao bá»c lấy Bạch Tá».
Mạnh DÄ© Lam biết hà nh vi của mình có hÆ¡i không bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng hiện tại cô chỉ muốn đến gần Bạch Tá» hÆ¡n.
Suy nghÄ© má»™t chút, liá»n là m - Ä‘iá»u nà y không khác gì phong cách bá đạo thÆ°á»ng ngà y của Mạnh DÄ© Lam.
Äá»™t nhiên, cô nghÄ© đến câu há»i Bạch Tá» từng há»i mình: "Mạnh DÄ© Lam, cô thÃch tôi sao?"
Rốt cuá»™c, là m thế nà o để biết được mình đã thÃch má»™t ai đó?
Không phải vì cô Ä‘Æ¡n, không phải vì chiếm hữu, mà chỉ Ä‘Æ¡n thuần là "ThÃch"?
Mạnh Dĩ Lam năm nay đã hơn 30 tuổi, lại thực sự bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc vỠvấn đỠnà y.
Nếu có ai há»i cô, cô thÃch xem thể loại phim gì?
Ngược lại Mạnh DÄ© Lam láºp tức có thể Ä‘Æ°a ra câu trả lá»i đầy đủ.
Cô không thÃch xem những bá»™ phim được dà n dá»±ng má»™t cách giả tạo, cố tình chÆ¡i đùa vá»›i cảm xúc của khán giả, đặc biệt ghét những bá»™ phim lãng mạn, thay và o đó cô thÃch những bá»™ phim tà i liệu chân thá»±c không qua chỉnh sá»a quá nhiá»u.
Bởi vì xem những bá»™ phim tà i liệu Ãt "lừa đảo" hÆ¡n, có thể khiến Mạnh DÄ© Lam cảm thấy an toà n, thoải mái cùng hưởng thụ, cho nên cô thÃch, chỉ Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy.
Còn vá» vấn Ä‘á» "Mình có thÃch Bạch Tá» không?", Mạnh DÄ© Lam cảm thấy không khó để trả lá»i.
Mạnh DÄ© Lam, ngÆ°á»i đã nhiá»u lần tuyên bố rằng mình không thÃch phụ nữ, đã tìm ra câu trả lá»i rất nhanh - ThÃch, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên thÃch.
Nếu không thÃch, thì là m sao cô có thể vượt qua vạn núi sông để tìm lại ngÆ°á»i đó?
HÆ¡n nữa, Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng biết cô thÃch Bạch Tá» sâu sắc đến mức cô chÆ°a bao giá» có ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ nhÆ° váºy đối vá»›i ai khác.
NghÄ© đến đây, Mạnh DÄ© Lam siết chặt tay Bạch Tá».
Thế nhÆ°ng, đây là loại yêu thÃch gì váºy?
Bây giá» Mạnh DÄ© Lam vẫn nhÆ° cÅ©, chÆ°a trả lá»i được.
Có giống vá»›i thÃch những bá»™ phim tà i liệu kia không?
Bởi vì ở bên Bạch Tá», khiến mình cảm thấy an toà n, thoải mái cùng hưởng thụ?
Lại hoặc là ... thÃch theo kiểu tình yêu?
Tình yêu nam nữ, hay cụ thể hơn là , giữa phụ nữ và phụ nữ với nhau?
Từ nhỠđến lá»›n, Mạnh DÄ© Lam vốn có rất Ãt bạn bè, cô chÆ°a bao giá» có bất kỳ "ngÆ°á»i bạn thân" nà o nhÆ° hình vá»›i bóng, tháºm chà cô chỉ có má»™t số Ãt bạn cùng giá»›i chứ đừng nói đến bạn khác giá»›i.
Lúc nà y, Mạnh DÄ© Lam lại nghÄ© đến Lâm Khúc Vi, ngÆ°á»i bạn khác giá»›i duy nhất mà mình tÆ°Æ¡ng đối thân thiết trong nhiá»u năm.
Quá trình quen biết nhau của hai ngÆ°á»i diá»…n ra rất tá»± nhiên, lúc còn Ä‘i há»c hay khi lá»›n lên cùng là m việc, cả hai Ä‘á»u có sá»± ăn ý vá»›i nhau cao, sở thÃch sống cÅ©ng tÆ°Æ¡ng đối gần giống vá»›i nhau, hÆ¡n nữa đối phÆ°Æ¡ng đã chiếu cố mình rất tốt trong những năm qua...
Sau khi phân tÃch kỹ lưỡng quá khứ của mình, Mạnh DÄ© Lam tin rằng mình Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng thÃch Lâm Khúc Vi.
Nếu không thÃch, thì tại sao mình lại mất nhiá»u năm để chứng minh sá»± vô tá»™i của đối phÆ°Æ¡ng?
Thế nhÆ°ng, đây là loại yêu thÃch gì váºy?
Không giống vá»›i phân tÃch vừa rồi vá» tình cảm của mình dà nh cho Bạch Tá», lần nà y Mạnh DÄ© Lam không còn mÆ¡ hồ nữa, cô nhanh chóng Ä‘Æ°a ra kết luáºn rằng đó không phải là tình yêu.
TrÆ°á»›c khi virus bùng phát, có lẽ cô từng có chút do dá»±, nhÆ°ng bây giá», cô đã rất rõ rà ng lòng mình.
HÆ¡n má»™t năm trÆ°á»›c, cô từng nghÄ©, nếu chứng minh được sá»± trong sạch của Lâm Khúc Vi, cô có thể đồng ý sá»± theo Ä‘uổi của anh, sau đó láºp gia đình, sinh con, mà không cần phải truy cứu xem rốt cuá»™c mình yêu hay không yêu.
Dù sao thì lúc đó, cô đối vá»›i toà n bá»™ xã há»™i cùng nhân sinh của mình, đã mất hết hy vá»ng cùng Æ°á»›c mÆ¡.
Lúc đó cô nghÄ©, có lẽ thế giá»›i và cuá»™c sống của mình cÅ©ng gần nhÆ° nhau, Ä‘á»u đã lụi tà n.
Còn bây giá»...
à thức của Mạnh DÄ© Lam dần dần mÆ¡ hồ, cô tiến lại gần Bạch Tá», chóp mÅ©i tháºm chà còn chạm và o và nh tai của đối phÆ°Æ¡ng.
...Mà bây giá», không cần quan tâm đến cái gá»i là xã há»™i, Æ°á»›c mÆ¡ hay tình yêu.
Chỉ cần ngÆ°á»i đó ở bên cạnh mình là được, còn việc mình đối vá»›i ngÆ°á»i đó là loại "ThÃch" nà o, sao phải quan tâm nhiá»u đến thế?
Nói đùa cái gì chứ, thế giá»›i há»—n loạn nhÆ° váºy còn tâm tÆ° nghiên cứu vá» tình yêu?
......Ah.
Sau đó, Mạnh DÄ© Lam liá»n ném câu há»i nà y và o góc sâu nhất trong lòng, không có ý định trả lá»i lại nữa.
Khoảng thá»i gian dà i suy nghÄ© vá» tình yêu nà y bất quá chỉ mất khoảng mÆ°á»i giây mà thôi.
Ngay trÆ°á»›c khi Mạnh DÄ© Lam chìm và o giấc ngủ, cô đã mất cảnh giác vá»›i má»i thứ xung quanh.
Cô không còn lo lắng liệu mình có vô tình chạm và o vết thÆ°Æ¡ng của Bạch Tá» hay không, cô thá»±c sá»± má»™t tay nắm chặt những ngón tay của Bạch Tá», tay còn lại trá»±c tiếp ôm đối phÆ°Æ¡ng và o lòng, sau khi cÆ¡ thể dá»±a và o nhau, cô nhanh chóng chìm và o giấc ngủ.
Sau khi Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»™t nhiên tá»›i gần, Bạch Tá» nhìn thấy trên má đối phÆ°Æ¡ng có má»™t vết xÆ°á»›c nhá».
Vốn Bạch Tá» muốn dùng sức tránh khá»i Mạnh DÄ© Lam, lại bị vết xÆ°á»›c nà y là m cho sững sá».
Vết thương không lớn, nếu không ở gần như bây giỠBạch TỠsẽ không phát hiện ra.
Giống nhÆ° vừa rồi lúc Mạnh DÄ© Lam lau ngÆ°á»i cho mình, Bạch Tá» chỉ cần không để ý sẽ không phát hiện đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang nghẹn ngà o.
Nếu không quan tâm, sẽ không để ý.
Mặc dù lúc nà y Bạch TỠđã quên mất vì sao Mạnh DÄ© Lam là "ánh sáng" của mình, không còn coi cô ấy là "ánh sáng" của mình nữa, nhÆ°ng Bạch Tá» lại để ý đến những tiếng nức nở nghẹn ngà o cùng những vết xÆ°á»›c nhá».
Cô rất để ý đối phương.
Mặc dù Bạch Tá» luôn muốn rá»i khá»i Mạnh DÄ© Lam, nhÆ°ng cô hy vá»ng Mạnh DÄ© Lam sẽ luôn khá»e mạnh.
Chứ không phải nhÆ° bây giá», vì mình mà rÆ¡i nÆ°á»›c mắt, vì mình mà để bản thân bị thÆ°Æ¡ng.
Ngay cả bản thân Bạch Tá» cÅ©ng không chú ý tá»›i, vốn dÄ© cô muốn thoát khá»i tay đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng lúc nà y lại vô thức dùng sức nắm lại.
CÆ¡n buồn ngủ lần nữa áºp đến, nhÆ°ng bởi vì lo lắng và o lúc nà o đó, mình sẽ phát Ä‘iên, Bạch Tá» bèn vÆ°Æ¡n tay còn lại nhặt sợi dây mà Mạnh DÄ© Lam vừa cởi ra, tiếp đến quấn quanh cổ mình, buá»™c má»™t nút thắt thòng lá»ng, sau đó buá»™c dây và o đầu giÆ°á»ng.
Tuy Bạch Tá» biết nếu mình phát Ä‘iên, giÆ°á»ng chắc chắn cÅ©ng sẽ bị cô láºt tung, nhÆ°ng Ãt nhất nó cÅ©ng có tác dụng giảm thiểu nà o đó.
Lúc nà y, cá»a mở ra.
Sau khi Mao Mao ăn xong đồ ăn nhẹ, nó đứng ở cá»a nhìn dáo dác và o phòng má»™t hồi.
Nhìn thấy Bạch Tá» vẫy tay vá»›i mình, Mao Mao liá»n vui vẻ muốn leo lên giÆ°á»ng, nhÆ°ng nghe thấy âm thanh Bạch Tá» quát nhẹ, nó lại rón rén nằm xuống dÆ°á»›i chân hai ngÆ°á»i, ngáp má»™t cái xong liá»n không cá» Ä‘á»™ng nữa.
Bạch Tá» nhìn thấy ngÆ°á»i bên cạnh không có dấu hiệu tỉnh lại, liá»n kéo sợi dây quanh cổ, sau khi xác định đầu mình không thể lại gần Mạnh DÄ© Lam nữa, coo má»›i miá»…n cưỡng an tâm chìm và o giấc ngủ.
Trong bóng tối, má»i thứ dần chìm và o yên tÄ©nh.
Tháºt lâu má»›i có được sá»± yên bình hiếm hoi, mấy ngà y qua sá»± há»—n loạn đã khiến hai ngÆ°á»i mệt má»i chìm và o giấc ngủ sâu.
Không biết qua bao lâu, Bạch TỠtỉnh lại.
Giống nhÆ° là phản xạ có Ä‘iá»u kiện, ngay khi vừa mở mắt, Bạch Tá» liá»n hoảng hốt nhìn xung quanh.
Sau khi xác nháºn sợi dây vẫn quấn quanh cổ mình, ngÆ°á»i bên cạnh vẫn Ä‘ang ngủ say, Mao Mao dÆ°á»›i chân thì Ä‘ang ngáy khe khẽ, Bạch Tá» má»›i thở phà o nhẹ nhõm.
Lúc nà y ngoà i cá»a sổ truyá»n đến tiếng ồn à o, thỉnh thoảng có ngÆ°á»i giáºn dữ hét lên, dÆ°á»ng nhÆ° há» Ä‘ang tranh cãi gì đó.
Bạch TỠcỠđộng cánh tay, phát hiện tay mình và Mạnh Dĩ Lam vẫn còn đan chặt lấy nhau.
Sau đó, cô hÆ¡i nghiêng ngÆ°á»i sang má»™t bên, dùng tay kia cầm chiếc đồng hồ trên tủ cạnh giÆ°á»ng lên.
Bây giỠđã là khoảng ba giá» chiá»u, đã mÆ°á»i tiếng trôi qua kể từ khi hai ngÆ°á»i vỠđến nhà .
Nói cách khác, cô và Mạnh DÄ© Lam đã nắm tay nhau và ngủ bất Ä‘á»™ng gần mÆ°á»i tiếng đồng hồ.
Äá»™t nhiên, phòng khách truyá»n đến tiếng gõ cá»a.
Mạnh DÄ© Lam cuối cùng cÅ©ng tỉnh lại, sau khi mở mắt ra, nhÆ° là có chút choáng váng, lông mà y cô vô thức nhÃu lại, cho đến khi nhìn thấy gÆ°Æ¡ng mặt Bạch TỠđược ánh đèn từ đồng hồ chiếu sáng, lông mà y cô má»›i thả lá»ng, sắc mặt cÅ©ng dịu Ä‘i má»™t Ãt.
Tiếng gõ cá»a ngoà i phòng khách cà ng lúc cà ng lá»›n, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam lại không há» có ý định xuống giÆ°á»ng kiểm tra, cô tháºm chà còn không buông bà n tay Ä‘ang nắm lấy Bạch Tá», mà nghiêng ngÆ°á»i sang má»™t bên, dùng tay còn lại cầm sợi dây quấn quanh cổ Bạch Tá» lên, nghi ngá» há»i: "Äây là cái gì?"
Do vừa má»›i tỉnh lại, giá»ng nói của Mạnh DÄ© Lam có chút khà n khà n, nhÆ°ng cảm xúc không vui lại rất rõ rà ng.
"Dây thừng." Bạch TỠnói.
Äôi lông mà y của Mạnh DÄ© Lam liá»n nhÃu lại, hiển nhiên là đang đè nén cÆ¡n tức giáºn trong lòng, má»™t lúc sau má»›i nghiêm túc nói: "Tôi phải nói rõ vá»›i cô má»™t chuyện."
Hai ngÆ°á»i áp sát quá gần, Bạch Tá» có chút không được tá»± nhiên, muốn dá»i đầu Ä‘i má»™t chút.
NhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam không những nắm lấy tay Bạch Tá», mà còn kéo thòng lá»ng quanh cổ cô, khiến Bạch Tá» không thể cá» Ä‘á»™ng.
"Từ giá» trở Ä‘i, không ai có thể trói cô, bao gồm cả chÃnh cô," Mạnh DÄ© Lam cháºm rãi nói, ngón tay Ä‘ang cầm sợi dây chuyển sang nhéo cằm Bạch Tá», nhẹ nhà ng lắc lắc, "Có nghe thấy không đó?"
Bạch Tá» có chút không kịp phản ứng trÆ°á»›c cá» chỉ quá mức thân máºt nà y, nhìn thấy bá»™ mặt ngÆ¡ ngác của đối phÆ°Æ¡ng, Mạnh DÄ© Lam nhÆ°á»›n mà y, trầm giá»ng nói thêm: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ngoại trừ tôi."
Nói xong, bà n tay Ä‘ang ôm Bạch Tá» của Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»™t nhiên buông ra, cô ngồi dáºy thắp nến, sau đó nhấc chăn lên, không để tâm đến tiếng gõ cá»a dồn dáºp, cô bắt đầu kiểm tra vết thÆ°Æ¡ng của Bạch Tá».
Rõ rà ng trên ngÆ°á»i mình cÅ©ng có không Ãt vết thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng không thèm để ý, cô chỉ cúi đầu cẩn tháºn kiểm tra trên ngÆ°á»i Bạch Tá».
Vết thÆ°Æ¡ng sâu táºn xÆ°Æ¡ng sau gáy đã là nh, chỉ để lại má»™t vết Ä‘á» má», những vết thÆ°Æ¡ng khác gần nhÆ° đã biến mất hoà n toà n.
Kiểm tra xong, Mạnh DÄ© Lam giÆ¡ tay nhéo nhéo mặt Bạch Tá», nhá» giá»ng nhÆ° ra lệnh: "TrÆ°á»›c khi tôi quay lại, phải Ä‘em dây cởi ra đó."
Nói xong cô thản nhiên vuốt lại mái tóc dà i, sau đó xuống giÆ°á»ng, mặc và o chiếc áo khoác dà i treo sau cá»a, rồi trá»±c tiếp rá»i khá»i phòng ngủ.
Bạch Tá» hÆ¡i chống ngÆ°á»i ngÆ°á»i dáºy, ngÆ¡ ngác nhìn cá»a phòng ngủ đã đóng kÃn, vẻ mặt khó hiểu.
Mao Mao vẫn Ä‘ang ngủ say, nhÆ° thể trá»i có sáºp cÅ©ng không thể tỉnh dáºy được.
Ngoà i phòng khách truyá»n đến tiếng nói chuyện giữa Mạnh DÄ© Lam và má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông lạ, mà cuá»™c tranh cãi ngoà i cá»a sổ vẫn diá»…n ra cà ng lúc cà ng căng thẳng.
Bạch Tá» nhắm mắt lại, cẩn tháºn cảm nháºn trạng thái hiện tại của mình, sau khi xác định không có chuyện gì, cô liá»n cởi dây thừng trên cổ, nhÆ°ng lại không quá yên lòng tiếp tục cầm sợi dây trong tay.
Sau đó, cô đến bên cá»a sổ và nhìn ra ngoà i.
Cách đó không xa có má»™t mảnh đất trống, hÆ¡n chục cÆ° dân trong khu dân cÆ° Ä‘ang la hét gì đó vá»›i và i ngÆ°á»i bảo vệ có mang vÅ© khÃ, hai bên không ai chịu nhượng bá»™, nhÆ° sắp đánh nhau đến nÆ¡i.
Lúc nà y, Bạch Tá» nghe thấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘ang nói chuyện vá»›i Mạnh DÄ© Lam ngoà i cá»a, đã bÆ°á»›c và o nhà .
Bạch Tá» cảnh giác giống nhÆ° cảnh khuyển, láºp tức mặc áo khoác Ä‘i tá»›i cá»a, khẽ mở cá»a phòng ngủ, lén lút nhìn ra ngoà i.
Má»™t cảnh vệ tóc húi cua bÆ°á»›c và o phòng khách, trên mặt nở nụ cÆ°á»i dè dặt, nhìn xung quanh rồi giải thÃch: "Mạnh tiểu thÆ°, tháºt ngại quá, đây là mệnh lệnh từ cấp trên, tôi phải và o trong kiểm tra cẩn tháºn. "
"Tôi hiểu mà ," Mạnh DÄ© Lam tùy ý buá»™c lại mái tóc dà i của mình, để lá»™ chiếc cổ thon dà i, "Äây là công việc của anh."
NgÆ°á»i cảnh vệ có vẻ hÆ¡i sợ Mạnh DÄ© Lam, không dám nhìn thẳng và o cô, chỉ cúi đầu lục soát phòng khách, tháºm chà còn lục lá»i đống đồ mà Bạch TỠđặt trong góc.
Sau khi kiểm tra phòng khách, ngÆ°á»i cảnh vệ nhìn vá» phÃa cánh cá»a bên cạnh: "Bên kia là phòng bếp phải không?"
"Ừ." Mạnh DÄ© Lam dẫn đối phÆ°Æ¡ng Ä‘i và o phòng bếp, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i cô còn giả vá» lÆ¡ đãng liếc nhìn Bạch Tá» Ä‘ang đứng khe cá»a phòng ngủ lén nhìn trá»™m.
NgÆ°á»i cảnh vệ Ä‘ang lục lá»i trong bếp, há»i: "Mạnh tiểu thÆ°, bà cụ há» TrÆ°Æ¡ng ở tầng trên, cô có quen bà ấy không?"
"Quan hệ cÅ©ng không tệ lắm." Mạnh DÄ© Lam lạnh nhạt nói, cô dá»±a và o cá»a phòng bếp khẽ ngáp má»™t cái: "Sao váºy?"
"Lần cuối cùng hai ngÆ°á»i gặp nhau là khi nà o?" NgÆ°á»i cảnh vệ Ä‘á»™t nhiên quay lại há»i.
Mạnh Dĩ Lam nhướng mà y: "Hình như cách đây bốn năm ngà y... Có chuyện gì xảy ra sao?"
"á»’," ngÆ°á»i cảnh vệ có chút lúng túng đứng dáºy, giải thÃch: "Ba ngà y trÆ°á»›c, bà cụ ấy biến mất. Äồng nghiệp của tôi Ä‘i và o tìm kiếm thì phát hiện có..." Anh ta dừng má»™t chút rồi tiếp tục nói, "Giấu má»™t số đồ váºt liên quan đến ngÆ°á»i biến dị."
Mạnh DÄ© Lam khẽ cau mà y, vẻ mặt cảnh giác há»i: "à anh là , tầng trên của nhà tôi có má»™t ngÆ°á»i biến dị sống?"
"Yên tâm Ä‘i," ngÆ°á»i cảnh vệ láºp tức trấn an đối phÆ°Æ¡ng, "Chúng tôi đã phong toả nÆ¡i đó, hiện tại cô đã tuyệt đối an toà n."
Mạnh DÄ© Lam gáºt đầu, sau đó lại há»i: "Bởi vì chuyện nà y, nên các anh má»›i yêu cầu lục soát những ngÆ°á»i dân xung quanh sao?"
NgÆ°á»i cảnh vệ vừa định nói thì bên ngoà i cá»a sổ vang lên má»™t tiếng súng.
Cùng lúc nà y, má»™t bóng ngÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên đứng chắn giữa Mạnh DÄ© Lam và ngÆ°á»i cảnh vệ, khiến anh ta láºp tức rút súng từ thắt lÆ°ng ra.
Tiếp đến, ngoà i cá»a sổ có tiếng má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khác gầm lên: "Äừng gây sá»±! Dù có gây rối thế nà o, nguồn Ä‘iện cÅ©ng sẽ không được phục hồi ngay láºp tức, việc thu tháºp vÅ© khà còn chÆ°a giải quyết xong, chÆ°a đâu và o đâu cả, các ngÆ°á»i cÅ©ng không cần phản ứng lá»›n nhÆ° váºy!"
Bầu không khà ngoà i cá»a sổ hết sức căng thẳng, Mạnh DÄ© Lam mỉm cÆ°á»i giÆ¡ tay khoác lên vai Bạch Tá»: "Cô ấy là trợ lý của tôi, bình thÆ°á»ng cô ấy phụ trách bảo vệ tôi." Vừa nói, cô vừa lén lút kéo Bạch Tá» vá» phÃa mình, "Xin lá»—i vì đã là m anh sợ."
Thá»i Ä‘iểm tiếng súng vang lên, dù biết âm thanh đó phát ra từ ngoà i cá»a sổ, nhÆ°ng Bạch Tá» vẫn theo bản năng lao ra khá»i phòng ngủ, chạy đến bên cạnh Mạnh DÄ© Lam.
Mao Mao cÅ©ng bị đánh thức bởi tiếng súng, nó đứng cạnh cá»a bếp dụi mắt vá»›i vẻ mặt ngÆ¡ ngác.
NgÆ°á»i cảnh vệ vẫn nhÆ° cÅ© giÆ¡ súng lên, không quá yên lòng nhìn ngÆ°á»i phụ nữ có vết sẹo trên mặt.
Äá»™ng tác khi lao tá»›i của cô vừa rồi rất nhanh nhẹn, tuy mái tóc xoăn có chút lá»™n xá»™n, giống nhÆ° vừa má»›i ngủ dáºy nhÆ°ng vẻ mặt rất Ä‘á» phòng, nhìn không giống má»™t trợ lý "bình thÆ°á»ng" chút nà o.
"Không sao đâu," Mạnh DÄ© Lam nhẹ nhà ng véo gáy Bạch Tá», cÆ°á»i trấn an: "Anh ấy nói có thể có ngÆ°á»i biến dị ẩn náu trong khu dân cÆ° của chúng ta, nên chÃnh phủ má»›i phái há» Ä‘i Ä‘iá»u tra."
Bạch Tá» bởi vì Ä‘á»™t ngá»™t bị véo và o cổ mà cảm thấy cá»±c kỳ nhá»™t, cô tá» ra hÆ¡i ngượng ngùng, sau đó không tá»± nhiên dá»i thân thể Ä‘i.
NhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam lại Ä‘Æ°a tay ra, ngón tay luồn và o mái tóc xoăn dà i ngang vai của Bạch Tá», nhẹ nhà ng xoa xoa, nhÃu mà y lại nói: "Lại dà i ra nhiá»u rồi, lát nữa tôi cắt cho cô."
Cảnh tượng nà y khiến cảnh vệ có chút không được tá»± nhiên, rõ rà ng là hai ngÆ°á»i phụ nữ, nhÆ°ng anh ta lại cảm thấy trong ánh mắt Mạnh DÄ© Lam nhìn Bạch Tá», có má»™t loại cảm giác cÆ°ng chiá»u khó tả.
Cảnh vệ thu súng lại, cÆ°á»i ngượng ngùng: "Ừm, yên tâm, kiểm tra xong tôi sẽ rá»i Ä‘i."
Nói xong anh ta ho khan một tiếng, cúi đầu tiếp tục lục soát trong bếp.
Bạch Tá» cÅ©ng cảm thấy không thoải mái, liá»n trốn ở cá»a phòng bếp, không cho Mạnh DÄ© Lam chạm và o mình, nhÆ°ng lại bất an há»i: "Bên ngoà i má»i ngÆ°á»i Ä‘ang cãi nhau cái gì váºy?"
"Bởi vì nguồn Ä‘iện chÆ°a được khôi phục, nên há» không thể chịu Ä‘á»±ng được nữa," ngÆ°á»i cảnh vệ vừa kiểm tra vừa giải thÃch, "Tháºt ra, Ä‘iá»u kiện sống ở đây khá tốt. Tôi không biết hai ngÆ°á»i có nghe nói rằng ở má»™t số nÆ¡i ngÆ°á»i ta tháºm chà còn không có nÆ°á»›c để uống không."
Mạnh DÄ© Lam suy nghÄ© má»™t chút rồi há»i: "NgÆ°á»i lúc nảy nói gì vá» việc thu tháºp vÅ© khÃ..."
"À," ngÆ°á»i cảnh vệ hiển nhiên không muốn nói chuyện nà y, "Tôi cÅ©ng không rõ, mấy ngà y nữa chÃnh phủ sẽ có quyết định cụ thể, lúc đó hai ngÆ°á»i sẽ biết."
Tiếp theo, ngÆ°á»i cảnh vệ táºp trung và o công việc kiểm tra, ngừng trò chuyện vá»›i há».
Kiểm tra nhà bếp xong, cảnh vệ quay trở lại phòng khách, suy nghÄ© má»™t chút rồi Ä‘i thẳng vá» phÃa phòng kho.
Mạnh DÄ© Lam vá»™i và ng Ä‘i theo, đồng thá»i Ä‘em tay thò và o trong túi áo khoác.
Cô biết, rằng chỉ cần ngÆ°á»i cảnh vệ mở cá»a, anh ta sẽ láºp tức nhìn thấy má»™t túi đầy trái cây mà u xám bên cá»a sổ.
Những trái cây kia hẳn là thứ mà các cảnh vệ muốn tìm kiếm.
Mạnh Dĩ Lam liếc nhìn Bạch TỠbên cạnh, ra hiệu cho cô đừng hà nh động hấp tấp, rồi dùng tay cầm chặt súng trong túi áo khoác.
Ngay khi ngÆ°á»i cảnh vệ giÆ¡ tay định mở cá»a phòng kho, ngoà i cá»a sổ Ä‘á»™t nhiên phát ra má»™t tiếng hét lá»›n, sau đó, nhiá»u tiếng súng nối tiếp nhau vang lên, âm thanh nổ tung giống nhÆ° là pháo hoa.
Má»™t tiếng kêu cứu hoảng loạn phát ra từ bá»™ Ä‘Ã m trên thắt lÆ°ng của cảnh vệ: "LÆ°u Tá», mau xuống há»— trợ!"
NgÆ°á»i cảnh vệ tên "LÆ°u Tá»" buông tay nắm cá»a phòng kho ra, vá»™i và ng Ä‘i đến cá»a sổ kiểm tra, Mạnh DÄ© Lam và Bạch Tá» cÅ©ng Ä‘i theo.
Chỉ thấy ở miếng đất trống cách đó không xa, má»™t số cảnh vệ và ngÆ°á»i dân đã nằm bất tỉnh trong vÅ©ng máu, những ngÆ°á»i còn lại thì Ä‘ang váºt lá»™n đánh nhau, hiện trÆ°á»ng vô cùng há»—n loạn.
"Mạnh tiểu thư," Lưu TỠlo lắng rút súng từ thắt lưng ra, "Hôm nay trước hết đến đây thôi."
Sau khi cảnh vệ rá»i Ä‘i, Mạnh DÄ© Lam nhanh chóng khóa cá»a lại, trầm giá»ng nói vá»›i Bạch TỠở cá»a sổ: "Chúng ta không thể ở lại nÆ¡i nà y nữa, qua Ãt ngà y nữa, chúng ta phải dá»n Ä‘i."
Ngay từ khi Mạnh Dĩ Lam mang Bạch TỠvỠthà nh phố B, cô đã bắt đầu lên kế hoạch chuyển nhà , hiện tại gần như đã chuẩn bị sẵn sà ng.
Bạch Tá» không trả lá»i, vẫn đứng bất Ä‘á»™ng bên cá»a sổ.
Mạnh DÄ© Lam có hÆ¡i nghi ngá», lại phát hiện đồng hồ của mình lóe lên, là tin nhắn của chú Hồng.
"Mạnh tiểu thÆ°, hôm nay phó chủ tịch đã trở vá» thà nh phố B, thứ sáu tuần nà y má»i cô đến công ty."
Mạnh DÄ© Lam nhÃu mà y, má»™t lúc sau má»›i trả lá»i: "Äược."
"Khi tôi tá»›i đón cô, tôi sẽ mang má»™t Ãt trái cây sấy khô, Mao Mao nhất định sẽ thÃch ăn."
Mặc dù tin nhắn thứ hai chú Hồng gá»i tá»›i có vẻ rất thoải mái, nhÆ°ng cÅ©ng không thể giải quyết được vấn Ä‘á» mà Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang nhÃu mà y sau khi Ä‘á»c tin nhắn đầu tiên, cô thản nhiên đáp lại "Cảm Æ¡n", rồi cất đồng hồ Ä‘i.
Lúc nà y, Mao Mao Ä‘á»™t nhiên kéo ống quần của Mạnh DÄ© Lam, nhe răng kêu lên và i tiếng rồi lo lắng chỉ và o Bạch Tá» bên cá»a sổ.
Mạnh DÄ© Lam xoay ngÆ°á»i lại, cuối cùng cô cÅ©ng phát hiện ra ngÆ°á»i đó có gì đó không ổn: "Bạch Tá»?"
Bạch Tá» Ä‘ang xoay lÆ°ng vá» phÃa Mạnh DÄ© Lam, không chỉ không đáp lá»i, mà ... Thân thể của cô cÅ©ng Ä‘ang phát run.
Mạnh DÄ© Lam bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng má»›i Ä‘i được mấy bÆ°á»›c, đã nghe thấy Bạch Tá» khà n giá»ng hét lên: "Äừng qua đây!"
Gần nhÆ° ngay láºp tức, Mạnh DÄ© Lam liá»n biết chuyện gì đã xảy ra.
Lúc nà y Bạch Tá» Ä‘ang bám và o bệ cá»a sổ, cố gắng đè nén cảm giác bồn chồn nóng nảy trong cÆ¡ thể.
Cô không dám xoay đầu, vì sợ sau khi nhìn thấy Mạnh Dĩ Lam, cô sẽ phát điên cũng như là m tổn thương đối phương.
NhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam lại không để ý đến lá»i nói của Bạch Tá», cô bÆ°á»›c nhanh đến bên cá»a sổ, tháºm chà còn vòng tay ôm eo đối phÆ°Æ¡ng: "Bạch Tá»..."
Vừa má»›i chạm và o, Bạch TỠđã nhanh chóng xoay ngÆ°á»i, không nói má»™t lá»i đẩy Mạnh DÄ© Lam ra, trong nháy mắt lao và o phòng ngủ.
Sau khi nghe thấy tiếng khóa cá»a, Mạnh DÄ© Lam hồi phục tinh thần lại, dÆ°á»ng nhÆ° nhá»› ra Ä‘iá»u gì đó, láºp tức lấy túi trái cây mà u xám từ phòng kho ra, sau đó quay trở lại cá»a phòng ngủ.
"Bạch Tá»," Mạnh DÄ© Lam cố gắng giữ bình tÄ©nh, vá»— vá»— cá»a, nhẹ nhà ng nói: "Ngoan, mở cá»a ra."
NhÆ°ng Bạch Tá» lại không lên tiếng, bên trong cá»a chỉ phát ra tiếng gầm rú cùng vá»›i tiếng Ä‘áºp tÆ°á»ng trầm đục.
Mạnh DÄ© Lam cà ng lúc cà ng nóng lòng, cô lại gõ mạnh và o cá»a: "Bạch Tá»?"
Ngay sau đó, tiếng thuá»· tinh vỡ vụn vang lên - Bạch Tá» Ä‘áºp vỡ kÃnh cá»a sổ phòng ngủ.
Mạnh DÄ© Lam vốn định xoay ngÆ°á»i tìm chìa khóa, láºp tức rút súng ra trá»±c tiếp chÄ©a thẳng và o ổ khóa, bóp cò mấy lần.
Sau đó, cô cầm túi trái cây lao thẳng và o cá»a phòng, liếc nhìn thấy Bạch TỠđã đứng bên cá»a sổ, toà n thân run rẩy, gần nhÆ° toà n bá»™ cÆ¡ thể đã nghiêng ra khá»i căn há»™.
NgÆ°á»i nà y không biết từ khi nà o đã quà ng sợi dây thừng và o cổ, nhÆ°ng rõ rà ng là nó không có tác dụng gì.
TrÆ°á»›c khi Mạnh DÄ© Lam định thần lại, Bạch TỠđã vịnh mép bệ cá»a sổ, cố gắng nhảy ra khá»i cá»a sổ.
"Äừng!" Mạnh DÄ© Lam hoảng sợ hét lên, cô không để ý đến những mảnh vỡ trên sà n, trong tay cầm túi lao vá» phÃa Bạch Tá».
NhÆ°ng trÆ°á»›c khi Mạnh DÄ© Lam kịp đến gần, Bạch Tá» Ä‘á»™t nhiên xoay ngÆ°á»i, phát Ä‘iên đẩy Mạnh DÄ© Lam lên giÆ°á»ng.
Cái túi trong tay Mạnh DÄ© Lam bị rá»›t mở ra, vô số trái cây mà u xám trong nháy mắt vÆ°Æ¡ng vãi trên giÆ°á»ng, sau đó lăn xuống đất.
Mặc dù Mạnh DÄ© Lam cao hÆ¡n Bạch Tá», nhÆ°ng lúc nà y dù là sức mạnh hay tốc Ä‘á»™, Bạch Tá» cÅ©ng hÆ¡n Mạnh DÄ© Lam gấp mấy lần.
Giống như một con thú hoang đang săn mồi, cô khoá Mạnh Dĩ Lam giữa mình và tấm nệm bên dưới.
Mạnh DÄ© Lam nằm ngá»a trên giÆ°á»ng, sau đó ngẩng đầu lên, cô nhìn thấy đồng tá» Ä‘en trong mắt phải của Bạch Tá» Ä‘ang dần biến thà nh mà u trắng nhà n nhạt.
"Bạch T�" Mạnh Dĩ Lam giơ tay lên, thương tiếc xoa xoa gương mặt đối phương.
Bạch Tá» cắn chặt răng, trên thái dÆ°Æ¡ng nổi lên gân xanh, cô nhìn chằm chằm Mạnh DÄ© Lam, cố gắng tỉnh táo lại: "Cô không nên... ÄÆ°a tôi... Vá»..."
Sau một khắc, đôi mắt của Bạch TỠhoà n toà n bị mà u đen che phủ, đồng tỠhẹp trắng nõn bỗng nhiên hiện lên.
Sau đó, cô hé miệng, hÆ°á»›ng thẳng vá» phÃa vai phải của Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang lá»™ ra.
Vốn dÄ© Mạnh DÄ© Lam nên đẩy Bạch Tá» ra, lúc nà y cô lại nhắm nghiá»n hai mắt, không há» giãy dụa, tháºm chà còn Ä‘Æ°a tay ôm lấy eo đối phÆ°Æ¡ng.
Hà m răng dán chặt lên vai, như thể một giây tiếp theo da thịt của Mạnh Dĩ Lam sẽ bị xé toạc.
NhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam vẫn ôm Bạch TỠở trên ngÆ°á»i, vẻ mặt cá»±c kỳ bình tÄ©nh.
Vì lý do nà o đó, cô luôn cảm thấy... Bạch TỠsẽ không là m tổn thương cô.
TrÆ°á»›c kia Bạch Tá» không là m được, hiện tại Bạch Tá» cÅ©ng sẽ không thể là m được, mặc dù đối phÆ°Æ¡ng đã hoá thà nh dã thú, không còn nháºn thức được chÃnh mình.
Quả nhiên, không có cơn đau thấu xương, chỉ có tiếng thở dốc vang lên bên tai, cùng với tiếng nghiến răng nhẹ ở trên vai.
Hơi thở nóng ẩm khiến Mạnh Dĩ Lam có chút nhột, sau khi cô định thần lại cũng không mở mắt ra, mà chỉ nghiêng mặt bên tai Bạch TỠthở dà i, sau đó thì thầm như đang cầu xin: "Trừ bỠchỗ của tôi, đừng đi đâu cả, được không?"
Lúc nà y Bạch TỠvẫn đang mỠmịt mở to mắt, giống như là đã mất đi ý thức, thân thể vẫn không ngừng run rẩy.
Không biết ngÆ°á»i nà y có hiểu lá»i của Mạnh DÄ© Lam hay không, mặc dù Bạch Tá» liên tục dùng răng cắn và o cổ và vai Mạnh DÄ© Lam, nhÆ°ng cô chÆ°a bao giá» thá»±c sá»± cắn xuống, ngược lại, cô tá»±a hồ Ä‘ang cố gắng hết sức để chịu Ä‘á»±ng Ä‘iá»u gì đó, chÃnh vì Ä‘iá»u nà y đã là m cô vô cùng Ä‘au Ä‘á»›n.
Mạnh Dĩ Lam đưa tay nhặt một quả mà u xám trên gối lên, vừa ôm Bạch TỠvừa lột vỠquả ra.
Vị bạc hà hòa quyện vá»›i hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngá»t ngà o lan tá»a, nÆ°á»›c của quả mà u xám phun ra bên ngoà i.
Giống nhÆ° má»™t con thú ngá»i được mùi con mồi, Bạch Tá» vẫn Ä‘ang gầm lên Ä‘au Ä‘á»›n, lúc nà y đã ngừng dùng răng gặm gặm Mạnh DÄ© Lam, tháºm chà cả cÆ¡ thể run rẩy cÅ©ng trở nên yếu á»›t hÆ¡n.
Sau đó, Bạch Tá» bá»—ng nhiên ngẩng đầu, thuáºn theo mùi hÆ°Æ¡ng mà tiến tá»›i trái cây mà u xám trong tay Mạnh DÄ© Lam.
Khoảnh khắc tiếp theo, cô mở miệng cắn lấy thịt quả.
Mạnh DÄ© Lam phát hiện, khà tức hung dữ trên mặt ngÆ°á»i nà y đã hoà n toà n phai nhạt, lúc nà y Bạch Tá» giống nhÆ° má»™t con cún con, hÆ°ng phấn vẫy Ä‘uôi ăn món ngon trên tay "con sen", tháºm chà còn cẩn tháºn không để răng cắn trúng ngón tay của "con sen".
Nhìn thấy cảnh nà y, trái tim căng thẳng của Mạnh DÄ© Lam cuối cùng cÅ©ng thả lá»ng, tháºm chà cô còn nhịn không được, báºt cÆ°á»i khúc khÃch.
Cô xoa đầu Bạch Tá», sau đó Ä‘Æ°a tay lại gần để Bạch TỠăn thoải mái hÆ¡n.
Thịt quả được ăn rất nhanh, nhÆ°ng Bạch Tá» hiển nhiên không vừa lòng, cô ngá»i cổ tay Mạnh DÄ© Lam, cuối cùng theo mùi hÆ°Æ¡ng mà liếm và o và nh tai Æ°á»›t đẫm nÆ°á»›c trái cây của Mạnh DÄ© Lam.
Cảm giác nhá»™t nhá»™t nhất thá»i khiến Mạnh DÄ© Lam không nhịn được, cÆ°á»i thêm và i tiếng nữa, cô vẫn mặc kệ tùy ý Ä‘á»™ng tác của ngÆ°á»i phÃa trên, hoà n toà n không có khÆ°á»›c từ.
NhÆ°ng dần dần, cảm giác nhá»™t nhá»™t xuyên qua lá»— tai đến mà ng nhÄ© của Mạnh DÄ© Lam, bầu không khà thoải mái vốn có dÆ°á»ng nhÆ° trong nháy mắt thay đổi.
Chiếc lưỡi má»m mại quấn lấy và nh tai, má»™t cảm giác kì lạ trÆ°á»›c nay chÆ°a từng có bá»—ng xuất hiện, khiến Mạnh DÄ© Lam nhịn không được khẽ run lên má»™t chút.
HÆ¡i thở ấm áp bên tai bị phóng đại vô hạn, Mạnh DÄ© Lam bất giác nhÃu mà y ngẩng đầu lên, nhÆ° Ä‘ang chịu Ä‘á»±ng Ä‘iá»u gì đó, đôi tay Ä‘ang ôm Bạch Tá» lại vô thức siết chặt, hoà n toà n không có ý định đẩy đối phÆ°Æ¡ng ra.
Từ nơi và nh tai bị liếm, một cảm giác ngứa ngáy nóng ran không thể cưỡng lại được lan ra, hơi ấm dần dần hướng tới vùng bụng dưới.
Không biết qua bao lâu, Bạch Tá» tá»±a hồ có chút buồn ngủ, Ä‘á»™ng tác cÅ©ng cháºm lại, tiếng gầm gừ cÅ©ng dần dần yếu Ä‘i.
Lúc nà y Mạnh DÄ© Lam kinh ngạc nháºn ra mình Ä‘ang thở dốc không ngừng, tiếng thở đó không kém gì tiếng gầm của Bạch Tá».
Má»™t tia sáng mà u xanh lục sáng lên bên cạnh cô, chiếc đồng hồ tuá»™t ra khá»i túi Ä‘ang nhấp nháy.
Mạnh DÄ© Lam thở hổn hển, má»™t tay ôm lấy Bạch Tá», tay kia cầm lấy đồng hồ nhìn kỹ hÆ¡n, là tin nhắn của Lâm Khúc Vi.
"DÄ© Lam, tôi đã tìm được rất nhiá»u thông tin vá» vụ hoả hoạn. Mặc dù tôi vẫn không biết chÃnh xác chuyện gì đã xảy ra, nhÆ°ng em không nên để Bạch TỠở lại bên mình, cô ấy có khả năng rất nguy hiểm."
Äôi mắt vốn má»m mại nhÆ° nÆ°á»›c, láºp tức trở nên lạnh lùng sau khi nhìn thấy tin nhắn nà y.
Mạnh DÄ© Lam suy tÆ° mấy giây, cÅ©ng không trả lá»i tin nhắn, cô ném chiếc đồng hồ sang má»™t bên, chá» cho hÆ¡i thở của mình dần ổn định lại.
Sau đó, cô vô thức giÆ¡ tay lên, ôm chặt ngÆ°á»i dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang ngủ say và o lòng.
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Nà y nà y nà y nà y nà y nà y nà y!
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Hee hee hee hee hee!