- Trang chủ
- Trá»i Tối
- ChÆ°Æ¡ng 65: C65: Trá»i Ä‘ang mÆ°a
Tác giả:
*ChÆ°Æ¡ng hôm nay dà i quá, mình up lên sá»›m cho má»i ngÆ°á»i Ä‘á»c trÆ°á»›c, ngà y mai mình sẽ beta lại*
Mạnh Dĩ Lam mới vừa rồi còn lo lắng không yên, mà giỠphút nà y lại tỠra hỠhững.
Cô nhét thiết bị theo dõi và o túi, nhanh chóng thu dá»n những mảnh vỡ trên sà n, lục lá»i kiểm tra lại ba lô, sau đó nhanh chóng Ä‘eo và o các thiết bị khác nhau mà cô đã chuẩn bị.
Ngô phu nhân đứng ở má»™t bên, trầm giá»ng há»i: "Cô muốn má»™t mình xuống dÆ°á»›i?"
Khuôn mặt của bà ấy mất Ä‘i vẻ hiá»n là nh nhÆ° lần đầu gặp nhau, tuy vẫn bị viá»…n thị nhÆ°ng đôi mắt lại là m cho ngÆ°á»i ta có cảm giác trà tuệ không phù hợp vá»›i tuổi tác.
Mạnh DÄ© Lam không trả lá»i, cô Ä‘i đến giá sách, tìm thấy má»™t cÆ¡ quan nhỠẩn sau giá sách lịch sá» mà Du Vu à đã kể cho cô nghe.
Sau má»™t số thao tác, má»™t âm thanh trầm nặng phát ra từ bể cá, má»±c nÆ°á»›c giảm xuống má»™t chút vá»›i tốc Ä‘á»™ có thể nhìn thấy bằng mắt thÆ°á»ng.
Những con cá heo bên trong dÆ°á»ng nhÆ° đã quen vá»›i những thay đổi đó, vẫn bÆ¡i lá»™i bình thản và vui vẻ trong nÆ°á»›c.
Sau đó, bức tÆ°á»ng bên phải của thủy cung bắt đầu từ từ di chuyển sang bên trái, cuối cùng lá»™ ra má»™t lối Ä‘i hẹp cùng má»™t cánh cá»a.
Mao Mao dÆ°á»ng nhÆ° biết được gì đó, nó thái Ä‘á»™ khác thÆ°á»ng chạy tá»›i, túm chặt lấy ống quần của Mạnh DÄ© Lam không chịu buông ra.
Mạnh DÄ© Lam cúi ngÆ°á»i, lấy ra má»™t gói bánh quy nén Ä‘Æ°a cho Mao Mao: "Ngoan, sẽ sá»›m quay lại."
Sau đó, cuối cùng cô cũng quay lại nhìn Ngô phu nhân: "Trước khi tôi quay lại, nhỠphu nhân giúp tôi chăm sóc Mao Mao một lúc."
Không chỠđối phÆ°Æ¡ng đáp lá»i, Mạnh DÄ© Lam lại đứng dáºy xoay khung tranh trên tÆ°á»ng, mở ra má»™t cánh cá»a ẩn trong bức tÆ°á»ng.
Sau khi Mạnh DÄ© Lam Ä‘eo ba lô và o, cô bÆ°á»›c qua cánh cá»a Ä‘i và o lối Ä‘i cháºt hẹp trong thủy cung, sau đó ngồi xổm xuống, mở tấm xi măng trên mặt đất ra, phÃa dÆ°á»›i tấm xi măng là má»™t lối Ä‘i bà máºt dẫn thẳng xuống hang Ä‘á»™ng dÆ°á»›i lòng đất.
Mạnh DÄ© Lam ngẩng đầu, liếc nhìn Mao Mao Ä‘ang nằm trên kÃnh thủy cung, cô nhìn nó vá»›i ánh mắt bất đắc dÄ© không thôi, sau đó không chút do dá»± Ä‘i và o địa đạo.
Nắp lại được đóng lại, bức tÆ°á»ng từ từ trở vá» vị trà ban đầu, má»±c nÆ°á»›c trong bể cá dâng trở lại Ä‘á»™ cao ban đầu.
Má»i thứ trở lại khôi phục nhÆ° cÅ©, nhÆ° chÆ°a từng có chuyện gì phát sinh.
NhÆ°ng mà , lúc nà y trên ngÆ°á»i Bạch TỠđã đầy vết thÆ°Æ¡ng.
Chất lá»ng mà u Ä‘á» tÆ°Æ¡i Ä‘ang chảy ra từ vô số vết thÆ°Æ¡ng, dÆ°á»ng nhÆ° nó sẽ không ngừng chảy cho đến khi cô hết máu và chết Ä‘i.
Cách đó không xa, má»™t tên cảnh vệ chÄ©a súng và o đầu Bạch Tá», ngay trÆ°á»›c khi hắn bóp cò, Du Vu à trong nháy mắt đã quáºt hắn ta xuống đất, sau đó lại má»™t tên cảnh vệ khác kịp phản ứng, hắn không chút do dá»± bắn và o bụng Du Vu Ã.
Bị tiếng súng kÃch thÃch, Bạch Tá» lao và o tên cảnh vệ Ä‘ang cầm súng nhÆ° dã thú, cô cắn và o vai hắn ta, sau đó vặn đầu, tiếp đến xé má»™t mảng quần áo cùng vá»›i má»™t miếng thịt lá»›n, để lá»™ xÆ°Æ¡ng trắng bên trong.
"Chạy mau," Du Vu à che bụng, hô lá»›n vá»›i bà lão: "Mang đứa bé ra khá»i đây!"
Bà lão ôm đứa bé và o lòng, cũng không thèm nhặt đèn pin, trong bóng tối lảo đảo chạy vỠhướng ngược lại của thác nước.
Sau khi nghe thấy động tĩnh, Bạch TỠđịnh lao và o bà lão, nhưng Du Vu à đã kịp tóm lấy ống quần của cô.
Bạch Tá» lúc nà y đã hoà n toà n mất Ä‘i ý thức, láºp tức nổi giáºn, xoay ngÆ°á»i áp đảo Du Vu Ã, cắn và o cánh tay đối phÆ°Æ¡ng.
Ngay lúc răng cắm và o da thịt, hÆ¡n chục tên cảnh vệ Ä‘á»™t nhiên từ ngoà i cá»a xông ra, khiến Bạch Tá» ná»›i lá»ng miệng.
Du Du Y ngÆ¡ ngác nằm ná»a ngÆ°á»i trên mặt đất, cô nhìn Bạch Tá» nhÆ° má»™t con báo Ä‘iên cuồng, mặc dù Ä‘ang có vô số vết thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng vẫn ngoan cố hạ gục, cắn xé từng tên thợ săn má»™t.
Thây chất đầy đồng, máy chảy thà nh sông.
Không Ãt thi thể bị nÆ°á»›c cuốn trôi, dòng thác vốn trong vắt dÆ°á»ng nhÆ° đã biến thà nh má»™t tấm mà n Ä‘á».
Lúc nà y, Bạch Tá» thÆ°Æ¡ng tÃch đầy mình vẫn đứng trÆ°á»›c cổng sắt, cÆ¡ thể căng cứng vì những vết thÆ°Æ¡ng, nhịn không được run rẩy không ngừng.
Du Vu à thấy thế, chịu Ä‘á»±ng Ä‘au Ä‘á»›n xoay ngÆ°á»i, lấy từ trong túi Ä‘eo vai ra má»™t quả mà u xám mà mình đã hái trÆ°á»›c đó, sau khi lá»™t vá», phần thịt quả mà u trắng bên trong lá»™ ra.
Má»™t chút hÆ°Æ¡ng bạc hà xen lẫn mùi thÆ¡m ngá»t ngà o thoang thoảng bay ra, Bạch Tá» Ä‘ang thở hổn hển Ä‘á»™t nhiên cúi đầu, mÅ©i hÆ¡i nhăn lại giống nhÆ° má»™t chú chó con, theo hÆ°Æ¡ng thÆ¡m cháºm rãi Ä‘i vá» phÃa Du Vu Ã.
"Ä‚n mau lên," Du Vu à nói, mặc kệ Bạch Tá» lúc nà y có hiểu được hay không, "Tháºt xin lá»—i, không nghÄ© tá»›i cô phát tác nhanh nhÆ° váºy, tháºm chà còn nhanh hÆ¡n tôi dá»± Ä‘oán..."
Äúng lúc nà y, má»™t tên cảnh vệ Ä‘á»™t nhiên từ ngoà i cá»a lao tá»›i.
Bạch Tá» bị mùi thÆ¡m của thịt quả hấp dẫn, hoà n toà n không chú ý tá»›i nguy hiểm phÃa sau.
Chỉ có Du Vu à nhìn thấy tên cảnh vệ kia cầm một con dao rựa, hướng và o cổ Bạch TỠchém tới — —
á»” khóa sắt rỉ sét trên cánh cá»a gá»— trong phút chốc bị chém là m đôi, Mạnh DÄ© Lam nhét chiếc rìu Ä‘a năng và o trong ba lô, rồi nhanh chóng đẩy cá»a ra.
Nhiệt Ä‘á»™ phÃa sau cánh cá»a Ä‘á»™t ngá»™t giảm mạnh, khiến Mạnh DÄ© Lam không khá»i rùng mình.
Lúc nà y, ngÆ°á»i cô đổ đầy mồ hôi vì vá»™i vã, búi tóc sau đầu cÅ©ng đã bị bung ra có chút tán loạn.
ÄÆ°á»ng Ä‘i phÃa sau cá»a ngà y cà ng phức tạp, không gian ngà y cà ng hẹp, Ä‘Æ°á»ng cà ng thêm gáºp ghá»nh, đối vá»›i dáng ngÆ°á»i vốn cao gầy của Mạnh DÄ© Lam mà muốn Ä‘i nhanh là điá»u cá»±c kỳ khó khăn.
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, vô số lần bị ngã cùng vết trầy xÆ°á»›c khiến vùng vết thÆ°Æ¡ng hở ra của Mạnh DÄ© Lam dÃnh đầy máu và bầm tÃm, nhÆ°ng cô không dám nghỉ ngÆ¡i lấy má»™t giây, mà là nhìn chằm chằm và o thiết bị theo dõi trong tay, nhanh chóng tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Không biết đi được bao lâu, thiết bị theo dõi bị ngừng hoạt động do hết pin.
Mạnh DÄ© Lam bình tÄ©nh nhá»› lại phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng của chấm Ä‘á», tiếp tục mạo hiểm Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c, nhÆ°ng đến góc Ä‘Æ°á»ng, cô gặp má»™t bà lão Ä‘ang ôm má»™t đứa bé, bà ấy Ä‘ang run rẩy trốn trong góc, duòng nhÆ° Ä‘ang vô cùng sợ hãi.
"Äừng, đừng giết tôi, là m Æ¡n..." Bà lão vừa nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam, liá»n ôm chặt đứa bé và o lòng, cầu xin sá»± thÆ°Æ¡ng xót.
Mạnh DÄ© Lam cảnh giác nhìn xung quanh, sau khi thấy không có Ä‘á»™ng tÄ©nh nà o khác, liá»n lấy ra má»™t chai nÆ°á»›c và má»™t Ãt đồ ăn Ä‘Æ°a cho đối phÆ°Æ¡ng.
Bà lão phải mất má»™t lúc lâu má»›i phản ứng lại, bà run rẩy cầm lấy nÆ°á»›c và đồ ăn: "Cô và hai ngÆ°á»i vừa rồi Ä‘á»u là ngÆ°á»i tốt, các ngÆ°á»i là ngÆ°á»i tốt sẽ gặp may mắn. Tôi..."
Mạnh DÄ© Lam láºp tức há»i: "Bá»n hỠở đâu?"
Sau khi thấy đối phÆ°Æ¡ng run rẩy duá»—i ngón tay ra, Mạnh DÄ© Lam liá»n không nói má»™t lá»i, nhanh chóng chạy vá» hÆ°á»›ng bà lão chỉ.
Má»™t lúc sau, cô liá»n đến cạnh má»™t con suối.
Chỉ Ä‘i được và i bÆ°á»›c dá»c theo con suối, Mạnh DÄ© Lam dừng lại.
Những gì cô nhìn thấy trÆ°á»›c mắt, còn tệ hÆ¡n những gì cô nhìn thấy và o hôm cô đến trại giam để giải cứu Bạch Tá».
Äèn pin và súng nằm rải rác trên mặt đất, ánh sáng yếu á»›t từ đèn pin chiếu sáng những thi thể mặc đồng phục cảnh vệ nằm trên vÅ©ng máu, xét theo tình trạng khủng khiếp của những thi thể đó, Mạnh DÄ© Lam không cần phải Ä‘oán cÅ©ng biết hung thủ là ai.
Mạnh DÄ© Lam cảnh giác giÆ¡ súng lên, dÆ°á»›i ánh đèn pin, cô từ từ di chuyển đến má»™t cánh cá»a sắt Ä‘ang mở.
Vết máu Ä‘á» tÆ°Æ¡i dẫn và o tá»›i trong cá»a, Mạnh DÄ© Lam nÃn thở nhìn và o trong.
Ngay láºp tức, cô phát hiện Du Vu à đang ngồi ở cuối hà nh lang.
Gần nhÆ° là cùng lúc, Du Vu à cÅ©ng nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam ở cá»a.
Du Vu à tá»±a hồ cÅ©ng đã Ä‘oán trÆ°á»›c được, vừa dùng cánh tay bị Bạch Tá» cắn che mấy vết thÆ°Æ¡ng trên bụng, vừa cÆ°á»i khẽ nói: "Ah~ tôi biết rồi..."
TrÆ°á»›c khi tình hình hoà n toà n vượt quá tầm kiểm soát, Du Vu à quyết định tạm thá»i thay đổi kế hoạch để không dẫn cảnh vệ đến nhà tiến sÄ© Ngô, đồng thá»i muốn Ä‘Æ°a Bạch Tá» Ä‘ang có phần hÆ¡i nóng nảy rá»i khá»i đây bằng má»™t lối thoát bà máºt khác, tuy có xa hÆ¡n nhÆ°ng tÆ°Æ¡ng đối an toà n.
NhÆ°ng Ä‘iá»u cô không ngá» tá»›i là , Bạch Tá» lúc đó thá»±c sá»± đã hoà n toà n mất lý trÃ, tháºm chà còn không thể nháºn ra Du Vu Ã.
Nhìn thấy Du Vu à bị thÆ°Æ¡ng nặng, Mạnh DÄ© Lam có chút lạnh lùng há»i: "Bạch TỠđâu?"
VÆ°u Ngữ Y nâng cằm chỉ chỉ vá» hÆ°á»›ng hà nh lang bên trái, nhÆ°ng khi Mạnh DÄ© Lam xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i, cô liá»n ném túi Ä‘eo vai đến chân đối phÆ°Æ¡ng: "Cầm lấy cái nà y."
Mạnh Dĩ Lam cầm túi lên, nhìn thấy bên trong có hai quả mà u xám - giống hệt những quả mà lão Hắc đưa cho Bạch TỠtrước đó.
"Nó có thể khiến vết thương của nhóc thỠhoang mau là nh hơn." Du Vu à yếu ớt nói.
Mạnh DÄ© Lam nhÃu mà y: "Váºy còn cô..."
"Tôi không bị tiêm thuốc, lát nữa sẽ ổn thôi," Du Vu à nhắm mắt lại, "Äi nhanh Ä‘i, nếu không sẽ không kip..."
Mạnh DÄ© Lam không nán lại nữa, xoay ngÆ°á»i chạy vá» phÃa cuối hà nh lang bên trái.
Mặt đất dÆ°á»ng nhÆ° được rá»a sạch bởi máu tÆ°Æ¡i, máu tiếp tục chảy đến táºn cánh cá»a hé mở ở cuối hà nh lang.
Mạnh DÄ© Lam cầm đèn pin bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c, cà ng đến gần cá»a, trong lòng cà ng dâng lên má»™t cảm giác bất an.
Cùng lúc đó, cô còn mÆ¡ hồ nghe thấy tiếng kêu cứu nhá» phát ra từ phÃa sau cánh cá»a.
Mạnh DÄ© Lam bÆ°á»›c nhanh hÆ¡n, sau khi đẩy cánh cá»a hé mở, cô nhìn thấy má»™t cái bục là m bằng xi măng, rá»™ng khoảng mÆ°á»i mét vuông, phÃa sau cái bục đó là má»™t thung lÅ©ng không đáy khác.
Máu lan ra từ cá»a đến nÆ¡i phát ra tiếng kêu cứu ấy.
Mặc dù ngoà i cá»a không có ngÆ°á»i, nhÆ°ng qua ánh đèn, Mạnh DÄ© Lam nhìn thấy mấy ngón tay Ä‘ang nắm chặt ở mép ngoà i cùng của bục xi măng.
Cô cảnh giác bước tới gần, chẳng bao lâu sau cô nhìn thấy một tên cảnh vệ đầy máu hai tay đang bám và o bục, toà n thân run rẩy, như thể giây phút tiếp theo sẽ rơi xuống vực thẳm.
Tên cảnh vệ thần chà không rõ rà ng, cũng không nhìn thấy ai đang tới, còn tưởng rằng Mạnh Dĩ Lam là đồng nghiệp của mình: "Nhanh cứu...cứu tôi..."
Mạnh DÄ© Lam còn chÆ°a kịp là m gì, hắn đã nói: "Äừng sợ, cái kia... nữ nhân Ä‘iên cuồng biến dị đã bị tôi đẩy xuống...nà y...mau cứu tôi Ä‘i..."
Sắc mặt Mạnh Dĩ Lam tối sầm lại, sau đó cô nâng lên đôi chân dà i.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông bị đạp rÆ¡i xuống vá»±c sâu, tiếng hét vang vá»ng khắp thung lÅ©ng.
Gần như cùng lúc đó, Mạnh Dĩ Lam đặt tất cả những gì mình đang mang xuống, quỳ xuống mép bục, thò đầu ra ngoà i.
Nhưng độ sáng của đèn pin quá yếu nên cô không thể nhìn thấy gì.
Một lúc sau, tiếng kêu la của tên cảnh vệ đã hoà n toà n tiêu tan, xung quanh hoà n toà n im lặng.
Là m sao bây gi�
Hiện tại, nên là m cái gì?
Lúc nà y, sá»± lo lắng trong lòng Mạnh DÄ© Lam dÆ°á»ng nhÆ° má»›i thá»±c sá»± bắt đầu dâng lên.
Sau khi máp máy môi, cô không quan tâm thanh âm của mình có thể khiến ngÆ°á»i khác dẫn và o, không cách nà o tá»± chủ được hét to và o trong thung lÅ©ng sâu: "Bạch Tá»!"
Bạch Tá»â€”—
Bạch——Tá»â€”—
Lúc nà y, không có phản ứng nà o khác ngoà i tiếng vang của chÃnh bản thân mình.
Mạnh Dĩ Lam quỳ trên mặt đất, hai tay ôm lấy mép bục, ngơ ngác nhìn chằm chằm và o nơi tối tăm nhất trong thung lũng sâu.
NgÆ°á»i kia, bị té xuống.
Nó rÆ¡i sâu đến mức không thể nhìn thấy má»™t bóng ngÆ°á»i nà o.
Tháºt vất vả Ä‘i lâu nhÆ° váºy, Ä‘á»™t nhiên, con Ä‘Æ°á»ng cứ nhÆ° váºy biến mất.
Mạnh DÄ© Lam dùng sức cắn mạnh đầu lưỡi, cho đến khi ngá»i thấy mùi máu tÆ°Æ¡i, cô má»›i bình tÄ©nh lại - cứ coi nhÆ° là té xuống dÆ°á»›i, cô nhất định vẫn có thể Ä‘em ngÆ°á»i cứu lên.
Nghĩ đến đây, Mạnh Dĩ Lam từ trong túi lấy ra sợi dây leo núi đã chuẩn bị từ lâu.
Thế nhÆ°ng là , tá»±a nhÆ° ở quảng trÆ°á»ng trÆ°á»›c đó, cô phát hiện tay mình run đến mức không thể là m gì được.
Dù có véo cánh tay mình đến mức tÃm bầm, cô cÅ©ng không thể ngăn nó ngừng run rẩy.
Mạnh DÄ© Lam nhìn hai cánh tay mình, má»™t cảm giác trống rá»—ng vô táºn giống nhÆ° thuá»· triá»u Ä‘á»™t ngá»™t dâng trà o, nhấn chìm cô trong nháy mắt.
Tháºt ra, Mạnh DÄ© Lam biết, chiá»u dà i của sợi dây không đủ để có thể Ä‘Æ°a cô xuống đáy thung lÅ©ng.
Và o lúc nà y, cô đã không còn biện pháp nà o có thể đem Bạch TỠcứu lên.
NghÄ© tá»›i đây, toà n bá»™ sức lá»±c trong cÆ¡ thể Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»u được giải phóng.
Cô cháºt váºt quỳ ở đó, trán áp và o mép bục xi măng lạnh lẽo, hai mắt nhắm nghiá»n lại.
Thứ lấp đầy trái tim cô lúc nà y dÆ°á»ng nhÆ° không phải là ná»—i buồn hay sá»± tuyệt vá»ng, mà là má»™t cảm giác "Cái gì cÅ©ng không cảm giác được".
Vì cái gì, lại có cảm giác kỳ lạ nhÆ° váºy?
Má»™t năm trÆ°á»›c, và o ngà y mặt trá»i bị "dáºp tắt", cô cÅ©ng chÆ°a bao giá» có cảm giác nhÆ° váºy.
NhÆ°ng bây giá», cô cảm thấy bầu trá»i má»›i thá»±c sá»±... Hoà n toà n "tối Ä‘en".
Trong sá»± yên tÄ©nh, chiếc đèn pin dÃnh đầy máu do bị Mạnh DÄ© Lam buông lá»ng, láºp tức lăn ra khá»i bục xi măng, rÆ¡i xuống thung lÅ©ng sâu.
*Lạch cạch* ——
Một âm thanh kì lạ vang lên.
Mạnh DÄ© Lam sá»ng sốt, dÆ°á»ng nhÆ° nháºn ra Ä‘iá»u gì đó, cúi ngÆ°á»i lại nhìn xuống phÃa dÆ°á»›i bục xi măng.
Cô nhìn thấy từ phÃa dÆ°á»›i bục xi măng cách đó không xa, có má»™t tia sáng truyá»n đến.
Äèn pin không rÆ¡i xuống thung lÅ©ng sâu, mà rÆ¡i trúng má»™t tảng đá khổng lồ nhô ra từ vách đá.
HÆ¡n nữa, hÆ°á»›ng đèn pin chiếu sáng và o má»™t váºt gì đó rất quen thuá»™c vá»›i Mạnh DÄ© Lam.
Cô dùng hết sức nghiêng ngÆ°á»i ra, nhìn kỹ hÆ¡n lần nữa, cuối cùng xác định rằng đó chÃnh là viên ngá»c mà Bạch Tá» hay Ä‘eo trên cổ.
Mặc dù viên ngá»c tròn lúc nà y đã nhuốm máu Ä‘á» tÆ°Æ¡i, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam vẫn nháºn ra ngay.
Äiá»u quan trá»ng hÆ¡n là , hiện tại, viên ngá»c vẫn còn treo ở chá»— cÅ© - nÆ¡i đèn pin rÆ¡i xuống chÃnh là ngay cạnh cổ Bạch Tá».
Trong ánh sáng yếu á»›t kia, Mạnh DÄ© Lam nhìn thấy bên cạnh viên ngá»c, là gÆ°Æ¡ng mặt thon gầy của Bạch Tá».
Không hiểu sao, những lá»i Bạch Tá» từng nói vá»›i cô chợt vang lên trong tâm trà Mạnh DÄ© Lam - bởi vì cô là "ánh sáng" của tôi.
Lúc nà y, dÆ°á»ng nhÆ° cô đã hiểu được ý nghÄ©a của câu nói kia.
Trong mắt dâng lên má»™t cảm giác chua xót, Mạnh DÄ© Lam run giá»ng hét lên vá»›i ngÆ°á»i kia: "Bạch Tá»!"
Nhưng không có phản hồi nà o khác, ngoà i trừ tiếng vang.
NgÆ°á»i kia dÆ°á»›i ánh đèn vẫn nằm bất Ä‘á»™ng.
Bất quá, bấy nhiêu cũng đủ rồi.
NgÆ°á»i kia đã không trả lá»i mình, váºy thì hãy để mình tá»± Ä‘i tìm cô ấy.
Mạnh DÄ© Lam láºp tức khôi phục lại sức lá»±c, nhanh chóng chuẩn bị các loại thiết bị leo núi, cô dá»c theo vách đá leo xuống, chỉ trong chốc lát đã đáp xuống tảng đá lá»›n ấy.
Äúng là Bạch Tá», không phải ai khác.
Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang tá»± lẩm bẩm má»™t mình, vừa cẩn tháºn quỳ xuống bên cạnh ngÆ°á»i kia, sau đó Ä‘Æ°a tay ra định xoay mặt đối phÆ°Æ¡ng lại, đối diện vá»›i chÃnh mình.
Mặt Bạch Tá» vô cùng lạnh, bởi vì dÃnh đầy máu nên không thể nhìn rõ mặt cô.
Mạnh DÄ© Lam ngừng thở, gá»i: "Bạch Tá»?"
Không hiểu sao cô lại vô thức hạ giá»ng xuống rất nhiá»u, nhÆ° sợ đánh thức đối phÆ°Æ¡ng.
Tuy nhiên, Bạch Tá» vẫn không trả lá»i.
Gá»i mấy lần vẫn không thấy trả lá»i, Mạnh DÄ© Lam cố gắng hết sức đè nén cảm giác bất an trong lòng, thở hổn hển, duá»—i ngón tay ra xem ngÆ°á»i kia còn thở hay không.
Thế nhưng là , tay cô lại một lần nữa run rẩy dữ dội.
Mạnh DÄ© Lam hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, tá»± nhủ - sẽ không có chuyện gì đâu.
Bạch Tá» là ngÆ°á»i biến dị, không thể chết được.
Sau đó, Mạnh DÄ© Lam lấy ra hai trái mà u xám mà Du Vu à vừa Ä‘Æ°a cho mình, nhanh chóng lá»™t vá» lấy thịt quả, má»™t tay bóp nhẹ miệng Bạch Tá», má»™t tay ép lấy nÆ°á»›c trong thịt quả, sau đó Ä‘em cả phần thịt quả đẩy và o trong miệng.
Nhưng Bạch TỠvẫn bất động, không hỠcó bất kỳ động tác nhai nuốt nà o.
Mạnh DÄ© Lam hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, cô ép mình không suy Ä‘oán tình huống hiện tại của Bạch Tá», giả vá» bình tÄ©nh, từ trong túi lấy ra những thiết bị khác, chuẩn bị Ä‘eo và o cho Bạch Tá».
CÅ©ng bởi vì thế nà y, mà cuối cùng cô cÅ©ng nháºn ra, rằng ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt mình Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng rất nặng.
Quần áo hoà n toà n ướt đẫm máu, bên dưới lớp vải là vô số vết thương do đạn bắn và vết dao.
Chức năng cấp tốc chữa là nh má»i vết thÆ°Æ¡ng của cÆ¡ thể, lúc nà y dÆ°á»ng nhÆ° đã hoà n toà n ngủ quên, ngay cả má»™t vết xÆ°á»›c nhá» cÅ©ng không có dấu hiệu tá»± phục hồi.
Máu trong cÆ¡ thể Bạch Tá» dÆ°á»ng nhÆ° đã cạn.
Hai mắt Mạnh Dĩ Lam đỠbừng, cô lại gắt gao cắn lấy đầu lưỡi, dùng cảm giác đau nhói để áp chế cảm xúc nà o đó sắp trà o ra.
Chắc chắn sẽ ổn thôi, cô ấy vẫn sẽ như trước đây, sẽ không có việc gì xảy ra.
Mạnh DÄ© Lam cúi đầu, cố tình không để ý đến vết thÆ°Æ¡ng trên ngÆ°á»i Bạch Tá», tiếp tục thắt dây an toà n cho ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt.
NgÆ°á»i nà y đã phải chịu Ä‘á»±ng rất nhiá»u, nhÆ°ng vẫn có thể sống sót.
Hiện tại, chắc chắn sẽ ổn thôi.
Mạnh DÄ© Lam hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu.
Lúc nà y cô má»›i chú ý đến miệng Bạch Tá» hÆ¡i Ä‘á»™ng Ä‘áºy, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang nuốt xuống phần thịt quả trong miệng.
Mạnh Dĩ Lam toà n thân chấn động, cho rằng bản thân bị hoa mắt, không dám cỠđộng một tấc.
Sau đó Bạch Tá» nhẹ giá»ng nói: "Äau quá..."
Mạnh DÄ© Lam vẫn nhÆ° cÅ© không nhúc nhÃch, sắc mặt không thay đổi, dÆ°á»ng nhÆ° không có phản ứng gì.
Tuy nhiên, nước mắt cô lại rơi xuống.
"Tháºt... Äau quá..."
Bạch Tá» lại nói, tuy rằng không mở mắt, nhÆ°ng lại quay đầu vá» phÃa Mạnh DÄ© Lam.
Mạnh DÄ© Lam cháºm rãi cúi xuống, vuốt mái tóc rối bù đẫm máu của Bạch Tá», nhẹ nhà ng nói và o tai cô: "Äừng sợ, tôi láºp tức Ä‘Æ°a cô vá»."
Bạch Tá» vẫn không mở mắt, nhÆ°ng sau khi nghe được giá»ng nói của Mạnh DÄ© Lam, cô liá»n há»i: "Là ... Ai?"
Mạnh DÄ© Lam cẩn tháºn lau máu trên mắt Bạch Tá»: "Tôi là Mạnh DÄ© Lam."
Bạch Tá» lại há»i: "Mạnh DÄ© Lam... Là ai?"
Mạnh DÄ© Lam có chút sá»ng sốt, đầu óc nhất thá»i trống rá»—ng.
Tình hình vẫn giống nhÆ° lúc cô ấy vừa ra khá»i trại giam, tháºm chà còn tệ hÆ¡n.
Mạnh DÄ© Lam hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, cố nén sá»± chua xót trong mắt, muốn mở miệng nói Ä‘iá»u gì đó, nhÆ°ng cuối cùng lại im lặng.
LÃ ai?
Bạch TỠlà ai?
Bạch Tá», là gì của mình?
Mạnh DÄ© Lam không trả lá»i được, Bạch Tá» nhÃu mà y không há»i nữa.
Cố nén cảm giác chua xót trong lòng Mạnh Dĩ Lam tự an ủi mình, rằng sẽ không sao đâu, rồi sẽ ổn thôi.
Cô muốn đỡ lấy thân thể của Bạch Tá», nhÆ°ng vừa má»›i Ä‘á»™ng Ä‘áºy má»™t chút, liá»n nghe thấy Bạch Tá» Ä‘á»™t nhiên nói: "Tôi... Cổ của tôi..."
NhÆ° vô tình chạm và o má»™t bảo váºt dá»… vỡ, Mạnh DÄ© Lam láºp tức đặt ngÆ°á»i đó xuống.
Sau đó, cô nhặt chiếc đèn pin trên mặt đất lên, cúi đầu xuống, cố gắng nhìn kỹ cổ Bạch Tá», nhÆ°ng không phát hiện Ä‘iá»u gì đặc biệt.
"PhÃa sau..." Bạch Tá» lại nói.
Mạnh DÄ© Lam sá»ng sốt má»™t lát, sau đó nhẹ nhà ng nhấc thân thể Bạch Tá» lên, nghiêng ngÆ°á»i chiếu đèn pin và o - thứ cô nhìn thấy là má»™t cảnh tượng khiến trái tim cô trong phút chốc nhÆ° bị xé nát.
Trên cổ Bạch Tá», có má»™t vết dao sâu hoắm quấn quanh nhÆ° rắn Ä‘á»™c.
Phần lá»›n cÆ¡ cổ Ä‘á»u bị cắt đứt, lá»™ ra xÆ°Æ¡ng cốt, tá»±a hồ nếu dùng thêm má»™t chút lá»±c, hoặc là Mạnh DÄ© Lam vô tình chạm và o vết thÆ°Æ¡ng, cổ của ngÆ°á»i trong tay chắc chắn sẽ gãy.
Rốt cuá»™c không thể chịu Ä‘á»±ng được nữa, Mạnh DÄ© Lam báºt khóc thà nh tiếng.
"Cổ của tôi... Äau quá..." Bạch Tá» lại nói.
"Không sao đâu," Mạnh Dĩ Lam cắn chặt răng, nhưng vẫn không thể ngăn tiếng nấc nghẹn ngà o, "Cổ của cô... Không có vấn đỠgì cả."
Nói xong, cô lại cắn chặt môi dÆ°á»›i, sợ nếu buông ra, cô sẽ không nhịn được khóc tháºt to.
Bạch Tá» dÆ°á»ng nhÆ° tháºt sá»± rất tin tưởng lá»i nói của Mạnh DÄ© Lam, cô không còn kêu Ä‘au nữa.
Mạnh Dĩ Lam ôm chặt Bạch TỠvà o lòng, áp sát mặt mình và o mặt đối phương.
Nhưng vì trong lòng quá đau đớn, thân thể Mạnh Dĩ Lam không thể khống chế khẽ run lên, thoạt nhìn tựa hồ như đang dỗ Bạch TỠngủ.
Vì sao?
Vì sao má»i chuyện lại thế nà y?
Rõ rà ng là cÆ¡ thể ngÆ°á»i nà y dù có gặp phải vết thÆ°Æ¡ng thế nà o, thì cÅ©ng có thể hồi phục nhanh chóng, nhÆ°ng sao bây giá» lại nhÆ° có thể sẽ chết trong giây tiếp theo?
Có phải do tiêm thuốc không?
Không đúng.
Là bởi vì chÃnh mình.
Vì bản thân mình, ngÆ°á»i kia má»›i cam tâm tình nguyện bị bắt và o trại giam đó, mà không má»™t tia kháng cá»± nà o.
Vì bản thân mình, mà hÆ¡n má»™t năm trÆ°á»›c, ngÆ°á»i kia má»›i bị nhiá»…m virus Ä‘á»™t biến.
Tất cả những Ä‘iá»u nà y, là do chÃnh bản thân mình.
Váºy mà ... Mình đã là m gì Bạch Tá».
Chán ghét cô ấy, luôn muốn cô ấy ngừng đi theo mình.
Luôn đối xỠtệ với cô ấy.
Cố gắng dùng má»i cách để vạch ra ranh giá»›i rõ rà ng vá»›i cô ấy.
Äối xá» vá»›i cô ấy nhÆ° hà ng hóa, xem cô ấy nhÆ° váºt để thay thế Lâm Khúc Vi.
...
Mạnh Dĩ Lam giống như một đao phủ, đâm đi đâm lại và o trái tim mình.
Lúc nà y, giá»ng nói của Bạch Tá» lại truyá»n đến bên tai cô: "Tôi... Mệt má»i quá."
Mạnh DÄ© Lam run rẩy lau máu trên khóe mắt ngÆ°á»i trong lòng: "Ừm, tôi biết, cô rất mệt má»i."
Không, không thể để Bạch Tá» chết nhÆ° váºy được.
Mạnh Dĩ Lam đứng thẳng lên, nức nở nhẹ nhà ng khuyên nhủ: "ChỠmột chút nữa... Có được không?"
Không bao giỠđể ngÆ°á»i nà y rá»i bá» bản thân mình, không bao giỠđược.
Mạnh DÄ© Lam để cho nÆ°á»›c mắt cứ chảy ra, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, cô lấy dây thừng và vải trong túi ra, buá»™t chặt cổ và vai Bạch Tá», sau đó ôm mặt cô và o lòng.
Tiếp đến, Mạnh DÄ© Lam ôm Bạch Tá» trong tay, nghiến răng cố gắng đứng dáºy.
Tuy nhiên, vì sức lá»±c đã cạn kiệt từ lâu, Mạnh DÄ© Lam run rẩy đứng được ná»a ngÆ°á»i, sau đó cô và Bạch Tá» yếu á»›t ngồi xuống đất nhÆ° những con rối bị cắt dây.
Lúc nà y Mạnh DÄ© Lam má»›i nháºn ra mình chỉ là má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng.
Cô không giống Bạch Tá» trÆ°á»›c đây, có sức mạnh vô táºn.
Lúc nà y, cô cuối cùng cÅ©ng hiểu được lá»i nói của lão Hắc và Du Vu à - sau khi bị nhiá»…m virus, có quá nhiá»u thứ khác biệt giữa cô và Bạch Tá».
Lúc nà y, ngÆ°á»i trong ngá»±c cô lại lên tiếng: "Cô... là ai?"
Mạnh DÄ© Lam hÃt má»™t hÆ¡i, trả lá»i: "Tôi là Mạnh DÄ© Lam."
Bạch TỠtựa hồ suy nghĩ hồi lâu rồi nói: "Tôi không biết... Mạnh Dĩ Lam là ai."
Äối diện vá»›i những lá»i nói tÆ°Æ¡ng tá»±, trái tim Mạnh DÄ© Lam lại Ä‘au nhói.
NhÆ°ng lần nà y cô không im lặng nữa mà ôm chặt lấy Bạch Tá», nghẹn ngà o trả lá»i: "Không sao đâu... Chỉ cần tôi biết cô là ai."
Má»™t lúc sau, Mạnh DÄ© Lam lại nghe thấy ngÆ°á»i trong ngá»±c nhẹ giá»ng há»i: "Cô... giúp tôi má»™t việc được không?"
Không đợi Mạnh DÄ© Lam trả lá»i, Bạch Tá» tá»± nhủ: "Ở đây, còn có má»™t... Con dao..."
Mạnh DÄ© Lam hÆ¡i giáºt mình.
"Cô có thể... Dùng nó... Cắt đứt cổ tôi không..."
"Không!" Mạnh DÄ© Lam láºp tức hét lên, không để Bạch Tá» nói hết câu: "Không!"
"NhÆ°ng... Tôi thá»±c sá»±," ngÆ°á»i trong vòng tay nói, "... Mệt má»i quá."
DÆ°á»ng nhÆ° sợi dây Ä‘ang bị căng chặt, cuối cùng đã đứt.
Mạnh DÄ© Lam ôm chặt Bạch Tá», ghé miệng và o tai cô thì thầm: "Tôi biết, tôi biết cô mệt má»i... NhÆ°ng không sao đâu, sau nà y cô sẽ không mệt má»i nhÆ° váºy nữa. "
Tuy nhiên, Bạch Tá» không trả lá»i.
Lúc nà y, trong thung lÅ©ng tối tăm trà n ngáºp sá»± yên tÄ©nh.
NÆ°á»›c mắt Mạnh DÄ© Lam không ngừng tuôn rÆ¡i, nhÆ°ng cô kìm nén tiếng nấc vì lo lắng sẽ gây chú ý tá»›i những cảnh vệ khác, cô muốn đè nén ná»—i Ä‘au trong lòng, nhÆ°ng lại không thể tá»± kiểm soát khiến mình dùng nhiá»u sức lá»±c hÆ¡n, cô ôm chặt Bạch Tá» trong vòng tay.
Nhưng Bạch TỠvẫn bất động, giống như là đã chết.
Má»™t lúc sau, Mạnh DÄ© Lam vốn đã bình tÄ©nh má»™t chút, lại lần nữa ép mình không được suy nghÄ© nhiá»u, vá»™i và ng lau nÆ°á»›c mắt, tuyệt vá»ng suy nghÄ© xem nên là m gì tiếp theo.
Cuối cùng, cô quyết định quay lại bục xi măng và bố trà một con lăn kéo dây cáp, sau đó dùng con lăn kéo Bạch TỠđã được trang bị đồ bảo hộ lên.
Sau khi chuẩn bị theo kế hoạch xong, trong lòng Mạnh Dĩ Lam cuối cùng cũng ổn định lại một chút.
Sau nhiá»u lần kiểm tra xem Bạch TỠđã tháºt sá»± Ä‘eo hết trang bị và o chÆ°a, Mạnh DÄ© Lam nhẹ nhà ng đặt đối phÆ°Æ¡ng nằm xuống tảng đá, sau đó hoà i niệm cúi ngÆ°á»i nhìn khuôn mặt Ä‘ang ngủ say của ngÆ°á»i đó, nhẹ giá»ng nói: "Ngoan nhé, đợi tôi thêm chút nữa."
Sau đó, Mạnh DÄ© Lam không thể giải thÃch vì sao mình lại là m váºy, cô cúi đầu nhẹ nhà ng hôn lên trán Bạch Tá», tiếp theo đứng dáºy, dùng đèn pin chiếu sáng vách đá trên đầu, cẩn tháºn quan sát.
Sau khi đánh giá sÆ¡ bá»™ lá»™ trình, Mạnh DÄ© Lam không chút do dá»± láºp tức leo lên vách đá.
Má»i chuyện diá»…n ra suôn sẻ, nhÆ°ng khi cô Ä‘i được ná»a Ä‘Æ°á»ng, trên vách đá có tiếng bÆ°á»›c chân vô cùng lá»™n xá»™n, sau đó cô nghe thấy và i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘ang lo lắng nói chuyện - có vẻ nhÆ° đã có rất nhiá»u cảnh vệ đến.
Mạnh DÄ© Lam cứng Ä‘á» lÆ¡ lá»ng trên không, cẩn tháºn lắng nghe cuá»™c trò chuyện của đám cảnh vệ trên vách đá, cô Ä‘oán đại khái bá»n há» tá»±a hồ Ä‘ang tìm kiếm thứ gì đó.
Äúng lúc nà y, mấy tiếng súng Ä‘á»™t nhiên vang lên, sau tiếng hét thảm, Mạnh DÄ© Lam nghe thấy má»™t tên cảnh vệ hét lên: "Là cô ta! NgÆ°á»i phụ nữ nà y cÅ©ng là dị nhân!"
Mạnh DÄ© Lam láºp tức nháºn ra "ngÆ°á»i phụ nữ" mà tên cảnh vệ nhắc đến, chÃnh là Du Vu Ã.
Sau đó, âm thanh đánh nhau và tiếng súng tiếp tục vang lên, má»i thứ dÆ°á»ng nhÆ° trở nên há»—n loạn.
Mạnh Dĩ Lam nghiến răng nghiến lợi nhanh chóng leo lên, khi tiếng súng dừng lại, cô mới leo lên vách đá.
Sau khi tắt đèn pin, Mạnh Dĩ Lam ẩn mình trong bóng tối, lặng lẽ thò đầu ra ngoà i.
Trên bục xi măng còn có thêm mấy cái thi thể đã đầy máu, ở phần trong cùng, Du Vu à đang áp sát má»™t tên cảnh vệ phÃa dÆ°á»›i, mà cách đó không xa Du Vu Ã, má»™t tên cảnh vệ khác giÆ¡ súng chÄ©a và o cô.
Mạnh Dĩ Lam không hỠdo dự, cô rút súng ra, bắn chết tên cảnh vệ ở đằng xa ấy.
Cùng lúc đó, tên cảnh vệ phÃa dÆ°á»›i cÅ©ng bị Du Vu à bẻ gãy cổ.
Du Vu à nhìn vá» phÃa Mạnh DÄ© Lam, hai ngÆ°á»i bốn mắt nhìn nhau, nhÆ°ng không ai lên tiếng, sau khi xác định xung quanh không có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì khác, Mạnh DÄ© Lam má»›i leo lên.
"Cô ấy ở dÆ°á»›i đó," Mạnh DÄ© Lam nói, tay nắm chặt sợi dây leo núi buá»™c và o ngÆ°á»i Bạch Tá», "Tôi cho cô ấy ăn phần thịt quả, nhÆ°ng vết thÆ°Æ¡ng quá nghiêm trá»ng, cô ấy tỉnh lại má»™t lúc rồi không phản ứng nữa, tôi đặt cô ấy ở dÆ°á»›i, sau đó định kéo cô ấy lên."
Lúc nà y vết thÆ°Æ¡ng do đạn bắn trên bụng Du Vu à cùng vá»›i vết cắn trên tay gần nhÆ° đã là nh lại, cô nhanh chóng Ä‘i tá»›i mép bục xi măng, thò đầu ra ngoà i nhìn xuống, thì phát hiện Bạch Tá» Ä‘ang nằm trên tảng đá, cô nói và i lá»i trấn an Mạnh DÄ© Lam: "Chỉ cần cô ấy còn phản ứng là được."
Sau đó, Mạnh DÄ© Lam nhanh chóng lắp các con lăn lên mép của bục xi măng, cùng vá»›i sá»± giúp đỡ của Du Vu Ã, hai ngÆ°á»i đã kéo được Bạch Tá» lên.
Nhìn thấy vết thÆ°Æ¡ng trên ngÆ°á»i Bạch Tá», sắc mặt vốn Ä‘ang thoải mái của Du Du Y nhất thá»i tối sầm lại.
Ngay lúc Du Vu à muốn đỡ Bạch Tá» thì Mạnh DÄ© Lam đã đến trÆ°á»›c, cô khéo léo cõng Bạch Tá» trên lÆ°ng, nói vá»›i Du Vu Ã: "Tôi sẽ cõng cô ấy."
Du Vu à nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam tuy mệt má»i, nhÆ°ng vẫn có thể cõng Bạch Tá» vững và ng, nên cô cÅ©ng không phản bác, mà cố ý khoác chiếc túi Mạnh DÄ© Lam mang lên lÆ°ng.
Cả hai cùng quay lại, bÆ°á»›c ra khá»i cổng sắt, rồi nhanh chóng men theo con suối Ä‘i vá» phÃa thủy cung.
ÄÆ°á»ng Ä‘i không ngắn, nhÆ°ng từ đầu đến cuối, dù Ä‘ang thở dốc vì kiệt sức, Mạnh DÄ© Lam vẫn nghiến răng nghiến lợi, không chịu để Bạch Tá» rá»i khá»i lÆ°ng mình dù chỉ má»™t giây.
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, há» không nhìn thấy bà lão bế đứa bé, nên Ä‘oán rằng đối phÆ°Æ¡ng có thể đã rá»i Ä‘i bằng má»™t lối ra khác.
May mắn thay, không còn cảnh vệ nà o đuổi theo nữa.
Hơn nữa, mặc dù Bạch TỠvẫn còn chưa tỉnh lại, nhưng vết chém sâu hoắm sau gáy của cô cuối cùng cũng có dấu hiệu là nh lại, Mạnh Dĩ Lam sau khi nghe Du Vu à tả lại thì thở phà o nhẹ nhõm.
Phải mấy chục phút sau, cả ba ngÆ°á»i má»›i quay lại thủy cung.
Mao Mao nhìn thấy Bạch Tá», phấn khÃch muốn lao tá»›i, nhÆ°ng lại bị Mạnh DÄ© Lam đẩy ra kịp thá»i, nó chỉ có thể kÃch Ä‘á»™ng lăn lá»™n trong phòng, không ngừng vá»— vá»— lên bể thủy sinh, là m mặt quá»· vá»›i lÅ© cá heo bên trong.
"Nếu có chuyện gì xảy ra ở thà nh phố ngầm, chÃnh phủ nhất định sẽ ra tay." Ngô phu nhân nói.
Mạnh DÄ© Lam không để ý đến "thà nh phố ngầm" mà đối phÆ°Æ¡ng nhắc đến, lúc nà y tất cả những gì cô có thể nghÄ© đến, chÃnh là Bạch Tá» trên lÆ°ng mình.
Má»i thứ khác, bây giá» Ä‘á»u bị gạt sang má»™t bên.
"Cô ấy bị thương nặng," Ngô phu nhân lại nói với Mạnh Dĩ Lam, "Ở lại đây trước thì sao..."
"Bây giá» tôi sẽ Ä‘Æ°a cô ấy vá»," Mạnh DÄ© Lam nói, sau đó cẩn tháºn mặc áo khoác cho Bạch Tá», cẩn tháºn băng bó vết thÆ°Æ¡ng cho cô, "Tôi đã chuẩn bị sẵn, sẽ không có ai nghi ngá» cô ấy."
Du Vu à vốn luôn phản đối Bạch TỠở cùng vá»›i Mạnh DÄ© Lam, lúc nà y cÅ©ng không nhiá»u lá»i, tháºm chà còn từ trong góc, lấy ra má»™t túi nhá» trái cây mà u xám: "Má»—i ngà y ăn má»™t trái, đợi ổn định rồi, tôi sẽ Ä‘i xem cô ấy."
Mạnh DÄ© Lam nháºn lấy cái túi, nhẹ giá»ng cảm Æ¡n.
Sau đó, cô lại cõng Bạch Tá» trên lÆ°ng, dÆ°á»›i sá»± giúp đỡ của Du Vu Ã, Bạch Tá» và cô được buá»™t chặt vá»›i nhau bởi dây thừng.
Du Vu à đưa hai ngÆ°á»i ra ngoà i thủy cung, cô nhìn Mạnh DÄ© Lam cõng Bạch Tá» ngồi trên chiếc xe mô tô phân khối lá»›n, Mao Mao cÅ©ng Ä‘á»™i mÅ© bảo hiểm ngồi ở phÃa sau Bạch Tá», nó Ä‘Æ°a tay ôm chặt Mạnh DÄ© Lam và Bạch Tá» và o lòng, trông khá buồn cÆ°á»i.
"Cái nà y có hÆ¡i quá tải nha?" Du Vu à không khá»i trêu chá»c.
Mạnh DÄ© Lam xoay ngÆ°á»i, nhìn Du Du Y, nhá» giá»ng nói: "Tôi Ä‘i đây."
Nhưng Du Vu à lại lên tiếng, nghiêm túc nói: "ChỠBạch TỠbình phục vết thương, tôi vẫn sẽ tới mang cô ấy đi."
Mạnh DÄ© Lam dừng lại má»™t chút, không trả lá»i, cÅ©ng không thèm nhìn đối phÆ°Æ¡ng, chỉ vặn ga lái xe rá»i khá»i thủy cung.
Bầu trá»i vẫn tối Ä‘en, dÆ°á»ng nhÆ° không thay đổi gì so vá»›i trÆ°á»›c khi Bạch Tá» bị bắt Ä‘i.
Tuy nhiên, sau khi xe chạy không lâu, Mạnh DÄ© Lam lại nhìn thấy trên mÅ© bảo hiểm của mình xuất hiện má»™t và i giá»t nÆ°á»›c, trông có chút giống hạt mÆ°a.
Lúc đầu, cô nghĩ mình đã nhìn nhầm.
Dù sao, trong trà nhá»› của Mạnh DÄ© Lam, từ hÆ¡n má»™t năm trÆ°á»›c, trá»i chÆ°a bao giá» mÆ°a hay có tuyết ở thà nh phố B hoặc khu vá»±c gần thà nh phố B.
Äúng lúc nà y, giá»ng nói của ngÆ°á»i kia Ä‘á»™t nhiên vang lên từ phÃa sau.
"......Trá»i Ä‘ang mÆ°a."
HÆ¡i thở của Mạnh DÄ© Lam nhÆ° nghẹn lại, cô vặn ga, không dám lên tiếng, cho đến khi Bạch TỠở phÃa sau cô lại nói tiếp.
"Mạnh DÄ© Lam, đừng lái xe nhanh nhÆ° váºy nữa... Trá»i Ä‘ang mÆ°a."
Nghe đến "nhÆ° váºy nữa", trong mắt Mạnh DÄ© Lam lại dâng lên má»™t cảm giác chua xót, cô không để ý đến nÆ°á»›c mắt Ä‘ang rÆ¡i, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, cố gắng là m cho giá»ng nói của mình bình tÄ©nh hÆ¡n: "Äược rồi."
Trên Ä‘Æ°á»ng lá»›n, chiếc mô tô phân khối lá»›n vốn Ä‘ang di chuyển vá»›i tốc Ä‘á»™ nhanh, đã dần dần giảm tốc Ä‘á»™, giá»t nÆ°á»›c từ trên trá»i rÆ¡i xuống mặt đất ngà y cà ng nhiá»u.
Quả thá»±c, trá»i Ä‘ang mÆ°a.
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Tôi... không còn gì để nói, chương nà y là m tôi... woo woo woo woo...
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Ôm má»i ngÆ°á»i Ä‘i, mong má»i ngÆ°á»i có thể yêu thÆ°Æ¡ng bản thân mình tháºt tốt.