- Trang chủ
- Trá»i Tối
- ChÆ°Æ¡ng 62: C62: Hai ngÆ°á»i không có chút nà o phù hợp
Tác giả:
Núi rác xung quanh bốc lên từng đợt mùi hôi thối, mặc dù Mao Mao Ä‘á»™i mÅ© bảo hiểm ngồi trên xe máy, nhÆ°ng vẫn bị mùi hôi thối nồng nặc là m cho kÃch Ä‘á»™ng, nó nhăn nhó thè lưỡi nhÆ° muốn nôn má»a.
NhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam và Du Vu à lại lạnh nhạt bốn mắt nhìn nhau, giống nhÆ° là không có khứu giác váºy.
Không biết qua bao lâu, Du Vu à nhẹ nhà ng mở thá»i son môi mà u Ä‘áºm, sau đó tô lên môi, khẽ nói: "Mạnh tiểu thÆ°, chúng ta lại gặp nhau."
Mạnh DÄ© Lam không trả lá»i, tháºm chà còn không thèm nhấc kÃnh mÅ© bảo hiểm lên.
"Không phải tôi," Du Vu à đột nhiên nói không đầu không Ä‘uôi, cô khoanh tay trÆ°á»›c ngá»±c vá»›i vẻ lÆ°á»i biếng, "Lúc đó tôi không có ở đó."
à tứ bóng gió, muốn nói cô không phải là ngÆ°á»i Ä‘Æ°a Bạch Tá» rá»i khá»i quảng trÆ°á»ng.
Mạnh DÄ© Lam vẫn không nói gì, cÅ©ng không bÆ°á»›c xuống xe, má»™t chân của cô hÆ¡i chống xuống đất, nhÆ° thể sẵn sà ng tăng tốc và rá»i khá»i đây bất cứ lúc nà o.
"TÃnh tình của cô cÅ©ng giống hệt nhÆ° nhóc thá» hoang váºy," Du Vu à nhÆ°á»›n mà y, khóe miệng hÆ¡i nhếch lên, "Xem ra tôi đã nghÄ© nhiá»u rồi, tháºt ra hai ngÆ°á»i không có chút nà o phù hợp, ngà y nà y qua ngà y ná» mắt lá»›n trừng mắt nhá», không bị nghẹn chết ah?"
Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»™t nhiên vặn ga, tiếng Ä‘á»™ng cÆ¡ nhÆ° tiếng dã thú Ä‘á»™t nhiên phát ra từ xe máy, cô dÆ°á»ng nhÆ° muốn rá»i khá»i nÆ¡i nà y ngay láºp tức.
"MÅ©i kim đó đối vá»›i cÆ¡ thể nhóc thá» hoang tháºt sá»± tổn thÆ°Æ¡ng rất lá»›n," Du Vu à không quan tâm đến sá»± lạnh lùng của đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ° nói vá»›i chÃnh mình: "Cô ấy cần má»™t nÆ¡i thÃch hợp để dưỡng thÆ°Æ¡ng..."
Chiếc xe máy vẫn Ä‘ang gầm rú Ä‘á»™t nhiên im bặt, Mạnh DÄ© Lam giÆ¡ tay nâng kÃnh mÅ© bảo hiểm lên, đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Du Vu Ã: "Cô ấy ở đâu?"
"Cô ấy Ä‘ang ở má»™t nÆ¡i rất an toà n nhÆ°ng... Có chút nguy hiểm," nụ cÆ°á»i Du Vu à cà ng sâu hÆ¡n, "NhÆ°ng cho đến khi cô ấy hoà n toà n bình phục, sẽ không có chuyện ngoà i ý muốn nà o khác."
Nghe thấy Du Vu à biết nhiá»u vá» tình trạng của Bạch Tá» nhÆ° váºy, cảm giác bất an trong lòng Mạnh DÄ© Lam cà ng ngà y cà ng mãnh liệt, cô lạnh lùng há»i lại: "Cô ấy ở đâu?"
"Cô thay đổi rất nhiá»u," Du Vu à nhÆ°á»›n mà y khó hiểu, "TrÆ°á»›c đây tôi đã xem những video chuyên Ä‘á» mà cô thá»±c hiện trên mạng, tôi luôn cảm thấy Mạnh tiểu thÆ° là má»™t ngÆ°á»i khá ôn hoà và dịu dà ng."
Mạnh DÄ© Lam nhÃu mà y nghiêng đầu Ä‘i, cố ý dá»i ánh mắt tránh đối mặt cùng Du Vu Ã, lần nà y cô cÅ©ng không vá»™i rá»i Ä‘i nữa.
"Äừng lo lắng, cô ấy sẽ sá»›m bình phục thôi," Du Vu à vén mái tóc dà i ra sau tai, "Chỉ là hiện tại, tình trạng thể chất của cô ấy phức tạp hÆ¡n trÆ°á»›c rất nhiá»u, có thể cô ấy không còn thÃch hợp ở lại thà nh phố B."
"Cô ấy," Mạnh DÄ© Lam nhắm mắt lại, trầm giá»ng há»i: "Ở, đâu?"
"Cô không giúp được cô ấy," Du Vu à vẫn như cũ tự quyết định, "Cô ấy cũng không cần cô giúp."
Mạnh DÄ© Lam rốt cuá»™c quay đầu lại nhìn Du Vu Ã, sắc mặt lạnh lùng nói: "Chuyện nà y không liên quan gì đến cô."
Vừa dứt lá»i, Mạnh DÄ© Lam chợt nhá»› tá»›i trÆ°á»›c đây mình cÅ©ng từng nói những lá»i tÆ°Æ¡ng tá»± vá»›i Bạch Tá».
Cô vẫn còn nhớ rõ, lúc đó Bạch TỠkhông hỠtỠra buồn bã, như thể đó không phải là chuyện gì to tát.
Mạnh DÄ© Lam cau mà y, trong lòng không nhịn được suy nghÄ©, tháºt ra lúc đó, có lẽ cô có thể ôn nhu hÆ¡n má»™t chút.
Trái ngược vá»›i tâm tình phức tạp của Mạnh DÄ© Lam, Du Vu à cau mà y, giá»ng Ä‘iệu có chút cÆ°á»ng ngạnh nói: "Chỉ có tôi má»›i có thể giúp được cô ấy, tôi cÅ©ng rất muốn giúp cô ấy."
Sắc mặt Mạnh Dĩ Lam trầm xuống, không nói gì.
"Cô hẳn là đã nghe nói, tình hình hiện tại ngà y cà ng trở nên tồi tệ hÆ¡n, nhiá»u khu vá»±c mà u và ng đã thoát khá»i sá»± kiểm soát của chÃnh phủ," Du Vu à lạnh nhạt nói, "Dá»±a và o thân pháºn của Mạnh tiểu thÆ°, dù sao vẫn sống thoải mái, nhÆ°ng thân pháºn của nhóc thá» hoang nhạy cảm nhÆ° váºy, sẽ mang phiá»n toái đến cho cô."
Trong lá»i nói có hà m ý, tháºt không dá»… dà ng gì.
ChÆ°a đầy ná»a giây, Mạnh DÄ© Lam đã đáp lại, nhÆ°ng giá»ng Ä‘iệu rõ rà ng nhẹ nhà ng hÆ¡n rất nhiá»u, âm lượng cÅ©ng thấp hÆ¡n trÆ°á»›c, thế nhÆ°ng lá»i nói của cô lại nhÆ° gai Ä‘á»™c khiến ngÆ°á»i ta không dám chạm và o: "Cho dù cô không cho tôi biết cô ấy ở đâu, tôi cÅ©ng sẽ dùng má»i cách để tìm được cô ấy."
Trong lúc nhất thá»i không ai nói lá»i nà o, tâm trạng của hai ngÆ°á»i Ä‘á»u chùng xuống hÆ¡n nhiá»u so vá»›i lúc vừa gặp nhau.
Cuối cùng, Du Vu à bất lá»±c lắc đầu: "Hai ngÆ°á»i các cô... Tôi tháºt sá»± cảm thấy cô và nhóc thá» hoang không thÃch hợp chút nà o, nhÆ°ng có những lúc, lại luôn khiến ngÆ°á»i ta cảm thấy..."
"Không có gì là thÃch hợp hay không thÃch hợp," Mạnh DÄ© Lam nhÃu mà y phản bác, nhÆ°ng nói đến ná»a câu sau, giá»ng Ä‘iệu của cô có chút không chắc chắn, "Chúng tôi không phải loại quan hệ đó."
Du Vu à lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i khó hiểu, sau đó lại không đầu không Ä‘uôi nói: "Äược rồi, thuyết phục thất bại, váºy tôi Ä‘Ã nh phải mang cô theo."
Mạnh DÄ© Lam sững sá»: "à cô là gì?"
"NhÆ°ng tôi vẫn phải nhắc nhở cô trÆ°á»›c," Du Vu à cÆ°á»i nói, "NhÆ° tôi vừa má»›i nói, sau nà y việc Ä‘i hay ở là do nhóc thá» hoang quyết định."
Mạnh DÄ© Lam nhÆ°á»›n mà y, nắm chặt tay cầm xe, nhÆ°ng lại bình tÄ©nh đáp: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên, đây là tá»± do của cô ấy."
"Mạnh tiểu thÆ° nói xong lá»i nà y tôi liá»n an tâm má»™t chút, dù sao tôi cÅ©ng tháºt thÃch nhóc thá» hoang, muốn dẫn cô ấy rá»i khá»i chá»— nà y Ä‘i khắp nÆ¡i chÆ¡i đùa." Du Vu à nói xong, cÅ©ng không để ý tá»›i Mạnh DÄ© Lam bá»—ng nhiên Ä‘en mặt, cô lùi lại và i bÆ°á»›c, rồi cúi xuống nhặt má»™t tấm ván gá»— phủ đầy cát.
DÆ°á»›i tấm ván gá»— lá»™ ra má»™t cái miệng hang Ä‘á»™ng có Ä‘Æ°á»ng kÃnh khoảng ná»a mét.
Sau đó Du Vu à nói: "Cô ấy ở dưới đó."
Mạnh DÄ© Lam hÆ¡i giáºt mình.
Mao Mao ngồi phÃa sau Mạnh DÄ© Lam nhìn chằm chằm và o hang Ä‘á»™ng má»™t lúc, rồi lại nhìn Du Vu Ã, sau đó mang theo mÅ© bảo hiểm trá»±c tiếp nhảy xuống xe, sau khi đến miệng hang, nó nóng lòng thăm dò nhìn xuống.
Miệng hang không lá»›n, xem ra chỉ có thể chứa má»™t ngÆ°á»i trưởng thà nh gầy gò.
Du Vu à đưa tay đẩy Mao Mao Ä‘ang Ä‘á»™i mÅ© bảo hiểm sang má»™t bên: "Trong nà y sâu hà ng trăm mét, đừng không cẩn tháºn té xuống."
Mao Mao đầu to Ä‘á»™i mÅ© bảo hiểm bất mãn vá»— nhẹ và o chân Du Vu Ã, sau đó nhảy trở lại xe máy vì sợ đối phÆ°Æ¡ng trả Ä‘Å©a.
Mạnh DÄ© Lam cuối cùng cÅ©ng cởi mÅ© bảo hiểm ra, đá chân chống xe xuống, sau đó bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa miệng hang.
"Cô có nhìn thấy miệng hang không? Äó không phải là đá hay cát, mà là gá»—," Du Vu à nói. "Thá»±c ra đây là má»™t thân cây rá»—ng."
"à cô là gì?"
Du Vu à suy nghÄ© má»™t lúc rồi giải thÃch: "Mặc kệ cô có tin hay không, ý tôi là - có má»™t cây cổ thụ khổng lồ cao Ãt nhất mấy trăm mét ở dÆ°á»›i hồ nÆ°á»›c nà y."
"Mấy trăm mét?" Mạnh DÄ© Lam nhÆ°á»›n mà y, tá»±a nhÆ° Ä‘ang nghe chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng nà o đó.
Du Vu à nhún vai: "Nhưng thân cây của nó rỗng, tạo thà nh một không gian rất độc đáo dưới lòng đất, thông với miệng hang nà y."
Mạnh Dĩ Lam nhìn hang động tối đen như mực: "Bạch TỠở dưới đáy thân cây nà y sao?"
Du Vu à gáºt đầu: "Chúng ta phải phân chia công việc để cùng nhau hợp tác, việc nà y không được có ngÆ°á»i thứ ba biết."
"Nói." Mạnh Dĩ Lam vẫn như cũ nhìn chằm chằm và o miệng hang.
"TrÆ°á»›c hết, tôi sẽ từ nÆ¡i nà y Ä‘i xuống gặp nhóc thá» hoang, sau đó có hai cách để Ä‘Æ°a cô ấy lên," Du Vu à vá»™i và ng giải thÃch, "Cách thứ nhất, trá»±c tiếp từ Ä‘Æ°á»ng cÅ© quay vá»; cách thứ hai, Ä‘á» phòng không thể quay lại Ä‘Æ°á»ng cÅ©, thì phải Ä‘i má»™t lối ra khác của hang Ä‘á»™ng."
Thấy Mạnh DÄ© Lam có vẻ trầm ngâm, Du Vu à tiếp tục nói: "Mạnh tiểu thÆ°, phiá»n cô đợi chúng tôi ở đây hoặc ở lối ra khác của hang Ä‘á»™ng."
Mạnh DÄ© Lam rốt cuá»™c mở miệng, lại há»i má»™t vấn Ä‘á» không liên quan: "Váºy ra là ông lão kia đã bắt Bạch Tá» Ä‘i? Cô và ông ấy không phải cùng má»™t nhóm sao?"
Du Vu à sững sá» má»™t lát, ngạc nhiên há»i: "Chuyện nà y cô ấy cÅ©ng nói cho cô biết?"
Mạnh DÄ© Lam không đáp lại, yên lặng chỠđối phÆ°Æ¡ng trả lá»i.
"Tôi không phải cô ấy, tôi sẽ không coi trá»ng cô nhÆ° váºy mà kể cho cô nghe má»i chuyện." Du Vu à xoay ngÆ°á»i nhìn vá» phÃa núi rác xung quanh mình. "NhÆ°ng cô Ä‘oán không sai, nói chÃnh xác hÆ¡n là tôi không quan tâm đến bất cứ ai, tôi không thuá»™c vá» há»™i nhóm nà o, tôi thÃch Ä‘á»™c lai Ä‘á»™c vãng - ngoại trừ lần nà y."
Du Vu à vốn muốn hà nh Ä‘á»™ng má»™t mình, nhÆ°ng cô luôn cảm thấy nếu không để Mạnh DÄ© Lam tham gia, toà n bá»™ thà nh phố B có thể sẽ rÆ¡i và o há»—n loạn vì Bạch Tá».
Suy tÆ° khoảng hai giây, Mạnh DÄ© Lam nói: "Tôi xuống đón Bạch Tá»."
Du Vu à nhướn mà y: "Cô phụ trách tiếp ứng."
"Tôi xuống đón Bạch Tá»." Mạnh DÄ© Lam không há» tá» ra yếu Ä‘uối.
Hai ngÆ°á»i bế tắc má»™t lúc, không ai chịu nhượng bá»™ ai.
Cuối cùng Du Vu à cũng mất kiên nhẫn: "Mạnh tiểu thư, cái cây nà y cao mấy trăm mét đấy."
Mạnh Dĩ Lam hiếm khi nói vỠquá khứ của mình: "Tôi đã từng đoạt giải trong cuộc thi leo núi, còn có kinh nghiệm khám phá hang động".
Du Vu à nhÃu mà y: "Mạnh tiểu thÆ°, đây không phải cuá»™c thi leo núi, cÅ©ng không phải hà nh trình thám hiểm hang Ä‘á»™ng."
Ãnh mắt Mạnh DÄ© Lam lạnh lùng, dÆ°á»ng nhÆ° không muốn thá»a hiệp.
"Bên trong có thể sẽ gặp rất nhiá»u dị nhân," Du Vu à thấp giá»ng nói, "Cho dù cô không ngại giữ nhóc thá» hoang bên cạnh là m váºt cản vÆ°á»›ng vÃu mình, nhÆ°ng Ãt nhất đừng để mình là m vÆ°á»›ng vÃu cô ấy chứ?"
Cuối cùng, thần sắc của Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng có chút buông lá»ng.
"Tôi nhất định sẽ mang cô ấy an toà n vá» mặt đất." Du Vu à khẽ mỉm cÆ°á»i.
Mạnh Dĩ Lam mặt không biểu tình nói: "Lối ra còn lại ở đâu?"
Có thể há»i ra vấn Ä‘á» nà y, biểu thị Mạnh DÄ© Lam đã đồng ý vá»›i sá»± sắp xếp của Du Vu Ã.
"Má»™t Ä‘iểm tiếp ứng khác..." Du Vu à nheo mắt lại, thấp giá»ng nói: "Tại nhà của tiến sÄ© Ngô mà cô đã đến thăm trÆ°á»›c đó."
Mạnh Dĩ Lam cau mà y khó hiểu: "Cô đang theo dõi chúng tôi à ?"
"Xin lá»—i nha, không thể trả lá»i," Du Vu à mỉm cÆ°á»i ôn hòa nhÆ°ng xa cách, "NhÆ°ng cô đừng lo lắng, tôi biết Ngô phu nhân, bà ấy sẽ phối hợp hà nh Ä‘á»™ng vá»›i chúng ta."
Nghe đến "Ngô phu nhân", Mạnh DÄ© Lam láºp tức nghÄ© đến bà lão có chút quá»· dị ấy.
Nói xong, không đợi Mạnh DÄ© Lam há»i lại, Du Vu à đã đến gần cá»a hang Ä‘á»™ng nhìn xuống: "Chúng ta đợi năm ngà y nữa má»›i ra tay, để trong những ngà y nà y nhóc thá» hoang hồi phục đã."
Mạnh DÄ© Lam mÃm môi, nhìn và o bên trong hang Ä‘á»™ng tối Ä‘en nhÆ° vá»±c thẳm không đáy.
"Mà u Ä‘en" bên trong dÆ°á»ng nhÆ° còn Ä‘áºm hÆ¡n cả mà u bầu trá»i, nó giống mà u má»±c đặc hÆ¡n, mang theo má»™t cá»— khà tức cá»±c kỳ u ám.
Mà Bạch Tá» Ä‘ang nằm dÆ°á»›i đáy thân cây sau má»™t thá»i gian dà i hôn mê, thứ đầu tiên cô nhìn thấy sau khi tỉnh dáºy cÅ©ng là "mà u Ä‘en" còn Ä‘áºm hÆ¡n cả mà u bầu trá»i.
Bạch TỠđã lâu không nhìn thấy loại mà u đen nà y, cô cảm giác như căn bệnh quáng gà nặng nỠcủa mình lại xuất hiện lần nữa.
Sá»ng sốt hÆ¡n mÆ°á»i giây, Bạch Tá» má»›i nhắm mắt lại, hồi tưởng lại má»i chuyện đã phát sinh trÆ°á»›c khi mình hôn mê.
Lúc đó, mình đứng bên cạnh chiếc xe bán tải, nhìn Mạnh DÄ© Lam qua cá»a sổ má»™t lúc lâu, rồi má»›i cháºm rãi Ä‘i vá» phÃa cô ấy.
NhÆ°ng trong quá trình bÆ°á»›c Ä‘i, toà n thân Bạch Tá» nhÆ° bị lá»a đốt, cảm giác sau khi bị tiêm thuốc trong phòng phẫu thuáºt lại tái hiện, tháºm chà còn thống khổ và khó khăn hÆ¡n trÆ°á»›c gấp mấy lần.
Giống nhÆ° má»™t con voi sắp chết, nó má»™t mình rá»i Ä‘i bá» mặc ngÆ°á»i thân và bạn bè để đến má»™t nÆ¡i xa xôi hẻo lánh, dùng nÆ¡i đó là m Ä‘Ãch đến cuối cùng của cuá»™c Ä‘á»i nà y, không bao giá» Ä‘i đâu nữa.
NghÄ© tá»›i đây, Bạch Tá» không khá»i nhÃu mà y lại.
Cô nhá»› rõ rà ng lúc đó, cô thá»±c sá»± cho rằng Mạnh DÄ© Lam chÃnh là đÃch đến cuối cùng của cô trong cuá»™c Ä‘á»i nà y.
NhÆ°ng bây giá» Bạch Tá» không thể hiểu được suy nghÄ© của mình lúc đó - những ngà y nà y, cô rõ rà ng luôn muốn rá»i khá»i thà nh phố B và Mạnh DÄ© Lam cà ng sá»›m cà ng tốt.
Äi được ná»a Ä‘Æ°á»ng, Bạch Tá» cuối cùng không thể trụ được nữa, cô quỳ rạp xuống.
Äúng lúc nà y, phÃa sau lÆ°ng cô vang lên má»™t tiếng Ä‘á»™ng lá»›n, sau đó, má»™t bóng Ä‘en Ä‘á»™t nhiên xuất hiện bên cạnh cô.
Sau má»™t khắc, Bạch Tá» cảm giác được thắt lÆ°ng mình bị ngÆ°á»i nà o đó nhấc lên, sau đó liên tiếp nổ ra và i tiếng Ä‘á»™ng lá»›n, cô nhanh chóng bị mang Ä‘i khá»i quảng trÆ°á»ng - cÅ©ng chÃnh lúc đó cô hoà n toà n bất tỉnh.
Bây giá» cuối cùng cÅ©ng tỉnh lại, cÆ¡n Ä‘au nhức trên ngÆ°á»i Bạch Tá» vẫn chÆ°a há» tan biến.
Tiếp đến cô cảm nháºn được, từ đáy lòng lại bắt đầu trà n ra má»™t cảm giác bồn chồn nóng nảy quen thuá»™c.
Thá»i gian trôi qua, sá»± bồn chồn nóng nảy đó ngà y cà ng mãnh liệt.
Bạch Tá» lại mở mắt ra, lại nhìn thấy bóng tối ngá»™t ngạt, cuối cùng cô không cách nà o tá»± Ä‘iá»u khiển đứng dáºy, nhÆ°ng lại té nằm sấp trên mặt đất nhÆ° má»™t con thú hoang.
Sau đó, cô nghe thấy má»™t tiếng gầm cá»±c kỳ đáng sợ phát ra từ sâu trong cổ há»ng mình.
Bạch Tá» cảm thấy tim mình Ä‘áºp liên tục nhÆ° muốn nổ tung, tá»±a hồ trong khoảnh khắc tiếp theo, lồng ngá»±c của cô sẽ nổ ngay láºp tức.
Cô vừa thở hổn hển, vừa giÆ¡ cao tay phải, sau khi xòe các ngón tay ra, cô uốn cong bà n tay giống nhÆ° má»™t con báo ghê-pa giÆ°Æ¡ng móng vuốt sắc nhá»n, tiếp đến hung hăng Ä‘áºp đầu ngón tay xuống đất.
Ngay sau đó, dÆ°á»›i sá»± bồn chồn nóng nảy, Bạch Tá» bá»—ng nhiên lao vá» phÃa trÆ°á»›c, đầu Ä‘áºp mạnh và o má»™t "bức tÆ°á»ng" gồ ghá».
NhÆ°ng cÆ¡n choáng váng mãnh liệt vẫn không thể khiến sá»± bồn chồn nóng nảy của Bạch Tá» tiêu tán, cô bắt đầu Ä‘iên cuồng cắm mÆ°á»i ngón tay và o tÆ°á»ng, không ngừng cà o cấu cho đến rách da.
Tiếp đến, Bạch Tá» không ngừng Ä‘iên cuồng gầm thét, dùng sức Ä‘em bản thân và đầu Ä‘áºp mạnh và o bốn phÃa, không biết qua bao lâu, sức lá»±c cuối cùng cÅ©ng cạn kiệt, cô lại nằm xuống đất.
Sá»± bồn chồn nóng nảy dần dần tiêu tán Ä‘i, ý thức của Bạch Tá» dÆ°á»ng nhÆ° trở lại bình thÆ°á»ng, tháºm chà ánh mắt của cô cÅ©ng dần dần rõ rà ng hÆ¡n.
Bóng tối không thể nhìn thấu trÆ°á»›c mắt cô dần dần tiêu tan, cô phát hiện phÃa trên đầu mình có má»™t "ÄÆ°á»ng hầm" không thấy Ä‘iểm cuối dẫn lên bầu trá»i.
NhÆ°ng Ä‘iá»u kỳ lạ là đưá»ng hầm không được bao quanh bởi đá mà giống nhÆ° má»™t loại gá»— nà o đó, nó cÅ©ng được bao phủ bởi nhiá»u loại cây khác nhau, còn có má»™t số loại trái cây hình tròn treo trên đó - có vẻ giống vá»›i những gì lão Hắc đã cho cô trÆ°á»›c đây.
Bạch Tá» quay ngÆ°á»i lại nhìn xung quanh, Ä‘oán chừng bản thân bị nhốt trong không gian chừng mÆ°á»i mét vuông.
Lúc nà y, bên ngoà i không gian vang lên má»™t âm thanh trầm đục, tiếp đến, hình nhÆ° có đồ váºt gì đó bị dá»i Ä‘i.
Giây tiếp theo, rõ rà ng có tiếng bÆ°á»›c chân vang lên, có ngÆ°á»i Ä‘i và o.
Thanh âm vang lên từ xa đến gần, cuối cùng dừng lại ở bên tai Bạch Tá», cô không cần quay đầu lại, cÅ©ng có thể chắc chắn rằng có ngÆ°á»i Ä‘ang đứng bên cạnh mình.
Bạch TỠdứt khoát nhắm mắt lại, không để ý tới đối phương.
NgÆ°á»i kia dÆ°á»ng nhÆ° đứng đó nhìn Bạch Tá» má»™t lúc lâu, rồi ngồi xổm xuống.
Sau đó Bạch Tá» cảm giác được cằm của mình bị gõ ba cái, giống nhÆ° phản xạ có Ä‘iá»u kiện, cô láºp tức mở mắt, quay đầu nhìn và o mặt đối phÆ°Æ¡ng.
Không phải Liêu Vũ Nhu, cũng không phải ông lão da ngâm đó.
Äiá»u đầu tiên cô nhìn thấy là má»™t đôi mắt.
Trong bóng tối, Bạch Tá» không thể phân biệt rõ rà ng mà u mắt của đối phÆ°Æ¡ng, cô chỉ có thể nhìn thấy củng mạc không phải mà u trắng mà là mà u Ä‘en sáºm, ở giữa đồng tá» lại sáng mà u má»ng và dà i nhÆ° mắt của má»™t con rắn.
NgÆ°á»i nà y mặc má»™t chiếc áo choà ng, đầu được che bởi má»™t chiếc mÅ© trùm lá»›n.
Nét mặt có chút thiên vá» ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng Tây, nhÆ°ng Bạch Tá» lại không nhìn ra được đối phÆ°Æ¡ng là nam hay nữ.
NgÆ°á»i nà y tuy ngồi xổm, nhÆ°ng lại tạo cho ngÆ°á»i ta cảm giác ngÆ°á»i đó rất cao lá»›n.
Không biết tại sao, Bạch Tá» nhá»› đến dị nhân cao gần hai mét, mà cô đã gặp ở cá»a hà ng thú nhồi bông trong vÆ°á»n thú.
Bá»™ dáng của hai ngÆ°á»i có vẻ tÆ°Æ¡ng tá»±, nhÆ°ng trên gÆ°Æ¡ng mặt của ngÆ°á»i nà y không có dấu vết bị thối rá»a, từ trong ánh mắt có thể nháºn ra ngÆ°á»i nà y vẫn có ý thức.
Äá»™t nhiên, ngÆ°á»i nà y từ trong áo lấy ra má»™t ống tre ngắn má»ng, má»™t đầu Ä‘Æ°a và o miệng Bạch Tá».
Sau đó, má»™t chất lá»ng được rót và o trong miệng Bạch Tá» - hình nhÆ° là máu, nhÆ°ng vị lại ngá»t hÆ¡n những gì Bạch Tá» từng nếm trÆ°á»›c đó.
Sau khi Bạch Tá» theo bản năng nuốt lấy chất lá»ng ấy, ý thức cÅ©ng dần trở nên mÆ¡ hồ.
Bạch Tá» muốn nhìn rõ dung mạo đối phÆ°Æ¡ng, cÅ©ng muốn xác định giá»›i tÃnh đối phÆ°Æ¡ng, tháºm chà muốn há»i thân pháºn của đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng cô cà ng ngà y cà ng buồn ngủ, cuối cùng không tá»± chủ được mà nhắm mắt lại, ngủ thiếp Ä‘i.
Cô lại rút lui khá»i bóng tối của hiện thá»±c, bÆ°á»›c và o sá»± im lặng của giấc mÆ¡.
Mà lúc nà y, có má»™t ngÆ°á»i khác rút lui khá»i bóng tối của giấc mÆ¡, Ä‘á»™t nhiên trở lại sá»± im lặng của hiện thá»±c.
Mạnh DÄ© Lam nằm trên giÆ°á»ng, ngÆ¡ ngác nhìn lên trần nhà , cô vừa má»›i tỉnh lại từ trong má»™ng, đầu óc vẫn còn há»—n loạn.
Lúc nà y, tâm trà cô vẫn đang tua đi tua lại những mảnh vỡ từ giấc mơ vừa rồi.
Cô đứng ở cá»a trong má»™t phòng bệnh, bên ngoà i phòng có ngÆ°á»i liên tục hét lên bốn chữ "tá»™i phạm giết ngÆ°á»i".
Äối diện cá»a ra và o là cá»a sổ phòng bệnh, có má»™t cô gái gầy gò đứng quay lÆ°ng vá» phÃa cô, mái tóc dà i Ä‘ung Ä‘Æ°a trong gió.
Sau đó, Mạnh DÄ© Lam nghe chÃnh mình nói: "Không sao, sá»± tình đã sáng tá», đừng sợ..."
Khi ngÆ°á»i đó quay đầu lại, quả thá»±c là má»™t thiếu nữ có gÆ°Æ¡ng mặt thanh tú, nhÆ°ng mắt trái của cô ấy lại bị băng gạc quấn quanh.
Mạnh DÄ© Lam hÆ¡i giáºt mình, sau đó ngay láºp tức nháºn ra đó là Bạch Tá».
Sau má»™t khắc tiếp theo, cô liá»n từ trong giấc mÆ¡ tỉnh dáºy.
Xung quanh hoà n toà n yên tÄ©nh, Mạnh DÄ© Lam hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, nghiêng ngÆ°á»i cầm lên chiếc đồng hồ trên tủ đầu giÆ°á»ng, nhìn thá»i gian.
Lúc nà y đã là bốn giỠsáng, đã hơn ba ngà y kể từ khi Bạch TỠbị mang đi.
Hai ngà y nữa, cô sẽ cùng Du Vu à đưa Bạch Tá» rá»i khá»i nÆ¡i đó.
NhÆ°ng trên thá»±c tế, Mạnh DÄ© Lam muốn ra tay ngay láºp tức, cô Æ°á»›c mình có thể tìm được thiết bị để giải cứu Bạch Tá» ngay khi Du Vu à nói cho cô biết.
NhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam không thể không thừa nháºn, ở phÆ°Æ¡ng diện nà y năng lá»±c của Du Vu à mạnh hÆ¡n mình, cô thá»±c sá»± không muốn trở thà nh váºt cản của Bạch Tá».
NhÆ°ng Ä‘iá»u kỳ lạ là , và o đêm sau khi trở vá» từ bãi rác, Mạnh DÄ© Lam bắt đầu mÆ¡ Ä‘i mÆ¡ lại cảnh tượng đó.
Không hiểu sao, cô luôn cảm thấy chuyện nà y giống nhÆ° má»™t tình tiết có tháºt từng xảy ra trong thá»±c tế hÆ¡n, nhÆ° thể cô đã thá»±c sá»± ở trong phòng bệnh cùng Bạch Tá» nói chuyện.
Mạnh DÄ© Lam hÃt sâu má»™t hÆ¡i, đặt đồng hồ lên tủ đầu giÆ°á»ng, lại nhìn thấy trái cây mà u xám mà Bạch Tá» mang vá».
Cô nằm nghiêng trên giÆ°á»ng, từ từ nhắm mắt lại và ngá»i.
Trong không khà thoang thoảng má»™t mùi thÆ¡m giống nhÆ° bạc hà , nhÆ°ng không quá hăng nồng mà có chút ngá»t ngà o.
Äây là mùi thÆ¡m của trái cây mà u xám.
Lúc nà y dÆ°á»›i chân truyá»n đến tiếng ngáy nhá» nhẹ - Mao Mao vẫn Ä‘ang ngủ say.
Mấy ngà y nay, có lẽ vì Bạch TỠkhông có ở nhà nên Mao Mao hơi lo lắng, nó luôn nép mình bên cạnh Mạnh Dĩ Lam, không ra ban công hóng gió nữa, cũng không còn lăn lộn trên ghế sofa.
Mạnh DÄ© Lam lắng nghe tiếng ngáy của Mao Mao, nghÄ© vá» giấc mÆ¡ vừa rồi, vá» những phút giây cô trải qua cùng Bạch Tá» mấy ngà y nay, đồng thá»i nhá»› lại mối quan hệ rạn nứt vá»›i Bạch Tá» má»™t năm trÆ°á»›c.
Cứ nhÆ° váºy, Mạnh DÄ© Lam không cách nà o chìm và o giấc ngủ được nữa, cô cứ miên man suy nghÄ© cho đến khi vang lên tiếng còi dỡ bá» giá» giá»›i nghiêm.
Buổi chiá»u, Lâm Khúc Vi mang theo rất nhiá»u tÆ° liệu đến nhà Mạnh DÄ© Lam.
Vốn định gặp mặt và o hai ngà y trÆ°á»›c, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam vì để chuẩn bị cho hà nh Ä‘á»™ng của cô và Du Vu Ã, nên đã hoãn cuá»™c gặp vá»›i Lâm Khúc Vi sang hôm nay.
"Tác giả ở trong Ä‘oạn nà y có nhắc tá»›i, ở thá»i đại Trá»i tối ká»·, con ngÆ°á»i thá»±c sá»± đã tồn tại, mà trình Ä‘á»™ phát triển khoa há»c công nghệ cÅ©ng tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° chúng ta bây giá»." Lâm Khúc Vi mở má»™t táºp tà i liệu dà y cá»™m nói, rằng trong mấy ngà y qua, anh đã thêm và o đây các chú thÃch dà y đặc và tháºm chà nhiá»u thông tin mở rá»™ng thu được từ những nÆ¡i khác.
Mạnh DÄ© Lam lấy táºp tà i liệu liếc nhìn má»™t và i trang, trong đó có những mô tả vá» con ngÆ°á»i sinh sống trong hang Ä‘á»™ng, chẳng hạn nhÆ° sá» dụng suối nÆ°á»›c nóng hoặc đá magma để giữ ấm và sinh tồn.
"NhÆ°ng nếu chúng ta cứ ở trong hang không ra ngoà i, con ngÆ°á»i tháºt sá»± có thể sống sót sao?" Mạnh DÄ© Lam nghi hoặc há»i.
"Khi đó, trên mặt đất tá»±a hồ có má»™t loại sinh váºt giống con ngÆ°á»i Ä‘ang hoạt Ä‘á»™ng." Lâm Khúc Vi lại cầm lên má»™t táºp tà i liệu khác, mở ra Ä‘Æ°a cho Mạnh DÄ© Lam, "Nhìn xem, chÃnh là nó."
"Giống con ngÆ°á»i?"
"Hoặc má»™t loại sinh váºt nà o đó có trà thông minh nhÆ° con ngÆ°á»i," Lâm Khúc Vi kiên nhẫn giải thÃch, "Chức năng sinh lý của chúng rất thÃch hợp trong các môi trÆ°á»ng băng tuyết, tiến sÄ© Ngô suy Ä‘oán, rằng loại sinh váºt nà y và con ngÆ°á»i nhất định có mối quan hệ chặt chẽ."
Mạnh DÄ© Lam Ä‘Æ°a tay cầm lấy tà i liệu, nhÆ°ng lại vô tình chạm và o tay Lâm Khúc Vi, Mạnh DÄ© Lam không để ý, chỉ cúi đầu lẩm bẩm: "Có má»™t số sinh váºt có trà thông minh cao nhÆ° con ngÆ°á»i, chức năng sinh lý cÅ©ng rất thÃch hợp trong các môi trÆ°á»ng băng tuyết..."
NhÆ°ng lúc nà y, Lâm Khúc Vi lại cảm thấy tim Ä‘áºp nhanh vì sá»± đụng chạm nhá» nà y.
Anh nhìn vẻ mặt trầm tư của Mạnh Dĩ Lam, trong lòng có chút khẩn trương.
TrÆ°á»›c đây, anh không cần phải quá tháºn trá»ng vá»›i mối quan hệ của mình và Mạnh DÄ© Lam.
Nhiá»u năm trÆ°á»›c, Lâm Khúc Vi có sá»± nghiệp và mục tiêu phấn đấu riêng, anh luôn giữ hình tượng tá»± tin và trưởng thà nh khi đối mặt vá»›i Mạnh DÄ© Lam - má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n em Æ°u tú luôn theo sau anh há»c há»i.
NhÆ°ng kể từ khi bị vu oan và bá» tù, tất cả sá»± tá»± tin của Lâm Khúc Vi Ä‘á»u biến mất chỉ sau má»™t đêm, chÆ°a kể trong thế giá»›i cá»±c kỳ há»—n loạn hiện giá», anh chỉ có thể là m má»™t số công việc dân sá»± bình thÆ°á»ng trong chÃnh phủ.
NhÆ°ng dù là nhÆ° thế, má»™t niá»m hy vá»ng nà o đó luôn ẩn giấu trong lòng Lâm Khúc Vi vẫn chÆ°a bị dáºp tắt.
Khi cuá»™c thảo luáºn giữa hai ngÆ°á»i gần kết thúc, Lâm Khúc Vi hắng giá»ng, từ trong túi lấy ra món quà mà anh chÆ°a kịp tặng và o ngà y lá»… tình nhân.
"DÄ© Lam," Lâm Khúc Vi mỉm cÆ°á»i nói, "Äây là tôi..."
NhÆ°ng anh còn chÆ°a nói xong, Mạnh DÄ© Lam đã Ä‘Æ°a tay đẩy món quà lại: "Khúc Vi, đừng tặng quà cho tôi nữa. Mấy ngà y nay anh đã mất nhiá»u công sức và o những tà i liệu nà y, tôi hẳn là nên tặng quà cho anh má»›i phải."
Lâm Khúc Vi ngượng ngùng cÆ°á»i: "Chỉ là má»™t món quà nhá» thôi, nếu em không nháºn, tôi cà ng khó chịu hÆ¡n."
Mạnh DÄ© Lam nghe váºy khẽ nhÃu mà y, sau đó nháºn lấy món quà , nhẹ nhà ng nói: "Cảm Æ¡n."
"DÄ© Lam," Lâm Khúc Vi ngồi thẳng dáºy, thu dá»n tà i liệu trên bà n, giả vá» không quan tâm và thở dà i, "Nếu thế giá»›i vẫn nhÆ° trÆ°á»›c, hoặc nếu năm đó tôi không bị vu oan phải ngồi tù, có lẽ cả hai chúng ta đã tiến triển rất tốt."
Mạnh DÄ© Lam không nói gì, chỉ im lặng nhìn bầu trá»i tối Ä‘en ngoà i ban công, cô thầm nghÄ©, nếu thế giá»›i vẫn nhÆ° trÆ°á»›c, liệu cô có thể nhá»› được mình cùng Bạch TỠđã phát sinh qua chuyện gì không?
Lâm Khúc Vi ngồi ở má»™t bên, hoà n toà n không nháºn ra Mạnh DÄ© Lam có gì không ổn, anh Ä‘ang nghÄ© cách ám chỉ tình cảm của mình vá»›i đối phÆ°Æ¡ng.
"Khúc Vi," nhưng Mạnh Dĩ Lam lại lên tiếng trước, "Bây giỠcũng trễ rồi, hôm nay chúng ta dừng ở đây thôi."
Lâm Khúc Vi sững sá» má»™t chút, sau đó lòng tá»± tôn còn sót lại khiến anh ý thức cất tà i liệu và o túi, nhÆ°ng lại đầy mong đợi há»i: "Váºy ngà y mai tôi lại tá»›i?"
"Mấy ngà y nay tâm trạng tôi không được ổn," Mạnh DÄ© Lam lắc đầu, "Tạm thá»i tôi sẽ không..."
Lâm Khúc Vi láºp tức lo lắng tiến lại gần cô: "Sao váºy? Gần đây em thức khuya xem tà i liệu hay là ..."
Không hiểu sao Mạnh DÄ© Lam lại cảm thấy Lâm Khúc Vi có chút ồn à o, khiến đầu cô cà ng Ä‘au hÆ¡n, thế là cô nghiêng ngÆ°á»i kéo dà i khoảng cách, sau đó lấy lý do cảm thấy không khá»e liá»n tiá»…n Lâm Khúc Vi ra vá».
Lúc nà y, như thể vừa kết thúc một cuộc thi chạy marathon, cô kiệt sức nằm trên ghế sofa.
Tâm trà Mạnh DÄ© Lam mấy ngà y nay vô cùng há»—n loạn, không chỉ vì chuyện xảy ra ở quảng trÆ°á»ng mấy ngà y trÆ°á»›c, mà còn vì cảnh tượng mà cô cứ mÆ¡ thấy mấy ngà y nay.
Nhưng cùng lúc nà y tương phản, mấy ngà y nay tình trạng của Bạch TỠcà ng ngà y cà ng tốt hơn.
Trong không gian nhá» hẹp, phần lá»›n thá»i gian là Bạch Tá» nằm trá»±c tiếp trên mặt đất, ngÆ¡ ngác nhìn "ÄÆ°á»ng hầm" phÃa trên đầu.
Khoảng thá»i gian nà y, Bạch TỠđã hoà n toà n nháºn ra đây cÅ©ng không phải là má»™t Ä‘Æ°á»ng hầm, mà là trung tâm của má»™t thân cây lá»›n.
Má»—i khi nhìn chằm chằm và o Ä‘iểm ngá»n của thân cây, Bạch Tá» sẽ cảm thấy má»™t loại cảm giác thÆ° thái cùng vui thÃch.
NhÆ°ng đồng thá»i, cô cÅ©ng biết trạng thái nà y chỉ là yên bình ngắn ngủi mà thôi.
Mấy ngà y nay, tâm tình Bạch Tá» cá»±c kỳ bồn chồn nôn nóng, nhÆ°ng cÅ©ng cá»±c kỳ vui thÃch.
Ban đầu, má»—i khi cô tỉnh dáºy sẽ rÆ¡i và o trạng thái bồn chồn nóng nảy, gầm gừ lao Ä‘i nhÆ° má»™t con thú hoang mất trÃ.
Nếu không phải ở trong không gian hoang vắng nhÆ° váºy, Bạch Tá» nhất định sẽ đại khai sát giá»›i.
Má»—i lần cô phát tiết xong, thá»i Ä‘iểm kiệt sức, Ä‘á»u sẽ có ngÆ°á»i mang cho cô má»™t ống tre, má»i cô uống thứ "thuốc" hÆ¡i ngá»t hÆ¡n máu ấy.
Khi đó, sá»± bồn chồn nóng nảy của Bạch Tá» sẽ láºp tức tiêu tan, có khi cô sẽ rÆ¡i và o trạng thái buồn ngủ, có khi lại rÆ¡i và o trạng thái cá»±c kỳ vui vẻ, giống nhÆ° là bây giá».
NhÆ°ng ngoại trừ ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n bà ẩn vá»›i đôi mắt kỳ lạ, mà cô nhìn thấy lần đầu tiên sau khi phát Ä‘iên, những ngÆ°á»i khác đến giao thuốc cho cô Ä‘á»u là những ông lão da ngâm Ä‘en.
Äá»™t nhiên, cánh cá»a bên cạnh mở ra.
Nhìn thấy ngÆ°á»i tá»›i, Bạch Tá» có chút nhà m chán há»i: "Sao lại là cô?"
Liêu VÅ© Nhu đến trÆ°á»›c mặt Bạch Tá», ngồi xổm xuống: "Ông lão đó ngà y hôm qua đã uống nhiá»u rồi, ngủ đến bây giá», nên hôm nay tôi sẽ thay mặt ông ấy đến gặp cô."
Ông lão da ngâm Ä‘en chÃnh là ngÆ°á»i Ä‘Æ°a "thuốc" cho Bạch Tá», nhÆ°ng ngÆ°á»i Bạch Tá» há»i tá»›i lại không phải ông ấy.
"NgÆ°á»i kia đâu?" Bạch Tá» lại há»i: "NgÆ°á»i đặc biệt cao lá»›n, có đôi mắt rất kỳ quái."
Liêu VÅ© Nhu khẽ xì cÆ°á»i má»™t tiếng: "Äôi mắt kỳ quái? Cô không phải không biết, rằng đôi mắt của chúng ta giống nhau," Sau đó cô lấy ống tre ra, nói thêm: "Dù sao thì chúng ta cÅ©ng cùng loại."
Bạch Tá» hÆ¡i giáºt mình, Ä‘Æ°a tay cầm lấy "thuốc" Liêu VÅ© Nhu Ä‘Æ°a cho, sau khi tá»± giác uống xong, cô nghe thấy đối phÆ°Æ¡ng há»i: "Hôm nay thế nà o?"
"So vá»›i trÆ°á»›c tốt hÆ¡n nhiá»u." Bạch Tá» nói.
Bây giá» cô không còn cảm giác kÃch Ä‘á»™ng khi tỉnh dáºy, cÅ©ng không rÆ¡i và o tình trạng hôn mê ngay sau khi uống "thuốc", thay và o đó, cô cảm thấy rất thÆ° thái và vui vẻ.
Liêu VÅ© Nhu nói thêm: "Cô biết, cô có thể rá»i Ä‘i bất cứ lúc nà o mà phải không?"
Cá»a ra và o ở nÆ¡i nà y không khóa, Bạch Tá» tháºm chà còn Ä‘i ra ngoà i mấy lần, bên ngoà i là má»™t hang Ä‘á»™ng ẩm Æ°á»›t lạnh lẽo, không có ánh sáng, nhÆ°ng cô vẫn có thể nhìn rõ má»i thứ xung quanh.
Tuy nhiên, Bạch Tá» không có nhân cÆ¡ há»™i rá»i Ä‘i.
TrÆ°á»›c đó lão Hắc đã nói vá»›i cô, rằng cô tốt nhất nên rá»i Ä‘i, sau khi thể chất và tinh thần đã hoà n toà n bình phục và ổn định.
Quả thá»±c lúc đầu, thể chất và tinh thần không thể kiểm soát của Bạch Tá», khiến cô hoà n toà n không cách nà o rá»i Ä‘i.
NhÆ°ng hiện tại, cô lại không quá muốn rá»i khá»i đây.
Liêu VÅ© Nhu đứng dáºy và đi vá» phÃa cá»a, sau đó quay lại nói: "Chúng tôi sẽ tiếp tục đến đây gặp cô, cho đến ngà y cô quyết định rá»i Ä‘i."
Bạch Tá» không trả lá»i, chỉ gáºt gáºt đầu, sau đó ngáp má»™t cái.
Lúc nà y, cô không có ý định rá»i khá»i nÆ¡i đây.
Tháºm chà Bạch Tá» còn cảm thấy nằm ở đây cả Ä‘á»i cÅ©ng tốt.
Sau khi Liêu VÅ© Nhu rá»i Ä‘i, Bạch Tá» vẫn nằm trên mặt đất, ngÆ¡ ngác nhìn "ÄÆ°á»ng hầm" dà i vô táºn phÃa trên đầu mình.
Sau đó, cô nhắm mắt lại định nghỉ ngÆ¡i má»™t lát, sẵn sà ng cho trạng thái "kÃch Ä‘á»™ng" Ä‘á»™t ngá»™t tiếp theo.
Nhưng không lâu sau, Bạch TỠđột nhiên nghe thấy một số tiếng động lạ.
Cô mở mắt ra, nhìn "ÄÆ°á»ng hầm" trÆ°á»›c mặt, xác định chuyển Ä‘á»™ng vừa rồi đến từ sâu trong "ÄÆ°á»ng hầm".
Tuy rất nhá», nhÆ°ng cô nghe thấy rất rõ rà ng.
Sau đó, ở cuối Ä‘Æ°á»ng hầm, dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t chấm Ä‘en nhá» Ä‘ang từ từ hạ xuống.
Bạch Tá» cho rằng mình Ä‘ang gặp ảo giác, mãi đến khi cái chấm Ä‘en nhỠđó cà ng lúc cà ng lá»›n, cô mÆ¡ hồ nhìn thấy hình dáng con ngÆ°á»i trên đó, cô má»›i nháºn ra rằng cái chấm Ä‘en nhỠđó, thá»±c chất là má»™t ngÆ°á»i.
Äúng lúc nà y, má»™t tiếng răng rắc rõ rà ng vang lên, ngÆ°á»i nà y Ä‘á»™t nhiên ngã xuống.
Bạch Tá» tò mò ngồi dáºy, ngẩng đầu nhìn ngÆ°á»i Ä‘ang rÆ¡i vá» phÃa mình.
Ngay lúc cô tưởng rằng ngÆ°á»i kia sắp ngã chết ngay trÆ°á»›c mặt mình, thì nhìn thấy ngÆ°á»i đó Ä‘á»™t nhiên từ thắt lÆ°ng rút ra hai chiếc móc sắt, sau đó cắm và o thân cây bên cạnh.
Má»™t tiếng cà o mạnh vang lên, tốc Ä‘á»™ rÆ¡i xuống của ngÆ°á»i đó cháºm lại rất nhiá»u.
Sau đó, Bạch Tá» nhìn thấy đối phÆ°Æ¡ng thẳng ngÆ°á»i bám và o thân cây, trượt xuống phÃa dÆ°á»›i nhÆ° trượt tuyết, tiếp theo Ä‘á»™t nhiên nhảy lên, trá»±c tiếp rÆ¡i thẳng trÆ°á»›c mặt cô.
NgÆ°á»i tá»›i không phải là lão Hắc, cÅ©ng không phải ngÆ°á»i cao lá»›n thần bà mà Bạch Tá» luôn nghÄ© đến.
Äối phÆ°Æ¡ng quay đầu, vặn vặn cổ tay, vuốt lại mái tóc rối lá»™n xá»™n, sau đó quay đầu nhìn Bạch Tá», lầm bầm nhÆ° Ä‘ang phà n nà n: "Äược rồi, chúng ta phải trá»±c tiếp thá»±c hiện cách thứ hai."
Bạch TỠngơ ngác mở miệng: "Du Vu �"
NhÆ°ng Du Vu à chÆ°a kịp trả lá»i, má»™t giá»ng nói quen thuá»™c từ bá»™ Ä‘Ã m bên hông cô vang lên: "Bạch Tá»?"
Là Mạnh Dĩ Lam.
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Wow, cuối cùng cũng xong rồi T_T
Hòn đá lớn trong lòng tôi cuối cùng cũng rơi xuống đất.
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Äừng má» mịt khi thấy ngÆ°á»i khác tá»a sáng, chỉ là thá»i Ä‘iểm bạn tá»a sáng sẽ khác nhau mà thôi.
—
Äôi lá»i lảm nhảm của editor:
Eo ôi chương hôm nà y dà i xỉu T_T
Vẫn kịp up trước 12h đêm ahihi