- Trang chủ
- Trá»i Tối
- ChÆ°Æ¡ng 59: C59: Có phải là cô thÃch tôi không
Tác giả:
Bạch TỠvẫn bất động, tuỳ ý để Mạnh Dĩ Lam ôm mình.
Cô nghÄ© có lẽ đây là cái ôm cuối cùng giữa cô và Mạnh DÄ© Lam trÆ°á»›c khi nói lá»i tạm biệt.
Dù thế nà o Ä‘i nữa cÅ©ng phải có má»™t lá»i từ biệt rõ rà ng.
Giống nhÆ° thà sinh đứng trên bục diá»…n giải chuẩn bị phát biểu, Bạch Tá» hắng giá»ng, bắt đầu nói lá»i tạm biệt mà mình đã suy nghÄ© bấy lâu nay: "Mạnh DÄ© Lam, trong khoảng thá»i gian nà y..."
"Bạch Tá»," má»›i nói được ná»a câu, giá»ng nói trầm thấp có chút mệt má»i xen lẫn chút thiếu kiên nhẫn của Mạnh DÄ© Lam truyá»n đến bên tai, "Tôi buồn ngủ quá, muốn ngủ má»™t lát... NhÆ°ng," nói được giữa chừng Ä‘á»™t nhiên cô dừng lại, ngay lúc Bạch Tá» cho rằng đối phÆ°Æ¡ng đã ngủ say, lại nghe thấy má»™t giá»ng nói nhẹ nhà ng vang lên, giống nhÆ° Ä‘ang lẩm bẩm vá»›i chÃnh mình: "Nếu tôi tỉnh lại không nhìn thấy cô, thì cô chết chắc."
Nói xong, Mạnh Dĩ Lam nhắm hai mắt lại, hơi nghiêng đầu như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Bạch Tá» nhạy cảm phát giác được gò má Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang nhẹ nhà ng cá» xát trên vai mình, má»™t lúc sau liá»n áp chặt và o cổ mình, hÆ¡i thở ấm áp nhẹ nhà ng phả và o gáy mình, sau đó ngÆ°á»i trong ngá»±c không còn cá» Ä‘á»™ng nữa.
Mạnh Dĩ Lam đã ngủ say, nhưng hai tay vẫn ôm chặt Bạch TỠkhông buông.
Bạch Tá» hÆ¡i giáºt mình, mặc dù thân thể không dám cá» Ä‘á»™ng bởi vì theo bản năng không muốn quấy nhiá»…u ngÆ°á»i trong ngá»±c, nhÆ°ng đầu óc lại bế tắc - cái gì mà "Nếu tôi tỉnh lại không nhìn thấy cô, thì cô chết chắc."?
ChÆ°a kể việc Bạch Tá» không hiểu tại sao má»™t ngÆ°á»i trưởng thà nh và luôn Ä‘á»™c láºp nhÆ° Mạnh DÄ© Lam, lại Ä‘á»™t nhiên nói ra những lá»i nhÆ° váºy, trá»ng Ä‘iểm chÃnh là hiện tại cô đã là ngÆ°á»i biến dị, không thể chết được.
Dạng uy hiếp nhÆ° váºy tháºt trẻ con, Ä‘oán chừng là do cô ấy buồn ngủ quá nên không nói được lá»i khác.
NghÄ© đến đây, Bạch Tá» lại nhá»› tá»›i cái hôm sau khi Mạnh DÄ© Lam bị bắn và o tay, cô ấy đã sốt cao và nằm trên giÆ°á»ng khóc lóc.
Tuy rằng ngÆ°á»i trong ngá»±c không biết vì lý do nà o đó không muốn Bạch Tá» rá»i Ä‘i, nhÆ°ng Bạch Tá» lại cảm thấy mình không có lý do gì để ở lại.
Mà bây giá», chÃnh là thá»i cÆ¡ tốt nhất để rá»i Ä‘i.
Bạch Tá» má»™t bên cố gắng thá» nghiêng ngÆ°á»i má»™t chút, má»™t bên cẩn tháºn quan sát Ä‘á»™ng tÄ©nh của Mạnh DÄ© Lam.
Hai ngÆ°á»i tuy rằng ở rất gần nhau, nhÆ°ng ngÆ°á»i trong ngá»±c tá»±a hồ thá»±c sá»± rất mệt má»i, không há» có dấu hiệu tỉnh lại.
Bạch Tá» Ä‘Æ°a tay giữ lấy eo Mạnh DÄ© Lam, sau đó cháºm rãi đứng dáºy, trá»±c tiếp nhấc ngÆ°á»i trong lòng lên không trung, tiếp đến cẩn tháºn đặt Mạnh DÄ© Lam xuống giÆ°á»ng, cẩn tháºn gỡ bà n tay Ä‘ang ôm lấy tay mình ra.
Từ đầu đến cuối, Mạnh DÄ© Lam ngoại trừ hÆ¡i nhÃu mà y, vẫn chÆ°a tỉnh lại.
Bạch Tá» cháºm rãi lui vá» phÃa cá»a, lại nhìn ngÆ°á»i trên giÆ°á»ng, sau đó nhẹ nhà ng đóng cá»a lại.
Trong phòng khách, Mao Mao đã thức dáºy tá»± lúc nà o, nhÆ°ng rõ rà ng là nó vẫn chÆ°a tỉnh hẳn, Ä‘ang ngÆ¡ ngác ngồi trên ghế sofa vá»›i mái tóc rối bù trên đầu, hai mắt tròn xoe nhìn chằm chằm Bạch Tá» vừa rá»i khá»i phòng ngủ.
Bạch TỠđến gần ghế sofa, xoa đầu Mao Mao.
Mao Mao siết chặt cánh tay của Bạch Tá», mở miệng cắn.
Bạch TỠnâng khóe miệng, mặc cho tiểu gia hoả tùy ý cắn cắn kéo kéo mình.
Cô không hỠlo lắng chút nà o vỠcuộc sống sau nà y của Mao Mao, nó nhất định sẽ sống một cuộc sống tốt hơn mình.
NghÄ© đến đây, Bạch Tá» lắc lắc tay định tránh Mao Mao, để rá»i khá»i nhà Mạnh DÄ© Lam cà ng sá»›m cà ng tốt.
NhÆ°ng lúc nà y Mao Mao tá»±a hồ biết Bạch Tá» muốn rá»i Ä‘i, nên nó không chịu buông ra.
Ngay lúc Bạch TỠđang gãi ngứa cho Mao Mao, thì đồng hồ trên bà n đột nhiên lóe sáng.
Do dá»± hồi lâu, Bạch TỠôm Mao Mao Ä‘i đến bà n cà phê nhìn xem - ngÆ°á»i gá»i tin nhắn cho cô, chÃnh là Hầu Tắc Văn đã lâu không liên lạc.
"Cuối cùng tôi cÅ©ng suy nghÄ© ra, cô gái trong tấm ảnh kia chÃnh là cô!"
Bạch TỠcau mà y, nhìn chằm chằm tin nhắn hồi lâu, không nhịn được tò mò, đáp: "Có ý gì?"
"Còn nói không liên quan đến Lam Lam, gạt quỷ hả??"
"Tôi không hiểu cô đang nói gì."
"Còn giả vỠah?"
Thế là , trÆ°á»›c đó Bạch Tá» còn Ä‘ang định rá»i Ä‘i, lúc nà y lại ngồi xuống ghế sofa, cô rút tay ra khá»i Mao Mao, cau mà y bắt đầu nhắn tin vá»›i Hầu Tắc Văn.
Mao Mao vòng tay qua vai Bạch Tá», nó rõ rà ng không hiểu, nhÆ°ng vẫn tò mò di chuyển vá» phÃa đồng hồ, cố gắng nhìn rõ xem Bạch Tá» Ä‘ang chÆ¡i đùa cái gì.
Mạnh DÄ© Lam ở trong phòng ngủ hoà n toà n không biết gì, vì quá mệt má»i nên cô ngủ rất say nhÆ°ng lại không được ngon giấc cho lắm.
Mặc dù không có nằm mÆ¡, nhÆ°ng lông mà y vẫn luôn nhÃu chặt, nhÆ° có thứ gì đó Ä‘ang kéo lấy trái tim Mạnh DÄ© Lam, khiến cô cảm giác nhÆ° có thể tỉnh dáºy bất cứ lúc nà o, nhÆ°ng lại không thể nà o dáºy được.
Äợi đến khi Mạnh DÄ© Lam mở mắt ra, thì đã hÆ¡n năm giá» chiá»u.
Vẻ mệt má»i trên gÆ°Æ¡ng mặt vẫn chÆ°a giảm Ä‘i bao nhiêu, cô vô lá»±c nằm trên giÆ°á»ng nhìn bóng tối xung quanh, lại có cảm giác nhÆ° mình vẫn chÆ°a mở mắt.
Sau đó, Mạnh DÄ© Lam tá»±a nhÆ° chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì, cô Ä‘á»™t nhiên ngồi dáºy liếc mắt nhìn sang hai bên, vừa sững sá» ná»a giây, ngay láºp tức nhấc chăn bông xuống giÆ°á»ng, cÅ©ng không thèm mang dép, liá»n bÆ°á»›c nhanh ra khá»i phòng ngủ.
Trong phòng khách, chỉ có bếp lá»a trong góc đã tắt, những thứ khác dÆ°á»ng nhÆ° không có gì thay đổi, ngoại trừ Bạch Tá» và Mao Mao Ä‘á»u không thấy đâu.
Mạnh DÄ© Lam Ä‘i chân đất đứng ở cá»a, sà n nhà lạnh lẽo khiến cÆ¡ thể cô bắt đầu phát run, nhÆ°ng cô vẫn nhÃu chặt lông mà y đứng bất Ä‘á»™ng nhÆ° cÅ©, hai tay vô thức nắm chặt thà nh nắm đấm.
A, lần nà y triệt để biến mất, tháºm chà ngay cả Mao Mao cÅ©ng mang Ä‘i.
Bạch Tá», cô tháºt là được a.
Mạnh Dĩ Lam vừa nghĩ vừa lấy đồng hồ ra, chuẩn bị liên lạc với chú Hồng.
Äúng lúc nà y, cá»a phòng tắm mở ra, Bạch TỠôm Mao Mao Æ°á»›t nhẹp bÆ°á»›c ra ngoà i.
Sau khi nhìn thấy sắc mặt Mạnh DÄ© Lam nghiêm túc đứng trÆ°á»›c cá»a phòng ngủ, cô nghi ngá» há»i: "Sao váºy?"
Mạnh DÄ© Lam nhìn Bạch Tá», trái tim vốn bị cảm xúc u ám chèn ép sắp nổ tung vừa thoát khá»i móng vuốt, ngay cả phòng khách tối tăm cÅ©ng dÆ°á»ng nhÆ° trở nên sáng sủa hÆ¡n.
Sau đó, sắc mặt cô khôi phục lại bình thÆ°á»ng, đồng thá»i bình tÄ©nh xóa tin nhắn định gá»i cho chú Hồng, rồi lại ngẩng đầu nhìn Bạch Tá».
Tuy rằng Mạnh DÄ© Lam không mở miệng, nhÆ°ng Bạch Tá» láºp tức hiểu được ánh mắt của đối phÆ°Æ¡ng, vừa lau ngÆ°á»i cho Mao Mao vừa giải thÃch: "Nó vừa là m đổ trứng mà tôi má»›i đánh, toà n thân bẩn muốn chết."
Mạnh DÄ© Lam nhìn chằm chằm Bạch Tá» và Mao Mao hồi lâu, cuối cùng không nói gì, mÃm môi quay trở vá» phòng ngủ.
Äợi lúc cô quay trở ra, quần áo đã được thay, toà n thân Ä‘á»u chỉnh tá», mà Bạch Tá» cÅ©ng vừa lúc bÆ°ng đồ ăn nóng hổi lên bà n.
Mao Mao vừa má»›i tắm xong, bất chấp sá»± ngăn cản của Bạch Tá», nó chạy tá»›i ban công táºn hưởng không khà lạnh lẽo, vì lúc nảy nó đã ăn vặt no nê, nên bây giá» không có hứng thú vá»›i đồ ăn nóng trên bà n chút nà o.
Mạnh Dĩ Lam ngồi và o bà n ăn, Bạch TỠđưa đũa cho cô.
Giống nhÆ° hết thảy Ä‘á»u chÆ°a từng xảy ra, tá»±a nhÆ° lúc trÆ°á»›c hai ngÆ°á»i chung sống, cÅ©ng không khác biệt chút nà o.
Nhưng Mạnh Dĩ Lam lại cảm thấy có gì đó rất không đúng, nhưng cô vẫn mặt không biểu tình, bắt đầu ăn cơm.
Quả nhiên, đợi khi cô ăn gần xong, sau khi đặt chén đũa xuống, Bạch TỠđột nhiên nói: "Tấm ảnh đó, có thể trả lại cho tôi được không?"
Giá»ng Ä‘iệu bình thản giống nhÆ° nói "Có thể Ä‘Æ°a tôi chai nÆ°á»›c tÆ°Æ¡ng kia được không?", nhÆ°ng đối vá»›i Mạnh DÄ© Lam, Ä‘iá»u nà y lại không khác gì trong mà n đêm tÄ©nh mịch Bạch Tá» Ä‘á»™t nhiên hét lá»›n và o tai cô.
"TrÆ°á»›c đó Hầu Tắc Văn đã trao đổi dữ liệu đồng hồ vá»›i tôi," Bạch Tá» nói vá»›i vẻ mặt nghiêm túc, nhÆ° thể Ä‘ang thảo luáºn kế hoạch nhóm vá»›i Mạnh DÄ© Lam, "Hôm nay cô ấy Ä‘á»™t nhiên gá»i tin nhắn cho tôi và nói vá»›i tôi vá» tấm ảnh đó."
Sau nhiá»u ngà y nhÆ° váºy, tóc của Bạch Tá» so vá»›i trÆ°á»›c kia đã dà i hÆ¡n.
Lúc nà y cô buá»™c má»™t cái Ä‘uôi ngá»±a nhá» phÃa sau đầu, giống nhÆ° má»™t quả pom-pom nhá» nhắn đáng yêu, phần tóc mái xõa tuỳ hứng phÃa trÆ°á»›c cÅ©ng không hoà n toà n che Ä‘i vết bá»ng quanh mắt, toà n bá»™ gÆ°Æ¡ng mặt phi thÆ°á»ng thanh tú.
Nhìn Bạch Tá» trÆ°á»›c mặt Ä‘Æ¡n thuần nhÆ° sinh viên đại há»c vừa má»›i ra trÆ°á»ng, Mạnh DÄ© Lam cảm thấy mình có chút áy náy, mặc dù việc giấu tấm ảnh Ä‘i cÅ©ng không phải là chuyện gì đặc biệt khó tha thứ.
Lý trà nói vá»›i Mạnh DÄ© Lam, rằng cô nhất định phải xin lá»—i Bạch Tá», nhÆ°ng lá»i nói nhÆ° bị nghẹn lại trong cổ há»ng, thế nà o cÅ©ng không nói ra được. Truyện Quan TrÆ°á»ng
Cuối cùng, Mạnh DÄ© Lam thấp giá»ng nói má»™t chữ "Äược", sau đó quay lại phòng ngủ, lấy tấm ảnh ra Ä‘Æ°a cho Bạch Tá».
Bạch TỠngồi bên cạnh bà n, nhìn chằm chằm và o tấm ảnh trong tay, vẻ mặt không thay đổi.
Má»™t lúc sau, Bạch Tá» nhẹ nhà ng há»i: "Váºy là , chúng ta đã quen biết nhau từ nhiá»u năm trÆ°á»›c?"
"Tôi không biết," Mạnh Dĩ Lam lắc đầu, "Cũng giống như cô, tôi không có ấn tượng gì cả."
Bạch Tá» nhìn chằm chằm và o tấm ảnh má»™t lúc lâu, cuối cùng cÅ©ng há»i câu há»i mà Mạnh DÄ© Lam không muốn trả lá»i nhất: "Tại sao phải giấu tấm ảnh?"
Giá»ng Ä‘iệu của Bạch Tá» rất bình tÄ©nh, cô không có tức giáºn hay buồn bã, mà chỉ là có hÆ¡i bối rối.
"Tôi..." Mạnh DÄ© Lam muốn trả lá»i, nhÆ°ng lại không nói được gì.
Cô không cách nà o đối mặt vá»›i sá»± tháºt, rằng đã từng có má»™t Ä‘oạn Ä‘á»i mà mình không chút nà o ấn tượng, cÅ©ng nhÆ° không thể đối mặt vá»›i sá»± tháºt, rằng Ä‘oạn Ä‘á»i đó còn có má»™t Bạch Tá» tồn tại - ngÆ°á»i mà trÆ°á»›c đây cô vô cùng chán ghét và tìm má»i cách để tránh né.
Mạnh DÄ© Lam vốn muốn sau khi đã tìm hiểu rõ rà ng chuyện nà y má»›i Ä‘em tấm ảnh trả lại, nhÆ° váºy cô sẽ có thể bình tÄ©nh hÆ¡n khi đối mặt vá»›i Bạch Tá».
Nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam trầm mặc, Bạch Tá» Ä‘á»™t nhiên há»i: "Là vì không muốn cùng tôi có quan hệ gì sao?"
Mạnh DÄ© Lam nhÃu mà y: "Không phải."
Bạch Tá» lại há»i: "Là vì sợ tôi dùng tấm ảnh nà y dây dÆ°a cô?"
Trong lòng Mạnh DÄ© Lam dâng lên má»™t cÆ¡n tức giáºn không thể giải thÃch được, cô lạnh nhạt nói: "Không phải."
Bạch Tá» nhÃu mà y, tá»±a hồ Ä‘ang suy nghÄ© Ä‘iá»u gì đó, cuối cùng cô nghiêng ngÆ°á»i sang, chăm chú nhìn Mạnh DÄ© Lam bằng con mắt bên phải hình hạnh nhân tinh xảo, nghiêm túc há»i: "Mạnh DÄ© Lam, có phải là cô thÃch tôi không?"
Nếu nhÆ° vừa rồi Bạch Tá» yêu cầu Mạnh DÄ© Lam trả lại tấm ảnh, giống nhÆ° Ä‘á»™t nhiên hét và o tai cô trong bóng tối, thì câu há»i của Bạch Tá» lúc nà y không khác gì sấm sét chói tai trong cÆ¡n bão táp.
Mạnh Dĩ Lam dùng hết sức lực đè nén cảm xúc, cố gắng giữ bình tĩnh.
TrÆ°á»›c đó Mạnh DÄ© Lam đã biết, mình có tÃnh chiếm hữu mạnh mẽ đối vá»›i Bạch Tá», nhÆ°ng cô cÅ©ng không tìm hiểu nguyên nhân chi tiết, bởi cô cho rằng tÃnh chiếm hữu bất thÆ°á»ng ấy chỉ là do "thói quen".
Cô đã quen vá»›i sá»± nghe lá»i cùng vá»›i sá»± bảo há»™ của Bạch Tá», nên khi mất Ä‘i ngÆ°á»i đó, cô khó tránh khá»i cảm giác khó chịu.
NhÆ°ng ngà y hôm qua, cuối cùng cô cÅ©ng nháºn ra, mình đã đánh giá sai nghiêm trá»ng vị trà của Bạch Tá» trong lòng mình.
Cô trở nên chiếm hữu Bạch TỠbởi vì một cảm xúc khó tả nà o đó, không chỉ đơn giản là do "thói quen".
Mạnh DÄ© Lam cảm thấy, loại cảm xúc nà y có thể đến từ ký ức bị lãng quên trong Ä‘oạn thá»i gian đó, giống nhÆ° tiá»m thức đã được thức tỉnh, khiến cô cà ng ngà y cà ng quan tâm đến Bạch Tá».
NhÆ°ng bây giá», chữ "thÃch" từ trong miệng đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° má»™t chiếc búa nặng nỠđánh và o trái tim Mạnh DÄ© Lam.
Vẻ mặt Bạch Tá» mÆ¡ hồ, vẫn chăm chú nhìn Mạnh DÄ© Lam, chỠđợi câu trả lá»i của đối phÆ°Æ¡ng.
"Là m sao..." Mạnh Dĩ Lam theo thói quen muốn nói "Là m sao có thể", nhưng vừa nói ra được hai chữ, trong lòng lại dâng lên một cảm giác chua xót, khiến cô không thể nói hết câu.
Thế là , cô quyết định thay đổi lá»i nói: "Tôi không..."
"Không thÃch." Bạch Tá» chủ Ä‘á»™ng nói tiếp lá»i còn dang dở, sau đó tá» vẻ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên gáºt gáºt đầu.
Mạnh DÄ© Lam sững sá», có chút phản ứng không kịp.
Vừa rồi Ä‘iá»u cô muốn nói chÃnh là "Không xác định" hoặc "Không biết", chứ không phải dứt khoát phủ nháºn nhÆ° lá»i Bạch Tá».
Lúc nà y Mạnh DÄ© Lam không chỉ cảm thấy chua xót mà còn có chút cáu kỉnh, nhÆ°ng cô không thể mở miệng sá»a lại lá»i nói của Bạch Tá».
Sở dÄ© Bạch Tá» há»i câu nà y là bởi vì trÆ°á»›c khi Mạnh DÄ© Lam thức dáºy, Hầu Tắc Văn đã gá»i cho cô rất nhiá»u tin nhắn phá»ng Ä‘oán nhÆ° "Mạnh DÄ© Lam nhất định thÃch cô", kèm theo đó là nhiá»u lá»i khiêu khÃch, là m Bạch Tá» cảm thấy bất mãn trÆ°á»›c những lá»i đó.
"Tôi chỉ tùy tiện há»i thôi, cô đừng để ý," Bạch Tá» nghiêm túc nói, "Sau khi bị tiêm mÅ©i thuốc đó, vá» chuyện giữa chúng ta, tôi chỉ nhá»› rằng cô vẫn luôn không thÃch tôi, cÅ©ng nhiá»u lần nhấn mạnh không thÃch phụ nữ."
Mạnh DÄ© Lam sững sá», nhÆ°ng trÆ°á»›c khi cô kịp trả lá»i, Bạch TỠđã nói tiếp: "Theo lý thuyết mà nói, lẽ ra cô phải muốn tôi rá»i Ä‘i, nhÆ°ng bây giá» lại luôn... Cho nên tôi má»›i muốn xác nháºn má»™t chút."
Giống nhÆ° Ä‘oà n tà u bị tráºt bánh, Mạnh DÄ© Lam luôn cảm thấy cuá»™c trò chuyện giữa hai ngÆ°á»i đã hoà n toà n Ä‘i sai hÆ°á»›ng, vẻ mặt bình tÄ©nh vốn có của cô có chút thay đổi, nhÆ°ng khi định nói thì phÃa sau lại truyá»n đến tiếng gõ cá»a cùng giá»ng nói: "Mạnh tiểu thÆ°."
Bạch Tá» láºp tức nháºn ra ngÆ°á»i gõ cá»a - Hoa tá»·.
Hai ngÆ°á»i liếc nhìn nhau, Mạnh DÄ© Lam nhanh chóng đè nén cảm xúc có chút hoảng hốt của mình, đứng dáºy mở cá»a.
DÆ°á»ng nhÆ° đã sá»›m Ä‘oán trÆ°á»›c Hoa tá»· sẽ xuất hiện, Mạnh DÄ© Lam rất tá»± nhiên dẫn cô và o nhà : "Má»i và o."
Khi Hoa tá»· nhìn thấy Bạch Tá», cô ấy vẫn không há» tá» ra ngạc nhiên, mà thay và o đó là Mao Mao thò đầu ra khá»i ban công, hình nhÆ° nó nháºn ra Hoa tá»·, nhÆ°ng nó tá» ra không hứng thú, láºp tức quay ngÆ°á»i lại tiếp tục nằm trên ban công hứng gió.
Mạnh DÄ© Lam ngồi trên sofa tiếp chuyện vá»›i Hoa tá»·, nhìn bá» ngoà i có vẻ bình tÄ©nh nhÆ°ng thá»±c ra trong đầu lại bắt đầu lÆ¡ đãng suy nghÄ© vá» lá»i Bạch Tá» vừa nói.
"À, Mạnh tiểu thÆ°..." Hoa tá»· hình nhÆ° muốn nói gì đó, nhÆ°ng lại cảnh giác liếc nhìn Bạch Tá» vẫn Ä‘ang "hiá»n lÆ°Æ¡ng" dá»n dẹp bà n ăn.
"Không sao đâu," Mạnh DÄ© Lam nhẹ nhà ng gáºt đầu, "NgÆ°á»i của tôi."
Cô vốn muốn nói "NgÆ°á»i của mình", lại vô tình nói thà nh "NgÆ°á»i của tôi", mặt Mạnh DÄ© Lam bất giác nóng lên, cô giả vá» nhÆ° không có chuyện gì xảy ra, vô thức nhìn Bạch Tá», má»›i phát hiện đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang cất tấm ảnh cÅ© và o trong túi quần của mình.
Mạnh DÄ© Lam không khá»i nhÃu mà y lại.
"Gần đây phÃa VÄ©nh Thái Ä‘á»™t nhiên ngừng lại hầu hết các hoạt Ä‘á»™ng kinh doanh," Hoa tá»· không nháºn thấy Mạnh DÄ© Lam có vấn Ä‘á» gì, tiếp tục nói, "Hầu nhÆ° tất cả khách hà ng cÅ© Ä‘á»u không thể liên lạc được vá»›i há»."
Kể từ khi xảy ra chuyện ở trại giam, Mạnh DÄ© Lam và ngÆ°á»i của VÄ©nh Thái không còn liên lạc gì nữa, so vá»›i phe Hắc Cầu, VÄ©nh Thái giống nhÆ° má»™t vÅ©ng nÆ°á»›c Ä‘á»ng, không có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì.
Vì váºy, Mạnh DÄ© Lam quyết định nhá» Hoa tá»· giúp cô Ä‘iá»u tra, thỉnh thoảng cô vẫn liên lạc vá»›i Hoa Tá»·, bởi cô khá tin tưởng ngÆ°á»i phụ nữ từng là võ sÄ© nà y.
"Rất nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘ang tung tin đồn," Hoa tá»· nói thêm, "Những vụ nổ gần đây ở thà nh phố B, Ä‘á»u là do VÄ©nh Thái gây ra."
Mạnh DÄ© Lam há»i: "Tình huống của bá»n hỠở vùng mà u Ä‘á» thế nà o rồi?"
"Mặc dù nhìn bỠngoà i không có gì khác biệt, nhưng tôi nghĩ hỠđang chuẩn bị chuyển trại," Hoa tỷ cau mà y lắc đầu, "VỠviệc hỠchuyển đi đâu, tôi hoà n toà n không tra ra được. "
Bạch Tá» Ä‘ang rá»a chén trong bếp, Hoa tá»· thông qua khe cá»a hé mở, nhìn bóng lÆ°ng cô: "NÆ°á»›c ở đây đủ dùng không? NÆ¡i tôi ở, lượng nÆ°á»›c tiêu thụ hà ng ngà y của má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u bị hạn chế."
Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng quay đầu nhìn Bạch Tá», nhÆ°ng Ä‘iá»u cô Ä‘ang nghÄ© tá»›i, chÃnh là lá»i Bạch Tá» vừa nói và hà nh Ä‘á»™ng cất tấm ảnh cÅ© của cô ấy.
Cô luôn có cảm giác, Bạch Tá» sẽ thừa dịp cô không để ý, vụng trá»™m mang theo tấm ảnh kia rá»i Ä‘i.
Mạnh DÄ© Lam táºp trung lại, quay đầu nhìn vá» phÃa Hoa tá»·: "Còn vá» chuyện kia, cô chuẩn bị thế nà o rồi?"
Hoa tá»· sững sá» má»™t lúc, sau đó gáºt gáºt đầu: "Tôi đã há»i lịch trình của tất cả các nhân viên tuần tra trong bảo tà ng nghệ thuáºt. Chuyện nà y khá Ä‘Æ¡n giản."
Mạnh DÄ© Lam vẫn luôn băn khoăn vá» thứ mình đã Ä‘Æ°a cho tiến sÄ© Ngô lúc trÆ°á»›c, cô không muốn Bạch Tá» mạo hiểm, cÅ©ng không muốn tiết lá»™ cho chú Hồng, thế là cô tìm Hoa tá»·, muốn để Hoa tá»· lén lút lẻn và o bảo tà ng nghệ thuáºt, bà máºt lấy thứ đó ra.
"Cô dá»± định dẫn theo bao nhiêu ngÆ°á»i?" Mạnh DÄ© Lam lại há»i.
"Một mình tôi." Hoa tỷ nói.
Mạnh DÄ© Lam nhÃu mà y: "Cô nắm chắc chứ?"
Hoa tỷ thẳng thắn lắc đầu: "Bảy mươi phần trăm."
Lúc nà y Bạch TỠđã rá»a chén xong, cô không để ý đến cuá»™c nói chuyện giữa hai ngÆ°á»i, mà đi thẳng ra ban công, bắt đầu thu dá»n đồ đạc từ phòng trÆ°ng bà y nghệ thuáºt mang vá».
Nhìn thấy cảnh nà y, Mạnh DÄ© Lam cà ng thêm bất an, cô cà ng tin chắc Bạch Tá» Ä‘ang chuẩn bị rá»i Ä‘i.
Lúc nà y, tiếng gõ cá»a lại vang lên.
"Tiểu Lam," giá»ng bà TrÆ°Æ¡ng từ ngoà i cá»a truyá»n đến, "Ta cùng cháu trai Ä‘i lấy nÆ°á»›c, thuáºn tiện có mang vá» má»™t thùng cho cháu."
Mạnh DÄ© Lam ra hiệu cho Hoa tá»· tiếp tục ngồi, sau đó đứng dáºy mở cá»a và cảm Æ¡n bà TrÆ°Æ¡ng.
Bạch Tá» Ä‘ang thu dá»n đồ đạc, nghe thấy tiếng Ä‘á»™ng liá»n nhanh chóng bÆ°á»›c ra cá»a, thay Mạnh DÄ© Lam nháºn lấy má»™t thùng nÆ°á»›c lá»›n từ ngÆ°á»i cháu trai đứng đằng sau bà TrÆ°Æ¡ng.
Khi nhìn thấy khuôn mặt của đối phÆ°Æ¡ng, Bạch Tá» có chút giáºt mình, nhÃu mà y suy nghÄ© và i giây, cô láºp tức nhá»› ra - mấy ngà y trÆ°á»›c, lúc Mạnh DÄ© Lam lần đầu tiên chở cô bằng xe máy ra ngoà i, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà y chÃnh là ngÆ°á»i đứng trên ban công tầng 6, nhìn chằm chằm Mạnh DÄ© Lam tháºt lâu.
Bạch TỠcảm thấy có chút khả nghi, trong lòng âm thầm ghi nhớ, nhưng ngoà i mặt vẫn bình tĩnh.
Sau khi bà TrÆ°Æ¡ng và cháu trai rá»i Ä‘i, Mạnh DÄ© Lam đóng cá»a lại, nhìn Bạch Tá» bÆ°ng nÆ°á»›c và o bếp.
Sá»± khó chịu trong lòng rốt cuá»™c không thể kìm nén được nữa, Mạnh DÄ© Lam không để ý còn Ä‘ang nói chuyện cùng Hoa tá»·, cô xoay ngÆ°á»i Ä‘i theo Bạch Tá» và o phòng bếp, có chút vá»™i và ng khép cá»a lại.
Bạch Tá» vừa má»›i cất cái thùng Ä‘i, đã nghe thấy Mạnh DÄ© Lam ở phÃa sau nhẹ giá»ng há»i: "Tấm ảnh đâu?"
Bạch Tá» sững sá»: "A?"
"ÄÆ°a tấm ảnh cho tôi." Mạnh DÄ© Lam nói.
"Tại sao?" Bạch Tá» nhÃu mà y.
Mạnh DÄ© Lam không thể giải thÃch được mình muốn là m gì, nhÆ°ng không hiểu sao cô lại cảm thấy nếu giữ được tấm ảnh đó, Bạch Tá» có lẽ sẽ không rá»i Ä‘i.
HÆ¡n nữa, từ lúc Ä‘Æ°a tấm ảnh ra, cô luôn cảm thấy trong lòng rất không nỡ - đó là thứ duy nhất có thể chứng minh giữa cô và Bạch Tá» có quan hệ vá»›i nhau, cô muốn bảo quản nó tháºt tốt.
"Cô muốn Ä‘i thì Ä‘i, nhÆ°ng tấm ảnh phải để lại." Mạnh DÄ© Lam nói xong, liá»n bÆ°á»›c vá» phÃa trÆ°á»›c.
Bạch TỠđứng trÆ°á»›c bếp lò sững sá», dÆ°á»ng nhÆ° hình ảnh Mạnh DÄ© Lam vá»›i vẻ uy hiếp Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa cô sau khi đẩy ngã xe máy ngà y hôm qua lại hiện lên, tuy nhiên lần nà y đối phÆ°Æ¡ng không nắm lấy cổ áo cô, mà là đưa tay và o trong túi quần của cô.
Bạch Tá» muốn giÆ¡ tay ngăn cản, lại sợ dùng quá nhiá»u lá»±c sẽ là m đối phÆ°Æ¡ng bị Ä‘au, hai ngÆ°á»i cứ thế không ngừng lôi kéo.
Mạnh DÄ© Lam không tìm được tấm ảnh, liá»n đút tay và o túi quần còn lại của Bạch Tá», nhÆ°ng vẫn không tìm thấy gì.
Cà ng ngà y Mạnh DÄ© Lam cà ng mất kiên nhẫn, giống nhÆ° không tìm được tấm ảnh kia, Bạch Tá» sẽ biến mất ngay láºp tức: "Cô giấu tấm ảnh ở đâu?"
Sau má»™t khắc, Mạnh DÄ© Lam tá»±a hồ mất Ä‘i lý trÃ, cô bất chấp giÆ¡ tay thá»c và o trong quần Bạch Tá».
Lúc nà y, cá»a phòng bếp Ä‘á»™t nhiên có tiếng gõ.
Bạch Tá» bị Mạnh DÄ© Lam ép và o bếp, hoảng sợ mở to mắt nhìn, nhÆ°ng tiếng gõ cá»a khiến cô không dám phát ra âm thanh nà o.
"Mạnh tiểu thÆ°," Hoa tá»· ngoà i cá»a trầm giá»ng nói, "Tôi nghÄ©, tôi phải nhắc nhở các cô má»™t chuyện. Cháu trai của bà lão vừa rồi..."
Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»™t nhiên thanh tỉnh lại, nhÆ°ng cô vẫn chÆ°a kịp rút tay ra khá»i quần của Bạch Tá».
PhÃa sau hai ngÆ°á»i, cánh cá»a chầm cháºm được Hoa tá»· mở ra: "Nếu tôi nhìn không lầm, hắn ta hẳn là ngÆ°á»i biến dị đã được Liêu VÅ© Nhu..."
Bạch Tá» và Mạnh DÄ© Lam vẫn giữ nguyên tÆ° thế lôi kéo nhau, cả hai quay đầu nhìn Hoa tá»·, ba ngÆ°á»i ngây ngốc tại chá»—, không nhúc nhÃch.
Hoa tá»· sắt mặt không thay đổi, nhìn chằm chằm và o bà n tay Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang nhét và o quần Bạch Tá», suy nghÄ© trong đầu đã sá»›m bay mất, nhÆ°ng vẫn theo quán tÃnh nói ra mấy chữ còn lại: "Cứu Ä‘i..."
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Äợi lâu quá, oooooooo.
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Hãy táºp trung nhiá»u hÆ¡n và o những Ä‘iá»u khiến bạn hạnh phúc.
—
Äôi lá»i lảm nhảm của editor: NhÆ° các bạn thấy đó 😂 Mạnh tiểu thÆ° tánh nóng nhÆ° kem 😂