- Trang chủ
- Trá»i Tối
- Chương 54: C54: Ngược lại
Tác giả:
Sở dĩ Bạch TỠnhất quyết muốn đi cùng Ngô phu nhân là vì cô cảm thấy lão phu nhân nà y có gì đó không ổn.
NhÆ°ng trên thá»±c tế thì má»i chuyện vẫn bình thÆ°á»ng.
Ngô phu nhân dẫn cô đến má»™t căn phòng nhá» trên lầu, cúi xuống lấy từ trong két ra má»™t cái tủ nhá» bằng sắt có khóa, rồi Ä‘Æ°a cho Bạch Tá».
Nó thá»±c sá»± rất nặng, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng khó mà nhấc lên được.
MÆ°á»i phút sau, Bạch Tá» bê tủ sắt Ä‘i theo Ngô phu nhân trở vá» phòng là m việc.
Mạnh DÄ© Lam và Lâm Khúc Vi vẫn Ä‘ang lục tìm các loại tà i liệu trong căn phòng là m việc kỳ ảo nà y, nhÆ°ng bầu không khà giữa hai ngÆ°á»i có chút quái dị, nói chÃnh xác là tâm trạng của Mạnh DÄ© Lam có chút quái dị.
Sau khi Bạch Tá» và o cá»a, cô nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam lạnh lùng nhìn mình, sau đó liếc nhìn chiếc tủ sắt.
Ngô phu nhân thở dà i nói: "Mấy đứa à , ta không biết chìa khóa của chiếc tủ sắt nà y ở đâu. Có lẽ nó được ông ấy giấu ở đâu đó trong phòng là m việc nà y. Äà nh phải để mấy đứa tốn công tìm."
Sắc mặt của Mạnh DÄ© Lam vẫn không thay đổi, thấp giá»ng nói: "Bây giá» hÆ¡i muá»™n rồi, cháu nghÄ© hôm nay dừng ở đây thôi, hôm khác lại là m phiá»n Ngô phu nhân."
"Äược rồi," Ngô phu nhân gáºt đầu, thần sắc lá»™ vẻ mệt má»i hÆ¡n trÆ°á»›c, "Hôm nay... Cảm Æ¡n mấy đứa."
"Ngô phu nhân," Lâm Khúc Vi đỠnghị, "Nơi nà y hiện tại chỉ có một mình bà , cháu cảm thấy hơi bất an, hay là ..."
"Äừng lo lắng," Ngô phu nhân lắc đầu, "Ta đã già nhÆ°ng đầu óc vẫn còn minh mẫn, đừng lo lắng."
Mạnh DÄ© Lam trá»±c tiếp Ä‘Æ°a ra quyết định: "Ngô phu nhân, để cháu giúp bà báo cho công ty Hắc Cầu, để há» xá» lý giúp sá»± việc ở đây. Tất nhiên, toà n bá»™ quá trình sẽ được giữ bà máºt, trong khoảng thá»i gian tiếp theo, há» cÅ©ng sẽ lo việc bảo vệ an toà n cho bà ở đây, bà cảm thấy thế nà o?"
Ngô phu nhân do dá»± má»™t lúc rồi gáºt đầu: "Äược, là m phiá»n cháu."
Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng gáºt đầu, không nói nữa.
Bạch Tá» nhìn Mạnh DÄ© Lam, cảm thấy dÆ°á»›i khuôn mặt lãnh đạm đó, dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t cảm xúc cá»±c kỳ mãnh liệt nà o đó Ä‘ang bị đè nén, giống nhÆ° khoảng lặng ngắn ngủi trÆ°á»›c cÆ¡n giông bão.
Trên Ä‘Æ°á»ng vá» nhà , Lâm Khúc Vi vừa lái xe vừa thì thầm: "Chuyện hôm nay... Tháºt là m cho ngÆ°á»i ta..." Anh thở dà i tháºt sâu, "Không ngá» rằng tôi tháºm chà còn chÆ°a kịp gặp được ông ấy lần cuối, sau khi trở lại thà nh phố B, tôi chỉ liên lạc vá»›i ông ấy bằng đồng hồ, tháºm chà còn chÆ°a kịp ăn bữa cÆ¡m..."
Mạnh DÄ© Lam dÆ°á»ng nhÆ° không nghe thấy lá»i nói của Lâm Khúc Vi, cô im lặng nhìn ra ngoà i xe, cho đến lúc Lâm Khúc Vi chở cô và Bạch Tá» trở lại cổng khu dân cÆ°, cảm xúc kỳ lạ của Mạnh DÄ© Lam vẫn Ä‘ang tiếp tục kéo dà i.
Sau khi Lâm Khúc Vi xuống xe, anh không nói má»™t lá»i đóng tà i liệu, chuẩn bị Ä‘i theo Mạnh DÄ© Lam và Bạch Tá» và o cổng.
Mạnh Dĩ Lam đột nhiên dừng lại, chỉ và o cổng khu dân cư, nói với anh: "Cứ để đồ ở đây là được rồi, anh trở vỠđi. Cảm ơn anh đã vất vả."
"Loại công việc nặng nhá»c nà y giao cho nam nhân chúng tôi," Lâm Khúc Vi mỉm cÆ°á»i, sau đó có chút xấu hổ nói: "DÄ© Lam, đừng để trong lòng những lá»i tôi nói ở phòng là m việc. Tôi chỉ là ..."
Äối phÆ°Æ¡ng còn chÆ°a kịp nói xong, Mạnh DÄ© Lam bá»—ng nhiên nhÃu mà y, nhắm mắt lại, nhẹ nhà ng báºt cÆ°á»i má»™t tiếng.
"Dĩ Lam?" Lâm Khúc Vi có vẻ bối rối.
"Sắp đến giá» giá»›i nghiêm rồi," Mạnh DÄ© Lam vẻ mặt mệt má»i mở mắt ra, lặp lại lá»i vừa nói: "Cứ để đồ ở đây là được rồi, anh trở vá» Ä‘i. Cảm Æ¡n anh đã vất vả."
Lâm Khúc Vi còn muốn nói thêm gì đó, nhÆ°ng khà thế áp bức của Mạnh DÄ© Lam lại buá»™c anh phải đặt thứ Ä‘ang cầm trong tay xuống, sau đó anh xấu hổ cÆ°á»i nói: "Váºy ngà y mai tôi cùng em Ä‘i..."
"Mấy ngà y tá»›i đây tôi còn có việc khác phải là m, vá» sau sẽ liên lạc vá»›i anh." Mạnh DÄ© Lam nói xong, ngồi xổm xuống, dùng sức bÆ°ng lên những thứ mà Lâm Khúc Vi vừa rồi còn thở hổn hển cầm trên tay, sau đó không thay đổi nét mặt, xoay ngÆ°á»i lại, bÆ°á»›c và o cổng.
Bạch TỠđang mang tủ sắt, nhìn Lâm Khúc Vi có chút bối rối, rồi im lặng đi theo Mạnh Dĩ Lam.
"Váºy mấy ngà y tá»›i..." Lâm Khúc Vi không há» từ bá» lá»›n tiếng nói thêm, "Tôi sẽ sắp xếp lại những tin tức mà tôi phụ trách, sau đó chúng ta sẽ tìm thá»i gian để trao đổi."
Mạnh DÄ© Lam không trả lá»i, cÅ©ng không quay đầu lại.
Sau khi hai ngÆ°á»i Ä‘i được má»™t quãng ngắn rồi rẽ và o chá»— ngoặt, Lâm Khúc Vi vẫn đứng trÆ°á»›c cổng đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng hai ngÆ°á»i, Bạch Tá» nhanh chóng bÆ°á»›c tá»›i, giáºt lấy váºt nặng từ tay Mạnh DÄ© Lam.
"Cô..."
Bạch Tá» vá»™i và ng xách váºt nặng tiến lên phÃa trÆ°á»›c, bình tÄ©nh nói: "Những công việc nặng nhá»c nà y nên giao cho nữ nhân không có vết thÆ°Æ¡ng do đạn bắn trên tay là m. Äi thôi."
Mạnh DÄ© Lam phải mất năm giây má»›i hiểu được ý của Bạch Tá», không hiểu sao cÆ¡n tức giáºn khó hiểu trong lòng Ä‘á»™t nhiên tiêu tán Ä‘i rất nhiá»u, sau khi sững sá» má»™t hai giây, cô nhanh chóng Ä‘i theo Bạch Tá» lên lầu.
Mao Mao ở nhà thấy hai ngÆ°á»i vá», nhe răng kêu lên và i tiếng, sau đó vá»— mạnh và o mông Bạch Tá», nhÆ° muốn trách cô đã bá» nó ở nhà cả ngà y.
Mạnh DÄ© Lam vừa và o nhà liá»n tiến đến phòng ngủ, sau đó vá»™i và ng Ä‘i và o phòng tắm.
Sau đó, Mạnh DÄ© Lam trở lại phòng khách vá»›i vẻ mệt má»i, cô dùng bữa tối do Bạch Tá» nấu rồi ngồi trên ghế sofa nhắm mắt nghỉ ngÆ¡i.
Má»™t lúc sau, dÆ°á»ng nhÆ° nhá»› ra Ä‘iá»u gì đó, liá»n nhìn Bạch Tá» Ä‘ang ngồi ở bên kia sofa gãi lÆ°ng cho Mao Mao, há»i: "Lúc Ä‘i lấy tủ sắt, Ngô phu nhân có nói gì hay là m gì vá»›i cô không?"
Bạch TỠnhìn Mạnh Dĩ Lam: "Cô cũng thấy bà ấy kỳ quái hả?"
Mạnh DÄ© Lam không nói gì, xem nhÆ° là thừa nháºn.
"Bà ấy bình thÆ°á»ng," Bạch Tá» nói, "Bà ấy không có gì bất thÆ°á»ng cả."
Vừa dứt lá»i, đồng hồ của Bạch Tá» chợt lóe lên, có ngÆ°á»i gá»i tin nhắn cho cô.
Mạnh Dĩ Lam nhướng mà y.
Bạch TỠđẩy Mao Mao trong ngực xuống đất, giơ đồng hồ lên thì thấy đó là tin nhắn của Lão Mao.
"Tiểu Bạch, ta quyết định rá»i khá»i thà nh phố B, có cÆ¡ há»™i sẽ gặp lại ngÆ°Æ¡i."
Bạch Tá» nhÃu nhÃu mà y, Ä‘ang định trả lá»i, nhÆ°ng lại nhạy bén cảm nháºn được luồng không khà u ám từ đâu đó Ä‘ang truyá»n tá»›i gần mình, cô ngẩng đầu thấy Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang nhìn mình chằm chằm.
"Sao váºy?" Bạch Tá» há»i.
"Không có gì." Mạnh Dĩ Lam cúi đầu nhìn Mao Mao đang nằm dưới sà n gặm ngón chân.
Bạch Tá» nhÃu nhÃu mà y, lại cúi đầu nhìn đồng hồ Ä‘eo tay.
Mạnh DÄ© Lam lại vu vÆ¡ há»i: "Lão Mao má»i cô uống bia?"
Bạch TỠcũng không ngẩng đầu lên: "Không có."
Hai ngÆ°á»i im lặng năm giây, Mạnh DÄ© Lam rốt cuá»™c lại chuyển sá»± chú ý vá» phÃa Bạch Tá».
Lại cảm thấy có gì đó không ổn, Bạch Tá» lần thứ hai ngẩng đầu lên, phát hiện sắc mặt Mạnh DÄ© Lam không có bao nhiêu thay đổi, sau khi hai ngÆ°á»i nhìn nhau má»™t lúc, Bạch Tá» nghi ngá» há»i: "Sao váºy?"
Mạnh DÄ© Lam giÆ¡ tay xoa xoa thái dÆ°Æ¡ng, thấp giá»ng nói: "Có thể phiá»n cô giúp tôi đặt những tà i liệu đó lên bà n được không?" Cô chỉ và o chiếc túi nặng trÄ©u mà Bạch Tá» vừa mang vá»: "Trong hai ngà y, chúng ta phải nhanh chóng xem xong hết."
Bạch Tá» cất đồng hồ, láºp tức Ä‘em túi tà i liệu đổ hết lên bà n.
Hà ng chục xấp tà i liệu và hÆ¡n chục cuốn sách Ä‘á»™t nhiên lấp đầy toà n bá»™ mặt bà n, Bạch Tá» - ngÆ°á»i từng bị bắn và o tim liên tiếp ba phát cÅ©ng chÆ°a bao giá» cau mà y, Bạch Tá» không khá»i ngượng ngùng thuyết phục: "Äêm nay nghỉ ngÆ¡i sá»›m má»™t chút Ä‘i, để ngà y mai hẳn xem nha?"
Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»™t nhiên hÆ¡i nâng cao giá»ng, không khách khà há»i: "Ngà y mai chúng ta phải chạy đến bảo tà ng nghệ thuáºt để tìm đồ. Cô cho rằng tôi còn nhiá»u thá»i gian để lãng phà sao?!"
Bạch Tá» sá»ng sốt má»™t chút, sau đó há»i: "Không phải cô nói đây Ä‘á»u là tà i liệu nghiên cứu vá» ngÆ°á»i biến dị sao? Nếu nhÆ° là vì tôi, tháºt sá»± không cần gấp nhÆ° váºy đâu, không nên thức đêm Ä‘á»c."
Mạnh DÄ© Lam vốn dÄ© cảm thấy thái Ä‘á»™ của mình không tốt lắm, Ä‘ang định xin lá»—i, sau khi nghe được Ä‘iá»u nà y lại cảm thấy trong lòng má»™t tráºn tÃch tụ.
Mạnh DÄ© Lam vẫn chÆ°a cho Bạch Tá» xem tấm ảnh cÅ© đó, cÅ©ng chÆ°a nói cho cô ấy biết tin tức vá» vụ há»a hoạn mà cô vô tình Ä‘á»c được.
Mà bây giá», lại thêm má»™t chuyện nữa mà mình không thể nhá»› được... Có "thứ" nà o đó mà bản thân đã giao cho tiến sÄ© Ngô bảo quản.
Sau khi Ä‘á»c được tin tức vá» vụ há»a hoạn liên quan đến Bạch Tá», Mạnh DÄ© Lam láºp tức tin rằng không có lý do gì mà Bạch Tá» lại lên kế hoạch phóng há»a để giết cha mẹ mình.
Giống như trước kia cô đã từng chắc chắn Lâm Khúc Vi sẽ không bao giỠliên quan đến vụ án tham nhũng.
NhÆ°ng hiện tại trà nhá»› của Bạch Tá» không còn hoà n chỉnh, Mạnh DÄ© Lam lo lắng tin tức nà y sẽ ảnh hưởng đến cảm xúc của cô ấy, cho nên cô quyết định đợi đến khi Ä‘iá»u tra rõ rà ng vá» vụ việc má»›i cho Bạch Tá» biết chuyện nà y.
Tuy nhiên, Mạnh DÄ© Lam lại không có lý do hay quyá»n hạn gì để giấu tấm ảnh cÅ© vốn thuá»™c vá» Bạch Tá».
NhÆ°ng khi Mạnh DÄ© Lam nhá»› lại thái Ä‘á»™ cá»±c kỳ chán ghét của mình đối vá»›i Bạch Tá» trÆ°á»›c kia, còn có cách đây không lâu, cô vì muốn báo đáp ân huệ của đối phÆ°Æ¡ng để nhanh chóng cắt đứt liên hệ, Mạnh DÄ© Lam cà ng ngà y cà ng sợ hãi không dám đối mặt vá»›i "sá»± tháºt" do tấm ảnh cÅ© mang lại - má»™t số "sá»± tháºt" vá» mối quan hệ giữa cô và Bạch Tá», chắc chắn là không há» Ä‘Æ¡n giản.
Ngược lại, theo quan Ä‘iểm hiện tại của Bạch Tá», hai ngÆ°á»i há» không có mối quan hệ nà o khác ngoà i việc bị rà ng buá»™c bởi cái gá»i là vị trà "trợ lý".
Má»i chuyện dÆ°á»ng nhÆ° đã đảo ngược, giỠđây Bạch Tá» không há» hay biết gì, mà trong lòng Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng đã tá»± trói buá»™c mình và Bạch Tá» và o má»™t con tà u Ä‘ang chìm.
Mạnh Dĩ Lam đang trầm tư nghe thấy Bạch TỠở bên cạnh nói: "Hay là cô vỠphòng nghỉ ngơi trước đi, tôi sẽ xem."
Mạnh Dĩ Lam đang muốn nói, bỗng nhiên cau mà y cúi đầu, đưa tay che bụng.
Bạch Tá» vừa má»›i cầm má»™t cuốn sách lên, láºp tức quay đầu lại, cau mà y há»i: "Có phải là tá»›i ngà y đó không?"
Mạnh DÄ© Lam nhắm mắt lại, chịu Ä‘á»±ng cÆ¡n Ä‘au dữ dá»™i ở bụng dÆ°á»›i, má»™t lúc lâu sau má»›i gáºt đầu.
Bạch Tá» cuối cùng cÅ©ng hiểu tại sao Mạnh DÄ© Lam lại có gì đó không đúng nhÆ° váºy, chắc chắn cô ấy đã bắt đầu cảm thấy khó chịu từ lúc ở phòng là m việc của tiến sÄ© Ngô, ngÆ°á»i nà y rõ rà ng là rất sợ Ä‘au, nhÆ°ng vẫn bình tÄ©nh chịu Ä‘á»±ng cho đến bây giá».
"Váºy cô vá» phòng nghỉ ngÆ¡i Ä‘i." Bạch TỠđặt cuốn sách trong tay xuống.
Mạnh DÄ© Lam hÃt má»™t hÆ¡i, chịu Ä‘á»±ng Ä‘au Ä‘á»›n, cau mà y Ä‘Æ°a tay lấy má»™t xấp tà i liệu, vừa định mở ra, cô cảm giác được hÆ¡i thở của Bạch Tá» Ä‘á»™t nhiên đến gần, sau đó, má»™t đôi tay ấm áp và rắn chắc ôm lấy eo cô nâng lên.
Tay chân Mạnh DÄ© Lam vốn dà i, bây giá» có chút cuá»™n tròn trong lòng Bạch Tá», Mạnh DÄ© Lam đầu óc trống rá»—ng buông táºp tà i liệu trong tay ra, theo bản năng ôm chặt lấy cổ Bạch Tá».
Trong phút chốc, cả hai dÆ°á»ng nhÆ° quay trở lại ngà y mà há» gặp nhau trên sân thượng hÆ¡n má»™t năm vá» trÆ°á»›c.
Mạnh DÄ© Lam còn chÆ°a lấy lại tinh thần, cô đã bị ngÆ°á»i kia kiên quyết bế trở lại giÆ°á»ng ngủ, sau đó Bạch Tá» không chút lÆ°u luyến buông cô ra: "Trong nhà có túi chÆ°á»m nóng không?"
Toà n thân Mạnh DÄ© Lam cứng Ä‘á», máy móc lắc đầu.
Bạch Tá» mÃm môi nhÆ° Ä‘ang suy nghÄ© Ä‘iá»u gì đó, sau đó lấy chăn đắp cho Mạnh DÄ© Lam, rồi xoay ngÆ°á»i rá»i khá»i phòng ngủ mà không nói má»™t lá»i.
"Nà y..." Mạnh DÄ© Lam nằm trên giÆ°á»ng nhẹ nhà ng kêu má»™t tiếng, nhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng không có phản ứng.
Ngay lúc Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang co ngÆ°á»i lại vì cÆ¡n Ä‘au dữ dá»™i ở bụng, Bạch Tá» nhanh chóng trở lại phòng ngủ, trên tay cầm má»™t chiếc ấm cÅ© chứa đầy nÆ°á»›c nóng được quấn trong má»™t cái khăn nhá».
"Dùng tạm cái nà y trước đi." Bạch TỠnhấc chăn lên, đặt ấm nước có quấn khăn trực tiếp lên bụng Mạnh Dĩ Lam.
HÆ¡i nóng ấm áp Ä‘á»™t nhiên lan trà n trên bụng, cÆ¡n Ä‘au của Mạnh DÄ© Lam bá»—ng nhiên tan biến dần Ä‘i rất nhiá»u.
Cô Ä‘ang định cảm Æ¡n Bạch Tá», lại thấy đồng hồ của đối phÆ°Æ¡ng lại nhấp nháy, sau đó Bạch TỠđứng ở bên giÆ°á»ng dùng đồng hồ nhắn tin vá»›i "ai đó".
"TrÆ°á»›c khi ra ngoà i nhá»› tắt đèn giúp tôi." Mạnh DÄ© Lam xoay ngÆ°á»i, nhắm mắt lại, lạnh nhạt nói: "Cảm Æ¡n."
Bạch Tá» Ä‘i tá»›i cá»a, dÆ°á»ng nhÆ° rốt cuá»™c đã Ä‘oán ra được Ä‘iá»u gì, cô quay đầu lại: "Là Lão Mao gá»i tin nhắn cho tôi, hắn sắp rá»i khá»i thà nh phố B, nên tôi đã tạm biệt hắn."
Có lẽ Mạnh DÄ© Lam lo lắng mình sẽ gặp rắc rối không cần thiết khi liên lạc vá»›i má»™t số ngÆ°á»i không rõ rà ng, cho nên Bạch Tá» chỉ Ä‘Æ¡n giản giải thÃch.
Nói xong không đợi ngÆ°á»i kia đáp lại, cô đã tắt đèn, đóng cá»a lại rồi quay ngÆ°á»i trở lại phòng khách.
Mao Mao đã nằm phịch xuống ghế sofa ngáy o o, Bạch TỠngồi và o bên cạnh nó, nhìn lượng tà i liệu khổng lồ trước mặt, khẽ thở dà i.
Cô mở táºp tà i liệu mà Mạnh DÄ© Lam vừa định xem, liếc nhìn tiêu Ä‘á» - "Nghiên cứu vá» kiến ​​tạo mảng toà n cầu và môi trÆ°á»ng cổ địa lý trong ká»· nguyên trá»i tối."
Trá»i tối ká»·.*
Bạch Tá» nhìn chằm chằm ba chữ nà y Ãt nhất mÆ°á»i giây, sau đó nhanh chóng Ä‘á»c tiếp mÆ°á»i mấy dòng bên dÆ°á»›i, Ä‘áºp và o mắt cô là má»™t đống câu từ sâu sắc xen lẫn rất nhiá»u thuáºt ngữ chuyên môn mà Bạch Tá» căn bản không thể nà o hiểu được.
Äá»™t nhiên, trong phòng ngủ vang lên má»™t tiếng gá»i nhẹ nhà ng: "Bạch Tá»."
"A?" Bạch TỠthản nhiên đáp lại.
Äối phÆ°Æ¡ng lại nói: "Mang mấy cuốn sách tá»›i đây."
Bạch Tá» nhÃu mà y, nhÆ°ng cô chỉ có thể bất đắc dÄ© cầm theo mấy cuốn sách Ä‘i và o phòng ngủ.
Cô đặt mấy cuốn sách lên tủ đầu giÆ°á»ng, Ä‘ang định rá»i Ä‘i thì nghe Mạnh DÄ© Lam nói: "Cô cÅ©ng đến đây Ä‘á»c cùng Ä‘i."
Bạch TỠđứng ở cá»a do dá»± hồi lâu, cuối cùng bất đắc dÄ© trở lại giÆ°á»ng, trá»±c tiếp ngồi trên mặt sà n.
Láºp tức phÃa sau truyá»n đến má»™t hÆ¡i thở nặng ná», Bạch Tá» quay ngÆ°á»i lại, nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam cau mà y nhìn mình, vá»— vá»— giÆ°á»ng, trầm giá»ng nói: "Lên đây Ä‘á»c."
Thế là Bạch Tá» cầm lấy táºp tà i liệu, ngồi ở mép giÆ°á»ng đối diện, cách Mạnh DÄ© Lam gần hai mét.
Sau đó, phòng ngủ rơi và o im lặng, không ai lên tiếng.
Mặc dù cả hai Ä‘á»u cầm tà i liệu Ä‘á»c, nhÆ°ng tháºt ra cả hai Ä‘á»u không Ä‘á»c được chữ nà o.
Bạch Tá» không giá»i Ä‘á»c tà i liệu, đối mặt vá»›i những cuốn sách chuyên sâu mà cô chÆ°a từng tiếp xúc bao giá», còn khó hÆ¡n việc yêu cầu cô tiêu diệt mÆ°á»i tên dị nhân cao hai mét cùng má»™t lúc.
Nhưng xét đến việc cô là "trợ lý" của Mạnh Dĩ Lam, đây lại là thông tin liên quan đến mình, nên cô cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.
Còn Mạnh DÄ© Lam sở dÄ© không Ä‘á»c được chữ nà o là vì cô ấy cứ nhìn chằm chằm và o gÆ°Æ¡ng mặt của Bạch Tá».
Nháºn thấy Bạch Tá» cau mà y cà ng ngà y cà ng sâu, Mạnh DÄ© Lam rốt cuá»™c nói: "Bạch Tá», nếu tháºt sá»± không tìm được anh trai... Cô định sẽ thế nà o?"
Bạch TỠquay đầu lại: "Cái gì sẽ thế nà o?"
"Tình hình bây giá»," Mạnh DÄ© Lam nghiêng ngÆ°á»i vá» phÃa Bạch Tá», "Không dá»… tìm được ngÆ°á»i."
"Váºy cứ tiếp tục tìm." Bạch Tá» nhà n nhạt nói.
Mạnh Dĩ Lam cau mà y: "Bất chấp tất cả, tiếp tục tìm kiếm?"
Bạch Tá» gáºt đầu.
"Nếu tháºt sá»± không tìm được thì sao? Thay vì lãng phà thá»i gian..." Mạnh DÄ© Lam thở dà i, ngáºp ngừng nói: "Cô có từng nghÄ© đến việc tìm má»™t nÆ¡i yên ổn để sống, không nhất thiết phải ở thà nh phố B, mà là ở những khu vá»±c mà u xanh khác..."
Bạch Tá» cắt ngang câu há»i của Mạnh DÄ© Lam: "Nếu không tìm được anh trai, tôi sẽ cảm thấy mình... Cùng thế giá»›i nà y mất Ä‘i liên lạc."
Mạnh DÄ© Lam hÆ¡i giáºt mình.
"Cô còn nhá»› ngà y chúng ta gặp nhau trên sân thượng không?" Bạch Tá» há»i.
Mạnh DÄ© Lam gáºt đầu, cô Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là nhá»› rõ.
Má»™t năm trÆ°á»›c, trÆ°á»›c khi virus Ä‘á»™t biến chÃnh thức bùng phát, hai ngÆ°á»i đã gặp nhau trên sân thượng.
"Ngà y hôm đó," Bạch Tá» nhà n nhạt nói: "Tháºt ra tôi muốn từ chá»— đó nhảy xuống."
DÆ°á»ng nhÆ° nghe thấy ảo giác gì đó, Mạnh DÄ© Lam hé miệng, nhÆ°ng lại không phát ra má»™t âm thanh nà o.
"Mặc dù hiện tại tôi không nhá»› rõ nguyên nhân cụ thể," Bạch Tá» lại nhÃu nhÃu mà y nhìn Mạnh DÄ© Lam, "NhÆ°ng tôi biết, cô chÃnh là lý do khiến tôi quyết định sống tiếp."
Hai ngÆ°á»i đối mặt nhìn nhau, lúc nà y Mạnh DÄ© Lam cảm giác nhÆ° trái tim mình Ä‘á»™t nhiên bị đối phÆ°Æ¡ng siết chặt.
NhÆ°ng vẻ mặt Bạch Tá» lại có chút lãnh đạm, tá»±a nhÆ° Ä‘ang nói chuyện gì đó không quan trá»ng: "Lúc ấy cô chÃnh là lý do quan trá»ng nhất khiến tôi muốn giữ liên lạc vá»›i thế giá»›i."
"NhÆ°ng bây giá»," Mạnh DÄ© Lam chÆ°a kịp trả lá»i, Bạch TỠđã cúi đầu nói: "Tôi tìm không được lý do nà y."
Ãnh mắt của hai ngÆ°á»i hÆ¡i dá»i Ä‘i, Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»™t nhiên cảm thấy trái tim mình nhÆ° bị ném xuống vá»±c sâu... Äang không ngừng rÆ¡i xuống.
Hóa ra cô từng là lý do quan trá»ng khiến Bạch Tá» muốn giữ liên lạc vá»›i thế giá»›i nà y.
NhÆ°ng bây giá», cô không còn là "lý do" ấy nữa.
Không hiểu sao, Mạnh Dĩ Lam lại muốn cho Bạch TỠxem tấm ảnh cũ đó.
Cô muốn Bạch Tá» biết, rằng hỠđã quen nhau hÆ¡n mÆ°á»i năm trÆ°á»›c, cô muốn Bạch Tá» ngay láºp tức nhá»› lại quá khứ, đồng thá»i yêu cầu cô kể lại má»i chuyện đã xảy ra giữa hai ngÆ°á»i.
"Bạch Tá», tháºt ra tôi..." Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang định lấy tấm ảnh trong tủ đầu giÆ°á»ng ra, Bạch Tá» Ä‘á»™t nhiên Ä‘Æ°a tay qua lấy táºp tà i liệu trong tay Mạnh DÄ© Lam, nói: "Äây là tên cha tôi."
Mạnh Dĩ Lam cúi đầu nhìn mấy chữ mà Bạch TỠchỉ và o - Bạch CỠNiên.
Chú thÃch:
Trá»i tối ká»·* (黑天纪): Là má»™t khoảng thá»i gian nhất định mặt trá»i bị mất Ä‘i ánh sáng.
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Nó là của bạn, chỉ là sẽ đến sớm hay muộn.