- Trang chủ
- Trá»i Tối
- ChÆ°Æ¡ng 53: C53: Äặc biệt dÃnh ngÆ°á»i
Tác giả:
Phòng là m việc vốn tưởng chừng nhÆ° có chút giả tưởng vì những chú cá heo trong bể nÆ°á»›c, bá»—ng trở nên trà n ngáºp bầu không khà ngá»™t ngạt, sau khi má»i ngÆ°á»i phát hiện ra lá»— máu trên chiếc ghế da.
Mặt Ngô phu nhân biến sắc trong nháy mắt, không nhịn được muốn tiến lên phÃa trÆ°á»›c kiểm tra, vừa Ä‘i được ná»a bÆ°á»›c, Bạch Tá» láºp tức thấp giá»ng ngăn cản bà : "Äừng qua đó. "
Vừa má»›i và o cá»a, Bạch Tá» liá»n nghe thấy má»™t tiếng thở dốc cá»±c kỳ nhẹ.
Lúc đầu cô không để ý lắm, nhÆ°ng bây giá», ngoà i vết máu trên lÆ°ng ghế, cô còn phát hiện ra tiếng thở khò khè của tiến sÄ© Ngô phát ra từ phÃa sau bà n là m việc.
Bạch TỠđang định bước tới thì bị Mạnh Dĩ Lam nắm lấy cổ tay.
Trong mắt Mạnh DÄ© Lam có chút bất an nhìn Bạch Tá», nhÆ°ng cô không nói nên lá»i ngăn cản đối phÆ°Æ¡ng tiến tá»›i, chỉ nhìn chằm chằm, lá»±c nắm trong tay dần dần tăng lên.
Tuy biết Bạch TỠđã không còn là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, sẽ không dá»… dà ng bị thÆ°Æ¡ng tổn, nhÆ°ng má»—i lần gặp nguy hiểm, nhìn thấy đối phÆ°Æ¡ng luôn bất chấp lao tá»›i phÃa trÆ°á»›c, Mạnh DÄ© Lam không nhịn được lo lắng, sợ rằng ngÆ°á»i nà y sẽ Ä‘á»™t ngá»™t nhảy ra khá»i cá»a sổ bá» Ä‘i nhÆ° cách đây và i ngà y, bất chấp sá»± ngăn cản của mình.
Không lá»i từ biệt, cÅ©ng không biết khi nà o trở lại.
Bạch Tá» tưởng rằng Mạnh DÄ© Lam có chuyện muốn nói vá»›i mình, nhÆ°ng khi đến gần, cô phát hiện đối phÆ°Æ¡ng vẫn không nói má»™t lá»i, lúc nà y cô má»›i nháºn ra Mạnh DÄ© Lam không cho cô tùy tiện tiến tá»›i.
Lâm Khúc Vi đứng ở má»™t bên nhìn hai ngÆ°á»i im lặng giằng co, nhất thá»i cảm thấy không vui, Bạch Tá» còn chÆ°a kịp thoát khá»i Mạnh DÄ© Lam thì Lâm Khúc Vi đã bÆ°á»›c nhanh ra sau bà n là m việc, hÆ°á»›ng vá» phÃa tiến sÄ© Ngô Ä‘ang ngồi trên ghế da.
Trong phút chốc, sắc mặt Lâm Khúc Vi tháºm chà còn khó nhìn hÆ¡n cả Ngô phu nhân, anh ta há to miệng, nhÆ°ng lại không phát ra tiếng nà o.
"Ông ấy biến dị rồi," Bạch Tá» vẫn Ä‘ang bị Mạnh DÄ© Lam kéo, thấp giá»ng há»i: "Phải không?"
Mạnh DÄ© Lam nghe xong rốt cuá»™c cÅ©ng buông Bạch Tá» ra, ngÆ°á»i kia thừa dịp nà y nhanh chóng Ä‘i tá»›i chiếc ghế da.
Äúng nhÆ° Bạch Tá» suy nghÄ©, tiến sÄ© Ngô cúi đầu ngồi trên ghế da, đôi mắt Ä‘á» ngầu hÆ¡i hé mở, khuôn mặt và cánh tay đầy những vết sẹo khủng khiếp, tiếng thở dốc khò khè phát ra từ miệng ông ấy - bá»™ dạng nà y không khác gì những ngÆ°á»i biến dị há» từng gặp trÆ°á»›c đây.
Trên đùi tiến sÄ© Ngô có má»™t cây súng, miệng ông ấy hÆ¡i há ra, nÆ¡i bị bắn nằm sâu trong cổ há»ng.
"Tự sát?" Mạnh Dĩ Lam cầm một lá thư từ trên bà n lên, nhìn ba chữ "Thư tuyệt mệnh" trên đó, thốt lên đầy hoà i nghi.
"Không thể nà o," Ngô phu nhân láºp tức mở mắt ra, muốn bÆ°á»›c tá»›i chạm và o tiến sÄ© Ngô, "Lão phu tá»..."
"Äừng chạm và o ông ấy," Bạch Tá» láºp tức ngăn cản, "Ông ấy có thể sẽ là m bà bị thÆ°Æ¡ng."
Ngô phu nhân đứng đó, bất lực nhìn Lâm Khúc Vi.
"Ngô phu nhân, bà đừng lo lắng," Lâm Khúc Vi an ủi, "NgÆ°á»i bị nhiá»…m virus sẽ không thá»±c sá»± chết, há» chỉ tạm thá»i mất Ä‘i ý thức mà thôi."
Mạnh Dĩ Lam đưa lá thư cho bà ấy: "Ngô phu nhân..."
Ngô phu nhân run rẩy cầm lấy bìa thư, từ bên trong lấy ra hai ba tỠgiấy viết thư dà y đặc.
"Là m sao cô biết ông ấy biến dị?" Mạnh DÄ© Lam quay đầu lại nhìn Bạch Tá».
Bạch Tá» Ä‘ang định trả lá»i, cô liá»n nghe thấy tiếng thở của tiến sÄ© Ngô rõ rà ng lá»›n hÆ¡n trÆ°á»›c má»™t chút, cô vá»™i và ng nhìn xung quanh, hồi lâu má»›i tìm thấy má»™t má»› dây Ä‘iện rối tung trên tủ sách phÃa xa.
Ngô phu nhân chÆ°a kịp Ä‘á»c xong bức thÆ°, Bạch TỠđã nhanh chóng lấy sợi dây, mở ra rồi dùng nó trói tiến sÄ© Ngô vẫn còn thở ở trên ghế da.
Vừa thắt xong má»™t nút gút, tiến sÄ© Ngô Ä‘á»™t nhiên mở mắt, ngẩng đầu lao vá» phÃa Bạch Tá».
Mạnh DÄ© Lam láºp tức giÆ¡ tay kéo ghế da lại, tiến sÄ© Ngô nhanh chóng bị Ä‘Æ°a ra khá»i phạm vi có thể chạm và o Bạch Tá».
Sau khi Ä‘á»™t biến, tiến sÄ© Ngô hiển nhiên vô cùng khá»e mạnh, toà n bá»™ chiếc ghế da cÅ©ng theo ông lắc lÆ° trái phải, tuy nhiên, vì bị trói chặt bằng dây nên ông ấy chỉ có thể vùng vẫy liên tục.
"Phải Ä‘em đầu ông ấy cắt bá»." Bạch Tá» nói.
Lâm Khúc Vi láºp tức phản đối: "Không được, tuyệt đối không được."
Bạch TỠcau mà y: "Nếu không cắt đầu, ông ấy vĩnh viễn không chết, sẽ rất nguy hiểm..."
"Cô có biết tiến sÄ© Ngô là ai không?" Lâm Khúc Vi có chút kÃch Ä‘á»™ng, tháºm chà còn Ä‘Æ°a tay đẩy Bạch Tá», buá»™c cô phải quay lại nhìn mình, "Cô không có tÆ° cách quyết định nên xá» lý chuyện nà y nhÆ° thế nà o!"
Mạnh DÄ© Lam bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c, chắn trÆ°á»›c mặt Bạch Tá»: "Khúc Vi, bình tÄ©nh."
Giá»ng nói tuy nhẹ nhà ng nhÆ°ng lông mà y lại nhÃu chặt, rõ rà ng cô không hà i lòng vá»›i thái Ä‘á»™ vừa rồi của Lâm Khúc Vi đối vá»›i Bạch Tá».
"NhÆ°ng..." Lâm Khúc Vi còn muốn tranh luáºn, lại nghe thấy Ngô phu nhân ở phÃa sau thấp giá»ng nói: "Cô ấy nói đúng, mau... Äem đầu lão phu tá» cắt bá» Ä‘i."
Lâm Khúc Vi ngạc nhiên quay đầu lại: "Ngô phu nhân?"
"Äây cÅ©ng là ..." Ngô phu nhân cầm lá thÆ° trong tay, bi thÆ°Æ¡ng nghẹn ngà o, "Äây cÅ©ng là tâm nguyện cuối cùng của lão phu tá»."
"Ngô phu nhân," Mạnh DÄ© Lam nghi ngá» há»i: "Bà có chắc chắn bức thÆ° nà y là do tiến sÄ© Ngô viết không? Có thể ai đó..."
Ngô phu nhân lắc đầu, lau Ä‘i giá»t nÆ°á»›c mắt Ä‘ang rÆ¡i trên cằm: "Ta biết nét chữ và cách hà nh văn của ông ấy. Äây quả thá»±c là lão phu tá» tá»± viết."
Bạch Tá» không muốn trì hoãn thêm nữa, trá»±c tiếp lấy con dao găm từ bên hông ra: "Váºy tôi là m ngay."
"Chá» má»™t chút," Ngô phu nhân run rẩy bÆ°á»›c nhanh đến bên ghế da, mặc dù tiến sÄ© Ngô liên tục hÆ°á»›ng vá» phÃa bà gà o thét, nhÆ°ng bà vẫn chạm và o thà nh ghế bằng đôi tay run rẩy, "TrÆ°á»›c hết để ta... Nói và i lá»i cùng ông ấy."
Không ai mở miệng nói gì, Ngô phu nhân đã tiến lại gần tiến sÄ© Ngô, vừa khóc vừa nhìn và o đôi mắt đáng sợ đó: "Lão phu tá», ông đã vất vả nhiá»u năm nhÆ° váºy rồi, nghỉ ngÆ¡i tháºt tốt Ä‘i."
Nói xong, Ngô phu nhân cúi xuống hôn lên mu bà n tay của tiến sÄ© Ngô, sau đó quay lÆ°ng vá» phÃa Bạch Tá», giá»ng nghẹn ngà o nói: "Hà i tá», là m Ä‘i... Phiá»n cháu rồi."
Lâm Khúc Vi không chịu thua thuyết phục: "Ngô phu nhân, chúng ta có thể gá»i Ä‘iện cho chÃnh phủ. Há» nhất định sẽ phái ngÆ°á»i đến Ä‘Æ°a tiến sÄ© Ngô Ä‘i. Chá» sau nà y..."
"Khúc Vi," Ngô phu nhân thở dà i, nhẹ nhà ng nói: "Lão phu tá» không muốn bị tra tấn nữa, ta cÅ©ng không muốn ông ấy trở thà nh... Quái váºt ngÆ°á»i không ra ngÆ°á»i, ma không ra ma."
Lâm Khúc Vi hÆ¡i giáºt mình, sau đó chỉ có thể bất lá»±c bÆ°á»›c tá»›i chá»— Ngô phu nhân và đỡ bà ra ngoà i.
Trong phòng là m việc chỉ còn lại Bạch TỠvà Mạnh Dĩ Lam.
"Cô cÅ©ng đợi ở bên ngoà i Ä‘i, sẽ nhanh thôi." Bạch Tá» nhìn Mạnh DÄ© Lam, sau đó xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c nhanh đến bên ghế da.
Bạch Tá» vừa nhá»› lại hà nh Ä‘á»™ng chặt đầu tên cảnh vệ ngà y hôm đó của Du Vu Ã, vừa nhặt con dao lên, ngay lúc định bắt đầu thì Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»™t nhiên đến gần, nắm lấy cổ tay Ä‘ang cầm con dao.
Sau khi nhìn nhau, Mạnh DÄ© Lam không nói má»™t lá»i, cô cúi xuống xắn hai bên tay áo cho Bạch Tá», sau đó cầm khăn trải trên bà n cà phê nhá» bên cạnh, Ä‘i tá»›i chá»— Bạch Tá».
Hai ngÆ°á»i gần nhau đến mức Bạch Tá» bất giác lùi lại má»™t bÆ°á»›c.
"Äừng nhúc nhÃch." Mạnh DÄ© Lam cau mà y, tá»±a hồ không hà i lòng vá»›i phản ứng của Bạch Tá».
Nói xong, cô nhấc hai góc khăn trải bà n lên, tiến thêm má»™t bÆ°á»›c đến gần Bạch Tá».
HÆ°Æ¡ng thÆ¡m ấm áp quen thuá»™c láºp tức vây quanh Bạch Tá».
HÆ¡i thở hai ngÆ°á»i gần trong gang tấc, triá»n miên vÆ°Æ¡ng vấn, Bạch Tá» chợt nhá»› tá»›i khoảnh khắc Mạnh DÄ© Lam hôn lên mắt mình.
NhÆ°ng lúc nà y, Mạnh DÄ© Lam chỉ giÆ¡ tay lên, lần lượt quấn hai góc khăn trải bà n quanh vai của Bạch Tá», sau đó tiến lại gần, buá»™c chặt hai góc khăn trải bà n sau cổ Bạch Tá».
Sau đó Mạnh DÄ© Lam lùi lại, cẩn tháºn chỉnh sá»a khăn trải bà n trÆ°á»›c mặt Bạch Tá», đảm bảo che phủ toà n bá»™ cÆ¡ thể cô, tránh cho cô vô tình bị dÃnh máu.
Hà nh vi phi thÆ°á»ng ân cần nà y khiến Bạch Tá» không khá»i nhÃu mà y.
Cô cảm thấy mình giống nhÆ° má»™t đứa bé ba tuổi Ä‘ang chuẩn bị ăn tối, tay cầm dao nÄ©a chuẩn bị ăn cÆ¡m, lại bị mẹ cẩn tháºn quấn chặt trong khăn ăn.
"á»”n rồi." Mạnh DÄ© Lam nhẹ nhõm quay ngÆ°á»i lại, nhÆ°ng cÅ©ng không bÆ°á»›c ra khá»i phòng, mà đứng ở đó cách bà n là m việc và i bÆ°á»›c.
Bạch Tá» nhìn bóng lÆ°ng Mạnh DÄ© Lam, muốn nói Ä‘iá»u gì đó, nhÆ°ng cuối cùng chỉ táºp trung Ä‘i tá»›i sau ghế da.
Cô Ä‘Æ°a tay giữ chặt trán tiến sÄ© Ngô, sau đó giÆ¡ con dao trong tay lên, Æ°á»›c tÃnh trÆ°á»›c vị trà sẽ ra tay.
Mặc dù nhá»› rõ toà n bá»™ hà nh Ä‘á»™ng của Du Vu Ã, nhÆ°ng tiến sÄ© Ngô vùng vẫy quá mạnh, trong quá trình xá» lÃ, vẫn có má»™t lượng lá»›n máu phun lên ngÆ°á»i Bạch Tá», may mắn thay, quần áo của cô đã được khăn trải bà n che chắn.
Lúc Lâm Khúc Vi đỡ Ngô phu nhân trở vá» phòng là m việc, anh nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang cầm má»™t cái khăn trải bà n dÃnh máu, cẩn tháºn cúi xuống lau tay cho Bạch Tá» Ä‘ang đứng bên bà n là m việc.
Bạch Tá» vốn Ä‘ang cÆ°Æ¡ng lấy thân thể, nhìn thấy ánh mắt quái dị của Lâm Khúc Vi, liá»n không được tá»± nhiên muốn tránh Mạnh DÄ© Lam trÆ°á»›c mặt, lại nghe thấy đối phÆ°Æ¡ng thấp giá»ng quát: "Äứng yên."
Sau khi lau sạch tay cho Bạch Tá», Mạnh DÄ© Lam má»›i thở phà o nhẹ nhõm.
"Cám Æ¡n cháu đã vất vả," Ngô phu nhân nhìn thi thể của tiến sÄ© Ngô được đặt ở giữa phòng là m việc, ông ấy không còn giãy giụa hay la hét nữa, đã chết tháºt rồi, "Lão phu tá» nhất định sẽ rất cảm kÃch."
Sau đó, bà nói thêm: "Trong thÆ° lão phu tá» còn viết riêng cho cháu má»™t Ä‘oạn, cháu Ä‘á»c má»™t chút Ä‘i."
Mạnh DÄ© Lam sững sá», sau đó cầm lấy lá thÆ° từ Ngô phu nhân, Lâm Khúc Vi cÅ©ng nhanh chóng Ä‘i đến phÃa sau Mạnh DÄ© Lam.
Bạch TỠở bên kia lùi lại má»™t bÆ°á»›c, xoay ngÆ°á»i nhìn lÅ© cá heo trong bể.
Lúc vừa đỡ lấy đầu tiến sÄ© Ngô, Bạch Tá» tình cá» nhìn thấy tiểu gia hoả trong bể nÆ°á»›c nhìn chằm chằm và o mình, dÆ°á»ng nhÆ° nó có linh tÃnh, truyá»n tải ná»—i buồn bằng đôi mắt tròn xoe.
"Nói cách khác, khi chúng ta Ä‘ang trên Ä‘Æ°á»ng đến đây thì tiến sÄ© Ngô tá»± sát." Lâm Khúc Vi Ä‘á»c xong bức thÆ° suy Ä‘oán.
Mạnh DÄ© Lam cau mà y: "Ông ấy nói ông ấy đã phạm phải sai lầm rất nghiêm trá»ng, nên má»›i bị nhiá»…m virus... Là ý gì?"
"Tháºt xin lá»—i các cháu," Ngô phu nhân mệt má»i nói, "Lão phu tá» chÆ°a từng nói chuyện nà y vá»›i ta, từ sau khi trở vá» thà nh phố B, mấy ngà y nay ông ấy Ä‘á»u ở đây má»™t mình. Tháºm chà đêm qua ta còn Ä‘Æ°a đồ ăn tá»›i táºn cá»a, cÅ©ng không thấy mặt ông ấy... Nếu nhÆ° ta nhất quyết muốn và o, có lẽ đã có thể gặp ông ấy..." Nói đến đây, bà không khá»i báºt khóc.
Mạnh Dĩ Lam nhanh chóng bước tới, nhẹ nhà ng vuốt vuốt lưng Ngô phu nhân.
Lâm Khúc Vi thì thầm: "Vì tiến sÄ© Ngô đã Ä‘Æ°a cho chúng cháu toà n bá»™ thông tin của phòng là m việc, nếu xem xét cẩn tháºn những Ä‘iá»u nà y, rất có thể sẽ tìm ra sá»± tháºt."
"Các cháu có thể tới đây bất cứ lúc nà o," Ngô phu nhân nói, "Hoặc có thể lấy tà i liệu đi nếu muốn."
Lâm Khúc Vi gáºt đầu: "Váºy trÆ°á»›c tiên chúng ta hãy gá»i Ä‘iện cho chÃnh phủ, để há» cá» ngÆ°á»i đến Ä‘em tiến sÄ© Ngô..."
"Khúc Vi," Ngô phu nhân ngắt lá»i anh, "Còn má»™t Ä‘iá»u nữa ta muốn nhá» các cháu, đó là ... Äừng lan truyá»n tin tức vá» cái chết của lão phu tá»."
Mạnh DÄ© Lam và Lâm Khúc Vi Ä‘á»u sững sá», lại nghe thấy Ngô phu nhân nói tiếp: "Nếu bị ngÆ°á»i trong chÃnh phủ xá» lý, lão phu tá» nhất định sẽ bị kéo đến vùng mà u và ng thiêu rụi. Ta không muốn ông ấy má»™t mình ở chá»— đó cô Ä‘Æ¡n lạnh lẽo."
Ngô phu nhân lại nghẹn ngà o nói: "Ta sẽ nhá» ngÆ°á»i Ä‘Æ°a ông ấy vá» nhà cÅ© và chôn cất. Äó là nÆ¡i ông ấy lá»›n lên. Sau nà y khi ta chết Ä‘i, ta cÅ©ng muốn quay lại nÆ¡i đó, được chôn cạnh ông ấy..."
"Ngô phu nhân yên tâm Ä‘i," Mạnh DÄ© Lam gáºt đầu, "Chúng cháu sẽ không Ä‘em chuyện nà y truyá»n ra."
Ngô phu nhân nghe xong, muốn cúi đầu cảm Æ¡n nhÆ°ng bị Lâm Khúc Vi ngăn lại, Ngô phu nhân lại nói: "Trong thÆ° lão phu tá» cÅ©ng có nhắc đến má»™t việc, ông ấy nhá» ta Ä‘Æ°a cho các cháu má»™t số đồ váºt trong két sắt, ta sẽ Ä‘i lấy, các cháu cứ ở đây thu tháºp tÆ° liệu trÆ°á»›c."
NhÆ°ng vừa tá»›i cá»a, bà dừng lại, xoay ngÆ°á»i nói: "Có ai tá»›i giúp ta không? Ta sợ những tà i liệu kia hÆ¡i nặng..."
Bạch TỠđứng bên cạnh bể nÆ°á»›c nhìn cá heo, láºp tức xoay ngÆ°á»i nói: "Tôi Ä‘i."
Mạnh DÄ© Lam nghe váºy nhÃu mà y, láºp tức nói vá»›i Ngô phu nhân: "Äể cháu Ä‘i cùng."
"Má»™t ngÆ°á»i thôi là được," Ngô phu nhân lắc đầu, "Cháu thu dá»n đồ đạc trÆ°á»›c Ä‘i, để vá» kịp trÆ°á»›c giá» giá»›i nghiêm."
Bạch Tá» cùng Ngô phu nhân rá»i khá»i phòng là m việc, trÆ°á»›c khi cá»a đóng lại, Mạnh DÄ© Lam nhịn không được Ä‘i theo Bạch Tá» mấy bÆ°á»›c, tá»±a hồ muốn kéo cô ấy lại, nhÆ°ng lại nháºn ra hà nh vi của mình có chút không thÃch hợp, liá»n quyết định dừng ở cá»a.
"DÄ© Lam, cô ấy rốt cuá»™c là gì của em?" Lâm Khúc Vi tá» vẻ trêu chá»c để che giấu sá»± bất mãn của mình, "Tôi cảm thấy em chÆ°a bao giỠđối xá» vá»›i ngÆ°á»i khác tốt nhÆ° váºy, ngay cả tôi... CÅ©ng không thể sánh bằng."
Mạnh Dĩ Lam cau mà y, quay đầu nhìn Lâm Khúc Vi.
"Trong lòng tôi," Lâm Khúc Vi cúi đầu, không dám nhìn cô, "Em luôn là má»™t ngÆ°á»i phụ nữ rất Ä‘á»™c láºp và vô cùng mạnh mẽ, nhÆ°ng em... Nói thế nà o nhỉ? Äối vá»›i Bạch Tá», em đặc biệt dÃnh ngÆ°á»i."
Mạnh DÄ© Lam sá»ng sốt: "Äặc biệt dÃnh ngÆ°á»i?"
"Giống nhÆ° biến thà nh má»™t ngÆ°á»i khác váºy, Ä‘i đâu cÅ©ng dẫn cô ấy theo. Lần trÆ°á»›c tôi Ä‘Æ°a em vá» nhà , em đã nắm tay cô ấy suốt chặng Ä‘Æ°á»ng," Lâm Khúc Vi thản nhiên nói, nhÆ°ng sau đó lại ngẩng đầu lên, cẩn tháºn quan sát khuôn mặt cô, anh không muốn bá» lỡ bất kỳ biểu cảm nà o của cô, "Giống... Giống nhÆ° Ä‘ang yêu Ä‘Æ°Æ¡ng váºy."
Trái tim Mạnh DÄ© Lam nhÆ° bị má»™t cây búa Ä‘áºp mạnh, cô có chút không hiểu, trả lá»i: "Anh Ä‘ang nói cái gì váºy?"
"Tôi chỉ đùa thôi," Lâm Khúc Vi thấy yên tâm hÆ¡n rất nhiá»u, khi thấy Mạnh DÄ© Lam nhanh chóng phủ nháºn nhÆ° váºy, "HÆ¡n mÆ°á»i năm trÆ°á»›c tôi đã há»i em có thÃch phụ nữ không, mặc dù lúc đó em nói là không. NhÆ°ng rốt cuá»™c đã nhiá»u năm trôi qua nhÆ° váºy..."
"Chúng ta thu dá»n đồ đạc Ä‘i," Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»™t nhiên cảm thấy có chút bá»±c bá»™i, cô quay đầu lại nhìn thi thể của tiến sÄ© Ngô, "Lúc nà y đừng nói những chuyện nhÆ° váºy nữa, được không?"
Lâm Khúc Vi láºp tức gáºt đầu: "Äược."
Hai ngÆ°á»i bắt đầu phân chia công việc, ngoà i việc cất mấy túi hồ sÆ¡ lên ​​bà n, há» còn bắt đầu cẩn tháºn lục lá»i các loại tà i liệu trên tủ sách.
Tiến sÄ© Ngô trÆ°á»›c khi vá» hÆ°u, đã từng là m việc tại Viện Cổ sinh váºt há»c của Viện Hà n lâm Khoa há»c Quốc gia hà ng chục năm, nên hầu hết sách trên tủ Ä‘á»u liên quan đến nguồn gốc của sinh váºt hoặc ná»™i dung tÆ°Æ¡ng tá»±.
Mặc dù Mạnh DÄ© Lam có vẻ chăm chú xem sách trong tủ, nhÆ°ng thá»±c ra cô vẫn Ä‘ang suy nghÄ© vá» Ä‘iá»u Lâm Khúc Vi vừa nhắc đến.
Äặc biệt dÃnh ngÆ°á»i - nghÄ© đến bốn từ nà y, Mạnh DÄ© Lam lại cau mà y, rồi âm thầm tá»± giá»…u.
Bản thân đặc biệt dÃnh Bạch Tá»?
Giống như đang yêu đương?
Tháºt là má»™t trò đùa dai!
Lúc nà y, Mạnh DÄ© Lam phát hiện bên trong cuốn sách mà cô vô tình mở ra, có má»™t cái thẻ nhá».
Cô cầm cái thẻ lên nhìn kỹ, chỉ thấy má»™t chuá»—i mã số viết trên đó, sau đó cô nháºn ra ngay nguồn gốc của cái thẻ - nó giống hệt cái thẻ nÆ¡i cất giữ các hiện váºt trong bảo tà ng nghệ thuáºt.
ChÆ°a kịp suy nghÄ© thêm, Mạnh DÄ© Lam lại phát hiện ra má»™t tá» giấy nhá» bên cạnh cái thẻ, có ghi: "Äây là đồ mà Mạnh DÄ© Lam tiểu thÆ° đã nhá» tôi bảo quản."
Mạnh Dĩ Lam nhìn dòng chữ trên đó với vẻ mặt ngơ ngác, sau đó cô quay lại nhìn thi thể của tiến sĩ Ngô.
Cô hoà n toà n không thể nhớ nỗi, trước đây mình đã từng gặp tiến sĩ Ngô.
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Cuối cùng đã cáºp nháºt trÆ°á»›c mÆ°á»i hai giá», tôi ổn!
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Äừng quan tâm quá nhiá»u đến những gì ngÆ°á»i khác nói, hãy lắng nghe nhiá»u hÆ¡n những gì trái tim bạn Ä‘ang nghÄ©.
—
Äôi lá»i lảm nhảm của editor: CÆ¡ mà Mạnh tiểu thÆ° dÃnh ngÆ°á»i tháºt mà =))