- Trang chủ
- Trá»i Tối
- Chương 52: C52: Nhẹ nhà ng áp bách
Tác giả:
Một tuần sau.
MÆ°á»i hai giá» ba mÆ°Æ¡i phút trÆ°a, Bạch Tá» và Mạnh DÄ© Lam vừa ăn xong cÆ¡m trÆ°a.
Trên ban công, Bạch Tá» ngồi trên chiếc ghế liá»…u gai nhìn bầu trá»i Ä‘en kịt phÃa xa, có vẻ nhÆ° Ä‘ang suy tÆ°.
Mao Mao ngồi xổm cạnh ghế, nó Ä‘ang cắn má»™t cuốn tạp chà bìa cứng được lấy trá»™m từ giá sách, cuối cùng cắn má»™t miếng muốn nuốt, sau đó cảm thấy có gì đó không đúng, vá»™i và ng nhổ mảnh giấy đó và o chân Bạch Tá», nhe răng lắc đầu.
"Bạch Tá»," cá»a kÃnh trong suốt từ trần đến sà n của ban công được mở ra, Mạnh DÄ© Lam thò đầu ra ngoà i, "Lát nữa Khúc Vi sẽ đến đón chúng ta và đưa chúng ta đến chá»— tiến sÄ© Ngô. Äể Mao Mao ở nhà đi."
Như không nghe thấy đối phương nói gì, Bạch TỠvẫn giữ nguyên tư thế ngồi, nhìn bóng tối nơi xa.
Äợi mấy giây, Mạnh DÄ© Lam cau mà y, bÆ°á»›c nhanh đến chiếc ghế liá»…u gai, cúi xuống trÆ°á»›c mặt Bạch Tá».
Khoảng cách giữa hai ngÆ°á»i không đến mÆ°á»i centimet, sau năm giây đối đầu, Mạnh DÄ© Lam vẫn không rá»i Ä‘i, chỉ thấp giá»ng thì thầm: "Không thoải mái hả?"
Khoảng cách cá»±c gần khiến Bạch Tá» có thể nhìn rõ những sợi lông tÆ¡ li ti trên gÆ°Æ¡ng mặt Mạnh DÄ© Lam, là n da vô cùng mịn mà ng không nên xuất hiện trong thá»i buổi khó khăn nhÆ° bây giá» - giống nhÆ° thái Ä‘á»™ Mạnh DÄ© Lam đối xá» vá»›i Bạch Tá» lúc nà y.
Vẻ mặt lo lắng, giá»ng nói dịu dà ng, cô ấy tháºm chà còn giúp Bạch Tá» cẩn tháºn vuốt phẳng những nếp nhăn trên vai áo sÆ¡ mi.
Bảy ngà y qua, Mạnh DÄ© Lam tá»±a hồ không thay đổi, nhÆ°ng tá»±a hồ cÅ©ng thay đổi rất nhiá»u, Ãt nhất khi ở cùng Bạch Tá», cô ấy kiên nhẫn hÆ¡n trÆ°á»›c, thái Ä‘á»™ có chút kiêu ngạo cÅ©ng giảm Ä‘i rất nhiá»u.
NhÆ°ng đối mặt vá»›i Mạnh DÄ© Lam nhÆ° váºy, Bạch Tá» lại cảm thấy vô cùng khó xá».
Giống nhÆ° má»™t con robot hiện đại lẽ ra chỉ tồn tại trong phim khoa há»c viá»…n tưởng, lại bất ngá» xuất hiện trong má»™t bá»™ phim và o những năm 1970, 1980. Bạch Tá» nghÄ© có chút muốn trả vé, tháºm chà rá»i rạp mà không cần hoà n tiá»n.
"Không thoải mái sao?" Mạnh DÄ© Lam lại há»i.
Cuối cùng Bạch TỠlắc đầu.
Mạnh DÄ© Lam cau mà y, tá»±a hồ có chút không vui, nhÆ°ng giá»ng Ä‘iệu vẫn ôn hòa: "Nếu không có khó chịu, cô phải cho tôi chút phản ứng, gáºt đầu thôi cÅ©ng được."
Bạch Tá» mÃm môi há»i: "Tôi phải Ä‘i sao?"
Nếu có Lâm Khúc Vi đi cùng Mạnh Dĩ Lam, cô sẽ không cần phải theo cô ấy đến nhà Tiến sĩ Ngô, phải không?
Những ngà y nà y, cảm giác muốn rá»i khá»i thà nh phố B của Bạch Tá» ngà y cà ng mạnh mẽ, đặc biệt là sau khi biết được cha mẹ mình có thể đã không còn nữa.
HÆ¡n nữa, vết thÆ°Æ¡ng do đạn bắn của Mạnh DÄ© Lam gần nhÆ° đã bình phục hoà n toà n, cô không cần phải thay băng nữa, đồng thá»i cô ấy cÅ©ng có thể tá»± mình thá»±c hiện má»™t số Ä‘á»™ng tác Ä‘Æ¡n giản nhÆ° nâng đồ váºt.
Ngoà i ra, an ninh ở thà nh phố B cÅ©ng tốt hÆ¡n nhiá»u so vá»›i khu vá»±c mà u Ä‘á» trÆ°á»›c đó, tháºm chà ngay cả nhân viên cảnh vệ cÅ©ng có ngÆ°á»i biến dị, an toà n cá nhân của Mạnh DÄ© Lam đã được đảm bảo tốt.
HÆ¡n nữa, mấy ngà y gần đây Lâm Khúc Vi Ä‘á»u chạy đến nhà Mạnh DÄ© Lam, có khi hai ngÆ°á»i nói chuyện lâu đến mức ăn cÅ©ng không thèm ăn, Bạch Tá» trông nhÆ° ngÆ°á»i ngoà i, phần lá»›n thá»i gian Ä‘á»u ngồi trên chiếc ghế liá»…u gai, ngÆ¡ ngác nhìn bầu trá»i Ä‘en kịt nhÆ° thế nà y.
Cô thấy việc ở lại thà nh phố B chẳng có Ãch gì.
Ngoà i cái gá»i là công việc "trợ lý" cho Mạnh DÄ© Lam, cô không còn lý do nà o để ở lại.
Bạch TỠluôn cảm thấy rằng đối với Mạnh Dĩ Lam, cô chỉ là Mao Mao thứ hai.
Äá»™t nhiên má»™t cÆ¡n gió lạnh thổi qua, khiến Mao Mao rùng mình, sau khi hắt hÆ¡i ầm Ä© mấy cái, nó liá»n lau mặt và o ống quần của Bạch Tá», sau đó xoay ngÆ°á»i rá»i khá»i ban công.
Mạnh DÄ© Lam vẫn đứng đó nhÆ°á»›ng mà y, suy nghÄ© mấy giây liá»n đứng thẳng, cảm giác nhẹ nhà ng áp bách cuối cùng cÅ©ng rá»i khá»i Bạch Tá», nhÆ°ng lá»i nói ra khá»i miệng lại khiến ngÆ°á»i ta không thể từ chối: "Äúng váºy, nhất định phải Ä‘i."
Nói xong, cô lại cau mà y, nhÆ° muốn nói tiếp Ä‘iá»u gì đó, nhÆ°ng cuối cùng chỉ xoay ngÆ°á»i lại, im lặng trở vá» phòng khách.
Bạch Tá» quay đầu nhìn cuốn tạp chà đã bị Mao Mao cắn nát trên mặt đất, sau đó lại quay đầu nhìn lên bầu trá»i.
Cô nhớ lại đêm đó Mạnh Dĩ Lam đã hôn lên mắt trái của cô - mặc dù khi ấy cô rất buồn ngủ, nhưng lúc đó Bạch TỠlại tỉnh táo.
Bạch TỠkhông biết vì sao Mạnh Dĩ Lam lại hôn cô, cũng như không biết vì sao cô lại muốn kể cho cô ấy nghe chuyện vỠcha mẹ mình.
Lẽ ra cô nên quay đầu tránh né, hoặc giơ tay chặn lại, giống như lúc ở tháp chuông ngăn chặn Du Vu à đang đến gần.
NhÆ°ng cô đã không là m Ä‘iá»u đó.
Có lẽ là quá mệt má»i, hoặc có lẽ vì được Mạnh DÄ© Lam ôn nhu lau ngÆ°á»i, đã khiến cô nhất thá»i mê muá»™i, nên chỉ ngồi yên đó mặc cho ngÆ°á»i kia lại gần, mặc cho ngÆ°á»i kia đặt môi lên mắt trái của cô.
Sau đó, luồng cảm giác ấm áp dá»… chịu từ đôi môi kia truyá»n đến mà mắt, giống nhÆ° má»™t cái ôm không có kẻ hở, không ngừng ôm chặt lấy Bạch Tá».
DÆ°á»ng nhÆ° đã nhiá»u năm rồi, Bạch Tá» chÆ°a bao giá» trải qua cảm giác thÆ° thái hưởng thụ nhÆ° váºy.
Thế là , cô lại chìm và o giấc ngủ sâu, mãi đến hÆ¡n mÆ°á»i giá» sau má»›i tỉnh lại, còn khiến Mạnh DÄ© Lam sợ đến mức suýt gá»i bác sÄ© tá»›i.
Äá»™t nhiên, đồng hồ của Bạch Tá» lóe lên, là tin nhắn của Lão Mao.
"Tiểu Bạch, cảm ơn."
Bạch Tá» sá»ng sốt má»™t chút, láºp tức hiểu ra, đáp: "Không sao là tốt rồi, nhÆ°ng không phải ta giúp ngÆ°Æ¡i, là Mạnh DÄ© Lam."
Nhưng đối phương lại đáp: "Nếu không có ngươi, Mạnh tiểu thư là m sao có thể nguyện ý giúp đỡ?"
Nhìn thấy câu nói nà y, Bạch Tá» nhÃu mà y lại, giống nhÆ° có váºt gì đó nghẹn ở cổ há»ng.
Tá»±a nhÆ° mấy ngà y nay được Mạnh DÄ© Lam đối đãi dịu dà ng nhÆ° váºy, Bạch Tá» lại cảm thấy có chút sợ hãi và mất mát, Ä‘iá»u nà y cà ng khiến cô muốn rá»i khá»i thà nh phố B, cÅ©ng nhÆ° rá»i khá»i Mạnh DÄ© Lam.
Bởi vì cô cảm giác rất rõ rà ng, rằng "bảo vệ Mạnh DÄ© Lam" dÆ°á»ng nhÆ° đã trở thà nh bản năng của cô.
CÅ©ng giống nhÆ° những ngÆ°á»i sinh ra thuáºn tay phải, trÆ°á»›c má»i tình huống vô thức há» sẽ luôn Ä‘Æ°a tay phải ra trÆ°á»›c, đối vá»›i Bạch Tá», chỉ cần ở bên cạnh Mạnh DÄ© Lam, má»™t khi đối phÆ°Æ¡ng gặp nguy hiểm, Bạch Tá» sẽ láºp tức liá»u mạng bảo vệ.
Hà nh vi không cách nà o kiểm soát nà y khiến Bạch Tá» cà ng ngà y cà ng khó chịu, cô muốn rá»i Ä‘i.
Lão Mao lại gá»i má»™t tin nhắn khác: "Ta có việc báºn chút, hôm khác lại má»i ngÆ°Æ¡i và i ly."
Sau đó Bạch Tá» cÅ©ng dần bình tÄ©nh lại, đứng dáºy trở vá» phòng thay quần áo, chuẩn bị lát nữa cùng ra ngoà i.
Tuy nhiên, cô lại không thể tìm thấy cái áo thun ba lá»— mà u Ä‘en mà cô thÆ°á»ng hay mặc.
Cái áo đó tuy bị súng chá»c thủng và i lá»— nhÆ°ng khi mặc lại rất thoải mái, thá»i Ä‘iểm Ä‘uổi theo Du Vu Ã, Bạch Tá» cảm thấy áo ôm sát cÆ¡ thể cô rất vừa phải, co giãn tốt giúp cô hoạt Ä‘á»™ng linh hoạt.
Sau khi lục tìm toà n bá»™ phòng khách và phòng tắm, Bạch Tá» gõ cá»a phòng là m việc: "Cái áo thun ba lá»— mà u Ä‘en đó cô thấy đâu không?"
Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang ngồi trÆ°á»›c bà n, sắp xếp táºp tin trên laptop: "Ão thun gì?"
"Ão mặc và o hôm tôi bị bắn."
Mạnh DÄ© Lam sững sá», trả lá»i: "Äốt rồi."
"A?" Bạch Tá» nhÃu mà y, "Sao váºy?"
"Nó rách rồi, giữ lại là m gì?"
Bạch Tá» sá»ng sốt ba giây: "Chúng ta thiếu nhiên liệu sao?"
Khu vá»±c mà Mạnh DÄ© Lam sinh sống rất đặc biệt, hà ng ngà y Ä‘á»u có nguồn cung cấp Ä‘iện và nÆ°á»›c ổn định trong má»™t khoảng thá»i gian nhất định.
Hiện tại, ngoà i việc nấu nÆ°á»›ng, hai ngÆ°á»i rất Ãt khi phải dùng bếp, hÆ¡n nữa trong nhà còn được chÃnh phủ cấp phát nhiên liệu đặc biệt nên không cần đốt quần áo.
"Tôi có thể vá lại mặc." Bạch Tá» chống tay lên hông, trong giá»ng nói có chút bất mãn, "Tháºt lãng phÃ."
Cho Mao Mao mặc cũng được nha, trực tiếp đốt đi thì tiếc lắm.
"Vá lại cũng không thể mặc được," Mạnh Dĩ Lam cau mà y, nhớ đến mùi hoa hồng nồng nặc trên cái áo đó, vô thức lên tiếng phản bác: "Hôi muốn chết."
Suy nghĩ của Bạch TỠgiống như chiếc băng cassette đang chạy đột nhiên bị kẹt - hôi muốn chết?
CÅ©ng đúng, cô mặc cái áo đó chạy nhảy khắp nÆ¡i trong khu giải trà nhÆ° má»™t kẻ Ä‘iên, lên xuống liên tục, chẳng phải ngÆ°á»i đầy mồ hôi sao?
Trong phút chốc, Bạch Tá» cảm thấy xấu hổ vô cùng, mặc dù trong trà nhá»›, cô không nghÄ© tá»›i cái áo nặng mùi đến mức phải đốt Ä‘i nhÆ° lá»i Mạnh DÄ© Lam nói, cô không khá»i thấp giá»ng nói: "Tôi có thể giặt sạch nó..."
Bạch Tá» nói xong má»›i nhá»› ra nhiá»u năm trÆ°á»›c, lúc ở thà nh phố B, cô có thể mặc má»™t cái áo sÆ¡ mi rất lâu, chỉ cần bảo quản tốt, bốn năm năm là chuyện bình thÆ°á»ng.
HÆ¡n nữa ở thế giá»›i hiện tại, việc tìm được bá»™ quần áo Æ°ng ý và vừa vặn là điá»u vô cùng khó khăn.
Mạnh DÄ© Lam xoay ngÆ°á»i lại, nhìn thấy Bạch Tá» không kìm được sá»± bất bình trong mắt, cô ấy giống nhÆ° má»™t con Samoyed phát hiện quả bóng lông nhá» yêu quý của mình bị chủ vứt Ä‘i, vá»™i và ng chạy đến chá»— chủ nhân, uá»· khuất muốn khóc nhÆ°ng không được.
Ngay lúc Mạnh DÄ© Lam sắp mất tá»± chủ, muốn đứng dáºy an ủi Bạch Tá» thì Bạch TỠđã quay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i, còn thuáºn tay đóng cá»a lại.
Bạch Tá» nhanh chóng Ä‘iá»u chỉnh tâm tình, cô lấy quần áo khác Ä‘i và o phòng tắm thay, vừa định cởi quần áo, lại nghe thấy tiếng gõ cá»a sau lÆ°ng, tiếp theo là giá»ng nói của Mạnh DÄ© Lam: "Mở cá»a."
Dù hÆ¡i nghi hoặc, nhÆ°ng Bạch Tá» vẫn ngoan ngoãn mở cá»a ra.
Mạnh DÄ© Lam không há» khách sáo nhẹ nhà ng đẩy cá»a ra, Ä‘Æ°a áo thun ba lá»— mà u Ä‘en cho Bạch Tá»: "Äây là cái áo trÆ°á»›c đây tôi từng mặc, cÅ©ng cùng kiểu dáng, cô có muốn mặc thá» không?"
Bạch Tá» cầm lấy áo thun, ngá»i thấy mùi hÆ°Æ¡ng má»m mại của Mạnh DÄ© Lam, ná»—i uá»· khuất trong lòng dÆ°á»ng nhÆ° được chữa là nh ngay láºp tức: "Cảm Æ¡n."
Sau đó, cô quay lưng lại và cởi chiếc áo sơ mi đang mặc.
Tấm lÆ°ng trắng nõn mịn mà ng khiến Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang đứng ở cá»a sá»ng sốt má»™t lát, sau đó cô nhanh chóng xoay ngÆ°á»i, đóng cá»a lại.
Bạch TỠrất nhanh đem áo mặc và o, tuy phần ngực áo hơi lớn một chút nhưng lại cực kỳ thoải mái, không khác là bao so với cái áo lúc trước.
Không hiểu sao, trong lòng Bạch TỠchợt cảm thấy có chút áy náy.
Những ngà y nà y cô sống trong nhà của Mạnh DÄ© Lam, tuy bá» ngoà i là là m trợ lý cho Mạnh DÄ© Lam nhÆ°ng cô cảm thấy mình cÅ©ng không giúp được gì nhiá»u, thay và o đó Mạnh DÄ© Lam còn Ä‘Æ°a cô đến nhiá»u nÆ¡i khác nhau trong thà nh phố, giúp cô dần dần hòa nháºp vá»›i cuá»™c sống má»›i.
Váºy mà vừa rồi, cô lại tá» ra không muốn theo Mạnh DÄ© Lam đến nhà tiến sÄ© Ngô.
Bạch Tá» thở dà i - có lẽ mình tháºt sá»± không nên ở lại đây gây phiá»n toái cho Mạnh DÄ© Lam thêm nữa.
"Vừa không?" Giá»ng nói của Mạnh DÄ© Lam lại vang lên từ ngoà i cá»a.
"Rất vừa vặn." Bạch Tá» kéo quai áo, suy nghÄ© má»™t chút rồi nói: "Mạnh DÄ© Lam, tôi dá»± định mấy ngà y nữa sẽ rá»i khá»i thà nh phố B. Dù sao vết thÆ°Æ¡ng của cô đã khá»i rồi, tôi..."
Cô chÆ°a kịp nói xong thì cánh cá»a lại bị đẩy ra vá»›i lá»±c mạnh hÆ¡n trÆ°á»›c rất nhiá»u, gió thổi từ quạt khiến Bạch Tá» cảm thấy toà n thân á»›n lạnh.
Cô quay lại, nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang đứng ở cá»a, tuy trên mặt không chút biểu cảm, nhÆ°ng trong mắt lại lá»™ ra má»™t tia lạnh lùng đã lâu không thấy: "Chuẩn bị xong rồi thì ra đây, tôi sẽ nói cho cô biết má»™t chuyện."
Nói xong, liá»n xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i không đợi Bạch Tá» trả lá»i.
Bạch TỠsững sỠmột chút, sau đó cầm áo sơ mi khoác và o, nhanh chóng đi ra phòng khách.
Mạnh DÄ© Lam Ä‘eo kÃnh gá»ng Ä‘en, đặt laptop lên bà n, quay đầu lại nhìn Bạch Tá», nhẹ nhà ng vá»— vá»— bà n: "Lại đây."
NhÆ° Ä‘ang có cuá»™c há»p quan trá»ng nà o đó, Bạch TỠđứng bên bà n và i giây rồi má»›i cháºm rãi ngồi xuống bên cạnh Mạnh DÄ© Lam.
Cô vốn tưởng rằng Mạnh Dĩ Lam sẽ nói gì đó thuyết phục cô ở lại như lần trước, nên trong đầu cô đã nhanh chóng tổng hợp lý do từ chối đối phương.
Mạnh DÄ© Lam không có chút nà o câu nệ, cô hÆ°á»›ng mà n hình laptop vá» phÃa Bạch Tá»: "Äây là má»™t bà i viết và o mấy tháng trÆ°á»›c của tiến sÄ© Ngô, trong đó có ná»™i dung tóm tắt các thông tin khác nhau vá» ngÆ°á»i biến dị mà ông ấy đã thu tháºp được cho đến nay. Thông tin rất đầy đủ."
Bạch Tá» nhìn ảnh chụp các loại ngÆ°á»i biến dị trên mà n hình, Ä‘á»u là bị rụng tóc, khắp ngÆ°á»i Ä‘á»u có áp xe, bá»n há» cùng chÃnh mình lúc bị nhốt ở tầng hầm lúc trÆ°á»›c tá»±a hồ không khác nhau bao nhiêu.
"Trong đây cÅ©ng Ä‘á» cáºp đến những ngÆ°á»i giống cô, những ngÆ°á»i vẫn có thể duy trì ý thức sau khi bị nhiá»…m virus," Mạnh DÄ© Lam vừa nói vừa lăn chuá»™t để cho Bạch Tá» xem dòng văn bản dà y đặc trong tà i liệu. "Äây chỉ là má»™t số ná»™i dung tóm tắt Ä‘Æ¡n giản, chá» sau khi đến chá»— ông ấy xong, hẳn là sẽ có thông tin toà n diện và chuyên sâu hÆ¡n."
Bạch Tá» nhìn chằm chằm mà n hình, nhÃu mà y.
"Cho nên tôi má»›i muốn cô Ä‘i cùng tôi," Mạnh DÄ© Lam đóng laptop lại, nhẹ giá»ng nói: "Nếu cô nhất quyết muốn rá»i Ä‘i, tôi sẽ không ngăn cản, nhÆ°ng trÆ°á»›c khi Ä‘i, cô không nghÄ© mình nên chuẩn bị tốt má»™t chút sao?"
Thái Ä‘á»™ kiên nhẫn và ôn nhu nhÆ° váºy khiến Bạch Tá» cảm thấy má»™t loại cảm giác áp bức vô hình, loại áp bức nà y, khiến ngÆ°á»i ta hoà n toà n không thể tháºm chà không muốn phản kháng.
"Nhân cÆ¡ há»™i nà y để hiểu rõ má»™t chút vá» cÆ¡ thể của mình," Mạnh DÄ© Lam tiếp tục, "TrÆ°á»›c đó cô đã ngủ trên ghế sofa hÆ¡n mÆ°á»i tiếng, tình huống nà y không lá»›n không nhá», hiện tại dÆ°á»ng nhÆ° cô cÅ©ng không cần uống...máu, vá» sau có thể sẽ có má»™t số thay đổi nữa, cô nên cẩn tháºn má»™t chút."
Nhìn đống dữ liệu trên mà n hình, Bạch Tá» mÃm môi nhá» giá»ng nói: "Cảm Æ¡n."
Nghe được lá»i cảm Æ¡n nhẹ nhà ng nà y, sắc mặt Mạnh DÄ© Lam chợt dịu Ä‘i rất nhiá»u, vừa định nói thì phÃa sau vang lên tiếng gõ cá»a, Mạnh DÄ© Lam nhanh chóng cất laptop và o túi: "Äi thôi, Khúc Vi đến đón chúng ta."
Bạch Tá» cÅ©ng vá»™i và ng đứng dáºy, không đợi Mạnh DÄ© Lam nhắc nhở, cô cầm má»™t quả chuối dẫn Mao Mao ra ban công, sau đó theo Mạnh DÄ© Lam rá»i khá»i nhà .
Bốn giá» chiá»u, ven Ä‘Æ°á»ng má»™t mảnh tối Ä‘en u ám, Lâm Khúc Vi báºt đèn pha, luôn tháºn trá»ng lái xe cháºm má»™t chút.
Anh ngÆ°á»›c mắt nhìn và o gÆ°Æ¡ng chiếu háºu, thấy Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang ngồi ở ghế sau cùng Bạch Tá».
Ngà y hôm đó sau khi từ khu giải trà trở vá», Lâm Khúc Vi luôn cảm thấy Mạnh DÄ© Lam có chút khác biệt so vá»›i trÆ°á»›c đây, nhÆ°ng lại không biết cô đã thay đổi chá»— nà o.
Cách đây nhiá»u năm, trÆ°á»›c khi cả thế giá»›i rÆ¡i và o há»—n loạn, cuá»™c Ä‘á»i anh đã bị rÆ¡i xuống vá»±c thẳm.
Sau khi bị vu oan phải ngồi tù, tất cả há» hà ng và bạn bè Ä‘á»u xa lánh Lâm Khúc Vi, ngay cả cha mẹ ruá»™t cÅ©ng cắt đứt quan hệ vá»›i anh, chỉ có Mạnh DÄ© Lam luôn đến trại giam thăm anh và hứa sẽ giúp anh chứng minh sá»± trong sạch.
Khi thế giá»›i rÆ¡i và o há»—n loạn, nhá» có Mạnh DÄ© Lam, mà anh đã thoát khá»i ngục tù.
Hiện tại, dÆ°á»›i sá»± sắp xếp của Mạnh DÄ© Lam, anh nhanh chóng ổn định cuá»™c sống ở thà nh phố B, tháºm chà còn đảm nháºn má»™t số công việc văn thÆ° do chÃnh phủ sắp xếp để kiếm chút Ä‘iểm trang trải cuá»™c sống.
Äối vá»›i Lâm Khúc Vi hiện giá», Mạnh DÄ© Lam chắc chắn không chỉ là má»™t ân nhân.
Nếu cần, anh sẵn sà ng hy sinh tất cả vì đối phương, cho dù phải trả giá bằng mạng sống.
NhÆ°ng đồng thá»i, anh cÅ©ng cẩn tháºn giữ lại những suy nghÄ© đã xuất hiện từ lâu.
Những năm qua Mạnh DÄ© Lam vẫn luôn vì anh mà chạy đôn chạy đáo, Ä‘iá»u nà y chứng tá» anh là ngÆ°á»i rất quan trá»ng trong lòng cô, có lẽ đến má»™t lúc nà o đó, anh sẽ có thể bà y tá» lòng mình vá»›i cô.
Khi đó, nếu Mạnh DÄ© Lam đồng ý, hai ngÆ°á»i có thể há»— trợ lẫn nhau và cùng chung sống đến cuối Ä‘á»i.
NhÆ°ng ý tưởng nà y đã trở nên sai lầm, sau khi ngÆ°á»i tên "Bạch Tá»" xuất hiện.
Äiá»u anh không nghÄ© tá»›i chÃnh là Mạnh DÄ© Lam lại chủ Ä‘á»™ng liên lạc vá»›i ngÆ°á»i của Hoà nh à để giải cứu Bạch Tá».
Ngay cả đối vá»›i bản thân anh, Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng chÆ°a bao giá» là m nhÆ° váºy.
"DÄ© Lam," Lâm Khúc Vi Ä‘ang suy nghÄ©, nhẹ nhà ng há»i: "NgÆ°á»i bên Hoà nh à có gây phiá»n phức cho em không?"
Mạnh DÄ© Lam tá»±a hồ không muốn nhắc đến Hoà nh Ã, cô cau mà y liếc nhìn Bạch Tá» bên cạnh, thấy cô ấy cứ nhìn chằm chằm ra ngoà i cá»a sổ không có phản ứng gì, liá»n đáp: "Bá»n há» vẫn chÆ°a liên lạc vá»›i tôi, nhÆ°ng có lẽ sẽ sá»›m thôi."
Nói xong, Mạnh DÄ© Lam nhắm mắt lại: "Tháºt xin lá»—i, tôi có hÆ¡i mệt má»™t chút, lát nữa tá»›i nÆ¡i gá»i tôi dáºy nhé."
"Äược." Lâm Khúc Vi mỉm cÆ°á»i, sau đó nhìn vá» phÃa ghế phụ trống rá»—ng.
PhÃa dÆ°á»›i còn có món quà chÆ°a kịp trao tay, nghÄ© đến đây, Lâm Khúc Vi nhÃu nhÃu lông mà y.
Ước chừng ná»a giá» sau, xe dừng lại trÆ°á»›c má»™t thủy cung có chút Ä‘Æ¡n sÆ¡.
Bạch TỠđứng dưới biển hiệu thủy cung, vẻ mặt ngơ ngác - ai có thể ngỠrằng tiến sĩ lại sống trong thủy cung cơ chứ?
Lâm Khúc Vi dẫn Mạnh Dĩ Lam và Bạch TỠvà o trong: "Ba tháng trước, khu vực tiến sĩ Ngô ở đã xảy ra một vụ nổ lớn, sau đó ông ấy đã chuyển đến đây."
Thủy cung nà y không lá»›n, so vá»›i bảo tà ng nghệ thuáºt trÆ°á»›c đó có thể nói là nhá» hÆ¡n.
Bạch Tá» nhìn xung quanh má»™t chút, phát hiện nÆ¡i nà y không những không có ngÆ°á»i canh gác, mà hình nhÆ° đã bị bá» hoang từ lâu, khu vá»±c xung quanh rất hoang tà n, chỉ có mấy cá»a hà ng nhỠđược bao quanh bởi dây leo.
Lâm Khúc Vi dẫn hai ngÆ°á»i và o bên trong thủy cung, Ä‘i qua khu vá»±c bán vé, bÆ°á»›c và o má»™t Ä‘Æ°á»ng hầm thủy tinh dà i.
Mặc dù không gian rá»™ng lá»›n được bao quanh bởi kÃnh trong suốt chứa đầy nÆ°á»›c, nhÆ°ng trong tầm mắt lại không có má»™t con cá nà o.
Äá»™t nhiên, cuối Ä‘Æ°á»ng hầm xuất hiện má»™t bà lão có khuôn mặt hiá»n là nh, bà đeo má»™t chuá»—i trà ng hạt dà i, giá»ng nói rất êm tai: "Cuối cùng các cháu cÅ©ng đã đến. Lão phu tỠđã đợi các cháu lâu rồi."
"Xin chà o, Ngô phu nhân." Lâm Khúc Vi bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c.
Mạnh DÄ© Lam hiếm khi có chút câu nệ, vá»™i và ng Ä‘i theo sau: "Xin chà o, Ngô phu nhân," sau đó nhìn Bạch Tá» bên cạnh, "Äây là trợ lý của tôi, Bạch Tá»."
Bạch Tá» lá»™ ra nụ cÆ°á»i cứng ngắc, hÆ°á»›ng bà lão gáºt đầu.
Ngô phu nhân nhìn Bạch Tá», cÆ°á»i nói: "Äược rồi, cà ng nhiá»u ngÆ°á»i cà ng náo nhiệt hÆ¡n! ngà y hôm qua lão phu tá» nói muốn gặp các cháu, sáng nay còn ở trong phòng là m việc, chÆ°a ra ngoà i. Ta Ä‘oán ông ấy Ä‘ang sắp xếp những tÆ° liệu mà các cháu muốn xem."
Há» theo Ngô phu nhân Ä‘i lên cầu thang hình xoắn ốc trong góc, đèn cảm biến bằng cá» chỉ vẫn hoạt Ä‘á»™ng, nó sáng đèn khi má»i ngÆ°á»i bÆ°á»›c lên cầu thang.
"Khúc Vi, DÄ© Lam," Ngô phu nhân nói khi bÆ°á»›c Ä‘i, "Hai đứa thá»±c sá»± là trai tà i gái sắc. Ta và lão phu tỠđã xem ảnh của hai đứa trÆ°á»›c đây, chúng ta Ä‘á»u nghÄ© rằng cháu và Khúc Vi là má»™t cặp đôi hoà n hảo."
Bạch Tá» quay đầu nhìn chằm chằm các loại mảnh vụn nhá» trôi nổi trong nÆ°á»›c trên vách kÃnh, nghe thấy lá»i nà y, trái tim cô không khá»i Ä‘áºp thình thịch - cô không ngá» rằng tình huống táºn thế nhÆ° bây giá», Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng còn gặp trÆ°á»ng hợp trưởng bối hối thúc cô ấy tìm đối tượng.
Lâm Khúc Vi không trả lá»i, nhÆ°ng trên mặt anh ta bất giác hiện lên má»™t nụ cÆ°á»i, Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng im lặng, nhÆ°ng lại khẽ cau mà y.
Ngô phu nhân nhìn thấy vẻ mặt Mạnh DÄ© Lam hình nhÆ° có chút không vui, láºp tức nháºn ra mình đã nói gì không thÃch hợp, vá»™i và ng nói thêm: "Bất quá trong chuyện tình cảm, chỉ có chÃnh mình má»›i biết thế nà o là thÃch hợp nhất. Ta già rồi nên có hÆ¡i nhiá»u lá»i, nghÄ© gì nói đó, các cháu chá»› để ý."
Ba ngÆ°á»i Ä‘i dá»c theo cầu thang hình xoắn ốc lên tầng hai, Ä‘i qua má»™t hà nh lang dà i, đến má»™t cánh cá»a.
Ngô phu nhân gõ cá»a: "Lão phu tá», há» tá»›i rồi."
Nói xong bà mở cá»a dẫn ba ngÆ°á»i và o trong.
Äây là má»™t phòng là m việc vô cùng lá»›n, chÃnh xác hÆ¡n thì đó là má»™t sảnh nhỠđể thưởng thức cá.
Äối diện vá»›i cá»a là má»™t bức tÆ°á»ng kÃnh rá»™ng hÆ¡n mÆ°á»i mét, cao Ãt nhất năm sáu mét, bên trong bức tÆ°á»ng kÃnh là má»™t bể nÆ°á»›c lá»›n, trong đó có má»™t con cá heo Ä‘ang bÆ¡i tá»›i bÆ¡i lui, sau khi nhìn thấy ba ngÆ°á»i xuất hiện, nó nhanh chóng bÆ¡i xuống, đối mặt vá»›i má»i ngÆ°á»i và mở miệng.
Bên cạnh bức tÆ°á»ng trắng bên phải cá»a, có và i tủ sách lá»›n chứa đủ các loại sách.
TrÆ°á»›c tủ sách có má»™t chiếc bà n dà i là m từ gá»— Nam má»™c, phÃa sau bà n là má»™t chiếc ghế da đối diện vá»›i tủ sách, hình nhÆ° tiến sÄ© Ngô Ä‘ang ngồi trên đó.
"Lão phu tá»?" Ngô phu nhân nghi hoặc lẩm bẩm má»™t mình, Ä‘i vá» phÃa bà n là m việc: "Ông ngủ rồi à ?"
"Ngô phu nhân," Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»™t nhiên nghiêm giá»ng nói, "TrÆ°á»›c tiên đừng qua đó."
Lâm Khúc Vi sá»ng sốt: "Sao váºy?"
Mạnh DÄ© Lam chÆ°a kịp trả lá»i, Bạch Tá» láºp tức nháºn ra có gì đó không đúng - trên lÆ°ng ghế da sẫm mà u, gần nhÆ° ở nÆ¡i đầu của tiến sÄ© Ngô, có má»™t lá»— Ä‘en cá»±c kỳ khó phát hiện.
Má»™t lượng chất lá»ng lá»›n mà u Ä‘á» sẫm rỉ ra từ cái lá»—.
Chú thÃch:
Lão phu tá»*: Ngoà i là tiếng há»c trò gá»i thầy mình, còn có nghÄ©a là ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trưởng thà nh, ngoà i ra lại có nghÄ©a nữa là tiếng vợ gá»i chồng.
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Không ngá» cà ng thay đổi thì lại cà ng thay đổi. Xin lá»—i vì đã để má»i ngÆ°á»i phải chỠđợi. T_T
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Nếu buồn thì cứ là m những gì mình thÃch, viết chÆ°Æ¡ng nà y xong tôi thấy dá»… chịu hÆ¡n rất nhiá»u.