- Trang chủ
- Trá»i Tối
- Chương 47: C47: Tấm ảnh
Tác giả:
Sở dÄ© Bạch Tá» nÃn thở, không chỉ vì cô ngồi quá gần Mạnh DÄ© Lam.
Còn má»™t nguyên nhân khác chÃnh là , tốc Ä‘á»™ xe tháºt sá»± là quá nhanh.
Tốc Ä‘á»™ nhanh đến mức Bạch Tá» ngay cả phong cảnh bên Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng không nhìn thấy được.
Bạch Tá» nghi ngá» Mạnh DÄ© Lam tháºm chà còn không biết chiếc xe mình Ä‘ang lái có chức năng gá»i là "phanh", cô ấy cÅ©ng không biết rằng không cần phải vặn ga chặt nhÆ° váºy.
Từ lúc Bạch TỠôm chặt Mạnh DÄ© Lam, Mạnh DÄ© Lam dùng hết sức vặn ga, xe ngà y cà ng phóng nhanh hÆ¡n, xuyên qua thà nh phố B không có đèn giao thông, nhÆ° thể cô Ä‘ang bị hà ng trăm ngÆ°á»i biến dị truy Ä‘uổi váºy.
Bạch Tá» vốn tưởng rằng ở thà nh phố B có má»™t hệ thống má»›i nà o đó, yêu cầu má»i ngÆ°á»i lái xe cà ng nhanh cà ng tốt, nhÆ°ng khi cô nhìn thấy những loại xe Ä‘iện, xe máy, tháºm chà cả ô tô khác trên Ä‘Æ°á»ng, Ä‘á»u bị Mạnh DÄ© Lam bá» xa phÃa sau, Bạch Tá» nháºn ra rằng mình đã suy nghÄ© quá nhiá»u.
Mạnh DÄ© Lam Ä‘Æ¡n giản chỉ là thÃch tăng tốc Ä‘á»™ mà thôi.
Kết quả là cô ôm Mạnh DÄ© Lam cà ng nhiá»u sức hÆ¡n, cÅ©ng không phải vì sợ hãi, mà vì cô đã sẵn sà ng nhảy ra khá»i xe nếu có tai nạn xảy ra, đồng thá»i cô không ngừng luyện táºp trong đầu cách ôm Mạnh DÄ© Lam, là m thế nà o để ôm lăn trên mặt đất, từ đó giảm thiểu thiệt hại vá» mức thấp nhất.
Cùng lúc đó, Mạnh DÄ© Lam hiển nhiên cảm giác được mình bị ôm chặt, hÆ¡i hÆ¡i nhÃu mà y.
Thế là , Bạch Tá» còn Ä‘ang luyện táºp trong đầu cách nhảy ra khá»i xe lần thứ năm, chiếc xe Ä‘á»™t nhiên giảm tốc Ä‘á»™...rất nhiá»u.
Cuối cùng, hai ngÆ°á»i phải mất khoảng năm mÆ°Æ¡i phút má»›i đến được Ä‘iểm đến - Bảo tà ng nghệ thuáºt thà nh phố B, lâu hÆ¡n ná»a giá» so vá»›i dá»± kiến ​​ban đầu.
Bạch Tá» chÆ°a bao giá» mÆ¡ rằng má»™t ngà y nà o đó, đồ đạc của mình sẽ được cất giữ trong bảo tà ng nghệ thuáºt.
Bảo tà ng nghệ thuáºt thà nh phố B chiếm má»™t diện tÃch rất lá»›n, bên trong địa Ä‘iểm được chia thà nh vô số khu vá»±c, trÆ°á»›c đây, các tác phẩm nghệ thuáºt từ các quốc gia khác nhau vá»›i các chủ Ä‘á» khác nhau, được trÆ°ng bà y quanh năm ở đây.
GiỠđây, bảo tà ng nghệ thuáºt hình kim tá»± tháp được bao quanh bởi má»™t tấm lÆ°á»›i bảo vệ dà y và cao, đèn Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng được lắp đặt ở má»™t khoảng cách nhất định trên lÆ°á»›i bảo vệ, để chiếu sáng hoà n toà n những con Ä‘Æ°á»ng xung quanh.
Vừa xuống xe, Bạch TỠđã nghe thấy xung quanh vang lên tiếng Ä‘áºp mạnh, hình nhÆ° gần đó Ä‘ang xây dá»±ng.
Trên cầu thang cách đó không xa, ba ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘á»™i mÅ© bảo há»™ lao Ä‘á»™ng Ä‘ang hút thuốc uống rượu, bị tiếng xe máy thu hút, sau đó nhìn vá» phÃa Mạnh DÄ© Lam và Bạch Tá», ánh mắt lá»™ ra hÆ¡i thở hèn má»n, khiến Bạch Tá» cảm thấy vô cùng ghê tởm.
Mạnh Dĩ Lam khóa xe, dẫn Bạch TỠđến cổng, đưa đồng hồ cho bảo vệ gác cổng kiểm tra dữ liệu.
Vì lý do nà o đó, Bạch Tá» luôn cảm thấy ngÆ°á»i bảo vệ nà y trông quen quen, nhÆ°ng lại không nghÄ© ra được nguyên do, cuối cùng chỉ có thể xoay ngÆ°á»i theo Mạnh DÄ© Lam rá»i Ä‘i.
Sau khi bÆ°á»›c và o cá»a viện bảo tà ng nghệ thuáºt, Bạch Tá» láºp tức sững sá» tại chá»—.
Äây là má»™t không gian còn rá»™ng hÆ¡n cả má»™t sân váºn Ä‘á»™ng bóng đá, nhÆ°ng chỉ có má»™t và i góc được thắp sáng bằng đèn dầu, không thể chiếu sáng toà n bá»™ địa Ä‘iểm.
Một quả cầu pha lê khổng lồ được treo trên đỉnh và vô số đèn chùm pha lê hình ngôi sao treo xung quanh nó.
Bạch Tá» vừa má»›i ngẩng đầu, cô còn tưởng rằng mình đã Ä‘á»™t nháºp và o vÅ© trụ rá»™ng lá»›n đã mất Ä‘i ánh sáng, mặc dù quả cầu pha lê và những chiếc đèn chùm ngôi sao đó không phát ra ánh sáng, nhÆ°ng thiết kế của toà n bá»™ không gian lại mang đến cho ngÆ°á»i ta cảm giác rá»™ng lá»›n vô cùng, nhÆ°ng vì Ä‘en tối hắc ám mà sinh ra cảm giác vô cùng chán nản.
Bên dÆ°á»›i "vÅ© trụ nhá»" nà y là những địa Ä‘iểm được chia thà nh các căn phòng nhá» phức tạp.
Hiển nhiên đây không phải lần đầu Mạnh Dĩ Lam tới nơi nà y, cô dẫn Bạch TỠtới một căn phòng nhỠcạnh cổng.
Lúc nà y, hai ngÆ°á»i chợt nghe phÃa sau có tiếng kêu: "Lam Lam?"
Bạch Tá» láºp tức quay đầu lại, nhìn thấy má»™t ngÆ°á»i phụ nữ cao gầy vá»›i mái tóc ngắn mà u xanh lam, Ä‘ang bÆ°á»›c Ä‘i cách đó không xa.
"Sao cáºu lại tá»›i đây?" Cô gái tóc xanh có vẻ ngạc nhiên "Cáºu đến đây là để gặp tôi à ?"
Mạnh DÄ© Lam cau mà y có chút không vui: "Tôi đã nói nhiá»u lần rồi, đừng gá»i tôi nhÆ° váºy."
"Lam Lam, tháng nà y tôi Ä‘i Không ngủ tìm cáºu năm sáu lần." Cô gái tóc xanh hoà n toà n không để ý tá»›i lá»i nói của Mạnh DÄ© Lam, "Lần nà o cÅ©ng không gặp được cáºu, và i ngà y nữa nếu cáºu không xuất hiện, tôi còn định nhá» ngÆ°á»i của Hắc Cầu tìm cáºu."
"Không ngủ" mà cô nhắc đến là tên má»™t quán bar, sau khi virus bùng phát, chÃnh phủ đã phân loại lại các khu vá»±c khác nhau trong thà nh phố B, "Không ngủ" là má»™t quán bar má»›i mở trong khu giải trÃ, má»i ngÆ°á»i có thể đến đây vui chÆ¡i và o những ngà y cụ thể.
Cô gái tóc xanh ăn mặc khá phong cách, mặc dù Ä‘ang là mùa đông nhÆ°ng chiếc quần cô mặc bị cố tình xé nhiá»u lá»—, quanh mắt kẻ eyeliner dà y, trên tai Ä‘eo vô số khuyên tai bạc.
Khi cô gái đến gần, Bạch Tá» nháºn ra rằng cô ấy và Mạnh DÄ© Lam có chiá»u cao tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhau.
Mạnh DÄ© Lam mặt không biểu tình, lấy từ trong túi ra má»™t tấm thẻ có đánh số thứ tá»±, Ä‘Æ°a cho đối phÆ°Æ¡ng: "Mở cá»a phòng nà y ra."
"Khó có dịp gặp mặt, Lam Lam, thái Ä‘á»™ đối xá» của cáºu vá»›i tôi nhÆ° thế nà y à ?" Cô gái tóc xanh mÃm môi, không chịu nháºn tấm thẻ đánh số.
Mạnh Dĩ Lam lạnh lùng phun ra ba chữ: "Hầu Tắc Văn."
"Tôi đã bảo cáºu đừng gá»i tôi bằng tên Trung Quốc mà ," cô gái tóc xanh tá»±a hồ bị giẫm phải mìn, nhÆ°ng lại không dám tức giáºn, chỉ dùng ánh mắt ủy khuất nhấn mạnh: "Seven, gá»i tôi là Seven!"
Lúc nà y Hầu Tắc Văn chú ý đến Bạch TỠđứng sau lưng Mạnh Dĩ Lam: "Cô là ?"
"Xin chà o," Bạch Tá» nhếch miệng, không hiểu sao cảm thấy đối phÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i dá»… gần nên chủ Ä‘á»™ng giá»›i thiệu: "Tôi là trợ lý của Mạnh DÄ© Lam, Bạch Tá»."
Hầu Tắc Văn nheo mắt lại, quay đầu nhìn Mạnh Dĩ Lam: "Trợ lý?"
Mạnh DÄ© Lam sốt ruá»™t lắc lắc tấm thẻ đánh số trong tay: "Mở cá»a ra."
"Lúc chúng ta má»›i gặp nhau," Hầu Tắc Văn chóng tay ngang hông, có chút khó chịu, "Tôi hết lần nà y đến lần khác cầu xin là m trợ lý cho cáºu, tháºm chà chạy việc vặt Ä‘á»u được, nhÆ°ng cáºu nhÆ° thế nà o cÅ©ng không chịu. Hiện tại thì hay rồi, tìm được má»™t cô gái gầy gò, thấp bé là m trợ lý cho mình?!"
Bạch Tá» sá»ng sá», còn chÆ°a kịp phản ứng đã thấy sắc mặt Mạnh DÄ© Lam láºp tức đóng băng: "Hầu Tắc Văn, xin lá»—i."
Hầu Tắc Văn bị thái Ä‘á»™ của Mạnh DÄ© Lam là m cho giáºt mình, cô láºp tức dịu giá»ng lại, quay đầu nhìn Bạch Tá» vá»›i vẻ mặt xấu hổ: "Xin lá»—i nha, vừa rồi tôi kÃch Ä‘á»™ng quá, đừng quá để ý nha."
"Không thà nh vấn Ä‘á»..." Bạch Tá» còn chÆ°a kịp nói hết lá»i thì Hầu Tắc Văn lại nhìn và o mắt Mạnh DÄ© Lam: "Lam Lam, hôm nay cáºu trang Ä‘iểm phải không? Tháºt xinh đẹp ah!"
Mạnh Dĩ Lam lùi lại một bước, giơ tấm thẻ đánh số thứ tự trong tay lên lần nữa.
Hầu Tắc Văn cuối cùng cÅ©ng cầm lấy tấm thẻ, sau khi nhìn lÆ°á»›t qua con số trên đó, cô dẫn Mạnh DÄ© Lam và Bạch Tá» Ä‘i sâu và o trong: "Lam Lam, cáºu đã tìm được ngÆ°á»i há» Lâm kia chÆ°a? Äể tôi nói cho cáºu biết nha, đừng tìm nữa, trên Ä‘á»i nà y không thiếu hoa cá» thÆ¡m, cáºu nên chú ý nhiá»u hÆ¡n đến hoa cá» má»c xung quanh mình, chẳng hạn nhÆ°..." Cô nói, rồi quay đầu lại nháy mắt vá»›i Mạnh DÄ© Lam.
Mạnh DÄ© Lam cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng: "Cô không thấy mình hÆ¡i ồn à o sao?"
Bạch TỠđứng ở cuối nghe hai ngÆ°á»i cãi nhau qua lại, Ä‘á»™t nhiên nhÆ° hiểu ra Ä‘iá»u gì đó, chẳng lẽ Mạnh DÄ© Lam đặc biệt trang Ä‘iểm là vì muốn ngÆ°á»i tên Seven nà y nhìn thấy sao?
Hầu Tắc Văn tuy trang Ä‘iểm Ä‘áºm, nhÆ°ng có thể thấy Ä‘Æ°á»ng nét khuôn mặt của cô rất Æ°a nhìn, cô ấy và Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng có chiá»u cao tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng, nên nhìn hai ngÆ°á»i rất xứng đôi.
Bạch TỠcà ng nghĩ cà ng thấy có lý.
NhÆ°ng giây tiếp theo, Bạch Tá» láºp tức phản bác chÃnh mình, Mạnh DÄ© Lam không phải nói không thÃch phụ nữ sao?
Dá»±a theo tÃnh cách đặc biệt của Mạnh DÄ© Lam, đã thẳng thì nhất định phải thẳng, tuyệt đối không thể uốn cong được.
HÆ¡n nữa, ai quy định phụ nữ trang Ä‘iểm chỉ để là m hà i lòng ngÆ°á»i khác? Chẳng phải là khiến bản thân mình hạnh phúc sao?
Tuy nhiên, không phải việc là m hà i lòng ngÆ°á»i bạn thÃch, cÅ©ng sẽ khiến mình hạnh phúc sao?
Bạch Tá» chợt nghÄ© đến Du Tâm, nếu nhÆ° tiểu nha đầu nà y ở đây, dÆ°á»›i tình huống hiện tại, cô ấy nhất định sẽ Ä‘Æ°a ra rất nhiá»u kết luáºn.
Lúc nà y Bạch TỠmới nhớ tới thái độ của mình đối với Du Tâm rất lạnh lùng.
Không chỉ Du Tâm, lúc đó cô còn thá» Æ¡ vá»›i tất cả má»i ngÆ°á»i, ngoại trừ Mạnh DÄ© Lam.
Nhưng bây giỠBạch TỠcăn bản không nhớ nổi, nguyên nhân tâm lý ban đầu của mình là do đâu.
"Sao váºy?" Äang lúc Bạch Tá» cà ng ngà y cà ng bối rối thì cô nghe thấy giá»ng nói của Mạnh DÄ© Lam.
Bạch Tá» ngẩng đầu, liá»n nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam đứng cách đó không xa, vẻ mặt khó hiểu nhìn chằm chằm mình.
"Thân thể không khá»e sao?" Mạnh DÄ© Lam xoay ngÆ°á»i lại gần Bạch Tá», cố ý hạ giá»ng: "Vết thÆ°Æ¡ng bắt đầu Ä‘au rồi phải không?"
Vừa nói, cô vừa định kéo tay áo Bạch TỠlên.
"Nà y!" Hầu Tắc Văn lo lắng gá»i từ phÃa trÆ°á»›c, "Các ngÆ°á»i Ä‘ang là m gì? Äừng nói nhá» sau lÆ°ng tôi, Ä‘iá»u đó rất đáng ghét ah!"
Bạch TỠcố ý kéo tay áo lên, để Mạnh Dĩ Lam kiểm tra: "Tôi không sao."
Sau khi xác nháºn vết cắn của Bạch Tá» không có gì bất thÆ°á»ng, Mạnh DÄ© Lam lại Ä‘Æ°a cô đến bên cạnh Hầu Tắc Văn.
Hầu Tắc Văn nheo mắt nhìn Bạch Tá» hồi lâu, sau đó có chút ủy khuất nhìn Mạnh DÄ© Lam, thấy ngÆ°á»i đối diện mặt không biểu tình nhìn mình, cô nuốt lá»i vừa định nói ra khá»i miệng, từ thắt lÆ°ng lấy ra má»™t chùm chìa khóa, mở cá»a căn phòng trÆ°á»›c mặt.
"Ngại quá, không có đèn." Sau khi Hầu Tắc Văn kéo cá»a cuốn lên, cô không mấy thân thiện lẩm bẩm vá»›i Bạch Tá».
Bạch TỠkhông quan tâm đến thái độ của cô: "Không sao đâu, tôi có thể nhìn thấy, cảm ơn cô."
Nói xong cô liá»n Ä‘i thẳng và o.
Trong phòng chứa đầy những thứ từng thuá»™c vá» Bạch Tá», không quá nhiá»u nhÆ°ng có nhiá»u chủng loại, bao gồm ghế xếp, giá phÆ¡i quần áo, nệm, Ä‘á»u có đủ.
Mạnh DÄ© Lam đứng ở ngoà i cá»a cuốn, cô muốn theo Bạch Tá» và o trong, nhÆ°ng lại cảm thấy không nên nhìn trá»™m sá»± riêng tÆ° của Bạch Tá», nên nói: "Từ từ xem Ä‘i, tôi đợi cô ở bên ngoà i, nếu cô muốn lấy cái gì, cứ lấy Ä‘i."
"Äược." Bạch Tá» gáºt đầu, Ä‘i vá» phÃa đống thùng giấy trong góc.
Bên ngoà i căn phòng, Hầu Tắc Văn chóng nạnh đứng ở sau lưng Mạnh Dĩ Lam, vẻ mặt cà ng ngà y cà ng khó coi.
Rốt cuá»™c không nhịn được nữa, mạnh mẽ kéo Mạnh DÄ© Lam sang má»™t bên: "Lam Lam, cáºu và cô ấy có quan hệ gì?"
Mạnh DÄ© Lam tránh ra khá»i đối phÆ°Æ¡ng, vẻ mặt khó hiểu: "Chuyện nà y có liên quan gì đến cô?"
"Tôi..." Hầu Tắc Văn giáºn dá»—i dáºm chân, "Không phải cáºu nói cáºu không thÃch phụ nữ sao?"
Mạnh DÄ© Lam sững sá», bất giác nhÆ°á»›ng mà y.
Lúc đầu, sở dÄ© cô cà ng ngà y cà ng khẳng định mình không thÃch phụ nữ là vì đã gặp Hầu Tắc Văn.
Khoảng ná»a năm sau khi virus biến dị bùng phát, hai ngÆ°á»i gặp nhau ở quán bar tên là "Không ngủ" mà Hầu Tắc Văn vừa nhắc đến.
Khi đó Mạnh DÄ© Lam và Thạch Lá»—i vừa trao đổi xong các thông tin liên quan đến Lâm Khúc Vi, cô Ä‘ang định rá»i Ä‘i, thì Hầu Tắc Văn bởi vì say rượu mà thần chà không tỉnh táo, đã bất chấp ôm lấy Mạnh DÄ© Lam và hôn cô, sau đó bị Mạnh DÄ© Lam quăng má»™t cái tát không thÆ°Æ¡ng tiếc.
ChÃnh cái tát nà y đã đẩy Hầu Tắc Văn và o vòng xoáy tình yêu.
Sau đó, Hầu Tắc Văn bắt đầu theo đuổi Mạnh Dĩ Lam một cách cuồng nhiệt, dùng đủ loại thủ đoạn, khiến Mạnh Dĩ Lam cà ng chắc chắn rằng cô thực sự không có hứng thú với phụ nữ.
"Cô cả ngà y Ä‘á»u suy nghÄ© những chuyện nà y sao?" Mạnh DÄ© Lam lạnh lùng há»i, nhÆ°ng cÅ©ng không trá»±c tiếp trả lá»i vấn Ä‘á» của đối phÆ°Æ¡ng.
Hầu Tắc Văn không cam lòng phản bác: "Tại sao là cô ấy? Nếu tìm há»i ai trên Ä‘Æ°á»ng, há» nhất định sẽ chá»n tôi!"
Lúc nà y, có Ä‘á»™ng tÄ©nh truyá»n đến từ phÃa bên kia cá»a lá»›n.
Hai ngÆ°á»i quay lại nhìn, thì thấy ba ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đã bÆ°á»›c và o bảo tà ng, từ xa đã ngá»i thấy mùi rượu.
"Tất cả ra ngoà i, có nghe thấy không?" NgÆ°á»i bảo vệ vừa kiểm tra dữ liệu đồng hồ cÅ©ng vá»™i và ng Ä‘i và o, "Lại thế nà y, ta sẽ không khách khà đâu!"
Mạnh DÄ© Lam nheo mắt nhìn kỹ hÆ¡n, thì phát hiện ra ba ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà y chÃnh là những ngÆ°á»i công nhân vừa gặp ở cầu thang, bá»n há» có vẻ say rượu, muốn chạy và o bảo tà ng để kiếm chuyện.
"Cáºu ở lại đây!" Hầu Tắc Văn nói nhá» vá»›i Mạnh DÄ© Lam, sau đó không đợi đối phÆ°Æ¡ng trả lá»i, rút con dao từ bên hông ra, nhanh chóng Ä‘i vá» phÃa những ngÆ°á»i đó.
NgÆ°á»i công nhân dáng cao khoẻ nhất nhìn thấy Hầu Tắc Văn xuất hiện, hắn ta tá» ra khó hiểu: "Nà y, còn em gái nà o khác không?"
"Ta chỉ là nói cho ngÆ°Æ¡i biết, nÆ¡i lá»›n nhÆ° váºy, là m sao không có nữ nhân!" má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao gầy bên cạnh vang lên.
Hai ngÆ°á»i bị ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông có râu đứng cuối đẩy ra, hắn ta bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c mặt Hầu Tắc Văn, nhìn từ trên xuống dÆ°á»›i mấy lần, rồi lắc đầu: "Trang Ä‘iểm nhÆ° mông khỉ, ai quan tâm?!"
Hầu Tắc Văn đẩy ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông có râu trÆ°á»›c mặt ra, giÆ¡ con dao trong tay lên: "Thằng chó, nhanh chóng cút, nếu không ta sẽ thiến tất cả các ngÆ°á»i!"
Sau khi tên có râu bị đẩy, hắn loạng choạng má»™t lúc lâu má»›i đứng dáºy, Ä‘ang định mắng Hầu Tắc Văn, lại Ä‘á»™t nhiên nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam cách đó không xa, cÆ°á»i vui vẻ nói: "Nà y, bên kia còn má»™t ngÆ°á»i, cÅ©ng được, ba nam hai nữ, tháºt tình thú!"
Vừa dứt lá»i, bảo vệ bên cạnh Ä‘á»™t nhiên rút dùi cui Ä‘iện ra, Ä‘em tên có râu bị Ä‘iện giáºt ngã xuống đất.
Hai tên say rượu thẹn quá hoá giáºn, bÆ°á»›c tá»›i kéo ngÆ°á»i bảo vệ Ä‘i, tên râu ria ngã xuống đất tức giáºn đứng dáºy, giáºt lấy con dao của Hầu Tắc Văn.
Hầu Tắc Văn muốn lợi dụng tình thế, dùng dao đâm hắn, nhÆ°ng tên có râu rõ rà ng biết võ, Ä‘á»™t nhiên cúi xuống, nhÆ° má»™t con chó Ä‘iên tóm lấy eo của Hầu Tắc Văn, quáºt cô xuống đất.
Sau đó, hắn ta chá»™p lấy con dao của Hầu Tắc Văn, đá Hầu Tắc Văn và i phát, rồi bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa Mạnh DÄ© Lam.
"Lam Lam, chạy mau!" Hầu Tắc Văn cố chịu đựng cơn đau ở lưng, hét lên.
Mạnh Dĩ Lam đứng bất động, tay phải đã đưa lên thắt lưng, chuẩn bị rút súng ra.
Ngay khi Hầu Tắc Văn nghiến răng cố gắng chạy vá» phÃa Mạnh DÄ© Lam má»™t cách tuyệt vá»ng, cô Ä‘á»™t nhiên nhìn thấy má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang cầm má»™t thùng giấy, đâm thẳng và o tên có râu.
Thùng giấy bị láºt đổ, đồ váºt bên trong rá»›t ra tung tóe giữa không trung, tên kia ngay láºp tức bị đè xuống đất.
Lúc nà y Hầu Tắc Văn má»›i nhìn rõ, ngÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên lao ra chÃnh là Bạch Tá», ngÆ°á»i mà cô đã chế nhạo là kẻ yếu Ä‘uối.
Giống nhÆ° ngÆ°á»i huấn luyện bắt được con chó hung dữ, Bạch Tá» dùng tay phải bóp cổ tên có râu, khiến hắn ta không thể cá» Ä‘á»™ng, sau đó quay lại nhìn Mạnh DÄ© Lam, hai ngÆ°á»i ngầm hiểu ý nhau, xác nháºn rằng bá»n há» không có việc gì, Bạch Tá» má»›i thở phà o nhẹ nhõm.
Cảnh tượng nà y từ đầu đến cuối, Hầu Tắc Văn Ä‘ang nằm trên mặt đất Ä‘á»u xem qua.
Hầu Tắc Văn cau mà y, miá»…n cưỡng đứng dáºy, cô chịu Ä‘á»±ng cÆ¡n Ä‘au dữ dá»™i ở thắt lÆ°ng và bụng, rồi Ä‘i vá» phÃa Mạnh DÄ© Lam.
Ở đầu bên kia, ngÆ°á»i bảo vệ đã còng tay hai tên say rượu Ä‘ang cố gắng vùng vẫy, sau đó chạy vá» phÃa Bạch Tá», nhanh chóng còng tay tên có râu.
Lúc nà y Bạch Tá» bá»—ng nhiên gá»i to vá»›i bảo vệ: "Lão Mao?"
Bảo vệ mà Bạch Tá» gá»i là Lão Mao vẻ mặt có chút xấu hổ, do dá»± hồi lâu má»›i đáp: "Bạch Tá»."
Lão Mao vốn là huấn luyện viên võ thuáºt, và o lúc Bạch Tá» tuyệt vá»ng, chÃnh Lão Mao là ngÆ°á»i chủ Ä‘á»™ng thuê Bạch Tá» là m trợ lý, từ đó Bạch Tá» má»›i có thể tiếp tục sống ở thà nh phố B.
Bạch Tá» nháºn ra ngÆ°á»i cÅ©, kÃch Ä‘á»™ng đến mức không chú ý tá»›i Mạnh DÄ© Lam phÃa sau Ä‘ang ngồi xổm trên mặt đất, vẻ mặt phức tạp.
Hầu Tắc Văn Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Mạnh DÄ© Lam: "Lam Lam, cáºu không sao chứ?"
Mạnh Dĩ Lam ngoảnh mặt là m ngơ, lúc nà y trên tay cô đang cầm một tấm ảnh Polaroid.
Vừa rồi lúc Bạch Tá» lao vá» phÃa tên có râu, bức ảnh đã bị hất ra khá»i thùng giấy, rÆ¡i xuống trÆ°á»›c mặt cô.
Mặc dù bức ảnh đã ố và ng và mỠđi, nhưng Mạnh Dĩ Lam vẫn có thể nhìn rõ thân ảnh bên trong.
Trong tấm ảnh có ba ngÆ°á»i.
Má»™t ngÆ°á»i nam trẻ tuổi đứng sau ghế sofa, vá»›i nụ cÆ°á»i và ánh mắt dịu dà ng.
TrÆ°á»›c mặt anh, là má»™t cô gái trẻ Ä‘ang ngồi trên ghế sofa, mắt trái được quấn băng gạc, trên mặt không có nụ cÆ°á»i, đôi mắt trong veo hình hạnh nhân, có chút lo lắng nhìn chằm chằm và o ống kÃnh.
Ngồi bên cạnh cô gái là má»™t thiếu nữ xinh đẹp vá»›i nụ cÆ°á»i dịu dà ng, Ä‘ang nghiêng ngÆ°á»i vá» phÃa cô gái bên cạnh.
"Lam Lam," Hầu Tắc Văn ngồi xổm xuống, chỉ và o thiếu nữ trong ảnh và nói: "Äây là cáºu à ? Äẹp quá..."
Mạnh DÄ© Lam phá»›t lá» Hầu Tắc Văn, cô vẫn nhìn chằm chằm và o tấm ảnh, mà không nói má»™t lá»i.
NgÆ°á»i thiếu nữ trong ảnh quả nhiên chÃnh là cô, còn cô gái trẻ mà cô nghiêng ngÆ°á»i lại gần, không cần suy nghÄ© nhiá»u, chÃnh là Bạch Tá».
NhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam lúc nà y... Äối vá»›i tấm ảnh, lại không có chút ấn tượng nà o cả.
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Tôi có linh cảm rằng ngà y mai sẽ có Ä‘iá»u gì đó tốt đẹp xảy đến vá»›i bạn!