- Trang chủ
- Trá»i Tối
- Chương 41: C41: A bạch
Tác giả:
Suy nghĩ? Có cái gì cần phải suy nghĩ?
Vừa dứt lá»i, Bạch Tá» láºp tức tá»± há»i mình câu há»i nà y, cùng lúc đó, Mạnh DÄ© Lam ở bên cạnh cÅ©ng có suy nghÄ© tÆ°Æ¡ng tá»±.
Äiá»u mà Bạch Tá» Ä‘ang nghÄ© là , tại sao Mạnh DÄ© Lam lại Ä‘á»™t nhiên Ä‘Æ°a ra yêu cầu nhÆ° váºy, cố gắng kéo dà i thá»i gian ở cùng nhau là m chi, trong khi lẽ ra hai ngÆ°á»i phải tách ra?
Huống chi, với địa vị hiện tại của Mạnh Dĩ Lam, nếu cô muốn tìm trợ lý, thì tìm ai mà không được?
Tại sao lại là bản thân mình?
Hẳn là do có thể có nhiá»u tai nạn nguy hiểm hÆ¡n xảy ra trong tÆ°Æ¡ng lai?
Äiá»u Bạch Tá» không thể hiểu nhất chÃnh là , lúc nảy lẽ ra cô nên từ chối trá»±c tiếp, sau khi nhìn thấy vẻ mặt có chút ủy khuất của Mạnh DÄ© Lam, cô không kiá»m chế được bản thân, nói ra má»™t câu trả lá»i mÆ¡ hồ nhÆ° "Tôi sẽ suy nghÄ©."
Hoà n toà n trái ngược vá»›i Bạch Tá», Ä‘iá»u mà Mạnh DÄ© Lam lúc nà y Ä‘ang nghÄ© là , tại sao Bạch Tá» lại không trá»±c tiếp đồng ý?
Cô ấy rõ rà ng là cho dù đã quên mất lý do tại sao cô ấy coi mình là "ánh sáng", nhÆ°ng vẫn luôn chú ý đến mình, bất kể là lúc trÆ°á»›c hay bây giá», dù trong tim hay trong mắt cô ấy, Ä‘á»u trà n ngáºp bản thân mình.
Äã nhÆ° váºy, khi nghe yêu cầu nhÆ° thế, không phải là nên đồng ý ngay sao?
Còn Ä‘iá»u gì khác cần suy nghÄ© chứ?
Vá»›i nguồn lá»±c hiện tại của mình, mình muốn tìm ai là m trợ lý, chẳng phải chỉ là vấn Ä‘á» tiá»n bạc thôi sao?
Ở thế giá»›i bây giá», chỉ cần cho Ä‘i đủ nhiá»u, nhất định sẽ tìm được bảy tám ngÆ°á»i vì mình mà là m má»i việc. Dù là lên núi Ä‘ao hay xuống chảo dầu.
Sở dÄ© cô muốn Bạch Tá» là m trợ lý, là vì muốn tìm lý do giữ cô ấy ở bên cạnh, Bạch Tá» tháºt sá»± không hiểu hay là giả vá» không hiểu?
Vá» phần tại sao phải giữ Bạch TỠở bên cạnh, trong đầu Mạnh DÄ© Lam đã phân tÃch rõ rà ng rồi má»›i nói.
TrÆ°á»›c hết, thể chất của Bạch Tá» hiện tại rất đặc biệt, cô vừa là bảo váºt biết Ä‘i, vừa là quả bom biết Ä‘i.
Má»™t khi sá»± tháºt "Bạch Tá» miá»…n dịch vá»›i virus" bị phát hiện, chắc chắn sẽ thu hút má»™t đám xã há»™i Ä‘en muốn bắt cô Ä‘em bán, hoặc Bạch Tá» Ä‘á»™t nhiên biến dị trÆ°á»›c ngÆ°á»i khác, chắc chắn sẽ gây ra thảm há»a.
Thứ hai, nếu để Bạch Tá» má»™t mình chạy khắp nÆ¡i trong thế giá»›i xa lạ và nguy hiểm nhÆ° váºy, đặc biệt nếu cô muốn tìm cái gá»i là anh trai, nếu đối phÆ°Æ¡ng lợi dụng Bạch Tá» thì sao?
Cuối cùng, nếu Bạch Tá» gặp má»™t ngÆ°á»i con gái nhÆ° Du Vu Ã, ngÆ°á»i không chỉ bị truy nã mà còn có ý đồ không tốt, cô ấy chắc chắn sẽ bán Bạch Tá» Ä‘i, rồi vui vẻ ngồi đếm tiá»n.
Tổng hợp lại, Mạnh Dĩ Lam cho rằng cô nhất định phải giữ Bạch TỠở bên mình.
Lúc nà y trong đầu má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘ang không ngừng đấu tranh tÆ° tưởng, nhất thá»i không ai lên tiếng.
Lúc nà y, cá»a mở.
Liêu VÅ© Äình xách túi vải Ä‘i và o, cô Ä‘ang định nói chuyện thì lại phát hiện bầu không khà có vẻ không ổn.
"Chị há», cô Bạch," Liêu VÅ© Äình lo lắng há»i, "Tôi... Quấy rầy hai ngÆ°á»i sao?"
Mạnh Dĩ Lam định thần lại, nhưng sắc mặt cũng không khá hơn là bao: "Không có, và o đi."
"Tôi mang đến cho hai ngÆ°á»i má»™t thứ," Liêu VÅ© Äình mỉm cÆ°á»i ngồi cạnh Mạnh DÄ© Lam, lấy từ trong túi ra hai đôi găng tay da, "Äây là găng tay tôi mua ở nÆ°á»›c ngoà i hÆ¡n má»™t năm trÆ°á»›c, nhãn hiệu nà y có hÆ¡n năm mÆ°Æ¡i tuổi. Da dê, chất liệu bên trong là nhung má»m mại. Vừa ấm vừa đẹp. Tôi chÆ°a dùng, tặng cho hai ngÆ°á»i."
Nghe thấy Liêu VÅ© Äình nói những lá»i không phù hợp vá»›i thế giá»›i hiện tại, Mạnh DÄ© Lam không khá»i nhÃu mà y, nhÆ°ng khi quay đầu lại, cô nhìn thấy Bạch TỠở bên cạnh Ä‘ang cầm má»™t đôi găng tay Ä‘en, cẩn tháºn nhìn qua.
Sau khi chạm và o lá»›p ngoà i, Bạch Tá» không khách khà láºt lá»›p trong của găng tay ra, cẩn tháºn kiểm tra rồi gáºt đầu: "Quả nhiên rất tốt."
Mạnh DÄ© Lam nhÆ°á»›ng mà y, nhìn kìa, còn chÆ°a má»—i ngÆ°á»i má»™t nÆ¡i, mà có ngÆ°á»i đã bị má»™t đôi găng tay dụ dá»— đến mặt mà y há»›n hở.
Bạch Tá» Ä‘Æ°a găng tay cho Mạnh DÄ© Lam, trên mặt vẫn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i: "Mà u Ä‘en rất hợp vá»›i cô."
Mạnh DÄ© Lam sắc mặt cứng Ä‘á», lắc đầu.
"Thá»i tiết quá lạnh, cô phải giữ ấm." Bạch Tá» cau mà y, không giải thÃch gì mà đặt đôi găng tay lên đùi Mạnh DÄ© Lam, "Nó còn có thể bảo há»™ tay không bị tổn thÆ°Æ¡ng."
Thấy Bạch TỠủng há»™, Liêu VÅ© Äình từ trong túi lấy ra má»™t chiếc mÅ© len Ä‘Æ°a cho cô: "Cái mÅ© nà y tôi tá»± Ä‘an, chÆ°a có ai Ä‘á»™i qua, nhÆ°ng chỉ có má»™t cái thôi..." Cô ngáºp ngừng nhìn Mạnh DÄ© Lam và Bạch Tá», cuối cùng nói: "Cô Bạch, tóc cô ngắn quá, Ä‘á»™i mÅ© thì tốt hÆ¡n."
Vừa nói cô vừa muốn Ä‘á»™i chiếc mÅ© lên cho Bạch Tá», lại nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam Ä‘em găng tay Ä‘en cất lại và o túi vá»›i vẻ mặt lạnh lùng.
"Nó quá nhá»," Mạnh DÄ© Lam kiên quyết nói, mặc dù rõ rà ng là chÆ°a từng thá» qua, "Không phù hợp vá»›i tôi."
Bạch Tá» cau mà y nhìn Mạnh DÄ© Lam, vừa nghiêng đầu tránh né Ä‘á»™ng tác của Liêu VÅ© Äình: "Tôi không cần, cảm Æ¡n."
Lúc nà y có ngÆ°á»i gõ cá»a: "Mạnh tiểu thÆ°, tôi và o được không?"
"Má»i và o." Mạnh DÄ© Lam liếc nhìn Bạch Tá», nhẹ giá»ng nói.
Chú Hồng bÆ°á»›c và o. Ngay sau đó, má»i ngÆ°á»i nhìn vá» phÃa con chim khổng lồ đứng trên khuá»·u tay chú Hồng.
Nó trông giống nhÆ° má»™t con diá»u hâu, nhÆ°ng thân hình trắng tinh, tÆ° thế kiêu hãnh, khà chất giống nhÆ° má»™t con thiên nga Ä‘ang bÆ¡i trên hồ.
Äôi mắt Ä‘en sắc bén của nó uể oải nhìn quanh phòng trÆ°á»›c khi táºp trung và o Mao Mao, lúc nà y Mao Mao Ä‘ang nhai má»™t quả táo trong góc.
Mạnh DÄ© Lam há»i: "Chim Æ°ng?"
"À, đúng váºy," chú Hồng giÆ¡ khuá»·u tay lên để má»i ngÆ°á»i nhìn kỹ hÆ¡n, "Hai tháng trÆ°á»›c tôi gặp nó, lúc đó nó bị thÆ°Æ¡ng nên tạm thá»i tôi nháºn nuôi, tôi gá»i nó là A Bạch."
Rõ rà ng đây là một con chim ưng xinh đẹp nhưng lại bị đặt cho một cái tên không mấy hay ho.
Chú Hồng vừa dứt lá»i, A Bạch Ä‘á»™t nhiên dang rá»™ng đôi cánh, bay vá» phÃa Mao Mao Ä‘ang nhai quả táo nhÆ° má»™t mÅ©i tên.
Cái bóng trắng lÆ°á»›t qua đầu Mao Mao, giống nhÆ° má»™t chiếc boomerang, trong nháy mắt, nó quay trở lại khuá»·u tay của chú Hồng cùng ná»a quả táo trong miệng.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u giáºt mình, đặc biệt là Mao Mao vá»›i mái tóc thÆ°a thá»›t rối bù, nó ngÆ¡ ngác nhìn A Bạch bằng đôi mắt tròn xoe, miệng há hốc, tay vẫn còn tÆ° thế cầm quả táo.
Sau khi Mao Mao tỉnh táo lại, nó hung hăng giÆ¡ má»™t cánh tay lên không trung và i lần, sau đó nhảy khá»i ghế sofa, nhảy lên lÆ°ng Bạch Tá», Ä‘Æ°a tay giáºt lại quả táo.
NhÆ°ng A Bạch lại bình tÄ©nh nhấc chân lên, dùng móng vuốt sắc nhá»n kẹp và o mu bà n tay của Mao Mao, Mao Mao láºp tức Ä‘au Ä‘á»›n nhe răng, ôm chặt lấy Bạch Tá».
"A Bạch," chú Hồng thở dà i, "Ngươi không ăn táo, sao ngươi lại cố già nh lấy?"
Chú Hồng giơ tay lấy quả táo từ miệng chim ưng, đưa lại cho Mao Mao.
Mao Mao có vẻ không tin tưởng chú Hồng, nhÆ°ng vẫn co rúm ngÆ°á»i lấy lại đồ ăn, sau đó ngạo nghá»… lè lưỡi vá»›i A Bạch, cố tình phun má»™t Ãt nÆ°á»›c bá»t lên mặt chim Æ°ng.
Chú Hồng bị vạ lây, thá» Æ¡ lau mặt, sau đó để A Bạch đứng lên tủ bên cạnh, quay ngÆ°á»i nói: "Tôi giúp các vị trải sofa giÆ°á»ng ra trÆ°á»›c, lát nữa có thể Ä‘i ngủ."
NhÆ°ng vừa dứt lá»i, A Bạch trên tủ lại nhảy lên, dùng móng vuốt sắc nhá»n chá»™p lấy quả táo của Mao Mao, rồi bay ra khá»i cá»a trong tÃch tắc.
Mao Mao tức giáºn đến mức tát và o đầu Bạch Tá», nó nhảy xuống đất, chạy ra ngoà i ngay sau đó.
"Nha đầu nà y," chú Hồng lắc đầu, bất đắc dÄ© nói: "Xin lá»—i, nó bình thÆ°á»ng luôn ở trong xe chắc là buồn chán quá. Tôi Ä‘oán cuối cùng nó cÅ©ng nhìn thấy tiểu tá» Mao Mao, không nhịn được mà trêu chá»c nó."
Nói xong, ông bÆ°á»›c tá»›i cá»a và gá»i "A Bạch" và i lần, nhÆ°ng không gá»i được chim Æ°ng quay lại.
Bạch Tá» nhìn chú Hồng má»™t cái, quay ngÆ°á»i rá»i khá»i phòng: "Tôi Ä‘i tìm chúng nó."
Mạnh Dĩ Lam cũng theo sát, nhưng bị chú Hồng ngăn lại: "Vết thương của cô..."
"Không sao, dá»n giÆ°á»ng trÆ°á»›c đã." Mạnh DÄ© Lam thản nhiên đáp, sau đó bÆ°á»›c nhanh vá» hÆ°á»›ng Bạch Tá» rá»i Ä‘i.
Bạch TỠchạy đến sảnh giữa thì phát hiện toa đồ ăn đã bị đem đi.
Má»™t số ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng Ä‘ang trải túi ngủ, dÆ°á»ng nhÆ° chuẩn bị Ä‘i ngủ, nhÆ°ng Hoa tá»· vẫn ngồi má»™t mình bên đống lá»a uống rượu.
Nhìn thấy Bạch TỠvà Mạnh Dĩ Lam, Hoa tỷ chỉ và o cái kệ cách đó không xa: "Con chim và con khỉ kia đi qua đó."
"Cảm ơn." Bạch TỠcảm ơn xong, nhanh chóng chạy vỠhướng Hoa tỷ chỉ.
Mạnh Dĩ Lam bị thương, chạy không nhanh, chỉ có thể sải bước dà i theo sau.
Lối đi giữa các kệ dà i đến mức thoạt nhìn tưởng chừng như cách nhau hà ng trăm mét.
Các kệ rất cao, Ãt nhất là năm hoặc sáu mét, chứa đầy các loại hà ng hóa phủ đầy bụi.
Bạch Tá» Ä‘i cháºm lại, lắng nghe Ä‘á»™ng tÄ©nh xung quanh, cẩn tháºn tìm kiếm Mao Mao và A Bạch.
Cà ng Ä‘i và o lối giữa, xung quanh cà ng tối tăm, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng Ä‘i và o sẽ không thấy gì, nhÆ°ng Bạch Tá» lại có thể nhìn rõ má»i thứ, cô nhanh chóng phát hiện Mao Mao Ä‘ang giÆ¡ mông trèo lên hà ng kệ.
A Bạch thì đứng ở trên kệ, trong miệng ngáºm ná»a quả táo, đôi mắt đẹp nhÆ° mã não Ä‘ang kiêu ngạo nhìn chằm chằm và o bá»™ lông di Ä‘á»™ng bên dÆ°á»›i.
Bạch Tá» chạy nhanh tá»›i, dùng tay nắm lấy thanh sắt của kệ, dùng sức má»™t chút đã nhảy lên tấm ván ngang chá»— Mao Mao Ä‘ang leo, sau đó cúi ngÆ°á»i bò và i bÆ°á»›c, vÆ°Æ¡n tay tóm lấy chân Mao Mao.
Mao Mao lộ ra vẻ mặt không hà i lòng, nhưng nó chỉ quệt miệng mà không hỠvùng vẫy.
Lúc nà y, sau khi chỠđợi một lúc lâu, A Bạch vươn cổ nhìn xuống khi thấy Mao Mao không đi lên.
Nhìn thấy Bạch Tá» kéo Mao Mao Ä‘i, nó Ä‘á»™t nhiên nghiêng ngÆ°á»i bay vá» phÃa Mao Mao, Bạch Tá» láºp tức ôm Mao Mao và o lòng, nhanh chóng lăn và o kệ để tránh đòn tấn công của A Bạch.
Lúc cÆ¡ thể Bạch Tá» va và o tÆ°á»ng, cô nghe thấy má»™t âm thanh trống rá»—ng và trầm đục.
Bạch Tá» Ä‘Æ°a tay gần nhÆ° vô thức chạm và o, phát hiện mình đã đục má»™t lá»— trên tÆ°á»ng.
Bạch Tá» bối rối Ä‘Æ°a tay và o trong lá»—, láºp tức chạm và o má»™t đống đồ váºt má»m mại mát lạnh, lấy ra má»™t cái thì phát hiện đó là má»™t túi nhá»±a chứa đầy chất lá»ng mà u Ä‘á» tÆ°Æ¡i.
"Bạch T� Mao Mao?"
Tiếng gá»i nhẹ nhà ng của Mạnh DÄ© Lam từ dÆ°á»›i kệ vang lên, cùng lúc đó, Mao Mao Ä‘á»™t nhiên thoát ra khá»i Bạch Tá», nhanh chóng nhảy xuống khá»i kệ, Ä‘uổi theo A Bạch và o cánh cá»a nhá» bên cạnh.
Bạch Tá» nhét túi nhá»±a trở lại lá»— tÆ°á»ng, sau đó nhảy xuống đất, nói vá»›i Mạnh DÄ© Lam, ngÆ°á»i Ä‘ang bị Mao Mao suýt là m cho giáºt mình: "Cô vá» trÆ°á»›c Ä‘i, tôi tìm được sẽ quay lại ngay."
Mạnh DÄ© Lam không trả lá»i mà quay ngÆ°á»i Ä‘i và o cánh cá»a nhá» bên cạnh, nhÆ° Ä‘ang cố ý đối nghịch.
Bạch Tá» cau mà y, cô có thể cảm nháºn được Mạnh DÄ© Lam có vẻ không vui, nhÆ°ng lúc nà y cô cÅ©ng không thèm há»i, chỉ có thể nhanh chóng Ä‘i dá»c theo cầu thang, theo Mạnh DÄ© Lam lên sân thượng của trung tâm mua sắm.
Bên ngoà i trá»i tối nhÆ° má»±c, Mạnh DÄ© Lam dùng đèn pin chiếu sáng xung quanh má»›i phát hiện nÆ¡i nà y tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i má»™t sân thượng rất rá»™ng không có lan can, sà n bê tông nứt nẻ, cá» dại má»c um tùm, có thể dùng là m sân bóng đá.
"Ở bên kia." Bạch TỠhét lớn, chỉ và o một tháp điện nhỠcách đó không xa.
Nhìn thấy Mao Mao ngồi trên đỉnh tháp điện ăn táo, trong khi A Bạch đứng sang một bên chải lông.
Mao Mao đột nhiên đưa quả táo trong tay cho A Bạch, nhưng A Bạch chán ghét quay đầu đi.
Hai tiểu gia hoả vốn dÄ© Ä‘ang đánh nhau kịch liệt, bây giá» không hiểu sao lại ngồi cạnh nhau nhÆ° thể đã trở thà nh bạn thân, tháºt thoải mái.
Mạnh DÄ© Lam và Bạch TỠđứng dÆ°á»›i chân tháp nhìn Mao Mao và A Bạch, nhất thá»i không nói gì.
Má»™t cÆ¡n gió thổi qua, Mạnh DÄ© Lam rùng mình, Bạch Tá» láºp tức cởi áo khoác, định mặc cho cô nhÆ°ng bị tránh được.
Bạch Tá» bất đắc dÄ© nhìn quanh, khu vá»±c nà y dÆ°á»ng nhÆ° đã từng là ngoại ô của má»™t thà nh phố nà o đó, xung quanh không có nhiá»u nhà , cÅ©ng không có nhiá»u toà cao ốc, nhÆ°ng có rất nhiá»u thá»±c váºt, không giống nhÆ° trại giam trÆ°á»›c đây có vùng đất cát trống trải bao quanh.
Trá»i rất tối, tháºm chà không thể nhìn thấy má»™t ngôi sao.
Bạch Tá» nhìn bầu trá»i Ä‘en kịt, nhá» giá»ng nói: "Vừa rồi tôi vô ý đạp tung bức tÆ°á»ng cạnh kệ sắt, phát hiện bên trong giấu rất nhiá»u gói hà ng... Chắc là máu ngÆ°á»i."
NgÆ°á»i biến dị bị nhốt trong thùng gá»—, máu ngÆ°á»i giấu trong tÆ°á»ng, táºp Ä‘oà n Hoà nh à rốt cuá»™c Ä‘ang là m gì?
Mạnh DÄ© Lam nghe, trầm mặc hồi lâu, sau đó lại há»i má»™t câu không liên quan: "Bạch Tá», cô có biết đôi lúc cô Ä‘á»™t nhiên mất Ä‘i lý trà không?"
Bạch Tá» cúi đầu nhìn hà ng dà i xe tải Ä‘áºu trên Ä‘Æ°á»ng cách đó không xa, gáºt đầu.
Mạnh Dĩ Lam tiếp tục nói: "Khi đó, ánh mắt của cô sẽ thay đổi..."
Lại bị nhắc đến đôi mắt, Bạch Tá» không khá»i quay đầu nhìn Mạnh DÄ© Lam.
Lại má»™t cÆ¡n gió thổi qua, Mạnh DÄ© Lam rụt ngÆ°á»i lại, cô giÆ¡ hai tay ôm lấy mình: "Giống hệt ngÆ°á»i biến dị mà chúng ta nhìn thấy ở cá»a hà ng thú bông trÆ°á»›c đó."
Bạch TỠcau mà y, hồi lâu không nói chuyện.
"TrÆ°á»›c khi trở nên nhÆ° váºy, có dấu hiệu gì không? Cô còn nhá»› không?" Mạnh DÄ© Lam lại há»i.
Dấu hiệu?
Bạch Tá» quay đầu lại nhìn ngÆ°á»i bên cạnh.
Khi cô nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam gặp nguy hiểm, trong cÆ¡ thể cô sẽ xuất hiện má»™t cảm giác bồn chồn không thể giải thÃch được, đây là dấu hiệu trÆ°á»›c khi Bạch Tá» mất Ä‘i lý trà và o ngà y hôm nay, nhÆ°ng cô không muốn nói cho Mạnh DÄ© Lam biết chuyện đó.
"Tôi không nhớ." Bạch TỠnhà n nhạt nói.
Hai ngÆ°á»i nhìn nhau má»™t lúc, Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»™t nhiên che miệng hắt hÆ¡i.
"Cô trở vỠtrước đi." Bạch TỠkhuyên nhủ, "Bên ngoà i quá lạnh."
Mạnh Dĩ Lam kiên trì đứng ở nơi đó: "Cô đã suy nghĩ xong chưa?"
Bạch Tá» bất đắc dÄ© thở dà i, cô thá»±c sá»± không muốn dây dÆ°a vá»›i Mạnh DÄ© Lam nữa: "Äược, tôi đồng ý."
CÅ©ng không chá» Mạnh DÄ© Lam đáp lá»i, Bạch TỠđã cởi áo khoác choà ng lên ngÆ°á»i Mạnh DÄ© Lam, đồng thá»i nhẹ nhà ng nói thêm: "Sau khi vết thÆ°Æ¡ng của cô bình phục, tôi sẽ láºp tức rá»i Ä‘i. Cô không cần giúp tôi tìm cha mẹ đâu. Chúng ta tốt nhất... Hoà n toà n cắt đứt liên lạc."
Mạnh DÄ© Lam nhìn chằm chằm và o mắt phải của Bạch Tá», má»™t lúc sau má»›i vô cảm đáp: "Äược."
Cách đó không xa có tiếng bÆ°á»›c chân, có ánh sáng chiếu rá»i vá» phÃa nà y: "Mạnh tiểu thÆ°?"
Là chú Hồng.
A Bạch Ä‘ang ở trên đỉnh tháp nhảy lên, đáp xuống khuá»·u tay của chú Hồng, Mao Mao nhổ lõi táo ra, nhanh chóng leo xuống tháp, leo lên lÆ°ng Bạch Tá».
Mạnh DÄ© Lam lại liếc nhìn Bạch Tá», sau đó xoay ngÆ°á»i Ä‘i vá» phÃa chú Hồng.
Bạch TỠđứng đó nhìn bóng lÆ°ng Mạnh DÄ© Lam má»™t lúc, rồi cháºm rãi cõng Mao Mao Ä‘i theo.
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Cuối cùng cÅ©ng có chÆ°Æ¡ng má»›i, má»i ngÆ°á»i cùng chỠđợi nhé!
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Cảm thấy lo lắng nghÄ©a là những Ä‘iá»u tốt đẹp Ä‘ang đến.