- Trang chủ
- Trá»i Tối
- Chương 40: C40: Trợ lý
Tác giả:
Không ai để ý rằng những sợi chỉ quá»· dị bắt đầu xuất hiện từ rìa hốc mắt phải của Bạch Tá», dần dần che phủ lòng trắng trong mắt cô, giống nhÆ° ngá»n lá»a Ä‘ang cháy, đồng tá» Ä‘en của cô cÅ©ng bắt đầu co lại, xuất hiện má»™t luồng sáng trắng đáng sợ.
Sự bất an không ngừng xuất hiện, giống như móng vuốt từ địa ngục kéo dà i ra, kéo Bạch TỠxuống vực sâu.
DÆ°á»ng nhÆ° trong lòng cô ẩn chứa má»™t con thú to lá»›n sắp xuyên thủng lồng ngá»±c, không ngừng thúc giục Bạch Tá» lao tá»›i phòng thủ. NhÆ°ng Bạch Tá» tuyệt vá»ng giữ lấy sá»± tỉnh táo còn lại của mình, cố gắng phân tÃch tình huống cô phải đối mặt.
Mạnh DÄ© Lam và tên vệ sÄ© Ä‘ang đối mặt vá»›i Bạch Tá», nếu bất chấp háºu quả mà lao và o, rất có thể sẽ chá»c giáºn hắn và khiến Mạnh DÄ© Lam bị bắn chết.
"Ada, có chuyện gì từ từ nói." Chú Hồng bên đống lá»a vẫn giữ nguyên tÆ° thế ngồi dá»±a và o tÆ°á»ng vừa rồi, trên tay cầm ly rượu đầy, sắc mặt nhÆ° thÆ°á»ng lệ, ông ấy có vẻ rất bình tÄ©nh.
NhÆ°ng trên thá»±c tế, bà n tay cầm ly rượu của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông tóc bạc trắng đã bị bầm tÃm do dùng lá»±c quá mạnh, rõ rà ng là ông ta Ä‘ang cố gắng kìm nén sá»± hoảng sợ của mình.
Mao Mao đang ngồi xổm sang một bên nhai quả táo thì tên vệ sĩ bất ngỠtóm lấy Mạnh Dĩ Lam, nó ném táo trên tay và cắn mạnh và o đùi tên vệ sĩ.
Trong cÆ¡n Ä‘au nhức, hắn đá mạnh Mao Mao lăn sang má»™t bên, Mao Mao láºp tức đứng dáºy, chuẩn bị lao và o đối thủ má»™t lần nữa, Mạnh DÄ© Lam đúng lúc kêu lên: "Mao Mao."
Sau khi nghe thấy tên mình, Mao Mao láºp tức ngừng di chuyển, mặc dù không còn bÆ°á»›c vá» phÃa trÆ°á»›c nhÆ°ng nó vẫn nhe răng vá»›i tên vệ sÄ©, không chịu rá»i Ä‘i.
Từ góc Ä‘á»™ nà y, ngÆ°á»i bình tÄ©nh nhất hóa ra lại là con tin Mạnh DÄ© Lam.
Lúc nà y cô vẫn Ä‘ang ngồi thẳng trên chiếc ghế dà i nhÆ° trÆ°á»›c, vẻ mặt bình tÄ©nh ngoại trừ đôi lông mà y xinh đẹp hÆ¡i cau lại, nhÆ°ng cô không khó chịu vì bị chÄ©a súng mà là vì tên vệ sÄ© phÃa sau Ä‘ang tá»±a và o lÆ°ng cô ấy quá gần, khiến cô ấy khó chịu.
NgÆ°á»i vệ sÄ© tên Ada cuối cùng cÅ©ng chuyển sá»± chú ý sang chú Hồng, khi thấy Mao Mao không còn là m phiá»n mình nữa.
Không biết là do căng thẳng quá mức hay là do bị ngÆ°á»i biến dị cắn, lúc nà y Ada đổ mồ hôi đầm đìa, Ä‘á»™t nhiên hét lên không ngừng: "Ta muốn là m thà nghiệm bà máºt đó!"
Lại nghe đến từ "thà nghiệm", Mạnh DÄ© Lam nhÆ°á»›ng mà y, đầy hứng thú há»i: "Thà nghiệm gì?"
"Cô không biết? Cô Ä‘ang đùa tôi à ?" Ada nghiến răng giáºn dữ, "Cô là con gái quý giá của chủ tịch, sao cô có thể không biết?!"
Những ngÆ°á»i vệ sÄ© xung quanh nhìn nhau khó hiểu, nhÆ° thể há» không biết "thà nghiệm" mà Ada Ä‘ang nói đến là gì.
Chú Hồng sắc mặt hơi tối sầm, liếc nhìn một tên vệ sĩ đứng cách Ada không xa, ra hiệu cho hắn tìm cơ hội tốt ra tay.
"Xin lá»—i, tôi thá»±c sá»± không biết," Mạnh DÄ© Lam thản nhiên nói, "Không bằng thế nà y, nói cho tôi biết đó là thà nghiệm bà máºt gì, tôi nhá» chú Hồng sắp xếp?"
Ada có vẻ thả lá»ng má»™t chút: "Tháºt sao?"
"Mạnh tiểu thÆ°!" Thân hình vốn Ä‘ang dá»±a và o tÆ°á»ng của chú Hồng Ä‘á»™t nhiên đứng thẳng lên, sắc mặt cà ng ngà y cà ng khó coi.
Ada bị đánh lừa bởi thái độ của Mạnh Dĩ Lam và chú Hồng.
"Nghe nà y," Mạnh DÄ© Lam bất chấp sá»± cản trở của chú Hồng, nói: "Tình hình hiện tại là , nếu giết tôi thì cáºu chắc chắn sẽ chết, nhÆ°ng nếu thả tôi ra, chú Hồng có thể sẽ không giữ lá»i hứa, vì váºy con Ä‘Æ°á»ng duy nhất của cáºu là đồng ý thá»a thuáºn vá»›i tôi."
Ngay lúc Ada do dự, chú Hồng nheo mắt lại, sau đó hơi nghiêng đầu sang một bên.
Cùng lúc đó, vệ sÄ© Ä‘ang túc trá»±c nÃn thở giÆ¡ súng lên, Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»™t nhiên nói: "Äổi chá»— khác, thế nà o?"
Chú Hồng sá»ng sốt, tên vệ sÄ© định bắn cÅ©ng ngừng bóp cò.
"Tốt nhất cáºu nên chú ý phÃa sau lÆ°ng của mình hÆ¡n." Tuy giá»ng Ä‘iệu của Mạnh DÄ© Lam vẫn nhÆ° cÅ© đạm mạc, nhÆ°ng lá»i nói của cô lại khiến tất cả má»i ngÆ°á»i có mặt Ä‘á»u sá»ng sốt, đây rõ rà ng là ngáng chân những ngÆ°á»i sắp nổ súng để giải cứu cô.
Ada láºp tức phản ứng, trá»±c tiếp kéo Mạnh DÄ© Lam lùi lại, ép sát lÆ°ng của hắn và o tÆ°á»ng, sau đó dùng Mạnh DÄ© Lam là m lá chắn trÆ°á»›c mặt.
Chú Hồng nghiến răng lắc đầu vá»›i tên vệ sÄ© định nổ súng, hắn láºp tức đặt súng xuống theo hiệu lệnh.
"Nhìn xem," Mạnh DÄ© Lam tiếp tục nói, "Tôi rất hợp tác vá»›i cáºu, nhÆ°ng cáºu vẫn không chịu tin tôi?"
"Cô tháºt sá»± sẽ để chú Hồng sắp xếp cho tôi là m thà nghiệm sao?" Ada vẫn còn do dá»±.
"Cáºu không có lá»±a chá»n nà o khác." Mạnh DÄ© Lam trả lá»i.
Ada nuốt nÆ°á»›c bá»t má»™t cái, nhá» giá»ng nói: "Công ty có má»™t loại thuốc, chỉ cần tiêm và o cÆ¡ thể của ngÆ°á»i bị ngÆ°á»i biến dị cắn, ngÆ°á»i đó sẽ không biến dị."
Mạnh Dĩ Lam cau mà y: "Sẽ không biến dị?"
Ada bổ sung: "Nhưng cơ thể sẽ trở nên rất mạnh mẽ..."
"Tất cả Ä‘á»u là tin đồn!" Chú Hồng cắt ngang Ada má»™t cách sắc bén, "Hoà nh à chúng tôi chÆ°a bao giá» thá»±c hiện những thà nghiệm lung tung nhÆ° váºy cả!"
"Ta chÃnh mắt nhìn thấy!" Ada Ä‘á»™t nhiên kÃch Ä‘á»™ng, nhÆ°ng láºp tức nghẹn ngà o nói: "Ta, ta...ta không muốn chết...ta tháºt sá»±...không muốn."
Chú Hồng tha thiết khuyên nhủ: "Ada, cáºu sẽ không chết đâu, đừng sợ..."
"NgÆ°á»i bị cắn không phải là ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không sợ!" Ada hét lên, "Biến dị cùng chết Ä‘i, có gì khác nhau?!"
"Nghe tôi nói..."
Không biết vì sao, thân thể Ada bắt đầu run rẩy, trong hốc mắt bắt đầu hiện lên mà u Ä‘á» tÆ°Æ¡i dị thÆ°á»ng: "NgÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i chỉ là không muốn lãng phà tà i nguyên cho ta. Ta biết, ta biết, thuốc đó rất đắt..."
Trong lúc hai ngÆ°á»i tranh cãi, chỉ Mạnh DÄ© Lam chú ý tá»›i Bạch Tá» Ä‘ang cháºm rãi tiến tá»›i đây, mắt phải của cô Ä‘en nhÆ° má»±c vá»›i con ngÆ°Æ¡i trắng má»ng ở giữa.
Lúc nà y, Bạch Tá» giống nhÆ° má»™t con thú kỳ lạ, theo mùi của con mồi, cháºm rãi Ä‘i vá» phÃa Ada và Mạnh DÄ© Lam.
Lúc nà y, Ada cuối cùng cÅ©ng nháºn ra có Ä‘iá»u gì đó không ổn, hắn hét và o mặt Bạch Tá»: "Cô Ä‘ang là m gì váºy?!"
Bạch Tá» nhìn chằm chằm và o Ada bằng con mắt phải sẫm mà u, giống nhÆ° má»™t con đại bà ng đã khóa chặt con mồi, sẵn sà ng từ trên trá»i lao xuống bất cứ lúc nà o, xé nát Ada thà nh từng mảnh trong giây lát.
Mao Mao cÅ©ng bị Bạch Tá» toát ra sát khà mạnh mẽ là m cho giáºt mình, nhÆ°ng nó vẫn tháºn trá»ng Ä‘i theo cô, thỉnh thoảng lại lo lắng kêu lên má»™t tiếng.
"Äừng tá»›i đây!" Ada cà ng kÃch Ä‘á»™ng, bà n tay cầm súng cà ng run rẩy.
"Bạch Tá»." Mạnh DÄ© Lam nhẹ nhà ng gá»i, giống nhÆ° cách cô gá»i Mao Mao trÆ°á»›c đây, nhÆ°ng giá»ng Ä‘iệu lại nhẹ nhà ng hÆ¡n.
Giống như một câu thần chú, Bạch TỠsững sỠtại chỗ, sát khà trên mặt đột nhiên tiêu tán đi một chút, con mắt phải vốn đang nhìn chằm chằm và o Ada chuyển sang Mạnh Dĩ Lam.
"Äừng lo lắng, tôi không sao," Mạnh DÄ© Lam nhẹ nhà ng tiếp tục, nhÆ° Ä‘ang dá»— dà nh má»™t đứa trẻ, "Äừng qua đây, ngoan nhé."
Sau khi thốt ra hai từ "ngoan nhé", đồng tá» của Bạch Tá» Ä‘á»™t nhiên mở rá»™ng, bóng tối xung quanh má» nhạt tiêu tán, tâm trà của cô dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang dần hồi phục.
Nhưng và o lúc nà y, tiếng súng đột nhiên vang lên.
NgÆ°á»i nổ súng là Liêu VÅ© Äình Ä‘ang đứng ở cá»a.
NgÆ°á»i bị bắn là Ada.
Ada chưa kịp phản ứng, cơn đau dữ dội ở bụng khiến hắn trượt lưng xuống đất, trong cơn hoảng loạn tột độ, Ada giơ súng lên, chĩa và o Mạnh Dĩ Lam bóp cò.
Khoảnh khắc viên đạn xuyên qua cánh tay phải của Mạnh DÄ© Lam, Bạch Tá» lao và o Ada nhÆ° hổ ra khá»i chuồng.
Má»i ngÆ°á»i trÆ°á»›c cảnh tượng nà y Ä‘á»u sợ hãi đến cứng Ä‘á» tại chá»—, ngay cả chú Hồng cÅ©ng tá» ra bối rối, nhÆ° thể không biết chuyện gì đã xảy ra trong và i giây đó.
TrÆ°á»›c sá»± chứng kiến ​của tất cả má»i ngÆ°á»i, Bạch Tá» cưỡi lên Ada Ä‘ang nằm trên mặt đất, dùng cả hai tay vặn đầu hắn ta ngay láºp tức.
NhÆ°ng Ä‘iá»u nà y dÆ°á»ng nhÆ° không là m dịu Ä‘i sá»± bất an của Bạch Tá», cô cúi xuống, cắn trá»±c tiếp và o cổ Ada.
Răng của Bạch TỠtuy không sắc nhưng cũng đủ mạnh để cắn nát thịt trên cổ Ada.
Máu phun ra nhÆ° suối, nhÆ°ng Bạch Tá» vẫn không bá» cuá»™c, cô Ä‘Æ°a tay phải và o lá»— do vết cắn mở ra, sau đó dùng lá»±c kéo mạnh, lá»›p da má»ng trên cổ Ada trong nháy mắt bị xé rách.
Ngay tại thá»i Ä‘iểm Bạch Tá» Ä‘ang muốn tiếp tục gặm nhấm, phÃa sau lại vang lên thanh âm quen thuá»™c: "Bạch Tá»."
Thá»i gian dÆ°á»ng nhÆ° dừng lại, Bạch Tá» ngồi thẳng lên, nhÆ°ng vẫn ngÆ¡ ngác ngồi tại chá»—, giống nhÆ° má»™t con robot hết năng lượng.
Mạnh DÄ© Lam cháºm rãi Ä‘i đến bên cạnh cô, nhẹ nhà ng nói: "Bạch Tá», tôi không sao, cô đừng lo lắng."
Bạch Tá» xoay ngÆ°á»i, con ngÆ°Æ¡i nheo lại nhìn chằm chằm Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang cháºm rãi tá»›i gần.
"Mạnh tiểu thÆ°?" Chú Hồng lo lắng hét lên: "Äừng đến đó!"
NhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam không để ý tá»›i chú Hồng, cÅ©ng không để ý đến vết thÆ°Æ¡ng do đạn bắn Ä‘ang chảy máu trên cánh tay, cô tiến lại gần Bạch Tá», gần nhÆ° chạm và o ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng: "Nhìn xem, tôi ổn."
Thanh âm êm ái tá»±a nhÆ° gió mát mùa hè, cảm giác bồn chồn nhÆ° lá»a đốt trong cÆ¡ thể Bạch Tá» Ä‘ang dần bị xua tan.
Mạnh DÄ© Lam trong lòng cảm thấy chua xót khi nhìn khuôn mặt ngÆ¡ ngác đầy máu của Bạch Tá».
Sau đó, cô duá»—i cánh tay trái không bị thÆ°Æ¡ng của mình ra, nhẹ nhà ng ôm lấy ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt, rồi nhẹ nhà ng vuốt ve lÆ°ng ngÆ°á»i kia.
Má Bạch TỠáp và o bụng Mạnh DÄ© Lam, hÆ¡i thở quen thuá»™c và sá»± vuốt ve nhẹ nhà ng khiến cô dần dần tỉnh táo, hình dáng kỳ lạ trên mắt phải của cô cuối cùng cÅ©ng má» Ä‘i, trở lại bình thÆ°á»ng.
Một lúc sau, Bạch TỠdi chuyển ra xa, nhìn cánh tay phải vẫn đang chảy máu của Mạnh Dĩ Lam, trên khuôn mặt vừa đầy vẻ hung dữ giỠhiện lên vẻ ủy khuất, như thể sắp khóc: "Cô... Bị thương."
Mạnh DÄ© Lam cúi đầu, nhìn thấy bá»™ dáng ủy khuất của Bạch Tá», trong lòng cô nhÆ° tan chảy, không khá»i nâng lên khóe miệng, vừa định nói thì phÃa sau vang lên giá»ng của chú Hồng: "Láºp tức xá» lý vết thÆ°Æ¡ng cho Mạnh tiểu thÆ°, còn có Ada đã bị cắn, mau kéo hắn ra ngoà i xá» lý Ä‘i!"
Ra lệnh xong, mấy ngÆ°á»i nhanh chóng tiến lên kéo thi thể Ada ra khá»i cá»a, bác sÄ© Ä‘i cùng táºn tình đỡ Mạnh DÄ© Lam, rồi bÆ°á»›c nhanh sang phòng bên cạnh.
Trong khoảng thá»i gian nà y, những ngÆ°á»i nhìn thấy Bạch Tá» phát Ä‘iên Ä‘á»u lá»™ ra vẻ mặt bất an và sợ hãi, bá»n há» rõ rà ng muốn cố ý tránh xa Bạch Tá», nhÆ°ng dÆ°á»›i con mắt sắc bén của chú Hồng, bá»n há» lại không dám hà nh Ä‘á»™ng thiếu suy nghÄ©.
Kết quả là Bạch TỠgiống như một đứa trẻ bị bỠrơi, bị lãng quên trong một góc.
Má»i ngÆ°á»i đến và đi, nhÆ°ng Mao Mao vẫn Ä‘ang kéo tay áo Bạch Tá», nó ngồi xổm phÃa sau vá»›i vẻ mặt uá»· khuất.
"Cô Bạch." Äá»™t nhiên, chú Hồng Ä‘Æ°a cho Bạch Tá» má»™t xô nÆ°á»›c lá»›n và má»™t chiếc khăn tắm.
Bạch Tá» lúc nà y má»›i ý thức được, chÃnh mình giống nhÆ° vừa bị ngâm trong vÅ©ng máu, ngÆ¡ ngác cầm lấy nÆ°á»›c cùng khăn mặt: "Cám Æ¡n."
Sau khi tắm rá»a sạch sẽ, Bạch Tá» ngồi trên ghế, nhìn Mao Mao cuá»™n tròn nằm dÆ°á»›i chân mình, không khá»i khẽ thở dà i.
Nếu vừa rồi cô không cố ý tránh mặt Mạnh DÄ© Lam, thì chẳng phải má»i chuyện sẽ không xảy ra sao?
Nếu lúc đó cô ngồi cạnh Mạnh Dĩ Lam, tên vệ sĩ sẽ không bao giỠcó cơ hội đến gần.
NhÆ° thể cảm nháºn được tâm trạng u ám của Bạch Tá», Mao Mao ngồi xuống bên cạnh Bạch Tá», vòng má»™t tay qua cổ cô, áp mặt và o vai cô, nhẹ giá»ng kêu.
"Cô Bạch," lúc nà y chú Hồng lại Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Bạch Tá», "Tôi có thể nói chuyện vá»›i cô má»™t chút được không?"
Bạch Tá» sá»ng sốt má»™t lát, sau đó khẽ gáºt đầu.
Chú Hồng mỉm cÆ°á»i, ngồi ở đầu ghế bên kia, thẳng thừng nói: "Vừa rồi tôi đã nhìn thấy đôi mắt của cô..."
Bạch TỠkhông biết ánh mắt của mình đã thay đổi, lộ ra vẻ mặt khó hiểu, chỉ im lặng chỠđối phương tiếp tục nói.
NhÆ°ng Ä‘iá»u nà y lại khiến chú Hồng cho rằng Bạch Tá» Ä‘ang cố ý che giấu, ông ấy thu lại nụ cÆ°á»i, vẻ mặt có chút trịnh trá»ng: "TrÆ°á»›c đây tôi đã nháºn được chỉ thị đến đón Mạnh tiểu thÆ° từ chá»— LÆ°u tiên sinh, nhÆ°ng không ngá» rằng Mạnh tiểu thÆ° hình nhÆ° vì muốn cứu cô ra nên má»›i... Cho nên, tôi muốn há»i, vì sao trÆ°á»›c đây cô lại xuất hiện ở chá»— của LÆ°u tiên sinh?"
Bạch Tá» Ä‘ang định nói thì nghe thấy tiếng bÆ°á»›c chân phÃa sau, chÃnh là bác sÄ© vừa má»›i đỡ Mạnh DÄ© Lam Ä‘i băng bó vết thÆ°Æ¡ng: "Cô Bạch, Mạnh tiểu thÆ° bảo cô qua đó."
Bạch Tá» còn chÆ°a kịp nói chuyện, chú Hồng láºp tức đứng lên, cÆ°á»i nói: "Cô Bạch, cô cứ Ä‘i Ä‘i, có cÆ¡ há»™i chúng ta sẽ nói chuyện."
Cùng vá»›i chú Hồng, Bạch Tá» cõng Mao Mao trên lÆ°ng bÆ°á»›c ra cá»a, Liêu VÅ© Äình đứng ở cá»a lo lắng giải thÃch vá»›i chú Hồng và Bạch Tá»: "Tôi nhất thá»i trong lúc khẩn cấp má»›i nổ súng, xin lá»—i, tôi thá»±c sá»± là ..."
"Liêu tiểu thÆ°," Chú Hồng nhẹ nhà ng nói, nhÆ° sợ là m phiá»n ngÆ°á»i ở cá»a, "Chúng ta qua đó ăn chút gì Ä‘i, cô đói rồi đúng không?"
Liêu VÅ© Äình vốn muốn nói gì đó nhÆ°ng đã bị ánh mắt của chú Hồng là m cho im lặng.
Sau khi hai ngÆ°á»i Ä‘i xa, Bạch Tá» má»›i mở cá»a bÆ°á»›c và o phòng bên cạnh, nhÆ°ng láºp tức dừng lại tại chá»—, tháºm chà ngừng hô hấp.
Lúc nà y Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang ngồi tá»±a nhẹ và o lÆ°ng ghế, nhắm mắt lại dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang táºp trung.
Mặc dù là nhÆ° thế, nhÆ°ng đôi lông mà y xinh đẹp của cô vẫn hÆ¡i cau lại, gÆ°Æ¡ng mặt thanh tú lạnh lùng và nhợt nhạt, nhÆ° thể có Ä‘iá»u gì đó Ä‘ang khiến cô báºn tâm.
Ão khoác của Mạnh DÄ© Lam đã cởi từ lâu, mái tóc Ä‘en dà i buông xõa, trên ngÆ°á»i chỉ mặc má»™t chiếc áo bra thể thao mà u Ä‘en má»ng, bó sát cÆ¡ thể.
Kết quả lá»™ má»™t vùng da lá»›n ra bên ngoà i, mịn mà ng và trắng nõn trÆ¡n má»m nhÆ° sữa.
Chiếc cổ thon, bá» vai cân đối, cánh tay mảnh khảnh tạo thà nh má»™t Ä‘Æ°á»ng nét tuyệt đẹp, má»™t số Ä‘Æ°á»ng cÆ¡ gợi cảm lá»™ ra trên vùng bụng gầy và săn chắc, vết thÆ°Æ¡ng do đạn bắn trên cánh tay đã được băng bó cẩn tháºn.
Cảnh tượng nà y thoạt nhìn giống nhÆ° ngÆ°á»i mẫu Ä‘ang chụp cảnh sau tráºn đấu cho má»™t nữ võ sÄ©, nhÆ°ng vẫn rất thanh nhã, bá»™ ngá»±c đầy đặn được bao quanh bởi áo bra thể thao khiến Bạch Tá» cÆ°Æ¡ng mình nhìn thẳng, tim bắt đầu Ä‘áºp nhanh hÆ¡n.
Äá»™t nhiên, Mao Mao kêu lên, Mạnh DÄ© Lam láºp tức mở mắt.
Nhìn thấy ngÆ°á»i tá»›i là Bạch Tá», ánh mắt lạnh lùng của Mạnh DÄ© Lam dịu Ä‘i không Ãt, cô lấy chiếc áo khoác xếp bên đùi, giá»ng hÆ¡i khà n khà n nói: "Äóng cá»a lại, lại đây."
Bạch Tá» rất ngoan ngoãn Ä‘i và o phòng, ngồi trên chiếc ghế sofa Ä‘Æ¡n nÆ¡i Liêu VÅ© Äình từng ngồi, cùng Mạnh DÄ© Lam cách xa 5 mét.
Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang chỉnh lại áo khoác, thấy váºy không khá»i cau mà y, nhÆ°ng vẫn há»i: "Cô thế nà o rồi, thân thể thấy khá»e không?"
Bạch Tá» nhặt má»™t quả táo trên bà n Ä‘Æ°a cho Mao Mao, sau đó nhìn lên trần nhà , cố gắng rÅ© bá» cảnh tượng vừa nhìn thấy ra khá»i đầu, cứng ngắc gáºt đầu: "Tôi không sao."
Sau đó, cô nhìn Mạnh DÄ© Lam, nhÆ° chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì: "Vết thÆ°Æ¡ng của cô..."
"Tôi cÅ©ng không sao," Mạnh DÄ© Lam kéo khóa áo khoác, "Bác sÄ© đã xá» lý vết thÆ°Æ¡ng rồi." Nói xong, cô muốn Ä‘Æ°a tay lên buá»™c lại mái tóc dà i của mình, nhÆ°ng lại nhẹ rÃt lên má»™t tiếng vì Ä‘au.
Bạch Tá» láºp tức tá»›i gần: "Äể tôi là m."
Mạnh DÄ© Lam sá»ng sốt má»™t chút, sau đó cong lên khóe miệng, Ä‘Æ°a sợi dây chun trong tay cho đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng cÅ©ng không nói lá»i cảm Æ¡n, nhÆ° thể đây là việc hiển nhiên của Bạch Tá».
Má»™t năm trÆ°á»›c, Bạch Tá» cÅ©ng có mái tóc dà i nhÆ° váºy, buá»™c thà nh Ä‘uôi ngá»±a cÅ©ng không khó.
Khi cô Ä‘ang cẩn tháºn vén mái tóc má»m mại bị rối trên trán của Mạnh DÄ© Lam, cô nghe thấy đối phÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên há»i: "TrÆ°á»›c đó, vì sao lại tránh mặt tôi?"
Äá»™ng tác của Bạch Tá» láºp tức dừng lại, má»™t lúc sau, cô tiếp tục dùng năm ngón tay nhẹ nhà ng chải mái tóc dà i sau gáy của Mạnh DÄ© Lam, nhÆ°ng cÅ©ng không trả lá»i câu há»i của đối phÆ°Æ¡ng.
Ngay lúc Mạnh DÄ© Lam cảm thấy cÆ¡ thể mình run rẩy vì là n da nhạy cảm trên cổ bị đầu ngón tay của Bạch Tá» chạm và o, thì cô nghe thấy ngÆ°á»i đứng sau Ä‘á»™t nhiên nói: "Tôi vừa má»›i nghÄ© đến vấn Ä‘á» cô há»i tôi lúc trÆ°á»›c."
Bạch Tá» buá»™c sợi dây chun lên mái tóc dà i của Mạnh DÄ© Lam, quấn hai ba lần thà nh tóc Ä‘uôi ngá»±a gá»n gà ng: "Xin lá»—i, tôi biết cô há»i tôi câu há»i đó, nhÆ°ng thá»±c ra là muốn nhắc nhở tôi không nên táºp trung và o cô nữa."
Mạnh DÄ© Lam cau mà y: "Không táºp trung và o tôi à ?"
"Chúng ta trÆ°á»›c đó đã đồng ý, sau khi trở vá» thà nh phố B sẽ không liên lạc nữa," Bạch Tá» có chút ngượng ngùng giải thÃch, "NhÆ°ng tôi... mặc dù tôi đã quên mất vì sao muốn coi cô nhÆ° ánh sáng, nhÆ°ng tôi vẫn là không thể chịu Ä‘á»±ng được. Luôn muốn để mắt đến má»i hà nh Ä‘á»™ng của cô."
"Tôi không kiá»m chế được bản thân," Bạch Tá» thở dà i, chân thà nh xin lá»—i lần nữa, "Thá»±c xin lá»—i."
Mạnh DÄ© Lam nhÆ°á»›ng mà y, má»™t lúc sau, ngay cả cô cÅ©ng không biết vì sao, trên mặt vô thức hiện lên má»™t nụ cÆ°á»i, nhÆ°ng sau đó cô láºp tức mÃm khóe miệng, không cho Bạch Tá» nhìn thấy nụ cÆ°á»i của mình.
Mái tóc dà i buá»™c gá»n, Bạch Tá» Ä‘ang định xoay ngÆ°á»i ngồi lại trên ghế sofa Ä‘Æ¡n, khuá»·u tay của cô đã bị Mạnh DÄ© Lam ở phÃa sau giữ lại: "Bạch Tá», đừng suy Ä‘oán ý nghÄ© của tôi."
Bạch Tá» tưởng mình nói sai, nhÆ°ng lại không có tâm tÆ° nói chuyện vá»›i Mạnh DÄ© Lam nữa, thản nhiên đáp: "Äược, vá» sau sẽ không."
Nói xong, Bạch Tá» cố gắng thoát khá»i tay Mạnh DÄ© Lam, nhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng lại nắm tay cô chặt hÆ¡n, trong lúc cô bối rối, Mạnh DÄ© Lam thì thầm: "Bạch Tá», sau khi trở vá» thà nh phố B, tôi cần phải ở cùng má»™t ngÆ°á»i đáng tin tưởng."
Bạch Tá» còn chÆ°a kịp hiểu được ý nghÄ©a của câu nói nà y, Mạnh DÄ© Lam lại nói thêm: "Chuyện của Thạch Lá»—i trÆ°á»›c kia, sau đó là chuyện của cặp song sinh nhà há» Liêu, cá»™ng thêm phe Hoà nh Ã, hiện tại vết thÆ°Æ¡ng của tôi..." Trong giá»ng nói có chút mệt má»i hiếm thấy, tháºm chà còn có chút uá»· khuất, tá»±a nhÆ° Ä‘ang là m nÅ©ng nói chuyện vá»›i Bạch Tá», "Tôi muốn tạm thá»i thuê cô là m trợ lý, được không?"
Nói xong, Mạnh Dĩ Lam cuối cùng cũng buông tay Bạch TỠra.
Nhưng Bạch TỠlại ngơ ngác đứng ở nơi đó.
Trợ lý? Ở lại cùng với Mạnh Dĩ Lam?
"Tôi biết cô muốn đi tìm cha mẹ," Mạnh Dĩ Lam nói thêm, "Sau khi vết thương của tôi là nh hẳn, tôi sẽ giúp cô thu xếp."
Bạch Tá» vẫn im lặng, Mao Mao Ä‘ang ngồi xổm trên ghế sofa Ä‘Æ¡n nuốt gần hết quả táo, sau đó nó ợ má»™t cái, Ä‘iá»u nà y là m dịu Ä‘i bầu không khà có chút ngượng ngùng.
"Tôi..." Bạch Tá» cau mà y, muốn từ chối, nhÆ°ng không hiểu sao lá»i nói ở trên môi lại thà nh, "Tôi sẽ suy nghÄ©."
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Chao ôi, miá»n Nam cứ mÆ°a mãi, mÆ°a Ä‘iên cuồng.
ChÆ°Æ¡ng hôm nay có rất nhiá»u chữ, má»i ngÆ°á»i nhất định rất hà i lòng.
Cuối cùng tôi cũng đi tới giai đoạn tóm tắt chươngy nà y bằng một câu: "Sau khi biến dị, tôi trở thà nh cún con hộ vệ cho bạch nguyệt quang của mình", hai mắt đẫm lệ!
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Trá»i cà ng mÆ°a, ngÆ°á»i cà ng Ä‘iên.