- Trang chủ
- Trá»i Tối
- Chương 38: C38: Sợi dây vô hình
Tác giả:
Lúc đầu, Mạnh DÄ© Lam không bao giá» nghÄ© rằng mình sẽ dùng thủ Ä‘oạn nhÆ° váºy để thẩm vấn Thạch Lá»—i.
Cô vốn không muốn đánh cá» Ä‘á»™ng rắn, mà dá»± định sẽ bà máºt Ä‘iá»u tra sá»± việc sau khi trở vá» thà nh phố B.
NhÆ°ng kế hoạch không bao giá» có thể theo kịp những thay đổi, Mạnh DÄ© Lam không ngá» rằng mình sẽ quay lại trại giam vì Bạch Tá», cÅ©ng không ngá» rằng mình lại dÃnh lÃu đến Hoà nh Ã.
HÆ¡n nữa, cô không ngá» rằng sau khi biết được những gì Thạch Lá»—i đã là m vá»›i Bạch Tá», bản thân lại không cách nà o kiá»m chế được mà ná»—i lên sát tâm, trÆ°á»›c khi Thạch Lá»—i chết, cô chỉ ép được hắn nói hai chữ "Liêu VÅ©" ra khá»i miệng.
Từ nhỠđến lớn, đối với Mạnh Dĩ Lam, hai chị em song sinh kia không để lại ấn tượng sâu sắc với cô.
Trong mắt cô, Liêu VÅ© Nhu và Liêu VÅ© Äình bất quá chỉ là chị em há» hà ng mà thôi.
Mạnh DÄ© Lam là ngÆ°á»i trầm tÃnh và dè dặt, còn hai ngÆ°á»i kia sôi nổi và năng Ä‘á»™ng, từ khi còn nhỠđã không hợp cùng chÆ¡i chung, cÅ©ng không có mối quan hệ tình cảm sâu sắc vá»›i cặp song sinh ấy.
NhÆ°ng trong thá»i gian Mạnh DÄ© Lam quyết định cắt đứt quan hệ vá»›i Mạnh gia, cô đã có má»™t mối quan hệ sâu sắc vá»›i mẹ của cặp song sinh, cÅ©ng là cô mẫu của Mạnh DÄ© Lam, Mạnh Nguyệt.
Ở Mạnh gia, Mạnh Nguyệt được coi là một sự thay thế.
TrÆ°á»›c khi tốt nghiệp đại há»c, Mạnh DÄ© Lam chÆ°a từng gặp ngÆ°á»i cô nà y, chỉ thỉnh thoảng nghe há» hà ng và ngÆ°á»i lá»›n tuổi nói vá» bà ấy.
Mạnh Nguyệt là "cô gái nổi loạn" bị ghét nhất trong gia đình, bà ấy tá»± ý phá bá» hôn Æ°á»›c vá»›i con trai cả của má»™t quan chức chÃnh phủ, chạy ra nÆ°á»›c ngoà i sống má»™t mình, phải đến mấy chục năm sau bà má»›i nghe theo lá»i của cha Mạnh DÄ© Lam. Vá»›i sá»± thuyết phục của ông ấy, Mạnh Nguyệt quay trở lại thà nh phố B, trở thà nh má»™t phần của táºp Ä‘oà n Hoà nh Ã.
Lúc đầu, Mạnh Nguyệt là ngÆ°á»i thân duy nhất ủng há»™ Mạnh DÄ© Lam rá»i bá» Mạnh gia.
NhÆ°ng sau khi hoà n toà n rá»i khá»i Mạnh gia, Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng mất liên lạc vá»›i cô mẫu của mình.
NhÆ°ng lần nà y, để giải cứu Bạch Tá», Mạnh DÄ© Lam đã phá bá» Ä‘iá»u cấm kỵ đã tồn tại nhiá»u năm, ngÆ°á»i đầu tiên cô liên lạc chÃnh là Mạnh Nguyệt, đồng thá»i, cô có thể tránh tiếp xúc trá»±c tiếp vá»›i cha của mình.
Nhưng dù không trực tiếp liên lạc với cha mình, Mạnh Dĩ Lam vẫn hiểu rằng tình hình không có gì khác biệt.
Tuy nhiên, dù sau nà y có phải chịu háºu quả gì Ä‘i chăng nữa, cô cÅ©ng sẽ không hối háºn vá» quyết định hiện tại của mình.
"Cho nên," Bạch Tá» cau mà y dùng trá»±c giác suy Ä‘oán, "NgÆ°á»i xúi giục Thạch Lá»—i là m chuyện đó chÃnh là Liêu VÅ© Nhu?"
Mạnh DÄ© Lam vừa định trả lá»i thì vang lên tiếng đồ váºt va chạm lá»™n xá»™n và tiếng la hét hoảng loạn tá»™t Ä‘á»™ của má»™t cô gái.
Bạch Tá» láºp tức thả Mao Mao trên ngÆ°á»i xuống, bÆ°á»›c nhanh ra khá»i phòng.
Trong bóng tối, Liêu VÅ© Äình loạng choạng Ä‘i vá» phÃa Bạch Tá», Bạch Tá» cảnh giác nghiêng ngÆ°á»i sang má»™t bên, khi đối phÆ°Æ¡ng Ä‘i tá»›i phÃa sau, cô nhanh chóng vÆ°Æ¡n tay nắm lấy khuá»·u tay cô ấy, cố ý ngăn cản Liêu VÅ© Äình trở lại trong phòng, Ä‘á» phòng cô ấy có vÅ© khÃ, sẽ nhân cÆ¡ há»™i là m hại Mạnh DÄ© Lam.
Suy cho cùng, cô ấy và Liêu Vũ Nhu là chị em song sinh.
Nhưng lúc nà y, Bạch TỠnghe thấy cách đó không xa có tiếng thở hổn hển quen thuộc cùng tiếng gầm gừ, cô đi theo âm thanh đó, nhìn thấy chú Hồng ôm một cái bẫy chó cực lớn, nghiến răng nghiến lợi tóm lấy một bóng đen đang khom lưng, bóng đen bị đè chặt trong góc.
Bạch Tá» liếc mắt liá»n nháºn ra, bóng Ä‘en đó chÃnh là má»™t tên dị nhân, không phải loại bình thÆ°á»ng, mà là loại mà cô và Du Vu à gặp trong Ä‘Æ°á»ng hầm tà u ​​điện ngầm, nó gầy gò và đầy mủ và ng.
NgÆ°á»i biến dị dùng hai tay nắm lấy cái bẫy chó Ä‘ang đè lên ngÆ°á»i mình, vùng vẫy mạnh, chú Hồng sắp chống đỡ không ná»—i, giây tiếp theo, cái bẫy chó dÆ°á»ng nhÆ° sắp bị gãy.
"Giữ súng!" Bạch Tá» hét lên vá»›i Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang chạy đến cá»a, sau đó buông Liêu VÅ© Äình ra, lao vá» phÃa dị nhân.
Dù biết khả năng chữa là nh hiện tại của Bạch TỠcực kỳ mạnh mẽ, nhưng Mạnh Dĩ Lam vẫn bị sốc, cô muốn ngăn cản nhưng đã quá muộn.
Khi Bạch Tá» lao tá»›i, dị nhân bất ngá» dùng lá»±c, bẫy bắt chó bị gãy ngay láºp tức, chú Hồng bất ngá» bị kéo xuống đất.
TrÆ°á»›c khi dị nhân vồ lấy chú Hồng, Bạch TỠđã nhảy đến bên cạnh dị nhân, dẫm lên ngá»±c nó rồi đẩy nó xuống đất lần nữa, nhÆ°ng dị nhân kéo chân Bạch Tá», vặn cả ngÆ°á»i má»™t cái, Bạch Tá» ngay láºp tức bị đánh ngã xuống đất.
NhÆ°ng Bạch Tá» phản ứng rất nhanh, cô láºp tức Ä‘Æ°a tay ôm lấy cổ dị nhân trÆ°á»›c mặt, dùng chân kẹp eo hắn, gắt gao kiá»m chế hắn xuống đất.
Mạnh DÄ© Lam giÆ¡ súng lao vá» phÃa trÆ°á»›c, cô căng thẳng nhắm và o tên dị nhân, nhÆ°ng lại nghe thấy Bạch Tá» ngăn lại: "Äừng bắn, vô dụng thôi!" Nói xong, Bạch Tá» lại nhìn chú Hồng: "Có dao không? Lấy dao Ä‘i!"
Chú Hồng vá»™i đứng dáºy, quay ngÆ°á»i chạy vá» phÃa phòng.
Cùng lúc đó, dị nhân hung hãn đẩy lùi, khiến Bạch Tá» Ä‘ang ôm nó ngã ra sau, đầu Ä‘áºp mạnh xuống đất, phát ra má»™t tiếng Ä‘á»™ng lá»›n.
"Bạch Tá»!" Mạnh DÄ© Lam bị cảnh tượng nà y dá»a cho sợ hãi.
Nếu là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, cú va chạm nà y chắc chắn sẽ gây ra tổn thÆ°Æ¡ng lá»›n cho đầu, nhÆ°ng Bạch Tá» vẫn bình tÄ©nh, nhÆ° thể hoà n toà n không cảm nháºn được Ä‘au Ä‘á»›n, tháºm chà còn dùng sức lăn lá»™n để áp đảo hắn, Ä‘em hắn đẩy ngã ra đất, sau đó cô lấy cây sắt bị gãy từ bẫy chó, cắm đầu nhá»n và o cổ của dị nhân.
Lúc nà y chú Hồng cầm má»™t con dao rá»±a lá»›n chạy lại, Bạch Tá» nhìn thấy liá»n cầm dao chém tên dị nhân mà không nói má»™t lá»i.
Sau khi dao cắt và o cái cổ thối rữa của nó, sức kháng cá»± của dị nhân láºp tức trở nên yếu Ä‘i rất nhiá»u, Bạch Tá» trá»±c tiếp giÆ¡ chân lên, giẫm mạnh lên lÆ°ng dao, cổ của dị nhân láºp tức bị dao cắt đứt.
Cái đầu lăn đi và i mét như một quả bóng, thi thể không đầu bị Bạch TỠgiẫm xuống đất, bất động.
Lúc nà y cÆ¡ bắp căng thẳng của Bạch Tá» má»›i thả lá»ng, cô thở hổn hển, nhặt con dao rá»±a lên, sau đó quay đầu nhìn chú Hồng, chỉ và o chiếc thùng gá»— bị vỡ cạnh tÆ°á»ng, há»i: "Nó từ đâu ra váºy? Từ đó?"
Chú Hồng không trả lá»i, mà ông ấy trịnh trá»ng đến gần Bạch Tá», lấy lại con dao trong tay cô, trầm giá»ng nói: "Cô Bạch, cảm Æ¡n cô," sau đó nhìn Mạnh DÄ© Lam ở phÃa sau, "Mạnh tiểu thÆ°, những chuyện khác, chúng ta vá» lại phòng rồi nói."
Thấy đối phÆ°Æ¡ng phá»›t lá» câu há»i của mình, Bạch Tá» cau mà y nghi hoặc nhìn đống thùng gá»— ở giữa sân.
Mặc dù không có tiếng thở hổn hển từ trong thùng, nhÆ°ng cô không khá»i thắc mắc bên trong liệu còn có những ngÆ°á»i biến dị khác hay không?
NghÄ© nhÆ° váºy, Bạch Tá» không để ý đến chú Hồng và Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa phòng, mà đi thẳng vá» phÃa những thùng gá»—.
NhÆ°ng Ä‘i được và i bÆ°á»›c, Bạch Tá» nghe thấy có ngÆ°á»i trầm giá»ng gá»i tên mình: "Bạch Tá»."
Cô quay lại thì thấy Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang đứng ở cá»a, cau mà y nhìn cô.
Sắc mặt Mạnh DÄ© Lam không được tốt, Mao Mao sợ hãi ngồi xổm dÆ°á»›i chân, rụt rè túm lấy ống quần của Mạnh DÄ© Lam, đôi mắt nhá» tròn xoe lo lắng nhìn chằm chằm Bạch Tá».
Do dự hồi lâu, Bạch TỠchỉ và o thùng gỗ trước mặt: "Tôi muốn xem cái nà y..."
"Trở vá»." Mạnh DÄ© Lam lại trầm giá»ng nói ra hai chữ, ngữ khà không cho ngÆ°á»i khác cÆ¡ há»™i cá»± tuyệt.
Bạch TỠvốn định duy trì ý muốn của mình, nhưng buộc phải dừng lại bởi đôi mắt của Mạnh Dĩ Lam đang nhìn chằm chằm và o cô.
Äó là ánh mắt mang theo sá»± uy hiếp thầm lặng và đầy lo lắng, giống nhÆ° má»™t sợi dây vô hình kéo Bạch Tá», cưỡng ép kéo cô vá» phÃa Mạnh DÄ© Lam.
Hai ngÆ°á»i im lặng hồi lâu, Bạch Tá» cuối cùng cÅ©ng bất lá»±c Ä‘i theo Mạnh DÄ© Lam vá» phòng.
Mao Mao lại leo lên lÆ°ng Bạch Tá», biến thà nh má»™t chiếc túi du lịch có thể bám và o.
Bạch Tá» vừa và o cá»a, đã nhìn thấy Liêu VÅ© Äình Ä‘ang sợ hãi ngồi trên chiếc ghế sofa Ä‘Æ¡n bị há»ng trong góc.
Sau khi khóa cá»a, chú Hồng Ä‘i đến bên cá»a sổ, nhấc tấm gá»— dùng để bịt cá»a sổ lên, bà máºt quan sát tình hình ngoà i bãi Ä‘áºu xe.
"Dị nhân vừa rồi trông rất kỳ quái," Bạch TỠđứng ở cá»a thản nhiên nói, nhÆ°ng ánh mắt lại cứ nhìn chằm chằm và o khuôn mặt của chú Hồng và Liêu VÅ© Äình, "Hai mắt nó Ä‘en ngòm..."
Chú Hồng ngắt lá»i Bạch Tá», vá»™i và ng nói: "Bên ngoà i không có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, tôi ra ngoà i nhìn xem má»™t chút. Má»i ngÆ°á»i tạm thá»i ở lại đây, đừng Ä‘i đâu hết."
Nói xong, ông ấy mở cánh cá»a vừa bị khóa, ra khá»i phòng, quay ngÆ°á»i lại và đóng cá»a, rất cảnh giác.
Bạch TỠcà ng buồn bực hơn, đang định nói thêm gì đó thì nghe thấy Mạnh Dĩ Lam ngồi trên chiếc ghế đối diện nói với cô: "Lại đây."
Giá»ng Ä‘iệu của cô ấy rất kiên quyết, giống nhÆ° thái Ä‘á»™ vừa rồi khi yêu cầu Bạch Tá» "trở vá»" váºy.
NhÆ°ng ánh mắt Mạnh DÄ© Lam đã khác so vá»›i trÆ°á»›c đây, thay vì uy hiếp Ä‘e dá»a, trong mắt Mạnh DÄ© Lam lại lá»™ ra cảm xúc dịu dà ng nhÆ° dòng nÆ°á»›c ấm áp.
Lần nà y Bạch TỠkhông còn cảm thấy thái độ của Mạnh Dĩ Lam quá "nghiêm khắc", như là thói quen, cô ngoan ngoãn cõng Mao Mao đến ghế sofa.
Mạnh Dĩ Lam lại vỗ vỗ và o vị trà bên cạnh: "Ngồi đi."
Tuy rằng chỉ có hai chữ, nhÆ°ng giá»ng Ä‘iệu hiển nhiên nhẹ nhà ng hÆ¡n rất nhiá»u.
Bạch Tá» rất ngoan ngoãn ngồi xuống, không để ý Mao Mao phÃa sau Ä‘ang bị cô và lÆ°ng ghế chen và o, nó nhe răng trợn mắt.
"Tên dị nhân vừa rồi chắc chắn không phải là con ngÆ°á»i phải không?" Bạch TỠôm Mao Mao ở phÃa sau, quay lại nhìn Liêu VÅ© Äình trong góc, "Vết thÆ°Æ¡ng của nó là nh rất nhanh. Tôi đã nhìn thấy má»™t dị nhân tÆ°Æ¡ng tá»± khác, nó cao lá»›n vô cùng." Vừa nói, Bạch Tá» vừa quay đầu nhìn Mạnh DÄ© Lam bên cạnh, cố gắng tìm câu trả lá»i: "Cô có nhá»› không? Ở cá»a hà ng thú bông trong vÆ°á»n thú..."
NhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam không có trả lá»i mà đột nhiên giÆ¡ tay lên, đặt lòng bà n tay lên sau đầu Bạch Tá».
Bạch TỠngừng nói vì hà nh động của Mạnh Dĩ Lam, cô ngơ ngác nhìn cô ấy.
Mạnh DÄ© Lam vẫn im lặng, nhÆ°ng lòng bà n tay lại bắt đầu nhẹ nhà ng xoa bóp sau đầu Bạch Tá».
Nhìn thấy ánh mắt dịu dà ng chÆ°a từng xuất hiện trong mắt đối phÆ°Æ¡ng, Bạch Tá» nhất thá»i không kịp phản ứng, cô sá»ng sốt, cá» Ä‘á»™ng đầu, nhÆ°ng bị đối phÆ°Æ¡ng giữ cổ cô lại: "Äừng cá» Ä‘á»™ng."
Giá»ng Ä‘iệu lạnh lùng thÆ°á»ng ngà y trong lá»i nói của cô giỠđây dÆ°á»ng nhÆ° có chút há»n dá»—i, Bạch Tá» không dám cá» Ä‘á»™ng nữa.
Sau đó, Mạnh DÄ© Lam tiếp tục kiên nhẫn xoa bóp sau đầu Bạch Tá», tá»±a nhÆ° lo lắng nếu không xoa bóp đúng cách, Bạch Tá» sẽ sá»›m trở thà nh kẻ ngốc.
Bởi vì tÆ° thế của hai ngÆ°á»i quá gần, nên mùi hÆ°Æ¡ng thuá»™c vá» Mạnh DÄ© Lam giống nhÆ° má»™t cái ôm nhẹ nhà ng bao bá»c lấy Bạch Tá», khiến Bạch Tá» không còn Ä‘Æ°á»ng trốn thoát, ngay lúc cô cà ng ngà y cà ng bối rối, Mạnh DÄ© Lam liá»n nhẹ nhà ng há»i: "Cái mÅ© bị há» lấy Ä‘i sao?"
"A?" Bạch Tá» sá»ng sốt, "Cái mÅ© gì?"
Cô ấy dÆ°á»ng nhÆ° đã hoà n toà n quên mất chiếc mÅ© ngÆ° dân mà Mạnh DÄ© Lam Ä‘Æ°a cho cô ấy, má»™t chút ấn tượng cÅ©ng không có.
Sắc mặt Mạnh DÄ© Lam lạnh xuống vá»›i tốc Ä‘á»™ mắt thÆ°á»ng có thể thấy được, Ä‘á»™ng tác xoa bóp sau đầu Bạch Tá» Ä‘á»™t nhiên dừng lại, nhÆ°ng ngay sau đó, cô lại bắt đầu xoa, nhÆ°ng vá»›i lá»±c mạnh hÆ¡n rất nhiá»u.
Äầu Bạch Tá» lắc lÆ° theo Ä‘á»™ng tác của Mạnh DÄ© Lam, cô Ä‘ang định giải thÃch thì máy liên lạc vô tuyến phÃa sau Ä‘á»™t nhiên phát ra tiếng "rè rè".
Lúc nà y chú Hồng cũng tình cỠquay lại phòng, theo sau là hai thuộc hạ đang bị thương nhẹ.
Chú Hồng không nói chuyện, chỉ bÆ°á»›c nhanh đến góc Ä‘Æ°á»ng rồi dùng máy liên lạc vô tuyến nói chuyện vá»›i ngÆ°á»i gá»i tin nhắn.
Hai thuá»™c hạ Ä‘i theo chú Hồng qua cá»a có vẻ hÆ¡i xấu hổ khi nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam và Bạch Tá», hỠđứng thẳng lên, cung kÃnh nói nhá» vá»›i Mạnh DÄ© Lam: "Mạnh tiểu thÆ°."
Mạnh DÄ© Lam gáºt đầu vá»›i há», tiếp tục dùng tay xoa bóp cho Bạch Tá», không chút lúng túng.
Chú Hồng cúp máy liên lạc, quay ngÆ°á»i nói: "Mạnh tiểu thÆ°, bên ngoà i tạm thá»i an toà n, nhÆ°ng lốp của tất cả các ô tô Ä‘á»u bị cố ý là m há»ng." Ông ấy thở dà i nhÆ°ng kiên quyết nói: "NhÆ°ng đừng lo lắng, tôi đã liên lạc vá»›i Ä‘á»™i tiếp ứng gần nhất, há» Ä‘ang trên Ä‘Æ°á»ng đến đây, chúng ta sẽ phải đợi khoảng hai ngà y."
Nói xong, chú Hồng Ä‘i tá»›i cá»a và nói vá»›i má»™t thuá»™c hạ: "Láºp tức kiểm tra toà n bá»™ nhân sá»±, nếu có ai bị cắn thì xá» lý ngay." Sau đó, ông ra lệnh cho má»™t thuá»™c hạ khác: "Tăng cÆ°á»ng phòng thủ xung quanh, sau đó..." chú Hồng Ä‘á»™t nhiên hạ thấp giá»ng, nhÆ°ng Bạch Tá» vẫn nghe rõ rà ng từng chữ: "...Phái và i ngÆ°á»i chuyển những cái thùng đó đến kho hà ng phÃa sau."
Hai thuá»™c hạ sau khi nháºn được mệnh lệnh liá»n xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i, chú Hồng quay ngÆ°á»i nói vá»›i Mạnh DÄ© Lam rằng ông phải ra ngoà i dá»n dẹp đống bừa bá»™n, rồi lại rá»i khá»i phòng.
Bạch Tá» không để ý tá»›i Mạnh DÄ© Lam vẫn Ä‘ang xoa bóp cho cô, cô đứng dáºy Ä‘i đến bên cá»a sổ, theo hÆ°á»›ng chú Hồng mở cá»a sổ nhìn ra bên ngoà i.
Trong bóng tối, má»™t hà ng dà i xe tải vẫn Ä‘áºu tại chá»—, bãi Ä‘áºu xe rá»™ng rãi dÆ°á»ng nhÆ° không có chuyện gì xảy ra.
Tuy nhiên, rõ rà ng có hÆ¡n chục ngÆ°á»i nằm trên mặt đất, chÆ°a biết sống chết, có ngÆ°á»i còn Ä‘ang kêu la Ä‘au Ä‘á»›n, chắc chắn đã bị thÆ°Æ¡ng nặng.
Ngoà i ra, trong bãi Ä‘áºu xe còn có năm sáu ngÆ°á»i cầm súng tuần tra tá»›i lui, không dám lÆ¡ là chút nà o.
Bạch Tá» nghe thấy có ngÆ°á»i ở phÃa sau tá»›i, còn chÆ°a kịp quay đầu lại, giá»ng nói rất trầm thấp của Mạnh DÄ© Lam đã lá»t và o tai cô, tá»±a hồ là cô ấy Ä‘ang cố ý đè nén khiến cho Liêu VÅ© Äình không nghe thấy: "Bạch Tá», sau khi cô trở vá» thà nh phố B, cô có dá»± định nà o không?"
Bạch Tá» nghe nhÆ°ng không trả lá»i ngay, ánh mắt vô thức nhìn bầu trá»i tối Ä‘en, má»™t lúc sau, Bạch Tá» Ä‘Æ°a tay sá» trÆ°á»›c ngá»±c mình, ấn lên viên ngá»c tròn tròn dÆ°á»›i áo.
"Tôi muốn," Bạch Tá» nhẹ giá»ng nói, "Äi tìm cha mẹ và anh trai tôi."
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!!
Ban đầu tôi định hôm nay ra ngoà i mua má»™t chiếc xe đạp, nhÆ°ng trá»i mÆ°a to quá nên tôi quyết định không Ä‘i.
Vẫn là câu nói đó: Bạn phải chú ý đến sức khá»e của mình và thá»±c hiện các biện pháp bảo vệ.
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Chỉ cần bạn cảm thấy vui vẻ thì thá»i gian sẽ không lãng phÃ.