- Trang chủ
- Trá»i Tối
- Chương 32: C32: Thà nh công
Tác giả:
Trên Ä‘Æ°á»ng lá»›n, chiếc xe Jeep phóng vá»›i tốc Ä‘á»™ gần 200 km/h.
Lâm Khúc Vi ngồi ở ghế sau khẩn trương nắm lấy tay vịn, trong khi Hoa tỷ im lặng thắt dây an toà n.
Mao Mao cÅ©ng không biết sợ là gì, nó hÆ°ng phấn đứng ở ghế phụ nhìn ra ngoà i cá»a sổ, tá»±a hồ biết chiếc xe Ä‘ang hÆ°á»›ng vá» vị trà của Bạch Tá», thỉnh thoảng nó lại hÆ°ng phấn kêu lên.
Chỉ có Mạnh Dĩ Lam cầm lái là bình tĩnh nhất.
Cô tá»±a lÆ°ng và o ghế, gÆ°Æ¡ng mặt lạnh lùng lá»™ ra vẻ nhà n nhã, ngoà i việc tay phải cầm vô lăng Ä‘ang quấn má»™t miếng khăn thấm đầy máu, có vẻ hÆ¡i mâu thuẫn, ngÆ°á»i không hiểu sẽ nghÄ© rằng cô Ä‘ang lái xe Ä‘i đâu đó chÆ¡i.
NhÆ°ng nếu nhìn kỹ hÆ¡n, liá»n có thể thấy rằng đôi mắt của Mạnh DÄ© Lam vẫn Ä‘ang nhìn chằm chằm vá» phÃa trÆ°á»›c, trong mắt chứa sát khà đáng sợ, chân phải của cô ấy chÆ°a bao giá» buông ra kể từ khi đạp ga.
"DÄ© Lam," Æ°á»›c chừng ná»a giá» sau Lâm Khúc Vi má»›i dám mở miệng, "Vá»™i và ng trở vá» nhÆ° thế nà y thá»±c sá»± rất nguy hiểm..."
Anh chưa kịp nói xong thì chiếc xe đột ngột rẽ ngoặt, rồi dừng lại.
Cú phanh gấp khiến Lâm Khúc Vi lại đụng và o lưới sắt, Hoa tỷ không hỠhấn gì vì đã thắt dây an toà n.
Mạnh Dĩ Lam kéo phanh tay: "Xuống xe."
Nói xong liá»n dẫn Mao Mao ra khá»i xe mà không thèm nhìn lại.
Lâm Khúc Vi và Hoa tá»· nhìn nhau xuống xe, phát hiện xe Ä‘ang Ä‘áºu trong má»™t trang trại nhá» bị bá» hoang.
Äây là má»™t trong những nÆ¡i cô gái mặt tà n nhang đã dừng chân trên Ä‘Æ°á»ng tá»›i đây, có lẽ đây là điểm tiếp tế không ngÆ°á»i mà hỠđã thiết láºp từ lâu, chứa xăng, thức ăn, nÆ°á»›c uống và tháºm chà còn bà máºt đặt máy liên lạc vô tuyến.
Trừ khi là ngÆ°á»i trong cuá»™c, nếu không thì không thể tìm thấy những váºt dụng quý giá ở má»™t nÆ¡i hẻo lánh nhÆ° váºy.
Ngà y thứ hai sau khi ra khá»i nhà tù, cô gái mặt tà n nhang dùng máy liên lạc vô tuyến tại má»™t trong những Ä‘iểm tiếp tế trên Ä‘Æ°á»ng, để báo cáo tình hình.
"Việc nà y không liên quan tá»›i anh," Mạnh DÄ© Lam đứng trÆ°á»›c má»™t căn nhà gá»— đổ nát, nhá» giá»ng nói: "Anh ở lại đây, tôi sẽ kêu ngÆ°á»i tá»›i Ä‘Æ°a anh vá» thà nh phố B."
"Em muốn má»™t mình tá»›i đó?" Lâm Khúc Vi láºp tức phản đối: "DÄ© Lam, tôi không đồng ý!"
Mạnh DÄ© Lam không trả lá»i, quay ngÆ°á»i cùng Mao Mao bÆ°á»›c và o căn nhà gá»—.
Cô mở và i tấm sắt vụn ở các góc, sau đó tìm đến má»™t cái móc, kéo mạnh, kéo lên má»™t mảnh sà n gá»— nhá», lá»™ ra cầu thang dẫn xuống kho chứa đồ dÆ°á»›i lòng đất.
Sau khi nháºn ra mình đã hoà n toà n bị phá»›t lá», vẻ mặt của Lâm Khúc Vi cà ng trở nên khó xá» hÆ¡n.
TrÆ°á»›c kia Mạnh DÄ© Lam dù lá»›n hay nhá» Ä‘á»u kiên nhẫn nghe theo ý kiến ​​của Lâm Khúc Vi, cho dù ý kiến ​​của anh có trái ngược vá»›i suy nghÄ© của Mạnh DÄ© Lam thì cô cÅ©ng sẽ tôn trá»ng anh, cô chÆ°a bao giỠđối xá» vá»›i anh má»™t cách lãnh đạm nhÆ° bây giá».
Lâm Khúc Vi ở đây vẫn Ä‘ang xoắn xuýt, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam ở đằng kia đã khởi Ä‘á»™ng máy liên lạc vô tuyến, kết nối vá»›i công ty Hắc Cầu, Ä‘ang liên lạc bằng giá»ng nói được mã hóa.
"Äúng váºy, ông Mã đã giúp tôi tìm hà ng, nhÆ°ng..." giá»ng Ä‘iệu bình tÄ©nh vốn có của Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»™t nhiên trầm xuống, "Trên Ä‘Æ°á»ng vá», ông Mã cãi nhau vá»›i má»™t nhóm ngÆ°á»i, bá»n hỠđã bắt ông ấy cùng hà ng của tôi Ä‘Æ°a vá» trại của há», đối phÆ°Æ¡ng... hình nhÆ° đến từ VÄ©nh Thái."
Kể từ khi virus bùng phát, ở Trung Quốc ngoà i sá»± phát triển vị thế nhanh chóng của Hắc Cầu, còn má»™t công ty bảo an má»›i tên là VÄ©nh Thái cÅ©ng đã xuất hiện, tuy nhiên trên thá»±c tế, há» luôn gây rối hoặc bà máºt lôi kéo khách hà ng kinh doanh của Hắc Cầu.
Chỉ trong ná»a năm, thế lá»±c của công ty VÄ©nh Thái đã tăng lên gấp nhiá»u lần, công ty Hắc Cầu bắt đầu tìm má»i cách để Ä‘Ã n áp VÄ©nh Thái, Ä‘uổi hoà n toà n ngÆ°á»i VÄ©nh Thái ra khá»i má»™t số vùng mà u xanh lá»›n trong nÆ°á»›c, sau đó bà máºt rà soát và chèn ép khắp cả nÆ°á»›c, vá»›i ý định tiêu diệt tất cả các trại của VÄ©nh Thái để lại.
Nghe được ná»a lá»i của Mạnh DÄ© Lam, ngÆ°á»i bên Hắc Cầu vốn muốn phủ nháºn, nhÆ°ng sau khi nghe đến từ "VÄ©nh Thái", há» láºp tức nói sẽ xá» lý nghiêm túc và yêu cầu địa chỉ chi tiết.
"Má»™t vùng đất hoang ở phÃa nam, sau khi Ä‘i qua cầu vượt Khất Phục," Mạnh DÄ© Lam nói xong, lại nói thêm, "NÆ¡i đó không có nhiá»u lÃnh canh. Chắc là kho tiếp tế được cải tạo từ nhà tù, nÆ¡i đó có rất nhiá»u hà ng hóa."
"Mạnh tiểu thÆ°, cô là khách hà ng cÅ© của chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ cá» ngÆ°á»i đến giải quyết ngay và lấy lại hà ng cho cô. Cô đừng lo lắng."
Sau khi cuá»™c gá»i kết thúc, Hoa tá»· Ä‘ang dá»±a và o tÆ°á»ng không khá»i phà n nà n: "Cô muốn dùng Hắc Cầu? NhÆ°ng chỉ dá»±a và o chúng thì chẳng khác nà o lấy trứng chá»i đá."
Mạnh DÄ© Lam không để ý đến Hoa tá»·, cúi đầu mở máy thu sóng, kết nối vá»›i má»™t kênh khác, lại dùng giá»ng nói mã hóa nói chuyện: "Äúng, là tôi. Là thế nà y, có chút chuyện khẩn cấp Ä‘á»™t xuất... Äúng váºy, cần má»i ngÆ°á»i ở VÄ©nh Thái đến để xá» lý việc nà y, chÃnh là ngÆ°á»i bên Hắc Cầu..."
Những lá»i tÆ°Æ¡ng tá»± được lặp lại, nhÆ°ng hai vai trò trong cuá»™c trò chuyện đã bị đảo ngược.
Sau khi cúp máy lần nữa, thái độ của Hoa tỷ lại khác, ngay cả ánh mắt nhìn Mạnh Dĩ Lam cũng thay đổi: "Cô thực sự có thể liên lạc với Vĩnh Thái?"
Từ khi bị công ty Hắc Cầu trấn áp, VÄ©nh Thái đã trở thà nh má»™t tổ chức ngầm, nhÆ°ng thá»±c lá»±c của nó cÅ©ng không thể coi thÆ°á»ng, trừ khi là khách hà ng cá»±c kỳ quan trá»ng, không thì không thể liên lạc được vá»›i bá»n há».
Mặc dù biết thân pháºn của Mạnh DÄ© Lam, nhÆ°ng Hoa tá»· cÅ©ng biết Mạnh DÄ© Lam hiện tại không có bất kỳ liên hệ nà o vá»›i Hoà nh Ã.
Mạnh DÄ© Lam phá»›t lá» câu há»i của Hoa tá»·, há»i: "Ở đây còn thuốc nổ không?"
Hoa tá»· sá»ng sốt, gáºt đầu rồi nói thêm: "Không nhiá»u."
Lâm Khúc Vi vẫn không chịu bá» cuá»™c, anh lại má»™t lần nữa cố gắng thuyết phục Mạnh DÄ© Lam từ bá» kế hoạch, là ngÆ°á»i luôn dịu dà ng, lúc nà y lá»™ ra vẻ tức giáºn hiếm có: "DÄ© Lam, em có chắc mình có thể thà nh công 100% không? Em nên biết rằng nếu chuyện nà y có sÆ¡ xuất, mạng sống của em cÅ©ng sẽ không còn."
Mạnh DÄ© Lam Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết kế hoạch nhÆ° váºy có rất nhiá»u sÆ¡ hở, nếu xảy ra chuyện gì thì má»i cố gắng trÆ°á»›c đó Ä‘á»u sẽ uổng phÃ.
Äến lúc đó, Bạch Tá» không những không thể cứu được, tháºm chà còn có thể mất Ä‘i mạng sống của chÃnh mình, tuy nhiên, đây đã là giải pháp nhanh nhất và trá»±c tiếp nhất mà Mạnh DÄ© Lam có thể nghÄ© ra trong tình huống hiện tại.
Nếu như, muốn trở nên hoà n hảo...
Mạnh Dĩ Lam sớm biết mình muốn gì, không phải nếu, mà là chắc chắn.
Nó phải hoà n hảo.
"Xin lá»—i," Mạnh DÄ© Lam quay ngÆ°á»i lại nói vá»›i Lâm Khúc Vi và Hoa tá»·: "Tôi phải liên lạc vá»›i má»™t ngÆ°á»i nữa, nhÆ°ng ná»™i dung cuá»™c gá»i phải được giữ bà máºt."
CÆ¡n giáºn của Lâm Khúc Vi đã bị lá»i nói thá» Æ¡ của Mạnh DÄ© Lam dáºp tắt, anh biết Mạnh DÄ© Lam sẽ không nghe lá»i anh nói nên chỉ có thể thở dà i, Ä‘i theo Hoa tá»· ra khá»i phòng chứa đồ dÆ°á»›i lòng đất.
Khoảng mÆ°á»i phút sau, Mạnh DÄ© Lam quay lại xe, cô vẫn không để ý đến Lâm Khúc Vi, nói thẳng vá»›i Hoa tá»·: "Lấy thuốc nổ ra."
Sau đó, Mạnh Dĩ Lam mở cốp xe, kéo cô gái mặt tà n nhang đang bị trói bên trong ra.
Trong ánh mắt bối rối của Lâm Khúc Vi và Hoa tỷ, Mạnh Dĩ Lam đã gói toà n bộ chất nổ dưới áo khoác của cô gái ấy.
Sau khi xác nháºn rằng chất nổ không thể dá»… dà ng rÆ¡i ra, Mạnh DÄ© Lam lấy ra má»™t chiếc Ä‘iá»u khiển từ xa khác, vẫy nó trÆ°á»›c mắt cô gái đầy tà n nhang: "Tiếp theo, hãy là m bất cứ Ä‘iá»u gì tôi yêu cầu, nếu cô muốn trốn thoát hoặc là m Ä‘iá»u gì khác, tôi cÅ©ng sẽ nhấn nút nà y không chút do dá»±, giống nhÆ° cách mà cô đã là m trÆ°á»›c đây, đến lúc đó, cô sẽ không Ä‘Æ¡n giản là bị giáºt Ä‘iện nữa."
Cô gái tà n nhang ngÆ¡ ngác nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Mạnh DÄ© Lam, cô ấy xinh đẹp nhÆ° váºy nhÆ°ng lại ẩn chứa sát khà khiến ngÆ°á»i ta run rẩy.
Thấy cô gái tà n nhang có vẻ sợ hãi, Mạnh DÄ© Lam lại gần, kiên nhẫn há»i: "Nghe hiểu không?"
Cô gái có tà n nhang vá»™i và ng gáºt đầu.
Sau đó, Hoa tỷ chủ động cùng với Mạnh Dĩ Lam bế cô gái tà n nhang trở lại cốp xe.
Lúc Mạnh Dĩ Lam đổ xăng cho xe, đang định đưa Mao Mao trở lại xe thì bị Hoa tỷ ngăn lại: "Tôi đi cùng cô."
Lâm Khúc Vi cũng bước tới: "Tôi cũng đi."
Mạnh DÄ© Lam nhìn hai ngÆ°á»i má»™t cái, sau đó má»›i nói vá»›i Hoa tá»·: "Lên xe Ä‘i."
Sau đó, cô nhìn Lâm Khúc Vi, giá»ng Ä‘iệu cuối cùng cÅ©ng dịu xuống: "Khúc Vi, rốt cuá»™c cÅ©ng cứu được anh, tôi không muốn anh mạo hiểm cùng tôi lần nữa."
"DÄ© Lam..." Lâm Khúc Vi vừa mở miệng, Mạnh DÄ© Lam lại nói thêm: "Tháºt xin lá»—i, tôi chỉ có thể thà nh công trong chuyện nà y chứ không thể thất bại. Hoa tá»· là m nghá» nà y, còn anh..."
Tuy lá»i còn chÆ°a nói xong nhÆ°ng Lâm Khúc Vi đã nhanh chóng hiểu ra, Mạnh DÄ© Lam lo lắng anh sẽ có chút cản trở.
Thế giá»›i ở má»™t năm vá» trÆ°á»›c, Lâm Khúc Vi là má»™t chà ng trai phong Ä‘á»™ được nhiá»u ngÆ°á»i chú ý, không chỉ có kiến ​​thức mà còn đẹp trai, là nhân tà i được các công ty truyá»n thông lá»›n tranh già nh.
Nhưng trong hoà n cảnh hiện tại, Lâm Khúc Vi bị giam vừa mới được thả ra, có thể nói là vô dụng.
"Trong nhà kho có đủ đồ ăn và nÆ°á»›c uống," Mạnh DÄ© Lam đóng cá»a xe lại, "Anh yên tâm ở lại đây, lát nữa sẽ có ngÆ°á»i đến đón anh."
Nói xong, không đợi Lâm Khúc Vi phản ứng, Mạnh DÄ© Lam lại đạp ga, nhanh chóng lái xe rá»i khá»i trang trại.
Trở lại con Ä‘Æ°á»ng, cô lại nhìn vá» phÃa cuối, nÆ¡i không thể được chiếu sáng bởi đèn pha, lần nà y ánh mắt Mạnh DÄ© Lam đã kiên quyết và bình tÄ©nh hÆ¡n má»™t chút.
Mạnh DÄ© Lam rất chắc chắn, cô nhất định có thể mang ngÆ°á»i đó vá» bên mình.
Bất kể có muộn hay không, chỉ cần có thể cứu được đối phương thì luôn có chỗ để hà nh động.
Cho dù cái giá phải trả là ... Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng không nghÄ© tá»›i nữa, cô mÃm môi, nhấn ga thêm má»™t chút.
Chiếc xe Jeep tăng tốc vá» phÃa trÆ°á»›c, đèn pha biến mất sau khi rẽ và o góc phố, xung quanh lại chìm và o bóng tối.
Cùng là bóng tối, nhÆ°ng là trong phòng phẫu thuáºt.
Bạch TỠvẫn bị cột tay và o bà n mổ, không hỠcỠđộng.
Äây đã là ngà y thứ hai kể từ khi cô được Ä‘Æ°a và o phòng phẫu thuáºt nà y, cÅ©ng là ngà y thứ bảy kể từ khi cô ngừng uống máu ngÆ°á»i.
Lúc nà y, Bạch Tá» không còn có thể được miêu tả là "con ngÆ°á»i", tháºm chà không thể tóm gá»n cô ấy bằng ba từ "ngÆ°á»i biến dị".
Các vết thương khắp cơ thể cô ấy sưng tấy do viêm nhiễm nặng, kết quả là cơ thể gầy gò vốn có của cô trở nên hơi phồng lên.
Vết thÆ°Æ¡ng bao bá»c bởi những ổ áp xe sÆ°ng vù, mủ và ng chảy ra, con dao mổ vẫn cắm và o vai, tất cả những Ä‘iá»u nà y khiến Bạch Tá» trông giống nhÆ° má»™t con quái váºt biến dị chẳng ra gì.
Trạng thái nà y tháºm chà còn tệ hÆ¡n thá»i Ä‘iểm tồi tệ nhất của Bạch Tá» và o năm trÆ°á»›c.
NhÆ°ng may mắn thay, lúc nà y cô không còn cảm thấy Ä‘au nữa, mặc dù cô không chắc liệu Ä‘iá»u nà y là do nó thá»±c sá»± không Ä‘au, hay do dây thần kinh cảm giác của cô bị tổn thÆ°Æ¡ng, nên cô không thể cảm thấy Ä‘au.
NhÆ°ng bất kể là cái nà o, Ãt nhất cÅ©ng khiến Bạch Tá» không còn cảm thấy Ä‘au Ä‘á»›n hÆ¡n cái chết nữa, tháºm chà cô còn ngủ thiếp Ä‘i má»™t lát.
Hiện tại sau khi tỉnh lại, Bạch Tá» phát hiện thân thể của mình mặc dù khó coi, nhÆ°ng tinh thần lại tốt đến lạ thÆ°á»ng.
Má»™t cảm giác thÆ° thái và khoá/i cảm bao bá»c tháºt chặt lấy Bạch Tá», cô tháºm chà còn muốn đứng dáºy nhảy và i cái nếu có thể.
Ngoại trừ loại cảm giác kỳ quái nà y, trong lòng Bạch Tá» còn có má»™t cái gì đó không thể diá»…n tả được, cô không xác định đó là gì, nhÆ°ng cô khá chắc chắn, hình nhÆ°... đã xảy ra chuyện gì đó nghiêm trá»ng.
Nhưng cô nghĩ đi nghĩ lại vẫn không hiểu được chuyện gì đã xảy ra.
Äúng lúc đó, cánh cá»a phòng phẫu thuáºt mở ra.
Bạch Tá» mở mắt ra, nhìn thấy má»™t ngÆ°á»i mặc quần áo bảo há»™ Ä‘i và o.
NgÆ°á»i nà y thân hình trung bình, giá»›i tÃnh không rõ rà ng, Bạch Tá» không thể nháºn dạng được đối phÆ°Æ¡ng, có thể là Thạch Lá»—i, hoặc ngÆ°á»i phụ nữ trung niên đã tiêm chất lá»ng không xác định cho cô.
Hay... đây là ngÆ°á»i sẽ thá»±c hiện phẫu thuáºt mở há»™p sá» cho cô ấy?
Bạch TỠcòn chưa kịp suy nghĩ thì đối phương đã đứng ngay bên cạnh cô.
Cùng lúc đó, một luồng khà rất xa lạ mà quen thuộc đột nhiên xông tới.
Bạch Tá» láºp tức nhá»› tá»›i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đã cho cô uống máu ngÆ°á»i, rồi vá»— nhẹ và o cằm cô ba lần, khi cô Ä‘ang nằm trong lò thiêu xác lần trÆ°á»›c.
Lúc nà y, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông giúp Bạch Tá» cởi mặt nạ, sau đó từ trong túi áo lấy ra má»™t túi nhá»±a nhá» trong suốt, bên trong chứa đầy chất lá»ng mà u Ä‘á» sáºm.
Sau đó, giống nhÆ° đối phÆ°Æ¡ng đã là m trÆ°á»›c đó, má»™t ống nhỠđược Ä‘Æ°a và o miệng Bạch Tá», đầu kia của ống được nhét và o túi máu.
Tiếp đến, máu được bÆ¡m theo ống và o miệng Bạch Tá».
Sau nhiá»u ngà y đói khát, cô láºp tức siết chặt cổ há»ng, hút hết máu và o trong.
Cảm giác thoải mái quen thuá»™c lại xuất hiện, sau đó Bạch Tá» nhìn thấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông duá»—i ngón tay ra, gõ nhẹ và o cằm cô ba lần.
Quả nhiên là cùng má»™t ngÆ°á»i.
Nhưng đó là ai?
Bạch Tá» cố gắng suy nghÄ© vấn Ä‘á» nà y, nhÆ°ng không biết vì sao, không giống nhÆ° lần trÆ°á»›c, theo sau cảm giác thoải mái lại không phải là buồn ngủ, mà là có loại khô khan nà o đó từ đáy lòng truyá»n đến.
Bạch Tá» nghe thấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông rá»i khá»i bà n mổ, mở cá»a rá»i Ä‘i.
Lúc nà y, cảm giác đó vẫn còn quẩn quanh Bạch Tá», tháºm chà cà ng trở nên mãnh liệt hÆ¡n.
Khi cá»a đóng lại, cảm giác bồn chồn trong cÆ¡ thể Bạch Tá» hoà n toà n bùng nổ.
Cô nhắm chặt mắt, không tự chủ giơ tay lên, nhưng không thể cỠđộng vì bị dây đai trên bà n mổ trói lại.
Cà ng không thể thoát ra được thì cô cà ng vùng vẫy.
Sau má»™t khoảng thá»i gian không xác định, cánh cá»a lại mở ra.
Lần nà y là ngÆ°á»i phụ nữ trung niên đã tiêm cho Bạch Tá» lần trÆ°á»›c, có vẻ rất bối rối: "Chuyện gì váºy?"
Sau đó, đèn được báºt lên, giá»ng nói kinh ngạc của Thạch Lá»—i vang lên: "Cô ta... vết thÆ°Æ¡ng của cô ta..."
Bạch TỠđè nén sá»± khó chịu, cố gắng lắng nghe, nhÆ°ng vẫn không hiểu được cuá»™c đối thoại giữa hai ngÆ°á»i.
Cô có thể nghe rõ rà ng từng từ nhưng khi ghép lại với nhau, cô lại không hiểu được ý nghĩa gì cả.
"Lẽ nà o... thà nh công rồi sao?" Giá»ng Ä‘iệu của ngÆ°á»i phụ nữ trung niên không giấu được sá»± hÆ°ng phấn.
Sau đó Bạch Tá» chú ý tá»›i hai ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i bên cạnh cô, đồng thá»i cảm giác khô khốc dâng lên nhÆ° nÆ°á»›c nóng sôi trà o.
Bạch TỠbỗng nhiên vung tay phải lên, dây đai buộc cổ tay đột nhiên đứt gãy.
Sau đó cô mở mắt ra.
Bạch Tá» nhìn thấy Thạch Lá»—i cùng ngÆ°á»i phụ nữ trung niên mặc đồ bảo há»™ bị cô là m cho giáºt mình, lùi lại mấy bÆ°á»›c, tháºm chà có ngÆ°á»i còn cháºt váºt ngã xuống đất, ngón tay run rẩy chỉ và o Bạch Tá»: "Cô ấy... đôi mắt của cô ấy..."
Bạch Tá» nháºn ra giá»ng nói của Thạch Lá»—i.
Lúc nà y hắn toà n thân run rẩy, ngồi dưới đất thở hổn hển, sợ hãi nhìn Bạch TỠtrên bà n mổ.
Trên bà n mổ, cÆ¡ thể đầy vết thÆ°Æ¡ng vốn xấu xà của Bạch TỠđã hồi phục hoà n toà n, tháºm chà còn tốt hÆ¡n trÆ°á»›c khi nó bị thối rữa, không khác gì má»™t cô gái bình thÆ°á»ng, ngoại trừ mắt trái và con dao mổ Ä‘ang cắm và o vai.
Trong đôi mắt hạnh nhân vốn trong trẻo và tinh xảo đó, hiện ra con ngươi trắng nhỠđến kinh ngạc.
Xung quanh đôi đồng tá» trắng nhá» xÃu đó là bóng tối hắc ám và ngá»™t ngạt.
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Miá»n Nam đã bắt đầu ẩm Æ°á»›t rồi, má»i ngÆ°á»i hãy chuẩn bị thêm quần áo nhé!