- Trang chủ
- Trá»i Tối
- Chương 29: C29: Không bao giỠgặp lại
Tác giả:
Ngồi trong xe Jeep nhìn khung cảnh Ä‘ang dần lùi xa ngoà i cá»a sổ, Bạch Tá» chợt nghÄ© mình đã quay vá» nhiá»u năm trÆ°á»›c, khi cùng bố mẹ Ä‘i cắm trại trên núi. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Bạch Tang cÅ©ng Ä‘i cùng cô.
Äó là những giây phút hạnh phúc hiếm hoi trong cuá»™c Ä‘á»i Bạch Tá».
NhÆ°ng bây giỠđã nhiá»u năm trôi qua, cô không thể diá»…n tả chÃnh xác cảm xúc của mình, nếu phải dùng từ ngữ để diá»…n tả thì có lẽ đó là "an bình", cÅ©ng chÃnh là trạng thái cÆ¡ thể và tinh thần thÆ° thái, không còn gì phải lo lắng.
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n là m tà i xế luôn mang bá»™ mặt lạnh lùng, hoà n toà n táºp trung và o việc cầm vô lăng.
Vì không có âm nhạc, cũng không ai nói chuyện, nên bầu không khà trong xe có phần ngột ngạt bao trùm toà n bộ.
Mao Mao vốn luôn nghịch ngợm và ham chÆ¡i, dÆ°á»ng nhÆ° cảm nháºn được có Ä‘iá»u gì đó không ổn, nó ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Mạnh DÄ© Lam, ngoại trừ thỉnh thoảng vÆ°Æ¡n bà n tay dà i ra vá»— nhẹ và o mặt Bạch Tá» qua song sắt, sau đó nó chỉ cúi đầu tá»±a lÆ°ng trên ghế ngủ gáºt.
NgÆ°á»i quan trá»ng nhất vá»›i Bạch Tá», kể từ khi lên xe đã không nói má»™t lá»i hay quay lại nhìn Bạch Tá».
NhÆ°ng Bạch Tá» lại không cảm thấy mất mát chút nà o, có thể ngồi chung má»™t chiếc xe vá»›i cô ấy, cô đã cảm thấy phi thÆ°á»ng hà i lòng.
Xe dừng lại, thá»i gian trôi qua nhanh chóng, má»i ngÆ°á»i dÆ°á»ng nhÆ° bắt đầu thả lá»ng, ngay cả ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n cÅ©ng không khá»i lặng lẽ mở miệng, nhanh chóng ngáp má»™t cái.
Ngay lúc Bạch Tá» Ä‘ang ngÆ¡ ngác nhìn chằm chằm và o mái tóc Ä‘uôi ngá»±a của Mạnh DÄ© Lam, Mao Mao Ä‘á»™t nhiên duá»—i tay ra và ngáp dà i nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n kia, nhÆ°ng lại không khách sáo chút nà o, mở miệng nhÆ° thể tiếp theo có thể nhét được quả bóng rổ và o.
Äá»™t nhiên, Bạch Tá» nháºn thấy tấm bảng tên hình tròn ban đầu treo trên cổ Mao Mao có má»™t quả cầu giấy nhá» dán trên đó.
Nếu không nhìn kỹ thì không thể phát hiện được.
Bạch TỠvốn tưởng rằng Mao Mao vô tình bỠlại chị em hỠDu Vu à mà không được phép, nên một mình chạy vỠchỗ mình.
NhÆ°ng hiện tại xem ra má»i chuyện không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy.
Bạch Tá» giả vá» thá» Æ¡, dùng tay phải đặt lên song sắt, Mao Mao thấy váºy tiến lại gần vá»›i nụ cÆ°á»i toe toét, nó dùng răng cắn nhẹ và o ngón tay Bạch Tá».
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n láºp tức quay đầu lại, cảnh giác liếc nhìn, phát hiện sau khi Bạch Tá» thoát khá»i vết cắn của Mao Mao, cô chỉ thản nhiên dùng tay gãi cằm Mao Mao, hắn liá»n quay ngÆ°á»i nhìn thẳng vá» phÃa trÆ°á»›c.
Lợi dụng lúc xe ngoặt gấp và o ngã rẽ, khoảnh khắc ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n quay đầu Ä‘i, Bạch Tá» hÆ¡i cong đầu ngón tay, gỡ quả cầu giấy nhá» dÃnh trên bảng tên ra, giấu và o lòng bà n tay.
DÆ°á»ng nhÆ° nháºn thấy hà nh Ä‘á»™ng của Bạch Tá», Mạnh DÄ© Lam quay ngÆ°á»i lại.
Hai ngÆ°á»i lần đầu tiên nhìn nhau kể từ khi lên xe.
Mạnh DÄ© Lam vốn chÆ°a bao giá» thÃch tiếp xúc quá mÆ¡ hồ vá»›i Bạch Tá», lần đầu tiên không láºp tức rá»i mắt Ä‘i mà nhìn thẳng và o Bạch Tá».
Có lẽ bởi vì ánh mắt của Mạnh DÄ© Lam quá phức tạp, Bạch Tá» không chỉ khó hiểu được cảm xúc của đối phÆ°Æ¡ng mà tháºm chà còn có chút khẩn trÆ°Æ¡ng, chỉ có thể nhìn lại vá»›i vẻ mặt ngÆ¡ ngác, nắm chặt lấy bà n tay cầm quả cầu giấy vừa nhặt từ tấm bảng tên, má»™t cách hết sức tháºn trá»ng.
Vừa lúc đó, chiếc xe dừng lại.
Lúc nà y Mạnh DÄ© Lam má»›i quay ngÆ°á»i lại, cuá»™c đối đầu giữa hai ngÆ°á»i cuối cùng cÅ©ng kết thúc.
PhÃa trÆ°á»›c không xa, xe cÅ©ng dừng lại.
Sau khi cá»a ghế phụ và ghế sau mở ra, nam nhân há» LÆ°u, Thạch Lá»—i và Hoa tá»· xuống xe, cùng nhau Ä‘i vá» phÃa khu rừng ráºm bên Ä‘Æ°á»ng.
"Ừ," ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n có chút xấu hổ nói: "Mạnh tiểu thÆ°, tôi xin lá»—i, tôi... cần xuống xe má»™t lát để đổ xăng. Nếu cần, cô có thể Ä‘i vá»›i tôi..."
Mạnh Dĩ Lam nhẹ nhà ng từ chối: "Không cần."
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n khẽ gáºt đầu, thay vì quay lại há»i Bạch Tá», hắn ta mở cá»a bÆ°á»›c xuống xe.
Xem ra trong mắt hắn, Bạch Tá» tháºt sá»± chỉ là má»™t kẻ "tốt" không cần ăn uống, tháºm chà là sống.
Bên ngoà i xe, bốn ngÆ°á»i cầm vÅ© khÃ, vừa cẩn tháºn quan sát xung quanh vừa cháºm rãi Ä‘i và o rừng, trông khá buồn cÆ°á»i.
Trong xe chỉ còn lại Mạnh DÄ© Lam và Bạch Tá», bầu không khà dÆ°á»ng nhÆ° lại Ä‘á»™t ngá»™t thay đổi, Ãt nhất Mạnh DÄ© Lam cảm thấy nhÆ° váºy.
Tấm lÆ°ng căng thẳng của cô cuối cùng cÅ©ng thả lá»ng, dá»±a lÆ°ng và o ghế, vô thức ngÆ°á»›c mắt lên, lén nhìn Bạch Tá» ngồi ở ghế sau qua gÆ°Æ¡ng chiếu háºu.
Äối phÆ°Æ¡ng cúi đầu, không biết Ä‘ang suy nghÄ© cái gì.
Mạnh Dĩ Lam liếc nhìn ghế lái trống, trong đầu cô chợt nảy ra một ý tưởng điên rồ.
Khi tà i xế đi vắng, hãy nhảy và o ghế lái.
Và o số, nhả phanh tay và đạp ga.
Lái xe, Ä‘Æ°a Bạch Tá» rá»i khá»i nÆ¡i nà y.
Nhưng cùng lúc đó, khuôn mặt của Lâm Khúc Vi hiện lên trong đầu cô.
NhÆ° vừa tỉnh dáºy từ má»™t giấc mÆ¡, tấm lÆ°ng vốn Ä‘ang thÆ° giãn của Mạnh DÄ© Lam lại thẳng lên.
Ngồi ở ghế sau xe, Bạch Tá» không biết gì vỠảo tưởng táo bạo của Mạnh DÄ© Lam, Ä‘ang nhân cÆ¡ há»™i hiếm có nà y lén lút cúi đầu xem xét quả cầu giấy nhá» mà mình vừa nhặt ra khá»i bảng tên.
Cô nhanh chóng dùng đầu ngón tay mở cuộn giấy ra, phát hiện trên đó chỉ in ba chữ - huyện Bình Hóa.
Bạch Tá» cau mà y, nhá»› tá»›i Du Tâm trÆ°á»›c đó đã nói, Ä‘iểm dừng chân cuối cùng của cô là má»™t nÆ¡i tên là "huyện Bình Hóa", mảnh giấy nhá» nà y có lẽ được xé ra từ mẫu chứng minh nhân dân tạm thá»i của Du Tâm rồi nhà o nặn.
Nhưng tại sao hỠlại giấu ba chữ nà y trên bảng tên của Mao Mao?
Bạch Tá» còn chÆ°a kịp suy nghÄ© thì cá»a tà i xế đã mở ra, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n trở vá» chá»— ngồi.
Bạch Tá» láºp tức ngồi thẳng dáºy, lại vò tá» giấy thà nh má»™t khối, giả vá» bịt miệng ho nhẹ má»™t cái, nhân cÆ¡ há»™i nuốt chá»ng khối giấy đó.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n vừa má»›i ngồi xuống láºp tức nháºn ra có gì đó không ổn, quay đầu nhìn Bạch Tá», sau đó lại nhìn Mạnh DÄ© Lam, phát hiện hai ngÆ°á»i Ä‘á»u có vẻ Ä‘ang trầm tÆ°, tá»±a nhÆ° trong má»™t thá»i gian ngắn có Ä‘iá»u gì đó đã xảy ra.
"Mạnh tiểu thÆ°," ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n nhấn ga, liếc nhìn Bạch Tá» qua gÆ°Æ¡ng chiếu háºu, "Xảy ra chuyện gì váºy?"
Mạnh DÄ© Lam lắc đầu, quay đầu nhìn ra ngoà i cá»a sổ, nhÆ°ng vì tối quá nên không nhìn thấy gì rõ rà ng: "Còn bao lâu nữa chúng ta má»›i tá»›i nÆ¡i?"
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n xoay vô lăng, nhÆ° láºp trình AI, lịch sá»± trả lá»i không chút cảm xúc: "Khoảng ba giá»."
Tiếp theo, trong xe lại rơi và o im lặng.
Ngay sau đó, chiếc xe Jeep bám theo chiếc ô tô phÃa trÆ°á»›c, từ từ lái và o má»™t cây cầu treo không rõ danh tÃnh.
Trên cầu rá»™ng có rất nhiá»u phÆ°Æ¡ng tiện Ä‘áºu, rõ rà ng đã bị bá» hoang từ lâu, may mắn thay ở giữa có má»™t là n Ä‘Æ°á»ng trống để há» Ä‘i qua.
Bạch Tá» nhìn ra ngoà i cá»a sổ, tuy không có ánh sáng nhÆ°ng cô vẫn có thể nhìn thấy rõ rà ng biển cả vô táºn dÆ°á»›i cầu.
Äó từng là thứ Bạch Tá» yêu thÃch, ngoà i mặt trá»i.
Nhưng giỠđây, vùng biển đã mất hoà n toà n nguồn sáng không còn lấp lánh như trước, mà giống như một tỠgiấy mà u mực khổng lồ, hay như một hố đen không đáy, dao động vô hồn theo gió.
Nhìn cảnh tượng buồn thảm nà y, Bạch TỠlại nhớ tới ba chữ kia, huyện Bình Hoá.
Có lẽ Du Vu à và Du Tâm muốn thông qua Mao Mao để nói với mình rằng hỠsẽ đi đâu tiếp theo.
Nhưng vấn đỠlà gì?
Bản thân có lẽ... sẽ không bao giá» có cÆ¡ há»™i Ä‘oà n tụ vá»›i hai chị em hỠđó, cÅ©ng sẽ không bao giá» có cÆ¡ há»™i Ä‘i chung xe vá»›i Mạnh DÄ© Lam nhÆ° bây giá».
"Anh có biết," giá»ng nói của Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»™t nhiên truyá»n đến từ phÃa trÆ°á»›c, "NgÆ°á»i miá»…n nhiá»…m vá»›i virus sau khi bÆ°á»›c và o sẽ phải trải qua những thà nghiệm gì không?"
Bà n tay cầm vô lăng của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n hÆ¡i siết chặt, anh ta lại lá»… phép trả lá»i không chút cảm xúc: "Xin lá»—i, Mạnh tiểu thÆ°, tôi không rõ lắm."
Mao Mao Ä‘ang ngủ trên đùi Mạnh DÄ© Lam bá»—ng tỉnh dáºy, nó ngồi dáºy dụi mắt, theo thói quen vÆ°Æ¡n cánh tay dà i qua song sắt tóm lấy Bạch Tá», nhe răng xin ăn.
Mạnh DÄ© Lam khéo léo lấy ra má»™t miếng bánh quy nén nhá», Mao Mao chắc là đói lắm rồi, vốn ăn bánh quy ngán quá rồi, nhÆ°ng vẫn láºp tức lấy đồ ăn ra ăn má»™t cách thá»a mãn. truyen bac chien
Nhìn thấy cảnh nà y, Bạch Tá» không khá»i cong lên khóe miệng.
Cô tin rằng Mạnh DÄ© Lam sẽ sắp xếp phần Ä‘á»i còn lại cho Mao Mao, mà không cần mình mở miệng.
Sau khi rá»i khá»i cầu treo, xe lái qua má»™t nhà máy lá»›n bá» hoang, băng qua nhiá»u khu rừng ráºm rạp.
Khi nó dừng lại lần nữa thì đã là ba giỠsau.
Bạch Tá» nhìn quanh, phát hiện đây không phải là khu dân cÆ° hay khu thÆ°Æ¡ng mại bình thÆ°á»ng mà là má»™t vùng đất cát rá»™ng lá»›n, trống trải và bằng phẳng.
Ngay trÆ°á»›c mặt há» là má»™t tòa nhà cao Æ°á»›c chừng ba bốn tầng, tòa nhà được bao quanh bởi những bức tÆ°á»ng đá cao, trên tÆ°á»ng chứa đầy dây thép gai dà y đặc.
Nó giống như một pháo đà i.
PhÃa trÆ°á»›c truyá»n đến tiếng cá»a sắt Ä‘iện mở ra, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n lại đạp ga, theo xe và o trong hà ng rà o.
Sau khi nhìn những bức tÆ°á»ng là m bằng dây thép gai và những tấm biển rỉ sét treo trên tÆ°á»ng, Bạch Tá» bà ng hoà ng nháºn ra mình hiện Ä‘ang ở trong má»™t nhà tù lá»›n.
Trên Ä‘Æ°á»ng, rất nhiá»u ngÆ°á»i mang theo vÅ© khà đang tuần tra tá»›i lui, Bạch Tá» còn chÆ°a kịp nhìn kỹ, xe đã dừng lại ở má»™t sân nhá».
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n ho nhẹ: "Mạnh tiểu thÆ°, chúng ta đến rồi."
Bên ngoà i xe, nam nhân há» LÆ°u bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa xe Jeep, chủ Ä‘á»™ng mở cá»a xe cho Mạnh DÄ© Lam, hÆ¡i cúi đầu: "Mạnh tiểu thÆ°, xin má»i Ä‘i vá»›i tôi trÆ°á»›c."
Thạch Lá»—i và Hoa tá»· đứng phÃa sau vá»›i vẻ mặt thoải mái, tâm trạng vui vẻ nhÆ° sắp hoà n thà nh xuất sắc công việc của mình.
Mạnh DÄ© Lam không nhúc nhÃch: "Cô ấy đâu?"
Lúc nà y, cô gái có tà n nhang mở cá»a sau xe Jeep ra hiệu cho Bạch Tá» xuống xe.
Nam nhân há» LÆ°u liếc nhìn Bạch Tá» ngoan ngoãn bÆ°á»›c ra khá»i xe: "Cô ấy sẽ được Ä‘Æ°a Ä‘i kiểm tra. Nếu không có vấn Ä‘á» gì..." Hắn dừng lại, hạ giá»ng, cÆ°á»i nói: "Cô láºp tức có thể gặp Lâm tiên sinh."
Nhìn thấy cô gái mặt đầy tà n nhang dẫn Bạch Tá» Ä‘i vá» phÃa tòa nhà năm tầng, Mạnh DÄ© Lam vá»™i và ng xuống xe: "Chá» má»™t chút..."
Nhưng Bạch TỠkhông hỠdừng lại mà cà ng đi theo cô gái có tà n nhang cà ng xa.
"Mạnh tiểu thÆ°," há» LÆ°u an ủi, "Äừng lo lắng, chúng tôi nhất định sẽ giữ lá»i hứa. Dù sao sau nà y chúng ta nhất định sẽ có nhiá»u lÄ©nh vá»±c cần hợp tác..."
"Tôi không biết Thạch Lá»—i đã nói vá»›i anh Ä‘iá»u gì," Mạnh DÄ© Lam dứt khoát ngắt lá»i, "NhÆ°ng hiện tại tôi và Hoà nh à không có quan hệ gì..."
Äúng lúc nà y, Mao Mao Ä‘á»™t nhiên đứng dáºy, nhảy xuống xe chạy vá» phÃa Bạch Tá».
Nam nhân há» LÆ°u nhìn thấy váºy, liá»n quát Mao Mao má»™t tiếng, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n láºp tức lao tá»›i đá Mao Mao ngã lăn xuống đất.
Hắn ta có sức lá»±c rất lá»›n, không nói má»™t lá»i, tóm lấy Mao Mao Ä‘ang la hét dữ dá»™i, định nhét nó và o ghế sau xe Jeep, nhÆ°ng Bạch Tá» Ä‘á»™t nhiên xuất hiện phÃa sau nắm lấy khuá»·u tay hắn.
Cùng lúc đó, cô gái có tà n nhang từ trong túi móc ra má»™t chiếc Ä‘iá»u khiển từ xa, sau khi nhấn nút, má»™t dòng Ä‘iện láºp tức truyá»n và o cổ Bạch Tá», vết chÃch Ä‘iện cá»±c mạnh khiến cô láºp tức khuỵu xuống.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n liếc nhìn Bạch Tá», nhÆ° không há» ngạc nhiên, hắn bình tÄ©nh nhét Mao Mao và o xe rồi đóng cá»a lại.
Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang muốn lao tá»›i chá»— Bạch Tá», lại bị Thạch Lá»—i nắm lấy, cô gái mặt tà n nhang cÅ©ng cất Ä‘iá»u khiển từ xa, vòng Ä‘iện giáºt không hoạt Ä‘á»™ng, Bạch Tá» nghiến răng nghiến lợi đứng dáºy.
"Mạnh tiểu thÆ°," há» LÆ°u đứng sang má»™t bên để chặn tầm nhìn của Mạnh DÄ© Lam vá» phÃa Bạch Tá», "Dòng Ä‘iện nà y sẽ không gây ra tổn hại đáng kể nà o cho cÆ¡ thể con ngÆ°á»i, nên cô yên tâm."
Mạnh Dĩ Lam sắc mặt lạnh lùng đẩy nam nhân hỠLưu ra, phát hiện vừa rồi Bạch TỠcòn đang đau nhức không đứng nổi đang im lặng đi theo cô gái có tà n nhang, tiếp tục bước đi.
Cô muốn mở miệng gá»i tên đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam lại không thể phát ra âm thanh nà o.
Má»i chuyện đã phát triển đến mức nà y, cô ấy còn có thể là m gì nữa?
Thạch Lá»—i vẻ mặt nịnh ná»t Ä‘i tá»›i gần: "Mạnh tiểu thÆ°..."
Mạnh DÄ© Lam nhăn mặt, Ä‘i tá»›i xe Jeep, mở cá»a hà ng ghế sau, Mao Mao bị mắc kẹt bên trong láºp tức nhảy xuống đất vá»›i vẻ mặt bất bình, túm lấy ống quần của Mạnh DÄ© Lam, trốn ở phÃa sau cô.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n muốn bÆ°á»›c tá»›i bắt Mao Mao lần nữa, nhÆ°ng đã bị nam nhân há» LÆ°u ngăn lại: "Äược rồi, không lãng phà thá»i gian, Mạnh tiểu thÆ°, má»i cô Ä‘i lối nà y."
Mạnh DÄ© Lam quay đầu nhìn vá» hÆ°á»›ng Bạch Tá» rá»i Ä‘i, nhÆ°ng cô ấy đã biến mất từ ​​lâu.
Trong khoảnh khắc, cảm giác trống rá»—ng chợt hiện lên khi Bạch Tá» Ä‘á»™t ngá»™t rá»i khá»i ga tà u Ä‘iện ngầm lại xuất hiện, lần nà y nó cà ng ngá»™t ngạt và chán nản hÆ¡n.
"Mạnh tiểu thÆ°, chúng ta Ä‘i thôi," Thạch Lá»—i lại nhẹ giá»ng thúc giục, "Bá»n hỠđã thu xếp xong rồi."
Mạnh DÄ© Lam hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu để đè nén cảm giác khó chịu Ä‘ang trà o dâng trong lòng, sau đó gáºt đầu vá»›i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông há» LÆ°u, rồi mang Mao Mao cùng Ä‘i theo hắn đến má»™t tòa nhà khác.
Má»i ngÆ°á»i được dẫn đến má»™t nÆ¡i hình nhÆ° là phòng tiếp khách, nam nhân há» LÆ°u nhiệt tình chà o đón má»i ngÆ°á»i ngồi xuống, bên trong sạch sẽ, có ghế sofa và thảm trải sà n, trên bà n còn có trà nóng và đồ ăn nhẹ.
Má»i thứ ở đây dÆ°á»ng nhÆ° bị mắc kẹt trong má»™t thế giá»›i hÆ¡n má»™t năm trÆ°á»›c, má»™t thế giá»›i chÆ°a bị xâm chiếm bởi các loại virus Ä‘á»™t biến.
Khi Mao Mao nhìn thấy đồ ăn nhẹ trên bà n, nó vẫn sợ hãi trốn sau lÆ°ng Mạnh DÄ© Lam, nhÆ°ng lúc nà y nó không khá»i bÄ©u môi, vÆ°Æ¡n tay cầm lấy chiếc bánh dâu tây trên bà n cà phê rồi nhét và o miệng.
Thạch Lá»—i và Hoa tá»· nóng lòng ngồi xuống, chuẩn bị thưởng thức "trà chiá»u" hiếm có nà y.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông há» LÆ°u báºt dà n âm thanh cÅ© treo tÆ°á»ng, từ đó phát ra má»™t bản nhạc jazz vui tai, hắn há»i Thạch Lá»—i và Hoa tá»· và i câu há»i vô thưởng vô phạt, má»i ngÆ°á»i bắt đầu trò chuyện vui vẻ.
Chỉ Mạnh DÄ© Lam ngồi xuống chÆ°a đầy năm phút, liá»n đứng dáºy Ä‘i đến bên tÆ°á»ng, bất an nhìn ra ngoà i cá»a sổ.
Tòa nhà nÆ¡i Bạch TỠđược Ä‘Æ°a Ä‘i khám cách đó không xa, chỉ có và i cá»a sổ còn sáng đèn.
Lông mà y Mạnh DÄ© Lam cà ng nhÃu chặt hÆ¡n, hình ảnh Bạch Tá» quỳ trên mặt đất vì bị Ä‘iện giáºt lại hiện lên trong đầu cô.
Không biết qua bao lâu, trong túi của nam nhân há» LÆ°u khẽ rung lên, hắn lấy máy liên lạc ra, nhìn má»™t lúc rồi hÆ°ng phấn ngẩng đầu lên nói vá»›i Mạnh DÄ© Lam: "Mạnh tiểu thÆ°, việc kiểm tra đã hoà n tất, má»i thứ Ä‘á»u ổn."
Lúc nà y, có tiếng gõ cá»a.
Cánh cá»a mở ra, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n dẫn má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông có chiá»u cao trung bình và o.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà y mặc dù ăn mặc Ä‘Æ¡n giản, trên mặt có râu ráºm nhÆ°ng cÅ©ng không thể che giấu khuôn mặt tuấn tú, anh ta cao hÆ¡n Mạnh DÄ© Lam má»™t chút, tóc và râu ngắn được cắt tỉa gá»n gà ng, khà chất nho nhã.
Vừa và o cá»a, ánh mắt láºp tức rÆ¡i và o trên ngÆ°á»i Mạnh DÄ© Lam, sau đó sắc mặt hÆ°ng phấn, hốc mắt láºp tức Ä‘á» bừng: "DÄ© Lam!"
Mạnh DÄ© Lam láºp tức quay lại, liếc nhìn ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mà cô đã dốc sức hết mình, đã chạy đôn chạy đáo nhiá»u năm để tìm cách cứu vá».
Bao nhiêu ngà y đêm đã bỠra để đổi lấy ngà y đoà n tụ nà y.
Äủ loại ký ức trong quá khứ hiện lên trong đầu, trÆ°á»›c đây Mạnh DÄ© Lam đã ngà n lần tưởng tượng ra cảnh tượng và tâm tình gặp lại Lâm Khúc Vi, nhÆ°ng chÆ°a bao giá» các loại cảm xúc trong lòng lại rối bá»i nhÆ° lúc nà y.
Mạnh Dĩ Lam chưa kịp nói chuyện, Lâm Khúc Vi đã nhanh chóng bước tới, dùng sức ôm lấy cô.
Mao Mao vẫn đang ôm quần của Mạnh Dĩ Lam, sợ đến mức buông ra, co rúm lại trong rèm.
Cố nhân trùng phùng, Mạnh DÄ© Lam không khá»i vÆ°Æ¡n tay ôm lại, khi ngá»i thấy mùi hÆ°Æ¡ng quen thuá»™c của Lâm Khúc Vi, Mạnh DÄ© Lam nhÆ° ngây ngÆ°á»i, nghÄ© rằng mình vẫn Ä‘ang ở trong những ngà y tháng báºn rá»™n là m việc, hốc mắt không cầm được nÆ°á»›c mắt.
NhÆ°ng không hiểu tại sao, ngoà i vui mừng và xúc Ä‘á»™ng, dÆ°á»ng nhÆ° còn có má»™t cảm xúc khó tả nà o đó, Ä‘ang âm thầm dâng trà o gà o thét trong má»™t góc trái tim Mạnh DÄ© Lam.
Cảm xúc nà y dÆ°á»ng nhÆ° không liên quan gì đến Lâm Khúc Vi.
Lâm Khúc Vi cuối cùng cÅ©ng buông cô ra, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u rÆ°ng rÆ°ng nÆ°á»›c mắt, lúc nà y ánh mắt chạm nhau, cả hai Ä‘á»u không lên tiếng.
Thấy đã đúng thá»i cÆ¡, Thạch Lá»—i vá»™i và ng Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Mạnh DÄ© Lam, tá»±a nhÆ° Ä‘ang ghi công: "Mạnh tiểu thÆ°, tôi đã thá»a thuáºn vá»›i anh LÆ°u là sẽ cá» ngÆ°á»i Ä‘Æ°a cô và Lâm tiên sinh vá» thà nh phố B. Hiện tại chúng ta trở lại thà nh phố B chứ?"
Hiện tại? Trở lại thà nh phố B?
Vẻ mặt xúc Ä‘á»™ng của Mạnh DÄ© Lam hÆ¡i dịu Ä‘i, cô ấy có vẻ bối rối buá»™t miệng há»i: "Bạch TỠđâu?"
Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u choáng váng, ngay cả bản thân Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng sững sá» tại chá»—.
Giao dịch đã hoà n tất, không có lý do gì can thiệp và o chuyện nà y, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam không khá»i suy nghÄ©.
Kết thúc nhÆ° váºy sao?
NhÆ°ng vừa rồi bá»n há» tháºm chà còn không nói lá»i tạm biệt, Bạch Tá» cÅ©ng không quay đầu lại.
Hai ngÆ°á»i há», sẽ không bao giỠđược nhìn thấy nhau... trong cuá»™c Ä‘á»i nà y nữa?
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Tôi không hà i lòng lắm với phiên bản ngà y hôm qua nên sáng nay tôi đã thực hiện thêm một số thay đổi.
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!!
Canh gà hôm nay: *CÆ°á»i khúc khÃch*