- Trang chủ
- Trá»i Tối
- ChÆ°Æ¡ng 27: C27: NÆ¡i thÃch hợp nhất
Tác giả:
Khi Phì Thu ra khá»i lá»u vải, hắn tình cá» nhìn thấy Bạch Tá» và Mao Mao Ä‘ang rá»i Ä‘i.
Ở lối và o cầu thang, má»™t bóng ngÆ°á»i cao gầy Ä‘ang đứng.
Äó là Mạnh DÄ© Lam.
Hai tay cô nắm chặt, ngẩng đầu lên nhìn cầu thang trống rỗng với vẻ mặt vô cảm.
Má»™t lúc sau, Mạnh DÄ© Lam dÆ°á»ng nhÆ° tỉnh táo lại, nhanh chóng bÆ°á»›c lên cầu thang vá»›i vẻ mặt lo lắng, nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên cô dừng lại giữa chừng, sau đó, vẻ mặt lạnh lùng quay ngÆ°á»i Ä‘i xuống lầu, trở lại ghế sofa.
Các bá»™ pháºn máy móc bị Ä‘áºp nát nằm rải rác trên mặt đất, Thạch Lá»—i dùng chân đá văng má»™t tấm thép vỡ ra, sau đó lẩm bẩm mấy câu chá»i mắng.
"Mạnh tiểu thÆ°," Thạch Lá»—i xoa xoa eo, tiến lại gần Mạnh DÄ© Lam, không cam lòng nói: "Cho dù hôm nay cô thả cô ta Ä‘i, sau nà y cô ta nhất định sẽ bị ngÆ°á»i khác bắt được."
Mạnh Dĩ Lam không nói gì, nhưng vẻ mặt cà ng lạnh lùng hơn.
Bên cạnh vách kÃnh, Phì Thu nhìn VÆ°Æ¡ng bá ở trÆ°á»›c lá»u, thấy VÆ°Æ¡ng bá bất Ä‘á»™ng, sắc mặt trắng bệch tÃm tái.
Phì Thu láºp tức cúi ngÆ°á»i xuống, dùng ngón tay thăm dò hÆ¡i thở của đối phÆ°Æ¡ng, ông ấy đã chết rồi.
Hắn không ngá» rằng Du Vu Ã, ngÆ°á»i vốn đồng ý chữa trị vết thÆ°Æ¡ng do đạn bắn cho VÆ°Æ¡ng bá, lại Ä‘á»™t nhiên bị nhốt lại.
Có vẻ như chỉ có hắn và Bạch TỠlà không biết gì vỠkế hoạch nà y.
Hiện tại, ngay cả Bạch Tá» cÅ©ng đã rá»i Ä‘i.
Bản năng mách bảo vá»›i Phì Thu rằng ở đây không ai có thể tin cáºy được.
Phì Thu nhìn thi thể Vương bá, không thể nói là khó chịu, nhưng trong lòng cũng không quá dễ chịu.
VÆ°Æ¡ng bá không phải là ngÆ°á»i tốt, tất nhiên, Phì Thu biết rất rõ bản thân mình chỉ là má»™t kẻ hèn nhát, không có tÆ° cách đánh giá phẩm chất của ngÆ°á»i khác, nhÆ°ng má»™t năm qua VÆ°Æ¡ng bá đã đối xá» rất tốt vá»›i hắn, Ãt nhất là cho hắn và Phi Äiá»m có má»™t nÆ¡i an toà n nÆ°Æ¡ng thân.
HÆ¡n nữa, Phì Thu luôn không khá»i nghÄ© đến lần mà hắn chÄ©a súng và o A Bản, Ä‘iá»u nà y khiến hắn cảm thấy áy náy hÆ¡n nữa.
Ãt nhất, khi không phát bệnh, A Bản là má»™t ngÆ°á»i anh em rất đáng tin cáºy.
NhÆ°ng má»›i và i phút cảm thấy tá»™i lá»—i, tâm trà của Phì Thu lại hiện lên hình ảnh A Bản giữ trong tay đầu của Mã thúc, toà n thân hắn láºp tức run rẩy, trong lòng vẫn còn vÆ°Æ¡ng lại ná»—i sợ hãi.
Phì Thu kéo thi thể của VÆ°Æ¡ng bá đến má»™t góc, nÆ¡i mà VÆ°Æ¡ng bá yêu thÃch khi còn sống, sau đó đắp chăn lên thi thể.
Lúc Phì Thu trở lại bếp lá»a, Thạch Lá»—i cau mà y nhìn Phì Thu nhÆ° muốn nói gì đó, nhÆ°ng sau khi Phì Thu liếc nhìn Thạch Lá»—i, hắn láºp tức trốn và o trong lá»u vải, nhanh chóng kéo khóa lại.
Thạch Lá»—i sá»ng sá», nhếch miệng, cÅ©ng không truy cứu quá nhiá»u.
Rốt cuá»™c, má»i thứ bây giá» Ä‘ang phát triển tốt hÆ¡n nhiá»u so vá»›i những gì hắn tưởng tượng.
Tâm tình Thạch Lá»—i rất tốt, bình tÄ©nh ngồi xuống ghế sofa, duá»—i ngÆ°á»i, sau đó lấy lược ra, ngân nga má»™t giai Ä‘iệu, cẩn tháºn chải lại mái tóc vuốt ngược đã bị Bạch Tá» là m rối tung.
Mạnh DÄ© Lam liếc nhìn Thạch Lá»—i, xoay ngÆ°á»i Ä‘i đến góc tÆ°á»ng nÆ¡i cô và Bạch Tá» vừa nghỉ ngÆ¡i cách đây không lâu.
Và o lúc nà y khi không có ai chú ý đến cô, khuôn mặt lạnh lùng đó cuối cùng cÅ©ng thả lá»ng.
Mạnh DÄ© Lam hoà n toà n vô thức ngồi và o chá»— Bạch Tá» từng ngồi, trong bóng tối, đôi mắt vốn luôn lá»™ ra ánh nhìn sắc bén giá» lại trống rá»—ng mà ngay cả bản thân Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng không nháºn ra.
Trong lá»u, Phì Thu lấy ra má»™t gói bánh quy nén, dá»— dà nh Phi Äiá»m ăn, sau đó cẩn tháºn lắng nghe âm thanh bên ngoà i lá»u.
Trong thá»i gian tiếp theo, Phì Thu vẫn tháºn trá»ng, hắn chỉ hy vá»ng hạn chế tối Ä‘a sá»± hiện diện của mình và em gái, để kéo dà i cÆ¡ há»™i sống sót vốn đã hạn chế của mình cà ng lâu cà ng tốt.
NhÆ°ng ngà y hôm sau, khi Phì Thu Ä‘ang dạy Phi Äiá»m Ä‘á»c chữ trong lá»u vải, bá»—ng nhiên lá»u vải bị vá»— má»™t cách thô lá»—, sau đó giá»ng nói của Hoa tá»· vang lên: "Tên béo, ra ngoà i."
"Sao váºy?" Phì Thu nắm chặt cuốn sách táºp Ä‘á»c rách nát trong tay, lo lắng há»i.
Hoa tỷ sốt ruột thúc giục: "Có việc."
"Ta không tiện lắm." Phì Thu dũng cảm từ chối.
Bên ngoà i lá»u có thể nghe thấy âm thanh của súng được nạp đạn.
Phì Thu láºp tức thò đầu ra: "Là m việc gì?"
Hoa tá»· lấy má»™t túi đồ Ä‘Æ°a cho Phì Thu: "Äem cái nà y đến chá»— các cô ấy."
"Ai?" Phì Thu sá»ng sốt.
"NgÆ°Æ¡i Ä‘i dá»c theo Ä‘Æ°á»ng hầm, hÆ°á»›ng bên phải sân ga," Hoa tá»· giải thÃch, "Äi khoảng mÆ°á»i phút, ngÆ°Æ¡i sẽ thấy toa tà u Ä‘iện ngầm, Ä‘em những thứ nà y chuyển đến toa trong cùng."
Phì Thu liếc nhìn khẩu súng trong tay Hoa tá»·, cầm lấy túi đồ, mở ra liá»n thấy trong đó có đồ há»™p, má»™t chai nÆ°á»›c, và i viên thuốc và má»™t miếng băng gạc.
"DÆ°á»›i cá»a gá»— để bịt toa tà u lại có má»™t cái lá»— nhá», cứ để đồ và o trong là được." Hoa tá»· nói thêm.
"Tôi nói cho cô biết," Thạch Lá»—i ná»a nằm trên ghế sofa ngáp dà i, "Những thứ đó căn bản không cần Ä‘Æ°a cho bá»n chúng, má»™t lát nữa, cÅ©ng không phải việc chúng ta quản."
Hoa tá»· bình tÄ©nh trả lá»i: "Äây là điá»u Mạnh tiểu thÆ° đã nói vá»›i tôi."
Trên Ä‘Æ°á»ng ra khá»i trạm xăng, Thạch Lá»—i đã nói vá»›i Hoa tá»· vá» thân pháºn và lai lịch của Mạnh DÄ© Lam.
Thạch Lá»—i sá»ng sốt má»™t lát, sau đó ho khan má»™t tiếng, xoay ngÆ°á»i hÆ°á»›ng mặt vá» sofa, không nói nữa.
Phì Thu nhìn chiếc túi trong tay, hồi lâu mới lẩm bẩm: "Ta muốn mang theo em gái."
Hắn không thể tin tưởng ai ở ga tà u Ä‘iện ngầm, Phì Thu cÅ©ng không thể an tâm để Phi Äiá»m má»™t mình trong lá»u vải.
Hoa tá»· quay ngÆ°á»i lại, tiếp tục thu dá»n hà nh lý: "Tuỳ ngÆ°Æ¡i."
Thế là , Phì Thu rá»i sân ga vá»›i má»™t tay cầm túi, tay bên kia là Phi Äiá»m.
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, Phì Thu liên tục kể những câu chuyện cÆ°á»i vá»›i Phi Äiá»m Ä‘ang im lặng để tăng thêm can đảm, cuối cùng khi cả hai nhìn thấy toa tà u Ä‘iện ngầm vá»›i ánh đèn ảo ảnh phÃa trÆ°á»›c thì há» cÅ©ng dừng lại.
Nhìn thấy cảnh tượng nà y, Phì Thu không dám hấp tấp lên tà u, nhất thá»i không biết phải là m sao.
NhÆ°ng Phi Äiá»m lại bị ánh sáng rá»±c rỡ xinh đẹp thu hút, buông tay Phì Thu rồi leo lên toa tà u.
Cô bé vốn sống ná»™i tâm, giỠđây lại vô cùng phấn khÃch trÆ°á»›c khung cảnh tá»±a nhÆ° cổ tÃch trÆ°á»›c mắt, liá»u lÄ©nh chạy vá» phÃa trÆ°á»›c cho đến khi đến được toa xe cuối cùng.
Phì Thu thở hổn hển chạy theo, hắn nÃn thở bối rối vì cảnh tượng trÆ°á»›c mắt.
Cảnh tượng không đáng sợ nhưng cũng đủ "lạ".
Cái gá»i là cá»a bịt lại toa tà u trong lá»i Hoa tá»· giỠđã thay đổi đến mức không thể nháºn ra.
Mặc dù có sáu bảy thanh sắt chặn bá» mặt của cánh cá»a gá»— nà y, nhÆ°ng phần thân gá»— của nó đã bị chặt thà nh từng mảnh, tháºm chà hung thủ Ä‘á»™t nháºp vẫn trắng trợn bá» lại hiện trÆ°á»ng chiếc rìu dà i ná»a mét, cắm trên cánh cá»a gá»— giữa các song sắt, nhÆ° thể có ai đó Ä‘ang cố mở cá»a trÆ°á»›c khi Phì Thu và Phi Äiá»m đến.
Không chỉ váºy, xung quanh còn có đủ loại dụng cụ kỳ lạ, bao gồm xà beng, ống dẫn nÆ°á»›c và tháºm chà cả giá phÆ¡i quần áo.
Phì Thu còn chÆ°a kịp suy nghÄ© thì đã cảm thấy phÃa sau có hÆ¡i nóng, cổ Ä‘á»™t nhiên bị má»™t cánh tay trắng nõn má»m mại duá»—i ra từ phÃa sau siết chặt.
Dù có thể từ Ä‘á»™ dà y của cánh tay suy ra rằng ngÆ°á»i phÃa sau không khá»e mạnh, nhÆ°ng Phì Thu vẫn bị đối phÆ°Æ¡ng bóp chặt đến mức không thể thở và cá» Ä‘á»™ng cÆ¡ thể.
"Lão muội?" Phì Thu khó khăn nói.
Phi Äiá»m lo lắng nắm lấy tay áo của Phì Thu, sợ hãi ngẩng đầu lên, nhìn ngÆ°á»i phụ nữ trẻ ở bên trái khuôn mặt có má»™t vết sẹo đáng sợ, luôn tá» ra vô cảm khi há» gặp nhau và i ngà y trÆ°á»›c.
Bạch Tá» liếc nhìn Phi Äiá»m, trầm giá»ng há»i: "Còn có ai?"
"Không, không còn..." Phì Thu vá»™i và ng giÆ¡ túi trong tay lên, "Ta, chúng ta tá»›i đây để Ä‘Æ°a đồ ăn và thuốc cho bá»n há»."
Lúc nà y, trong cá»a xuất hiện má»™t ngÆ°á»i, giá»ng nói vẫn đáng yêu má»m mại nhÆ° cÅ©: "Nhóc thá» hoang, chá»› Ä‘em tiểu bằng hữu là m cho sợ hãi nha."
Bạch Tá» sững sá», buông Phì Thu ra.
Mao Mao ở dÆ°á»›i ghế dá»±a cÅ©ng bò ra, trèo lên lÆ°ng Bạch Tá» má»™t cách gá»n gà ng.
"Lão muội," Phì Thu không hỠsợ hãi, "Ngươi không đi à ?"
"Bởi vì cô ấy muốn là m anh hùng cứu mỹ nhân," Du Vu à từ phÃa sau cánh cá»a xen và o, "Sau khi rút kinh nghiệm, cô ấy quyết định bá» trốn cùng ta. Äáng tiếc, chiếc rìu không thể chặt đôi song sắt, vì váºy ta còn Ä‘ang lo lắng."
Bạch TỠđẩy túi đồ Phì Thu mang đến và o cá»a cho Du Vu Ã: "Äừng nói hÆ°Æ¡u nói vượn."
Hôm qua, sau khi sẵn sà ng đồng ý vá»›i Ä‘á» nghị của Mạnh DÄ© Lam, Bạch Tá» quay ngÆ°á»i, vẻ mặt không chút lo lắng bÆ°á»›c ra khá»i tầng hầm thứ hai, nhÆ°ng cÅ©ng không rá»i khá»i ga tà u Ä‘iện ngầm.
Cô dẫn theo Mao Mao leo trở lại tầng ngầm thứ hai dá»c theo trục thang máy.
Sau đó, Bạch Tá» buá»™c phải mở má»™t cánh cá»a kÃnh cách Mạnh DÄ© Lam và những ngÆ°á»i khác rất xa, rồi nhảy xuống Ä‘Æ°á»ng ray.
NhÆ°ng khi quay trở lại toa tà u nÆ¡i Du Vu à và Du Tâm bị giam giữ, Bạch Tá» phát hiện ra rằng toa tà u đã bị Thạch Lá»—i và Hoa tá»· niêm phong chặt chẽ, tháºm chà cả cá»a sổ cÅ©ng bị chặn bằng tấm sắt.
Cô đã thá» vô số cách để mở cá»a nhÆ°ng vô Ãch.
"Tháºt ra..." Phì Thu nhìn lá»— thủng trên cánh cá»a, nói: "Trong phòng tiện Ãch có má»™t cái máy cắt sắt cầm tay."
Máy cắt sắt cầm tay là máy chuyên dùng để cắt các dụng cụ bằng sắt.
"Lúc trÆ°á»›c ta là m nhân viên bảo trì vÆ°á»n thú..." Phì Thu chÆ°a kịp nói xong, Bạch TỠđã há»i: "Phòng tiện Ãch nà o?"
"ChÃnh là ..." Phì Thu chỉ nói hai chữ, Du Vu à láºp tức trả lá»i bằng giá»ng Ä‘iệu đầy ẩn ý: "Äó là phòng tiện Ãch nÆ¡i cô và Mạnh tiểu thÆ° ở má»™t mình suốt hai tiếng đồng hồ."
"Cái gì?" Giá»ng nói của Du Tâm vang lên từ phÃa sau Du Vu Ã, giá»ng Ä‘iệu vô cùng kinh ngạc, "Hai giá»? Khi nà o? Các ngÆ°á»i là m gì ở trong đó?"
"Äúng váºy," Du Vu à cÅ©ng phụ hoạ theo Du Tâm, giả vá» không hiểu há»i: "Các ngÆ°á»i là m gì ở trong đó?"
Du Tâm chịu Ä‘á»±ng Ä‘au Ä‘á»›n chen và o cá»a, trợn to hai mắt đầy hy vá»ng nhìn Bạch Tá».
Giống nhÆ° má»™t ngÆ°á»i sà nh ăn nhìn thấy má»™t bữa tiệc của ngÆ°á»i Mãn Châu.
Bạch Tá» lÆ°á»i tranh luáºn vá»›i hai chị em há» nên quay sang há»i Phì Thu: "Cái máy trong phòng tiện Ãch đó ở đâu?"
Phì Thu Ä‘ang định trả lá»i, nhÆ°ng lại dừng lại nói: "Lão muá»™i, phòng tiện Ãch đó khá gần vá»›i nÆ¡i má»i ngÆ°á»i ở, rất dá»… bị phát hiện. Sao ngÆ°Æ¡i không... để ta Ä‘i lấy."
Bạch TỠnhướng mà y.
"NhÆ°ng," Phì Thu liếc nhìn Phi Äiá»m bên cạnh và há»i nhá», "Ta và Phi Äiá»m có thể Ä‘i cùng ngÆ°Æ¡i không?"
"Máºp mạp," Du Vu à không chá» Bạch Tá» trả lá»i láºp tức từ chối, "NgÆ°Æ¡i cho rằng chúng ta là đoà n du lịch, có thể tuỳ tiện nhét thêm ngÆ°á»i sao?"
Phì Thu cầu xin: "NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i tốt nhất ta gặp trong năm nay... Không, ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i tốt nhất mà ta từng gặp trong Ä‘á»i. Chỉ cần ngÆ°Æ¡i chịu nháºn ta và Phi Äiá»m và o, ta bằng lòng là m việc nhÆ° má»™t con bò hay má»™t con ngá»±a!"
"Nếu là vì em gái của ngươi," Du Tâm thở dà i, "Không phải ngươi đưa em ấy vỠthà nh phố B cùng với Mạnh tỷ sẽ tốt hơn sao?"
"Thà nh phố B?" Phì Thu cÆ°á»i khổ lắc đầu, "Ta từ nÆ¡i đó đến, nÆ¡i đó chỉ là lãnh địa của phú quý quyá»n thế. Những ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng nhÆ° chúng ta chỉ là khổ dân ở lục khu, ta không có vấn Ä‘á» gì, nhÆ°ng Phi Äiá»m..."
Trong suốt má»™t năm sống vá»›i VÆ°Æ¡ng bá, Phì Thu luôn do dá»± không biết có nên Ä‘Æ°a Phi Äiá»m lặng lẽ rá»i Ä‘i hay không, nhÆ°ng hắn không thể tìm được nÆ¡i nà o tốt hÆ¡n để Ä‘i.
Hiện tại, Phì Thu có má»™t trá»±c giác, hắn cho rằng hai chị em há» Du Vu à và Du Tâm không há» Ä‘Æ¡n giản, ở bên cạnh há» chắc chắn là má»™t Ä‘iá»u tốt đối vá»›i Phi Äiá»m.
Má»i ngÆ°á»i nhất thá»i không nói nên lá»i nhìn Phi Äiá»m Ä‘ang trốn sau lÆ°ng Phì Thu.
"Phi Äiá»m," Du Tâm nắm lấy song sắt trên cá»a, nhìn Phi Äiá»m, "Em có muốn Ä‘i cùng chúng ta không?"
Phi Äiá»m ngẩng đầu nhìn Du Tâm và Du Vu Ã, sau đó lại quay đầu nhìn Bạch Tá», má»™t lúc sau má»›i Ä‘Æ°a tay chỉ và o Mao Mao Ä‘ang nằm trên vai Bạch Tá»: "Cả ngÆ°Æ¡i nữa à ?"
Du Vu à không khá»i cÆ°á»i nhẹ nhìn Bạch Tá»: "Cùng nhau sao?"
Bạch Tá» cúi đầu liếc nhìn Phi Äiá»m, lại liếc nhìn Mao Mao Ä‘ang nằm trên vai, sau đó gáºt đầu.
"Tá»· tá»·, em cÅ©ng muốn Ä‘i cùng." Phi Äiá»m thấp giá»ng nói, ngữ khà trà n đầy mong đợi.
Du Vu à bất đắc dÄ© thở dà i: "Chúng ta tạm thá»i ở cùng nhau cho đến khi đến địa Ä‘iểm tiếp theo."
Äây được coi là má»™t lá»i hứa.
Du Tâm cau mà y, cô biết rất Ãt vá» toà n bá»™ sá»± việc, không khá»i há»i Bạch Tá»: "Cô cÅ©ng Ä‘i cùng chúng tôi à ? Còn Mạnh tá»· thì sao?"
Bạch Tá» không trả lá»i, cô thả Mao Mao sau lÆ°ng xuống để nó cùng Phi Äiá»m ở trong toa tà u, sau đó nhanh chóng cùng Phì Thu chạy vá» ga tà u Ä‘iện ngầm.
Khi cả hai quay trở lại sân ga, hỠphát hiện bên trong không có ai.
"Tháºt kỳ lạ," Phì Thu thì thầm, "Khi ta rá»i Ä‘i, rõ rà ng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ở đó..."
Lá»i còn chÆ°a dứt, Bạch TỠđã yên lặng nhảy lên, chạy nhanh vá» phÃa phòng tiện Ãch, Phì Thu chỉ có thể cắn răng Ä‘uổi theo.
Theo hiệu lệnh của Bạch Tá», Phì Thu má»™t mình Ä‘i và o phòng tiện Ãch lấy máy cắt sắt cầm tay, còn Bạch Tá» thì ở ngoà i cá»a trông coi.
NhÆ°ng và o lúc nà y, trên đầu cầu thang có chút Ä‘á»™ng tÄ©nh, tiếp theo là giá»ng nói của Thạch Lá»—i: "Không ngá» anh lại đến sá»›m nhÆ° váºy, còn tưởng rằng tôi sẽ phải đợi rất lâu."
"CÅ©ng không xa, huống chi chúng tôi còn có ô tô." Äây là giá»ng nói của má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông xa lạ, nhìn có vẻ còn khá trẻ, "Mạnh tiểu thÆ°, cô yên tâm, Lâm tiên sinh đã sắp xếp xong rồi."
Bạch Tá» và Phì Thu nhìn nhau, ngÆ°á»i lấy "hà ng" đã đến.
Không đợi Mạnh DÄ© Lam trả lá»i, Bạch TỠđã kéo Phì Thu chạy vá» phÃa sân ga, Ä‘i ngang qua ghế sofa còn mang theo túi du lịch của Thạch Lá»—i, Phì Thu cÅ©ng từ trong lá»u lấy ra má»™t cái bao lá»›n.
NhÆ°ng khi hai ngÆ°á»i vừa nhảy xuống Ä‘Æ°á»ng ray, Phì Thu đã đứng ở đó Ä‘Æ°a cái bao và máy cắt sắt cho Bạch Tá»: "Lão muá»™i, ta chặn há» lại, ngÆ°Æ¡i Ä‘i cắt khóa trÆ°á»›c Ä‘i!"
Phì Thu lại leo lên, nhÆ°ng vẻ mặt buồn bã quay lại nói: "Nếu ta không Ä‘uổi kịp, xin hãy chăm sóc Phi Äiá»m má»™t chút... Nó rất ngoan, chỉ cần có đồ ăn để ăn... Ta sẽ tìm đến các ngÆ°Æ¡i nhanh nhất có thể!"
Nói xong, Phì Thu cÅ©ng không để ý Bạch Tá» có đồng ý hay không, hoảng sợ xoay ngÆ°á»i chạy lên lầu: "Ôi không! Có ngÆ°á»i biến dị!"
Thạch Lá»—i Ä‘i phÃa trÆ°á»›c không kiên nhẫn há»i: "Sao có thể nhÆ° váºy?"
Mạnh DÄ© Lam và Hoa tá»· ở phÃa sau Thạch Lá»—i cÅ©ng tá» vẻ khó hiểu, bên cạnh há» là hai ngÆ°á»i khác, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông và má»™t ngÆ°á»i phụ nữ mà Phì Thu chÆ°a từng gặp bao giá», sau khi nghe thấy từ "ngÆ°á»i biến dị", há» láºp tức cảnh giác rút vÅ© khà ra.
"Trong Ä‘Æ°á»ng hầm, trÆ°á»›c đó bị sáºp!" Phì Thu nói, dẫn má»i ngÆ°á»i chạy sang phÃa bên kia Ä‘Æ°á»ng ray.
Bạch Tá» cầm máy cắt sắt chạy tháºt nhanh, lúc đầu còn lo lắng tiếng bÆ°á»›c chân của mình nên cố tình giảm tốc Ä‘á»™, chạy cà ng xa, cuối cùng cô má»›i xảy chân ra, dùng hết sức chạy.
Bạch Tá» Ä‘ang bÆ°á»›c trên Ä‘Æ°á»ng ray liá»u lÄ©nh lao vá» Ä‘Æ°á»ng hầm phÃa trÆ°á»›c, lại má»™t lần nữa cảm nháºn được cảm giác bá» lại cả thế giá»›i phÃa sau, trong khoảng thá»i gian nà y, cô nhá»› lại lá»i Mạnh DÄ© Lam đã nói vá»›i cô má»™t lần nữa, tìm má»™t nÆ¡i thÃch hợp vá»›i cô.
"ThÃch hợp" thá»±c sá»± là má»™t từ kỳ diệu.
Äôi khi, tốt và xấu không phải là tiêu chà dùng để Ä‘o lÆ°á»ng mức Ä‘á»™ "thÃch hợp".
Cái gá»i là tá»± biết ấm lạnh có nghÄ©a là dù bạn có ở trong cái lạnh buốt giá của mùa đông, chỉ cần bạn thÃch là bạn sẽ thấy thoải mái hÆ¡n là ở dÆ°á»›i ánh nắng ấm áp của mùa xuân.
NghÄ© đến đây, Bạch Tá» không khá»i mỉm cÆ°á»i vui vẻ.
Rất nhanh, cô quay lại toa tà u sặc sỡ, không giải thÃch tung tÃch của Phì Thu, Bạch Tá» yêu cầu những ngÆ°á»i khác tránh xa, sau đó trá»±c tiếp cầm máy bắt đầu cắt ổ khóa sắt trên cá»a.
Trong phút chốc, tia lá»a bay khắp nÆ¡i, tiếng cắt kim loại chói tai láºp tức vang lên, âm thanh tháºm chà còn xuyên thấu ra ngoà i toa tà u, vang vá»ng khắp trong Ä‘Æ°á»ng hầm.
Cùng lúc đó, Bạch Tá» nghe thấy tiếng bÆ°á»›c chân lá»™n xá»™n trong Ä‘Æ°á»ng hầm từ hÆ°á»›ng ga tà u Ä‘iện ngầm truyá»n đến, nhÆ°ng cô vẫn bất Ä‘á»™ng, nÃn thở và tiếp tục đẩy chiếc máy cắt sắt trong tay.
Kim loại bị nghiá»n nát từng chút má»™t, khi nó sắp gãy hoà n toà n thì bà n xoay trên máy Ä‘á»™t ngá»™t dừng lại.
Trên hộp nguồn di động, đèn đỠnhấp nháy báo hiệu pin đã cạn.
Bạch TỠném chiếc máy cắt sắt xuống, nhặt chiếc kìm sắt lên và kẹp và o chiếc ổ khóa sắp gãy.
Trong Ä‘Æ°á»ng hầm, tiếng bÆ°á»›c chân chạy đến gần ngà y cà ng rõ rà ng.
Nhưng Bạch TỠkhông hỠhoảng sợ, cô nghiến răng siết chặt chiếc kìm sắt, cuối cùng ổ khóa cũng gãy.
Cô nhanh chóng mở cá»a, nhÆ°ng Phi Äiá»m ở phÃa sau lại thấp giá»ng há»i: "Anh trai em đâu?"
"Hắn sẽ tá»›i ngay," Bạch Tá» nói, trá»±c tiếp nhặt chiếc búa cứu há»™ được trang bị trên toa tà u, Ä‘áºp vỡ cá»a sổ, "Em và hai chị em nà y Ä‘i trÆ°á»›c Ä‘i!"
Bạch Tá» nhanh chóng lau sạch cặn thủy tinh trên cá»a sổ, sau đó trá»±c tiếp bế Phi Äiá»m ra ngoà i cá»a sổ, Ä‘Æ°a cô bé ra ngoà i toa tà u, sau đó leo trở lại, giúp Du Vu à và Du Tâm thoát ra.
"Còn cô thì sao?" Du Vu à khó chịu há»i khi nhìn thấy Bạch Tá» leo trở lại toa tà u.
Bạch Tá» quay lại và đẩy Mao Mao Ä‘ang muốn leo trở lại cùng mình ra khá»i toa tà u, nhÆ°ng tiểu gia hoả lông xù lại cắn răn chạy lên, ba bốn lần nhÆ° váºy, Bạch Tá» tát Mao Mao má»™t cái rất mạnh khiến nó ngã xuống đất, Mao Mao vẻ mặt uá»· khuất trốn dÆ°á»›i chân Du Tâm.
Bạch Tá» cuối cùng cÅ©ng nhìn vá» phÃa Du Vu Ã, nhÆ°ng không trả lá»i câu há»i của cô: "Tháºt xin lá»—i, Mao Mao và Phi Äiá»m, trÆ°á»›c hết nhá» hai ngÆ°á»i."
Nói xong, cô Ä‘Æ°a ba lô của Thạch Lá»—i và Phì Thu cho Du Vu Ã: "Trong đó chắc chắn có má»™t Ãt lÆ°Æ¡ng thá»±c và vÅ© khÃ."
Du Vu à cầm lấy ba lô, vẻ mặt nghiêm túc chÆ°a từng thấy: "Bạch Tá», Ä‘i theo tôi."
Bạch Tá» cúi đầu, bắt gặp ánh mắt Ä‘ang ngẩng lên của Du Vu Ã, nhÆ°ng ngay sau đó, Bạch Tá» lắc đầu, quay ngÆ°á»i rá»i khá»i cá»a sổ xe, không chút lÆ°u luyến.
Du Vu à sá»ng sốt má»™t lúc, rồi nhẹ cÆ°á»i khổ má»™t cái.
Bạch Tá» trở lại toa tà u nÆ¡i Du Vu à và Du Tâm vốn bị giam cầm, cháºm rãi Ä‘i vá» phÃa cuối, ngồi dá»±a và o tÆ°á»ng.
Nhắm mắt lại, cô nghe thấy tiếng bÆ°á»›c chân của nhóm Du Vu à trong Ä‘Æ°á»ng hầm đã chạy cà ng ngà y cà ng xa, cùng lúc đó, phÃa trÆ°á»›c toa tà u cà ng có nhiá»u chuyển Ä‘á»™ng ồn à o.
Äó có phải là nÆ¡i thÃch hợp không?
Bạch Tá» không mở mắt mà hÆ¡i nhếch lên khóe miệng, lần nữa lá»™ ra nụ cÆ°á»i vui vẻ.
Nghe tiếng bÆ°á»›c chân đến gần, Bạch Tá» thở dà i trong lòng, không có nÆ¡i nà o thÃch hợp vá»›i cô hÆ¡n nÆ¡i nà y.
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Lại cuối tuần rồi, chúc má»i ngÆ°á»i vui vẻ!
Cảm ơn các bạn, cảm ơn các bạn đã ủng hộ!!
Canh gà trÃch lá»i hôm nay:
Bạn biết đấy, bạn luôn giá»i hÆ¡n bạn nghÄ© rất nhiá»u.