- Trang chủ
- Trá»i Tối
- Chương 24: C24: Tôi nguyện ý
Tác giả:
Sau khi nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam, Bạch Tá» láºp tức xoay ngÆ°á»i, cháºt váºt bò vá» phÃa góc tÆ°á»ng, cô giống nhÆ° má»™t con chó hoang bị thÆ°Æ¡ng, cố gắng tránh ánh sáng của đèn pin, cố gắng che giấu bá»™ dạng khốn khổ của mình.
NhÆ°ng cÆ¡ thể Bạch Tá» không chịu nghe lá»i, má»—i bÆ°á»›c Ä‘i của cô Ä‘á»u run rẩy nhÆ° co giáºt, chẳng bao lâu sau, cô ngã xuống đất do yếu sức khi Ä‘ang bò.
Máu trong túi bá»—ng nhiên trà n xuống đất, bắn tung tóe lên quần áo của Bạch Tá».
Ngoà i phòng có tiếng bÆ°á»›c chân lá»™n xá»™n, hình nhÆ° có nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘ang đến gần, Mạnh DÄ© Lam nhanh chóng bÆ°á»›c và o phòng tiện Ãch, đóng cá»a, khóa lại.
Bạch Tá» nằm trên mặt đất ná»a bÆ°á»›c cÅ©ng không thể cá» Ä‘á»™ng, ngẩng đầu đổ máu còn sót lại và o miệng, nuốt xong liá»n cuá»™n tròn lại trong góc, giấu mình trong bóng tối nghÄ© rằng Mạnh DÄ© Lam sẽ không thấy.
Cô nghe thấy tiếng bước chân đến gần, sau đó chiếc mũ ngư dân trên đầu được cởi ra, một bà n tay thon dà i chạm và o sau đầu cô.
Giống nhÆ° má»™t phép thuáºt, cÆ¡ thể Ä‘ang run rẩy của cô Ä‘á»™t nhiên trở nên bình tÄ©nh dÆ°á»›i sá»± đụng chạm nhẹ nhà ng nhÆ° váºy, mặc dù Bạch Tá» vẫn còn th ở dốc nhÆ°ng hiện tại cô đã bình tÄ©nh hÆ¡n so vá»›i lúc nãy rất nhiá»u.
Mặc dù trên mặt đất có má»™t vÅ©ng máu lá»›n nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam dÆ°á»ng nhÆ° không quan tâm.
Cô quỳ xuống ngồi sau lÆ°ng Bạch Tá», tiếp theo lấy chiếc đèn pin trong tay ra, cố ý tránh ánh sáng chiếu và o ngÆ°á»i Bạch Tá».
Sau đó, Mạnh DÄ© Lam bằng cảm nháºn mà hÆ¡i cúi xuống, ngón tay mảnh khảnh luồn và o trong tóc Bạch Tá» bắt đầu vuốt v e nhẹ nhà ng, từng chút má»™t trượt xuống cổ Bạch Tá», xoa xoa cổ cô nhÆ° xoa bóp.
Mặc dù phần lá»›n cÆ¡ thể của Bạch Tá» bị ép và o bức tÆ°á»ng lạnh lẽo, tay chân lạnh đến mức bất tỉnh, nhÆ°ng duy chỉ có cái cổ nÆ¡i ngón tay Mạnh DÄ© Lam chạm và o là cảm giác ấm áp vô cùng thoải mái.
Giống nhÆ° ngá»n đèn ấm trong cÆ¡n bão tuyết, tưởng chừng nhÆ° yếu á»›t nhÆ°ng vẫn tháºt lâu không tắt.
Cảm giác tuyệt vá»i nhÆ° váºy khiến Bạch Tá» không khá»i hÆ¡i nghiêng ngÆ°á»i, tiến lại gần Mạnh DÄ© Lam.
DÆ°á»ng nhÆ° thá»i gian đã trôi qua rất lâu, nhÆ°ng cÅ©ng tá»±a nhÆ° chỉ trong chốc lát, không biết là do Mạnh DÄ© Lam cá»±c kỳ kiên nhẫn an ủi, hay là do máu bổ sung năng lượng, mà Bạch Tá» vừa rồi gần nhÆ° sụp đổ, đã hoà n toà n bình tÄ©nh lại.
Lúc nà y Bạch Tá» cuối cùng cÅ©ng nháºn ra mình đã quay ngÆ°á»i từ lúc nà o, trán dán chặt và o đầu gối Mạnh DÄ© Lam.
Äiá»u là m cô ngạc nhiên hÆ¡n nữa là Mạnh DÄ© Lam không những không tránh mặt cô mà còn trá»±c tiếp đặt đèn pin xuống, má»™t tay nhẹ nhà ng xoa cổ cô, tay kia xoa đầu cô, nhÆ° coi Bạch Tá» giống sủng váºt, ôn nhu dá»— dà nh.
Bạch Tá» Ä‘á»™t nhiên tỉnh lại, Ä‘á»™t nhiên lùi vá» phÃa sau, nhÆ°ng đầu lại không ngá» Ä‘áºp và o bức tÆ°á»ng phÃa sau, phát ra má»™t tiếng "bụp".
Mạnh DÄ© Lam sá»ng sốt, lúc cô Ä‘ang muốn đến gần, Bạch Tá» có chút lúng túng ngồi dáºy, lÆ°ng tá»±a và o tÆ°á»ng, cách xa ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt.
Hai ngÆ°á»i nhất thá»i không nói nên lá»i, nhất là Bạch Tá» không dám ngẩng đầu nhìn Mạnh DÄ© Lam.
Má»™t lúc sau, Mạnh DÄ© Lam cuối cùng cÅ©ng nâng ngÆ°á»i lên ngồi thẳng.
Sau đó, cô tá»± nhiên nhặt chiếc mÅ© ngÆ° dân trên đùi lên, Ä‘á»™i lại lên đầu Bạch Tá».
Bạch Tá» giống nhÆ° má»™t cái tượng gá»—, cứng Ä‘á» thân thể, tuỳ ý Ä‘á»™ng tác của đối phÆ°Æ¡ng, cố gắng đè nén lo lắng trong lòng. Cô không biết phải giải thÃch hà nh vi Ä‘iên rồ của mình vá»›i Mạnh DÄ© Lam nhÆ° thế nà o, chứ đừng nói đến việc đối phÆ°Æ¡ng sẽ nhìn nháºn cô nhÆ° thế nà o.
Mạnh DÄ© Lam tá»±a hồ rất bình tÄ©nh, vẻ mặt ôn nhu nhặt túi máu trên mặt đất lên, nhẹ giá»ng há»i: "Äây là Du Vu à đưa cho cô sao?"
Bạch Tá» cuối cùng cÅ©ng dám ngÆ°á»›c mắt lên, nhìn Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang cẩn tháºn xem xét túi máu, gáºt đầu.
Chuyện nà y cô không cần phải giấu giếm, huống chi Mạnh Dĩ Lam đã biết được từ Thạch Lỗi rằng Du Vu à trước đó cũng từng bị cắn.
"Từ lâu rồi, tôi đã nghe được Ä‘iá»u gì đó, lúc đó tôi còn tưởng rằng chỉ là do má»™t số ngÆ°á»i bịa ra thôi," Mạnh DÄ© Lam nhá» giá»ng nói, "Há» nói rằng những ngÆ°á»i có khả năng miá»…n dịch vá»›i virus, mặc dù vẫn giữ được ý thức, nhÆ°ng kỳ tháºt..."
"Cần phải liên tục uống máu," Bạch Tá» hÃt má»™t hÆ¡i, thay Mạnh DÄ© Lam tiếp lá»i, "Nếu không toà n thân sẽ thối rữa, trở thà nh má»™t kẻ vô dụng."
Cô vừa dứt lá»i, cá»a phòng tiện Ãch bị gõ ba lần, sau đó có giá»ng nói của Du Vu à truyá»n đến: "Nhóc thá» hoang?"
Không hiểu sao Bạch Tá» lại không muốn đáp lại Du Vu Ã.
Bạch TỠnhìn Mạnh Dĩ Lam, phát hiện đối phương thần sắc đột nhiên lạnh lùng, nhưng trong nháy mắt, vẻ lạnh lùng lại biến mất, tựa hồ Bạch TỠđã vô tình nhìn nhầm.
Có thêm hai tiếng gõ cá»a.
"Mạnh tiểu thÆ°?" Lần nà y là giá»ng của Thạch Lá»—i.
Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng giống nhÆ° Bạch Tá», không để ý tá»›i ngÆ°á»i ngoà i cá»a, tá»±a hồ do dá»± má»™t chút, sau đó hÆ¡i mở miệng há»i má»™t câu mà Bạch Tá» không biết trả lá»i thế nà o: "Sao cô ấy lại gá»i cô là nhóc thá» hoang?"
Bạch Tá»: "?"
Không đợi cô trả lá»i, Mạnh DÄ© Lam lại há»i: "Cô có thÃch cô ấy gá»i cô nhÆ° váºy không?"
Bạch Tá» không kịp phản ứng, vốn tưởng rằng Mạnh DÄ© Lam sẽ tiếp tục há»i cô vá» chuyện "thân thể thối rữa" nhÆ° thế nà o.
Khi sự im lặng của Bạch TỠkéo dà i, có thể thấy khuôn mặt của Mạnh Dĩ Lam ngà y cà ng trở nên lạnh lùng hơn.
Sau đó Bạch TỠmới tỉnh táo lại, lắc đầu.
Nháºn được câu trả lá»i phủ định, vẻ mặt lạnh lùng của Mạnh DÄ© Lam láºp tức dịu xuống, mặc dù không có chút ý cÆ°á»i nà o, nhÆ°ng rõ rà ng đã không còn lạnh lùng nhÆ° trÆ°á»›c nữa, lạnh đến mức có thể xua Ä‘uổi má»i ngÆ°á»i cách xa ngà n dặm.
"Quần áo," Mạnh Dĩ Lam đột nhiên nói, "Lại bẩn rồi."
Bạch Tá» cúi đầu, thấy không chỉ mình mà cả quần của Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng dÃnh đầy máu.
Mặc dù, trong thế giá»›i bấp bênh bây giá», ngÆ°á»i ta không nên lo lắng vá» Ä‘á»™ sạch sẽ của quần áo, nhÆ°ng tháºt quá đáng nghi khi hai ngÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên dÃnh má»™t lượng máu lá»›n.
"Nhóc thá» hoang?" Có thêm hai tiếng gõ cá»a.
Lần nà y Mạnh DÄ© Lam trá»±c tiếp đứng dáºy Ä‘i ra cá»a.
"Xin lá»—i," Mạnh DÄ© Lam thò ná»a khuôn mặt qua khe cá»a rá»™ng chÆ°a đến 10 centimet, nhẹ nhà ng nói vá»›i Du Vu à ở ngoà i cá»a: "Có thể phiá»n cô lấy giúp chúng tôi quần và áo khoác được không, ba lô của tôi đặt ở góc bên trái của bếp lá»a."
Du Vu à sá»ng sốt má»™t chút, lông mà y hÆ¡i nhÃu lại, nhÆ°ng nhanh chóng gáºt đầu rõ rà ng rồi quay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
Thạch Lá»—i đứng phÃa sau Du Vu à nghiêng ngÆ°á»i định lén nhìn phÃa sau Mạnh DÄ© Lam nhÆ°ng lại bị Mạnh DÄ© Lam trừng mắt nhìn.
Thạch Lá»—i bị ánh mắt của Mạnh DÄ© Lam là m cho giáºt mình, hắn chÆ°a bao giá» bị đối xá» bằng thái Ä‘á»™ lạnh lùng rõ rà ng nhÆ° váºy, nhÆ°ng hắn còn chÆ°a kịp nói chuyện thì cánh cá»a đã nhanh chóng đóng lại.
NhÆ° Ä‘ang kìm nén má»™t hÆ¡i thở nghẹn ngà o trong cổ há»ng, Thạch Lá»—i tức giáºn nghiến răng nghiến lợi, nhÆ°ng hắn không còn cách nà o khác Ä‘Ã nh phải quay lại bếp lá»a.
Má»™t lúc sau, Bạch Tá» và Mạnh DÄ© Lam thay quần áo xong, lần lượt Ä‘i ra khá»i phòng vệ sinh, vẻ mặt vẫn bình thÆ°á»ng nhÆ° không có chuyện gì xảy ra.
Phì Thu đã lấy những Ä‘oạn xác của Äà m thúc ra khá»i bao cát, đứng ở đầu cầu thang, dùng quần áo che miệng và mÅ©i, chịu Ä‘á»±ng mùi hôi nồng nặc, đồng thá»i cố gắng gắn các bá»™ pháºn cÆ¡ thể đã thối rữa lại vá»›i nhau thà nh cÆ¡ thể hoà n chỉnh.
Du Vu à không có thá»i gian giám sát Phì Thu, cô ấy Ä‘ang báºn băng bó vết thÆ°Æ¡ng cho Du Tâm.
Lúc nà y Hoa tá»· từ ngoà i vách kÃnh Ä‘i và o, Ä‘i đến ghế sofa nói vá»›i má»i ngÆ°á»i: "Nếu các ngÆ°á»i muốn vá» thà nh phố B cà ng sá»›m cà ng tốt, có lẽ Ä‘i theo Ä‘Æ°á»ng hầm là má»™t lá»±a chá»n không tồi."
Thạch Lá»—i nghe xong lá»i của Hoa tá»·, liếc nhìn Mạnh DÄ© Lam rồi đồng ý: "Tôi đồng ý."
"Tôi Ä‘i bá»™ đến đầu kia của Ä‘Æ°á»ng hầm chỉ khoảng mÆ°á»i phút thôi," Hoa tá»· tiếp tục, "Con Ä‘Æ°á»ng hẳn là thông thoáng."
"Tôi khuyên các ngÆ°á»i không nên cố gắng nhÆ° váºy," Du Vu à đắp chăn cho Du Tâm, "Nếu không, còn chÆ°a đến thà nh phố B, được ná»a chừng đã bị chôn sống."
Mạnh Dĩ Lam không nói gì, cúi đầu giúp Mao Mao kéo tấm chăn rách mắc kẹt giữa hai ngón chân.
Thạch Lỗi và Hoa tỷ nhìn nhau, không nói lại chủ đỠnà y nữa.
Bạch Tá» cầm bá»™ quần áo cô và Mạnh DÄ© Lam thay, Ä‘ang định Ä‘i phòng vệ sinh giặt sạch thì bị Du Vu à từ phÃa sau nhanh chóng kéo sang má»™t bên.
"Nhóc thá» hoang," Du Vu à khoanh tay trÆ°á»›c ngá»±c, trên mặt nở nụ cÆ°á»i quái dị, dá»±a sát và o Bạch Tá», trầm giá»ng trêu chá»c: "Vừa rồi cô ở trong đó là m gì?"
Không biết vì sao, Bạch Tá» vừa nghe đến cái tên "Nhóc thá» hoang", chợt nghÄ© tá»›i khuôn mặt lạnh lùng của Mạnh DÄ© Lam, không khá»i nói: "Äừng gá»i tôi là nhóc thá» hoang, tôi không thÃch."
Du Vu à cÆ°á»i khúc khÃch, không trầm ngâm vấn Ä‘á» nà y nữa: "Tôi muốn nhá» cô má»™t việc."
Bạch Tá» nhÃu mà y khó hiểu.
"Tạm thá»i giúp tôi nhìn xem Du Tâm," Du Vu à thu hồi nụ cÆ°á»i, tá» ra thái Ä‘á»™ nghiêm túc hiếm có, "Lát nữa tôi phải cùng máºp mạp ra ngoà i tìm nÆ¡i chôn cất Äà m thúc."
Bạch Tá» không trả lá»i, cô quay mặt nhìn vá» phÃa cầu thang, nÆ¡i Phì Thu vẫn Ä‘ang cúi ngÆ°á»i, cố gắng gắn lại phần chi vừa lấy ra khá»i bao cát.
"HÆ¡n nữa, thuốc sắp hết rồi," Du Vu à lại nói, vẻ mặt nghiêm túc hÆ¡n bao giá» hết, "Tôi sợ vết thÆ°Æ¡ng của Du Tâm sẽ bị nhiá»…m trùng, cho nên tôi phải tìm thêm má»™t Ãt thuốc thảo dược. Tôi Ä‘i rồi vá», Du Tâm xin cô chiếu cố."
CÅ©ng không phải việc gì khó, Bạch Tá» gáºt đầu.
"Cám Æ¡n," Du Vu à khôi phục lại giá»ng Ä‘iệu cợt nhã nhÆ° thÆ°á»ng lệ, "Nhóc thá» hoang."
Bạch Tá» chỉ cau mà y, Du Vu à lại nói thêm: "Cô không thÃch biệt danh nà y cÅ©ng không sao, chỉ cần tôi thÃch là được." Nói xong, cô mỉm cÆ°á»i vá»›i Bạch Tá», xoay ngÆ°á»i Ä‘i vá» phÃa Phì Thu.
Sau khi Du Vu à và Phì Thu rá»i khá»i, Bạch Tá» treo quần áo đã giặt xong lên dây phÆ¡i, sau đó ngoan ngoãn thá»±c hiện lá»i hứa của mình, ngồi xếp bằng lặng lẽ bên ghế sofa, trông chừng Du Tâm Ä‘ang ngủ.
Không biết qua bao lâu, Bạch Tá» chợt phát hiện Mạnh DÄ© Lam và Thạch Lá»—i Ä‘ang cãi nhau ở má»™t góc xa, vẻ mặt và giá»ng Ä‘iệu Ä‘á»u không mấy thân thiện.
Äiá»u nà y khiến Bạch Tá» nhá»› tá»›i cuá»™c trò chuyện giữa hai ngÆ°á»i mà cô vô tình nghe được cách đây không lâu.
NhÆ°ng lần nà y hai ngÆ°á»i đứng cách quá xa, ngay cả Bạch Tá» cÅ©ng nghe không rõ cuá»™c nói chuyện của há».
Trực giác của Bạch TỠnói cho cô biết, Thạch Lỗi nhất định đang âm thầm âm mưu gì đó, Du Vu à lo lắng cũng không chút nà o dư thừa.
Cô nhá»› rõ Thạch Lá»—i từng nói vá»›i Mạnh DÄ© Lam: "Nếu cô thá»±c sá»± không muốn giao Bạch Tá» ra." HÆ¡n nữa, cô vẫn chÆ°a quên lá»i hứa của Mạnh DÄ© Lam, cô ấy sẽ bảo vệ mình vỠđến thà nh phố B an toà n.
Bạch TỠnghĩ có lẽ mình nên cà ng sớm cà ng tốt nói chuyện với Mạnh Dĩ Lam vỠvấn đỠnà y.
Má»™t lúc sau, cuá»™c tranh cãi giữa Mạnh DÄ© Lam và Thạch Lá»—i vẫn không dừng lại, Bạch Tá» có chút lo lắng muốn lại gần lắng nghe, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên Ä‘i vá» phÃa cầu thang. Mạnh DÄ© Lam liếc nhìn Bạch Tá», sau đó, cô Ä‘i theo Thạch Lá»—i.
Ước chừng ná»a giá» sau, từ cầu thang truyá»n đến tiếng chạy vá»™i vã, Thạch Lá»—i chạy tá»›i bên cạnh Bạch Tá», vẻ mặt hoảng sợ: "Mạnh tiểu thÆ°, Mạnh tiểu thÆ°..."
Bạch Tá» không đợi đối phÆ°Æ¡ng nói xong liá»n đứng dáºy chạy lên lầu.
Bạch TỠđứng ở đầu cầu thang nhìn quanh, rất nhanh, cô đã phát hiện Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang đứng ở góc cuối, dá»±a và o tÆ°á»ng nhìn xuống sà n nhà .
Bạch TỠkhông chút suy nghĩ chạy đến bên cạnh Mạnh Dĩ Lam, xác định đối phương không hỠhấn gì mới thở phà o nhẹ nhõm.
Mạnh DÄ© Lam vẫn chÆ°a tá» ra chút nghi ngá» vá» sá»± xuất hiện của Bạch Tá», cô tâm sá»± nặng nỠđến mức chỉ liếc nhìn Bạch Tá» rồi quay Ä‘i.
"Xảy ra chuyện..." Bạch Tá» vừa há»i, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam lại nhẹ nhà ng nói: "Cô biết đấy, chÃnh phủ hiện Ä‘ang tìm kiếm khắp nÆ¡i những ngÆ°á»i có khả năng miá»…n dịch vá»›i virus."
Bạch Tá» không có trả lá»i.
"Tháºt ra..." Mạnh DÄ© Lam cau mà y, muốn nói chuyện, nhÆ°ng lại khó nói.
Không hiểu sao trong lòng Bạch Tá» lại có má»™t loại cảm giác mãnh liệt, nà ng biết rõ Mạnh DÄ© Lam muốn nói gì, vì thế gáºt đầu, rất bình tÄ©nh nói: "Tôi biết, tôi chÃnh là hà ng mà cô Ä‘ang tìm."
Mạnh DÄ© Lam sá»ng sốt má»™t lát, vẻ mặt mÆ¡ hồ, nhÆ°ng rất nhanh ổn định tâm tình, dùng giá»ng trầm trầm chỉnh lại, có chút lo lắng: "Không phải cô, mà là những ngÆ°á»i nhÆ° cô, miá»…n nhiá»…m vá»›i virus."
So vá»›i sá»± lo lắng ngà y cà ng rõ rà ng toát ra từ Mạnh DÄ© Lam, trong mắt Bạch Tá» lại trà n đầy sá»± bình tÄ©nh và chân thà nh đối láºp: "Mạnh DÄ© Lam, tôi nguyện ý."
Tim cô bị đánh mạnh một cái, không đau, nhưng lại khiến Mạnh Dĩ Lam cảm giác như toà n thân bị bóp nghẹt dưới đáy biển sâu, không thể thở được.
"Tôi nguyện ý giúp cô đổi lấy Lâm Khúc Vi." Bạch TỠnói.
Mạnh DÄ© Lam không thể giải thÃch được trong lòng mình Ä‘ang có cảm giác gì, nhìn Bạch Tá» Ä‘ang định nói chuyện thì tiếng mở cá»a từ xa truyá»n đến.
Du Vu à và Phì Thu đã trở lại.
Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang dá»±a và o tÆ°á»ng láºp tức đứng thẳng lên, vẻ mặt ngÆ¡ ngác nhÆ° Ä‘ang cố gắng hết sức để kìm nén Ä‘iá»u gì đó.
"Sao váºy?" Du Vu à tay cầm má»™t túi lá»›n thảo dược hái từ đâu đó, nhìn thấy hai ngÆ°á»i đứng trong góc, nghi ngá» há»i.
Phì Thu đứng bên cạnh cô đổ mồ hôi đầm đìa, mệt má»i tháºm chà còn không buồn chà o há»i.
Mạnh DÄ© Lam liếc nhìn hai ngÆ°á»i, khóe miệng hÆ¡i cong, nhÆ° thÆ°á»ng lệ nói: "Không có gì." Nói xong xoay ngÆ°á»i Ä‘i xuống lầu.
Nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam quái dị nhÆ° váºy, nghi hoặc trong lòng Bạch Tá» giống nhÆ° má»™t quả bóng bay, dần dần phồng lên, cuối cùng khi cô và má»i ngÆ°á»i quay lại bếp lá»a, quả bóng bay đã nổ tung, Du Tâm Ä‘ang ngủ trên ghế sofa, không thấy đâu.
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm Æ¡n các bạn rất nhiá»u vì sá»± ủng há»™ của các bạn,
Tôi chúc các bạn một ngà y cuối tuần vui vẻ!
Hẹn gặp lại các bạn ở chương tiếp theo:)
Canh gà trÃch lá»i:
Kỳ thá»±c má»i chuyện rất Ä‘Æ¡n giản, đừng suy nghÄ© nhiá»u.