- Trang chủ
- Trá»i Tối
- ChÆ°Æ¡ng 20: C20: Nhìn thấy ngÆ°á»i cùng loại
Tác giả:
Khoảnh khắc Bạch Tá» bị má»™t phiến đá khổng lồ Ä‘áºp và o đầu, cô Ä‘ang nhìn chằm chằm và o dị nhân Ä‘ang chìm dÆ°á»›i nÆ°á»›c.
Khi cô kịp phản ứng, khu vá»±c xung quanh đã được bao phủ bởi cát và sá»i, không lá»t má»™t khe hẹp nà o.
May mắn chÃnh là trÆ°á»›c khi Bạch Tá» bị chôn vùi hoà n toà n, cô láºp tức cúi đầu dùng tay che miệng mÅ©i, nhá» có dị nhân phÃa dÆ°á»›i nên cô không bị nÆ°á»›c bao phủ.
NÆ°á»›c tÃch tụ trà n và o hoà n toà n lấp đầy khoảng trống giữa cát đá, áp lá»±c tăng lên khiến ngÆ°á»i ta không thể thở được, nhÆ°ng Bạch TỠở trong đó lại không há» hoảng sợ.
Cô cố tình là m cháºm nhịp thở và sá» dụng các giác quan khác ngoà i thị giác để phát hiện chuyển Ä‘á»™ng xung quanh mình.
Phì Thu kêu thảm thiết, tiếng cát đá rÆ¡i và o khe nứt, tiếng nÆ°á»›c bắn tung tóe. Những âm thanh nà y dần dần bị cát đá ngà y cà ng dà y đặc chặn lại, cuối cùng Bạch Tá» chỉ có thể nghe được hÆ¡i thở nặng ná» của chÃnh mình.
Nhịp tim dần dần cháºm lại, cảm giác choáng váng trong não dần dần tiêu tan.
Äối vá»›i Bạch Tá», ná»—i Ä‘au nà y chẳng là gì so vá»›i gần má»™t năm bị tra tấn mà cô phải chịu Ä‘á»±ng dÆ°á»›i tầng hầm.
Cô nhắm mắt, nhá»› lại cảnh tượng Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»™t nhiên gá»i cô và chạy tháºt nhanh dá»c theo Ä‘Æ°á»ng ray vá» phÃa cô khi cô rá»i ga tà u Ä‘iện ngầm.
Khi Mạnh DÄ© Lam thở hổn hển đứng trÆ°á»›c mặt, Bạch Tá» thoáng chốc nhìn thấy chÃnh mình trong mắt đối phÆ°Æ¡ng.
Bạch Tá» Ä‘ang khó thở lại có má»™t khoảnh khắc hiếm hoi, cô cố ý chìm đắm trong ảo tưởng Ä‘a cảm của chÃnh mình.
Có lẽ, lúc đó trong trái tim Mạnh DÄ© Lam có má»™t vị trà nhá» bé thuá»™c vá» cô, Bạch Tá».
Nếu phải rá»i bá» thế giá»›i trong tình trạng nà y thì không gì có thể hạnh phúc hÆ¡n, Ãt nhất còn tốt hÆ¡n gấp trăm lần so vá»›i việc chết trong lò thiêu xác hôi hám đó.
Nhưng có lẽ, mạng sống của Bạch TỠnhất định còn cứng hơn răng của cô ấy.
Bạch TỠđang sắp ngất đi thì nghe thấy một tiếng hét từ nơi rất xa.
"NÃ y ~"
Cô cau mà y, chăm chú lắng nghe.
"NÃ y ~"
Äá»™t nhiên, có tiếng cát đá lăn xuống, nhÆ°ng không phải từ phÃa trên đầu mà đến từ má»™t phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng song song cà ng gần Bạch Tá», Bạch Tá» cố gắng vặn vẹo thân thể, nhÆ°ng lại không thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy.
"Nghe được không ~"
Tiếng la hét ngà y cà ng rõ rà ng, tiếng cát đá rơi xuống ngà y cà ng gần.
Lúc nà y, dị nhân bị Bạch Tá» trấn áp Ä‘á»™t nhiên bắt đầu vùng vẫy, so vá»›i Bạch Tá» không thể di chuyển thì dị nhân rõ rà ng mạnh hÆ¡n rất nhiá»u, tháºm chà còn kéo theo Bạch Tá» di chuyển vặn vẹo kịch liệt trong cát.
Bạch Tá» giữ chặt vai của ngÆ°á»i Ä‘á»™t biến để tránh bị quăng ra ngoà i.
Vá»›i Ä‘á»™ng tác giãy giụa, đống cát đá cháºt cứng được khoan từng chút má»™t, tiếng hét dần dần trở nên rõ rà ng hÆ¡n, nhÆ° thể ngÆ°á»i Ä‘ang hét đã ở rất gần.
Bạch Tá» lại thá» vặn vẹo thân thể, lần nà y cuối cùng cô cÅ©ng có thể nhấc cánh tay lên, tháºm chà còn đẩy được cát đá xung quanh mình.
Ngay lúc Bạch Tá» lại dùng sức giÆ¡ tay lên, cô Ä‘á»™t nhiên cảm thấy có ngÆ°á»i nắm lấy cánh tay mình, ngay sau đó, ngÆ°á»i kia đã kéo cô ra khá»i đống cát đá.
Bạch Tá» nÃn thở đứng thẳng ngÆ°á»i, được sá»± kéo mạnh của đối phÆ°Æ¡ng, cuối cùng cô cÅ©ng thoát ra khá»i đống cát đá, vì dùng lá»±c quá mạnh, Bạch Tá» lao mình vá» phÃa ngÆ°á»i đã kéo cô ra, cả hai Ä‘á»u ngã và o vÅ©ng nÆ°á»›c phÃa trên.
Trong không gian tối tăm, chỉ còn lại hÆ¡i thở Ä‘an xen của hai ngÆ°á»i, Bạch Tá» mệt má»i, há miệng hÃt thở không khÃ, cuối cùng cháºm lại, cô nghe thấy ngÆ°á»i ở dÆ°á»›i nhẹ nhà ng cÆ°á»i khúc khÃch, tháºm chà còn vÆ°Æ¡n tay ra chạm và o vết sẹo bên mắt trái của Bạch Tá»: "Bá»ng à ?"
Lúc nà y Bạch Tá» má»›i ý thức được mình Ä‘ang vô lÆ°Æ¡ng tâm chèn ép ngÆ°á»i đã cứu mình - Du Vu Ã.
Bạch Tá» láºp tức đứng nghiêm: "Thá»±c xin lá»—i."
Toà n thân đã Æ°á»›t đẫm của Du Vu à cÅ©ng không vá»™i, cô Ä‘Æ°a tay vá» phÃa Bạch Tá», chá» cô ấy kéo mình dáºy.
Bạch Tá» không dám lÆ¡ ​​là đỡ đối phÆ°Æ¡ng đứng dáºy, nhÆ°ng Du Vu à vừa đứng dáºy liá»n nghe thấy sau lÆ°ng truyá»n đến tiếng th ở dốc và tiếng gầm quen thuá»™c.
NgÆ°á»i biến dị, cÅ©ng trồi lên từ cát.
Bạch Tá» không nói má»™t lá»i, đẩy Du Vu à ra, bay vá» phÃa dị nhân, lần nữa Ä‘em nó đè dÆ°á»›i ngÆ°á»i, tuy nhiên, nó đã bị cát sá»i chôn vùi, Bạch Tá» không còn cách nà o khác Ä‘Ã nh phải tạm thá»i áp chế ngÆ°á»i biến dị, không còn phÆ°Æ¡ng pháp khác.
"Dao!" Du Vu à từ bên hông rút ra má»™t con dao găm, ném lên đống cát bên cạnh Bạch Tá».
Bạch TỠcúi xuống, cầm lấy con dao găm, nhanh chóng c ắm và o cổ dị nhân, nhưng dị nhân vẫn giãy giụa.
Du Vu à lại hét lên: "Äầu! Cắt đầu Ä‘i!"
Bạch Tá» rút dao găm ra, máu bắn tung tóe nhÆ° suối, nÆ°á»›c Ä‘á»ng trên mặt đất láºp tức chuyển sang mà u Ä‘á».
Sau đó, Bạch TỠlấy con dao cắt mạnh và o cổ của dị nhân.
Khả năng giãy giụa của dị nhân ngà y cà ng yếu đi, đến khi phần lớn cổ bị đứt thì nó đã hoà n toà n ngừng cỠđộng.
"Tiếp tục," Du Vu à thúc giục, "Cắt đứt hoà n toà n, nếu không nó sẽ lại là nh."
Bạch TỠthở hổn hển, cỠđộng thân thể, quỳ một chân xuống, dùng dao chém và o cổ tên dị nhân như đầu lợn, cuối cùng, cái đầu đầy vết thương cũng rơi xuống, Bạch TỠném nó sang một bên như vứt rác.
Du Vu à tiến lại gần lấy lại con dao găm trong tay Bạch Tá»: "Cô khá nhanh nhẹn."
Bạch Tá» liếc nhìn Du Vu Ã, đứng dáºy và bắt đầu quan sát xung quanh.
"Cả hai bên Ä‘á»u sụp đổ," Du Vu à vừa nói vừa lau mặt cho sạch bùn, "Chúng ta bị kẹt ở giữa."
"Phì Thu đâu?" Bạch Tá» lại há»i.
Du Vu à nhún nhún vai, Ä‘i đến đống sá»i ngồi xuống: "Chạy vá» ga tà u Ä‘iện ngầm."
Bấy giá» Bạch Tá» má»›i cảm thấy có gì đó không ổn: "Cô thấy được đồ váºt?"
Du Vu à nhếch lên khóe miệng: "Không phải giống nhau sao?"
Bây giá» xung quanh không có ánh sáng, Ä‘Æ°á»ng Ä‘i hai bên Ä‘á»u bị chặn, theo lý thuyết, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng không thể nhìn thấy đồ váºt, nhÆ°ng Du Vu à không những có thể Ä‘Ã o ra được Bạch Tá» mà còn có thể chÃnh xác ném dao cho Bạch Tá», còn có thể nhắc nhở nà ng cách giết ngÆ°á»i biến dị.
"Cô đã từng bị cắn chÆ°a?" Bạch Tá» thẳng thắn há»i.
Du Vu à không trả lá»i mà chỉ giÆ¡ tay kéo áo trên vai trái xuống.
Má»™t vùng da trắng nõn rá»™ng lá»›n lá»™ ra, chiếc cổ thon dà i nối liá»n vá»›i đôi vai cong, xa hÆ¡n nữa là xÆ°Æ¡ng quai xanh nhô lên.
Câu nói vẻ đẹp của mỹ nhân nằm ở xÆ°Æ¡ng chứ không phải ở là n da có lẽ chÃnh là nói Du Vu Ã.
Tháºt không may là , ở đó có má»™t vết cắn rõ rà ng có thể nhìn thấy bằng mắt thÆ°á»ng trên bá» vai vốn mịn mà ng.
Có vẻ nhÆ° má»™t tác phẩm nghệ thuáºt rất đẹp đã bị ma quá»· đánh dấu má»™t cách tà n nhẫn bằng sá»± xấu xÃ.
Du Vu à cÆ°á»i khúc khÃch, chỉnh lại quần áo: "Bây giá», cô có thể nói cho tôi biết, cô tên là gì?"
Bạch Tá» thở phà o nhẹ nhõm, nhẹ giá»ng nói: "Bạch Tá»."
"Thá» tá»? con thá» con sao?" Du Vu à nhÃu nhÃu mà y.
"Tá» trong Cây Tá»"
Du Vu à chợt nháºn ra: "á»’, Tang Tá», quê cha đất tổ a ~"
Bạch Tá» khẽ cau mà y, cô đặc biệt không vui khi nghe ngÆ°á»i khác đặt từ "Tang Tá»" theo tên mình, Ä‘iá»u nà y khiến cô nhá»› đến anh trai Bạch Tang, ngÆ°á»i mà cô đã mÆ°á»i năm không gặp.
"Cái tên nà y không hợp vá»›i cô, quá nghiêm túc, thá» con cÅ©ng khá tốt," Du Vu à nheo mắt nói, "Bởi vì tôi cảm thấy cô đặc biệt giống thá», trắng nõn, má»m mại, thá» con non ná»›t, nhÆ°ng nếu bị ép buá»™t cô vẫn sẽ là má»™t con thá» hoang biết chặt đầu ngÆ°á»i khác."
Không hiểu Du Vu à muốn bà y tá» Ä‘iá»u gì, Bạch Tá» Ä‘Æ¡n giản không để ý tá»›i, tìm má»™t chá»— cà ng xa cà ng tốt ngồi xuống.
"Äiá»u nà y không công bằng ah?" Du Vu à thở dà i, "Tôi cho cô xem, sao cô không cho tôi xem luôn?"
Là ý chỉ vết cắn.
Bạch TỠcau mà y, suy nghĩ và i giây, sau đó kéo ống tay áo bên phải lên.
Sau đó, hai ngÆ°á»i nhìn thấy vết cắn lẽ ra đã là nh từ lâu lại bắt đầu nhiá»…m trùng, sÆ°ng Ä‘á», tháºm chà còn toét ra vệt máu loãng không khác gì vết má»›i bị cắn.
NhÆ°ng Bạch TỠđối vá»›i Ä‘iá»u nà y cÅ©ng không có gì ngạc nhiên, cánh tay của cô đã Ä‘au nhức kể từ khi rá»i khá»i cá»a hà ng thú bông ở sở thú. GiỠđây, đó chỉ là sá»± xác nháºn cho sá»± nghi ngá» của cô, giống nhÆ° má»™t năm trÆ°á»›c, trong tầng hầm tối tăm đó, cÆ¡ thể cô bắt đầu có dấu hiệu phân hủy trở lại.
Du Vu à cau mà y: "Äã bao lâu rồi cô không uống máu?"
Bạch Tá» mÆ¡ hồ có thể hiểu được đối phÆ°Æ¡ng nói gì, đây cÅ©ng là điá»u cô cá»±c bối rối ở trong lò thiêu sau khi tỉnh lại, nhÆ°ng cô vẫn là không xác định được, cho nên vẫn trầm mặc.
"Tháºt là má»™t con thá» hoang nhá» không đáng yêu," Du Vu à bắt chéo chân, mặc dù ngồi trên má»™t đống cát lá»™n xá»™n, không có bá»™ pháºn nà o trên cÆ¡ thể s@ch sẽ, nhÆ°ng cô ấy vẫn có má»™t cảm giác mê hoặc không thể giải thÃch được, "Gặp phải ngÆ°á»i cùng loại mà trông cô vẫn lạnh lùng nhÆ° váºy, tôi bắt đầu hối háºn vì đã Ä‘Ã o cô ra ngoà i ".
Bạch Tá» không khá»i có chút bối rối khi nghe Du Vu à dùng từ "lạnh lùng" để miêu tả mình.
TrÆ°á»›c đây Bạch Tá» không thÃch nói chuyện vì mắc chứng nói lắp trầm trá»ng, bá» ngoà i cô ấy trầm lặng nhÆ°ng tinh thần lại cá»±c kỳ năng Ä‘á»™ng, cô từng tưởng tượng nếu chữa khá»i táºt nói lắp thì cô sẽ trở thà nh má»™t ngÆ°á»i nói nhiá»u.
NhÆ°ng bây giá», chứng nói lắp đã được chữa khá»i má»™t cách khó hiểu, nhÆ°ng những lá»i mà trÆ°á»›c đây cô chỉ có thể nói trong lòng thì vẫn Ä‘á»ng lại trong lòng.
Lúc nà y, Bạch Tá» rốt cục ý thức được, mình sẽ chỉ ở trÆ°á»›c mặt má»™t ngÆ°á»i thÃch nói chuyện.
Trong lòng thầm thở dà i, Bạch Tá» cuối cùng nói: "Äã gần ba ngà y rồi."
Äã ba ngà y trôi qua kể từ khi Bạch Tá» tỉnh dáºy từ lò thiêu xác.
Mà bây giá», bà ẩn bấy lâu nay trong lòng Bạch Tá» cuối cùng cÅ©ng đã được hé lá»™, lúc Bạch Tá» sắp chết ở lò thiêu, chất lá»ng bất ngá» bị ngÆ°á»i khác cho và o miệng, chÃnh là "máu ngÆ°á»i".
"Ba ngà y?" Du Vu à đứng dáºy Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Bạch Tá», "Cô có biết loại ngÆ°á»i nhÆ° chúng ta, nếu không uống thứ đó má»™t ngà y, thân thể sẽ nhanh bị phân huá»· hÆ¡n không?" ngồi xuống bên cạnh Bạch Tá», hai ngÆ°á»i gần nhÆ° chạm và o da thịt.
Bạch Tá» nhanh chóng dịch chuyển cÆ¡ thể, cùng Du Vu à tạo ra khoảng cách chà Ãt hai ngÆ°á»i ngồi lá»t.
"Ha~" Du Vu à cÆ°á»i khúc khÃch, há»i: "Cô bị cắn khi nà o?"
Má»™t lần nữa Bạch Tá» lại lá»±a chá»n im lặng.
"Tháºt sá»± khó nói chuyện," Du Vu à nghiêng ngÆ°á»i, má»™t tay đặt trên cát vá»›i thái Ä‘á»™ lÆ°á»i biếng, "Cô không lo lắng chút nà o sao? Äã ba ngà y rồi, nếu trì hoãn lâu hÆ¡n, tôi nhìn mặt mÅ©i nà y sắp bắt đầu bị loét rồi."
"Thay vì lo lắng vết thương trên mặt," Bạch TỠthản nhiên nói, "Thà lo lắng chúng ta sẽ thối rữa ở đây cho đến khi chết."
Nghe được lá»i lẽ không thÆ°Æ¡ng tiếc của Bạch Tá», Du Vu à cÆ°á»i lá»›n: "Cô tháºt đáng yêu."
Bạch Tá» lại dịch ra bên ngoà i má»™t Ãt.
"Mặc dù chúng ta sẽ thối rữa, nhÆ°ng chúng ta sẽ không chết," Du Vu à nhìn thi thể không đầu của má»™t dị nhân trôi nổi trong nÆ°á»›c, nhẹ giá»ng nói: "Trừ phi đầu của chúng ta cÅ©ng bị chặt, chỉ nhÆ° thế má»›i có thể gặp được Diêm VÆ°Æ¡ng gia má»™t lần."
Bạch Tá» há»i: "Là m sao cô biết?"
"Nói theo kinh nghiệm," Du Vu à mÆ¡ hồ nói, sau đó mỉm cÆ°á»i, "Nhóc thá» hoang, chúng ta má»›i gặp nhau lần đầu tiên, không những chúng ta là cùng má»™t loại ngÆ°á»i, mà còn sẽ cùng nhau mục nát ở đây, khá... lãng mạn phải không?"
Bạch TỠrốt cuộc nhịn không được nữa: "Du tiểu thư, cô có thói quen kỳ quái đúng không?"
Du Vu à vẫn trên mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i há»i: "Du Tâm bảo cô tá»›i phải không?"
Äá»™t nhiên nghe đến cái tên "Du Tâm", Bạch Tá» láºp tức nhá»› tá»›i cảnh tượng Du Tâm bị má»™t kiếm sắc bén cắt và o bụng, cô do dá»± hồi lâu má»›i nói: "Em gái của cô bị thÆ°Æ¡ng."
Nụ cÆ°á»i trên mặt Du Vu à láºp tức biến mất, trầm giá»ng há»i: "Cái gì bị thÆ°Æ¡ng?"
"Bụng," Bạch TỠlại bổ sung, "Bị ông lão kia dùng kiếm chém. Tôi giúp cô ấy cầm máu, nhưng máu sẽ không cầm được lâu."
Im lặng hồi lâu, Du Vu à thấp giá»ng nói: "Xú nha đầu Du Tâm đó là ngÆ°á»i thân cuối cùng của tôi ở thế giá»›i thối nát nà y." Vẻ mặt ngÆ°ng trá»ng vẫn chÆ°a phai nhạt, nhÆ°ng lá»i nói của cô đã bắt đầu trở nên ngả ngá»›n, "Nhóc thá» hoang, xem ra chúng ta không có cÆ¡ há»™i cùng thối rữa ở đây, tôi phải nhanh chóng quay lại cứu xú nha đầu đó."
Bạch Tá» Ä‘ang định nói và i câu an ủi, chợt nghe thấy bên kia đống cát truyá»n đến và i âm thanh, cô láºp tức quay đầu lại, cúi ngÆ°á»i xuống, áp lên cát, cẩn tháºn lắng nghe.
"Bạch Tá»!"
Tuy rằng chỉ có hai chữ, âm lượng cá»±c kỳ yếu á»›t, nhÆ°ng Bạch Tá» láºp tức nháºn ra thân pháºn đối phÆ°Æ¡ng.
Tiếng kêu nà y đến từ ngÆ°á»i mà cô đã thÆ°Æ¡ng nhá»› suốt mÆ°á»i năm.
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn! Ngoà i ra, Du Tâm là em hỠchứ không phải em bà con bên ngoại!
Hôm nay canh gà trÃch lá»i:
Thỉnh thoảng bạn thấy buồn thì hãy buồn má»™t lát thôi, suy cho cùng, vui cả ngà y cÅ©ng khá mệt má»i.