- Trang chủ
- Trá»i Tối
- ChÆ°Æ¡ng 18: 18: Du Vu Ã
Tác giả:
Trong Ä‘Æ°á»ng hầm, âm thanh duy nhất là tiếng th ở dốc nặng ná» của Phì Thu, cùng vá»›i hắn là Bạch Tá» dùng chân nhanh chóng xuyên qua mặt nÆ°á»›c.
Äi được khoảng mÆ°á»i phút, Phì Thu dừng lại trÆ°á»›c má»™t đống cát bên Ä‘Æ°á»ng: "Ôi không."
Hắn chiếu đèn pin lên thì thấy bức tÆ°á»ng xi măng đầu hầm đã nứt, cát Ä‘ang trượt xuống.
"Sao thế?" Bạch TỠcau mà y.
Phì Thu đến gần đống cát, lắc đầu: "NÆ¡i nà y hẳn là có má»™t cái cá»a, Ä‘i và o 10 mét, có thể đến được phòng nhốt cô gái kia.
Nhưng hiện tại, cô ấy hẳn là ...!đã bị chôn vùi."
Äá»™t nhiên, rất nhiá»u cát từ khe nứt phÃa trên trượt xuống, Phì Thu sợ đến mức chạy ra xa 5 mét: "Lão muá»™i, nếu muốn thì hãy quên Ä‘i, chúng ta nhanh chóng quay vá» Ä‘i..."
Bạch Tá» Ä‘i tá»›i má»™t cá»a thoát hiểm ở bên phải đống cát, nhìn thấy bức tÆ°á»ng xi măng bên trong cá»a cÅ©ng có vết nứt nghiêm trá»ng, nhÆ°ng chÆ°a sụp đổ.
"Con Ä‘Æ°á»ng nà y không thể Ä‘i được." Phì Thu lắc đầu.
Bạch TỠgiơ tay ra hiệu cho Phì Thu im lặng.
Bắt đầu từ hai phút trước, Bạch TỠmơ hồ nghe thấy một tiếng gõ nhẹ, tần suất không cao, nhưng vẫn chưa bị gián đoạn, cho đến bây giỠvẫn còn vang lên.
Sau khi hai ngÆ°á»i ngÆ¡ ngác đứng đó ba bốn giây, Bạch Tá» má»›i há»i: "Nghe thấy chÆ°a?"
Phì Thu vẻ mặt khó hiểu: "Hả?"
Bạch Tá» xoay ngÆ°á»i Ä‘i và o cá»a, nhÆ°ng Phì Thu lại hoảng sợ: "Lão muá»™i, nÆ¡i nà y chắc sắp sáºp rồi, đừng và o!"
"ChỠở đây." Bạch TỠcũng không quay đầu lại, chỉ nói một câu, chuẩn bị tiếp tục đi và o.
Phì Thu túm lấy tay áo Bạch Tá»: "Mạnh tiểu thÆ° sẽ giết ta, vừa rồi ngÆ°Æ¡i không nhìn thấy, Ä‘Æ°a súng cho ngÆ°Æ¡i xong cô ấy liá»n trừng mắt nhìn ta, nếu ngÆ°Æ¡i có chuyện gì thì ta và em gái phải là m sao đây?"
Bạch Tá» nghe xong có chút sá»ng sốt, Mạnh DÄ© Lam trừng mắt nhìn Phì Thu?
"Mặc dù chúng ta ở cùng nhau chÆ°a lâu," Phì Thu nghiêm túc nói, "NhÆ°ng ta có thể thấy mối quan hệ của hai ngÆ°á»i không há» Ä‘Æ¡n giản, đối vá»›i Mạnh tiểu thÆ°, ngÆ°Æ¡i chắc chắn rất quan trá»ng."
Bạch Tá» cà ng nghe cà ng bối rối, "Mối quan hệ không Ä‘Æ¡n giản" là ý gì? "Rất quan trá»ng" nghÄ©a là gì?
Cô Ä‘ang định phản bác, nhÆ°ng sau đó cô chợt nháºn ra, đối vá»›i Mạnh DÄ© Lam, cô Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên rất quan trá»ng, hÆ¡n nữa cô là má»™t món "hà ng" có thể dùng để giải cứu Lâm Khúc Vi.
Nếu Bạch Tá» xảy ra chuyện gì, rất có thể Mạnh DÄ© Lam sẽ mất Ä‘i ngÆ°á»i quan trá»ng nhất.
"Äừng lo lắng," Bạch Tá» dùng sức để mở tay Phì Thu, "Sẽ ổn thôi."
Nói xong, cô quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o, Phì Thu Ä‘ang định Ä‘uổi theo, nhÆ°ng cát sá»i lại rÆ¡i xuống đầu khiến hắn sợ đến mức lùi lại, Ä‘ang đứng yên thì phát hiện Bạch Tá» Ä‘ang ở bên trong cánh cá»a đã Ä‘i vòng qua góc khuất và biến mất.
Tiếng gõ tiếp tục vang lên, Bạch Tá» bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa phát ra âm thanh, Æ°á»›c chừng hai ba phút sau, cô dừng lại trÆ°á»›c má»™t bức tÆ°á»ng bị nứt hÆ¡n phân ná»a.
Cẩn tháºn lắng nghe khoảng bốn năm giây, Bạch Tá» má»›i có thể xác định tiếng gõ cá»a phát ra từ vết nứt trên tÆ°á»ng.
Thá»i gian không còn nhiá»u, cô giÆ¡ tay gạt và o giữa các vết nứt trên tÆ°á»ng mấy cái mà không cần suy nghÄ©, cát đá trên tÆ°á»ng chợt lăn xuống nhÆ° domino.
Bên trong bức tÆ°á»ng là má»™t lượng lá»›n cát tÃch tụ do sụp đổ, Bạch Tá» tiếp tục dùng tay không Ä‘Ã o và o, không lâu sau, cô gặp phải má»™t cảm giác má»m mại khác hẳn vá»›i đất, nhìn kỹ thì hóa ra là má»™t bà n tay.
Dù bị bùn đất bao phủ nhÆ°ng Bạch Tá» vẫn có thể nhìn thấy là n da bà n tay trắng nõn, các ngón tay thon dà i, móng tay cÅ©ng được phủ má»™t lá»›p sÆ¡n móng tay trong suốt, trên ngÆ°á»i còn Ä‘eo đồng hồ ID mà Mạnh DÄ© Lam từng nhắc đến.
Bạch Tá» nghÄ© đến chấm tròn ở khe nứt thung lÅ©ng mà cô và Mạnh DÄ© Lam phát hiện ở sở thú, sau đó Æ°á»›c tÃnh khoảng cách và phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, cô kết luáºn cô gái nà y chÃnh là "mục tiêu" mà cô và Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang tìm kiếm.
"Mục tiêu" nà y quả thực đang ở trong khe nứt thung lũng, nhưng không phải rơi từ vách đá mà là bị mắc kẹt dưới lòng đất, không thể di chuyển.
Äá»™t nhiên, nhÆ° cảm nháºn được Ä‘iá»u gì, bà n tay đó nắm chặt lấy cổ tay Bạch Tá».
Sau đó, tiếng gõ cá»a vốn có quy củ Ä‘á»™t nhiên trở nên nặng ná» hÆ¡n, ngà y cà ng nhanh hÆ¡n.
Cô gái nà y vẫn còn sống.
"Chá» má»™t chút, tôi giúp cô Ä‘Ã o hố." Bạch Tá» tay kia nhẹ nhà ng vá»— vá»— cổ tay đối phÆ°Æ¡ng, tá»±a hồ nghe được lá»i Bạch Tá» nói, cô gái nắm chặt tay Bạch Tá» rồi buông ra.
Tiếng gõ cá»a cÅ©ng dừng lại.
Bạch TỠnhìn quanh, không có dụng cụ nà o có thể đà o được, cô lại nhìn lên, phát hiện cách đó không xa trên trần nhà có một ống sắt gãy, nước liên tục phun ra.
Suy nghÄ© ná»a giây, Bạch Tá» Ä‘i tá»›i dÆ°á»›i ống sắt, má»™t chân giẫm lên cát, đứng lên, chân còn lại giẫm lên bức tÆ°á»ng nguyên vẹn còn lại.
Sau đó, cô dùng chân đạp hai bức tÆ°á»ng của lối Ä‘i và nhanh chóng leo lên trần nhà .
Tuy rằng gặp nguy hiểm, nhÆ°ng trong lòng Bạch Tá» cÅ©ng không khá»i khâm phục sá»± khéo léo của mình.
Hồi đó, cô ấy tháºm chà không thể thá»±c hiện được năm lần Ä‘á»™ng tác gáºp bụng.
NÆ°á»›c từ ống sắt trà n ra Æ°á»›t đẫm toà n thân Bạch Tá», cô ngẩng đầu lên, dùng hai tay nắm lấy thân ống rồi kéo mạnh, ống sắt hÆ¡i cong xuống.
Lúc nà y, vết nứt trên trần nhà ngà y cà ng sâu, cát sá»i trượt xuống, Bạch Tá» không dám chần chừ nữa, cô dùng hai tay nắm chặt đầu ống nÆ°á»›c, giÆ¡ chân lên, treo ngược ngÆ°á»i hÆ°á»›ng vá» phÃa giữa ống sắt, khoảnh khắc tiếp theo, thân ống láºp tức bị giẫm nát.
Bạch Tá» nắm lấy ná»a ống sắt rÆ¡i xuống đống cát sá»i.
Bá» qua vết thÆ°Æ¡ng trên lÆ°ng, Bạch TỠđứng dáºy, dùng ống sắt Ä‘áºp vỡ bức tÆ°á»ng cạnh vết nứt để là m cho cái lá»— to ra, sau đó cạo cát cho đến khi nhìn thấy vai của cô gái.
Bạch Tá» ném ống nÆ°á»›c, cúi ngÆ°á»i xuống, dùng tay không Ä‘Ã o cát sá»i quanh vai của cô gái ra, mấy chục giây sau, cô đã có thể nhìn thấy phần thân trên của cô ấy.
Bạch Tá» nÃn thở, dùng tay tăng tốc Ä‘á»™ Ä‘Ã o.
Äá»™t nhiên, cát nhanh chóng lăn xuống, để lá»™ má»™t căn phòng nhá» hẹp.
Th@n dÆ°á»›i của cô gái ấy được nhìn thấy Ä‘ang quỳ trong căn phòng nhá», không bị cát sá»i vùi lấp, tay còn lại cầm má»™t thanh gá»—, vừa rồi hẳn là cô ấy dùng nó gõ và o Ä‘Æ°á»ng ống nÆ°á»›c trong phòng để tạo ra âm thanh cầu cứu.
Bạch Tá» nắm lấy tay ngÆ°á»i ná», kéo ra khá»i khe nứt và bế cô đến lối Ä‘i đầy nÆ°á»›c.
"Du Vu �" Bạch TỠkhông chắc chắn kêu một tiếng.
Äôi mắt vẫn Ä‘ang nhắm khẽ mở ra.
Rất nhanh, đôi mắt có chút choáng váng trở nên cực kỳ rõ rà ng, sau khi cô gái thản nhiên nhìn hoà n cảnh xung quanh, sau đó nhìn chằm chằm Bạch TỠđang ngồi xổm trước mặt mình.
Bạch Tá» trong lòng kết luáºn đúng, cô gái nà y chÃnh là Du Vu Ã.
Mặc dù khuôn mặt của Du Vu à đầy bùn không thể nhìn rõ, nhưng vì lý do nà o đó, Bạch TỠluôn cảm thấy đôi mắt mà u hạt dẻ của Du Vu à giống như một con báo, nhìn chằm chằm và o cô như thể đang nhắm và o con mồi, có thể ăn sống cô trong giây tiếp theo.
"Lão muá»™i..." Tiếng kêu của Phì Thu từ xa truyá»n đến, "Nó sắp sáºp mất..."
Cùng lúc đó, phần lá»›n bức tÆ°á»ng mà Bạch Tá» vừa Ä‘Ã o đã sụp đổ nhÆ° cát lún.
Bạch Tá» không suy nghÄ© nữa, láºp tức cúi ngÆ°á»i ôm Du Vu à và o trong lòng, chạy Ä‘ua vá»›i thá»i gian tháºt nhanh vá» phÃa sau.
May mắn thay, dáng ngÆ°á»i của Du Vu à cÅ©ng gần giống Bạch Tá», cho nên cô không tốn nhiá»u công sức đã nhanh chóng ôm ngÆ°á»i chạy ra khá»i cá»a thoát hiểm.
Khoảnh khắc Phì Thu nhìn thấy Bạch TỠxuất hiện trở lại, hắn cuối cùng cũng thở phà o nhẹ nhõm.
Bạch Tá» quay ngÆ°á»i nhìn vá» phÃa sau, trong nháy mắt, hà nh lang vốn dà i đã bị cát đá sụp xuống bao phủ.
"Nà y," Ä‘á»™t nhiên, má»™t giá»ng nói nhẹ nhà ng má»m má»ng vang lên bên tai Bạch Tá», "Cảm thấy thoải mái không?"
Không biết vì sao, khi thanh âm lá»t và o tai, toà n thân Bạch Tá» Ä‘á»u nổi da gà .
Cô quay đầu lại, nhìn thấy Du Vu à trong ngá»±c hÆ¡i nheo mắt, khóe miệng hÆ¡i cong lên, nhÆ°ng vì mặt cô bị bùn đất che phủ nên Bạch Tá» nhìn không rõ biểu cảm của cô ấy, cô chỉ cảm thấy ngÆ°á»i ná» Ä‘ang nhìn mình chằm chằm vá»›i vẻ mặt kỳ lạ.
Sau đó, Bạch Tá» nhá»› tá»›i vấn Ä‘á» Du Vu à đã há»i mình, "Cảm thấy thoải mái không?"
Cảm thấy?
Cái gì cảm thấy như thế nà o?
Ãnh mắt Bạch Tá» rá»i khá»i gÆ°Æ¡ng mặt Du Vu Ã, sau đó cuối cùng cÅ©ng nháºn ra trong lúc Ä‘ang chạy trối chết, cô đã lo lắng gấp gáp đến mức không ý thức mà đặt tay lên ngá»±c Du Vu Ã.
Äến bây giá» vẫn chÆ°a dịch chuyển.
NhÆ°ng Ä‘iá»u kỳ lạ hÆ¡n nữa là Du Vu à dÆ°á»ng nhÆ° không quan tâm chút nà o, tháºm chà còn ôm chặt lấy cổ Bạch Tá» má»™t cách thân máºt.
Bạch Tá» phản ứng nhÆ° đụng phải váºt gì nóng, láºp tức cúi ngÆ°á»i đặt Du Vu à lên đống cát.
Du Vu à cÆ°á»i khúc khÃch, vẫn dùng tay ôm lấy vai Bạch Tá»: "Sợ gì chứ, Ä‘á»u là phụ nữ."
Bạch Tá» giả vá» nhÆ° không nghe thấy, kéo tay đối phÆ°Æ¡ng ra, lui vá» phÃa sau mấy bÆ°á»›c.
Bộ dạng giống hệt như Phì Thu đang tránh cát đá vừa rồi.
"Nà y," Phì Thu, ngÆ°á»i bị hai ngÆ°á»i phá»›t lá», ho nhẹ nhắc nhở, "Nên quay vá» thôi.
Vết nứt trên đỉnh đầu ngà y cà ng lớn, có lẽ sẽ sớm..."
Bạch Tá» cau mà y, quay đầu nhìn Du Vu Ã: "Cô có thể Ä‘i sao?"
Du Vu à nghiêng ngÆ°á»i vá» phÃa trÆ°á»›c, đặt má»™t tay lên đống cát, duá»—i mắt cá chân bị bầm tÃm há»i: "Cô nghÄ© thế nà o?"
Cô gái nà y mặc dù cả ngÆ°á»i hoà n toà n bẩn thỉu nhÆ°ng cách ngồi và giá»ng nói Ä‘á»u toát ra khà chất quyến rÅ© khó có thể bá» qua.
"Äể ta cõng." Nhìn thấy Bạch Tá» bất Ä‘á»™ng, Phì Thu bÆ°á»›c tá»›i muốn đỡ Du Vu à lên.
Phì Thu còn chÆ°a tá»›i gần, Du Vu à lại lên tiếng, giá»ng nói vẫn ôn hòa, nhÆ°ng lá»i nói lại khiến ngÆ°á»i ta rùng mình: "Máºp mạp, ngÆ°Æ¡i tốt nhất đừng chạm và o ta, ta sợ ta vô tình bóp ch3t ngÆ°Æ¡i."
Phì Thu đứng thẳng lại, lui vá» còn xa hÆ¡n Bạch Tá».
Du Vu à quay ngÆ°á»i lại nhìn Bạch Tá».
Bạch Tá» vẫn đứng đó không nói má»™t lá»i.
Lúc nà y, má»™t hòn đá to bằng lòng bà n tay rÆ¡i xuống trÆ°á»›c mặt Phì Thu, hắn láºp tức hoảng sợ thúc giục: "Không được, sụp tháºt rồi.
Chúng ta phải nhanh chóng rá»i Ä‘i!"
"Äúng váºy," Du Vu à đưa tay vá» phÃa Bạch Tá», "Äến đây nhanh Ä‘i."
Nhìn khuôn mặt hÆ¡i mỉm cÆ°á»i của Du Vu Ã, Bạch Tá» chợt nhá»› tá»›i Du Tâm từng dùng thà nh ngữ "già mà không kÃnh" để miêu tả chị há» mình, bây giá» xem ra còn hÆ¡n thế nữa.
Bạch Tá» cuối cùng cÅ©ng tiến lại gần mấy bÆ°á»›c, đến trÆ°á»›c mặt Du Vu à xoay ngÆ°á»i lại, ngồi xổm xuống: "Lên Ä‘i."
Du Vu à sá»ng sốt má»™t chút, sau đó mỉm cÆ°á»i leo lên vai đối phÆ°Æ¡ng.
Bạch Tá» cẩn tháºn nắm lấy đùi Du Vu Ã, để cô ghé và o lÆ°ng mình.
Cùng lúc đó, má»™t phiến đá bất ngá» rÆ¡i xuống đống cát sá»i nÆ¡i Du Vu à đang ngồi, Bạch Tá» không dám ở lại nữa, láºp tức cõng Du Vu à trên lÆ°ng, dùng hết sức chạy theo Phì Thu.
NhÆ°ng trên Ä‘Æ°á»ng có quá nhiá»u nÆ°á»›c, dù cố gắng thế nà o cÅ©ng không thể chạy nhanh được, nhÆ°ng cuối cùng há» cÅ©ng thoát xa khá»i khu vá»±c bị sáºp.
Chạy được khoảng năm phút, mặt Phì Thu Ä‘á» bừng, dÆ°á»ng nhÆ° sắp ngất Ä‘i, cuối cùng hắn bất đắc dÄ© dừng lại, đặt má»™t tay lên tÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng hầm, tiếp tục thở.
Bạch Tá» cÅ©ng dừng lại, cô vẫn chÆ°a thấy mệt mà chợt nháºn ra xung quanh mình có gì đó kỳ lạ.
"Nà y," Du Vu à trên lÆ°ng cô há»i, "Cô tên gì?"
Bạch Tá» không trả lá»i mà đi đến bên tÆ°á»ng, đặt Du Vu à xuống rồi bảo cô đứng dá»±a và o tÆ°á»ng.
Khi Du Vu à chú ý tá»›i Bạch Tá» lấy súng từ bên hông ra, cô láºp tức im lặng, chỠđợi Ä‘á»™ng thái tiếp theo của đối phÆ°Æ¡ng.
Phì Thu cÅ©ng nháºn ra Bạch Tá» có gì đó không ổn, hắn nhìn theo ánh mắt của đối phÆ°Æ¡ng, nhắm và o mặt nÆ°á»›c cách đó không xa.
Mặt nÆ°á»›c vốn yên tÄ©nh bá»—ng có gợn sóng nhẹ, Ä‘ang tiến vá» phÃa Phì Thu.
Phì Thu vốn đã hụt hÆ¡i láºp tức tái mặt, run rẩy muốn lùi lại, lúc nà y Bạch Tá» thu tay súng, lao vá» phÃa mặt nÆ°á»›c gợn sóng.
Như bắt được thứ gì đó rất lớn, "con mồi" dưới nước vùng vẫy vô cùng ác liệt, Bạch TỠbị nó kéo không ngừng lăn lộn trong nước, trong chốc lát nước bắn tung tóe khắp nơi.
Lúc nà y, Phì Thu và Du Vu à cuối cùng cÅ©ng thấy rõ ngÆ°á»i chiến đấu vá»›i Bạch Tá» hóa ra là má»™t ngÆ°á»i biến dị, nhÆ°ng có hÆ¡i khác má»™t chút, hắn ta khá»a thân, mà u da cá»±c kỳ trắng, cÆ¡ thể phủ đầy mụn nhá»t, thân thể của hắn mặc dù có vẻ ngoà i cá»±c kỳ thấp bé nhÆ°ng lại vô cùng mạnh mẽ.
Mà lúc nà y, trên bức tÆ°á»ng phÃa trên đầu ba ngÆ°á»i bắt đầu xuất hiện những vết nứt, cát đá không ngừng rÆ¡i xuống.
Bạch Tá» tay phải giữ cổ dị nhân, nghiến răng ngồi dáºy, tay trái rút súng ra, hÆ°á»›ng vá» phÃa thái dÆ°Æ¡ng của dị nhân bóp cò.
Tiếng súng vang lên, dị nhân cuối cùng cÅ©ng ngừng vùng vẫy, Bạch Tá» buông tay ra, trÆ°á»›c khi nó chìm xuống nÆ°á»›c, cô nhìn thấy trong mắt nó có con ngÆ°Æ¡i nhá» mà u trắng, lòng trắng Ä‘en nhánh nhìn cô, nó cùng dị nhân cao lá»›n trong cá»a hà ng giống hệt nhau.
Các vết nứt ngà y cà ng lá»›n, cát mịn vẫn trà n ra, nhiá»u khối xi măng vỡ tháºm chà rÆ¡i xuống nÆ°á»›c.
Du Vu à đang định Ä‘i vá» phÃa Bạch Tá» thì nhìn thấy má»™t tảng đá lá»›n Ä‘áºp và o Bạch Tá», chÆ°a kịp phản ứng thì Du Vu à đã bất ngá» bị Phì Thu kéo vá» phÃa sau, cô tránh được cát đá ở đỉnh đầu.
Gần nhÆ° ngay láºp tức, nÆ¡i ba ngÆ°á»i Ä‘ang đứng bị bao phủ bởi má»™t lượng lá»›n cát đá rÆ¡i xuống, tháºm chà chất chồng lên nhau, tạo thà nh má»™t bức tÆ°á»ng cát và đá, chắn ngang Ä‘Æ°á»ng Ä‘i.
Còn Bạch TỠthì bị chôn sống dưới cát.
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!!
Những câu nói vỠcanh gà thỉnh thoảng xuất hiện rồi biến mất: Súp gà sắp hết rồi..