- Trang chủ
- Trá»i Tối
- Chương 13: 13: Khe Nứt
Tác giả:
Trong lúc nhất thá»i, ngoại trừ tiếng Mao Mao nhai bánh quy, không còn âm thanh nà o khác.
Bạch TỠngơ ngác đứng bên gốc cây khô, nhìn Mạnh Dĩ Lam ngồi bên cạnh, cảm thấy vô cùng bối rối trước bầu không khà lạnh lẽo đột ngột nà y.
Cô tin rằng mình không há» nói gì sai hay là m Ä‘iá»u gì vượt quá giá»›i hạn.
Bằng cách nà y, chúng ta hoà n toà n có thể cắt đứt quan hệ, lẽ ra phải là má»™t câu trả lá»i hoà n hảo để đạt Ä‘iểm tối Ä‘a, lại khiến Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»™t nhiên tối sầm mặt không nói được má»™t lá»i.
Bạch Tá» tháºt sá»± rất khó hiểu, cô ấy muốn hay không muốn cô quay lại thà nh phố B? Mạnh DÄ© Lam quan tâm Ä‘ ến Ä‘iá»u gì? Tuy nhiên cô vẫn trả lá»i thà nh tháºt câu há»i, rồi lại nói dối thêm má»™t lần nữa.
Cô thực sự muốn quay lại thà nh phố B, nhưng không phải để cắt đứt quan hệ với Mạnh Dĩ Lam mà vì muốn ở bên nà ng lâu hơn một chút.
Có lẽ kỹ năng diễn xuất của cô quá kém, đối phương nhìn thấy cô đang nói dối?
Äúng lúc cô muốn nói thêm và i lá»i, nhấn mạnh rằng cô thá»±c sá»± chỉ muốn cắt đứt quan hệ, mãi mãi không liên quan gì nhau, Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»™t nhiên lấy chiếc đồng hồ từ trong cổ áo ra, nhìn má»™t chút rồi Ä‘Æ°a cho Bạch Tá».
"Tôi quên nó mất." Cô đứng dáºy vá»›i nụ cÆ°á»i yếu á»›t, nhÆ° thể bầu không khà u ám vừa rồi chÆ°a từng tồn tại.
"Mặc dù không có cách nà o để xác định vị trà trạm xăng, nhÆ°ng nó có thể hiển thị vị trà của ngÆ°á»i cÅ©ng sở hữu loại đồng hồ nà y, trong phạm vi 1 km gần đó."
Bạch Tá» cầm lấy đồng hồ, nhìn thấy trên mà n hình có chấm tròn xanh nhạt cách đó không xa: "Có lẽ là Phì Thu?" Cô chợt nhá»› tá»›i tên máºp mạp mà cô đã quên từ lâu.
Mạnh DÄ© Lam lấy súng từ bên hông ra: "Có thể là ngÆ°á»i khác."
Bạch Tá» gáºt đầu, nhÆ°ng trong lòng lại cảm thấy không vui.
Trong phạm vi 1000 mét chắc hẳn rất dá»… tìm thấy ngÆ°á»i kia.
Dù đối phÆ°Æ¡ng có là ai thì đó cÅ©ng là cÆ¡ há»™i để há» thuáºn lợi đến thà nh phố B, cÆ¡ há»™i để cắt đứt quan hệ thà nh công.
Bạch TỠâm thầm cắn răng, cô không thÃch trạng thái tinh thần hiện tại của mình.
Rõ rà ng chỉ cách đây và i chục phút cô còn vô tư chạy trong rừng như ngựa hoang.
Mà bây giá», cảm giác "không nỡ" đối vá»›i Mạnh DÄ© Lam giống nhÆ° móng vuốt của quá»· dữ, kéo cô và o vá»±c sâu đáng sợ.
Äiá»u khiến Bạch Tá» cà ng không thể chấp nháºn được là má»™t năm trÆ°á»›c cô chÆ°a bao giá» rÆ¡i và o trạng thái dây dÆ°a nhÆ° váºy.
Chẳng lẽ virus Ä‘á»™t biến có thể biến ngÆ°á»i nhiá»…m bệnh trở nên lá» má», dây dÆ°a rối rắm?
Có lẽ, chỉ có rá»i Ä‘i Mạnh DÄ© Lam, má»›i có thể thoát khá»i loại cảm xúc nà y.
NhÆ°ng ngay láºp tức, khuôn mặt của Thạch Lá»—i hiện lên trong đầu Bạch Tá», nếu tên đó lại muốn là m gì vá»›i Mạnh DÄ© Lam thì sao?
Bạch Tá» thầm nghÄ©, có lẽ trÆ°á»›c khi rá»i Ä‘i mình phải là m gì đó.
Thấy hai ngÆ°á»i há» có vẻ đã sẵn sà ng rá»i Ä‘i, Mao Mao đứng dáºy kêu lên.
Mạnh DÄ© Lam sá» sá» cái đầu trá»c của nó, há»i: "Muốn Ä‘i cùng không?"
"Cô muốn mang nó theo?" Bạch Tá» nhÃu mà y.
"Mặc dù tôi không biết là m thế nà o nó có thể sống sót," Mạnh DÄ© Lam thở dà i, "nhÆ°ng chắc chắn nó đã phải chịu Ä‘á»±ng rất nhiá»u."
Bạch Tá» chợt phát hiện ra cách Mạnh DÄ© Lam đối xá» vá»›i Mao Mao không khác gì cách cô ấy đối xá» vá»›i chÃnh mình.
Không biết vì sao, Bạch TỠlại cảm thấy tâm tình của mình cà ng kém hơn.
Mao Mao tháºm chà không thèm nhìn, nó giÆ¡ tay trái Ä‘ang cầm chăn, trèo lên vai Bạch Tá», giống nhÆ° lúc nảy không há» khách khà chút nà o quấn hai chân quanh eo Bạch Tá».
Mạnh DÄ© Lam nhÃu nhÃu mà y: "Sẽ rất mệt ah!? Äể tôi thì sao..."
"Tôi không mệt," Bạch Tá» nghiêng ngÆ°á»i, né tránh cánh tay Ä‘ang Ä‘Æ°a ra của Mạnh DÄ© Lam, "Äi thôi." Nói xong, cô cháºm rãi Ä‘i theo phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng mà đồng hồ chỉ định.
Chỉ trong và i chục giây, tâm trạng của hai ngÆ°á»i dÆ°á»ng nhÆ° hoà n toà n trái ngược.
Mặc dù rõ rà ng cảm nháºn được thái Ä‘á»™ của Bạch TỠđã thay đổi, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam cÅ©ng không có nghiên cứu sâu hÆ¡n hay cố thuyết phục cô ấy nữa, ngay lúc cô Ä‘ang định nhanh chóng Ä‘uổi theo, tầm mắt của cô Ä‘á»™t nhiên tối sầm lại.
Mạnh DÄ© Lam nhanh chóng đứng tại chá»—, bình tÄ©nh lại, đợi đến khi tình trạng ổn định hÆ¡n má»›i Ä‘uổi theo ngÆ°á»i đã Ä‘i cà ng ngà y cà ng xa.
Bạch Tá» không có chú ý đến cảnh tượng nà y, lúc nà y Ä‘iá»u cô có thể nghÄ© tá»›i chÃnh là trở vá» thà nh phố B, cà ng sá»›m cà ng tốt.
Xung quanh vẫn tối om, mặc dù đã gần sáu giá» sáng nhÆ°ng mà u sắc bầu trá»i không khác gì những gì Bạch Tá» biết lúc ná»a đêm.
CÅ©ng may chung quanh không có mùi dị nhân, Bạch Tá» cÅ©ng cố ý đẩy nhanh tốc Ä‘á»™, vá»›i tốc Ä‘á»™ nà y, không đến mÆ°á»i phút là có thể tìm được ngÆ°á»i Ä‘eo loại đồng hồ nà y.
NhÆ°ng không biết vì sao, hai ngÆ°á»i vừa bÆ°á»›c ra khá»i quảng trÆ°á»ng, Mao Mao trên lÆ°ng Bạch Tá» Ä‘á»™t nhiên nhảy xuống đất.
NhÆ° thể có má»™t con thú man rợ phÃa trÆ°á»›c, Mao Mao hà nh Ä‘á»™ng vô cùng lo lắng, dùng cánh tay trái còn lại của mình để kéo mạnh Bạch Tá» lại.
Khi nó phát hiện Bạch Tá» thá» Æ¡, nó bắt đầu kéo ống quần của Mạnh DÄ© Lam, nhÆ° muốn cô cùng nó quay lại quảng trÆ°á»ng.
"Có chuyện gì váºy?" Mạnh DÄ© Lam ngồi xổm xuống, muốn xoa đầu Mao Mao, nhÆ°ng nó lại tránh sang má»™t bên, nhe răng kéo áo khoác của Mạnh DÄ© Lam, dùng lá»±c đẩy vá» phÃa sau.
Bạch Tá» cà ng ngà y cà ng cảm thấy thái Ä‘á»™ của Mao Mao lúc nà y giống hệt nhÆ° thái Ä‘á»™ của chÃnh mình hÆ¡n má»™t năm trÆ°á»›c, ngÆ°á»i không muốn cắt đứt liên lạc vá»›i Mạnh DÄ© Lam.
Khi đó, để bảo vệ Mạnh DÄ© Lam, cô đã đẩy Thạch Lá»—i cùng quả bom tá»± chế loại nhá» xuống biển, thay và o đó, cô lại khÆ¡i dáºy sá»± ghê tởm chán ghét của Mạnh DÄ© Lam.
Mà lúc đó cô cÅ©ng không quá Ä‘au buồn, chỉ muốn giải thÃch cho cô ấy nghe toà n bá»™ câu chuyện nhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng lại phá»›t lá» cô, chỉ coi cô nhÆ° má»™t kẻ Ä‘iên.
Bạch Tá» Ä‘ang nghÄ© nhÆ° váºy, trong lòng âm thầm kinh ngạc, cô váºy mà đang phà n nà n vá» Mạnh DÄ© Lam.
Cô có quyá»n gì mà phà n nà n vá» Mạnh DÄ© Lam?
Bạch TỠlại một lần nữa chú ý tới loại tâm tình nà y xưa nay chưa từng thấy qua.
Nháºn ra được Ä‘iá»u nà y, Bạch Tá» không khá»i cảm thấy chán ghét bản thân vô cùng.
Cô láºp tức ngừng suy nghÄ©, hạ quyết tâm, bÆ°á»›c tá»›i mạnh dạng kéo tay Mao Mao ra, sau đó bảo vệ Mạnh DÄ© Lam ở phÃa sau: "Nó hẳn là không nỡ rá»i khá»i nÆ¡i nà y, nếu có cÆ¡ há»™i thì sau nà y quay lại thăm nó Ä‘i."
NhÆ° nhìn thấy sá»± cứng rắn của Bạch Tá», Mao Mao giáºn dữ hé miệng, dùng sức tát mạnh và o bụng Bạch Tá», sau đó quay Ä‘i, ôm chăn trèo lên cây bên cạnh rồi biến mất trong nháy mắt.
"Có thể nó muốn nói vá»›i chúng ta Ä‘iá»u gì đó." Mạnh DÄ© Lam ngẩng đầu lên, tìm kiếm bóng dáng Mao Mao.
Bạch Tá» xoay ngÆ°á»i tiếp tục Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c: "Cái đó không quan trá»ng."
Bất quá chỉ là má»™t kẻ mất trÃ, có gì đáng để quan tâm?
Mạnh DÄ© Lam nhìn theo bóng lÆ°ng Bạch Tá», cau mà y, cuối cùng không nói thêm gì nữa, im lặng Ä‘i theo.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i không bao lâu, gió Ä‘á»™t nhiên mạnh lên, thÃnh giác của Bạch Tá» bị ảnh hưởng, không thể phán Ä‘oán được xung quanh có ngÆ°á»i biến dị hay không, nên Ä‘i cháºm lại.
VÆ°á»n thú rất rá»™ng, sau khi hai ngÆ°á»i rá»i khá»i quảng trÆ°á»ng, vẫn Ä‘i bá»™ trong vÆ°á»n thú hÆ¡n mÆ°á»i phút, biển báo bên Ä‘Æ°á»ng đã chuyển từ khu Ä‘á»™ng váºt sang khu vá»±c của các loà i chim.
Hệ thống định vị trên đồng hồ còn thô sÆ¡, không thể Ä‘o chÃnh xác khoảng cách giữa há» và chiếc đồng hồ kia, nhÆ°ng may mắn thay chiếc đồng hồ kia dÆ°á»ng nhÆ° không há» di chuyển.
Cả hai ngÆ°á»i từng bÆ°á»›c má»™t im lặng Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c, cà ng ngà y cà ng rá»i xa quảng trÆ°á»ng, gió cà ng lúc cà ng mạnh, vị trà của há» vá»›i chấm kia ngà y cà ng trùng khá»›p, nhÆ°ng và o lúc nà y, há» buá»™c phải dừng lại.
Không phải vì mệt má»i hay vì có dị nhân ở gần, mà vì không có Ä‘Æ°á»ng Ä‘i nữa.
Sau khi Bạch Tá» và Mạnh DÄ© Lam Ä‘i qua má»™t khu rừng nhá» chuyên nuôi Ä‘Ã Ä‘iểu, há» bất ngá» phát hiện ra mình Ä‘ang đứng trên má»™t vá»±c thẳm, nói chÃnh xác hÆ¡n là há» Ä‘ang đứng ở rìa má»™t thung lÅ©ng tách giãn dà i và sâu.
Dấu chấm còn lại hiển thị trên đồng hồ là ở thung lÅ©ng rạn nứt bên dÆ°á»›i hai ngÆ°á»i há».
"Nhìn xem." Bạch TỠchiếu đèn pin trên khẩu súng ngắn và o hướng cách đó không xa.
Mạnh DÄ© Lam quay lại thì thấy má»™t cá»a hà ng mua sắm hai tầng nằm ở rìa vách đá, nhÆ°ng khi hai ngÆ°á»i đến gần hÆ¡n thì phát hiện chỉ còn lại ná»a phÃa trÆ°á»›c, bao gồm cả lối và o cá»a hà ng, còn ná»a sau nằm trong thung lÅ©ng tách giãn, trên vách đá ở phÃa bên kia.
Hai ngÆ°á»i không cần suy nghÄ© quá nhiá»u cÅ©ng có thể suy ra rằng thung lÅ©ng tách giãn nà y không phải là cảnh quan thiên nhiên được hình thà nh bởi sá»± phân hạch địa chất từ ​​hà ng trăm tháºm chà hà ng ngà n năm trÆ°á»›c, mà là má»™t cảnh tượng bị chia cắt kỳ lạ chỉ má»›i xuất hiện gần đây.
Hai ná»a cá»a hà ng là bằng chứng.
Cá»a kÃnh của cá»a hà ng bị vỡ, trên đó có rất nhiá»u vết máu.
Bạch TỠđứng ở cá»a dùng đèn pin soi và o trong cá»a hà ng: "Bên trong chắc không có ngÆ°á»i đâu, tôi..." Äang nói thì phát hiện Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang lảo đảo bên cạnh mình nhÆ° sắp ngất Ä‘i, cô nhanh chóng Ä‘Æ°a tay ra ôm lấy cô ấy.
"Sao váºy?" Bạch Tá» kéo Mạnh DÄ© Lam tá»›i gốc cây đối diện cá»a hà ng.
Mạnh DÄ© Lam hÃt sâu má»™t hÆ¡i, dá»±a lÆ°ng và o thân cây, nhẹ giá»ng nói: "Có lẽ là hạ Ä‘Æ°á»ng huyết má»™t chút."
"Từ chiá»u hôm qua đến giá» cô vẫn chÆ°a ăn gì," Bạch Tá» quay lại nhìn cá»a hà ng nói, "Tôi và o xem có gì ăn được không."
Vừa quay ngÆ°á»i Ä‘i, Mạnh DÄ© Lam đã bắt lấy tay cô: "Tôi Ä‘i cùng cô."
"Cô ngồi xuống đi," Bạch TỠgiơ tay đặt lên vai Mạnh Dĩ Lam, ép cô ấy ngồi xuống, "Tôi sẽ quay lại ngay."
Mạnh DÄ© Lam muốn nà i nỉ Ä‘i cùng cô, lại phát hiện ngay cả sức mở miệng cÅ©ng không có, chỉ có thể ngồi dÆ°á»›i gốc cây nhìn Bạch Tá» nhanh chóng Ä‘i đến cá»a tiệm, dùng báng cầm súng Ä‘áºp vỡ mảnh kÃnh còn sót lại trên cá»a, thân hình gầy gò cúi xuống cẩn tháºn bÆ°á»›c và o trong.
Sau khi bóng dáng của Bạch Tá» dần biến mất, cÆ¡n buồn ngủ Ä‘á»™t nhiên bao trùm lấy cô, Mạnh DÄ© Lam nhắm mắt lại, ngay láºp tức chìm và o giấc ngủ sâu.
Má»™t ná»a còn lại của cá»a hà ng hiển nhiên đã lâu không có ngÆ°á»i ghé qua, phủ đầy đất cát, nhÆ°ng Ä‘iá»u khiến Bạch Tá» thất vá»ng chÃnh là , rõ rà ng đây là má»™t cá»a hà ng bán thú nhồi bông.
Trên kệ chất đầy Ä‘á»™ng váºt đồ chÆ¡i đủ kÃch cỡ, đặc biệt là ở trung tâm cá»a hà ng, có má»™t con gấu lá»›n cao hÆ¡n cả ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, ngây thÆ¡ nhìn chằm chằm Bạch Tá», nhÆ° thể Ä‘ang cẩn tháºn xin lá»—i vì trong cá»a hà ng không có thức ăn.
Gió liên tục thổi qua khe hở trong cá»a hà ng, Bạch Tá» phải cúi xuống để đứng vững.
Vừa định lục soát quầy tÃnh tiá»n, cô vô tình đá phải má»™t váºt gì đó má»m má»m.
Thứ đó bị Bạch TỠđá xuống dưới quầy, cô chưa kịp nhìn kỹ thì tiếng nhạc lớn đột nhiên vang lên.
Trong hoà n cảnh nhÆ° váºy, báºt nhạc má»™t cách ngạo mạn chẳng khác gì tìm cái chết.
Bạch TỠvội và ng nằm xuống đất, thò tay xuống quầy lấy thứ đó ra.
Äó là má»™t con gấu trúc búp bê mà u Ä‘á», tiếng nhạc chói tai phát ra từ nó.
Bạch Tá» vá»— mạnh và o đầu nó, tiếng nhạc láºp tức dừng lại.
Sau đó, cô nhanh chóng quay lại cá»a nhìn Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang ngồi dÆ°á»›i gốc cây, nhắm mắt nghỉ ngÆ¡i.
Bạch Tá» lại nhìn xung quanh, cẩn tháºn lắng nghe, ngoại trừ tiếng gió, xung quanh hoà n toà n yên tÄ©nh, tá»±a hồ âm nhạc vừa rồi không có gì hấp dẫn.
Bạch TỠthở phà o nhẹ nhõm, sau đó quay lại quầy bắt đầu tìm đồ ăn.
Lục lá»i hồi lâu, cuối cùng cô cÅ©ng tìm được má»™t miếng bánh quy nén từ sâu trong ngăn kéo, cô vui mừng cầm lên vừa định lao vá», nhÆ°ng khi ngẩng đầu nhìn ra ngoà i cá»a sổ, cô chợt nÃn thở.
Mạnh Dĩ Lam đang ngủ, không biết từ lúc nà o mở mắt ra, nhưng sắc mặt tái nhợt, có vẻ hoảng hốt.
Cách đó không xa, má»™t thân ảnh rất cao lá»›n Ä‘ang dá»±a và o má»™t thân cây nhá».
Dá»±a và o tÆ° thế còng lÆ°ng, vết thÆ°Æ¡ng thối rữa, trông giống nhÆ° má»™t dị nhân, nhÆ°ng cao hÆ¡n những dị nhân mà Bạch Tá» từng gặp trÆ°á»›c đó, cao Ãt nhất 2 mét, cÆ¡ bắp cÆ°á»ng tráng tr@n trụi hoà n toà n lá»™ ra ngoà i.
Lúc nà y nó Ä‘ang chống đỡ thân cây, cúi đầu nhìn xung quanh, Bạch Tá» bá»—ng nhiên dá»±ng tóc gáy, nó lại có thể nhìn thấy đồ váºt!
Bạch Tá» bá»—ng nhá»› lại Mao Mao lo lắng kéo cô và Mạnh DÄ© Lam nhÆ° thế nà o trÆ°á»›c khi rá»i khá»i quảng trÆ°á»ng, có lẽ con quái váºt khổng lồ cao 2 mét chÃnh là con quái váºt mà Mao Mao sợ hãi.
Dị nhân cá»±c cao Ä‘á»™t nhiên tiến vá» phÃa trÆ°á»›c hai bÆ°á»›c, nhịp tim của Bạch Tá» lệch má»™t nhịp má»—i khi nó di chuyển.
Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang ngồi dÆ°á»›i gốc cây bên cạnh dị nhân, chỉ cần cô gây ra má»™t chút tiếng Ä‘á»™ng hoặc dị nhân Ä‘á»™t nhiên quay đầu lại, nó sẽ láºp tức tìm tá»›i Mạnh DÄ© Lam và xé xác cô thà nh từng mảnh.
truyện tiên hiệp hay
Mạnh Dĩ Lam cong ngón trỠđể lên cò súng, cố gắng giơ súng lên nhưng không thể cỠđộng vì sợ hãi.
Dị nhân cháºm rãi quay đầu lại, lúc nó sắp nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam bên cạnh thì Bạch TỠđã hét lên: "Nà y!"
Dị nhân láºp tức xoay ngÆ°á»i lao vá» phÃa cá»a hà ng.
Không giống nhÆ° Bạch Tá» cẩn tháºn Ä‘i qua cá»a kÃnh bị vỡ, tên nà y vênh váo mở cá»a tiệm, bÆ°á»›c thẳng đến trÆ°á»›c mặt Bạch Tá», Bạch Tá» láºp tức giÆ¡ súng ngắn bắn và o ngá»±c nó.
Äá»™ng lượng tức thá»i khiến dị nhân bị hất văng ra xa 3 mét, ngã xuống đất, ngay cả đồ chÆ¡i ở cá»a ra và o và cá»a sổ phÃa sau cÅ©ng văng tung tóe, nhÆ°ng sau đó, Bạch Tá» nhìn thấy vết thÆ°Æ¡ng đẫm máu do đạn bắn của dị nhân nhanh chóng là nh lại.
Bạch TỠlại bóp cò, mới phát hiện không còn viên đạn nà o.
Dị nhân lại đứng lên, tức giáºn gầm lên vá»›i Bạch Tá», Ä‘á»™t nhiên Ä‘Æ°a tay chá»™p lấy khẩu súng ngắn, ném ra xa mấy mét.
Bạch Tá» quả quyết xoay ngÆ°á»i chạy vá» phÃa vách đá, phÃa sau dị nhân Ä‘uổi theo.
Lúc nà y Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang đứng ngoà i cá»a tiệm, lo lắng giÆ¡ súng lên nhÆ°ng không thể bắn được vì sợ trúng phải Bạch Tá».
Gió cà ng lúc cà ng mạnh, Bạch TỠđứng ở rìa vách đá, cô quay ngÆ°á»i lại, bắt gặp ánh mắt của dị nhân cao 2 mét, lúc nà y cô má»›i nhìn rõ mặt nó.
Không giống nhÆ° những dị nhân mà cô gặp trÆ°á»›c đây, là n da của nó dÆ°á»ng nhÆ° mắc bệnh bạch tạng, đầy những vết sẹo rỉ mủ, đôi mắt của nó tháºm chà còn kỳ lạ hÆ¡n, vá»›i con ngÆ°Æ¡i trắng nhá» và lòng trắng lại mà u Ä‘en, Bạch Tá» cảm thấy, thứ đứng trÆ°á»›c mặt không phải là dị nhân do con ngÆ°á»i Ä‘á»™t biến mà cô gặp phải trÆ°á»›c đó, nó là má»™t con quái váºt thá»±c sá»±.
Äá»™t nhiên, tiếng súng vang lên, trên trán dị nhân xuất hiện má»™t lá»— máu.
Bạch Tá» quay đầu lại, phát hiện Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang đứng ở cá»a tiệm, Ä‘Æ°a tay cầm súng hÆ°á»›ng vá» phÃa quái váºt.
NhÆ°ng Bạch Tá» chÆ°a kịp nói gì thì đã thấy dị nhân lại lắc lÆ° cÆ¡ thể, sau đó, vết thủng trên trán nó là nh lại và biến mất nhÆ° có phép thuáºt, chỉ để lại má»™t chút vết máu.
DÆ°á»ng nhÆ° không há» hấn gì, quái váºt biến dị lại lao tá»›i, lần nà y Bạch TỠđã sẵn sà ng chuẩn bị ôm nó cùng lăn ra khá»i vách đá.
Ngay lúc đó, cô nghe thấy tiếng "goo" phát ra từ phÃa trên đầu mình.
Bạch Tá» láºp tức ngẩng đầu, phát hiện má»™t bóng dáng quen thuá»™c.
Mao Mao, lẽ ra đã phải rá»i Ä‘i từ lâu, không biết từ lúc nà o xuất hiện trên tầng hai của cá»a hà ng, nó dùng chân nắm lấy thanh thép khổng lồ nhô ra từ bức tÆ°á»ng vỡ, sau đó duá»—i cánh tay trái còn lại của nó vá» phÃa Bạch Tá» bên nà y.
Dị nhân Ä‘ang chuẩn bị lao và o Bạch Tá», trong nháy mắt, Bạch Tá» nhảy lên, nắm lấy tay trái của Mao Mao, nghiến răng nghiến lợi leo lên tầng hai.
Sau đó láºp tức quay ngÆ°á»i lại, đúng lúc nhìn thấy dị nhân ở tầng má»™t nhảy lên không trung, Bạch Tá» lại nhảy xuống, giẫm mạnh lên tấm lÆ°ng còng của nó.
Khoảnh khắc tiếp theo, quái váºt biến dị cao 2 mét loạng choạng bị ngã vá» phÃa trÆ°á»›c, rÆ¡i xuống vá»±c sâu.
Tiếng gầm kh ủng bố nhỠdần, Bạch TỠngồi phệt xuống đất, nhìn khe nứt thung lũng tối tăm, thở hổn hển.
PhÃa sau có tiếng bÆ°á»›c chân gấp gáp, nhÆ°ng rất nhanh sau đó đã dừng lại cách đó không xa.
Bạch Tá» quay ngÆ°á»i lại, phát hiện Mạnh DÄ© Lam đứng bất Ä‘á»™ng ở bên hà ng kệ, nhìn thẳng và o mình.
Tuy không có ánh sáng, nhưng Bạch TỠcó tầm nhìn ban đêm tốt vẫn có thể nhìn rõ khuôn mặt cứng ngắc của đối phương.
"Tôi tìm được bánh quy nén," Bạch Tá» ngồi dÆ°á»›i đất, yếu á»›t lấy bánh quy từ trong túi quần ra, sau đó ngẩng đầu nhìn Mao Mao trên tầng hai, "Mặc dù ngÆ°Æ¡i đã láºp được thà nh tá»±u to lá»›n, nhÆ°ng ta không thể cho ngÆ°Æ¡i chiếc bánh quy nà y."
Mao Mao bĩu môi, cầm lấy một con vịt bông nhỠmà u và ng bên cạnh, nhét và o miệng, miễn cưỡng cắn một cái.
Bạch Tá» quay đầu lại nhìn Mạnh DÄ© Lam, nhÆ°ng ngÆ°á»i kia vẫn bất Ä‘á»™ng, nhÆ° thể đã biến thà nh má»™t pho tượng đá.
Nhá»› tá»›i đối phÆ°Æ¡ng bị hạ Ä‘Æ°á»ng huyết, Bạch Tá» vá»™i và ng đứng dáºy, nhÆ°ng chÆ°a bÆ°á»›c được hai bÆ°á»›c, Mạnh DÄ© Lam bá»—ng nhiên khẩn trÆ°Æ¡ng nói: "Không được qua đây."
Bạch Tá» láºp tức cứng Ä‘á» tại chá»—, trong lòng lại co rút thà nh má»™t má»› há»—n Ä‘á»™n.
Mặc dù Mạnh DÄ© Lam thá» Æ¡ nói bốn chữ đó vá»›i giá»ng Ä‘iệu cá»±c kỳ cứng rắn, nhÆ°ng Bạch Tá» vẫn có thể nghe rõ rà ng thanh âm rung Ä‘á»™ng mà đối phÆ°Æ¡ng không thể che giấu khi nói.
Mạnh Dĩ Lam khóc..