- Trang chủ
- Trá»i Tối
- Chương 12: 12: Không Giống Nhau
Tác giả:
TrÆ°á»›c mắt hai ngÆ°á»i, thế giá»›i lẽ ra phải tối Ä‘en nhÆ° má»±c, lại thá»±c sá»± trà n ngáºp ánh sáng dịu nhẹ đầy mà u sắc.
Lúc đầu, há» nghÄ© rằng chúng là những chiếc đèn được sắp xếp nhân tạo, nhÆ°ng sau khi kiểm tra kỹ hÆ¡n, há» phát hiện ra đây là ánh sáng đến từ nhiá»u loà i thá»±c váºt lạ chÆ°a được biết đến, ngoại trừ những cây "bồ công anh khổng lồ" phát ra ánh sáng xanh mà há» từng gặp trÆ°á»›c đó, thì còn có những dây leo trên cây phát ra ánh sáng mà u hồng, những chùm cá» dại có Ä‘iểm nhấn mà u xanh nhạt má»c trên mặt đất, còn có rất nhiá»u bông hoa mà u cam nhá» bồng bá»nh giữa đám cá» dại.
Cho dù đó là vòng quay ngá»±a gá»—, xe trà sữa hay tháºm chà là ki-ốt bán kem, tất cả Ä‘á»u được bao quanh bởi những loà i thá»±c váºt kỳ lạ nà y.
Một cơn gió thổi qua, tất cả ánh đèn nhấp nháy, mà u sắc sặc sỡ đan xen, sáng chói cả mắt Bạch TỠvà Mạnh Dĩ Lam.
Nếu kết hợp vá»›i âm nhạc thì sẽ chẳng khác gì má»™t công viên giải trà vẫn còn mở cá»a.
Ảo ảnh tuyệt vá»i khiến Mạnh DÄ© Lam vô thức hạ tay cầm súng xuống, cô Ä‘i theo Bạch Tá», từng bÆ°á»›c má»™t Ä‘i đến vòng quay ngá»±a gá»— ở trung tâm khu vui chÆ¡i.
Mạnh DÄ© Lam không khá»i tiến lại gần dây leo treo trên vòng Ä‘u ngá»±a, cô phát hiện váºt phát sáng trên dây leo là má»™t chất liệu có lông, giống nhÆ° lông tÆ¡ của mèo Ragdoll hoặc xúc tu của má»™t loại côn trùng nà o đó, Ä‘ang từ từ vặn vẹo trong không khà nhÆ° thể còn sống.
Không giống nhÆ° Mạnh DÄ© Lam, Bạch Tá» quay đầu lại, ánh mắt cô táºp trung ở nÆ¡i khác.
Ãnh sáng hồng nhạt phản chiếu trên khuôn mặt Mạnh DÄ© Lam, khiến khuôn mặt luôn lạnh lùng hai ngà y nay trở nên kiá»u diá»…m hÆ¡n má»™t chút.
Mái tóc Ä‘uôi ngá»±a vốn được buá»™c cao có chút lá»™n xá»™n do vừa rồi vô tình bị trượt, và i sợi tóc xoăn buông dá»c xuống trán, hÆ¡i che Ä‘i đôi mắt hoa Ä‘Ã o Ä‘ang cẩn tháºn nhìn dây leo phÃa dÆ°á»›i.
Sống mũi cao, đôi môi nà ng hơi nhẹ cong lên, nhìn rất đẹp mắt.
Ãnh mắt Bạch Tá» tá»±a nhÆ° dán chặt và o mặt Mạnh DÄ© Lam, cô cÅ©ng không chú ý tá»›i việc đối phÆ°Æ¡ng quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt của cô.
Mạnh DÄ© Lam ho khan má»™t tiếng, Bạch Tá» chợt tỉnh táo lại, lúng túng quay đầu lại, cứng ngÆ°á»i, hoà n toà n mất Ä‘i tÆ° thế nhà n nhã trÆ°á»›c đó, thay và o đó là căng thẳng đến chóp mÅ©i cÅ©ng toát mồ hôi.
Không hiểu sao Mạnh DÄ© Lam lại không khó chịu vá»›i hà nh vi nhìn cô say đắm của Bạch Tá», trái lại cảm thấy có chút buồn cÆ°á»i, tháºm chà không khá»i cÆ°á»i thầm.
Hai má Bạch Tá» nóng bừng, cô gãi gãi cổ, nhìn chằm chằm và o dây leo trÆ°á»›c mặt, giả vá» tò mò há»i: "Ở thà nh phố B cÅ©ng có những thá»±c váºt phát sáng nà y à ?"
Mạnh DÄ© Lam gáºt đầu, vừa nhìn lúm đồng tiá»n do xấu hổ mà mÃm môi của Bạch Tá», vừa nói nhá»: "Tôi có nghe nói, nhÆ°ng chÆ°a từng nhìn thấy, bởi vì chÃnh phủ sẽ cá» ngÆ°á»i đặc biệt đến dá»n dẹp những thá»±c váºt Ä‘á»™t biến nà y."
Äá»™t nhiên, từ cái cây lá»›n phÃa sau vang lên âm thanh quen thuá»™c của cà nh lá Ä‘ung Ä‘Æ°a.
Mạnh DÄ© Lam láºp tức xoay ngÆ°á»i, dứt khoát giÆ¡ súng lên nhắm và o không trung.
Lần nà y, dÆ°á»›i ánh sáng đầy mà u sắc ảo giác xung quanh, cô cuối cùng cÅ©ng nhìn thấy má»™t bóng ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi xổm trên cà nh cao nhất của cây đại thụ.
ChÆ°a kịp nhìn kỹ, bóng ngÆ°á»i đó Ä‘á»™t nhiên nhanh nhẹn nhảy sang cà nh cây khác, Mạnh DÄ© Lam láºp tức nắm lấy cò súng, lại bị Bạch Tá» bên cạnh chặn lại.
NhÆ°ng Bạch Tá» cÅ©ng không có giải thÃch nhiá»u, ngược lại ngẩng đầu gá»i thân ảnh: "Mao Mao!"
NhÆ° để đáp lại, bóng ngÆ°á»i đó "goo~" má»™t tiếng, sau đó liên tục nhảy vá» phÃa trÆ°á»›c, trong nháy mắt cách xa Mạnh DÄ© Lam và Bạch Tá».
"Cô trÆ°á»›c cứ đứng đây, tôi sẽ quay lại ngay." Bạch Tá» nhẹ nhà ng nói xong rồi Ä‘i theo bóng ngÆ°á»i đó, hÆ°á»›ng tá»›i lối ra của khu vui chÆ¡i.
Mạnh DÄ© Lam lại má»™t lần nữa tức giáºn trÆ°á»›c hà nh vi của Bạch Tá», cô cầm súng cố chấp Ä‘i theo.
NhÆ° thể Ä‘ang cố tình Ä‘Æ°a hai ngÆ°á»i Ä‘i đâu đó, Mao Mao sẽ dừng lại sau khi nhảy được má»™t khoảng nhất định, đợi hai ngÆ°á»i Ä‘uổi kịp rồi tiếp tục nhảy vá» phÃa trÆ°á»›c.
Ngay sau đó, há» theo Mao Mao ra khá»i sân chÆ¡i, sau khi bÆ°á»›c ra khá»i cổng, há» nhìn thấy má»™t khung cảnh hoà n toà n khác so vá»›i trÆ°á»›c đó.
TrÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i là má»™t dãy chuồng thú bằng sắt, được chia thà nh năm sáu cái lồ ng bằng sắt, những cái chuồng chứa đầy những loại thá»±c váºt vừa rồi ở sân chÆ¡i Ä‘ang phát ra ánh sáng, nhÆ°ng thứ mà chúng chiếu sáng lại không phải là má»™t chuyến Ä‘i giải trà thú vị, mà là má»™t bá»™ xÆ°Æ¡ng Ä‘á»™ng váºt mà u trắng.
Từ tÆ° thế của những bá»™ xÆ°Æ¡ng, có thể suy ra khung cảnh của những con váºt nà y trÆ°á»›c khi chết, chúng nằm ở giữa chuồng hoặc nằm gần mép, tuy khác nhau nhÆ°ng Ä‘á»u lá»™ ra má»™t loại tuyệt vá»ng do không thể chống lại cái chết.
Không khó để tưởng tượng rằng má»™t năm trÆ°á»›c, sau khi toà n bá»™ vÆ°á»n thú rÆ¡i và o há»—n loạn, con ngÆ°á»i đã bá» chạy và bá» mặc những con thú nà y chết trong lồ ng.
Có lẽ cảm giác tuyệt vá»ng nà y quá chán nản nên cả Bạch Tá» và Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»u im lặng.
Äặc biệt là Bạch Tá».
NhÆ°ng Ä‘iá»u cô Ä‘ang nghÄ© đến không phải là loại lòng trắc ẩn nhÆ° "Ä‘á»™ng váºt chết Ä‘i tháºt đáng thÆ°Æ¡ng." Bạch Tá» cảm thấy mình không xứng đáng vá»›i lòng trắc ẩn vượt trá»™i mà con ngÆ°á»i dà nh cho những Ä‘á»™ng váºt báºc thấp.
Cô chỉ cảm thấy con thú nà y rất giống mình.
"Bạch Tá»?" Mạnh DÄ© Lam nhìn vẻ mặt âm trầm của Bạch Tá», trong lòng hÆ¡i bất an.
Bạch Tá» không trả lá»i, cô không nhịn được mà đến gần má»™t chiếc lồ ng sắt, bên trong có má»™t bá»™ xÆ°Æ¡ng giống nhÆ° má»™t con hổ lá»›n nằm cạnh mép chuồng, má»™t chi trÆ°á»›c vẫn thò ra ngoà i lồ ng sắt, nhÆ° thể trÆ°á»›c khi chết, nó Ä‘ang cố gắng vÅ©ng vẫy thoát khá»i cái lồ ng đã nhốt nó bấy lâu nay.
Kể từ khi gặp lại Mạnh DÄ© Lam ngà y hôm qua, Bạch Tá» dÆ°á»ng nhÆ° đã hoà n toà n quên mất cuá»™c sống từng gây áp lá»±c cho cô đến mức tá»± tá» má»™t năm trÆ°á»›c.
NhÆ°ng bây giá», nhìn những bá»™ xÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c mặt, cô không hiểu sao lại nhá»› đến khoảnh khắc ngồi bên lá» Ä‘Æ°á»ng, dùng miệng hút thẳng sợi bún trong bát, còn vô tình bị nghẹn là m đổ cả tô bún xuống đất.
Äó là cuá»™c đấu tranh cuối cùng của cô trÆ°á»›c khi quyết định tá»± sát.
"A," Bạch Tá» ngồi xổm xuống trÆ°á»›c chuồng, cÆ°á»i nhẹ vá»›i bá»™ xÆ°Æ¡ng trắng, "Vô dụng thôi, là m sao ngÆ°Æ¡i có thể trốn thoát được đâu."
Không hiểu sao nhìn Bạch Tá» nhÆ° váºy, trong lòng Mạnh DÄ© Lam có cảm giác chua xót, nhÆ°ng cô chÆ°a kịp nói chuyện thì cách đó không xa đã vang lên tiếng Mao Mao nhảy lên cây.
Bạch Tá» dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘á»™t nhiên trở vá» hiện thá»±c từ má»™t thế giá»›i khác, cô quay lại nhìn Mạnh DÄ© Lam, đôi mắt cô trong veo, không còn chút u ám ngá»™t ngạt vừa rồi.
Nhìn thấy Mao Mao sắp biến mất khá»i tầm mắt của hai ngÆ°á»i, Bạch TỠđứng dáºy há»i: "Chúng ta có nên tiếp tục Ä‘i theo không?"
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, Bạch Tá» cẩn tháºn lắng nghe những âm thanh xung quanh, sở dÄ© cô tá»± tin Ä‘i theo Mao Mao đến đây là vì cô chÆ°a bao giá» nghe thấy bất kỳ Ä‘á»™ng thái nà o của ngÆ°á»i biến dị.
Mạnh DÄ© Lam nhìn vết sẹo quanh mắt trái của Bạch Tá», suy nghÄ© hai giây rồi gáºt đầu.
Cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u ngầm gác lại cảnh tượng vừa rồi, Ä‘i vòng qua chuồng thú, theo Mao Mao đến má»™t nÆ¡i thoáng đãng hÆ¡n.
Há» sá» dụng đèn pin nhá» trên súng để quan sát cẩn tháºn xung quanh, nÆ¡i nà y trông giống nhÆ° má»™t quảng trÆ°á»ng nhá», không có cây phát sáng mà là cá» thân dà i dà y cao đến thắt lÆ°ng, má»c ra từ các vết nứt trên sà n xi măng.
Ở trung tâm quảng trÆ°á»ng có má»™t gốc cây khô cá»±c kỳ to lá»›n, Mao Mao Ä‘ang ngồi xổm trên cà nh cao nhất của cây khô.
Bạch Tá» Ä‘i phÃa trÆ°á»›c, cẩn tháºn gạt đám cá» dà i sang má»™t bên, dẫn Mạnh DÄ© Lam đến gần cái cây khô.
Khi sắp đến gần thân cây, hai ngÆ°á»i phát hiện ra phÃa sau đám cá» dà i dà y đặc xuất hiện má»™t gò đất to lá»›n, nói chÃnh xác thì đó hẳn là má»™t bá»™ xÆ°Æ¡ng khổng lồ được chôn trong gò đất.
Cái nà y khác hoà n toà n vá»›i bá»™ xÆ°Æ¡ng trong chuồng vừa rồi, nhÆ°ng nó có má»™t đặc Ä‘iểm cá»±c kỳ dá»… nháºn biết, hai chiếc ngà khổng lồ dà i và cong mà u trắng.
Äây là má»™t con voi.
PhÃa sau hai chiếc ngà có má»™t sợi xÃch sắt dà y buá»™c và o xÆ°Æ¡ng cổ voi, đầu còn lại buá»™c và o má»™t thân cây đã chết khô.
PhÃa trên hai ngÆ°á»i lại có má»™t chuyển Ä‘á»™ng khác, có má»™t bá»™ lông phủ chăn nhảy xuống cà nh cây phÃa dÆ°á»›i.
Má»™t lúc sau, nó lại trèo xuống thân cây, nhÆ°ng lại đứng sau gốc cây, nghiêng cái đầu tròn đầy cảnh giác nhìn hai ngÆ°á»i.
Mạnh DÄ© Lam ngay láºp tức nháºn ra sinh váºt mà Bạch Tá» gá»i là "Mao Mao", đây là má»™t con Ä‘Æ°á»i Æ°Æ¡i cái sắp trưởng thà nh bị gãy cánh tay phải, tay trái nó Ä‘ang cầm má»™t túi ngô sấy ăn liá»n rá»—ng.
Bạch Tá» từ trong túi quần móc ra má»™t tấm bảng tròn mà u bạc, vừa giải thÃch vá»›i Mạnh DÄ© Lam, vừa Ä‘Æ°a tấm bảng tròn cho Mao Mao: "Vừa rồi tôi Ä‘ang ở ngoà i nhà vệ sinh, trÆ°á»›c khi cô Ä‘i ra, tôi đã gặp phải tiểu gia hoả nà y, nó nhất định là thú nuôi bị nhốt, được gá»i là Mao Mao."
Sau khi nghe thấy tên mình, Mao Mao gãi đầu vá»›i mái tóc thÆ°a thá»›t, sau đó đặt má»™t tay xuống đất và di chuyển đến chân Bạch Tá».
NhÆ°ng nó cÅ©ng không nháºn lấy tấm thẻ tròn mà quấn chặt chăn xung quanh, vung gói ngô sấy rá»—ng trong tay vá» phÃa Bạch Tá».
"Hết rồi." Bạch TỠmóc túi quần ra.
Mao Mao vốn còn khá xấu hổ, Ä‘á»™t nhiên nhe ​​răng, dùng tay vá»— nhẹ bụng Bạch Tá», sau đó quệt miệng, rầu rÄ© tá» vẻ không vui.
Mạnh Dĩ Lam đứng sau lưng Bạch TỠtiến lên hai bước, lấy từ trong túi ra một gói nhỠbánh quy loại nén đưa cho Mao Mao.
Mao Mao hai mắt sáng lên, nó nhấc mông tá»›i trÆ°á»›c mặt Mạnh DÄ© Lam, không chút khách sáo nháºn lấy bánh quy nén, dùng chân khéo léo xé mở túi bánh, sau đó xoay ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i chá»— ngà voi.
Chỉ thấy nó bẻ đôi chiếc bánh quy, đặt má»™t ná»a bên cạnh chiếc ngà voi, cạnh đó còn có má»™t và i miếng ngô sấy ăn liá»n.
Sau đó, Mao Mao ngồi xổm xuống tá»±a lÆ°ng và o cặp ngà và thưởng thức ná»a cái bánh còn lại.
Hà nh vi nà y khiến Bạch TỠvà Mạnh Dĩ Lam bối rối không hiểu tại sao.
Äá»™t nhiên, Bạch Tá» tá»±a hồ nhìn thấy cái gì, cô nhẹ nhà ng Ä‘i đến thân cây khô, giÆ¡ tay gạt đám dây leo trên đó sang má»™t bên, lá»™ ra thứ gì đó tá»±a nhÆ° được đóng Ä‘inh và o thân cây.
Mạnh DÄ© Lam Ä‘i phÃa sau Bạch Tá», nhìn thấy đó là má»™t bức ảnh bá»c nhá»±a dÃnh đầy bụi.
Bạch Tá» lấy tay áo lau bụi, nhìn thấy trong ảnh má»™t con voi bị xÃch cạnh thân cây, trên đầu có má»™t con Ä‘Æ°á»i Æ°Æ¡i ngồi, trên cổ Ä‘eo má»™t chiếc huy chÆ°Æ¡ng bạc.
Rõ rà ng con Ä‘Æ°á»i Æ°Æ¡i chÃnh là Mao Mao, còn con voi giỠđã trở thà nh bá»™ xÆ°Æ¡ng trên mặt đất.
Mạnh DÄ© Lam nhìn bức ảnh, có chút cảm giác tim má»i nhừ.
"Cô nên giữ lại bánh quy." Bạch Tá» không há» cảm Ä‘á»™ng trÆ°á»›c tình bạn giữa Ä‘Æ°á»i Æ°Æ¡i và voi, cô chỉ nhìn thấy Mạnh DÄ© Lam trong mắt cô, "Cái con khỉ nà y đã sống trong tá»± nhiên được má»™t năm, hẳn nó phải biết nÆ¡i nà o có đồ ăn, nhÆ°ng ngược lại cô từ tối qua đến giá» chÆ°a ăn gì cả."
"ÄÆ°á»i Æ°Æ¡i thuá»™c loà i vượn lá»›n, không phải khỉ," Mạnh DÄ© Lam sá»a lại, sau đó lắc đầu, "Tôi không đói, cô cÅ©ng chÆ°a ăn mà ?" Nói xong, cảm thấy có chút chá»™t dạ quay đầu Ä‘i, vì chuyện nà y đã vạch trần sá»± tháºt là cô đã nhìn chằm chằm Bạch TỠở trạm xăng.
Bạch TỠhoà n toà n không chú ý tới sự xấu hổ của đối phương: "Tôi và cô không giống nhau."
"Thế nà o lại không..." Mạnh DÄ© Lam vốn muốn phản bác, nhìn thấy tay áo bị trầy xÆ°á»›c của Bạch Tá» láºp tức im lặng.
Bạch Tá» quay đầu lại, phát hiện Mạnh DÄ© Lam kinh ngạc nhìn chằm chằm khuá»·u tay mình: "Sao váºy?"
Mạnh DÄ© Lam không trả lá»i, cô mở tay áo bị trầy xÆ°á»›c của Bạch Tá» ra, vết thÆ°Æ¡ng dÃnh máu Ä‘á» tÆ°Æ¡i đã biến mất.
"Vết thÆ°Æ¡ng của cô ở đâu?" Mạnh DÄ© Lam không thể tin há»i.
Bạch Tá» cúi đầu, bình tÄ©nh nói: "á»’, tôi khá»i rồi."
Mạnh DÄ© Lam tức giáºn: "Cái gì mà Ồ, tôi khá»i rồi? Rõ rà ng là nó..." Trá»±c tiếp biến mất a!
Lúc nà y Mao Mao trèo lên lưng Bạch TỠnhư một chiếc ba lô khổng lồ.
Nó tá»±a đầu và o vai phải của Bạch Tá», nhai bánh quy trong miệng, tò mò nhìn chằm chằm Mạnh DÄ© Lam.
Ãnh mắt của ngÆ°á»i nà y và con vượn khiến Mạnh DÄ© Lam kìm nén má»i thắc mắc trong lòng, cho dù bị dị nhân cắn, cô ấy vẫn có thể sống má»™t cuá»™c sống bình thÆ°á»ng, váºy tại sao cô lại phải quan tâm Ä‘ ến vết thÆ°Æ¡ng Ä‘ang biến mất?
Bạch TỠnói đúng, cô ấy và cô không giống nhau.
Mạnh DÄ© Lam hÃt má»™t hÆ¡i, nhá» giá»ng nói: "Chúng ta phải quay vá»."
"Trở lại trạm xăng?" Bạch TỠvẫn cúi đầu nhìn ống tay áo bị trầy xước cùng và i vết máu trên khuỷu tay.
"Từ đây Ä‘i bá»™ vá» thà nh phố B còn phải mất ba ngà y," Mạnh DÄ© Lam giải thÃch, "NhÆ°ng đồ đạc Ä‘i Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u ở trạm xăng.
Nếu chúng ta không quay vỠlấy thì chúng ta sẽ không đi được bao lâu..."
Nói đến đây, Mạnh Dĩ Lam lại nghĩ đến vết máu đã biến mất.
Liệu bây giá» Bạch Tá» có thá»±c sá»± cần "ngÆ°á»i há»™ tống"? Ai Ä‘ang há»™ tống ai? NgÆ°á»i cần quay lại trạm xăng không phải là Bạch Tá» mà là chÃnh cô, phải không?
Dù sao, cô vẫn phải nhanh chóng quay lại thà nh phố B, cố gắng giải cứu Lâm Khúc Vi trong vòng một tháng.
Nhưng Bạch TỠlại không phản đối việc quay lại trạm xăng: "Chúng ta cách trạm xăng không xa, chỉ là không biết phương hướng mà thôi."
Mạnh DÄ© Lam hÃt sâu má»™t hÆ¡i, tá»±a hồ kiệt sức và chán nản ngồi xuống dÆ°á»›i gốc cây khô: "Tôi không mang máy liên lạc theo."
Không có thiết bị liên lạc thì không cách nà o xác định được phương hướng của cây xăng, nhưng Mạnh Dĩ Lam cũng không phải chán nản vì chuyện nà y.
Nhìn sắc mặt tái nhợt của Mạnh DÄ© Lam, Bạch Tá» nhẹ nhà ng an ủi cô, có chút xấu hổ: "Không sao đâu, nÆ¡i nà y mặc dù đã bị bá» hoang má»™t năm, nhÆ°ng dù sao cÅ©ng là vÆ°á»n thú, gần đây chắc chắn có rất nhiá»u biển chỉ Ä‘Æ°á»ng."
Mạnh DÄ© Lam lắc đầu: "HÆ¡n ná»a năm trÆ°á»›c, khu vá»±c nà y xuất hiện má»™t băng nhóm chuyên ăn cÆ°á»›p ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, bá»n chúng đã phá bá» tất cả biển báo hÆ°á»›ng dẫn cùng biển báo giao thông."
Bạch TỠim lặng, không biết nên nói cái gì.
"Lần cuối cùng tôi đến sở thú là khoảng bảy tám năm trÆ°á»›c," Mạnh DÄ© Lam bắt đầu nói vá» bản thân mình, "Äó là để viết báo cáo vá» việc ngược đãi hổ trong sở thú."
Bạch TỠim lặng đứng đó, chăm chú lắng nghe.
Mao Mao nhảy ra khá»i lÆ°ng Bạch Tá» và ngồi cạnh Mạnh DÄ© Lam, dá»±a và o thân cây, tiếp tục ăn bánh quy trong miệng.
"Con hổ bị nhốt trong má»™t cái chuồng không đầy ba mét vuông," Mạnh DÄ© Lam tiếp tục bình tÄ©nh nói: "Tôi ngồi trÆ°á»›c chuồng ba tiếng, nó Ä‘i loanh quanh trong chuồng ba tiếng, tôi có thể cảm nháºn được ná»—i Ä‘au khổ vì bị mắc kẹt."
Bây giá» Bạch TỠđã không còn là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng nữa, trở lại thà nh phố B, tiếp xúc vá»›i nhiá»u ngÆ°á»i hÆ¡n chỉ có thể mang đến cho Bạch Tá» nhiá»u rắc rối hÆ¡n.
Äá»™t nhiên, Mạnh DÄ© Lam quay đầu lại nhìn Bạch Tá»: "Cô có muốn quay lại thà nh phố B không?"
Bạch Tá» không trả lá»i ngay, cô cúi đầu.
DÆ°á»ng nhÆ° đã Ä‘oán trÆ°á»›c được, Mạnh DÄ© Lam nâng khoé môi Ä‘ang định mở miệng thì nghe thấy Bạch Tá» nói: "Tôi muốn quay vá»."
Mạnh DÄ© Lam kinh ngạc há miệng, còn chÆ°a kịp há»i cái gì, Bạch Tá» lại ngẩng đầu lên, đôi mắt trong veo, cÆ°á»i nói: "NhÆ° cô đã nói, Ä‘Æ°a tôi vá» thà nh phố B, giúp tôi ổn định chá»— ở, bằng cách nà y, chúng ta sẽ có thể cắt đứt hoà n toà n mối quan hệ."
Những lá»i nà y vốn là phát ra từ miệng Mạnh DÄ© Lam, nhÆ°ng không hiểu sao, chÆ°a đầy má»™t ngà y sau, cô lại cảm thấy ngá»™t ngạt chỉ vì nghe lại những lá»i nà y..