- Trang chủ
- Trá»i Tối
- Chương 10: 10: Kiến Cà ng
Tác giả:
Tuy rằng trên mặt Bạch Tá» có vết sẹo khủng khiếp, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam lại cảm thấy nụ cÆ°á»i của đối phÆ°Æ¡ng vừa trong sáng vừa thuần khiết, khiến cô sá»ng sốt trong giây lát, gần má»™t năm nay cô chÆ°a từng trải qua cảm giác bị "ánh sáng chiếu rá»i" nhÆ° thế nà y.
Thạch Lá»—i hoà n toà n không chú ý đến bầu không khà kiá»u diá»…m giữa hai ngÆ°á»i, há»i: "CÆ¡ há»™i gì?"
Sau khi lấy lại tinh thần, Mạnh DÄ© Lam có chút lúng túng quay đầu nhìn Thạch Lá»—i và Hoa tá»·, bà y tá» suy nghÄ© của mình: "Những dị nhân nà y mặc dù không thể nhìn thấy, nhÆ°ng thÃnh giác của chúng rất nhạy cảm.
Nếu dị nhân cuốn lấy bá»n há», chúng ta hãy táºn dụng cÆ¡ há»™i nà y trốn thoát..."
Hoa tá»· không đồng ý vá»›i kế hoạch nà y: "Chìa khóa còng tay ở trên ngÆ°á»i tên máºp, trốn kiểu gì?"
Mạnh DÄ© Lam chÆ°a kịp trả lá»i, Bạch TỠđã cá» Ä‘á»™ng chân, sợi dây gai quấn quanh láºp tức lá»ng ra.
Những ngÆ°á»i khác im lặng, Bạch Tá» bình tÄ©nh nói: "Vừa rồi tôi khoanh chân lại, nhÆ°ng hắn không trói chặt."
Äá»™t nhiên, có tiếng cá»a sắt mở ra, Bạch Tá» láºp tức vặn vẹo chân, sợi dây láºp tức trở vá» trạng thái ban đầu.
Nghe tiếng bÆ°á»›c chân đến gần, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u căng thẳng, chỉ có Mạnh DÄ© Lam cau mà y, vẻ mặt cá»±c kỳ bất an, hoà n toà n mất Ä‘i vẻ hÆ°ng phấn khi nhìn Bạch Tá» vừa rồi.
A Bản và Phì Thu trở lại, ngÆ°á»i đầy máu, trông rất khác.
A Bản sắc mặt lạnh lùng, còn lá»™ ra chút biểu cảm khốn đốn, Phì Thu thì mặt tái nhợt, thân thể run rẩy, tá»±a hồ nhÆ° hồn lìa khá»i xác.
"Các ngÆ°á»i nhìn tôi là m gì?" A Bản ngáp má»™t cái, thần sắc không rõ rà ng mỉm cÆ°á»i nhìn bốn ngÆ°á»i ngồi dÆ°á»›i đất, "Sao không nhanh Ä‘i ngủ Ä‘i? Ngà y mai nhất định phải lên Ä‘Æ°á»ng đúng không?"
Thấy những ngÆ°á»i khác không lên tiếng, Thạch Lá»—i run rẩy nói: "Chúng ta vừa nghe được má»™t tiếng Ä‘á»™ng, hình nhÆ°...!có ngÆ°á»i biến dị Ä‘i tá»›i hÆ°á»›ng nà y, hÆ¡n nữa còn có nhiá»u hÆ¡n má»™t tên."
A Bản Ä‘ang thay quần áo dừng lại, sau đó thá» Æ¡ vặn cổ: "Gần đây có cạm bẫy rất nhiá»u, chúng không qua được."
"Cạm bẫy chỉ có thể tạm thá»i là m khó bá»n há», nhÆ°ng không có cách nà o giết bá»n há»," Bạch Tá» nhắc nhở, "Tiếng kêu của những ngÆ°á»i đó sẽ thu hút cà ng nhiá»u dị nhân."
A Bản nhìn Bạch Tá», ngạc nhiên thấy cô gái lầm lì nà y Ä‘á»™t nhiên nói nhiá»u lá»i, sau đó tặc lưỡi "cháºc cháºc", mặc quần áo và o xong, gãi đầu không kiên nhẫn: "Váºy cô nghÄ© chúng ta nên là m thế nà o? Bắn bá»n chúng chỉ là m chúng im lặng trong má»™t hoặc hai giá», lãng phà đạn..."
Hoa tá»· cÆ°á»i nói: "Chặt đầu bá»n chúng.
Chẳng phải ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i giá»i nhất trong việc nà y sao?"
Má»i ngÆ°á»i có chút lo lắng nhìn A Bản, sợ hắn sẽ tức giáºn trÆ°á»›c lá»i nói của Hoa tá»·.
Äá»™t nhiên, bên ngoà i nhà có tiếng "rầm" vang lên.
"Cái bẫy...!đã được kÃch hoạt." Phì Thu lo lắng mở mắt.
A Bản nhặt khẩu súng ngắn, bÆ°á»›c nhanh đến cá»a sổ có ván che, nhìn qua khe hở nhÆ°ng không thấy gì.
Hắn quay lại, trầm ngâm nhìn Hoa tá»·, sau đó quay sang há»i Phì Thu: "Ta cùng ngÆ°Æ¡i giải quyết, là m được không?"
"A?" Vừa má»›i thay đồ dÃnh máu, Phì Thu vẫn còn sá»ng sốt, không còn sức lá»±c để hiểu lá»i A Bản nói.
"Không phải Hoa tá»· nói," A Bản ném con dao găm vừa chặt đầu Mã thúc cho Phì Thu, "Chặt đầu của bá»n chúng, nếu không chúng không thể im lặng."
Phì Thu nghiêng ngÆ°á»i né tránh con dao, nhÆ° sắp ngất Ä‘i: "Äại ca Æ¡i, tôi tháºt sá»± không chịu nổi nữa rồi..."
A Bản có chút bá»±c bá»™i cau mà y, quay đầu nhìn những ngÆ°á»i bị trói.
"Nà y," Hoa tá»· khuôn mặt đầy máu nở má»™t nụ cÆ°á»i, "Thả ta Ä‘i cho, thế nà o?"
A Bản nhÆ°á»›ng mà y trầm ngâm nói: "Äúng, ngÆ°Æ¡i là đô váºt của Ä‘á»™i cấp tỉnh.
Mình ngÆ°Æ¡i có thể chá»i ba tên." Sau đó hắn ta gáºt đầu nhÆ° chợt hiểu ra: "Nếu ta thả ngÆ°Æ¡i ra, ngÆ°Æ¡i nhất định sẽ chặt đầu ta trÆ°á»›c tiên, nếu đầu ta bị chặt thì sẽ rất thú vị." A Bản nhìn Thạch Lá»—i, cÆ°á»i há»i: "Không phải sao?"
Thạch Lá»—i láºp tức quay đầu lại, không dám nhìn thẳng và o A Bản, run giá»ng nói: "A! ta...ta không mạnh lắm..."
A Bản chế nhạo Thạch Lá»—i, quay đầu nhìn Bạch Tá».
Äá»™t nhiên, Mạnh DÄ© Lam nói: "Äể tôi Ä‘i." Cô liếc nhìn chân Bạch Tá», vô cùng lo lắng A Bản sẽ phát hiện sợi dây gai căn bản không buá»™c chặt.
"Tôi Ä‘i." Bạch Tá» cÅ©ng láºp tức nói.
"Äúng váºy, thả Bạch Tá» Ä‘i!" Thạch Lá»—i láºp tức đồng ý, "Äừng nhìn nà ng gầy yếu, nà ng chỉ má»™t cái đẩy liá»n mạnh mẽ nhÆ° váºy đẩy ta xuống biển!"
"Mạnh tiểu thÆ°," A Bản mỉm cÆ°á»i nói, nhÆ° Ä‘ang xem má»™t vở kịch hay, "Cô là bà chủ của chúng tôi, chuyện nà y không nên là m phiá»n cô." Hắn quay lại nhìn Bạch Tá», "Cô Ä‘i."
Sắc mặt Mạnh DÄ© Lam có chút bối rối: "Tôi trả tiá»n, tôi có quyá»n quyết định..."
"Khi là ngÆ°á»i trả tiá»n, cô nên là m phần việc của mình là trả tiá»n mà thôi," A Bản nhắm mắt lại, kiên nhẫn giải thÃch, "Việc gì cÅ©ng đừng nhúng tay và o."
Lúc nà y, Phì Thu Ä‘ang dá»±a và o tÆ°á»ng nghiến răng nghiến lợi đứng dáºy: "Tháºt ra tôi cÅ©ng không sao, chúng ta cứ hai ngÆ°á»i Ä‘i."
A Bản không nói gì mà nhÆ°á»›ng mà y nhìn Phì Thu nhÆ° Ä‘ang dò xét hắn, cuối cùng, Phì Thu cúi đầu, không dám phản đối nữa, ngoan ngoãn ngồi xổm xuống, chuẩn bị cởi trói cho Bạch Tá».
Mạnh Dĩ Lam lo lắng ngăn cản: "ChỠđã..."
"Trực tiếp kéo ra ngoà i." A Bản nheo mắt lại.
Phì Thu dừng tay, quay đầu lại nghi hoặc há»i: "Kéo cô ấy ra?"
"Ta không muốn mạo hiểm mạng sống của mình chỉ để cắt đầu những tên dị nhân Ä‘á»™t biến đó," A Bản lắc đầu, "Nếu chúng không thể ngáºm miệng lại, hãy nhét và o miệng chúng, khi chúng đã no, sẽ dừng la hét lại, Ãt nhất có thể chống chá»i cho đến khi chúng ta thức dáºy."
Phì Thu không thể tin được nhìn A Bản: "à ngươi là dùng cô ấy để..." là m mồi cho dị nhân ăn?
Mạnh DÄ© Lam nghiêm túc nhắc nhở: "NhÆ° ngÆ°Æ¡i đã nói, nhân đôi số tiá»n để Ä‘Æ°a chúng tôi đến thà nh phố B an toà n!"
"á»’, bà chủ Mạnh," A Bản thở dà i xin lá»—i, "Tháºt ra, xác của Mã thúc có thể được là m mồi ăn, nhÆ°ng chúng tôi vừa ném ông ta xuống con mÆ°Æ¡ng hôi hám phÃa sau, chúng tôi thá»±c sá»± không muốn gặp rắc rối vá»›t ông ta lên..
" mắt hắn ta sáng lên nói: "Tôi sẽ giảm giá cho cô 10%.
Tôi mua cô ấy, tôi sẽ cứu cả mạng sống của chúng ta.
Äó không phải là má»™t việc tốt sao?"
"Äể ta cho dị nhân ăn chẳng phải sẽ hợp khẩu vị hÆ¡n sao?" Hoa tá»· vặn cổ xen và o.
A Bản bÄ©u môi: "Con Ä‘Æ°á»ng trở vá» thà nh phố B còn dà i, hiện tại, trÆ°á»›c tiên dùng những ngÆ°á»i yếu nhất."
NgÆ°á»i yếu nhất - Bạch Tá» hÆ¡i nhếch môi, dù là má»™t năm trÆ°á»›c hay má»™t năm sau, thứ hạng mạnh yếu của cô trong xã há»™i vẫn ổn định nhÆ° váºy.
"Không..." Phì Thu lắc đầu phản đối.
A Bản chÄ©a súng thẳng và o thái dÆ°Æ¡ng của Phì Thu: "Váºy thì ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i là m mồi cùng vá»›i cô ấy.
Dù sao ngươi ăn và o cũng no bụng hơn cô ta."
Phì Thu nhăn mặt đỠbừng vì lo lắng, như thể sắp khóc tới nơi.
"Äừng tranh cãi nữa, nhanh Ä‘Æ°a tôi đến đó Ä‘i." Bạch Tá» bình tÄ©nh đến lạ thÆ°á»ng.
Mạnh Dĩ Lam mở to mắt với vẻ không thể tin nổi.
Bạch Tá» quay đầu lại, nhìn cô đầy ẩn ý, ​​Mạnh DÄ© Lam láºp tức hiểu được ý tứ trấn an cô của Bạch Tá».
Mạnh Dĩ Lam không còn cách nà o khác ngoà i nhắm mắt lại, cắn răng buộc mình không được nói nữa.
"Tháºt xin lá»—i, muá»™i muá»™i..." Phì Thu run giá»ng nói, cúi xuống bế Bạch Tá» lên, hắn tin rằng phÆ°Æ¡ng pháp nà y có thể thể hiện sá»± "tôn trá»ng" của hắn đối vá»›i vị cứu tinh của mình hÆ¡n là "kéo".
Äiá»u khiến Phì Thu ngạc nhiên là mặc dù Bạch Tá» từ lâu đã được cho là có trá»ng lượng rất nhá», nhÆ°ng không ngá» rằng nó lại nhẹ đến mức quá đáng, nhÆ° má»™t chiếc chăn bông má»ng nhẹ và bồng bá»nh.
Chăn bông loại mà ngÆ°á»i ta khoác lên ngÆ°á»i để chống rét, đây là má»™t sản phẩm giữ ấm rất thông dụng, rõ rà ng nó mang lại sá»± ấm áp cho con ngÆ°á»i, nhÆ°ng lại vì quá má»ng nên bị bá» qua.
A Bản đầy khiêu khÃch nhìn Mạnh DÄ© Lam, sau đó cầm khẩu súng ngắn thong thả Ä‘i theo Phì Thu.
Sau khi ba ngÆ°á»i rá»i Ä‘i, cá»a sắt đóng lại, Mạnh DÄ© Lam láºp tức cá» Ä‘á»™ng thân thể, nghiến răng nghiến lợi bò vá» phÃa nồi sắt nấu nÆ°á»›c bên tÆ°á»ng.
Ngoà i cá»a, cÆ¡n gió buốt giá lúc trÆ°á»›c đã dừng lại từ lúc nà o không hay.
A Bản cầm khẩu súng ngắn, dùng chiếc đèn pin nhá» lắp trên nòng súng chiếu sáng rồi cẩn tháºn bÆ°á»›c ra ngoà i.
Phì Thu ôm lấy Bạch Tá», cháºm rãi Ä‘i theo.
Ba ngÆ°á»i lặng lẽ Ä‘i đến má»™t cái bẫy cách trạm xăng hÆ¡n 10 mét, trong má»™t bụi cây nà o đó, má»™t dị nhân thân hình to lá»›n bị mắc bẫy, hắn liá»u mạng giãy giụa, nhìn thấy ngÆ°á»i tá»›i, hắn cà ng gầm lá»›n hÆ¡n, mãnh liệt hÆ¡n.
A Bản bảo Phì Thu đặt Bạch Tá» dÆ°á»›i má»™t gốc cây, hai ngÆ°á»i cầm súng, Ä‘i lang thang trong khu vá»±c, há» cÅ©ng tìm thấy má»™t cái bẫy khác cÅ©ng dÃnh má»™t dị nhân - hắn ta Ä‘ang nằm ngá»a trong hố, má»™t và i chiếc gai xuyên qua từ phÃa sau, thoát ra khá»i bụng.
Mặc dù váºy, những tên dị nhân vẫn vung tay bừa bãi, phát ra những tiếng gầm đáng sợ.
Ngoà i ra, dÆ°á»ng nhÆ° không có thêm ngÆ°á»i biến dị nà o xuất hiện.
"Ngươi nói không sai," A Bản chống nạnh đứng ở hố trước nói, "Tiếng kêu nà y quá lớn, không nói đến dị nhân, rất có thể sẽ hấp dẫn dã thú ở gần đây."
Phì Thu li3m môi, vì cứu Bạch Tá» hắn trÆ¡ trẽn thuyết phục: "Tháºt ra cÅ©ng không ồn à o lắm, chúng ta quên Ä‘i..."
"Nói cho ta biết," A Bản tự nhủ và bắt đầu lên kế hoạch cho hà nh động tiếp theo của mình, "Chúng ta nên cắt ngang eo của cô ấy, chia cho hai bên ăn, hay trực tiếp đem tứ chi của cô ấy chặt đứt..."
Phì Thu nhắm mắt lại, hắn đã bị lá»i nói và hà nh Ä‘á»™ng của A Bản ép đến mức suy sụp.
"ChỠmột chút." Bạch TỠvốn vẫn im lặng nãy giỠđột nhiên lên tiếng.
"Tháºt xin lá»—i," A Bản rút dao ra Ä‘o vòng eo và bụng của Bạch Tá», " không có tÆ° cách bà y tá» quan Ä‘iểm của mình."
"Trước khi ngươi mổ ta ra," Bạch TỠtiếp tục lẩm bẩm, "Ngươi phải bóp cổ ta cho đến chết.
Nếu không, tiếng hét của ta rất có thể sẽ thu hút một lượng lớn dị nhân trong quá trình mổ, bởi vì ta đặc biệt sợ đau.
Hơn nữa, mặc dù súng ngắn có ống giảm thanh nhưng ta khuyên ngươi không nên dùng súng, dù sao ngươi cũng đã vì ta mà giảm giá cho Mạnh tiểu thư 10%, bây giỠlại tốn thêm một viên đạn, không đáng."
A Bản cau mà y thở dà i: "NgÆ°Æ¡i tháºt đúng là phiá»n toái", sau đó vá»— vá»— vai Phì Thu, "Mau lên."
"Tôi không thể...!tôi..." Phì Thu lùi lại và i bước, cơ thể run rẩy như cái sà ng.
"Äồ hèn!" A Bản chá»i rủa, treo khẩu súng ngắn ra sau lÆ°ng, cố gắng ngồi lên eo Bạch Tá».
Hắn vừa cúi xuống, Bạch Tá» liá»n lắc chân, sợi dây thừng láºp tức lá»ng ra, giây tiếp theo, cô nhấc chân đá mạnh và o phần th@n dÆ°á»›i của A Bản.
A Bản ngã xuống đất, Bạch TỠlại duỗi chân đá khẩu súng ngắn xuống hố.
"Mà y...con khốn hôi hám..." A Bản nằm dÆ°á»›i đất, che lấy phần th@n dÆ°á»›i của mình, hét và o mặt Phì Thu: "Lý Phì Thu! Äẩy nó xuống!"
Phì Thu đứng cách đó mấy bước cũng tỉnh táo lại, hắn lo lắng đến mức đổ mồ hôi đầm đìa, bộ quần áo sạch sẽ vừa thay cũng ướt đẫm mồ hôi.
"Lý Phì Thu!" A Bản lại gầm lên bất chấp cơn đau dữ dội.
Sau đó Phì Thu mới hoảng sợ giơ súng, chĩa súng và o A Bản.
A Bản bị ánh đèn pin trên súng là m chói mắt, không thể tin được há»i: " NgÆ°Æ¡i Ä‘ang là m gì váºy?!"
Phì Thu lắc đầu: "Äừng, đừng ép buá»™c ta..."
Tay hắn run lên, không thể bóp cò.
Bạch TỠnhanh chóng di chuyển cơ thể, giơ chân lên đá và o lưng A Bản một lần nữa, cố gắng đá hắn ta và o cái bẫy.
NhÆ°ng A Bản cảnh giác, nhịn Ä‘au, quỳ xuống, tránh khá»i chân Bạch Tá», mắng Phì Thu: "Lý Phì Thu! Äồ khốn nạn!"
Lúc nà y, má»™t bóng ngÆ°á»i lao vá» phÃa A Bản, sau đó "Ầm má»™t tiếng", đầu A Bản bị Ä‘áºp mạnh, thân thể Ä‘á»™t nhiên ngã xuống đất.
Bạch Tá» quay ngÆ°á»i lại phát hiện ngÆ°á»i tá»›i chÃnh là Mạnh DÄ© Lam, tuy tay vẫn bị còng nhÆ°ng lòng bà n tay đã nắm chặt cán nồi sắt, liên tục Ä‘áºp thân nồi vá» phÃa A Bản đã bị đánh bất tỉnh trÆ°á»›c đó.
"Äẩy hắn...!xuống..." Bạch Tá» thở hổn hển nhắc nhở.
Mạnh DÄ© Lam dÆ°á»ng nhÆ° đã tỉnh lại, giÆ¡ chân lên đạp A Bản và o bẫy, chiếc gai sắt xuyên qua sau đầu A Bản, giế t chết hắn ta trong nháy mắt.
Cổ A Bản vừa chạm và o miệng dị nhân, ngay sau đó liá»n vang lên tiếng cắn nhÆ° sói gặm thịt.
Mạnh DÄ© Lam quay ngÆ°á»i lại nhìn Phì Thu Ä‘ang cầm súng, không cần suy nghÄ©, cô giÆ¡ chiếc nồi sắt lên bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa hắn, nhÆ°ng trÆ°á»›c khi Mạnh DÄ© Lam kịp ra tay, Phì Thu đã bị dá»a chết, cảm thấy choáng váng ngồi liệt trên mặt đất.
"Súng của hắn không có đạn." Bạch TỠnói với Mạnh Dĩ Lam.
Phì Thu cúi đầu nhìn khẩu súng trong tay, như thể vừa nghe thấy ảo mộng.
Lúc nà y Mạnh DÄ© Lam má»›i xua tan cÆ¡n tức giáºn trên mặt, đánh rÆ¡i chiếc nồi sắt, không nói má»™t lá»i, cúi ngÆ°á»i lấy chiếc chìa khóa treo trên thắt lÆ°ng của Phì Thu, nhanh chóng mở còng tay, sau đó quay ngÆ°á»i lại, mở còng tay của Bạch Tá».
"Cô vá» nhà trÆ°á»›c giúp bá»n há» mở còng tay Ä‘i." Bạch Tá» nói xong, bÆ°á»›c nhanh Ä‘i tá»›i bẫy ráºp, bá»™ dáng nhÆ° muốn nhảy và o.
Mạnh DÄ© Lam kinh ngạc há»i: "Cô muốn là m gì?"
"Lấy súng lên." Bạch Tá» nói, không há» quay đầu lại, nhảy xuống hố giẫm lên bụng A Bản, vừa tránh được những mÅ©i nhá»n trong hố.
Dị nhân Ä‘ang táºp trung hút máu A Bản, không có phản ứng gì vá»›i Bạch Tá» nhảy xuống.
Mạnh DÄ© Lam chạy đến miệng hố, thấy Bạch TỠở trong vẫn ổn nên quay ngÆ°á»i chạy và o nhà .
Nhìn hai ngÆ°á»i vá»™i vã di chuyển trÆ°á»›c mặt, Phì Thu đầu óc trống rá»—ng, mãi đến khi nghe thấy tiếng gầm rú từ trong rừng truyá»n đến, hắn má»›i hoà n hồn lại.
Bạch TỠđã sá»›m nghe thấy tiếng dị nhân đến gần, Ãt nhất cÅ©ng phải hÆ¡n chục ngÆ°á»i, cô cầm lấy khẩu súng ngắn nhanh chóng bò ra khá»i hố, không chút do dá»± giÆ¡ tay bóp cò, má»™t phát đánh bay bá»n chúng.
Sau đó quay ngÆ°á»i lại hét lá»›n vá»›i Mạnh DÄ© Lam, ngÆ°á»i đã giúp Hoa tá»· và Thạch Lá»—i cởi còng tay, Ä‘ang định Ä‘i ra ngoà i: "Äóng cá»a lại!"
Mạnh DÄ© Lam mÆ¡ hồ nhìn thấy trong ánh sáng có và i dị nhân Ä‘ang lao vá» phÃa Bạch Tá», cô kinh ngạc đến mức không kịp phản ứng, Thạch Lá»—i ở phÃa sau đã nháºn ra có gì đó không đúng, láºp tức kéo Mạnh DÄ© Lam và o nhà , khóa cá»a lại.
Phì Thu núp ở phÃa sau Bạch Tá», cúi ngÆ°á»i nhặt chiếc nồi sắt mà Mạnh DÄ© Lam đánh rÆ¡i sau đó đứng dáºy, ngẩng đầu đã phát hiện Bạch Tá» Ä‘ang chạy và o sâu trong rừng, suy nghÄ© ná»a giây, Phì Thu dùng hết sức lá»±c vung chiếc nồi lên không trung, ba dị nhân trÆ°á»›c mặt láºp tức bị đánh ngã xuống đất, sau đó hắn ta chạy nhÆ° Ä‘iên vá» phÃa Bạch Tá».
Chuyển Ä‘á»™ng của hai ngÆ°á»i đã thu hút sá»± chú ý của tất cả các dị nhân, há» lao vá» phÃa Bạch Tá» và Phì Thu nhÆ° má»™t cÆ¡n thủy triá»u.
Mạnh DÄ© Lam Ä‘ang theo dõi má»i chuyện qua khe cá»a sổ, mÃm môi, sau đó quay ngÆ°á»i lấy má»™t khẩu súng lục từ trong túi Mã thúc ra, nhÆ°ng bị Hoa tá»· ngăn lại: "Cô Ä‘iên à ?!"
Mạnh DÄ© Lam đẩy Hoa tá»· ra, không chút do dá»± mở cá»a lao vá» hÆ°á»›ng Bạch Tá» và Phì Thu rá»i Ä‘i.
Trong bóng tối, hai ngÆ°á»i đã biến mất từ ​​lâu, ngay cả dị nhân truy Ä‘uổi cÅ©ng biến mất, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam vẫn dá»±a và o trá»±c giác mà chạy vá» phÃa trÆ°á»›c, giống nhÆ° má»™t con kiến cà ng trong biển chết vô táºn, dùng hết sức lá»±c bÆ¡i vá» phÃa trÆ°á»›c.
Không biết chạy bao lâu, thấy mệt quá không chạy nổi, Mạnh Dĩ Lam giảm tốc độ chạy một chút, nhưng vẫn không chịu dừng lại.
DÆ°á»ng nhÆ° má»™t khi cô dừng lại, cô sẽ đánh mất thứ gì đó không bao giá» lấy lại được.
Trong khu rừng vốn yên tÄ©nh, Ä‘á»™t nhiên vang lên má»™t tiếng gầm quen thuá»™c, Mạnh DÄ© Lam láºp tức giÆ¡ súng lên chỉ vá» hÆ°á»›ng phát ra âm thanh, trong ánh sáng, má»™t bóng ngÆ°á»i Ä‘á»™t biến Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa bên nà y.
Cô Ä‘ang định bóp cò, nhÆ°ng bá»—ng nhiên có ngÆ°á»i từ phÃa sau bịt miệng và mÅ©i cô lại, mùi hÆ°Æ¡ng quen thuá»™c khiến cô láºp tức bình tÄ©nh lại, chÃnh là Bạch Tá».
Bạch Tá» không nói má»™t lá»i, ôm Mạnh DÄ© Lam cháºm rãi lùi lại, hai ngÆ°á»i trốn sau má»™t tảng đá lá»›n..