- Trang chủ
- Trá»i Tối
- ChÆ°Æ¡ng 9: 9: Ãnh Sáng
Tác giả:
Trong bóng tối, gió lạnh gà o thét.
Mạnh DÄ© Lam đứng bất Ä‘á»™ng trÆ°á»›c cánh cá»a sắt Ä‘ang mở.
Bạch Tá» quay đầu lại nhìn Phì Thu, mặc dù trá»i tối nhÆ° má»±c nhÆ°ng Phì Thu vẫn có thể cảm nháºn rõ rà ng mình Ä‘ang bị đôi mắt xuyên thấu của Bạch Tá» nhìn chằm chằm, nhÆ° thể má»™t giây sau sẽ bị nuốt sống.
Phì Thu không dám quay đầu lại, mồ hôi trên trán cà ng lúc cà ng nhiá»u, bà n tay cầm súng run rẩy lợi hại hÆ¡n, hắn không kiá»m chế được nuốt nÆ°á»›c bá»t.
Có tiếng bÆ°á»›c chân bên trong cá»a, ai đó Ä‘ang đến gần ba ngÆ°á»i há».
"Mạnh tiểu thÆ°," A Bản Ä‘á»™i mÅ© quân Ä‘á»™i, mang theo khẩu súng ngắn của Mã thúc, thong thả Ä‘i đến cá»a, "Xem ra món canh tối nay không đủ thÆ¡m ngon, cô chÆ°a uống má»™t giá»t nà o." Hắn ta quay đầu nhìn Bạch Tá», "NhÆ°ng còn cô, rõ rà ng là cô uống ná»a bát, lại không có việc gì."
"A Bản ca," Phì Thu thò đầu ra, run rẩy thúc giục, không biết là do lạnh hay sợ, "Mau, nhanh và o đi!"
A Bản nhếch môi: "Nhìn xem tiá»n đồ của ngÆ°Æ¡i kìa." Sau đó hắn quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o nhà .
Cuối hà nh lang có ánh sáng lá» má», không khà yên bình khiến ngÆ°á»i ta có cảm giác nhÆ° chÆ°a có chuyện gì xảy ra.
Phì Thu chÄ©a súng và o lÆ°ng Mạnh DÄ© Lam, ép cô và Bạch Tá» và o cá»a, sau đó nhanh chóng quay ngÆ°á»i đóng cá»a lại để ngăn gió mạnh.
Khi ba ngÆ°á»i Ä‘i đến góc tÆ°á»ng, nhìn thấy cảnh tượng trÆ°á»›c mắt, Bạch Tá» vốn luôn bình tÄ©nh, bất giác nÃn thở.
Ngoại trừ A Bản Ä‘ang đứng dá»±a và o tÆ°á»ng, Thạch Lá»—i, Hoa tá»· và Mã thúc Ä‘á»u nằm trong túi ngủ, tá»±a nhÆ° Ä‘ang ngủ say, nhÆ°ng rõ rà ng có má»™t con dao găm c ắm và o ngá»±c trái của Mã thúc, máu tÆ°Æ¡i rỉ ra từ vết thÆ°Æ¡ng chảy ra khắp nÆ¡i, nhuá»™m Ä‘á» má»™t mảng lá»›n lên chiếc túi ngủ mà u trắng.
Sắc mặt Mã thúc trắng bệch, nhÆ°ng thần thái lại vô cùng bình tÄ©nh, dÆ°á»ng nhÆ° không có phản ứng gì khi bị dao găm đâm và o ngá»±c.
Không giống nhÆ° Mã thúc, khuôn mặt của Thạch Lá»—i và Hoa tá»· vẫn nhÆ° thÆ°á»ng lệ, nhÆ°ng há» lại Ä‘ang ngủ rất say, cho dù A Bản dùng sức hắng giá»ng cÅ©ng không có dấu hiệu tỉnh lại.
Hiển nhiên bá»n há» Ä‘á»u bị hôn mê, thuốc mê có lẽ đã bị A Bản hạ và o trong món canh mà hắn vừa nhắc tá»›i.
TrÆ°á»›c khi Ä‘i ngủ, Mạnh DÄ© Lam quá báºn tâm Ä‘ ến chuyện của Bạch Tá», không có cảm giác thèm ăn, nên không uống canh, mặc dù Bạch Tá» dÆ°á»›i sá»± thuyết phục của Phì Thu đã uống hết ná»a bát nhÆ°ng đến giá» cô vẫn không cảm thấy buồn ngủ chút nà o.
Äá»™t nhiên, Bạch Tá» nghiêng ngÆ°á»i sang má»™t bên và ấn và o cổ tay Phì Thu, buá»™c hắn phải di chuyển há»ng súng chÄ©a và o Mạnh DÄ© Lam.
Phì Thu bị Ä‘á»™ng tác của Bạch Tá» là m cho sợ đến mức run rẩy, khi hắn cố gắng thoát khá»i vòng tay của đối phÆ°Æ¡ng, lại phát hiện ra Bạch Tá» mạnh đến mức đáng kinh ngạc, cổ tay của hắn sắp bị cô bóp nát, nhÆ°ng Phì Thu cÅ©ng không dám buông súng trong tay, chỉ có thể cùng Bạch Tá» giằng co.
"Phì Thu," A Bản bắt chéo chân, "TrÆ°á»›c tiên Ä‘em hai ngÆ°á»i kia đánh xuống, sau đó trói chân bá»n há» lại."
Phì Thu nghe xong, do dá»± má»™t chút, sau đó thả lá»ng sức lá»±c, Bạch Tá» cÅ©ng ngừng nắm cổ tay hắn.
Phì Thu vẫn còn sợ hãi th ở dốc ra má»™t hÆ¡i, đặt súng lên thắt lÆ°ng, nhặt sợi dây gai trong góc rồi Ä‘i vá» phÃa Thạch Lá»—i Ä‘ang ngủ cạnh tÆ°á»ng.
Mạnh DÄ© Lam hÃt sâu má»™t hÆ¡i, Ä‘ è xuống vẻ hoảng sợ trên mặt, trầm giá»ng há»i: "Không giải thÃch má»™t chút sao?"
A Bản ngồi xuống chiếc ghế báºp bênh bằng gá»— vá»›i vẻ mặt bình tÄ©nh, tay phải xoa lên nòng súng: "Mâu thuẫn ná»™i bá»™ không liên quan gì đến cô," hắn tá»±a lÆ°ng và o ghế nói, "NhÆ°ng vá» hợp đồng, chúng ta phải thảo luáºn lại."
Mạnh DÄ© Lam thẳng thừng há»i: "NgÆ°Æ¡i muốn lấy toà n bá»™ tiá»n à ?"
A Bản nhếch lên khóe miệng, dừng một chút, giơ lòng bà n tay phải lên: "Thêm 50% nữa."
Mạnh DÄ© Lam không trả lá»i mà liếc nhìn Thạch Lá»—i và Hoa tá»· vẫn Ä‘ang bất tỉnh, hai tay đã bị trói, Phì Thu Ä‘ang buá»™c dây gai và o chân Hoa tá»·, xong hết thảy quay lại nói: "Trói kỹ hết rồi."
"Còn có hai ngÆ°á»i bá»n há»." A Bản liếc nhìn Bạch Tá».
Phì Thu do dự một chút, nhưng Bạch TỠđã bước tới trước mặt Mạnh Dĩ Lam, đôi mắt sắc bén của cô khiến Phì Thu lùi lại một bước.
"Nếu không trói được thì cứ bắn chết đi." A Bản duỗi lưng một cái.
Phì Thu chết lặng, không biết phải là m sao.
Mạnh DÄ© Lam lại nhìn ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c mặt, trong lòng có chút khó xá», sau đó nhẹ nhà ng đẩy đối phÆ°Æ¡ng ra, để Phi Thu trói tay mình.
Bạch TỠcau mà y, nhưng vẫn là m theo ý định của Mạnh Dĩ Lam, không hà nh động hấp tấp.
Sau khi cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u bị trói và o tÆ°á»ng, A Bản ngáp dà i, Ä‘i đến bên tÆ°á»ng, cầm má»™t chiếc xô sắt đổ hết nÆ°á»›c trong đó lên ngÆ°á»i Thạch Lá»—i và Hoa tá»·, cả hai Ä‘á»u choáng váng tỉnh lại.
Thạch Lá»—i run rẩy, bối rối nhìn chung quanh, khi phát hiện mình bị trói tay, hắn láºp tức vùng vẫy, trừng mắt nhìn má»i ngÆ°á»i: "Chuyện gì váºy?!"
Hoa tá»· rất bình tÄ©nh, khi nhìn thấy Mã thúc bị đâm chết, Hoa tá»· nhÆ° hiểu ngay chuyện gì đã xảy ra, không nói má»™t lá»i mà nhìn chằm chằm và o A Bản Ä‘ang ngồi xổm má»™t bên vá»›i vẻ mặt u ám.
A Bản đặt chiếc xô trong tay xuống, nhìn Mạnh Dĩ Lam: "Mạnh tiểu thư, cô thấy thế nà o?"
"Tôi có quyá»n lá»±a chá»n sao?" Mạnh DÄ© Lam há»i.
A Bản dừng má»™t chút, sau đó cà ng cÆ°á»i vui vẻ hÆ¡n: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên phÆ°Æ¡ng án thứ nhất là , nếu nhÆ° cô cá»™ng thêm 50% và o tổng thù lao, nhÆ° váºy chúng tôi sẽ Ä‘Æ°a các ngÆ°á»i trở vá» thà nh phố B nhÆ° đã hứa; phÆ°Æ¡ng án thứ hai, cô không đồng ý vá»›i yêu cầu của tôi, váºy thì...!tôi sẽ xá» lý tất cả các ngÆ°á»i."
Xá» lý - tháºt là má»™t cách dùng từ văn minh.
"à ngÆ°Æ¡i là gì? Thêm 50% nữa à ?" Thạch Lá»—i mặt đầy nÆ°á»›c giáºn dữ hét lên: "NgÆ°Æ¡i láºt lá»ng! Hà ng còn chÆ°a tìm được mà còn dám ngồi đây đòi tăng giá? Mã Gia Long ở đâu? hắn đáng bị đâm má»™t ngà n nhát..."
A Bản thở dà i, sau đó đứng dáºy kéo thi thể Mã thúc cùng chiếc túi ngủ đẫm máu vá» phÃa Thạch Lá»—i.
Thạch Lá»—i láºp tức ngáºm miệng, run rẩy nép và o tÆ°á»ng, sau đó dÅ©ng cảm nói: "NgÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i Ä‘iên rồi! NgÆ°Æ¡i biết Mạnh tiểu thÆ° là ai sao? Sao ngÆ°Æ¡i dám..."
"Cho dù cô ấy là Quan Âm Bồ Tát," A Bản mỉm cÆ°á»i Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Thạch Lá»—i, ngồi xổm xuống, "NhÆ°ng bây giá»," nụ cÆ°á»i của A Bản nhạt dần, đôi mắt mở to, cao giá»ng hét lên: "Ở chá»— nà y, tất cả! con! mẹ! nó! Ä‘á»u! phải! nghe! theo! tao!!"
Tiếng rống chói tai, khuôn mặt Thạch Lá»—i tái nhợt vì sợ hãi, tháºm chà không dám run rẩy.
"VÆ°Æ¡ng Nhất Bản, ngÆ°Æ¡i đã bao lâu không uống thuốc?" Hoa tá»· ở bên cạnh nhẹ nhà ng há»i, tá»±a hồ không có chút nà o coi trá»ng A Bản.
Sau khi nghe Ä‘iá»u nà y, cÆ¡n giáºn của A Bản dịu Ä‘i, hắn nhắm mắt lại.
Hoa tá»· quay đầu nhìn Phì Thu nói: "Lý Phì Thu, không phải ngÆ°á»i vừa nói cô ấy là cứu tinh của ngÆ°Æ¡i sao? Không phải nói cô ấy giống em gái ngÆ°Æ¡i sao? Giá» ngÆ°Æ¡i lại bán đứng cô ấy? Äồ khốn nạn.
NgÆ°Æ¡i là má»™t tên giáo viên chó má chết tiệt, ngÆ°Æ¡i định là m gÆ°Æ¡ng cho ngÆ°á»i khác?"
Phì Thu cúi đầu, tá» vẻ xấu hổ khó xá».
"Là m gÆ°Æ¡ng?" A Bản cÆ°á»i to nhÆ° nghe được câu nói đùa cá»±c ná»±c cÆ°á»i nà o đó.
Hoa tỷ nheo mắt nhìn A Bản: "Nếu không có Mã thúc, Vương Nhất Bản ngươi đã chết từ hai năm trước rồi."
A Bản vẫn nhắm mắt, mÃm môi, khẽ cau mà y, lá»™ ra vẻ mặt buồn bã.
Má»™t lúc sau, A Bản quay ngÆ°á»i ngồi xổm trÆ°á»›c thi thể, dùng tay vuốt v e khuôn mặt xám xịt của Mã thúc, cúi đầu, lẩm bẩm má»™t mình, nhÆ° thể Ä‘ang ăn năn.
Äá»™t nhiên, vẻ mặt buồn bã của A Bản má» Ä‘i, khóe miệng nhếch lên, tay phải nổi gân xanh nắm lấy túi ngủ kéo xác Mã thúc đến chá»— Hoa tá»·, sau đó dùng má»™t tay túm lấy mái tóc ngắn của Mã thúc.
Ngay trÆ°á»›c mắt Hoa tá»·, hắn rút con dao trong ngá»±c Mã thúc ra, ká» mÅ©i dao và o cổ há»ng Mã thúc.
"Ngươi nói đúng, ta thực sự phải cảm ơn ông ấy," A Bản vừa nói vừa nhìn Hoa tỷ, hắn cắm dao và o dưới da, từ từ cắt ngang cổ Mã thúc, "Cảm ơn ông ấy đã cho phép ta tiếp tục sống như một con chó".
Máu tÆ°Æ¡i chảy ra nhÆ° những viên hồng ngá»c, Mạnh DÄ© Lam và Thạch Lá»—i láºp tức nhắm mắt lại: "NhÆ°ng ông ta hÆ¡i keo kiệt, thức ăn cho chó ông ta Ä‘Æ°a cho ta Ãt đến đáng thÆ°Æ¡ng, công việc nhÆ° váºy ông ta được 50%.
Chúng ta phải liá»u mạng má»›i có được 30% còn lại...!NgÆ°Æ¡i còn biết ta cần uống thuốc à ? Bây giá» ta con mẹ nó tháºm chà không có tiá»n mua đồ ăn!"
A Bản dÆ°á»ng nhÆ° sắp phát Ä‘iên, tuy Ä‘ang nhìn chằm chằm và o Hoa tá»· nhÆ°ng tay hắn lại di chuyển cà ng lúc cà ng nhanh, chém chém và o cổ Mã thúc, máu bắn tung tóe khắp nÆ¡i, khuôn mặt của hắn và Hoa tá»· đã đầy máu, "LÆ°Æ¡ng tâm? Lúc nà y thứ đó có tác dụng không? Äừng nói vá» chúng ta, riêng hắn," A Bản Ä‘em đầu bị cắt đứt nâng lên, hét to hết cỡ, "Trái tim hắn ta quá Ä‘en tối! Nó còn Ä‘en tối hÆ¡n cả bầu trá»i hôm nay!"
A Bản là m động tác hất chiếc mũ quân đội của hắn ra, để lộ một vết sẹo dà i trên đỉnh đầu, trông cực kỳ kinh khủng.
Hoa tá»· rõ rà ng là bị hà nh Ä‘á»™ng của A Bản là m cho sợ hãi, nhÆ°ng vẫn nhìn chằm chằm và o A Bản, trong khi Phì Thu trá»±c tiếp chạy sang bên kia nôn má»a, chỉ có Bạch Tá», cô ấy mặt vẫn chÆ°a biến sắc trÆ°á»›c mà n tấn công tà n nhẫn đẫm máu nhÆ° váºy.
Từ đầu đến cuối, cô ấy bình tÄ©nh nhìn chằm chằm và o A Bản, cảnh giác vá»›i má»i hà nh Ä‘á»™ng của hắn ta, không dám lÆ¡ ​​là má»™t chút nà o.
Cuối cùng, A Bản thở hổn hển ném đầu Mã thúc xuống đất, dương như chưa hả dạ, lại nhấc chân đá nó và o góc.
Hoa tá»· nghiến răng cÆ°á»i nhẹ: "Rác rưởi."
A Bản buông dao, giÆ¡ súng lên chÄ©a và o Hoa tá»·, nhÆ°ng lại hét và o mặt Mạnh DÄ© Lam: "Gấp đôi! Mạnh tiểu thÆ°, tôi muốn nhiá»u gấp đôi!"
Bạch Tá» tháºn trá»ng nghiêng ngÆ°á»i tá»›i gần Mạnh DÄ© Lam, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam vẫn nhắm mắt, sắc mặt tái nhợt, lông mà y nhÃu lại, đã bị choáng váng bởi mùi máu tanh.
Thạch Lá»—i ở bên cạnh Hoa tá»·, tá»±a lÆ°ng và o bức tÆ°á»ng phÃa sau, không dám nói lá»i nà o vì sợ chuốc há»a và o thân.
"Gấp đôi?" Hoa tá»· sợ A Bản chÆ°a đủ phát Ä‘iên, khiêu khÃch há»i: "Khi ngÆ°Æ¡i không mà ng lÆ°Æ¡ng tâm của mình, tiá»n sá»›m muá»™n cÅ©ng vô dụng.
Là m sao tiêu tiá»n được?"
Äôi mắt của A Bản đầy những sợi gân máu, ngón trá» của hắn Ä‘ang đặt trên cò súng.
"Tôi đồng ý!" Mạnh DÄ© Lam nhắm mắt lại, run rẩy nói: "NhÆ°ng anh phải hứa rằng...!chúng tôi nhất định phải được Ä‘Æ°a vá»...!thà nh phố B an toà n."
Giống nhÆ° má»™t câu thần chú, lá»i nói của Mạnh DÄ© Lam khiến vẻ sát khà trên mặt A Bản láºp tức biến mất, hắn ta nhếch khóe miệng, dùng báng súng đánh và o đầu Hoa tá»·, Hoa tá»· ngay láºp tức ngã xuống đất, máu chảy ra từ trán hòa và o máu bắn tung tóe trên mặt.
A Bản hÃt má»™t hÆ¡i, cầm lấy khẩu súng ngắn, huýt sáo Ä‘i đến ghế báºp bênh: "Phì Thu, Ä‘em Mã thúc ném ra ngoà i."
Phì Thu vừa má»›i nôn xong, đã tuyệt vá»ng ngồi bên tÆ°á»ng, nhắm mắt hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, cố gắng đứng dáºy nhÆ°ng không còn sức nữa nên ngã xuống đất.
"Ä‚n nhiá»u nhÆ° váºy nhÆ°ng tháºt vô dụng!" A Bản chá»i rủa, tiến lên phÃa trÆ°á»›c kéo thi thể của Mã thúc cùng vá»›i Phì Thu Ä‘i ra ngoà i.
Sau khi hai ngÆ°á»i rá»i Ä‘i, má»i ngÆ°á»i nhất thá»i không ai nói chuyện, căn phòng trà n ngáºp mùi máu tanh không còn sá»± sống.
Má»™t lúc sau, Thạch Lá»—i Ä‘á»™t nhiên khà n giá»ng, yếu á»›t nói vá»›i Hoa tá»·: "NgÆ°Æ¡i...!tá»± ý phá bá» hợp đồng.
Nếu công ty Hắc Cầu...!biết..."
"Mã thúc là ngÆ°á»i duy nhất đến từ Hắc Cầu." Hoa tá»· ngồi thẳng lên, máu từ vết thÆ°Æ¡ng không ngừng chảy ra.
"Chúng tôi Ä‘á»u là ngÆ°á»i bên ngoà i mà ông ấy đã bà máºt gá»i tá»›i."
Thạch Lá»—i nhắm mắt lại nhÆ° chấp nháºn số mệnh của mình.
Mạnh Dĩ Lam cỠđộng đôi chân tê dại của mình, sau đó phát hiện Bạch TỠở bên cạnh đang ngơ ngác nhìn vết máu trên mặt đất.
"Bạch Tá»?" Mạnh DÄ© Lam cau mà y, không khá»i nhẹ giá»ng gá»i.
Bạch Tá» tá»±a hồ Ä‘á»™t nhiên tỉnh lại, nhìn Mạnh DÄ© Lam, vẻ mặt khôi phục bình thÆ°á»ng.
"Mạnh tiểu thÆ°," Thạch Lá»—i Ä‘á»™t nhiên há»i, "Cô thá»±c sá»± định cho hắn số tiá»n gấp đôi à ?"
"Cho dù có cho hắn ta bao nhiêu Ä‘i chăng nữa," ngÆ°á»i trả lá»i là Hoa tá»·, "Các ngÆ°á»i cÅ©ng không thể trở vá» thà nh phố B an toà n được."
Thạch Lỗi cau mà y: "à của ngươi là ?"
"A Bản mắc chứng rối loạn lưỡng cực nặng và tâm thần phân liệt.
Hắn đã uống thuốc từ lâu rồi," Hoa tỷ nhẹ nhà ng nói.
"Khi hắn lên cÆ¡n, sẽ không thể kiá»m chế được cảm xúc của mình.
Hai năm trước khi hắn lên cơn, đã tự bổ đôi đầu mình ra, nếu không có Mã thúc ở đó thì hắn ta cũng không được cứu ".
"Mẹ kiếp!" Thạch Lá»—i nghiến răng nghiến lợi, lắc lÆ° cÆ¡ thể má»™t cách tuyệt vá»ng, vừa cố gắng thoát khá»i sợi dây gai trên chân, vừa kìm nén hét và o mặt Hoa tá»·: " Váºy mà vừa rồi ngÆ°Æ¡i còn liá»u mạng k1ch thÃch hắn ta? Mẹ nó ngÆ°Æ¡i có bệnh à ? NgÆ°Æ¡i nên nói cho ta biết, ta nên là m gì bây giá»?!"
"Chúng ta nên là m gì đây?" Hoa tá»· cÆ°á»i, bình tÄ©nh nói: "Cứ chá» chết Ä‘i, bắt đầu từ má»™t năm trÆ°á»›c, má»i ngÆ°á»i chỉ có thể chá» chết."
"Không nhất thiết."
Ba chữ nà y giống như ánh sáng chợt lóe lên từ một khe hở trong bóng tối.
Thạch Lá»—i quay đầu nhìn Bạch Tá», tá»±a hồ không xác định vừa rồi là cô nói chuyện.
Bạch Tá» trầm tÆ° nhìn vá» phÃa cá»a sổ bị mấy tấm ván bịt kÃn: "Có ngÆ°á»i biến dị Ä‘ang tá»›i gần."
"Là m sao cô biết?" Mạnh Nhất Lan nhÃu mà y.
Bạch Tá» nhắm mắt lại, cẩn tháºn lắng nghe, nhanh chóng Æ°á»›c lượng khoảng cách: "Gần đây, không đến 100 mét...!Tôi Ä‘oán hắn đã bị tiếng Ä‘á»™ng vừa rồi hấp dẫn."
"Có ý gì?" Thạch Lá»—i ngÆ¡ ngác nhìn Bạch Tá», "Ta, chúng ta sắp..."
Hoa tá»· lắc đầu: "TrÆ°á»›c đây chúng tôi đã bố trà rất nhiá»u cạm bẫy ở quanh đây, má»™t số ngÆ°á»i biến dị không thể vượt qua được."
Cạm bẫy - Bạch Tá» chợt có cảm hứng, lại cÆ°á»i ra tiếng.
Thạch Lá»—i không thể tin nhìn Bạch Tá», tức giáºn hét lên: "NgÆ°Æ¡i cÆ°á»i cái gì?! Äồ Ä‘iên..."
Bạch Tá» không để ý tá»›i Thạch Lá»—i, cô mở mắt nhìn Mạnh DÄ© Lam, hai ngÆ°á»i ánh mắt chạm nhau, Mạnh DÄ© Lam có chút hÆ°ng phấn nói: "Có lẽ..."
Bạch Tá» nhếch khóe miệng, tiếp nháºn lá»i nói của nà ng: "...Là má»™t cÆ¡ há»™i."
—
Tác giả có lá»i muốn nói:
Cảm Æ¡n sá»± ủng há»™ của má»i ngÆ°á»i!
Hôm nay canh gà trÃch lá»i: Tin tưởng bản thân, các bạn vÄ©nh viá»…n xứng đáng có được những Ä‘iá»u tốt đẹp!
Äã sá»a má»™t số từ bị chặn ~.