- Trang chủ
- Trá»i Tối
- ChÆ°Æ¡ng 8: 8: Mao Mao
Tác giả:
*ChÆ°Æ¡ng nà y có ná»™i dung ảnh, nếu bạn không thấy ná»™i dung chÆ°Æ¡ng, vui lòng báºt chế Ä‘á»™ hiện hình ảnh của trình duyệt để Ä‘á»c.
Sau khi ra ngoà i, Phì Thu không khá»i rùng mình vì nhiệt Ä‘á»™ giảm Ä‘á»™t ngá»™t, trong khi Bạch Tá» lại không có phản ứng gì.
"Thá»i tiết quái quá»· gì váºy!" Phì Thu chá»i rủa, nắm chặt súng ngắn, dùng chiếc đèn pin nhá» trên nòng súng chiếu sáng rồi Ä‘i đến nhà vệ sinh công cá»™ng.
Bạch Tá» vừa cháºm rãi Ä‘i theo vừa nhìn rừng cây ráºm rạp xung quanh, cố gắng tìm kiếm nguồn gốc của âm thanh vừa nghe thấy, nhÆ°ng âm thanh đó dÆ°á»ng nhÆ° cố ý đối nghịch, không bao giá» xuất hiện nữa.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i đến nhà vệ sinh công cá»™ng, Phì Thu ôm bụng Ä‘Æ°a súng cho Bạch Tá»: "Muá»™i muá»™i, tôi tháºt sá»± không nhịn được nữa, tiếc là cô phải canh cá»a trÆ°á»›c.
Tôi Ä‘i nhanh sẽ trở lại nhanh." Nói rồi hắn quay ngÆ°á»i lao Ä‘i và o nhà vệ sinh, không phát hiện có thứ gì vừa rÆ¡i ra khá»i túi.
Bạch Tá» cúi xuống nhặt thứ đó lên thì phát hiện là má»™t gói ngô sấy khô ăn liá»n, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà y Ä‘i vệ sinh còn không quên mang theo đồ ăn.
Sau khi bỠngô sấy và o túi, Bạch TỠlại nhìn khẩu súng trong tay.
Rõ rà ng nó là má»™t dụng cụ giết ngÆ°á»i lạnh lùng, nhÆ°ng nó giống nhÆ° má»™t cái lò sưởi vì đã được ai đó cầm trên tay rất lâu.
Má»™t năm trÆ°á»›c, việc sá» dụng súng bị cấm ở Trung Quốc, tuy nhiên, chỉ má»™t năm sau, năm ngÆ°á»i mà Bạch Tá» gặp Ä‘á»u trang bị vÅ© khà có sức sát thÆ°Æ¡ng lá»›n nhÆ° váºy.
Bạch Tá» chÆ°a bao giá» há»c bắn súng chứ đừng nói đến việc chạm và o súng tháºt, phÆ°Æ¡ng pháp sá» dụng súng ngắn chỉ giá»›i hạn ở việc bóp cò, há»c được từ phim truyá»n hình và phim Ä‘iện ảnh.
Äá»™t nhiên, cô không biết mình ấn và o đâu, băng đạn trên súng ngắn rÆ¡i xuống, Bạch Tá» cau mà y, đúng lúc nà y, phÃa trên đầu cô vang lên má»™t tiếng "thì thầm" nhẹ, cô láºp tức nhét băng đạn và o lại, ngẩng đầu lên.
Trên má»™t cà nh cây lá»›n cao hÆ¡n 10 mét, có má»™t bóng ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi xổm ở đó, dùng cánh tay dà i ôm lấy thân cây, mặc dù phần lá»›n cÆ¡ thể bị lá cây ráºm rạp che khuất, nhÆ°ng Bạch Tá» vẫn có thể cảm nháºn rõ rà ng đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang ở đó nhìn mình.
Không có mùi hôi thối quen thuá»™c, không có tiếng thở hổn hển quen thuá»™c, không phải là ngÆ°á»i biến dị.
Ãt nhất không phải là loại dị nhân mà Bạch Tá» từng thấy trÆ°á»›c đây.
Bạch Tá» cháºm rãi đến gần cây đại thụ kia, nhìn thấy rõ rà ng bá»™ dáng của đối phÆ°Æ¡ng.
CÆ¡ thể gầy gò của nó được bao phủ bởi lông dà i mà u nâu Ä‘á», nó hÆ¡i gầy, khuôn mặt rất dà i, đôi mắt nâu tròn tròn có vẻ hÆ¡i nhá».
NÆ°á»›c da của nó mà u xám Ä‘en, lông mà y nhÆ°á»›ng lên, sống mÅ©i hÆ¡i ngắn, nhân trung dà i đến đáng kinh ngạc, miệng nó tuy ngáºm nhÆ°ng có thể thấy rất rá»™ng.
Trên cổ có Ä‘eo má»™t chiếc huy chÆ°Æ¡ng bạc nhá», dÆ°á»›i cổ có má»™t cái túi phồng lên, bụng hÆ¡i nhô ra, chân tuy ngắn hÆ¡n cánh tay ôm thân cây nhÆ°ng lòng bà n chân dà i lại cong nhÆ° bà n tay, vững chắc bám lấy cà nh cây dÆ°á»›i chân.
Äây không phải là con ngÆ°á»i, mà là má»™t sinh váºt trông giống con ngÆ°á»i.
HÆ¡n nữa, Ä‘iá»u thú vị nhất là nó còn được phủ bởi má»™t tấm chăn bẩn.
Äá»™t nhiên, mặt nó phồng lên, nó kêu lên má»™t tiếng vá»›i Bạch Tá».
Nghe nhÆ° tiếng ếch hoặc tiếng lợn, tá»±a nhÆ° nó Ä‘ang chà o há»i Bạch Tá».
Bạch TỠlại gần thêm chút nữa.
NhÆ° để đáp lại Bạch Tá», con váºt lông lá đó nhảy xuống, ngồi xổm trên má»™t cà nh cây ngắn hÆ¡n khác.
Lúc nà y Bạch Tá» có thể nhìn rõ mặt đối phÆ°Æ¡ng - đây là má»™t con Ä‘Æ°á»i Æ°Æ¡i giống cái sắp trưởng thà nh bị gãy tay phải.
Thân thể của nó không nhá», nhÆ°ng lại gầy gò, tá»±a hồ đã lâu không ăn no, thế nhÆ°ng, chỉ bằng má»™t tay và hai chân, nó đứng vững và ng trên má»™t cà nh cây cao hÆ¡n 10 mét nhảy nhót thoải mái, hiển nhiên là nó đã quen vá»›i việc không có cánh tay phải.
Giống như Bạch TỠtừ lâu đã quen với việc mắt trái bị mù.
Con Ä‘Æ°á»i Æ°Æ¡i cúi xuống, má»™t tay nắm lấy cà nh cây, thả ngÆ°á»i xuống nhÆ° má»™t chiếc xÃch Ä‘u, sau khi vung lên không trung và i lần, nó đáp xuống trÆ°á»›c mặt Bạch Tá».
Nó nhìn chằm chằm và o Bạch Tá», phồng mặt lên phát ra má»™t tiếng "goo~"
Bạch TỠnhìn đôi mắt nâu trong suốt đó, lén lút giấu bà n tay đang cầm súng ra sau lưng.
Äá»™t nhiên, nó đặt cánh tay trái xuống đất, bò vá» phÃa trÆ°á»›c và i bÆ°á»›c, đến gần chân Bạch Tá», ngá»i túi quần của Bạch Tá».
"Goo!" một tiếng kêu khác vang lên.
Bạch Tá» lấy ngô sấy ăn liá»n từ trong túi ra.
Con Ä‘Æ°á»i Æ°Æ¡i hÆ°ng phấn lắc đầu, nhÆ°ng không có lấy đồ ăn, mà ngồi xuống đất, vÆ°Æ¡n cánh tay trái vá» phÃa Bạch Tá» - giống nhÆ° má»™t đứa trẻ Ä‘ang xin đồ ăn.
Bạch Tá» nghi ngá» lắc lắc túi ngô sấy trong tay, con Ä‘Æ°á»i Æ°Æ¡i láºp tức nâng nâng lòng bà n tay trái lên, há miệng, nhÆ° muốn thúc giục đối phÆ°Æ¡ng nhanh chóng Ä‘Æ°a đồ ăn cho mình.
Bạch Tá» vẻ mặt khó xá»: "Cái nà y không phải của ta."
Con Ä‘Æ°á»i Æ°Æ¡i bá» tay xuống, Ä‘á»™t nhiên đứng dáºy nhÆ° con ngÆ°á»i, sau đó chống tay trái xuống đất thá»±c hiện Ä‘á»™ng tác lá»™n ngược, sau đó đứng thẳng trên mặt đất, Ä‘Æ°a lòng bà n tay trái vá» phÃa Bạch Tá» lần nữa.
Bạch Tá» sá»ng sốt má»™t lát.
Nhìn thấy Bạch Tá» thá» Æ¡, con Ä‘Æ°á»i Æ°Æ¡i có vẻ hÆ¡i khó chịu, nhÆ°ng vẫn không lấy đồ ăn, chỉ vẫy tay trái vá» phÃa Bạch Tá», há miệng không kiên nhẫn phát ra má»™t tiếng khà n khà n ngắn ngủi: "Ha!"
Bạch Tá», ngÆ°á»i đã Ãt nhất má»™t năm không cÆ°á»i thà nh tiếng, không khá»i báºt ra má»™t tiếng cÆ°á»i khúc khÃch xa lạ đối vá»›i cô.
Sau đó, cô Ä‘Æ°a ngô sấy trên tay cho Ä‘Æ°á»i Æ°Æ¡i, nó láºp tức nháºn lấy, ngồi xuống đất, dùng răng mở túi.
Lúc nà y, phÃa sau Bạch Tá» truyá»n đến tiếng mở cá»a.
ChÆ°a đầy hai giây, "đứa trẻ" lông xù cắn thức ăn trong miệng, dùng chân túm lấy miếng chăn rồi "phù" má»™t tiếng trèo lên cây, đồng thá»i chiếc huy chÆ°Æ¡ng bạc vốn Ä‘eo trên cổ rÆ¡i xuống đất.
Bạch Tá» nhặt tấm biển tròn có khắc chữ "Mao Mao" lên, khi cô nhìn lên lần nữa, con Ä‘Æ°á»i Æ°Æ¡i đã biến mất.
PhÃa sau có tiếng bÆ°á»›c chân, Bạch Tá» quay ngÆ°á»i lại phát hiện ngÆ°á»i tá»›i chÃnh là Mạnh DÄ© Lam.
Sắc mặt nà ng bình tĩnh, như thể chưa hỠnhìn thấy cảnh tượng vừa rồi.
Mạnh DÄ© Lam cháºm rãi Ä‘i đến bên cạnh Bạch Tá», kéo chặt áo gió, không nói gì.
Bạch TỠcũng không có dự định nói chuyện.
Im lặng hồi lâu, Mạnh DÄ© Lam liếc nhìn khẩu súng trong tay Bạch Tá»: "Cô biết dùng không?"
Bạch TỠlắc đầu.
Má»™t cÆ¡n gió thổi qua, tóc dà i bên tai Mạnh DÄ© Lam nhẹ bay lên: "Khi bóp cò, hãy bóp nhẹ, không nên dùng lá»±c Ä‘á»™t ngá»™t, Ä‘iá»u nà y có thể tăng Ä‘á»™ chÃnh xác."
"Cô biết dùng qua?" Bạch Tá» há»i.
Mạnh DÄ© Lam nheo mắt nhìn Bạch Tá», cúi đầu, má»™t lúc sau lại há»i má»™t câu khác: "Cô muốn bà máºt rá»i khá»i đây?" Tuy rằng là câu há»i nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam lại dùng giá»ng Ä‘iệu nhÆ° câu trần thuáºt.
Bạch TỠkhông có phản ứng, coi như là ngầm đồng ý.
Cô theo Phì Thu ra ngoà i không phải đi vệ sinh mà là nhân cơ hội nà y lẻn đi.
Nếu không phải cô gặp phải má»™t con Ä‘Æ°á»i Æ°Æ¡i Ä‘ang xin ăn thì chắc đã Ä‘i xa được hà ng trăm mét.
Mạnh DÄ© Lam nhìn Bạch Tá», cố ép mình không để ý đến vết bá»ng quanh mắt trái của đối phÆ°Æ¡ng, trầm giá»ng há»i: "Có thể cho tôi má»™t cÆ¡ há»™i báo đáp được không? Äể tôi...!Ä‘Æ°a cô an toà n vỠđến thà nh phố B, sau đó an bà i cho cô tháºt tốt.
Tôi sẽ lo liệu phần Ä‘á»i còn lại của cô nhé?"
Bạch Tá» cúi đầu vuốt v e khẩu súng trong tay: "Món hà ng mà cô Ä‘ang tìm chắc chắn rất quan trá»ng phải không?"
Ãnh mắt Mạnh DÄ© Lam hÆ¡i thay đổi.
"Không liên quan gì đến tôi, tôi biết," Bạch Tá» khẽ nâng khóe miệng, vẻ mặt thoải mái, "NgÆ°á»i nên báo đáp không phải cô, mà là tôi."
Nhìn thấy đối phương vẻ mặt nghi hoặc, Bạch TỠtrong lòng thở dà i.
Quả nhiên nà ng không có ấn tượng gì cả.
Dù sao bản thân trong mắt đối phương, cũng không có gì đáng nhắc tới.
Bạch Tá» quay đầu lại, liếc nhìn khu rừng ráºm rạp phÃa sau: "Yên tâm, tôi sẽ không có việc gì."
Suy cho cùng, số mệnh của cô còn cứng hơn cả hà m răng của cô.
Từ khi sinh ra cô đã yếu Ä‘uối và nhiá»u bệnh, nhÆ°ng cô đã cố gắng sống sót cho đến bây giá»; dù bị bao vây bởi đám cháy dữ dá»™i, nhÆ°ng cô chỉ mất Ä‘i má»™t con mắt; cô muốn nhảy từ tòa cao ốc xuống, nhÆ°ng lại bá» cuá»™c vì ngÆ°á»i phụ nữ trÆ°á»›c mặt; cho dù bị má»™t dị nhân cắn và o cánh tay, nhÆ°ng cô vẫn không mất trà mà đi cắn má»i ngÆ°á»i trong tầm mắt, cÆ¡ thể cô bị thối rữa đến cùng cá»±c, nhÆ°ng cô đã bình phục nhÆ° trÆ°á»›c, tháºm chà không còn nói lắp nữa, đồng thá»i cÅ©ng có được khả năng quan sát và o ban đêm rất tốt.
Nhìn thấy Bạch Tá» xoay ngÆ°á»i, tá»±a hồ muốn rá»i Ä‘i, Mạnh DÄ© Lam có chút hoảng loạn nói: "Không phải cô nói Thạch Lá»—i không đáng tin sao?"
Bạch Tá» sá»ng sốt, nhá» giá»ng nói: "Tôi tưởng cô không muốn tôi dÃnh lÃu và o chuyện nà y."
Mạnh DÄ© Lam cau mà y, tá»±a nhÆ° vừa Ä‘Æ°a ra quyết định quan trá»ng nà o đó: "Món hà ng mà tôi Ä‘ang tìm đúng là dùng để cứu Lâm Khúc Vi."
Món hà ng chÃnh là "cô ấy" được Thạch Lá»—i nhắc tá»›i trong tin nhắn - cÅ©ng chÃnh là Bạch Tá».
Lúc đầu, Mạnh DÄ© Lam không thể giải cứu Lâm Khúc Vi khá»i nhà tù vì má»i bằng chứng Ä‘á»u đã bị Bạch Tá» ném xuống biển.
Sau khi ngÆ°á»i Ä‘á»™t biến xuất hiện, xã há»™i xảy ra tình trạng bất ổn, má»™t số tù nhân được gá»i đến viện nghiên cứu vắc xin để là m đối tượng thà nghiệm, đây là nÆ¡i chuyên phát triển virus Ä‘á»™t biến ở ngÆ°á»i, bao gồm cả Lâm Khúc Vi.
Mạnh DÄ© Lam liên lạc vá»›i những ngÆ°á»i ở viện nghiên cứu, há» nói rằng nếu há» có thể tìm được má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng có kháng thể chống lại virus Ä‘á»™t biến trong vòng ba tháng, há» có thể đổi lấy sá»± tá»± do cho Lâm Khúc Vi.
Trong năm nay, khắp cả nÆ°á»›c xuất hiện má»™t số ngÆ°á»i có kháng thể chống lại virus, không có ngoại lệ, há» Ä‘á»u được "má»i" đến viện nghiên cứu để hợp tác, nghiên cứu vắc xin chống lại virus.
Thông qua những mối quan hệ tÃch lÅ©y được trong nhiá»u năm, Mạnh DÄ© Lam đã dà nh ra hai tháng và may mắn biết được có má»™t nÆ¡i được gá»i là phòng thà nghiệm bà máºt, nÆ¡i nà y được thiết kế đặc biệt, chuyên để giam giữ những ngÆ°á»i Ä‘á»™t biến có khả năng kháng virus.
NhÆ°ng không hiểu vì lý do gì, phòng thà nghiệm bà máºt bất ngá» xảy ra má»™t vụ nổ cá»±c kỳ nghiêm trá»ng, chỉ sau má»™t đêm đã biến thà nh đống đổ nát, tuy nhiên Mạnh DÄ© Lam vẫn quyết định đến nÆ¡i đó vì Lâm Khúc Vi.
Vì váºy, cô đã nhá» Thạch Lá»—i thuê và i "côn đồ" và lên Ä‘Æ°á»ng tìm "món hà ng" để có thể giải cứu Lâm Khúc Vi.
NhÆ°ng cô không ngá» rằng "món hà ng" nà y lại chÃnh là Bạch Tá», ngÆ°á»i đã mất tÃch má»™t năm - cÅ©ng là "ngÆ°á»i Ä‘iên" đã nhiá»u lần cứu cô.
Lúc ở trong tòa nhà đổ nát dÆ°á»›i hầm, cô nhìn thấy chiếc dÃnh đầy máu của Bạch Tá», trên áo mÆ¡ hồ lá»™ ra con số giống hệt con số mà ngÆ°á»i cung cấp thông tin đã nói vá»›i cô.
Không cần suy nghÄ© nhiá»u, Mạnh DÄ© Lam yêu cầu Bạch Tá» thay quần áo vá»›i lý do quần áo quá bẩn, đồng thá»i giấu nhẹm việc cô ấy là "món hà ng" vá»›i những ngÆ°á»i khác.
Mặc dù Thạch Lá»—i ngay láºp tức nhìn ra manh mối và yêu cầu nói chuyện riêng vá»›i Mạnh DÄ© Lam, nhÆ°ng dù có ép thế nà o, Mạnh DÄ© Lam vẫn im lặng.
Äể Ä‘Æ°a Lâm Khúc Vi ra khá»i nhà tù, Mạnh DÄ© Lam đã thức trắng không biết bao nhiêu đêm.
Cô biết nếu bá» lỡ Bạch Tá», có thể cô sẽ không bao giá» tìm được "món hà ng" tiếp theo.
Chỉ còn lại một tháng, nhưng cách là m hiện tại gần như đã từ bỠcơ hội giải cứu Lâm Khúc Vi.
Má»™t tháng sau, nếu việc trao đổi không thà nh công, Lâm Khúc Vi sẽ bị cưỡng chế tiêm virus Ä‘á»™t biến là m váºt thà nghiệm.
Cô nên tà n nhẫn hơn.
Nếu phải so sánh giữa Bạch Tá» và Lâm Khúc Vi, Mạnh DÄ© Lam Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ chá»n ngÆ°á»i sau.
Trong thế giá»›i ngà y nay, chỉ có những kẻ ngốc má»›i coi trá»ng "ân tình" đến nhÆ° váºy.
Nhưng cô ấy không thể.
Thực sự, cô không thể thực hiện được.
Trên Ä‘Æ°á»ng đến trạm xăng, má»—i khi Mạnh DÄ© Lam cố gắng thay đổi quyết định, cảnh tượng Bạch Tá» bị cắn và o cánh tay má»™t năm trÆ°á»›c láºp tức hiện lên trong đầu cô.
Thẳng đến khi Thạch Lá»—i Ä‘á»™t nhiên gá»i tin nhắn - "Nhất định phải mang cô ấy giao ra."
Hắn ta là ngÆ°á»i khôn ngoan, đã nhìn thấu những lá»i nói dối của Mạnh DÄ© Lam từ lâu.
Sau đó, Thạch Lá»—i gá»i má»™t loạt tin nhắn, thúc giục Mạnh DÄ© Lam giao Bạch Tá» ra, nói rằng nếu bá» lỡ Bạch Tá», chắc chắn sẽ mất Ä‘i cÆ¡ há»™i duy nhất để giải cứu Lâm Khúc Vi, mà bản thân Bạch Tá» cÅ©ng là má»™t kẻ bi3n thái, không đáng giá.
Hắn ta tháºm chà còn Ä‘Æ°a ra lý do rất mạnh mẽ và vô cùng hợp lý là "sá»± hy sinh cần thiết để cứu nhân loại".
Mạnh DÄ© Lam gần nhÆ° bị thuyết phục, nhÆ°ng ngay láºp tức, má»™t ý thức nà o đó ẩn giấu trong lòng đã ngăn cô lại, trên Ä‘á»i nà y nhất định còn có "món hà ng" khác, nhÆ°ng Bạch Tá» chỉ có má»™t mà thôi.
Chỉ có Bạch Tá» sẵn sà ng liá»u mạng để cứu cô hết lần nà y đến lần khác.
Sá»± hiểu biết "duy nhất" nà y khiến Mạnh Nhất Lan cảm thấy ngoà i cái gá»i là báo đáp ân tình, dÆ°á»ng nhÆ° còn có nguyên nhân nà o khác khiến cô phải che giấu sá»± tháºt, giữ lại Bạch Tá».
Cảm giác nà y khiến Mạnh Dĩ Lam sợ hãi.
Và dụ nhÆ° bây giá», nếu cô ấy không có ý định "giao hà ng", Mạnh DÄ© Lam không nên liên tục cố gắng thuyết phục Bạch Tá» - ngÆ°á»i đã muốn rá»i Ä‘i ở lại thêm nữa, có lẽ để cô ấy rá»i Ä‘i chÃnh là má»™t cách báo đáp cô ấy, dù sao đối phÆ°Æ¡ng vẫn là ngÆ°á»i cô từng vô cùng căm ghét.
Lúc trÆ°á»›c sau khi chứng kiến ​​Thạch Lá»—i bị Bạch TỠđẩy xuống biển, Thạch Lá»—i lại gá»i má»™t bá»™ ảnh khác cho Mạnh DÄ© Lam.
Trong các bức ảnh, các bức tÆ°á»ng trong nhà của Bạch Tá» dán đầy những bức ảnh của Mạnh DÄ© Lam được cắt ra từ các tá» báo và tạp chÃ, tất cả Ä‘á»u bá»™c lá»™ ná»—i ám ảnh b3nh hoạn của Bạch TỠđối vá»›i Mạnh DÄ© Lam.
Khi đó, Mạnh DÄ© Lam láºp tức cắt đứt má»i liên lạc vá»›i Bạch Tá» sau khi nhìn thấy ảnh chụp, cô tháºm chà còn không há»i tại sao Bạch Tá» lại ném bằng chứng xuống biển, cô chỉ mù quáng tin rằng Bạch Tá» là m Ä‘iá»u nà y là vì sá»± đồi bại và chiếm hữu.
Bạch Tá» nhất định biết rõ, Lâm Khúc Vi là ngÆ°á»i mà cô quý trá»ng nhất kể từ sau khi rá»i khá»i Mạnh gia.
Từ chá»— không còn ngÆ°á»i thân thiết, cô đã lấy hết can đảm để là m phóng viên xã há»™i, cho đến khi thà nh láºp văn phòng của riêng mình, cuối cùng trở nên nổi tiếng và đạt đến đỉnh cao sá»± nghiệp.
Lâm Khúc Vi đã trở thà nh ngÆ°á»i cố vấn, cÅ©ng là ngÆ°á»i bạn tâm giao của cô, hÆ°á»›ng dẫn và đồng hà nh cùng cô từng bÆ°á»›c tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Äồng thá»i, mối quan hệ giữa hai ngÆ°á»i ngà y cà ng thân thiết hÆ¡n, Lâm Khúc Vi bắt đầu bà y tá» tình yêu của mình vá»›i Mạnh DÄ© Lam dù cố ý hay vô tình, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam vẫn không đáp lại vì cô vẫn chÆ°a chắc chắn vá» tình cảm, cảm xúc của mình.
Äúng lúc nà y, má»™t vụ án th@m nhÅ©ng từ trên trá»i rÆ¡i xuống, Lâm Khúc Vi lại bị kết án tù.
Mạnh DÄ© Lam giống nhÆ° con diá»u bị đứt dây, hoảng sợ chạy đôn chạy đáo chỉ để tìm bằng chứng có thể chứng minh Lâm Khúc Vi vô tá»™i.
Cô tháºm chà còn tưởng tượng rằng nếu mình giải cứu thà nh công Lâm Khúc Vi, ngay cả khi cô chÆ°a xác nháºn được tình cảm của mình, cô cÅ©ng sẽ ngay láºp tức đáp lại tình cảm của anh, sau đó cùng Lâm Khúc Vi kết hôn, có má»™t gia đình bình thÆ°á»ng và trở lại cuá»™c sống bình yên.
Vì váºy, Bạch Tá» - ngÆ°á»i quá Ä‘á»™ si mê Mạnh DÄ© Lam, chắc chắn không muốn Lâm Khúc Vi được trắng án.
Má»™t năm trÆ°á»›c, Mạnh DÄ© Lam đã từng nghÄ© nhÆ° váºy.
NhÆ°ng giỠđây, "ngÆ°á»i Ä‘iên" nà y đã trở thà nh vị cứu tinh của cô, còn là cÆ¡ há»™i quan trá»ng để cô giải cứu Lâm Khúc Vi.
NhÆ°ng Ä‘iá»u khiến Mạnh DÄ© Lam cà ng vÆ°á»›ng mắc hÆ¡n không phải những Ä‘iá»u nà y, mà là lý do tại sao cô nhất quyết giữ lại Bạch Tá», quyết định không giao cô ấy ra, dÆ°á»ng nhÆ° tất cả không phải chỉ vì báo Æ¡n.
Mạnh DÄ© Lam gần nhÆ° nghẹt thở tá»™t Ä‘á»™ vì đấu tranh tÆ° tưởng, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, há»i ra Ä‘iá»u mà lẽ ra má»™t năm trÆ°á»›c cô nên há»i: "Tại sao cô phải ném chứng cứ xuống biển?"
Bạch Tá» im lặng hồi lâu, bình tÄ©nh nói: "Má»™t năm trÆ°á»›c, tôi đã gá»i thÆ° đến văn phòng công ty của cô, giải thÃch rất rõ rà ng."
Má»™t năm trÆ°á»›c, và o ngà y Bạch Tá» bị cắn, cô đã gá»i má»™t lá thÆ° đến quầy lá»… tân công ty của Mạnh DÄ© Lam trÆ°á»›c khi lên sân thượng.
Mạnh DÄ© Lam mÆ¡ hồ nhá»› ra mình quả thá»±c đã nháºn được má»™t lá thÆ° dà y nhÆ° váºy, nhÆ°ng lại không để ý là ai viết thÆ°, huống chi là mở ra Ä‘á»c.
Cả thế giá»›i Ä‘á»u há»—n loạn, Mạnh DÄ© Lam hoà n toà n không còn tâm tÆ° để Ä‘á»c thÆ° từ gì nữa.
"Ngà y đó ở bá» biển," Bạch Tá» thấp giá»ng nói, "Thạch Lá»—i mang đến cho cô không phải chứng cứ."
Mái tóc dà i của Mạnh DÄ© Lam bay trong gió, sau đó cô nghe thấy lá»i nói của Bạch Tá» nhÆ° ngôn ngữ xa lạ nà o đó thổi và o tai cô: "Thứ hắn ta định Ä‘Æ°a cho cô là má»™t quả bom tá»± chế nhá»."
Không phải bằng chứng, mà là bom.
Äó không phải là sá»± chiếm hữu bi3n thái nà o cả, mà hoà n toà n là má»™t mong muốn liá»u lÄ©nh bảo vệ.
Sắc mặt Mạnh DÄ© Lam cứng Ä‘á», những suy nghÄ© Ä‘ang đấu tranh không ngừng trong đầu cô dÆ°á»ng nhÆ° bị gió cuốn bay Ä‘i mất, khiến cô trống rá»—ng.
Bạch Tá» lặp lại lá»i nói của mình: "Thạch Lá»—i, hắn không đáng tin cáºy."
Gió cà ng lúc cà ng mạnh.
"Tại sao tôi phải tin lá»i cô?"
"Tại sao cô muốn tôi ở lại?"
Ãnh mắt hai ngÆ°á»i chạm nhau, so vá»›i Bạch Tá», Mạnh DÄ© Lam hiển nhiên khó khống chế cảm xúc hÆ¡n, cô lại hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, nhÆ° muốn cởi bá» lá»›p mặt nạ, thấp giá»ng thú nháºn: "Äến nay đã má»™t năm...!tôi cứ mÆ¡ vá» cảnh cô bị cắn, tôi thá»±c sá»±..."
Nhìn thấy vẻ mặt thống khổ của Mạnh Dĩ Lam, Bạch TỠrốt cuộc cũng xúc động.
Cô không bao giỠbiết rằng mình đã trở thà nh cơn ác mộng của Mạnh Dĩ Lam.
NgÆ°á»i phụ nữ mà Bạch TỠđã thá» sẽ bảo vệ suốt Ä‘á»i nà y, lại coi Bạch Tá» là nguồn gốc của ná»—i Ä‘au, ná»—i Ä‘au còn sâu sắc hÆ¡n Bạch Tá» tưởng tượng.
Mạnh DÄ© Lam cố gắng che giấu sá»± thống khổ trên mặt, nhẹ nhà ng há»i: "Tôi sẽ tìm hiểu rõ những chuyện cô vừa nói.
Trước tiên, hãy để tôi đưa cô bình an trở vỠthà nh phố B, sắp xếp cho cô chỗ ở.
Sau đó giữa chúng ta liá»n xem nhÆ° xoá sạch hết, không liên quan gì nữa, được chứ?"
Gió cà ng lúc cà ng mạnh, má»—i lá»i Mạnh DÄ© Lam thốt ra Ä‘á»u nhanh chóng bị thổi bay Ä‘i, nhÆ°ng Bạch Tá» lại nghe rõ rà ng, tháºm chà còn có thể nghe thấy giá»ng nói đối phÆ°Æ¡ng run rẩy do kÃch Ä‘á»™ng.
Mạnh DÄ© Lam nhìn chằm chằm Bạch Tá», cô rất cần má»™t câu trả lá»i khẳng định.
Cô rất cần má»™t cÆ¡ há»™i để cắt đứt hoà n toà n quan hệ vá»›i ngÆ°á»i kia.
Sau đó, hai ngÆ°á»i hoà n toà n má»—i ngÆ°á»i má»™t hÆ°á»›ng.
Khi đó, cô có thể thoát khá»i những vÆ°á»›ng mắc và sợ hãi không thể giải thÃch trong lòng, đồng thá»i tìm ra những cách khác để giải cứu Lâm Khúc Vi.
Cô nhất định phải cứu Lâm Khúc Vi ra.
"Ủa nè, Mạnh tiểu thÆ°, cô cÅ©ng ra ngoà i hả?" Giá»ng nói của Phì Thu từ phÃa sau hai ngÆ°á»i vang lên, hắn ưỡn bụng bÆ°á»›c ra khá»i nhà vệ sinh công cá»™ng, vẻ mặt nhẹ nhõm.
Mạnh DÄ© Lam lùi ra xa Bạch Tá» má»™t bÆ°á»›c, kéo chặt áo gió, nhá» giá»ng nói: "Ra ngoà i hÃt thở chút không khÃ."
"Cá»a sổ bên trong Ä‘á»u bị bịt kÃn, tháºt sá»± rất bà bách," Phì Thu cầm lấy khẩu súng trong tay Bạch Tá», "Muá»™i muá»™i, mau Ä‘i Ä‘i, xin lá»—i nha, tôi vừa rồi ăn quá nhiá»u..."
Bạch Tá» lắc đầu: "Tôi chỉ ra ngoà i hÃt thở không khà thôi." Vừa nói, cô vừa thá» Æ¡ nhìn Mạnh DÄ© Lam, nhÆ° thể cuá»™c trò chuyện vừa rồi chÆ°a từng xảy ra, "Trá»i cà ng lúc cà ng lạnh, chúng ta vá» thôi."
Mạnh DÄ© Lam sá»ng sốt má»™t lát, sau đó hai mắt sáng lên, cô hiểu rằng Bạch TỠđã đồng ý yêu cầu của cô.
"Äúng đó Mạnh tiểu thÆ°, ngà y mai còn phải dáºy sá»›m nha." Phì Thu ngáp dà i.
Mạnh DÄ© Lam mÃm môi: "Äược rồi, Ä‘i thôi."
Má»™t cÆ¡n gió lạnh áºp đến từ phÃa sau ba ngÆ°á»i nhÆ° là đang trên sóng biển lá»›n, đẩy há» vá» phÃa trÆ°á»›c.
Bạch Tá» cố ý giảm tốc Ä‘á»™, Ä‘i đến phÃa sau Mạnh DÄ© Lam để chặn má»™t Ãt gió cho cô, Phì Thu cố ý Ä‘i ở cuối, thân hình to lá»›n của hắn giống nhÆ° má»™t tấm khiên khổng lồ, chắn gió gợn sóng phÃa sau.
Bạch Tá» mở cánh cá»a sắt ra, nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên dừng lại, cô ngá»i thấy mùi máu nồng nặc từ trong nhà xông ra.
Má»™t cá»— "khao khát" quen thuá»™c dâng lên từ má»™t góc trong trái tim Bạch Tá».
"Sao váºy?" Nhìn thấy Bạch TỠđứng bất Ä‘á»™ng trÆ°á»›c cá»a, Mạnh DÄ© Lam không phát giác ra Ä‘iá»u gì, nghi ngá» há»i.
Sau má»™t khắc, có ngÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên tá»›i gần cô, run rẩy nói vá»›i cô: "Äừng, đừng cá» Ä‘á»™ng..."
Äó không phải là giá»ng nói của Bạch Tá», mà là giá»ng nói của Phì Thu đã che chắn cho hai ngÆ°á»i khá»i cÆ¡n gió.
Lúc nà y thân hình máºp mạp của hắn áp sát và o lÆ°ng Mạnh DÄ© Lam, đầu ghé sát và o tai cô, trên khuôn mặt vốn tháºt thà hiện lên vẻ cá»±c kỳ khẩn trÆ°Æ¡ng.
Bà n tay run rẩy của hắn ta cầm súng, ấn chặt và o sau đầu Mạnh Dĩ Lam.
—
Lá»i của tác giả:
Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!
Chúc má»i ngÆ°á»i má»i việc thuáºn lợi!
—
Lá»i của Editor:
Váºy là chÆ°Æ¡ng nà y bắt đầu xuất hiện Mao Mao rồi, nhân váºt nà y cÅ©ng rất vui và dá»… thÆ°Æ¡ng, thỉnh thoảng ẻm cÅ©ng là m cho nhân váºt bá»›t căng Ä‘i má»™t chút.
Ẻm hay "tha" theo cái chăn bẩn dạng giống nhÆ° hình bên dÆ°á»›i á má»i ngÆ°á»i:)) mình chèn má»™t số hình ở đây để dá»… hình dung nha ^^
.