- Trang chủ
- Trá»i Tối
- ChÆ°Æ¡ng 5: 5: Bị Ãm Ảnh
Tác giả:
Mạnh DÄ© Lam chÆ°a bao giá» tưởng tượng rằng mình sẽ gặp lại Bạch Tá» trong hoà n cảnh nhÆ° váºy.
Mặc dù lúc nà y đối phÆ°Æ¡ng vô cùng cháºt váºt, nhÆ°ng Mạnh DÄ© Lam vẫn nháºn ra nụ cÆ°á»i vụng vỠđó.
"Bạch Tá»?" NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông tóc vuốt bÆ°á»›c tá»›i, tháo kÃnh nhìn xuyên đêm ra.
Bạch TỠnheo mắt nhìn đối phương.
Cô nhá»› ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà y tên là Thạch Lá»—i, có lẽ khoảng ba mÆ°Æ¡i tuổi, từng là thám tá» tÆ° được Mạnh DÄ© Lam thuê.
Ná»a tháng trÆ°á»›c khi Bạch Tá» bị cắn, cô đã gặp Thạch Lá»—i ở bến tà u thà nh phố, ngà y hôm đó Bạch TỠđã là m "việc đó" khiến Mạnh DÄ© Lam cho rằng mình là kẻ Ä‘iên - cô đã Ä‘em cái gá»i là "tà i liệu quan trá»ng" mà Thạch Lá»—i định giao cho Mạnh DÄ© Lam quăng xuống biển.
Nhìn thấy Bạch Tá», Thạch Lá»—i liá»n cảm thấy cổ tay Ä‘au âm ỉ, lúc hai ngÆ°á»i giằng co ở bến tà u, Bạch Tá» trong lúc cấp bách đã cắn cổ tay trái của Thạch Lá»—i, vết thÆ°Æ¡ng sâu đến mức có thể nhìn thấy xÆ°Æ¡ng, cổ tay hắn ta vẫn còn đó dấu răng để lại.
Thạch Lá»—i cảnh giác nhìn Bạch Tá»: "Sao ngÆ°Æ¡i lại tá»›i đây?"
Không đợi Bạch Tá» trả lá»i, cô gái tóc ngắn lạnh lùng há»i: "Nà y, cô từng bị cắn à ?"
Bạch Tá» nhìn ngÆ°á»i phụ nữ tóc ngắn nhÆ°ng không trả lá»i, ngoại trừ mỉm cÆ°á»i vá»›i Mạnh DÄ© Lam, cô luôn có thái Ä‘á»™ lạnh lùng và thá» Æ¡ vá»›i tất cả má»i ngÆ°á»i - cả trÆ°á»›c đây lẫn bây giá».
Cô gái tóc ngắn lại giÆ¡ súng vá» phÃa Bạch Tá» má»™t cách không khách khÃ, Mạnh DÄ© Lam cuối cùng cÅ©ng lên tiếng: "Tôi biết cô ấy." Sau đó cô quay ngÆ°á»i, hÆ¡i che há»ng súng giúp Bạch Tá».
Hà nh Ä‘á»™ng của Mạnh DÄ© Lam khiến Bạch Tá» sá»ng sốt trong giây lát, nhÆ°ng cô gái tóc ngắn vẫn không bá» súng xuống: "Sao cô biết cô ấy không bị cắn?"
"Nếu là ngÆ°á»i biến dị" Mạnh DÄ© Lam nhÆ°á»›ng mà y, "Tôi sẽ bắn cô ấy."
Khà thế của cô gái tóc ngắn dÆ°á»ng nhÆ° bị thái Ä‘á»™ của Mạnh DÄ© Lam đè nén, cô mở miệng nhÆ°ng không thể nói được gì, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông vạm vỡ phÃa sau ngắt lá»i: "Các vị nghÄ© ở đây Ä‘ang mở party à ?"
So vá»›i sá»± náo nhiệt ở bên nà y, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘á»™i mÅ© quân Ä‘á»™i cầm gáºy bóng chà y ngồi xổm xuống khá bình tÄ©nh, nhìn "ngÆ°á»i biến dị" Ä‘ang nằm trên mặt đất.
Hắn ta láºt chiếc áo sÆ¡ mi mà dị nhân Ä‘ang mặc lên, nhếch môi khi nhìn thấy con số mà u xanh lam in trên đó: "Chết tiệt, không phải."
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao to bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c mặt Mạnh DÄ© Lam, giÆ¡ tay Ä‘ è xuống khẩu súng trong tay cô gái tóc ngắn: "Cô Mạnh, nếu cô nhất quyết cho ngÆ°á»i ngoà i và o, có chuyện gì xảy ra chúng tôi sẽ không chịu trách nhiệm." Hắn quay lại và nói ngÆ°á»i Ä‘á»™i mÅ© quân Ä‘á»™i: "A Bản, giải quyết chuyện nà y nhanh Ä‘i, chúng ta không thể ở lại lâu được."
Tên máºp vẫn ngồi dÆ°á»›i đất ngÆ¡ ngác, vẻ mặt kinh hãi, cô gái tóc ngắn giÆ¡ chân đá hắn, lúc nà y hắn má»›i tỉnh táo lại, hắn thở hổn hển, lau mồ hôi trên đầu, hắn cùng vá»›i ngÆ°á»i Ä‘á»™i mÅ© quân Ä‘á»™i tên A Bản Ä‘em "xác chết" trên đất kéo đến căn phòng trống bên cạnh, sau đó cẩn tháºn đóng cá»a lại.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao to giÆ¡ tay nhìn đồng hồ rồi lại ra lệnh: "Äã gần bốn giá» chiá»u, A Bản và Phì Thu sẽ cùng tôi xuống dÆ°á»›i, chúng tôi sẽ cố gắng giải quyết trong vòng ná»a giá», những ngÆ°á»i khác ở lại đây." Hắn nhìn ngÆ°á»i phụ nữ tóc ngắn nói: "Hoa tá»·, nếu cần thiết hãy dùng bá»™ Ä‘Ã m để liên lạc."
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông béo được gá»i là "Phì Thu" nghe thấy sá»± sắp xếp nà y, láºp tức tá» ra kinh hoà ng, nhÆ° thể hắn vẫn chÆ°a kịp phục hồi sau cuá»™c trốn thoát trong gang tấc vừa rồi: "Tôi? Mã thúc..."
ChÆ°a kịp nói xong, A Bản đã đặt gáºy bóng chà y và o tay Phì Thu, sau đó từ trong túi quần lấy ra má»™t chiếc máy nhá», mở bản đồ Ä‘iện tá» rồi Ä‘i vá» phÃa cầu thang mà không nói má»™t lá»i.
Phì Thu thấy váºy, vá»™i quay lại nhìn Hoa tá»·, nhÆ°ng ngÆ°á»i nà y lại nở má»™t nụ cÆ°á»i trêu chá»c hắn, cÅ©ng không có ý định nói đỡ, Phì Thu chỉ có thể miá»…n cưỡng Ä‘i theo phÃa sau Mã th úc mạnh mẽ cao to.
Chẳng bao lâu, trong phòng thà nghiệm còn lại bốn ngÆ°á»i.
Bầu không khà có chút xấu hổ, sau khi Thạch Lá»—i cất mắt kÃnh nhìn xuyên đêm và o trong túi, hắn dùng ánh mắt không thiện cảm nhìn Bạch Tá», nhÆ°ng cÅ©ng không lên tiếng, Mạnh DÄ© Lam đứng ở cá»a, hai tay khoanh trÆ°á»›c ngá»±c, mÃm chặt môi dÆ°á»›i, nhÆ° thể Ä‘ang rối rắm suy nghÄ© Ä‘iá»u gì đó.
Hoa tỷ không khách sáo chút nà o, cô dựng thẳng chiếc ghế văn phòng đã ngã dưới đất lên, sau khi ngồi xuống, cô gác chân lên bà n.
Bạch Tá», ngÆ°á»i bình tÄ©nh nhất, hai tay đút và o túi quần, đứng dá»±a và o tÆ°á»ng đối diện vá»›i Mạnh DÄ© Lam.
Mạnh DÄ© Lam ngÆ°á»›c mắt nhìn vá» phÃa Bạch Tá».
Kể từ ngà y cô bị bắt Ä‘i, má»i thứ đảo lá»™n.
Những ngà y vừa qua, thỉnh thoảng Mạnh DÄ© Lam vẫn mÆ¡ thấy Bạch Tá», trong lòng cô dÆ°á»ng nhÆ° bị má»™t loại cảm giác tá»™i lá»—i không cách nà o bù đắp kéo lại.
Mạnh DÄ© Lam từng nhá» ngÆ°á»i Ä‘iá»u tra tung tÃch của Bạch Tá» nhÆ°ng không có tin tức gì, bất đắc dÄ©, cô chỉ có thể tạm thá»i gác lại việc nà y...!cô còn có ngÆ°á»i quan trá»ng hÆ¡n cần cứu.
NhÆ°ng bây giá», ngÆ°á»i quan trá»ng vẫn chÆ°a được giải cứu mà lại gặp lại Bạch Tá», hÆ¡n nữa, Mạnh DÄ© Lam rất ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng sá»± chán ghét mãnh liệt mà cô dà nh cho "ngÆ°á»i Ä‘iên" nà y, dÆ°á»ng nhÆ° đã biến mất, tháºm chà ngay lúc cô nháºn ra đối phÆ°Æ¡ng, trong lòng cô lại có chút cảm giác vui mừng.
Ãnh mắt Mạnh DÄ© Lam rÆ¡i và o chiếc áo sÆ¡ mi dÃnh máu của Bạch Tá».
Lúc nà y Bạch TỠngẩng đầu nhìn Mạnh Dĩ Lam.
Ãnh mắt hai ngÆ°á»i chạm nhau, má»™t lúc sau, Mạnh DÄ© Lam hÆ¡i không tá»± nhiên mà cúi đầu, lục lá»i trong túi hà nh lý tìm thứ gì đó: "Tôi có quần áo sạch ở đây, cô thay Ä‘i."
Thạch Lá»—i và Hoa tá»· đồng loạt quay đầu nhìn áo sÆ¡ mi của Bạch Tá», bẩn thỉu nhÆ° vừa má»›i ra khá»i lò mổ.
Sau khi nháºn ra ánh mắt dò xét của hai ngÆ°á»i Ä‘ang nhìn Bạch Tá», Mạnh DÄ© Lam trá»±c tiếp xách túi xách của mình, nắm lấy ống tay áo Bạch Tá», bÆ°á»›c nhanh đến căn phòng trống bên cạnh.
"Mã thúc nói," Hoa tỷ nhét một miếng kẹo cao su và o miệng, "nếu có chuyện gì xảy ra, chúng tôi không chịu trách nhiệm."
"Äược rồi," Thạch Lá»—i liếc nhìn Hoa tá»·, vẻ mặt khó chịu nhìn hai ngÆ°á»i rá»i Ä‘i, "Chắc không có việc gì đâu mà ."
Bạch Tá» bị kéo và o má»™t căn phòng trống, ngÆ¡ ngác nhìn Mạnh DÄ© Lam, cô thất thần nhá»› lại trÆ°á»›c kia đối phÆ°Æ¡ng đã từng táºn lá»±c tránh né mình ra sao, khi vừa định thần lại, cánh cá»a phÃa sau đã bị Mạnh DÄ© Lam đóng lại.
Trong bóng tối, Mạnh DÄ© Lam báºt đèn pin, lấy nÆ°á»›c, khăn tắm và quần áo sạch từ trong túi ra nhét và o tay Bạch Tá», sau đó quay ngÆ°á»i lại.
Bạch TỠnhìn bóng lưng Mạnh Dĩ Lam, một lúc sau mới ôm bộ quần áo sạch sẽ kẹp và o giữa hai ch@n, cởi áo sơ mi đầy máu ra.
Nghe thấy tiếng xà o xạc nhẹ nhà ng từ phÃa sau, Mạnh DÄ© Lam Ä‘á»™t nhiên lại lên tiếng: "Tôi...!tôi tưởng cô..."
Nhìn thấy đối phương do dự, Bạch TỠnói: "Tưởng rằng tôi cùng zombie giống nhau phải không?"
"Cô, giá»ng nói của cô..." Mạnh DÄ© Lam sá»ng sốt.
"Tôi hiện tại không còn nói lắp." Bạch Tá» gáºt đầu.
Cảnh tượng nà y có chút buồn cÆ°á»i, rõ rà ng ban đầu Bạch Tá» má»›i là ngÆ°á»i bị táºt nói lắp trầm trá»ng, nhÆ°ng bây giá» thì hoà n toà n ngược lại, Mạnh DÄ© Lam cảm thấy hÆ¡i bất an và bứt rứt, nhÆ°ng Bạch Tá» lại bình tÄ©nh nhìn ná»™i y sạch sẽ trong tay cô - đối vá»›i cô mà nói kÃch thÆ°á»›c thế nà y quá lá»›n.
Cuối cùng Bạch TỠcởi nội y cũ ra, mặc và o một chiếc áo len dà y.
So vá»›i Mạnh DÄ© Lam, vòng má»™t của Bạch Tá» có thể nói là bé hÆ¡n Ä‘i, hÆ¡n nữa dạo nà y cô sụt cân rất nhiá»u, cho dù không mặc ná»™i y cÅ©ng không thấy có gì khác biệt.
Mạnh DÄ© Lam nghiêm túc sá»a lại: "Không phải zombie, là "ngÆ°á»i biến dị", sau đó ho nhẹ má»™t tiếng, "má»™t năm nay, cô..."
"Một năm?" Bạch TỠngừng động tác cởi qu@n, "Mới có một năm thôi à ?"
Sự tra tấn mà cô phải chịu đựng ở đây khiến Bạch TỠcảm thấy như mình đã sống hà ng trăm kiếp.
"Má»›i có má»™t năm mà cả thế giá»›i...Ä‘á»u đã thay đổi," Mạnh DÄ© Lam dÆ°á»ng nhÆ° nhá»› ra Ä‘iá»u gì đó, trầm giá»ng há»i: "Cô không biết chút nà o sao?"
Bạch Tá» không trả lá»i, chỉ cúi đầu mặc quần jean và o, vì chân Mạnh DÄ© Lam dà i hÆ¡n nên cô phải khom ngÆ°á»i xắn ống quần lên.
"Bạch T�" Mạnh Dĩ Lam khó hiểu nghiêng đầu.
Bạch Tá» vừa thay quần áo xong, bị tiếng gá»i nhẹ nhà ng là m cho ngây ngốc, má»™t năm nà y, chỉ cần nhìn từ phÃa sau cÅ©ng có thể cảm nháºn được Mạnh DÄ© Lam gầy Ä‘i rất nhiá»u, gÆ°Æ¡ng mặt vốn thanh tú không tì vết, nay đã hiện lên nét mệt má»i không thể nà o ẩn giấu được.
Cô tưởng sẽ không bao giá» gặp lại ngÆ°á»i con gái mà cô đã si mê gần mÆ°á»i năm nà y, nhÆ°ng giỠđây, hai ngÆ°á»i lại trò chuyện nhÆ° những ngÆ°á»i bạn cÅ© đã xa cách nhiá»u năm.
Tất nhiên, Bạch Tá» không nghÄ© rằng Mạnh DÄ© Lam sẽ có ấn tượng tốt vì cô đã giải cứu nà ng và o má»™t năm trÆ°á»›c, cùng lắm là cảm giác áy náy đã khiến Mạnh DÄ© Lam tạm thá»i buông bá» "sá»± chán ghét" đối vá»›i cô mà thôi.
"Mặc cảm tá»± ti" nà y đã ở bên Bạch Tá» từ khi cô má»›i sinh ra, cô biết rằng vì ngoại hình và sức khá»e của mình nên cô sẽ luôn là ngÆ°á»i bị từ chối và lãng quên, vì váºy Bạch Tá» luôn cho rằng Mạnh DÄ© Lam không thể nà o yêu mình, cô cÅ©ng không nghÄ© xa vá»i Mạnh DÄ© Lam sẽ yêu mình, nói chÃnh xác hÆ¡n là Bạch Tá» "chÆ°a bao giá» hy vá»ng" đối phÆ°Æ¡ng sẽ yêu cô.
HÆ¡n nữa, trái tim của Mạnh DÄ© Lam từ lâu đã bị má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông tên là "Lâm Khúc Vi" chiếm giữ.
"Sau khi tỉnh lại," Bạch TỠcuối cùng cũng lên tiếng, "Tôi đã bị nhốt ở đây."
"Bị nhốt đến bây giá»?" Mạnh DÄ© Lam nhÃu mà y, "Bá»n hỠđã là m gì cô? Sức khá»e của cô thế nà o rồi?"
Bạch Tá» bá» qua câu há»i đầu tiên: "Có vẻ vẫn ổn Ä‘i."
Tình trạng sức khoẻ của cô ấy không những ổn mà còn thay đổi hoà n toà n - bệnh quáng gà của cô ấy đã được chữa khá»i, khả năng quan sát được nâng cao đáng kể, cô ấy cÅ©ng không còn nói lắp nữa.
Cảm giác được Bạch Tá» ngừng Ä‘á»™ng tác, Mạnh DÄ© Lam quay ngÆ°á»i, chiếu đèn pin và o ngÆ°á»i đối diện.
NgÆ°á»i nà y gầy hÆ¡n trÆ°á»›c quá nhiá»u, chiếc áo len cô mặc trên ngÆ°á»i có cảm giác giống nhÆ° má»™t đứa trẻ Ä‘ang mặc quần áo của ngÆ°á»i lá»›n, nhÆ°ng có vẻ tinh thần cô rất tốt, sau khi lau mặt sạch sẽ, vá»›i mái tóc húi cua gá»n gà ng, cô trông nhÆ° má»™t ngÆ°á»i trẻ tuổi Ä‘Æ¡n thuần chÆ°a có nhiá»u kinh nghiệm.
Má»™t năm nay, không chỉ thế giá»›i đã thay đổi, mà cả cô gái mà cô từng coi là "ngÆ°á»i Ä‘iên" nà y dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng hoà n toà n khác cả vá» khà chất lẫn ngoại hình.
Mạnh DÄ© Lam cúi đầu nhìn đôi chân trần của Bạch Tá», láºp tức nhÃu mà i lại: "Tôi không mang thêm già y."
"Không sao đâu." Bạch TỠkhông hỠcảm thấy lạnh, lúc nà y cơ thể cô đang ở trạng thái cực kỳ thoải mái.
Lúc nà y Mạnh DÄ© Lam má»›i ý thức được có Ä‘iá»u gì đó không ổn, cô vô thức nắm lấy tay Bạch Tá», lòng bà n tay của ngÆ°á»i vừa rồi chỉ mặc quần áo má»ng manh thá»±c sá»± vô cùng ấm áp.
"Cô bị sốt à ?" Mạnh DÄ© Lam nhÃu mà y.
Bạch TỠlắc đầu.
Mạnh Dĩ Lam vén tay áo Bạch TỠlên, chạm và o cánh tay cũng nóng bừng, sau đó cô nhìn thấy vết cắn trên khuỷu tay đối phương - đó là vết cắn do Bạch TỠbảo vệ mình mà bị cắn và o một năm trước.
Mạnh DÄ© Lam tá»±a hồ nghÄ© đến cái gì, vá»™i và ng kéo tay áo xuống, sau đó tiến tá»›i nói nhá» và o tai Bạch Tá»: "Äừng để bá»n há» biết cô bị cắn."
Không đợi Bạch TỠđồng ý, Mạnh DÄ© Lam liá»n nhét bá»™ quần áo bẩn mà đối phÆ°Æ¡ng vừa cởi ra, bá» và o trong túi: "Lát nữa tôi sẽ há»i bá»n há» xem bá»n há» có mang thêm già y không, chúng ta còn phải Ä‘i bá»™ rất lâu má»›i vỠđược chá»— lá»u trại."
Bạch Tá» nghi ngá» há»i: "Tôi Ä‘i cùng các ngÆ°á»i?"
"Äúng váºy," Mạnh DÄ© Lam không biết vì sao có chút xấu hổ, "Chỉ tạm thá»i thôi.
Sau khi đến nơi an toà n, cô có thể quyết định nơi tiếp theo sẽ đi."
"Sao cô lại tá»›i đây?" Bạch Tá» lại há»i.
Mạnh DÄ© Lam sững sá», sắc mặt Ä‘á»™t nhiên trở nên cứng Ä‘á».
NhÆ°ng Bạch Tá» lại không nháºn ra nà ng ấy Ä‘ang khó xá»: "Là vì Lâm Khúc Vi sao?"
Lâm Khúc Vi - há»c trưởng và cÅ©ng là cá»™ng sá»± của Mạnh DÄ© Lam, đồng thá»i là ngÆ°á»i quan trá»ng nhất trong trái tim Mạnh DÄ© Lam, ba năm trÆ°á»›c, anh ta bị bắt tù vì nghi ngá» có liên quan đến má»™t vụ án th@m nhÅ©ng chấn Ä‘á»™ng cả nÆ°á»›c.
"Không liên quan tới cô." Mạnh Dĩ Lam không cách nà o kiếm chế, sắc mặt lạnh lùng nói.
Bạch Tá» vẻ mặt vẫn bình tÄ©nh, không có bất kỳ tâm tình dao Ä‘á»™ng nà o vì lá»i nói của đối phÆ°Æ¡ng thá» Æ¡.
Hai ngÆ°á»i bế tắc hồi lâu, Mạnh DÄ© Lam cuối cùng cÅ©ng dịu lại thái Ä‘á»™: "Thá»±c xin lá»—i."
Äây là lần đầu tiên Bạch Tá» nghe được Mạnh DÄ© Lam buông xuống tá»± ái và nói xin lá»—i chÃnh mình, Bạch Tá» sá»ng sốt trong giây lát.
Mạnh DÄ© Lam hÃt má»™t hÆ¡i: "Lúc đó, cô đã vì tôi..."
Cô chÆ°a kịp nói xong thì Bạch TỠđã cắt ngang: "Äó là tôi tá»± nguyện, không liên quan gì đến cô."
Cùng là nói "Không liên quan gì đến cô", nhưng không giống như Mạnh Dĩ Lam lãnh đạm, lúc nà y Bạch TỠkhoé môi cong lên, ánh mắt dịu dà ng.
Mạnh DÄ© Lam nhá»› lại, Bạch Tá» cÅ©ng từng nhìn cô vá»›i ánh mắt nhÆ° váºy, và o ngà y đầu tiên há» gặp nhau ở phòng táºp.
Lúc đầu, Mạnh DÄ© Lam còn tưởng rằng cô và Bạch Tá» sẽ hiếm hoi trở thà nh bạn bè, nhÆ°ng thá»i gian trôi qua, cô có thể cảm nháºn rõ rà ng Bạch Tá» - ngÆ°á»i dÆ°á»ng nhÆ° thá» Æ¡ vá»›i má»i thứ xung quanh, duy chỉ rất quan tâm Ä‘ ến bản thân cô.
Có lẽ đó không chỉ là vấn đỠquan tâm mà là "nỗi ám ảnh" sẵn sà ng hy sinh tất cả vì bản thân mình.
Nhưng loại "ám ảnh" nà y cũng vừa phải, Bạch TỠchưa bao giỠbà y tỠtình yêu của mình một cách rõ rà ng chứ đừng nói đến việc mang đến cho Mạnh Dĩ Lam bất kỳ cảm giác ép buộc nà o.
Phải đến khi Bạch TỠđẩy Thạch Lá»—i xuống biển, cùng vá»›i "bằng chứng quan trá»ng" có thể cứu Lâm Khúc Vi khá»i nhà giam, Mạnh DÄ© Lam má»›i quyết định Ä‘oạn tuyệt hoà n toà n vá»›i Bạch Tá».
Äá»™t nhiên có tiếng gõ cá»a nhẹ nhà ng.
"Mạnh tiểu thÆ°, chúng ta cần nói chuyện." Äó là giá»ng nói của Thạch Lá»—i.
Mạnh DÄ© Lam không có trả lá»i ngay, cô hạ giá»ng, ghé và o tai Bạch Tá» nói: "Äừng nói vá»›i bá»n há» rằng cô bị nhốt ở đây, giả vá» nhÆ° cô là má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng Ä‘i."
Nói xong, Mạnh DÄ© Lam xoay ngÆ°á»i ra cá»a, lại bị Bạch Tá» phÃa sau túm tay áo: "Thạch Lá»—i, hắn không đáng tin cáºy."
"Mạnh tiểu thÆ°?" Ngoà i cá»a lại có má»™t giá»ng nói trầm thấp vang lên.
Mạnh DÄ© Lam quay ngÆ°á»i, ánh mắt lạnh lùng trở lại: "Tôi đã nói vá»›i cô rồi, không liên quan gì đến cô."
Sau đó quay đầu mở cá»a.
Thạch Lá»—i Ä‘i và o cá»a vá»›i vẻ mặt lo lắng: "Mạnh tiểu thÆ°, chúng ta cần nói chuyện."
Mạnh Dĩ Lam quay đầu nhìn Bạch TỠđang tự giác bước ra ngoà i.
Cánh cá»a phÃa sau vá»™i và ng đóng lại, nhÆ°ng Bạch Tá» cÅ©ng không quan tâm, lúc quay lại phòng thà nghiệm, cô láºp tức bị Hoa tá»· Ä‘ang nhai kẹo cao su xem xét từ đầu đến chân, cuối cùng Hoa tá»· cÅ©ng nhìn vá» phÃa chân trần của Bạch Tá», nhÆ°á»›ng mà y há»i: "Lạnh không?"
Bạch Tá» không trả lá»i, chỉ Ä‘i đến bên tÆ°á»ng, đứng nhÆ° cÅ©.
Hoa tá»· trợn mắt: "Mặc quần áo tồi tà n lại còn không có già y, tôi thá»±c sá»± nghi ngá» cô không phải ngÆ°á»i."
Hai chữ "không phải ngÆ°á»i" khiến Bạch Tá» nhá»› đến lá»i Mạnh DÄ© Lam vừa bảo cô "giả vá» là m ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng." Cô nhìn xuống chân mình, sau đó quay ngÆ°á»i Ä‘i ra ngoà i.
Tuy rằng không biết nguyên nhân, nhưng nếu là Mạnh Dĩ Lam yêu cầu, Bạch TỠsẽ là m.
Hoa tá»· nhìn bóng lÆ°ng Bạch Tá», nhÆ°á»›ng mà y, khẽ nhổ nÆ°á»›c bá»t.
Bạch Tá» phá»›t lá» sá»± khiêu khÃch của Hoa tá»· và rá»i khá»i phòng thà nghiệm.
Cô nhá»› đến kẻ suýt gi ết chết Phì Thu - tên dị nhân, dÆ°á»›i chân anh ta mang má»™t đôi bốt Ä‘en rất ấm áp, nếu Bạch Tá» mang chúng và o thì trông cô sẽ rất "bình thÆ°á»ng".
Không cần ánh sáng, Bạch Tá» dá»… dà ng Ä‘i qua hà nh lang tối tăm, Ä‘i tá»›i cánh cá»a nÆ¡i xác chết bị bá» lại.
Mở cá»a ra, cô nhìn thấy ngay "thi thể" nằm trong góc.
Bạch TỠđi tới, ngồi xổm xuống, nhanh chóng cởi đôi bốt đen ra, xỠvà o chân, may mắn là đôi già y nà y chỉ hơi to một chút, không cản trở việc đi lại.
Bạch Tá» vừa xá» già y xong, Ä‘ang định rá»i Ä‘i thì Ä‘á»™t nhiên nghe thấy tiếng th ở dốc nhẹ.
Bạch Tá» quay ngÆ°á»i nhìn thi thể bất Ä‘á»™ng, má»™t lúc sau má»›i cháºm rãi đến gần, ngồi xổm xuống.
Trong vô số vết thÆ°Æ¡ng thối rữa, Bạch Tá» cố gắng xác định diện mạo ngÆ°á»i đó, nhÆ°ng vì Ä‘Æ°á»ng nét trên khuôn mặt đã bị bao phủ bởi mủ hôi thối từ vết thÆ°Æ¡ng chảy ra, Bạch Tá» tháºm chà còn không thể tìm thấy vị trà của mÅ©i.
Cô láºp tức phát hiện cái miệng hÆ¡i hé mở - tiếng thở hổn hển vừa rồi hình nhÆ° phát ra từ đây.
Bạch Tá» nhÆ°á»›ng mà y, cô nghi ngá» thÃnh giác của mình có vấn Ä‘á», bởi vì giữa lông mà y của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông rõ rà ng có má»™t vết thÆ°Æ¡ng do đạn bắn - loại vết thÆ°Æ¡ng nà y do má»™t phát đạn có thể giết ngÆ°á»i tạo ra.
Lúc nà y Bạch Tá» nhìn thấy đôi môi kia run lên, sau má»™t khắc, trong miệng hắn phát ra tiếng thở hổn hển, giống nhÆ° má»™t cánh cá»a sắt rỉ sét Ä‘ang từ từ đóng lại.
Sau đó, đôi mắt vốn đang nhắm bỗng nhiên mở ra.
Chú thÃch:
Tiêu Ä‘á» chÆ°Æ¡ng là "Bị ám ảnh", có thể nói là mình dịch ra từ từ tiếng trung đồng nghÄ©a vá»›i obsessed á má»i ngÆ°á»i.
Bé Bạch Tá» vì má»™t nguyên nhân nà o đó mà tác giả chÆ°a nói, đã rất "Be obsessed with Mạnh DÄ© Lam" từ lâu á:)) Thể loại bạch nguyệt quang nên cứ là từ từ thưởng thức nha má»i ngÆ°á»i:3
—
Lá»i của tác giả:
Cảm Æ¡n sá»± ủng há»™ của các bạn, tôi quyết định vá» sau má»—i chÆ°Æ¡ng truyện, Ä‘á»u dà nh tặng má»i ngÆ°á»i má»™t câu "chicken soup", cổ vÅ© bản thân, cÅ©ng cổ vÅ© má»i ngÆ°á»i.
Hôm nay canh gà trÃch lá»i:
Cái gá»i là "tá»± tin" có nghÄ©a là bạn vẫn dÅ©ng cảm bÆ°á»›c ra khi không có con Ä‘Æ°á»ng, mà là để con Ä‘Æ°á»ng sẽ tá»± Ä‘á»™ng hình thà nh dÆ°á»›i chân bạn.
—
Lá»i của editor:
ahuhu Ä‘á»c lại mấy chÆ°Æ¡ng đầu nà y và edit kỹ hÆ¡n tá»± dÆ°ng thấy thÆ°Æ¡ng Bạch Tá» quá, *ôm ôm* em, cùng là con gái nhÆ°ng thấy bé chịu nhiá»u Ä‘au Ä‘á»›n quá.
Tuy tÃnh cách có hÆ¡i lầm lì nhÆ°ng được cái ẻm hông có drama, hông có để ý giáºn dá»—i gì.
ThÃch Ä‘iểm nà y của ẻm.
.