- Trang chủ
- TrÆ°á»›c Cạn Vi KÃnh
- ChÆ°Æ¡ng 25
Tác giả:
*ChÆ°Æ¡ng nà y có ná»™i dung ảnh, nếu bạn không thấy ná»™i dung chÆ°Æ¡ng, vui lòng báºt chế Ä‘á»™ hiện hình ảnh của trình duyệt để Ä‘á»c.
Hai mươi lăm
Lâm Thu Ngôn bị Thiết NgÆ°u ăn thuốc tráng dÆ°Æ¡ng dằn vặt má»™t buổi tối, phà m là tÆ° thế có thể nghÄ© đến Ä‘á»u là m toà n bá»™, gá»i tá»›i cổ há»ng Ä‘á»u Ä‘au, hai cái huyệt trÆ°á»›c sau chá»c đến sÆ°ng Ä‘á» không thể tả, ngay cả mình lúc nà o ngủ thiếp Ä‘i cÅ©ng không nhá»› ra được.
"Ưm......" Lâm Thu Ngôn rầm rì và i tiếng, dùng mặt chà xát gối má»m mại, mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng không muốn mở mắt ra.
Trong giấc má»™ng, cáºu cảm giác được hai chân của mình bị má»™t nguồn sức mạnh tách ra, tiếp theo nÆ¡i riêng tÆ° mà u Ä‘á» tÆ°Æ¡i liá»n bị má»™t váºt linh hoạt Æ°á»›t át liếm láp lên.
Mặc dù đêm qua nÆ¡i đó bị đùa bỡn không nhẹ, cÅ©ng không lâu lắm lại xuất hiện ẩm Æ°á»›t, trÆ°á»›c sau đều trở nên ẩm Æ°á»›t. Tê tê dại dại bên trong bà máºt mang theo từng tia từng tia Ä‘au nhói, chÃnh là cái cảm giác nà y khiến cả ngÆ°á»i cáºu toả nhiệt, bị ép tỉnh lại.
Là m Lâm Thu Ngôn khi mở mắt ra, vừa liếc mắt liá»n thấy kẻ cầm đầu tối hôm qua chôn ở chân của mình ăn, tháºm chà còn phát ra tiếng liếm mút"Xì sụp".
"Sáng sá»›m, anh liá»n Ä‘á»™ng dục! Tối hôm qua thao còn chÆ°a chÆ¡i đủ à ...... Æ°m...... Äi ra!"
Lâm Thu Ngôn dùng tay đẩy cái đầu phÃa dÆ°á»›i, phát ra âm thanh dà y đặc giá»ng mÅ©i, khiến ngÆ°á»i ta cà ng muốn bắt nạt.
"Äừng nhúc nhÃch." Chung Bùi Viá»…n khẽ ngẩng lên, dùng ngón cái lau nÆ°á»›c dÃnh khóe miệng.
Kỳ thá»±c sáng sá»›m khi tỉnh lại, hắn chỉ là muốn nhìn bị nhục Ä‘á»™ng bị thao má»™t đêm đến cùng thế nà o rồi, có thÆ°Æ¡ng tổn hay không. Ai biết vừa nhìn, huyệt trÆ°á»›c môi thịt ngoà i hoa huy*t, nhục phùng muốn phù thà nh bánh mà n thầu nhá», háºu huyệt cà ng phát ra mà u sắc chÃn rục. Chuyện nà y là m hắn Ä‘au lòng há»ng rồi, vá»™i vã cúi xuống, quai hà m nhẹ thổi thổi, sau đó má»›i dùng môi lưỡi khá»e mạnh nhẹ nhà ng trấn an.
"Em nÆ¡i nà y sÆ°ng phù đêÌn không nhẹ, anh giúp em liếm liếm, nÆ°á»›c bá»t có thể tiêu Ä‘á»™c tiêu sÆ°ng."
Lâm Thu Ngôn nhìn nam nhân nói đêÌn Ä‘Ã ng hoà ng trịnh trá»ng, trong lòng không được mắt trợn trắng, có Ä‘iá»u cũng không giãy giụa nữa, ngoan ngoãn mở hai chân ra, trừng nam nhân má»™t chút, má»›i nói:
"Còn không phải là anh đêm qua quá điên rồi......"
"Äược được được, Ä‘á»u là anh sai. Thu Ngôn ngoan, để anh cố gắng giúp em liếm liếm, liếm láºp tức tốt rồi."
Nói xong, Chung Bùi Viá»…n bắt đầu Ä‘Æ°á»ng hoà ng chiếm tiện nghi.
Nhục huyệt sÆ°ng Ä‘á» mặt ngoà i có chút toả nhiệt, ở nÆ¡i nam nhân liếm láp, còn tháºt sá»± có cảm giác từng chút mát rượi, Ä‘iá»u nà y là m cho Lâm Thu Ngôn dá»… chịu hÆ¡n khá nhiá»u. Chỉ chốc lát sau, liá»n chủ Ä‘á»™ng kẹp lấy đầu giữa hai chân, thoải mái gá»i ra tiếng.
Chung Bùi Viá»…n mắt thấy hai cái miệng nhá» cà ng ngà y cà ng ẩm Æ°á»›t, láºp tức có dấu hiệu rỉ nÆ°á»›c, không nhịn được cÆ°á»i, vá»— vá»— chân trắng khoác lên cổ,
"Äừng dâm đãng, anh thế nà y laÌ€ chữa thÆ°Æ¡ng cho em đấy, nếu nhÆ° Ä‘em tinh thần anh gá»i dáºy, cái mông em nà y cÅ©ng là khá»i muốn."
Lâm Thu Ngôn bÄ©u môi, cầm lấy gôÌi che mặt, chôn ở bên trong tiếp tục nhá» giá»ng rên rỉ.
Chung Bùi Viá»…n cÆ°á»i lắc đầu má»™t cái, tiếp tục vùi đầu liếm láp.
Mãi đến táºn khi hai cái nhục huyệt trÆ°á»›c sau Ä‘á»u bôi nÆ°á»›c sáng láng má»›i dừng lại, từ trong túi móc ra thuốc mỡ, cẩn tháºn từng li từng tà má»™t bôi lên trên.
Lâm Thu Ngôn nhìn thuốc trong tay nam nhân, cÆ°á»i nhạo:
"Hoá ra anh đây là đã sớm chuẩn bị?"
"Váºt nà y chỉ cần tá»›i gặp em anh liá»n mang ở trên ngÆ°á»i, chỉ sợ ngà y nà o đó má»™t nhịn không được Ä‘em cái mông em thao nở hoa."
Lâm Thu Ngôn rên má»™t tiếng, quay mặt Ä‘i không nhìn tá»›i nam nhân da mặt dà y. Chân khoát lên bả vai rá»™ng của nam nhân, mặc ngÆ°á»i bôi lên nÆ¡i riêng tÆ°.
Ôn Lãng đứng cá»a, nhìn chăm chú đồng hồ trên cổ tay. Khi kim đồng hồ chỉ đến má»™t Ä‘iểm thì láºp tức cá»a phòng vang lên.
"Viá»…n ca, đến lúc rá»i giÆ°á»ng."
Lại là Ôn Lãng? Lâm Thu Ngôn nghi hoặc động động lỗ tai,
"Äây không phải nhà em à ? Cáºu ta tại sao lại ở chá»— nà y."
"Biết rồi." Chung Bùi Viá»…n vá»›i bên ngoà i nói xong, má»›i xoay ngÆ°á»i giúp ngÆ°á»i yêu mặc quần áo,
"Äứa bé kia từ nhá» theo anh, quen rồi. Ngà y hôm nay anh có má»™t số việc muốn là m, có khả năng nó là sợ anh quên cái gì."
Nghe lá»i nà y, Lâm Thu Ngôn trong lòng khó chịu không nói ra được.Trên mặt giả bá»™ kiên cÆ°á»ng không thèm để ý, tiếp tục há»i:
"Ôn Lãng cùng đại tẩu em không phải tỷ đệ sao? Nếu phải thì tại sao theo anh?"
Äồng hồ Bùi xa cÆ°á»i không đáp, con mắt Ä‘en láy nhìn chằm chằm cáºu.
"Anh cÆ°á»i cái gì? Chuyện nà y không thể nói à ?"
"Có thể nói." Äồng hồ Bùi xa dùng tay nhẹ nhà ng gãi gãi mÅ©i Lâm Thu Ngôn,
"Chỉ cần em muốn biết anh sẽ nói cho em biết."
"Nói mau nói mau!" Lâm Thu Ngôn mắt hoa Ä‘Ã o trợn lên tròn xoe, xếp bằng ngồi ở trên giÆ°á»ng, sá»›m không còn khà chất quý công tá».
"Ôm Lãng cùng đại tẩu em Ôn TÄ©nh NhÆ°, trÆ°á»›c đây là hà i tá» dòng dõi thÆ° hÆ°Æ¡ng nổi tiếng Bắc Thà nh. NhÆ°ng mà sau khi Ôn lão tạ thế, Ôn gia liá»n sa sút, Ôn TÄ©nh NhÆ° bởi vì Ä‘i tá»›i Nam Thà nh, trong nhà chỉ để lại má»™t đứa bé là Ôn Lãng, anh liá»n Ä‘em nó mang theo bên ngÆ°á»i nuôi. NhÆ°ng Chung gia là m dù sao không phải là m ăn chân chÃnh gì, đúng là oan ức Ôn Lãng. Vì lẽ đó đại tẩu em đến bây giá» vẫn còn oán giáºn anh Ä‘em Ôn Lãng dạy há»ng."
Nam nhân ngắn gá»n mấy câu nói liá»n Ä‘em đầu Ä‘uôi sá»± tình nói rõ. Lâm Thu Ngôn nghe xong cảm thấy đại tẩu việc nà y là m không được trượng nghÄ©a, mình xuất ngoại lÆ°u lại ấu đệ, ngÆ°á»i khác giúp nuôi còn oán giáºn. Äúng là tâm tÆ° phụ nữ......
Cáºu vá»— vá»— bả vai nam nhân, an ủi: "Anh là ngÆ°á»i tốt, em biêÌt."
"Phốc!" Chung Bùi Viá»…n nhất thá»i nhịn không được, Ä‘em ngÆ°á»i ôm và o trong ngá»±c cá» cá», cÆ°á»i nói:
"Nhiá»u năm nhÆ° váºy, cũng chỉ má»™t mình em nói anh là ngÆ°á»i tốt."
"NgÆ°á»i Lâm Thu Ngôn em Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là ngÆ°á»i tốt, Ä‘iểm ấy không thể nghi ngá»."
"Ừ!" Chung Bùi Viá»…n hôn má»™t cái lên gÆ°Æ¡ng mặt tuấn tú trà n đầy ngạo khà của ngÆ°á»i yêu,
"Äi, Ä‘i xuống Ä‘i."
Hai ngÆ°á»i mở cá»a phòng liá»n nhìn thấy Ôn Lãng thẳng tắp - đứng cá»a.
"Viễn ca, Lâm thiếu gia."
"Ừ." Chung Bùi Viá»…n gáºt đầu má»™t chút đầu ra hiệu.
Lâm Thu Ngôn nhìn Ôn Lãng bá»—ng nhiên lại nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u gì, tiến đến trÆ°á»›c mặt Chung Bùi Viá»…n, nhá» giá»ng há»i:
"Anh vá»›i Ôn gia tốt nhÆ° váºy, đại tẩu em cùng anh tuổi tác lại xấp xỉ, hai ngÆ°á»i trÆ°á»›c đây sẽ không là ......"
Chung Bùi Viá»…n là m sao cũng không nghÄ© tá»›i Lâm Thu Ngôn có thể nghÄ© tá»›i đây má»™t tầng nà y, hắn vừa định trả lá»i, Ôn Lãng phÃa sau liá»n cÆ°á»›p trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c lên tiếng đáp:
"Thưa Lâm thiếu gia, Viễn ca trước đây cùng Lâm phu nhân là thanh mai trúc mã, từ nhỠđịnh qua thông gia từ bé."
Chung Bùi Viễn: "......"
Lâm Thu Ngôn má»™t mặt"em liá»n biết có vâÌn đề", ném câu tiếp theo"Tránh nặng tìm nhẹ", cÅ©ng không quay đầu lại Ä‘i xuống lầu.
Chung Bùi Viá»…n nhìn bóng lÆ°ng ngÆ°á»i yêu má»™t chút, lại nhìn gÆ°Æ¡ng mặt than của Ôn Lãng phÃa sau, bá»—ng nhiên trong lúc đó cảm nháºn được má»™t loại chÆ°a từng có cảm giác vô lá»±c.
Lâm Thu Ngôn vừa đến phòng khách liá»n nhìn thấy đại ca nhăn mặt lại ngồi ở trên bà n ăn, trÆ°á»›c mắt mang theo và nh mắt Ä‘en Ä‘áºm, cho dù mang theo kÃnh mắt cũng không che lấp được.
"Äại ca, tối hôm qua lại thức đêm công tác Ä‘i. Sau nà y nhất định phải nghỉ sá»›m má»™t chút."
Lâm Thu Ngôn tự nhiên kéo cái ghế ngồi ở bên cạnh.
Lúc nà y ná»™i tâm Lâm Thu Minh tan vỡ. Äêm qua thê tá» không ở nhà , hắn rất sá»›m liá»n tắt đèn, do căn phòng cách vách âm thanh tình ái kéo dà i đến hÆ¡n ná»a đêm, là m cho hắn chỉ muốn vượt tÆ°á»ng. Vừa nghÄ© tá»›i đệ đệ mình nhá»c nhằn khổ sở nuôi lá»›n bị má»™t cầm thú đặt ở dÆ°á»›i thân nhÆ° váºy, hắn liá»n Ä‘au lòng, Ä‘au lòng đến muốn gặp trở ngại.
CÅ©ng may Chung Bùi Viá»…n cÅ©ng chÆ°a mặt daÌ€y đến mức ở Lâm gia ăn Ä‘iểm tâm, mà là lá»… phép lên tiếng chà o há»i, rồi mang theo Ôn Lãng tránh tầm mắt của má»i ngÆ°á»i ra, nhảy cá»a sổ leo tÆ°á»ng rá»i Ä‘i.
Chung Bùi Viá»…n Ä‘i rồi, Lâm Thu Minh liá»n không còn đối tượng phát tiết, chỉ có thể cÆ°á»i đến ôn hòa cùng đệ đệ mình ăn Ä‘iểm tâm.
Mấy ngà y sau, Lâm Thu Ngôn liá»n từ Lâu Cảnh biết được chuyện Trần Tứ bị thÆ°Æ¡ng.
Lúc đó Lâm Thu Ngôn ở trong vÆ°á»n hoa Ä‘á»c sách, xa xa mà liá»n nghe thấy Lâu Cảnh vẫy tay gá»i vá» phÃa cáºu.
Tá»± lần trÆ°á»›c ở trên Ä‘Æ°á»ng trong lúc vô tình gặp được Lâu Cảnh, Lâm Thu Ngôn liá»n đối vá»›i bạn thân nà y có Ä‘á» phòng. Tuy rằng không thể từ Thiết NgÆ°u biết được tin tức gì xác định, nhÆ°ng mấy lần hẹn cáºu Ä‘á»u cố ý chối từ. Chỉ là không nghÄ© tá»›i Lâu Cảnh ngà y hôm nay sẽ chủ Ä‘á»™ng tá»›i cá»a tìm cáºu.
Cảnh vệ thấy ngÆ°á»i tá»›i là Lâu Thiếu gia, liá»n không há»i nhiá»u nữa trá»±c tiếp mở cá»a đón khách.
"A Ngôn! A Ngôn!" Lâu Cảnh má»™t Ä‘Æ°á»ng chạy tá»›i, trên khuôn mặt còn nổi lên Ä‘á» á»ng nhà n nhạt.
Lâm Thu Ngôn khẽ cau mà y, há»i: "Là m sao?"
"Hôm nay tôi đặc biệt đến nói cho câuh, chÃnh là chó săn Hán gian Trần Tứ, ha ha ha hắn bị ngÆ°á»i giáo huấn!"
Vừa nghe là tin tức vá» Trần Tứ, Lâm Thu Ngôn thần kinh căng thẳng bất tri bất giác thÆ° giãn, cáºu đặt sách xuống, há»i:
"Cáºu từ từ nói, Trần Tứ đến cùng là m sao?"
Lâu Cảnh nhìn chung quanh, cháºm rãi táºp hợp lại đây, lặng lẽ nói:
"A Ngôn, bên ngoà i nói chuyện không tiện, chúng ta đi và o nói sau đi."
Lâm Thu Ngôn suy nghÄ© má»™t chút cũng đúng, bên ngoà i ngÆ°á»i tạp, thá»±c tại không quá thÃch hợp nói chuyện mẫn cảm nhÆ° thế, liá»n mang theo Lâu Cảnh tiêÌn và o gia tá»™c.
"Cáºu nói mau." Lâm Thu Ngôn cho ngÆ°á»i ngồi ở trên ghế salông phòng khách, dáng vẻ nóng nảy há»i.
"Tôi cũng là nghe ngÆ°á»i ta nói!" Lâu Cảnh mắt to chuyển Ä‘á»™ng, hạ thấp giá»ng nói:
"Trần Tứ bị ngÆ°á»i chém đứt hai tay, chân cÅ©ng bị đánh gãy, hiện tại toà n bá»™ chÃnh là má»™t phế nhân co quắp ở trên giÆ°á»ng. Äúng rồi đúng rồi, nghe nói chá»— đó cÅ©ng bị là m tà n, ra tay tháºt sá»± là quá ác!"
Lâu Cảnh mịt mỠnhìn nam nhân đang khoa tay, một mặt nhức nhối nói.
Lâm Thu Ngôn ngược lại bình tĩnh,
"Là m Hán gian liá»n chuẩn bị tâm lý nhÆ° váºy, biết là ai là m ra không?"
"Cái nà y còn chưa biết." Lâu Cảnh sỠsỠcằm,
"Có Ä‘iá»u Trần Tứ kẻ thù rất nhiá»u, muốn tra chỉ sợ là không tra ra thôi."
Äối vá»›i cái ngÆ°á»i hạ Ä‘á»™c thủ nà y, Lâm Thu Ngôn trong lòng có mấy phần hiểu rõ, có Ä‘iá»u trên mặt bất Ä‘á»™ng thanh sắc.
"Nói tá»›i đây tôi có chút khát, A Ngôn cáºu có thể giúp tôi lấy chút nÆ°á»›c không?" Lâu Cảnh mở to mắt, vô cùng đáng thÆ°Æ¡ng nói.
Äối vá»›i chiêu nà y, Lâm Thu Ngôn từ nhá» không có cách nà o chống đối, chỉ có thể gá»i hạ nhân là m. Ai biết gá»i và i tiếng, cũng không thấy hạ nhân Lâm gia tá»›i, nói váºy là đang có việc báºn, Lâm Thu Ngôn không còn cách nà o chỉ có thể tá»± mình Ä‘i nhà bếp rót chút nÆ°á»›c trà đến.
Cáºu biết Lâu Cảnh thÃch ăn hạt, liá»n lúc pha trà  lại Ä‘i kiếm chút hạt đến, chá» hai loại đồ váºt Ä‘á»u chuẩn bị tốt rồi, lúc nà y má»›i bÆ°ng trở vá» phòng khách.
"Lâu Cảnh?" Lâm Thu Ngôn hai tay bưng đồ đi tới.
NhÆ°ng mà ngÆ°á»i má»›i vừa rồi còn ở phòng khách Lâu Cảnh, lúc nà y sá»›m không còn thấy bóng ngÆ°á»i. Lâm Thu Ngôn trong lòng cả kinh, Ä‘em nÆ°á»›c trà cùng hạt để lên bà n, nghi vấn tầng tầng lên lầu.
Lâm Thu Ngôn cố ý thả nhẹ bÆ°á»›c chân, chầm cháºm Ä‘i lên lầu hai. Cáºu nhìn bốn phÃa, ngoại trừ má»™t chá»— cá»a phòng khép há», những cái khác Ä‘á»u là khóa chặt. Cáºu liá»n lặng lẽ tá»›i gần cánh cá»a kia, sau đó bá»—ng nhiên đẩy ra ——
"Lâu Cảnh, cáºu Ä‘ang là m gì!"
________________________
Hôm nay tâm trạng Hạ XÆ°a không ổn chút nà o. Má»™t tráºn cãi vã ầm Ä© kéo theo ngÆ°á»i vô tá»™i. Bản thân biết chÆ°a chắc đã nên nói, nói ra má»i thứ thá»±c sá»± phức tạp.
Dạ dà y quặn đau, tâm trạng tồi tệ
Hi vá»ng ngà y mai má»i thứ lại tốt đẹp.