- Trang chủ
- TrÆ°á»›c Cạn Vi KÃnh
- ChÆ°Æ¡ng 22
Tác giả:
Hai mÆ°Æ¡i hai
Sau khi tiết Lâm Thu Ngôn khóe mắt á»ng hồng, hÆ¡i nhÆ°á»›n lên, lồng ngá»±c trÆ¡n bóng pháºp phồng, hÆ¡i thở gấp gáo không ngừng từ trong đôi môi Ä‘á» thắm trà n ra.
"Sao váºy?" Vừa nãy đại não cáºu má»™t tráºn trống rá»—ng, căn bản không biết phát sinh cái gì, phục hồi tinh thần má»›i phát hiện nam nhân không tiếp tục đón lấy Ä‘á»™ng tác, xanh mặt ngồi ở trên giÆ°á»ng.
"Không có chuyện gì, đại ca em đến rồi."
Chung Bùi Viá»…n đứng dáºy Ä‘i xuống giÆ°á»ng, Ä‘em cả ngÆ°á»i yêu má»m nhÅ©n ôm đến, bắt đầu mặc từng cái áo cái quần.
Äại ca? Lâm Thu Ngôn trong lòng hÆ¡i hồi há»™p má»™t chút.
DÆ°á»›i quần bam nhân tÃnh khà trÆ°á»›ng đêÌn vừa thô lại lá»›n, khẳng định nhẫn nhịn rất khổ cá»±c. Huống chi nÆ¡i riêng tÆ° mình hiện tại cũng ẩm Æ°á»›t đêÌn rối tinh rối mù, Ä‘iá»u nà y là m cho cáºu không thể không trách thầm trong lòng, đại ca đến tháºt không đúng lúc.
Chung Bùi Viá»…n không nhanh không cháºm giúp đỡ Lâm tiểu thiếu gia mặc quần áo, bà n tay thô to còn nhân cÆ¡ há»™i ở trên da thịt bóng loáng ăn Ä‘áºu hÅ©. Hắn giÆ¡ má»™t bên chân trắng thon faif lên vuốt ve, cảm thụ da thịt trắng mịn, hoà n toà n không muôÌn duÌ€ng vải vóc che khuất mỹ cảnh nà y.
"Ah......" Lâm Thu Ngôn bị sá» thoải mái, đôi mắt hoa Ä‘Ã o đầy nÆ°á»›c hÆ¡i khép, cằm hÆ¡i ngá»a lên, lá»™ ra cái cổ yếu á»›t.
Cuối cùng cũng đem tiểu Khổng Tước kiêu ngạo dưỡng quen......
Chung Bùi Viá»…n không khá»i cảm thán. Loại dáng vẻ mặc ngÆ°á»i sá» ngÆ°á»i Ä‘á»™ng thá»±c sá»± là đem tim hắn tâm thắt lại......
Nhẫn nhẫn, hắn vẫn không khống chế được, nghiêng đầu đến gần, bắt đầu liếm cắn cái cổ thon dà i lộ ra kia.
"Äừng Æ°m...... Äừng liếm...... Äại ca còn Ä‘ang đợi."
Lâm Thu Ngôn cảm nháºn được hầu kết mình bị nam nhân ngáºm toà n bá»™ trong miệng nhẹ nhà ng gặm cắn, má»™t luồng tê dại nhÆ° giống nhÆ° Ä‘iện giáºt vui vẻ trong nháy mắt tán ra tứ phÃa, suýt chút nữa khiến hoa huy*t chÆ°a được ăn no của cáºu lại phun nÆ°á»›c.
Chung Bùi Viá»…n cũng biết không thể tiếp tục nữa, lấy hiểu biết của hắn đối vá»›i Lâm Thu Minh mà nói, phá»ng chừng chá» thêm nữa Lâm đại thiếu gia sẽ trá»±c tiếp xông lên, giÆ¡ súng phá cá»a mà và o. Hắn Ä‘Ã nh nhịn Ä‘au giúp ngÆ°á»i yêu mặc quần áo cho xong. Sau đó nhanh chóng mặc quần áo của mình và o.
côn th*t dÆ°á»›i quần nam nhân vẫn chÆ°a hoà n toà n biến mất, phồng thà nh má»™t đống lá»›n. Lâm Thu Ngôn có chút Ä‘au lòng, cáºu chủ Ä‘á»™ng lại gần, tìm nÆ¡i không có râu tua tủa trên mặt nam nhân nhẹ nhà ng hôn má»™t cái, Ä‘á» mặt nói rằng:
"Ừm...... Lần sau chúng ta tìm địa phương không ai quấy rối đi......"
Nói xong, ánh mắt lại không tự nhiên nhìn sang chỗ khác.
Thá»±c sá»± là ...... Rất muốn xoa và o trong ngá»±c, Chung Bùi Viá»…n ánh mắt sáng quắc, âm thanh trầm thấp mê ngÆ°á»i,
"Äược, lần sau nhất định thao em khóc."
Thấp kém! Lâm Thu Ngôn lÆ°á»m má»™t cái, đứng dáºy chuẩn bị Ä‘i ra phÃa ngoà i, bá»—ng nhiên nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u gì, láºp tức xoay ngÆ°á»i, năÌm chặt bà n tay khô ráo ấm áp của nam nhân, cái cằm tinh xảo hất cao,
"Anh yên tâm, lần nà y em sẽ đối với anh phụ trách, em sẽ cùng đại ca nói chuyện. Lâm Thu Ngôn em sẽ không vứt bỠanh."
Từng câu nói mạnh mẽ nà y đánh và o tim Chung Bùi Viá»…n, khiến trong lòng gắn nóng lên, phát ra giá»ng nói hÆ¡i kì quái, "Äược."
Lâm Thu Ngôn ảo não theo hắn Ä‘i ra Chung gia cÆ°á»i giả lả vá»›i đại ca.
Kỳ thá»±c cho dù bá»n há» che giấu nhÆ° thế nà o Ä‘i chăng nữa, Lâm Thu Ngôn vẫn là có thể nhìn ra má»™t chút manh mối. Tá»· nhÆ° đại ca cáºu Chung Bùi Viá»…n, lại tá»· nhÆ° đại ca cáºu cùng Ôn Lãng. Bất kể là động tác hay vẻ mặt, Ä‘á»u không giống nhÆ° ngÆ°á»i lần đầu gặp mặt.
Lẽ nà o đại ca nhìn ra Chung Bùi Viá»…n chÃnh là Thiết NgÆ°u à ? Bá»n hỠđến cùng là quan hệ gì? Lâm Thu Ngôn cúi đầu suy nghÄ©.
"Äi theo huynh và o thÆ° phòng."
TiêÌn và o gia tá»™c, Lâm Thu Minh rốt cục không nhẫn nại được, ném câu nói tiếp đến liá»n Ä‘i.
Lâm Thu Ngôn nhìn vá» phái đại tẩu má»™t bên xem trò vui nhếch miệng nở nụ cÆ°á»i, ngoan ngoãn theo sau.
"Äại ca......" Cáºu đứng trÆ°á»›c bà n Ä‘á»c sách, sợ hãi kêu lên.
"Lâm thiếu gia là không phải nên giải thÃch má»™t chút?"
Lâm Thu Minh ngoà i cÆ°á»i nhÆ°ng trong không cÆ°á»i.
"Äại ca......" Lâm Thu Ngôn do dá»± má»™t chút, hai tay nắm chặt, lúc ngẩng đầu lên, trong ánh mắt trà n đầy kiên định,
"Äại ca, đệ không thể cùng nữ nhân kết hôn!"
"Äệ nói cái gì?"
"Äệ...... đẹ ngưỡng má»™ Chung Bùi Viá»…n!"
"Äệ ngưỡng má»™ cái rắm!"
Lâm Thu Ngôn kinh ngạc đến ngây ngÆ°á»i, cáºu xÆ°a nay chÆ°a từng nghÄ© tá»›i ngÆ°á»i Ä‘á»c đủ thứ thi thÆ° đại ca cÅ©ng sẽ có má»™t mặt thô lá»— nhÆ° thế.
"Äệ! Äệ!" Lâm Thu Minh tức giáºn đến sắp nổ đầu, chỉ và o đệ đệ hắn ná»a ngà y nói không ra lá»i.
ChÃnh thá»i khắc Ä‘ang hai ngÆ°á»i giằng co, Ôn TÄ©nh NhÆ° cầm nÆ°á»›c trà đẩy cá»a vaÌ€o, ánh mắt đánh giá má»™t lượt trên ngÆ°á»i hai huynh đệ, mỉm cÆ°á»i nói:
"Ôi, há»a khà lá»›n nhÆ° váºy từ đâu tá»›i."
Lâm Thu Ngôn láºp tức phát ánh mắt cầu cứu.
Ôn TÄ©nh NhÆ° hiểu ý nở nụ cÆ°á»i, Ä‘em ấm trà để lên bà n,
"Äến uống má»™t ngụm trà cho bá»›t giáºn."
Sau khi nhẹ nhà ng nhấp một miếng, Lâm Thu Minh nghiêm túc nói:
"Äà n ông Lâm gia không thể gả cho ngÆ°á»i khác!"
"...... Tháºt ra, đệ cũng có thể cÆ°á»›i hắn......"
"Hồ đồ!" Lâm đại ca suýt chút nữa sặc ngụm nước trà vừa uống.
"Äược rồi, được rồi, Thu Ngôn đệ không phải còn có việc à , Ä‘i là m trÆ°á»›c Ä‘i, đại tẩu cùng đại ca em nói chuyện."
Ôn TÄ©nh NhÆ° nhìn láºp tức liá»n muốn can giữa khuên bảo hai huynh đệ nhà há» Lâm.
"Vâng, váºy đệ Ä‘i trÆ°á»›c." Lâm Thu Ngôn nhân cÆ¡ há»™i mau mau chạy trốn. Äóng cá»a lại, nhanh nhÆ° chá»›p Ä‘Ã o tẩu.
Tuy rằng hai ngÆ°á»i vừa tách ra không lâu, nhÆ°ng Lâm Thu Ngôn vẫn là muốn gặp Chung Bùi Viá»…n, muốn gặp đến tâm mức Ä‘á»™ tâm ngứa ngáy.
Chung - Lâm hai nhà khoảng cách gần vô cùng, từ háºu viện Lâm công quán Ä‘i cách hai hà ng rà o chÃnh là tiá»n viện Chung gia. Lâm Thu Ngôn thừa dịp đại ca không chú ý, ở phÃa sau viện là m bá»™ giải sầu, ngồi trên xÃch Ä‘u, má»™t bên đãng má»™t bên hÆ°á»›ng vỠđại viện Chung gia chăm chú nhìn.
Nhìn má»™t lúc, quả nhiên cá»a lá»›n mở ra, đáng tiếc Ä‘i ra là má»™t ngÆ°á»i phụ nữ, chÃnh là Chung phu nhân lần trÆ°á»›c.
Lâm Thu Ngôn không vui.
Có Ä‘iá»u má»™t giây sau chá» Chung phu nhân phát hiện cáºu, cáºu láºp tức từ trên xÃch Ä‘u nhảy xuống, nhÆ° không có chuyện gì xảy ra sá»a sang lại cổ áo, giả vá» giả vịt cúi đầu thưởng thức vÆ°á»n hoa trong nhà mình.
Nữ nhân quyến rÅ© nở nụ cÆ°á»i, giÆ¡ tay vẫy vẫy, la lá»›n: "Lâm thiếu gia!"
Lâm Thu Ngôn láºp tức cả kinh, ngẩng đầu lên liá»n nhìn thấy ngÆ°á»i phụ nữ kia nhìn vá» cáºu thoải mái ném mị nhãn*, má»™t cái hôn gió theo sát Ä‘Æ°a tá»›i.
*ánh mắt mê hoặc
!!! Ban ngà y ban mặt, sao có thể là m nhÆ° váºy......
Nữ nhân nhìn gÆ°Æ¡ng mặt trắng nõn của thiếu niên đối diện má»™t mảnh tối sầm, cÆ°á»i đến thoải mái, lúc nà y má»›i Ä‘i và o nhà .
Chốc lát sau, nhiệt đồ chưa kịp rút từ trên mặt Lâm Thu Ngôn, Chung Bùi Viễn từ bên trong đi ra.
Không giống lúc sáng sá»›m, nam nhân đổi âu phục, tóc vuốt gá»n gà ng ra sau gáy, lá»™ ra gÆ°Æ¡ng mặt tuấn tú cÆ°Æ¡ng nghị.
Nhìn nam nhân đang từng bước đi và o, Lâm Thu Ngôn muốn là m bộ không thèm để ý, một cái chân trên đất không ngừng vẽ vòng tròn, ánh mắt lại hoà n toà n bán đứng bản thân, sáng lấp lánh nhìn nam nhân.
Hai ngÆ°á»i cách hà ng rà o thá»±c sá»± không tiện giao lÆ°u, Chung Bùi Viá»…n liá»n ra lệnh cho cảnh vệ canh gác ở xung quanh Ä‘em ra má»™t tá» giấy trắng, hắn cầm lấy má»™t cây bút viết viết vẽ vá»i trên giấy, sau đó Ä‘em giấy trắng gấp thà nh má»™t chiếc máy bay giấy, dá»±a và o hÆ°á»›ng gió thổi, ném sang bên.
Máy bay giấy xuyên qua lan can, xoay chuyển má»™t vòng, sau đó rÆ¡i xuống dÆ°á»›i chân Lâm Thu Ngô. Cáºu mau chóng ngồi xổm xuống nhặt lên, dÆ°á»›i gÆ°Æ¡ng mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i của nam nhân mở ra, tá»i giấy trà n đầy nếp gấp viết má»™t chuá»—i là m ngÆ°á»i ta mặt Ä‘á» bừng bừng ——
"Thu Ngôn, em mặc đồ trắng âu phục mà u trắng tháºt là đẹp mắt, cái mông vừa lá»›n vừa cong, rất muốn thao."
Cái bút tÃch cÆ°á»ng tráng mạnh mẽ kia lại là m cho tim cáºu Ä‘áºp nhanh hÆ¡n. Lâm Thu Ngôn vốn là đỠmặt lại cà ng nóng, cáºu thẹn quá thà nh giáºn má»™t mặt trừng nam nhân, mắng má»™t câu"LÆ°u manh", xoay ngÆ°á»i liá»n chạy.
LÆ°u lại Chung Bùi Viá»…n phÃa sau, nhìn bóng lÆ°ng ngÆ°á»i yêu cÆ°á»i đến nhá»™n nhạo đầy mặt.
Lâm Thu Ngôn nhanh chóng trở lại phòng của mình, cáºu vốn là muốn Ä‘em tá» giấy đầy câu chữ hạ lÆ°u ném xuống, nhÆ°ng khi nhìn lại má»™t chút lại không nỡ lòng bá».
NghÄ© má»™t hồi, cáºu cũng cầm lấy bút máy viết ba chứ ở phÃa trên—— Äại sắc ngÆ°u, cá»™ng thêm vẽ đầu trâu tròn. Lúc nà y má»›i thoả mãn dá»±a theo nếp gấp cÅ© gấp lại, đặt ở trong ngăn kéo đầu giÆ°á»ng mình.
NgoaÌ€i yÌ muôÌn, lúc ăn cÆ¡m tối, Lâm thiếu gia rốt cục nghĩ cẩn tháºn, lại má»™t lần má»i Chung Bùi Viá»…n tá»›i nhà ăn cÆ¡m, có Ä‘iá»u lúc nà y lại thêm má»™t ngÆ°á»i thÆ°á»ng xuyên Ä‘i bên cạnh Chung Bùi Viá»…n - Ôn Lãng.
Lâm Thu Ngôn đối vá»›i Ôn Lãng nói tháºt ra không có quá nhiá»u hảo cảm. Äầu tiên cáºu phát hiện, đại ca đại tẩu đối vá»›i Ôn Lãng thái Ä‘á»™ cá»±c kì dị thÆ°á»ng, tháºt giống Ä‘ang cá»±c lá»±c bù đắp cái gì. Ngoà i ra thá»i gian Ôn Lãng ở bên ngÆ°á»i Chung Bùi Viá»…n so vá»›i thá»i gian cáºu ở bên dà i đến nhiá»u, Ä‘iá»u nà y là m cho cáºu dù sao cÅ©ng hÆ¡i bất bình.
Ôn Lãng tÆ°á»›ng mạo không tệ, vóc ngÆ°á»i thon dà i, cùng má»™t hạt tiểu bạch dÆ°Æ¡ng* vừa đứng thẳng vừa kiên cÆ°á»ng.
*Bạch DÆ°Æ¡ng: loà i cây có sức sống mạnh mẽ nÆ¡i biên giá»›i trải qua bão táp mÆ°a sa gió lạnh vẫn kiên cÆ°á»ng. ThÆ°á»ng được và vá»›i quân nhân.
Cáºu chợt nhá»› trÆ°á»›c đây Lâu Cảnh từng nói vá»›i cáºu.
Lâu Cảnh nói Ôn Lãng tuổi trẻ tà i cao, trá»ng Ä‘iểm là cao đến đẹp đẽ, vì lẽ đó cảm thấy so vá»›i Thiết NgÆ°u, bây giá» cà ng thÃch nam nhân nhÆ° Ôn Lãng hÆ¡n.
Äối vá»›i việc nà y Lâm Thu Ngôn khịt mÅ©i coi thÆ°á»ng.
Rõ rà ng là Thiết NgÆ°u cà ng có mùi vị Ä‘Ã n ông có hiểu hay không, nhoÌc con thá»±c sá»± không hiểu được cái gì là thưởng thức. Lâm Thu Ngôn cắn đầu Ä‘Å©a, con mắt trừng trừng mà nhìn đại ca của mình cháºm rãi nói chuyện vá»›i Chung Bùi Viá»…n.
"Là m sao thế?" Nam nhân quay đầu há»i, môi má»ng nhạt mà u cong lên má»™t nụ cÆ°á»i nhà n nhạt, mê ngÆ°á»i cá»±c kỳ.
Nhìn nam nhân cà ng ngà y cà ng gần mặt, Lâm Thu Ngôn mới lấy lại tinh thần, thẹn thùng cũng không quên hất cằm lên, đỠlỗ tai lắc đầu một cái.
Loại nà y ám muá»™i há»— Ä‘á»™ng nhau nà y, khiến Lâm đại thiếu gia ngồi ở vị trà chủ nhà tức giáºn đến suýt chút nữa cắn nát cái thìa sứ Ä‘á»±ng canh.
Mà má»™t bên khác, Ôn TÄ©nh NhÆ° đối diện Ôn Lãng há»i han ân cần.
"Tôi biết rồi, Lâm phu nhân."
Ôn Lãng đặt bát trong tay xuống, mặt không cảm xúc trả lá»i.
Nghe được danh hiệu "Lâm phu nhân" nà y, Ôn TÄ©nh NhÆ° sắc mặt có chút trắng bệch, naÌ€ng táºn lá»±c khống chế để âm thanh không run rẩy, "Tiểu Lãng, đừng gá»i khách khà nhÆ° váºy, gá»i tá»· tá»· có được không?"
Tá»· tá»·?!
Lâm Thu Ngôn dừng động tác gắp rau lại, trong tròng mắt trà n đầy kinh ngạc khó lòng tin nổi.
Ôn Tĩnh Như...... Ôn Lãng......
Váºy bá»n há» là quan hệ tá»· đệ!?
Lâm Thu Ngôn hÆ¡i nhÃu mà y, cáºu biết trên bà n bốn ngÆ°á»i thân pháºn Ä‘á»u không Ä‘Æ¡n giản, thế nhÆ°ng bá»n há» dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng không thá»±c sá»± muốn để cho mình hiểu quá rõ.
Thân pháºn mẫn cảm, cần ẩn giấu, ở trong thế đạo nà y, không cần nghÄ© cÅ©ng biết là cái gì. Có Ä‘iá»u nếu bá»n há» không muốn cho cáºu biết, váºy cáºu liá»n không biết gì cả.
Lâm Thu Ngôn uống má»™t há»›p canh, không nhìn bốn ngÆ°á»i lén lút há»— Ä‘á»™ng vá»›i nhau, má»™t mặt bình tÄ©nh tiếp tục ăn cÆ¡m.
_______________________
Không có H tốc độ edit khác hẳn