- Trang chủ
- TrÆ°á»›c Cạn Vi KÃnh
- ChÆ°Æ¡ng 19
Tác giả:
Hai ngÆ°á»i lên lầu hai, Chung Bùi Viá»…n dá»i bà n tay của Lâm Thu Ngôn đặt trên ngÆ°á»i Ä‘i, cÅ©ng không quay đầu lại - ở phÃa trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng. Lâm Thu Ngôn bÄ©u môi hiếm thấy khi phối hợp Ä‘i theo sau.
"Lâm thiếu gia, má»i." Nam nhân đẩy cá»a má»™t gian phòng, Ä‘Æ°a tay ra nói.
Lâm Thu Ngôn không biết tại sao trong lòng thì có chút oan ức, có thể là bởi vì thái Ä‘á»™ của nam nhân cũng có khả năng là bởi vì những thứ khác, nói chung cáºu không dá»… chịu.
Chung Bùi Viá»…n thấy Lâm tiểu thiếu gia tức giáºn ngồi ở trên giÆ°á»ng, liá»n hÆ°á»›ng phÃa ngoà i ngoắc ngoắc tay, gá»i hai nam nhân áo Ä‘en khá»e mạnh canh giữ ở cá»a, sau đó đóng cá»a lại.
Thá»i gian qua Ä‘i hÆ¡n má»™t tháng hai ngÆ°á»i mÆ¡ia lần đầu lại ở cùng má»™t chá»—, bầu không khà không thể nói rõ đến quá»· dị. Cuối cùng vẫn là Chung Bùi Viá»…n mở miệng trÆ°á»›c:
"Lâm thiếu gia, bên ngoà i có chút loạn, cáºu nên ở trong căn phòng nà y nghỉ ngÆ¡i má»™t chút Ä‘i, ngoà i cá»a có ngÆ°á»i ở canh gác, sẽ rất an toà n. Chá» sau khi tiệc rượu kết thúc tôi lại phái ngÆ°á»i lái xe Ä‘Æ°a cáºu vá» nhà ."
Lâm Thu Ngôn ngồi ở trên giÆ°á»ng, trừng trừng nhìn nam nhân tuấn lãng trÆ°á»›c mắt, nói:
"Anh quên, tôi say xe."
"......" Chung Bùi Viá»…n trầm mặc má»™t chút, sau đó há»i:
"Váºy cáºu là là m thế nà o Ä‘i tá»›i đây được?"
"...... Lâu Cảnh đưa tôi đến."
Kỳ thá»±c từ Lâm công quán đến tiệc rượu cÅ©ng không xa, mấy phút Ä‘i xe liá»n đến, mấy phút đồng hồ nà y còn chÆ°a đủ để Lâm Thu Ngôn say xe, vì lẽ đó cáºu Ä‘i nhá» xe Lâu Cảnh tá»›i được.
"Nếu nhÆ° váºy, Lâm thiếu gia là m sao đến liá»n nhÆ° váºy trở vá» thôi. Tôi còn có việc, xin được cáo lui trÆ°á»›c."
Chung Bùi Viá»…n nói xong xoay ngÆ°á»i, cất bÆ°á»›c vá» phÃa cá»a ra và o.
"Khoan đã!" Lâm Thu Ngôn gá»i má»™t tiếng.
NhÆ°ng mà má»™t tiếng nà y cÅ©ng không là m cho nam nhân dừng bÆ°á»›c chân. Cáºu lại gá»i:
"Chung Bùi Viễn! Tôi bảo anh chỠmột chút."
Nam nhân tay đặt lên tay cầm trên cá»a chuẩn bị mở cá»a rá»i Ä‘i.
"Thiết Ngưu!"
Äá»™ng tác vặn tay của Chung Bùi Viá»…n ngừng lại.
Lâm Thu Ngôn cắn môi dÆ°á»›i nghÄ© mấy giây, sau đó hạ quyết tâm bằng bất cứ giá nà o, tháºt nhanh đứng dáºy, từ phÃa sau lÆ°ng ôm chặt lấy nam nhân cao to.
Loại nhiệt Ä‘á»™ quen thuá»™c kia trong lòng cáºu chua xót, Lâm Thu Ngôn Ä‘em mặt ká» sát ở phÃa sau lÆ°ng nam nhân cá» cá», sau đó nhẹ giá»ng nói:
"Thiết Ngưu, em có chút nhớ anh."
Nam nhân phÃa sau lÆ°ng có má»™t tia cứng ngắc, Lâm Thu Ngôn nói tiếp:
"Thiết Ngưu, em hiện tại có chút muốn đổi ý, có được hay không?"
Nghe Lâm Thu Ngôn nói, Chung Bùi Viễn không hỠđáp lại, chỉ là nhẹ nhà ng vỗ vỗ cánh tay đang ôm, nhà n nhạt nói:
"Lâm thiếu gia, tôi còn có việc, đi trước."
Cáºu hoà n toà n không nghÄ© tá»›i nam nhân là loại thái Ä‘á»™ thá» Æ¡ nà y, nhất thá»i đầu óc trong lúc chÆ°a kịp phản ứng chỉ ngây ngốc đứng ở nÆ¡i đó không nhúc nhÃch, trÆ¡ mắt nhìn nam nhân mở cá»a phòng Ä‘i ra ngoà i.
"Bảo vệ tốt Lâm thiếu gia, ngoại trừ Ôn Lãng bất luáºn ngÆ°á»i nà o không được Ä‘i và o."
Chung Bùi Viá»…n quay vá» cá»a dặn dò thủ vệ.
"Tuân lệnh! Viễn ca!"
Chung Bùi Viá»…n nhìn cánh cá»a đóng kÃn suy nghÄ© ná»a ngà y, chung quy vẫn là nhịn không được, hoà n toà n không để ý hình tượng trÆ°á»›c mặt thủ hạ nghiêng mặt dán và o, dá»±ng thẳng lá»— tai nghe Ä‘á»™ng tÄ©nh trong phòng.
Quả nhiên, chẳng được bao lâu, bên trong liá»n truyá»n ra tiếng Lâm Thu Ngôn tức giáºn gà o thét.
"Khốn kiếp!!" "Trâu ngốc!!"
Nghe được tiếng nà y Chung Bùi Viá»…n má»›i thoả mãn đứng dáºy, chỉnh trang quần áo má»™t chút, hai tay đút túi, phủi mắt mắt nhìn thẳng thủ hạ, tâm tình khoái trá rồi Ä‘i.
Lâm Thu Ngôn má»™t mình ở trong phòng sinh khó chịu, cáºu thá» Ä‘i ra ngoà i, ngoà i cá»a còn có hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông bảo vệ, khiến cáºu muốn trốn cÅ©ng trốn không thoát. Có Ä‘iá»u cÅ©ng may má»™t lát sau cá»a phòng liá»n bị mở ra.
"Lâu Thiếu gia, má»i."
Äầu tiên xuất hiện chÃnh là thanh niên cao gầy Ä‘i theo Chung Bùi Viá»…n, tiếp theo là Lâu Cảnh cả mặt Ä‘á» con mắt Æ°á»›t át.
Ôn Lãng đứng nghiêm, gÆ°Æ¡ng mặt tuấn tú nghiêm nghị, Ä‘Ã ng hoà ng trịnh trá»ng nói:
"Lâm thiếu gia Lâu Thiếu gia, nếu nhÆ° không có việc gì lá»›n, kÃnh xin ở trong phòng nghỉ ngÆ¡i, chá» tiệc rượu xong, tôi sẽ Ä‘Ãch thân Ä‘Æ°a hai vị trở lại, mong hai vị hãy phối hợp."
Nói xong cái nà y, Ôn Lãng cÆ¡ thể hÆ¡i nghiêng về phiÌa trÆ°Æ¡Ìc, sau đó đóng cá»a rá»i Ä‘i.
NgÆ°á»i Ä‘i rồi, Lâm Thu Ngôn buồn bá»±c ngán ngẩm nhìn Lâu cảnh ở má»™t bên co quắp, há»i: "cáºu là m sao váºy? Mặt thế nà o lại có chút hồng?"
"A Ngôn...... Tôi...... Hắn......"
Nhìn bạn tốt mình dáng vẻ ấp úng, khiến cáºu không khá»i nghÄ© đến Lâu Cảnh bị ngÆ°á»i bắt nạt, liá»n tiến đến trÆ°á»›c mặt, lo lắng há»i:
"Äến cùng là m sao, cáºu nói Ä‘i!"
"A Ngôn, trước khi bà o, Ôn...... Ôn tiên sinh hắn khám xét thân thể tôi."
Giống nhÆ° hồi ức mang đến chuyện xấu hổ già , mặt Lâu Cảnh mặt cà ng ngà y cà ng Ä‘á», tháºm chà bốc hÆ¡i nóng.
Lâm Thu Ngôn nhăn đôi lông mà y đẹp đẽ lại,
"Có muốn tôi giúp cáºu Ä‘i lấy lại công đạo không?"
"Không, không cần!"
Lâu Cảnh hoang mang lắc đầu má»™t cái, tiếp theo ánh mắt liếc tá»›i liếc lui, nhá» giá»ng lẩm bẩm má»™t câu,
"Tôi còn rất là hưởng thụ......"
Lâm Thu Ngôn hạ mà mắt: "......"
Mãi đến táºn sau khi tiệc rượu kết thúc, Lâm Thu Ngôn cũng không nhìn thấy bóng dáng Chung Bùi Viá»…n, cuối cùng vẫn là Ôn Lãng lái xe Ä‘em hai ngÆ°á»i trở vá».
Bên cạnh Lâm công quán có má»™t đình viện rất khác biệt bị bá» hoang không dùng rất lâu, đã lâu chÆ°a từng có ngÆ°á»i ở, lần nà y cáºu cũng là trong lúc vô tình nhìn sang đình viện đèn Ä‘uốc sáng choang, hình nhÆ° là có ngÆ°á»i má»›i và o ở. Bất quá đối vá»›i chuyện nà y cáºu cÅ©ng không quan tâm, chỉ là liếc mắt nhìn liá»n trá»±c tiếp tiêÌn và o cá»a chÃnh của nhà mình.
"Thu Ngôn trở vỠrồi?"
Lâm phu nhân cầm lấy cái áo khoác Lâm Thu Ngôn cởi, vá»™i và ng há»i: "Có chá»n trúng cô nÆ°Æ¡ng nà o không?"
"...... Không có, mẹ ngÆ°á»i chá»› sốt ruá»™t quá, muá»™n nhÆ° váºy hãy Ä‘i nghỉ ngÆ¡i Ä‘i."
Lâm Thu Ngôn khuyên Lâm mẫu trở vỠphòng, sau đó có chút uể oải ngồi ở trên ghế salông.
"Ai Ä‘Æ°a đệ trở vá»? Lâu Cảnh?" Äại ca Lâm Thu Minh đẩy kÃnh mắt má»™t cái há»i.
"Là Chung Bùi Viá»…n phái ngÆ°á»i Ä‘Æ°a đệ trở vá»."
Nghe được"Chung Bùi Viễn", Lâm Thu Minh không khống chế được nắm chặt quyển sách trên tay.
Lâm Thu Ngôn nhÃu mà y, "Äại ca biết hắn?"
"Khụ...... ngÆ°á»i đứng đầu Thà nh Bắc có ai không biết."
Lâm Thu Ngôn là m bá»™ không nhìn thấy đại ca lúng túng, không để ý gáºt gù, không có tiếp tục há»i.
Ngược Ôn TÄ©nh NhÆ° chủ Ä‘á»™ng Ä‘i lại, Ä‘Æ°a cho cáºu má»™t chén trà , há»i:
"Tiểu đệ đêm nay được vui vẻ sao?"
"Cũng tốt." Lâm Thu Ngôn không rõ rà ng lắm.
Ôn TÄ©nh NhÆ° cÆ°á»i cÆ°á»i, quay vá» phÃa hai huynh đệ nhÆ° nói chuyện phiếm,
"Nghe nói Chung tiên sinh đến Nam Thà nh phát triển, liá»n ở tạm công quán bên cạnh chúng ta, nếu sau nà y trên phÆ°Æ¡ng diện là m ăn sẽ có tiếp xúc, không bằng sá»›m chút ngầm liên hệ, sau đó cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau."
"Có cái gì tốt mà liên hệ, Lâm gia là là m ăn buôn bán đứng đắn, với hắn......"
Lâm Thu Ngôn đứng lên" soạt" không để ý đại ca nói chÆ°a hết câu, cấp bách há»i:
"Äại tẩu, tẩu nói đình viện sát vách ngÆ°á»i và o ở là Chung Bùi Viá»…n!?"
"Äúng váºy, là m sao?"
"Không có gì! Äệ vá» phòng nghỉ ngÆ¡i trÆ°Æ¡vs." Lâm Thu Ngôn không quan tâm sắc mặt đại ca đại tẩu, trá»±c tiếp chạy cháºm lên lầu hai.
Má»™t bên khác, Ôn Lãng ghi chép xuống tất cả hà nh Ä‘á»™ng của Lâm gia nhị thiếu gia từ tắt đèn trÆ°á»›c khi ngủ cho đến các hà nh Ä‘á»™ng sau. Äi tá»›i thÆ° phòng lầu hai, giao báo cái chi tiết cho Chung Bùi Viá»…n.
"Lâm thiếu gia đến Lâm công quán thá»i gian cụ thể là tám giá» mÆ°á»i bốn giây, sau khi cùng ngÆ°á»i nhà tán gẫu. Tám giá» ba mÆ°Æ¡i phút thì, trở lại gian phòng của mình......"
Ôn Lãng đứng ở má»™t bên nghiêm túc cẩn tháºn Ä‘á»c từng việc.
"Tốt, là m rất khá."
Chung Bùi Viá»…n thả văn kiện trong tay xuống, tá»±a lÆ°ng và o ghế ngồi, trên trán có và i sợi tóc buông xuống, cả ngÆ°á»i xem ra có chút uể oải,
"Sau nà y cÅ©ng là nhÆ° thế, Ä‘em tất cả má»i thứ vá» Lâm Thu Ngôn không được có má»™t chút báo cáo cho huynh."
"Rõ, Viễn ca.
Thanh niên gáºt đầu đáp ứng, qua và i giây, trong ánh mắt trà n đầy khó hiểu há»i:
"Viá»…n ca, nếu huynh đã quan tâm hắn nhÆ° thế, tại sao vừa rồi không ở trong phòng trá»±c tiếp Ä‘em ngÆ°á»i là m?"
"...... Äệ không hiểu, cái nà y gá»i là lạt má»m buá»™c chặt."
Chung Bùi Viễn một bộ tình thế bắt buộc dáng vẻ,
"Liệt mã từng chút một thuần phục sau mới thú vị."
"......" Ôn Lãng một mặt hòi đồ mơ mà ng không lên tiếng.
Ngà y thứ hai, Lâm Thu Ngôn hiếm thấy thức dáºy sá»›m, nối dối Ä‘i thể dục buổi sáng, ra cá»a. Từ Lâm công quán quẹo ra sau, liá»n đến đình viện sát vách.
Äình viện nghèo túng đã sá»›m rá»±c rỡ hẳn lên, được trang trà chỉnh tá». Cáºu do dá»± mấy lần rốt cục lấy dÅ©ng khà đi tá»›i trÆ°á»›c cá»a.
Thủ vệ ngoà i cá»a không ngoà i dá»± Ä‘oán ngăn cáºu lại, ngữ khà cứng rắn nói:
"Tiên sinh, nơi nà y không cho phép tùy tiện ra và o."
"Tôi là Lâm Thu Ngôn, đến tìm Chung Bùi Viễn Chung tiên sinh."
"Xin lá»—i, Chung tiên sinh hiện tại không tiếp khách, má»i vá»."
Lâm Thu Ngôn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể dá»… dà ng Ä‘i nhÆ° thế, cáºu hất cằm lên, nói lại má»™t lần:
"Cáºu Ä‘i thông báo nói Lâm Thu Ngôn tìm đến hắn, hắn nhất định sẽ gặp tôi"
"Không được, tiên sinh má»i vá»." Cảnh vệ không há» có má»™t chút do dá»±, thái Ä‘á»™ trÆ°á»›c sau nhÆ° má»™t.
Lâm Thu Ngôn tức giáºn đến muốn vá»t và o thá»i Ä‘iểm, cá»a lá»›n Ä‘á»™t nhiên mở ra, Ôn Lãng từ bên trong Ä‘i ra, tá»›i cá»a thấy Lâm Thu Ngôn hÆ¡i hÆ¡i cúi thấp ngÆ°á»i,
"Lâm thiếu gia, Viá»…n ca cho má»i."
Nghe được Ôn Lãng nói cảnh vệ lúc nà y má»›i cho Ä‘i, Lâm Thu Ngôn Ä‘i theo sau thanh niên tiêÌn và o Chung gia.
"Lâm thiếu gia ngà i ngồi trÆ°á»›c, tôi Ä‘i gá»i Viá»…n ca."
"Äược." Lâm Thu Ngôn lấy ra khăn tay mang theo bên ngÆ°á»i lót trên ghế salông, sau đó Ä‘oan chÃnh ngồi xuống.
Phòng khách Chung gia trang trà không kém Lâm gia là bao, cũng xa hoa phong cách nÆ°á»›c ngoà i. Lâm Thu Ngôn đánh giá má»™t vòng xong, liá»n nghe thấy phÃa sau truyá»n đến tiếng bÆ°á»›c chân, câuh mau mau đứng dáºy quay đầu nhìn lại.
Trên thang lầu ba ngÆ°á»i Ä‘i xuống. Chung Bùi Viá»…n Ä‘i đầu tiên, hắn ăn mặc áo ngủ, mảng lá»›n lồng ngá»±c rắn chắc mà u máºt ong rắn lá»™ ra trong áo ngủ buá»™c lá»ng lẻo. Ở sau ngÆ°á»i hắn là Ôn Lãng ăn mặc chỉnh cùng má»™t...... ngÆ°á»i phuh nữ?
Phụ nữ? Lâm Thu Ngôn mÃm chặt khóe miệng.
NgÆ°á»i phụ nữ kia tÆ°á»›ng mạo không tệ, ăn mặc sÆ°á»n xám, xẻ tà cao đếnđến bắp đùi, Ä‘i Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u có thể nhìn thấy toà n bá»™ bắp đùi trắng trẻo non ná»›t. NaÌ€ng hÆ°á»›ng vá» Lâm Thu Ngôn quyến rÅ© nở nụ cÆ°á»i, môi Ä‘á» khẽ nhúc nhÃch,
"Äây là tiểu thiếu gia nhà ai trưởng thà nh tháºt tuấn tú?"
"ThÆ°a phu nhân, vị nà y chÃnh là Lâm gia nhị thiếu gia." Ôn Lãng ở má»™t bên trả lá»i.
Phu nhân? Lâm Thu Ngôn nhìn nữ nhân, lại nhìn mặt Chung Bùi Viá»…n không há» có cảm xúc, nguy hiểm đêÌn nheo lại mắt hoa Ä‘Ã o.
NgÆ°á»i phụ nữ đó tá»± nhiên kéo cánh tay Chung Bùi Viá»…n lại, há»i:
"Lâm thiếu gia ăn xong điểm tâm chưa? Không bằng cùng chúng ta cùng ăn đi."
Lâm Thu Ngôn căn bản không để ý đến nữ nhân, má»™t tiếng"Phu nhân" Äã là m cáºu nổi giáºn đùng đùng, cáºu nghiêng đầu qua chá»— khác lạnh nhÆ° băng há»i:
"Nàng là ai?"
Chung Bùi Viá»…n trầm mặc không nói, ngÆ°á»i phụ nữ bên cạnh cÆ°á»i xán lạn - trả lá»i:
"Tôi là vợ của anh ấy."
"Váºy tôi còn là ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông của anh ta đây!!"
Lâm Thu Ngôn tức giáºn rÃt gà o, nhẫn nhịn dục vá»ng muốn cắn ngÆ°á»i, kéo Chung Bùi Viá»…n liá»n Ä‘i lên lầu.