- Trang chủ
- TrÆ°á»›c Cạn Vi KÃnh
- ChÆ°Æ¡ng 15
Tác giả:
*ChÆ°Æ¡ng nà y có ná»™i dung ảnh, nếu bạn không thấy ná»™i dung chÆ°Æ¡ng, vui lòng báºt chế Ä‘á»™ hiện hình ảnh của trình duyệt để Ä‘á»c.
Mấy ngà y nay các tin tức liên quan đến việc Fujita bị ám sát đã lan rá»™ng, chÃnh phủ Nháºt Bản bên kia để bảo đảm không bị chÃnh phủ Nam Kinh cùng tổ chức Diên An lấp chá»— trống, cấp tốc phái má»™t vị quan lá»›n khác đến Nam Thà nh tá»a trấn.
Lâm Thu Ngôn nhìn thấy tin nà y, cÆ°á»i khinh bỉ, giôÌng nhÆ° phát tiết- Ä‘em tá» báo trong tay đâm cho thủng, sau đó ném ở má»™t bên trên bà n.
"Giặc Oa!" *
* Tiếng Việt còn gá»i là Uy Khấu hay giặc lùn. Thá»i hiện đại, từ Uy khấu (giặc lùn) được dùng ở Trung Quốc và Triá»u Tiên nhÆ° má»™t từ ngữ để miệt thị lá»±c lượng xâm lăng Nháºt Bản.
Bên giÆ°á»ng Thiết NgÆ°u Ä‘em cái chân bị thÆ°Æ¡ng chÆ°a khá»i hẳn của ngÆ°á»i yêu đặt ở trên đùi rắn chắc của mình, lấy ra má»™t chút thuốc mỡ nhẹ nhà ng xoay tròn xoa bóp.
"Anh đồng ý với tôi nhỉ!"
Lâm Thu Ngôn dùng cái chân là nh đá đá vai nam nhân.
"Äừng lo lắng."
Thiết NgÆ°u năÌm chặt mắt cá chân trắng nhÆ° ngá»c, Ä‘em hai chân Ä‘á»u ôm và o trong ngá»±c, cúi đầu tiếp tục Ä‘á»™ng tác xoa bóp trên tay, trong đôi mắt Ä‘en láy trà n đầy kiên định,
"NgÆ°á»i Nháºt Bản sẽ cút ra ngoà i. Chúng ta, chúng ta sẽ thắng lợi."
Äây chắc chắn là kết quả không phải cần nghi ngá», Lâm Thu Ngôn tá»±a ở đầu giÆ°á»ng, tay khoát lên trên trán nghiêm túc nghÄ©.
Sưng đỠtrên chân đã mất gần hết rồi, cho dù đã bôi thuốc xong, Thiết Ngưu cũng không nỡ lòng đem hai chân thon dà i đẹp đẽ trong lồng ngực thả xuống, bà n tay thô ráp không ngừng vuốt nhẹ.
Trong mấy ngà y bị thÆ°Æ¡ng nà y, Thiết NgÆ°u thÆ°á»ng trèo cá»a sổ mà và o, Lâm Thu Ngôn đã quen từ lâu, có lúc còn lén lút dặn nhà bếp là m món ăn bÆ°ng lên để ngừa nam nhân đói bụng. Cáºu vốn tưởng rằng chuyện nam nhân vụng trá»™m đến Lâm gia không có bất kỳ ngÆ°á»i nà o biết. Có Ä‘iá»u gần đây ánh mắt đại tẩu nhìn cáºu Ä‘á»u có chút ý tứ sâu xa, bên trong mắt phượng trà n đầy ý tứ trêu ghẹo, khiến trong lòng cáºu sợ hãi, toà n thân đổ mồ hôi lạnh.
Cáºu suy nghÄ© má»™t chút rồi nói:
"Chân tôi sắp là nh rồi, anh cũng không cần đến nhiá»u lần nhÆ° thế, khiến ngÆ°á»i ta gặp được khó giải thÃch."
"Không có chuyện gì, không ai biết."
Thiết NgÆ°u mở mắt nói dối. GiÆ¡ cái chân trong lòng lên, hôn má»™t cái ở mu bà n chân, dùng cằm râu má»c tua tủa ám muá»™i cá» cá».
Lâm Thu Ngôn bị là m có chút ngứa, ngón chân hÆ¡i cong, hô hấp vừa dồn dáºp, liá»n nghe thấy ngoà i cá»a truyá»n đến má»™t tiếng hô hoán của Lâm mẫu, bên trong gấp gáp mang theo vui sÆ°á»›ng,
"Thu Ngôn, đại ca con trở vá»!"
"......"
Lâm Thu Ngôn vội và ng từ trong khiếp sợ tỉnh táo lại, lôi cánh tay nam nhân hoang mang hoảng loạn nói:
"Äi mau! Äi mau! Äại ca tôi trở vá»!"
Trở vá» tháºt là đúng lúc! Thiết NgÆ°u cắn răng khóe miệng co giáºt. Hắn tiến lên má»™t bÆ°á»›c, dùng sức hôn cái trán ngÆ°á»i yêu má»™t cái, sá» sá» gÆ°Æ¡ng mặt tuấn tú trắng mịn.
Tiếng bước chân lên lầu cà ng ngà y cà ng gần, nam nhân còn ở nơi nà o đó vừa hô vừa sỠmó chưa xong, Lâm Thu Ngôn cắn răng một cái, nắm lấy cổ áo nam nhân, há mồm cắn tới cái sống mũi cao ngất kia,
"Äi mau! Chá» tôi xong rồi sẽ Ä‘i tìm anh, hai ta hôn cho đủ! Äi mau!"
Thiết NgÆ°u hà i lòng vuốt sợi tóc má»m mại của Lâm thiếu gia, bÆ°á»›c và i bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c cá»a sổ thủy tinh.
"Tiểu đệ, đại ca đến thăm đệ!"
Khi ngÆ°á»i ở ngoà i cá»a sắp sá»a mở cá»a thì Ôn TÄ©nh NhÆ° ở má»™t bên cất cao giá»ng Ä‘iệu nhắc nhở.
Cá»a đẩy ra trong nháy mắt, bóng Thiết NgÆ°u láºp tức biến mất ở phÃa trÆ°á»›c cá»a sổ, chỉ còn lại rèm cá»a sổ bị gió thổi bồng bá»nh.
Lâm Thu Ngôn cảm giác tim Ä‘á»u nhảy tá»›i cổ há»ng, nhìn nam nhân đẩy cá»a và o, tâm tình ổn định má»™t chút, trên mặt nở nụ cÆ°á»i,
"Äại ca, huynh đã trở vá» rồi."
"Ừm." Lâm Thu Minh đáp lá»i.
Lâm Thu Minh là trưởng tá» của Lâm gia, từ sau khi lâm phụ tạ thế liá»n tá»± mình nâng Lâm gia Ä‘ang trên bá» vá»±c sụp đổ lên, thủ Ä‘oạn cứng rắn, sát phạt quyết Ä‘oán. ChÃnh phÆ°Æ¡ng pháp là m việc nhÆ° thế, má»›i khiến Lâm gia ở Nam Thà nh nằm ở thế bất bại. Có Ä‘iá»u bản thân của hắn khà chất tao nhã, mang theo và i phần hÆ¡i thở sách vở, khiến ngÆ°á»i ta sinh ra hảo cảm trong lòng.
"Ngà y hôm nay cũng không ấm áp, sao còn mở cá»a sổ ra."
Lâm Thu Minh tiến và o thứ đầu tiên Ä‘áºp và o mắt là thấy trên cổ tiểu đệ hắn có mấy dấu hôn chói mắt, trên mặt tuấn tú lạnh xuống, sau đó cau mà y Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c cá»a sổ, ngó ra phÃa ngoà i nhìn, Ä‘oi mắt sau kÃnh viá»n và ng xẹt qua má»™t ánh sáng laÌ£nh lẽo. Sau đó đóng kỹ cá»a sổ, trở lại bên ngÆ°á»i Lâm Thu Ngôn, hòa nhã nói:
"Chân là m sao? Còn có Ä‘au không, có cần má»i bác sÄ© tá»›i kiểm tra má»™t chút không?"
Kỳ thá»±c lúc đại ca Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c cá»a sổ, trái tim cáºu trở nên căng thẳng toà n thân Ä‘á»u đổ mồ hôi, sợ đại ca phát hiện tung tÃch nam nhân, có Ä‘iá»u cÅ©ng còn may......
"Sá»›m đã không sao rồi, đệ cảm thấy đệ bây giỠđã khá»e lại."
Lâm Thu Ngôn con mắt cÆ°á»i đến hÃp lại, ngoẹo cổ nói:
"NhÆ°ng mẹ chuyện bé xé ra to, chỉ cho phép đệ nằm trên giÆ°á»ng."
"Mẹ váºy cÅ©ng là do quan tâm đệ, đệ nghe lá»i cố gắng tÄ©nh dưỡng."
Lâm gia đại ca lại ngồi ở bên giÆ°á»ng nói chuyện vá»›i cáºu má»™t lúc, Lâm Thu Ngôn biết đại ca má»›i từ nÆ¡i khác trở vá», nhất định là mệt nhá»c cá»±c kỳ, liá»n khuyên đại ca trở vá» phòng nghỉ ngÆ¡i.
"Äệ không cần đứng dáºy, đại ca qua phòng thay quần áo."
Lâm Thu Minh sau khi nói xong liá»n Ä‘i ra ngoà i, nhẹ nhà ng đóng cá»a lại.
Má»™t giây sau khi óng cá»a lại, Lâm Thu Minh dùng ngón tay đẩy gá»ng kÃnh má»™t cái. Trên khuôn mặt tuấn nhã lá»™ ra má»™t tia hung tà n, nghiến răng nghiến lợi mắng:
"Chung Bùi Xa, tao thao tám Ä‘á»i tổ tông mà y!"
Thiết NgÆ°u cảm giác mình ở Lâm gia nhảy cá»a sổ leo tÆ°á»ng Ä‘á»u không thể nà o thuáºn lợi, lần trÆ°á»›c là gặp phải Ôn TÄ©nh NhÆ°, lần nà y là gặp phải Lâu gia thiếu gia Lâu Cảnh.
Lâu Cảnh giÆ°Æ¡ng miệng đầy mặt giáºt mình mắt trân trân nhìn nam nhân từ lầu hai nhảy xuống, con ngÆ°Æ¡i Ä‘en trắng hết nhìn tòa nhà lại nhìn ngÆ°á»i.
Thiết NgÆ°u có chút bất đắc dÄ©, sá»a sang quần áo má»™t chút, từng bÆ°á»›c má»™t áp sát Lâu Thiếu gia, con ngÆ°Æ¡i ngăm Ä‘en nhìn chằm chằm ngÆ°á»i Ä‘ang ngây ra nhÆ° phá»—ng trÆ°á»›c mắt.
"Xuỵt." Thiết NgÆ°u hÃp mắt, ngón tay áp ở trên môi, trong giá»ng nói nhẹ nhà ng mang theo sá»± uy hiếp mạnh mẽ,
"Không nên nói lung tung, bằng không......"
Lâu Cảnh kinh hoảng liá»u mạng gáºt đầu, nhìn con mắt nam nhân đầu nguy hiểm, hắn có ảo giác bị dã thú nhìn chằm chằm, tóc gáy dá»±ng đứng lên, tá»± giác nói:
"Tôi không nói! Không nói! Cái gì cũng không nói!"
Nghe ngÆ°á»i trÆ°á»›c mắt bảo đảm, Thiết NgÆ°u đứng thẳng lên kéo dà i khoảng cách ra, hai tay đút túi há»i:
"Äến thăm Thu Ngôn?"
"À...... ừm! Tôi tá»›i thăm A Ngôn má»™t chút xem chân đã khá»i chÆ°a?"
Lâu cảnh hạ mắt xuống, nhìn chằm chằm mÅ©i chân nam nhân trả lá»i.
Thiết NgÆ°u không há»i nữa, trá»±c tiếp rá»i Ä‘i.
Lâu Cảnh có chút ngây ngÆ°á»i nhìn chằm chằm nam nhân bóng dáng cao lá»›n, hắn Ä‘á»™t nhiên phát hiện vừa nãy, nam nhân dùng ánh mắt nguy hiểm mạnh mẽ kia nhìn hắn, hắn bá»—ng dÆ°ng sinh ra má»™t loại cảm giác kì lạ, không nói rõ được cÅ©ng không tả rõ được. Hai tay hắn hÆ¡i run, vừa suy nghÄ© vừa Ä‘i tiến và o đại viện Lâm gia.
********
Cái gì đến sẽ phải đến, cho nên khi ngÆ°á»i trÆ°á»›c biểu hiện tao nhã nho nhã Lâm Thu Minh dữ tợn - má»™t cÆ°á»›c đá văng cá»a lá»›n nhà hắn, Thiết NgÆ°u má»™t chút cÅ©ng không tá» ra kinh ngạc.
"Chung Bùi Viễn, con mẹ nó mà y thứ vô liêm sỉ, hôm nay lão tỠđánh mà y lòi phân ra mới thôi!"
Lâm Thu Minh vung quyá»n ra tráºn.
Ai có thể nghÄ© tá»›i, công tá» luôn luôn văn nhã Lâm gia Äại thiếu gia lại nói ra lá»i nói bẩn đến mức nà y. Có Ä‘iá»u Thiết NgÆ°u đối vá»›i chuyện nà y từ lâu không cảm thấy kinh ngạc, đón nháºn nắm đấm anh vợ tÆ°Æ¡ng lai, thà nh thạo Ä‘iêu luyện phòng thủ.
"Cáºu Ä‘iên rồi?" Thiết NgÆ°u đầy mặt khinh bỉ.
"Tao Ä‘iên rồi? Lão tá» nhìn mà y con mẹ nó n má»›i Ä‘iên rồi đây! Tao để mà y giúp tao bảo vệ đệ đệ tao, con mẹ nó mà y ngÆ°Æ¡Ì£c laÌ£i tốt rồi! Bảo vệ lên giÆ°á»ng! Cho rằng tao không giết chết mà y!"
Lâm Thu Minh Ä‘á» mắt lên má»™t bên tấn công má»™t bên chá»i ầm lên.
Thiết Ngưu dùng cánh tay ngăn trở cái chân phi tới, nhướng mà y nói:
"Tôi đây là bảo vệ chu đáo má»i mặt, cáºu nói phải không "đại ca" của tôi?"
Má»™t câu"Äại ca" trêu đùa giôÌng nhÆ° khiến Lâm Thu Minh hoà n toà n nổi giáºn, tấn công cà ng thêm hung ác, tháºm chà móc súng lục bên hông ra, đối đầu vá»›i nam nhân.
"Mẹ!" Thiết NgÆ°u thấy không xong, không lại chỉ lo phòng thủ, má»™t cÆ°á»›c đá văng súng lục trÆ°á»›c mặt, không lÆ°u lại cho đối phÆ°Æ¡ng má»™t cÆ¡ há»™i phản kháng, trở tay Ä‘em ngÆ°á»i ép trên đất.
"Lâm Thu Minh đầu óc cáºu có bệnh! Äối vá»›i ngÆ°á»i mình cÅ©ng móc súng!"
Bên tai rống lên má»™t tiếng dữ tợn khiến Lâm đại thiếu gia cháºm rãi khôi phục là trÃ, qua má»™t lúc lâu má»›i mở miệng, thản nhiên nói:
"Thả tôi ra."
Thiết NgÆ°u thấy hắn khôi phục bình thÆ°á»ng má»›i buông tay, từ từ đứng dáºy.
Lâm Thu Minh vá»— vá»— bụi trên ngÆ°á»i, đẩy gá»ng kÃnh bị trá»… xuống má»™t cái, bình tÄ©nh nói:
"Nhiệm vụ ám sát thà nh công, cảm tạ đồng chà Chung Bùi Viá»…n hiệp trợ tổ chức, cung cấp tin tình báo đáng tin cáºy."
"......" Thiết NgÆ°u nhìn Lâm đại thiếu gia trở mặt cấp tốc nhÆ° thế nhất thá»i có chút tiếp không được.
"Ngoà i ra, bên trên đã truyá»n đạt nhiệm vụ má»›i, má»i đồng chà Chung Bùi Viá»…n láºp tức lên Ä‘Æ°á»ng."
"...... Lâm đại thiếu gia, cáºu cho rằng tôi không nháºn được thông báo chÃnh xác à ?"
Thiết NgÆ°u khóe mắt giáºt giáºt, "PhÃa trên nhÆ°ng laÌ€ nói "Má»i vá»›i má»™t tuần lá»… sau lên Ä‘Æ°á»ng" Là m sao đến đây cáºu liá»n biến thà nh tức khắc lên Ä‘Æ°á»ng rồi?"
"Ăn vạ cái gì, đi được cà ng sớm cà ng tốt."
Thiết Ngưu có chút bất đắc dĩ lắc đầu một cái,
"Tôi sẽ Ä‘i, cáºu yên tâm, có Ä‘iá»u tôi muốn dẫn Thu Ngôn cùng Ä‘i."
"Không thể."
Lâm Thu Minh khẳng định như chặt đinh chém sắt.
"Chuyện nhÆ° váºy không phải do cáºu quyết định."
"Cũng không phải cáºu nói mang Ä‘i liá»n có thể mang Ä‘i! Chỉ cần nó há» Lâm thì phải nghe tôi!"
Thiết NgÆ°u mặt tối sầm lại, ngáºm má»™t Ä‘iếu thuốc châm lá»a, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu,
"Lâm Thu Minh, tôi hiện tại không phải Ä‘ang cùng cáºu thÆ°Æ¡ng lượng, mà là thông báo cho cáºu."
Äôi mắt nguy hiểm của nam nhân ẩn hiện ở giữa là n khói thuốc có chút mÆ¡ hồ, Lâm Thu Minh cong khóe miệng,
"Chung Bùi Viá»…n, cáºu đừng quên, cáºu không phải Ä‘i du lịch, cáºu Ä‘i để hoà n thà nh nhiệm vụ, cái thế đạo đó cáºu là m sao bảo vệ đệ đệ tôi an toà n được! Vì lẽ đó đừng nằm mÆ¡!"
"A......" Thiết NgÆ°u cÆ°á»i nhạo,
"Tôi nói Lâm đại thiếu gia, cáºu cũng đừng quên, tôi thế nhÆ°ng laÌ€ Chung Bùi Viá»…n, so vá»›i Lâm gia các cáºu có năng lá»±c bảo vệ Thu Ngôn hÆ¡n. Trong lòng cáºu tá»± hiểu rõ, bằng không cũng sẽ không trong lúc bản thân thi hà nh nhiệm vụ, cầu tôi chăm sóc đệ đệ của cáºu"
Lâm Thu Minh nhấp khóe miệng, không lên tiếng.
"Còn có, cáºu cà ng đừng nên quên, nhá»› lúc đầu khi cáºu má»›i vừa tiếp quản Lâm gia là ai giúp cáºu, nếu nhÆ° không có tôi, e rằng hiện tại Nam Thà nh đã sá»›m không còn vị trà của Lâm gia Ä‘i."
"Cái rắm!" Lâm thu minh vỗ baÌ€n Ä‘Æ°Ìng dậy,
"Lão tá» là thiên tà i kinh doanh! Không có cáºu, tôi vẫn nhÆ° thÆ°á»ng Ä‘em Lâm gia phong sinh thủy khởi*!"
*thà nh ngữ Trung Quốc, tức là gió Ä‘i khắp nÆ¡i để má»i váºt sinh ra, nÆ°á»›c đến đâu thì má»i váºt ở đó đâm chồi nảy lá»™c (sống Ä‘á»™ng và thịnh vượng.)
Quả nhiên, tÃnh tá»± yêu mình là di truyá»n, nam nhân Lâm gia Ä‘á»u có táºt xấu nà y. Äối vá»›i Lâm đại thiếu gia, Thiết NgÆ°u không quan tâm nhún nhún vai.
Trong căn phòng cũ nát im lặng mấy giây, Lâm Thu Minh không tự nhiên lên tiếng,
"Tôi thừa nháºn cáºu có chút tác dụng, có Ä‘iá»u chỉ có má»™t tà tẹo nhÆ° thế nà y, nhiá»u nhất là váºy!"
Hắn chỉ và o móng tay ngón út, hình tượng giải thÃch.
"Bất kể như thế nà o, tôi muốn dẫn Thu Ngôn đi."
"Äược!"
Bạn tốt Ä‘á»™t nhiên thay đổi thái Ä‘á»™ là m Thiết NgÆ°u liếc má»™t cái, không đợi tâm tình hÆ°ng phấn kéo tá»›i, liá»n nghe Lâm Thu Minh nói tiếp.
"Tôi có thể đáp ứng yêu cầu của cáºu, có Ä‘iá»u chỉ cần đệ đệ tôi chÃnh miệng đồng ý cùng cáºu Ä‘i, tôi sẽ đồng ý."
Lâm Thu Minh trong mắt trà n đầy đắc ý, dÆ°á»ng nhÆ° chắc chắc đệ đệ của mình tuyệt đối sẽ không đáp ứng yêu cầu của nam nhân.
Thá»±c ra Thiết NgÆ°u có thể cảm nháºn được Lâm Thu Ngôn đối vá»›i hắn là thÃch, thế nhÆ°ng rốt cục thÃch tá»›i mức Ä‘á»™ nà o hắn không biết, hắn nhắm mắt lại suy tÆ° má»™t chút, sau đó mở mắt ra nhìn bạn tốt đối diện, nói:
"Äược, liá»n quyết định nhÆ° thế."
Nếu hai ngÆ°á»i đã thá»a thuáºn được rồi, tránh việc khiến ngÆ°á»i ta hoà i nghi, Lâm Thu Minh nhặt súng lên đạp cá»a phòng Ä‘i ra, trÆ°á»›c khi Ä‘i quay đầu, xem thÆ°á»ng nhìn nam nhân bÄ©u môi,
""Thiết NgÆ°u"? A...... Còn có Cẩu Thặng* cÆ¡! Tháºt quê mùa!"
* ThÆ°á»ng dùng để mắng ngÆ°á»i.
Cẩu là chó, Thặng là phần dÆ°. Phần dÆ° của chó... các bạn tá»± hiểu. Cái tên nà y thÆ°á»ng đặt là m nhÅ© danh (tên gá»i ở nhà ) ngà y xÆ°a có táºp tục đặt tên xấu cho con để đứa trẻ sống lâu khá»e mạnh.
"......" Thiết NgÆ°u nhìn bị cánh cá»a bị đóng mạnh đã yên lặng mà mắt trợn trắng.
_________________________
Äã vén mà n thân pháºn của Thiết NgÆ°u lên rồi. Và chúng ta cÅ©ng biết tên tháºt của Thiết NgÆ°u là Chung Bùi Viá»…n.
Chuẩn bị cho ngược rồi, nhÆ°ng chỉ ngược xÃu xiu thôi vì trái tim Hạ XÆ°a mong manh không chịu nổi.
Nói thêm vỠcái tên Cẩu Thặng
cẩu trong mắt má»i ngÆ°á»i là loà i dá»… nuôi, cái gì cÅ©ng ăn, lá»›n nhanh nhÆ° thổi cho nên ngà y xÆ°a những nhà nghèo cÅ©ng có thể nuôi được cẩu. Má»™t loà i Ä‘á»™ng váºt chả cần tốn quá nhiá»u công sức nuôi dưỡng nhÆ° váºy mà lại mang đến Ãch lợi lá»›n, vừa giúp ng trông nhà vừa cùng ta trưởng thà nh
Cẩu Thặng nghĩa vốn có là chỉ những thứ đến cẩu cũng không thèm ăn, những thứ ko đáng giá.
Ngà y xÆ°a có táºp tục đặt tên xấu kiểu nhÆ° thế cho con hi vá»ng đứa trẻ lá»›n lên mạnh mẽ, dá»… nuôi, có tiá»n đồ nên nhiá»u nÆ¡i má»›i đặt những tên có chữ cẩu cho con (biệt danh)
Có má»™t truyá»n thuyết đáng sợ nhÆ° sau
TrÆ°á»›c ở vùng phÃa Äông Bắc bá»n trẻ con mà chết thÆ°á»ng ko chôn mà vứt lên núi cho sói vs chó rừng ăn nếu đứa nà o chúng ko ăn là còn sống nên ý 狗剩 tức là những đồ cẩu không ăn.
Bá» qua chuyện Cẩu Thặng thì lúc edit Hạ XÆ°a có tìm từ ngón tay út và thấy rất nhiá»u bà n tay đẹp nên muốn cho má»i ngÆ°á»i xem cùng. Tại tay từ bé đến lá»›n xấu hoắc nên hay ngắm tay.