- Trang chủ
- TrÆ°á»›c Cạn Vi KÃnh
- ChÆ°Æ¡ng 6
Tác giả:
*ChÆ°Æ¡ng nà y có ná»™i dung ảnh, nếu bạn không thấy ná»™i dung chÆ°Æ¡ng, vui lòng báºt chế Ä‘á»™ hiện hình ảnh của trình duyệt để Ä‘á»c.
Thiết NgÆ°u bắt đầu thÆ°á»ng xuyên xuất hiện ở cá»a Lâm Công Quán. NhÆ°ng dù cho có khách muốn ngồi xe kéo, hắn cÅ©ng há» hững.
Äại ca không ở nhà , Lâm Thu Ngôn muốn má»—i ngà y Ä‘i tá»›i trông nom cá»a nhà mình. Lâm gia có thể nói là độc quyá»n trong giá»›i kinh doanh ở Nam Thà nh, có công ty bách hóa duy nhất của ná»™i thà nh. Cho nên Lâm Thu Ngôn du há»c ngà nh quản lý kinh tế vì muốn giúp đại ca Ä‘em Lâm gia phát triển rá»±c rỡ.
Lâm Thu Ngôn vừa ra khá»i cá»a liá»n thấy Thiết NgÆ°u tay đút túi tá»±a và o trÆ°á»›c cá»a sắt, nhà m chán đá chân và o tảng đá dÆ°á»›i chân.
Tháºt ra Lâm gia là có xe ô tô chuyên dụng dùng Ä‘Æ°a đón Lâm Thu Ngôn, đáng tiếc cáºu có táºt xấu say xe. HÆ¡n nữa xe khác Ä‘á»u không say, duy nhất say ô tô. Cho nên xe ô tô chuyên dụng liá»n bị gác lại má»™t bên.
Từ lần trÆ°á»›c, sau khi Thiết NgÆ°u nói cho cáºu biết bị ngÆ°á»i giám thị, cáºu thÆ°á»ng thÆ°á»ng nhìn thấy phu kéo xe kia Ä‘i lại trÆ°á»›c cá»a nhà mình. Không cần nghÄ© cÅ©ng biết Thiết NgÆ°u nhất định là đang chá» cáºu. Lâm Thu Ngôn cà ng thêm khẳng định, phu xe kia chắc chân là thÃch Ä‘iên đảo phần từ dÆ°á»›i quần âu cáºu xuống. Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, thÃch cáºu đến mức Ä‘á»™ không thể miêu tả.
Lâm Thu Ngôn thÃch Ä‘á»m dáng, má»—i ngà y Ä‘á»u mặc quần áo khác nhau, tóc chải ngay ngắn, nghênh ngang Ä‘i ra ngoà i cá»a. Nhìn Thiết NgÆ°u bá»™ dạng ngà y ngà y nhÆ° nhau, không nói hai lá»i ngồi xuống xe, dÆ°Æ¡ng cằm nói:
"Công ty bách hóa Lâm thị."
Thiết NgÆ°u không trá»±c tiếp kéo xe ngay, hắn cháºm rãi bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c xe kéo, từ sau lÆ°ng cầm ra má»™t con rồng là m bằng Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°a qua.
"Cho tôi?" Lâm Thu Ngôn nháºn lấy.
Thiết NgÆ°u thản nhiên "Ừ" má»™t tiếng, xoay ngÆ°á»i kéo xe chuẩn bị xuất phát.
"Tôi đã nói rồi, tôi không ăn đồ ăn vỉa hè gì đó."
"Không ăn thì vứt đi." Thiết Ngưu bước chân đem xe kéo chuyển động.
Lâm Thu Ngôn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không có khả năng vứt Ä‘i, cáºu cúi đầu nhìn đồ chÆ¡i mà u và ng là m bằng Ä‘Æ°á»ng, trong lòng thầm mắng đầu trâu ngốc nghếch nà y không có kiến thức. Ngay cả việc theo Ä‘uổi ngÆ°á»i khác cÅ©ng không biết, chá»n đồ váºt hình dáng cÅ©ng không ra gì.
"Nà y! Tôi há»i anh má»™t chuyện!"
Lâm Thu Ngôn vừa ăn vừa nói:
"TrÆ°á»›c anh nói cho tôi biết có ngÆ°á»i giám thị tôi, ngÆ°á»i giám thị tôi là ngÆ°á»i Trần tứ gia sao?"
Thiết NgÆ°u không há» nghÄ© ngợi trá»±c tiếp trả lá»i:"Không biết."
Kỳ tháºt Trần tứ quả tháºt nhiá»u lần phái ngÆ°á»i đến, muốn tìm Lâm Thu Ngôn gây phiá»n toái, nói chung lần trÆ°á»›c không thà nh công, hắn cÅ©ng sẽ không cam tâm. NhÆ°ng mà mấy ngÆ°á»i của Trần tứ kia đối Thiết NgÆ°u mà nói vẫn là có thể dá»… dà ng âm thầm giải quyết được, không đủ sức gây sợ hãi. NhÆ°ng mà ngÆ°á»i thá»±c sá»± giám thị lại không thể thoải mái giải quyết được nhÆ° váºy. Bây giá» cứ để váºy ám binh bất Ä‘á»™ng, không thể đả thảo kinh xà .
"Không biết?"
Lâm Thu Ngôn trợn trắng mắt,
"Kéo xe kéo đúng là kéo xe kéo, khó trách cái gì cũng không biết."
"Lâm thiếu gia chá»› coi thÆ°á»ng, Ãt nhất tôi vẫn biết má»™t chuyện."
"Chuyện gì?" Lâm Thu Ngôn có chút tò mò, thân thể ngồi thẳng dáºy.
"Ha ha......" Thiết NgÆ°u cÆ°á»i cÆ°á»i, bÆ°á»›c nhanh,
"Tôi biết mông cáºu vừa trắng lại vừa má»m"
"... Cút!"
Công ty bách hóa Lâm thị cách Lâm Công Quán không xa, thá»i gian khoảng uống cạn má»™t chén trà là đến. Thiết NgÆ°u vững và ng dừng lại, nhìn Lâm Thu Ngôn xuống xe.
"Ô! Äây không phải lâm tiểu thiếu gia sao?"
Lâm Thu Ngôn nghe tiếng ngẩng đầu lên, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên bụng phệ, bên cạnh còn ôm má»™t ngÆ°á»i phụ nữ tuổi còn trẻ mặc quần áo diá»…m lệ. Cáºu sá»ng sốt trong chốc lát má»›i nghÄ© ra ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên nà y là ai, Nam Thà nh có đảng phái thân Nháºt mà đại biểu là LÆ°Æ¡ng Quang Huy.
"Lương tiên sinh, chà o ngà i."
Lâm Thu Ngôn vốn căm háºn loại ngÆ°á»i nà y, nhÆ°ng ở chá»— đông ngÆ°á»i cÅ©ng chỉ có thể khách khách khà khà đáp lại.
"Xuân Lệ nà y, đây chÃnh là Lâm gia tiểu thiếu gia."
Lương Quang Huy nói với mỹ nhân trong lòng.
Nà ng kia trên ngÆ°á»i nồng nặc mùi nÆ°á»›c hoa, má»™t khà chất phong trần, Ä‘ong Ä‘Æ°a bÆ°á»›c tá»›i, ngá»t ngà o cÆ°á»i chà o há»i Lâm Thu Ngôn.
"Hôm nay tôi tá»± mình mang Xuân Lệ đến cá»a hà ng các cáºu xem trang sức đá quý."
Lương Quang Huy một bộ dáng ra vẻ già u có.
"LÆ°Æ¡ng tiên sinh đã đến đây là đối vá»›i Lâm gia chúng tôi tÃn nhiệm, ngà i yên tâm lá»±a chá»n, tôi sẽ nói vá»›i quản lý để bá»n há» phục vụ chu đáo."
"Ha ha ha ha, Lâm tiểu thiếu gia quá khách khÃ, chúng tôi Ä‘i trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c."
"Má»i." Lâm Thu Ngôn lá»… phép vÆ°Æ¡n tay.
LÆ°Æ¡ng Quang Huy ôm nữ nhân mặt vui vẻ rá»i Ä‘i.
Nhìn bóng dáng hai ngÆ°á»i, Thiết NgÆ°u nheo ánh mắt lại há»i:
"Äó là LÆ°Æ¡ng Quang Huy?"
"Anh cũng biết hắn?"
Lâm Thu Ngôn có chút ngạc nhiên.
Thiết NgÆ°u Ä‘em khăn mặt trên cổ cởi lá»ng,
"Äại hán gian ai không biết chứ."
"Anh nói nhỠthôi."
Lâm Thu Ngôn lo lắng trừng Thiết Ngưu,
"NÆ¡i nà y thế đạo há»—n loạn, nói chuyện phải chú ý! Cẩn tháºn bị ngÆ°á»i ta bắt Ä‘i!"
Thiết NgÆ°u nhìn Lâm tiểu thiếu gia đáy mắt quan tâm, cong khóe miệng cÆ°á»i cÆ°á»i.
"Anh cÆ°á»i cái gì?"
Thiết Ngưu lắc đầu.
Lâm Thu Ngôn coi nhÆ° đầu trâu ngốc kia lại phát bệnh, sá»a sang lại vạt áo,
"Tôi đi là m, anh...... anh......"
Cáºu muốn há»i Thiết NgÆ°u Ä‘i đâu, có phải muốn chá» cáºu hay không, nhÆ°ng lại ngại mặt mÅ©i nói không nên lá»i, ấp úng mãi chÆ°a xong.
Äiá»u nà y là m ý cÆ°á»i trên mặt Thiết NgÆ°u cà ng thêm sâu, bà n tay thô to đặt trên đầu Lâm Thu Ngôn nhẹ nhà ng vá»— vá»—, nói:
"Yên tâm, chá» cáºu tan tầm tôi sẽ tá»›i đón cáºu."
"Äừng có xoa kiểu tóc của tôi!"
Lâm Thu Ngôn trên mặt có chút nóng lên,
"Ai muốn anh tiếp! Tự mình đa tình!"
Nói xong sải bước và o công ty bách hóa.
Thiết NgÆ°u vẫn ở sau quan sát, đợi Lâm Thu Ngôn và o trong cá»a, má»›i lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i theo hÆ°á»›ng vừa rồi LÆ°Æ¡ng Quang Huy Ä‘i.
Lâm thị công ty bách hóa nguồn cung cấp sung túc, hà ng mẫu đầy đủ, bất luáºn là hà ng nháºp khẩu vẫn là hà ng ná»™i Ä‘á»u cái gì cần có Ä‘á»u có, phục vụ nam thống nhất mặc kiểu áo Tôn Trung SÆ¡n, còn phụ nữ lại là sÆ°á»n xám. Lâm Thu Ngôn đến cÅ©ng chỉ là tùy tiện Ä‘i nhìn má»™t cái, so sánh má»™t chút khoản mà thôi.
Ngốc ná»a ngà y không có chuyện gì, Lâm Thu Ngôn tÃnh rá»i Ä‘i. Cáºu còn Ä‘ang suy nghÄ©, không biết Thiết NgÆ°u còn ở bên dÆ°á»›i chá» cáºu không, nếu không đợi cáºu, phải chăng cáºu sẽ gá»i má»™t chiếc xe kéo khác, nhÆ°ng cáºu cảm giác xe khác so vá»›i xe Thiết NgÆ°u Ä‘á»u bẩn, cáºu ngồi nhÆ° thế nà o đây!
NghÄ© đến đây, Lâm Thu Ngôn bÆ°á»›c cà ng nhanh. Má»›i ra cá»a lá»›n liá»n nghe thấy tiếng cãi nhau. NgÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng có ngÆ°á»i nhanh chạy Ä‘i, có ngÆ°á»i từ phÃa xa nhìn chỉ trá» thảo luáºn cái gì.
Lâm Thu Ngôn Ä‘i vá» phÃa đám ngÆ°á»i kia nhìn chạy cháºm và i bÆ°á»›c, trong lòng run lên. Quả nhiên thấy Thiết NgÆ°u bị mÆ°á»i mấy nam nhân vây quanh, má»™t đối nhiá»u đánh nhau.
Phiá»n toái tìm đến chÃnh là ngÆ°á»i của Trần tứ gia. Lần trÆ°á»›c sau khi Lâm Thu Ngôn bị Thiết NgÆ°u mang Ä‘i, Trần tứ liá»n ghi háºn trong lòng, liên tiếp phái ngÆ°á»i bắt Lâm Thu Ngôn Ä‘i Ä‘á»u bị Thiết NgÆ°u âm thầm giải quyết. Lần nà y mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i đến Ä‘á»u là đặc biệt tìm đánh Thiết NgÆ°u, muốn Ä‘em phu xe rắc rối nà y đánh cho tà n phế.
Dù cho Thiết NgÆ°u thân thủ tốt cÅ©ng không chịu nổi má»™t đám lang đói, huống hồ bá»n há» ngÆ°á»i ngÆ°á»i cầm trong tay gáºy sắt trÆ°á»ng Ä‘ao là m vÅ© khÃ. Äánh và i cái qua lại, Thiết NgÆ°u liá»n có hÆ¡i mệt, Ä‘á»™ng tác né tránh cÅ©ng trở nên cháºm chạp, trên cánh tay cÅ©ng bị thÆ°Æ¡ng.
Ban ngà y ban mặt, trÆ°á»›c đám đông đánh nhau nhÆ° váºy, cảnh sát đâu? Tuần cảnh đâu?
Lâm Thu Ngôn lòng nóng nhÆ° lá»a đốt, lại đánh tiếp Thiết NgÆ°u nhất định sẽ chịu thiệt! Cáºu vừa định trở vá» công ty bách hóa gá»i Ä‘iện thoại báo nguy, ai ngá» và i tên du côn thừa dịp Thiết NgÆ°u ứng phó không lại, giÆ¡ gáºy sắt trong tay phá tá»›i xe kéo ở ven Ä‘Æ°á»ng.
"Dừng tay!!!"
Lâm Thu Ngôn không hỠnghĩ ngợi trực tiếp xông lên.
Thiết NgÆ°u vốn nghèo kiết hủ láºu, nếu lại không có xe kéo, vá» sau là m sao mà sinh hoạt, dùng cái gì đón cáºu tiếp đây!
Lâm Thu Ngôn phấn đấu quên mình che ở phÃa trÆ°á»›c xe kéo, má»™t bá»™ dáng hiên ngang lẫm liệt. NhÆ°ng mà thân thể nhá» bé của cáºu không phải đối thủ của bá»n du côn lÆ°u manh nà y, đối phÆ°Æ¡ng dùng lá»±c vung Ä‘em cả ngÆ°á»i cáºu ném sang má»™t bên.
"Các ngÆ°á»i, các ngÆ°á»i dừng tay!"
Lâm Thu Ngôn lảo đảo một cái thiếu chút nữa ngã ngồi trên mặt đất,
"Tôi không cho các ngÆ°á»i Ä‘áºp xe! Có nghe hay không! Tôi là Lâm gia thiếu gia Lâm Thu Ngôn! Không cho Ä‘áºp xe! Không cho!!"
Những ngÆ°á»i đó nà o quan tâm cáºu là ai, tiếp tục dùng gáºy sắt nện, và i cái liá»n Ä‘em xe kéo hoà n chỉnh Ä‘áºp tan hoang.
Thiết NgÆ°u thấy Lâm Thu Ngôn che chở xe kéo, hấp tấp nhảy nhót, lại sợ mấy kẻ kia đả thủ thÆ°Æ¡ng Lâm Thu Ngôn. Hắn Ä‘á»™t nhiên phát lá»±c, má»™t cÆ°á»›c đá văng ngÆ°á»i Ä‘ang lao tá»›i, khóa chặt cổ tay Ä‘oạt được gáºy sắt trên tay, nắm ở trong tay bắt đầu sống mái vá»›i nhau.
Có vÅ© khÃ, Thiết NgÆ°u liá»n thoải mái hÆ¡n. Hắn đánh ngã và i ngÆ°á»i trÆ°á»›c, sau đó cháºm rãi di chuyển đến trÆ°á»›c mặt Lâm Thu Ngôn.
"Cẩn tháºn" Thiết NgÆ°u cầm gáºy để trÆ°á»›c ngá»±c nói khẽ vá»›i Lâm Thu Ngôn.
Lâm Thu Ngôn cảnh giác Ä‘i theo sau Thiết NgÆ°u, ánh mắt nhìn chằm chằm ngÆ°á»i đối diện.
NgÆ°á»i của Trần tứ cÅ©ng có chút mệt má»i, bá»n há» tháºt sá»± không ngá» Thiết NgÆ°u sức chiến đấu khá»e nhÆ° váºy, nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy Ä‘á»u không là m hắn chết. Má»™t đám thở hổn hển nhÆ° hổ rình mồi tá»›i gần, chuẩn bị đợt đánh tiếp theo.
Thiết Ngưu quan sát cực kỳ kỹ, một khe hở bị hắn nắm được. Hắn đột nhiên cầm tay Lâm Thu Ngôn"Chạy!" Sau đó một bước chạy trốn ra ngoà i.
Nhìn hai ngÆ°á»i chạy Ä‘i má»™t Ä‘oạn, ngÆ°á»i Trần tứ má»›i phản ứng lại, hô to má»™t tiếng "Äuổi theo", hồng há»™c Ä‘uổi theo.
Lâm Thu Ngôn mấy cái khác không được ngược lại chạy rất nhanh, cáºu chăm chú Ä‘i theo sau Thiết NgÆ°u, thỉnh thoảng còn nhìn vá» phÃa sau xem có ngÆ°á»i Ä‘uổi theo hay không.
Nam Thà nh ngõ nhá» nhiá»u, hai ngÆ°á»i rẽ trái rẽ phải liá»n Ä‘em mấy kẻ Ä‘uổi theo bá» lại
"Há»™c...... Há»™c......" Thiết NgÆ°u ôm lấy Lâm Thu Ngôn tá»±a sát và o tÆ°á»ng nghỉ ngÆ¡i.
Nam nhân ngá»±c pháºp phồng rất lá»›n, mùi máu tÆ°Æ¡i nồng lên khiến Lâm Thu Ngôn tâm run lên. Cáºu nhìn đến bả vai cùng trên cánh tay Thiết NgÆ°u Ä‘á»u bị thÆ°Æ¡ng, sợ Ä‘á»™ng đến miệng vết thÆ°Æ¡ng, nhanh chóng từ trong lòng nam nhân đứng dáºy, sá»a sang lại quần áo, bÄ©u môi nói:
"Chân bẩn. Nà y, anh không sao chứ?"
"Không chết được." Thiết Ngưu không quan tâm nói.
"Hừ, không chết được giá»i rồi."
Lâm Thu Ngôn mạnh miệng, cáºu cau mà y suy nghÄ© lại há»i;
"Những ngÆ°á»i đó là loại ngÆ°á»i nà o? Vì sao tìm anh gây phiá»n toái?"
"Bá»n há» là ngÆ°á»i của Trần tứ."
Thiết NgÆ°u chỉ trả lá»i má»™t ná»a, vá» phần lý do Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không cần nói cÅ©ng biết.
Lâm Thu Ngôn nhìn miệng vết thÆ°Æ¡ng của nam nhân, nhá» giá»ng nói:
"Tháºt phiá»n, ngÆ°á»i thÃch tôi quá nhiá»u rất phiá»n toái."
"A......" Thiết NgÆ°u nhẹ nhà ng cÆ°á»i, vÆ°Æ¡n cánh tay ra ôm eo Lâm Thu Ngôn, tay theo tuyến eo trượt xuống dÆ°á»›i đến hai cái mông nẩy, sau đó dụng lá»±c nhấn má»™t cái, lÆ°u manh hiên ngang nói:
"Bá»n há» thÃch mông cáºu, mà tôi......"
Thiết NgÆ°u tạm dừng má»™t chút, cúi đầu ở bên tai Lâm Thu Ngôn nói:"Mà tôi cÅ©ng thÃch mông cáºu lại thÃch cả con ngÆ°á»i của cáºu."
Nghe lÆ°u manh nói nhÆ° váºy, Lâm Thu Ngôn nháy mắt mặt Ä‘á» tai hồng, đẩy má»™t cái nam nhân ra, tức giáºn mắng má»™t câu "Äi chết Ä‘i", sau đó xoay ngÆ°á»i muốn Ä‘i.
May mà Thiết Ngưu nắm tay hắn lại.
"Lâm thiếu gia cứ nhÆ° váºy Ä‘i sao? NhÆ° váºy sao được, Thiết NgÆ°u tôi là vì cáºu má»›i bị thÆ°Æ¡ng, nên chăm sóc tôi xá» lý miệng vết thÆ°Æ¡ng má»›i phải."
Lâm Thu Ngôn má»m lòng, tất nhiên sẽ không để Thiết NgÆ°u nhÆ° váºy, chỉ là tá» vẻ không muốn má»™t chút sau đó lau miệng Ä‘i cùng Thiết NgÆ°u.
_______________________
Kẹo Ä‘Æ°á»ng của Thiết NgÆ°u mua cho Lâm Thu Ngôn là đưá»ng nấu chảy rồi được rót ra tạo hình trên má»™t mặt phẳng.
Hình rồng
Thấy hình nà y đẹp bên bê vô