- Trang chủ
- TrÆ°á»›c Cạn Vi KÃnh
- ChÆ°Æ¡ng 1
Tác giả:
*ChÆ°Æ¡ng nà y có ná»™i dung ảnh, nếu bạn không thấy ná»™i dung chÆ°Æ¡ng, vui lòng báºt chế Ä‘á»™ hiện hình ảnh của trình duyệt để Ä‘á»c.
Lâm Thu Ngôn Ä‘i du há»c nÆ°á»›c ngoà i má»›i trở vá», má»™t thân tây phục ba kiện đồ, tóc cắt tam thất*, vừa nhìn biết ngay chÃnh là kiểu thiếu gia nhà có tiá»n.
*Kiểu tóc nam chia mái theo tỉ lệ 3/7
RÆ°Æ¡ng hà nh lý có hÆ¡i nhiá»u, Lâm gia lại không phái ngÆ°á»i tá»›i đón cáºu, Lâm Thu Ngôn lắc lắc cổ tay đã má»i, đôi lông mà y thanh tú nhăn lại đánh giá xe kéo Ä‘ang ngừng bên lá» Ä‘Æ°á»ng.
Mấy phu kéo xe không có việc gì Ä‘ang há»p năm tụ ba ngồi ở bên Ä‘Æ°á»ng nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng dùng khăn mặt treo trên cổ lau mặt.
Lâm Thu Ngôn có chút Æ°a sạch sẽ, nhìn phu kéo xe quần áo bẩn liá»n biết xe Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không sạch sẽ. Cáºu tìm kiếm xung quanh, rốt cuá»™c tại góc Ä‘Æ°á»ng tìm thấy má»™t ngÆ°á»i coi nhÆ° sạch sẽ.
Phu kéo xe đằng xa kia nhìn mặt râu tua tủa, lại cao và cÆ°á»ng tráng, áo vải thô khoác ngoà i thân bó chặt lấy cÆ¡ bắp trên ngÆ°á»i hắn, cánh tay rắn chắc lá»™ ra bên ngoà i. Hai tay hắn đút túi, không có mục tiêu nhìn ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tá»›i Ä‘i lui trên Ä‘Æ°á»ng.
Lâm Thu Ngôn Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt hắn, Ä‘em hà nh lý thả và o thùng xe má»™t cái, nhÆ°á»›n mà y há»i:
"Äi không?"
Phu kéo xe ngạc nhiên, nghi ngá» nhìn chằm chằm mặt Lâm Thu Ngôn và i giây, sau đó gáºt gáºt đầu,
"Äi."
Nhìn chằm chằm ngÆ°á»i xa lạ được xem là hà nh vi không lá»… phép, nhÆ°ng Lâm Thu Ngôn không Ä‘em ánh mắt của phu kéo xe để và o mắt, bởi vì má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có quyá»n thưởng thức cái đẹp, cáºu có thể hiểu được.
Lâm Thu Ngôn bÆ°á»›c lên sau xe, lấy má»™t cái khăn tay mà u trắng sạch sẽ ra, cẩn tháºn lót chá»— ngồi. Sau đó má»›i yên tâm Ä‘em cái mông cao quý của cáºu ngồi lên trên để Ä‘i, nâng nâng cái cằm vá»›i phu xe cao lá»›n, nói ngắn gá»n rõ rà ng:
"Lâm Công Quán."
Phu kéo xe thu ánh mắt lại, Ä‘em khăn mặt trên cổ buá»™c chặt lại thà nh má»™t nút, nắm tay cầm xe kéo, giống phu kéo bình thÆ°á»ng hét to đứng lên.
" Äược, ngà i ngồi cẩn tháºn ~"
Quả nhiên ngÆ°á»i có thân thể tráng có khác, kéo nhanh lại ổn định. Lâm Thu Ngôn nhìn cánh tay cÆ¡ bắp của phu xe hở ra, trong lòng vui vẻ đáp lại câu há»i.
Chỉ chốc lát sau sức kéo, Lâm Thu Ngôn đã kéo đến má»™t nÆ¡i có hÆ°Æ¡ng vị Tây DÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c đình viện, cá»a sắt bên cạnh khà phách viết ba chữ lá»›n-- Lâm Công Quán.
"Tiên sinh, đến rồi."
Phu xe dừng xe lại, nhã nhặn nhấc rương giúp Lâm Thu Ngôn lấy xuống.
Lâm tiểu thiếu gia vô cùng hà i lòng với sự phục vụ của phu kéo nà y, ngón tay mảnh dà i trắng nõn lấy ra và i đồng bạc, hà o phóng đặt trong tay phu xe, phóng khoáng vung tay lên,
"Không cần thối lại."
"Äa tạ tiên sinh, Ä‘a tạ tiên sinh."
Phu xe cúi đầu khom lÆ°ng nháºn lấy tiá»n, đợi sau khi Lâm Thu Ngôn Ä‘i xa má»›i đứng thẳng dáºy, con ngÆ°Æ¡i ngăm Ä‘en nhÆ° đại bà ng nhìn thẳng bóng dáng Lâm thiếu gia, khóe miệng bị râu che kÃn trà n ngáºp tÆ°Æ¡i cÆ°á»i lá»™ ra má»™t tia hứng thú sâu xa.
"Cheng......" phu xe Ä‘em đồng bạc thu được dùng ngón cái bắn lên cao, sau đó chuẩn xác nắm trong lòng bà n tay. Kéo xe kéo, khẽ ngâm nga bà i hát cháºm rãi rá»i Ä‘i.
"Mẹ, đại ca đại tẩu, con đã trở vá»."
Lâm Thu Ngôn đẩy cá»a chÃnh ra hô.
"Trở vá»!? Là A Ngôn trở vá» sao?"
Lâm mẫu lo lắng không yên từ trên lầu chạy xuống đến, bên cạnh còn có một thiếu phụ xinh đẹp đỡ tay.
"Mẹ!"
Lâm Thu Ngôn bước lên ôm lấy Lâm mẫu.
"A Ngôn ngoan của mẹ, mẹ vui muốn chết."
Lâm mẫu có chút kÃch Ä‘á»™ng, đôi mắt phiếm Ä‘á».
Thiếu phụ xinh đẹp cũng lộ vẻ mặt vui mừng,
"Mẹ, tiểu đệ vừa vỠnhà nhất định mệt muốn chết rồi, ngồi xuống nói chuyện đi."
"Phải phải phải!"
Lâm mẫu nhanh chóng kéo Lâm Thu Ngôn ngồi và o ghế sô pha trong phòng khách.
"Sao lại vá» sá»›m váºy? Không quen sống ở nÆ°á»›c ngoà i à ?"
"Con thông minh nhÆ° váºy tất nhiên là tốt nghiệp sá»›m, hÆ¡n nữa con nhá»› mẹ và đại ca, nên vá»™i và ng trở vá»."
Lâm Thu Ngôn cầm lấy một quả nho đưa và o miệng,
"Äúng rồi! Äại ca đâu?"
Lâm gia gia gây dá»±ng đại nghiệp, Lâm phụ bị bệnh mất sá»›m, Lâm Thu Ngôn khi đó còn nhá» tuổi. Má»i thứ chỉ có thể do Lâm gia đại ca gánh, Lâm Thu Ngôn đối vá»›i đại ca Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là dá»±a dẫm và tôn trá»ng.
"Äại ca con có má»™t và i chuyện kinh doanh cần bà n, Ä‘i công tác rồi, phải đợi má»™t thá»i gian nữa má»›i trở vá»."
Äại tẩu Lâm Thu Ngôn lá»™t vá» quýt và đưa cho Lâm mẫu.
"Vâng, đại ca vất vả rồi."
"Nó vất vả cái gì chứ? Con há»c hà nh so vá»›i nó vất vả hÆ¡n!"
Lâm mẫu trÆ°á»›c giá» luôn thÆ°Æ¡ng cáºu con trai nhá» hÆ¡n, trong ánh mắt từ từ đầy yêu thÆ°Æ¡ng. Bá»—ng nhiên lại nhá»› đến chuyện gì, sắc mặt có hÆ¡i lo lắng,
"Bây giỠthế giới đang hỗn loạn, trở vỠlà m gì hả!"
Lâm Thu Ngôn tất nhiên biết tình hình hiện nay không yên ổn, lo lắng cÅ©ng là việc nên là m. Cáºu ôm bả vai Lâm mẫu vui vẻ là m nÅ©ng, an ủi nói:
"Mẹ, con đã lớn thế nà y rồi, yên tâm đi."
Lâm mẫu muốn dặn dò và i câu Ä‘á»u bị cáºu ngắt lá»i, rối rắm hù dá»a qua loa. Mẹ con đã lâu không gặp, sẽ tâm sá»± nhiá»u chuyện, Lâm Thu Ngôn nắm tay Lâm mẫu, mẹ má»™t câu con má»™t câu tiếp chuyện.
Trở vá» má»™t tuần, Lâm Thu Ngôn có chút báºn rá»™n. Cái gì mà há»™i đồng há»c hết đợt nà y đến đợt khác đến. Chân trÆ°á»›c cáºu vừa đến nhà , sau lÆ°ng lại nháºn được thiệp má»i hạ nhân Ä‘Æ°a tá»›i.
Là tiệc rượu tÆ°Æ¡ng đối long trá»ng do Nam Thà nh đại lão Trần tứ gia tổ chức. Khách má»i Ä‘á»u là những ngÆ°á»i có địa vị. Lâm Thu Ngôn đối vá»›i mấy việc giả giả dối dối trong tiệc rượu hoà n toà n không có hứng thú. NhÆ°ng mà hiện nay Trần gia tại Nam Thà nh thế lá»±c cà ng lúc cà ng lá»›n, không thể khinh thÆ°á»ng. Mặt mÅ©i hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có ảnh hưởng đối vá»›i việc kinh doanh của Lâm gia. Lâm Thu Ngôn không muốn mang tá»›i rắc rối không cần thiết cho Lâm gia. Äại ca nếu không ở nhà , cáºu Ä‘Ã nh phải miá»…n cưỡng Ä‘i dá»± tiệc.
Äêm đó cáºu mặc tây trang ngÆ°á»i giúp việc đã ủi phẳng, mang theo đồng hồ, Ä‘i ra ngoà i.
Tiệc rượu có đủ xa hoa, má»i không thiếu những hoa đán Ä‘ang nổi tiếng tại Nam Thà nh đến. Lâm Thu Ngôn lâu năm sống ở nÆ°á»›c ngoà i thà nh ra tất cả Ä‘á»u không biết, chỉ có thể cầm chân ly im lặng đứng ở má»™t bên.
"Äây là Lâm gia nhị thiếu gia phải không! Trần má»— đây không tiếp đón từ xa!"
Lâm Thu Ngôn nghe tiếng nhìn lại, thấy nam nhân để tóc undercut nâng mắt nhìn. Trong tay cầm xì gà , nhìn dáng vẻ khoảng hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i tuổi. PhÃa sau còn có và i thÆ°Æ¡ng nhân, chÃnh khách.
Cáºu vẫn cho rằng Trần tứ gia Ãt nhất cÅ©ng phải tầm 50 tuổi, không ngá» lại trẻ nhÆ° váºy.
"Chà o Trần tiên sinh, tôi là Lâm Thu Ngôn."
Lâm Thu Ngôn thân mình hÆ¡i nghiêng vá» phÃa trÆ°á»›c má»™t chút xem nhÆ° chà o há»i.
Trần tứ gia mặt mang ý cÆ°á»i, ánh mắt lại rất có tÃnh xâm lược nhìn chằm chằm Lâm Thu Ngôn nhìn Ä‘i nhìn lại, nhiệt tình nói:
"Lâm tiểu thiếu gia đại giá quang lâm tháºt sá»± là vinh hạnh của Trần má»—."
Vừa tiếp xúc cáºu liá»n đối vá»›i nà y vị Trần tứ gia nà y không có hảo cảm, tổng thể cảm giác cặp mắt kia có chút âm trầm, không phải cái gì tốt đẹp. Lâm Thu Ngôn không dấu vết lui vá» phÃa sau má»™t bÆ°á»›c,
"Trần tiên sinh khách sáo rồi, có thể tham dự tiệc rượu nà y mới là vinh hạnh của Thu Ngôn."
"Nhìn xem, nhìn xem."
Trần tứ gia quay sang má»™t ngÆ°á»i bên cạnh cÆ°á»i nói:
"Lâm tiểu thiếu gia nói quá lá»i rồi, ngÆ°á»i đã sống ở nÆ°á»›c ngoà i đúng là có khà chất hÆ¡n so vá»›i mấy kẻ thô lá»— chúng ta."
"Äúng váºy đúng váºy......"
"Lâm thiếu gia nhìn cũng rất đẹp trai......"
NgÆ°á»i xung quanh phụ há»a khiến cáºu có chút không được tá»± nhiên, mặc dù cáºu bình thÆ°á»ng cÅ©ng thÆ°á»ng xuyên được ngÆ°á»i khác khen. NhÆ°ng trÆ°á»›c mặt Trần tứ gia lại cà ng bất an, không biết vì sao có cảm giác nguy hiểm.
"Lâm thiếu gia, Trần má»— nghe nói cáºu há»c ở Anh quốc, tôi đã luôn muốn tá»›i Anh quốc má»™t chuyến, vừa hay đêm nay Lâm thiếu gia có thể chia sẻ cho tôi biết má»™t chút nÆ°á»›c ngoà i có cái gì để vui chÆ¡i."
Nói rồi Trần tứ gia tá»± nhiên ôm chặt eo Lâm Thu Ngôn, cố ý dẫn cáºu và o trong góc, ngÆ°á»i bên cạnh Ä‘á»u biết Ä‘iá»u tản ra.
Lâm Thu Ngôn cảm giác tóc gáy cáºu Ä‘á»u dá»±ng thẳng lên, lông mà y nhăn chặt, từng bÆ°á»›c dịch ra, cách Trần tứ gia xa má»™t chút, ngữ khà có chút cứng ngắc.
"Trần tiên sinh, chỉ sợ đêm nay không được rồi, gia mẫu có lệnh, muốn tôi vỠnhà sớm hơn mấy tiếng."
"Oh? Hóa ra là váºy."
Trần tứ gia gáºt gáºt đầu, xoay ngÆ°á»i cầm lấy hai ly rượu Ä‘á» từ ngÆ°á»i bồi bà n.
"Ở đâu tôi còn có rượu vang thượng hạng muốn cùng Thu Ngôn nhấm nháp đây, vá» nhà cÅ©ng không vá»™i ngay Ä‘Æ°Æ¡c. Chi bằng Thu Ngôn uống trÆ°á»›c ly rượu nà y, sau đó tôi phái ngÆ°á»i Ä‘Æ°a cáºu vá» nhà , nhÆ° váºy Lâm phu nhân má»›i yên tâm."
Äã nói đến mức nà y, Lâm Thu Ngôn cÅ©ng không từ chối nữa, cáºu nháºn ly rượu, nhìn Trần tứ gia khách sáo má»™t chút.
"Thu Ngôn ở đây cảm tạ Trần tiên sinh, còn chuyện vá» nhà tôi không là m phiá»n tiên sinh."
Nói xong giơ ly rượu lên uống hết một ngụm.
Ngá»n đèn chiếu xuống, cổ Lâm Thu Ngôn trắng lại gầy, hầu kết theo Ä‘á»™ng tác nuốt lên xuống chuyển Ä‘á»™ng má»™t chút. ChÃnh và o lúc nà y ánh mắt Trần tứ gia tối sầm lại, má»™t cá»— tà há»a ùa lên.
"Äa tạ Trần tiên sinh khoản đãi."
Lâm Thu Ngôn đặt ly rượu đã hết ở một bên,
"Tại hạ cáo từ."
Äứng dáºy rá»i Ä‘i, gá»n gà ng và sạch sẽ chỉ để lại cho ngÆ°á»i khác má»™t bóng lÆ°ng đẹp đẽ.
Trần tứ gia không ngừng đung đưa chân ly chứa rượu đỠbên trong, nhìn chằm chằm hai chân thon dà i của Lâm tiểu thiếu gia, sắc mặt nguy hiểm.
Lâm Thu Ngôn còn đang ngẩng đầu ưỡn ngực mặt đầy kiêu ngạo đi ra ngoà i. Ai ngỠtrước mắt bỗng dưng lóe lên một cái, tứ chi bắt đầu như nhũn ra, suýt nữa té ngã. Nhiệt độ trên mặt cũng cà ng ngà y cà ng tăng.
Bên nà y Trần tứ gia Ä‘ang chỠđợi cÆ¡ há»™i. Tiến lên và i bÆ°á»›c, ôm chầm cái eo nhá» của Lâm Thu Ngôn, kéo lên, Ä‘Æ°a ngÆ°á»i trong lòng theo.
Trần tứ gia hạ nhá» giá»ng, cố ý nói bên tai Lâm Thu Ngôn:
"Thu Ngôn chẳng lẽ là uống say, việc nà y khiến tôi sao có thể yên tâm để em má»™t mình trở vá», vẫn là tôi phải tá»± mình Ä‘Æ°a Ä‘i."
Má»™t chén rượu là m sao say được!? Cáºu cÅ©ng không phải kẻ ngốc! Tên khốn kiếp đáng chết nà y bá» thứ gì và o trong rượu?
Lâm Thu Ngôn từ nhỠđã không thÃch tiếp xúc thân thể vá»›i ngÆ°á»i khác. Nhất là bị ngÆ°á»i không tin cáºy ôm, cáºu cá»±c kì chán ghét, trong dạ dà y cÅ©ng cà ng nhá»™n nhạo. Lợi dụng cÆ¡ thể còn chÆ°a tá»›i mức nghiêm trá»ng, cáºu cố gắng dùng sức, má»™t cÆ°á»›c đạp và o "bảo bối" của Trần tứ gia. Sau đó táºn dụng thá»i cÆ¡ dùng sức đẩy ra, thoát ra khá»i kìm sắt ác nhân, lắc lắc lÆ° lÆ° chạy ra ngoà i
"Ä** M* M**!"
Bất ngá» bị ngÆ°á»i khác tấn công cÆ¡n thịnh ná»™ của Trần tứ gia tăng vá»t. Sá»›m đã không còn phong Ä‘á»™ lúc trÆ°á»›c, đôi mắt nhÆ° toát ra lá»a, nhìn vỠđám tùy tùng xung quanh gầm nhẹ nói:
"Äuổi theo cho lão tá»Â ! Trần tứ ta đã muốn cái gì không thể có chuyện không có được!"
"Hô...... Hô......"
Lâm Thu Ngôn dồn dáºp thở dốc, cắn răng dùng thân mình đẩy cá»a lá»›n ra. Má»™t cÆ¡n gió đêm thổi thẳng mặt khiến cáºu có má»™t chút tỉnh táo, nhÆ°ng theo liá»n đó là cảm giác khô nóng gấp trăm lần thổi quét toà n thân.
PhÃa sau ngÆ°á»i truy Ä‘uổi gầm rú. Lâm Thu Ngôn nà o đã gặp qua chuyện nhÆ° nà y, tứ chi vô lá»±c thêm sợ hãi, cÅ©ng không biết nên trốn chá»— nà o.
Nam nhân cao tráng miệng ngáºm ngá»n cá» tá»±a và o phÃa trÆ°á»›c xe kéo giống nhÆ° Ä‘ang chá» khách, nghe được âm thanh tranh cãi ầm Ä©. Ngẩng đầu nhìn liá»n nháºn ra bóng dáng quen thuá»™c. Nam nhân "Phi" má»™t chút Ä‘em cá» trong miệng phun ra đất, không nhiá»u lá»i nhanh chóng chạy tá»›i, đỡ lấy Lâm Thu Ngôn lúc nà y đã đứng không vững.
"Lâm thiếu gia, cáºu là m sao, trên ngÆ°á»i sao nóng thế nà y?"
Bá»—ng nhiên nam nhân xuất hiện khiến Lâm Thu Ngôn vừa bất ngá» vừa hoảng sợ định đẩy ra. Lại nháºn ra ngÆ°á»i ngáºp trà n nam tÃnh trÆ°á»›c mặt có má»™t chút quen thuá»™c. Là nam nhân lúc trÆ°á»›c đã Ä‘Æ°a cáºu vá» Lâm Công Quán - phu kéo xe!
Nếu là ngà y thÆ°á»ng Lâm Thu Ngôn nhất định sẽ để ý phu kéo xe có thân pháºn hạ đẳng nà y. NhÆ°ng hôm nay gặp phải chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng nhÆ° váºy, bắt buá»™c cáºu không thể không nhá»› tÆ°á»›ng mạo nam nhân nà y. Cáºu giống nhÆ° bắt được cá»ng rÆ¡m cứu mạng, năm ngón tay nắm chặt cổ tay phu xe, run rẩy nói:
"Tôi gặp rắc rối, giúp tôi...... Giúp tôi ngăn cản những ngÆ°á»i đó, hôm nay anh có thể cứu tôi, ngà y sau Lâm Thu Ngôn tôi tất có cảm tạ, bao nhiêu tiá»n tùy anh lấy!"
"Äứng lại!!"
"Äừng chạy!!"
NgÆ°á»i của Trần tứ gia cho hai ngÆ°á»i vây quanh, nam nhân trá»±c tiếp kéo Lâm Thu Ngôn che lại ở phÃa sau, ánh mắt ngăm Ä‘en có phần khinh thÆ°á»ng liếc mấy gia cẩu trÆ°á»›c mắt.
"Thằng ngu tránh ra! Ở đây không có chuyện liên quan tá»›i mà y! Mang tiểu thiếu gia ở đằng sau ná»™p ra đây, bá»n tao tạm tha má»™t mạng chó cho mà y!"
Nam nhân nhìn mấy kẻ Ä‘ang phô trÆ°Æ¡ng thanh thế nà y, cÆ°á»i châm chá»c, há»i ngược lại:
"Tao không đưa thì sao?"
"Mẹ mà y! Không Ä‘Æ°a? Ở đâu ra chuyện mà y dám không Ä‘Æ°a ! Äánh cho tao!!"
NgÆ°á»i Ä‘i đầu ra lệnh má»™t tiếng, ngÆ°á»i của Trần tứ gia láºp tức ùa lên, quây nam nhân và Lâm Thu Ngôn lại.
Nam nhân một bên đỡ Lâm Thu Ngôn đã xụi lơ, một bên đáp lại tấn công của kẻ thù. Thoải mái tự nhiên, nhà n nhã.
Qua và i hiệp, ngÆ°á»i của Trần tứ gia đã có và i ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng ngã xuống đất. Nam nhân mắt sắc bén, thấy mặt Trần tứ từ há»™i quán bên trong Ä‘i ra, liá»n buông ra hô to:
"Trần tứ gia! Lâm gia đại thiếu gia ra lệnh cho tôi đón tiểu thiếu gia vỠnhà , tại đây thông báo cho ngà i một tiếng!"
Lâm đại thiếu gia? Trần tứ nheo mắt nguy hiểm.
Là do hắn dám xuống tay vá»›i Lâm Thu Ngôn chÃnh là vì biết Lâm đại thiếu gia không có ở nhà . Äã sá»›m nghe danh Lâm Thu Ngôn mặt đẹp nhÆ° ngá»c tuấn tú bất phà m, má»™t thân kiêu ngạo. Hôm nay gặp mặt cà ng khiến hắn ngứa ngáy khó nhịn, Thừa dịp Lâm đại thiếu gia không ở nhà , gạo nấu thà nh cÆ¡m, rồi nói là lưỡng tình tÆ°Æ¡ng duyệt, sau đó liá»n có thể dá»… dà ng... Ai ngá» lại nhảy ra má»™t nam nhân thân thủ bất phà m, còn là ngÆ°á»i của Lâm đại thiếu gia. Äiá»u nà y là m cho Trần tứ gia không thể không tháºn trá»ng suy xét. Chung quy địa vị Lâm gia tại Nam Thà nh hắn vẫn không chống lại được. Xem ra thịt vịt đã đến bên miệng lại bay Ä‘i......
Trong và i phút Trần tứ gia suy nghÄ©, nam nhân lại đánh ngã thêm ba bốn ngÆ°á»i.
"Dừng lại."
Nghe được mệnh lệnh của Trần tứ, mấy tên thủ hạ láºp tức dừng tay, nâng mấy huynh đệ nằm trên mặt đất dáºy, không phục lui vá» má»™t bên.
"Trần má»— ta đây gặp Lâm tiểu thiếu gia có hÆ¡i say rượu, cho nên muốn sai ngÆ°á»i Ä‘Æ°a vá» nhà , nếu Lâm đại thiếu gia đã phân phó qua, Trần tứ ta cÅ©ng không có ý kiến gì."
Nam nhân không để ý Trần tứ mặt đầy u ám, Ä‘em Lâm Thu Ngôn thần chà không rõ ôm và o trong ngá»±c, ngoà i cÆ°á»i nhÆ°ng trong không cÆ°á»i đối vá»›i Trần tứ gáºt gáºt đầu,
"Äa tạ tứ gia."
Sau đó xoay ngÆ°á»i Ä‘em Lâm tiểu thiếu gia đặt ở trên xe kéo, lôi nhanh Ä‘i.
__________________
Kiểu tóc của Lâm Thu Ngôn. Là kiểu tóc phổ biến trong phim cáºn đại Trung Quốc.
Kiểu tóc của Trần tứ gia. (Nhưng không ngầu như ảnh =)))