- Trang chủ
- Trần Tam Lang
- ChÆ°Æ¡ng 4
Tác giả:
Äợi khi Hứa Thiên Tứ tỉnh dáºy, nhìn trong lòng mình còn Ä‘ang ôm lấy Trần Tam Lang, nhất thá»i còn không phục hồi tinh thần, chá» hắn nhá»› ra tại sao thà nh thế nà y, mặt láºp tức Ä‘á» bừng, chỉ cảm thấy tay mình đặt trên ngÆ°á»i Trần Tam Lang là không đúng, dá»i Ä‘i cÅ©ng không đúng, cÅ©ng không biết phải là m sao má»›i tốt.
NhÆ°ng khi hắn cúi đầu cẩn tháºn nhìn mặt Trần Tam Lang, lại không thể không cao hứng. Nguyên lai sắc mặt Trần Tam Lang đã không trắng bệch dá»a ngÆ°á»i nhÆ° tối qua, chá»— bị thÆ°Æ¡ng cÅ©ng ngừng chảy máu, tay chân ấm lên rất nhiá»u, không lạnh lẽo nhÆ° trÆ°á»›c.
 Hứa Thiên Tứ cẩn tháºn liếm sạch vết thÆ°Æ¡ng, má»›i phát hiện miệng vết thÆ°Æ¡ng đã khép lại thà nh má»™t vệt nhạt má» má».
 Hứa Thiên Tứ cảm thấy mình tháºt giá»i, thế nà y là rất tốt rồi, dẫu sao thì hắn coi nhÆ° là đã cứu được ân nhân, khi vá» nhà cÅ©ng dá»… báo cáo vá»›i đám trưởng bối.
 Hứa Thiên Tứ nghÄ© đến đây cà ng thêm vui mừng, hoà n toà n không nghÄ© đến tâm trạng ủy khuất và không cam lòng của mình ban đầu, cÅ©ng không suy nghÄ© đồng tá» thân của hắn tháºt sá»± đã đặt trên má»™t nam tá», chỉ vui vẻ vá»™i và ng lay vai Trần Tam Lang.
 Trần Tam Lang bị hắn lay tỉnh, sắc mặt nguyên bản không vui, khi nhìn tình hình láºp tức nhá»› đến việc tối qua, liá»n tức giáºn đến sắc mặt trắng bệch, tay nắm quyá»n tung lên mặt hắn.
 Hứa Thiên Tứ hoà n toà n không ngỠy sẽ phản ứng như thế, nên không kịp né tránh, bị Trần Tam Lang đánh trúng.
 NhÆ°ng cÅ©ng phải thừa nháºn, cho dù là bình thÆ°á»ng đã Ä‘á» phòng, thì Hứa Thiên Tứ cÅ©ng không nhất định có thể tránh được.
 Hứa Thiên Tứ tức giáºn không nhẹ, ôm mặt bị đánh sÆ°ng má»™t ná»a, đứng lên, tay chỉ Trần Tam Lang ngÆ°á»i phát run, nói, “NgÆ°Æ¡i! NgÆ°Æ¡i!â€
 NgÆ°Æ¡i ngÆ°Æ¡i ná»a ngà y, lại liá»n ná»a câu cÅ©ng không nói tiếp được.
 NÆ°á»›c mắt đảo quanh trong hốc mắt hắn, vừa rồi hắn còn thá»±c vui vẻ, nhÆ°ng trong chốc lát nà y, hắn chỉ cảm thấy vô cùng ủy khuất, hắn tháºt muốn quay đầu bÆ°á»›c Ä‘i, bá» gia há»a đáng ghét ở đây, mặc cho y bị sói hổ săn mồi, tốt nhất là ăn thịt y đến xÆ°Æ¡ng cốt cÅ©ng không chừa Ä‘i!
 Trần Tam Lang nhìn hắn, sắc mặt cà ng xanh mét, mặt quay đi, tay lại âm thầm phát run.
 Hứa Thiên Tứ không khá»i cúi đầu nhìn nhìn, kết quả vừa nhìn liá»n thấy được, mặt hắn nhất thá»i Ä‘á» rá»±c. Nguyên lai hắn đêm qua vừa mệt vừa má»i, lại sợ ban đêm sÆ°Æ¡ng lạnh, đông lạnh ngÆ°á»i nà y, liá»n hóa da lông mình thà nh má»™t chiếc áo choà ng lá»›n đắp cho hai ngÆ°á»i há», nay tỉnh lại, lại không nhá»› đến việc thu hồi, ngÆ°á»i hắn tá»± nhiên là trần trụi không mặc gì.
 Hứa Thiên Tứ cuống quÃt thầm niệm chú, thu hồi pháp thuáºt, nhÆ°ng Ä‘iá»u nà y khiến bản thân Trần Tam Lang trần truồng lá»™ thể. Khiến Hứa Thiên Tứ cà ng bối rối há»—n loạn, cuống quÃt cầm y phục đầy máu của Trần Tam Lang lên, Ä‘Æ°a qua cho y.
 Trần Tam Lang không tin nổi nhìn hắn, vẻ mặt phẫn ná»™ Ä‘oạt lại quần áo, lòng Hứa Thiên Tứ nhÆ° bị bóp thà nh vụn, hắn không biết đây là cảm giác gì, chỉ cảm thấy cá»±c kì ủy khuất và chua chát. Trần Tam Lang thấy hắn đứng yên ngÆ¡ ngác bất Ä‘á»™ng, mắt bốc lá»a, Ä‘á»™t nhiên hung hăng đẩy hắn má»™t cái, hắn lúc đó không phòng bị, vừa bị đẩy liá»n Ä‘áºp ngÆ°á»i và o vách Ä‘á»™ng. Äá»™ng nà y nguyên bản không bằng phẳng, ở góc vách nhấp nhô tảng đá, vừa vặn va và o đầu hắn, hắn Ä‘au đến phát khóc, tay ôm đầu phát lãnh khÃ, đứng lên lá»›n tiếng nói vá»›i Trần Tam Lang, “NgÆ°Æ¡i không phải nữ nhân, đâu cần giáºn nhÆ° váºy? Nếu không muốn cứ coi nhÆ° bị chó cắn má»™t cái Ä‘i, ngÆ°Æ¡i tưởng ta cÅ©ng rất nguyện ý cùng ngÆ°Æ¡i sao!â€
 Trần Tam Lang tức giáºn đến phát run, xanh cả mặt trừng hắn hồi lâu, cuối cùng gáºt đầu tháºt mạnh vá»›i hắn, rồi má»›i chỉ chỉ hắn, lại chỉ chỉ cá»a Ä‘á»™ng.
 Hứa Thiên Tứ ngây ngÆ°á»i má»™t chút, nhÆ°ng cÅ©ng hiểu được, Trần Tam Lang nà y tháºt sá»± sẽ coi đây là bị chó cắn má»™t cái, còn bảo hắn nhanh cút. Trong lòng Hứa Thiên Tứ Ä‘á»™t nhiên cảm thấy cá»±c kì không thoải mái, tháºt giống nhÆ° bị ngÆ°á»i bóp tim mình má»™t cái, nhÆ°ng thấy Trần Tam Lang giáºn đến nhÆ° váºy, tim hắn liá»n má»m nhÅ©n, hắn cảm thấy có lẽ vá»›i nhân gian nam tá», thì cùng hồ ly ái ân chuyện có lẽ là má»™t chuyện thá»±c nhục nhã.
 Mắt Hứa Thiên Tứ hồng lên, nói, “Uy! Ta tháºt chỉ muốn cứu ngÆ°Æ¡i, không có ý khác, ta biết ta là hồ ly, không giống vá»›i con ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i, đối vá»›i ngÆ°Æ¡i...... Ta còn là đồng tá» thân, ngÆ°Æ¡i là nam nhân, vì cứu ngÆ°Æ¡i ta cÅ©ng thá»±c chịu thiệt a..... “
 Trần Tam Lang im lặng nhìn hắn hÆ¡n ná»a ngà y, giống nhÆ° cho tá»›i bây giá» má»›i nhìn thấy hắn, gắt gao nhìn mặt hắn.
 Hứa Thiên Tứ tháºt cẩn tháºn lại gần, há»i, “NgÆ°Æ¡i biết cưỡi ngá»±a không? Ta biến thà nh ngá»±a, Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i vá».â€
 Trần Tam Lang sắc mặt thay đổi liên tục, trong lòng hắn cÅ©ng có chút bồn chồn, không biết tháºt ra ngÆ°á»i nà y nghÄ© sao. NhÆ°ng bảo hắn bá» lại má»™t mình ngÆ°á»i nà y ở đây thì hắn tháºt không Ä‘Ã nh lòng, cÅ©ng không là m được. Tuy vừa rồi khi nổi nóng, hắn đã tháºt sá»± nghÄ© thế.
 Trần Tam Lang nhìn chằm chằm hắn hồi lâu, cuối cùng cứng ngắc gáºt đầu, hắn liá»n vá»™i và ng bấm quyết, hóa thà nh má»™t bạch mã, cho Trần Tam Lang cưỡi lên.
 Kỳ tháºt Hứa Thiên Tứ đã mệt chết. Tối qua hắn vì không thể ái ân, nên cÅ©ng báºy bạ hạ tình chú lên mình, dâng hết nguyên khà cho Trần Tam Lang. Hắn ngủ suốt má»™t đêm, thể lá»±c thoáng khôi phục má»™t chút, nên cÅ©ng không cảm thấy dị thÆ°á»ng gì, lại vì nhìn thấy thÆ°Æ¡ng tÃch của Trần Tam Lang đã là nh, trong lòng nhẹ hẳn nhÆ° bá»›t Ä‘i má»™t tảng đá.
 Trong lòng Hứa Thiên Tứ cÅ©ng ẩn ẩn hiểu được, rằng y đối hắn không chút cảm kÃch, tháºm chà còn là rất chán ghét. Hắn không nhịn được nghÄ©, có phải vì mình là hồ ly hay là vì hồ ly không được ái ân vá»›i con ngÆ°á»i?
 Hứa Thiên Tứ cảm thấy buồn bá»±c, không nguyện ý nghÄ© nhiá»u, liá»n cứng rắn chống đỡ, má»™t Ä‘Æ°á»ng chạy vá»™i mang Trần Tam Lang vá» thôn.
 ÄÆ°a ngÆ°á»i nà y đến trÆ°á»›c thôn, Hứa Thiên Tứ thấy chung quanh không có ngÆ°á»i, lá»›n gan nói tiếng ngÆ°á»i, nói, “Nay chúng ta đã thanh toán xong, ta không nợ gì ngÆ°Æ¡i.â€
 Hứa Thiên Tứ tức giáºn thầm nghÄ©, ngÆ°Æ¡i không phải chỉ là kẻ dưỡng tằm sao? Nếu không phải ngÆ°Æ¡i đã cứu ta và Thiên Quan, sao ta có thể ủy thân ân ái vá»›i ngÆ°Æ¡i! Cứu mạng ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i còn chán ghét ta nhÆ° thế. Dù sao, ta cÅ©ng không thÃch ngÆ°Æ¡i.
Hứa Thiên Tứ trong lòng âm thầm bồi thêm má»™t câu, ta từ nay vá» sau nếu muốn tìm ngÆ°Æ¡i trả thù, thì cÅ©ng là quang minh chÃnh đại, không cần kêu ta còn nợ ngÆ°Æ¡i nhân tình chÆ°a trả.
Trần Tam Lang mặt tối Ä‘i, nhìn chằm chằm hắn không rá»i, không gáºt đầu, cÅ©ng không lắc đầu, ánh mắt kia rất là dá»a ngÆ°á»i, lại là m ngÆ°á»i ta xem không hiểu.
Hứa Thiên Tứ có chút không rõ, theo đạo lý mà nói, chỉ có hồ ly trá»™m tinh khà ngÆ°á»i khác, nhất định không có hồ ly tặng tinh khà của mình cho ngÆ°á»i, hắn nay là m nhÆ° váºy, đã là tháºp phần khác hồ ly và chịu thiệt. Cho dù ngÆ°á»i ná» xem thÆ°á»ng hồ ly, không nguyện ý cùng hồ ly ái ân, thì nay gạo đã nếu thà nh cÆ¡m, tức giáºn có Ãch gì, chỉ cần còn sống là tốt quá rồi.
 NhÆ°ng tháºt ra hắn cÅ©ng là vì tham ăn nên há»ng việc, hại ngÆ°á»i bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, nên cÅ©ng có chút chá»™t dạ.
 NhÆ°ng đợi ná»a ngà y, không thấy Trần Tam Lang biểu lá»™ gì, hắn lại cảm thấy lòng buồn khó chịu, cả ngÆ°á»i vô lá»±c, trong lòng cÅ©ng biết nếu cứ thế không tốt, chỉ sợ hiện nguyên hình tại đây, liá»n xoay ngÆ°á»i vá»™i và ng chạy, má»™t Ä‘Æ°á»ng vá» Ä‘á»™ng.
 Hứa Thiên Tứ trở lại trong Ä‘á»™ng, chỉ cảm thấy mình đã vá» nhà , tâm cÅ©ng yên ổn, thở cÅ©ng dá»… dà ng hÆ¡n, không ngá» hai chân má»m nhÅ©n, cứ thế quỳ xuống đất. Hắn lúc nà y còn chÆ°a hiểu chuyện gì, sau khi té trên đất, nhìn thấy Ä‘uôi mình má»›i hoảng sợ, má»›i biết bản thân đã hóa lại chân thân rồi.
 Hứa Thiên Tứ cảm thấy ***g ngá»±c Ä‘áºp mạnh, toà n thân má»m nhÅ©n không có khà lá»±c, lại khó chịu muốn nôn, hắn có chút sợ hãi, nếu chỉ hóa ra nguyên hình thì cÅ©ng thôi, nhÆ°ng váºn khà của hắn tháºt tệ, bụng đúng lúc nà y quặn Ä‘au khó nhịn, hắn từ nhỠđến lá»›n đâu từng chịu Ä‘au nhÆ° thế, hắn lúc nà y má»›i tháºt sá»± bị dá»a khóc, gấp đến Ä‘á»™ ô ô kêu, muốn gá»i ngÆ°á»i lại đây cứu hắn.
 NhÆ°ng bây giá» là ban ngà y, nÆ¡i nà y lại là động tÆ° nhân, không gần chá»— ở của ngÆ°á»i khác, là m sao có thể gá»i được ai, hắn khổ kêu ná»a ngà y, lại không có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, hắn Ä‘au vô cùng, chết ngất Ä‘i. Sau đó xảy ra Ä‘iá»u gì hắn Ä‘á»u không biết.
 Äợi khi Hứa Thiên Tứ tỉnh lại, lại phát hiện sắc trá»i bên ngoà i đã tối, Thiên Quan còn nằm úp sấp bên cạnh, váºt nhá» lông xù kia gối đầu lên hắn, Ä‘ang ngủ say, nÆ°á»›c miếng chảy đầy bụng hắn. Hứa Thiên Tứ giáºn dữ, chuyển thân đẩy y ra, rồi má»›i nhìn quanh, trong lòng rất nghi hoặc, nÆ¡i nà y hình nhÆ° là nhà của tiểu cữu.
 Thiên Quan nguyên bản ngủ rất say, hắn vừa đẩy, đầu váºt nhá» kia liá»n phanh má»™t tiếng đụng và o giÆ°á»ng đá, Ä‘au đến mở mắt ra, hoang mang rối loạn lao lên, trong miệng kêu, ca ca ca ca!
 Hứa Thiên Tứ nhÆ°á»›n mà y, trong lòng kêu to, ồn à o muốn chết. Hắn định vÆ°Æ¡n tay hất Thiên Quan ra khá»i Ä‘á»™ng, lại phát hiện mình vẫn là bá»™ dáng hồ ly, hắn thá» ná»a ngà y, lại vẫn không thể biến hóa ra hình ngÆ°á»i, cảm thấy không ổn, nhất thá»i hoảng sợ, tá»±a nhÆ° không thể cá» Ä‘á»™ng thà nh kẻ tà n phế váºy.
 Thiên Quan vẫn còn dụi mắt, Hứa Thiên Tứ uể oải vạn phần lui và o trong góc, rầu rÄ© không vui dùng cái Ä‘uôi che mắt, tháºm chà không nguyện ý liếc mắt nhìn Thiên Quan.
 Chỉ chốc lát sau có ngÆ°á»i từ ngoà i Ä‘á»™ng tiến và o, trong thanh âm trà n đầy tức giáºn, hạ giá»ng quát Thiên Quan, “NgÆ°Æ¡i kêu lá»›n tiếng nhÆ° thế là m gì, sợ ngÆ°á»i khác không biết Thiên Tứ ở trong nà y sao?!â€
 Hứa Thiên Tứ vừa nghe liá»n biết đây là tiểu cữu, liá»n gạt Ä‘uôi lao qua. Thiên Quan ủy khuất vạn phần, thoáng nhìn thấy hắn thì láºp tức chảy lệ, nhảy tá»›i nhanh nÃu lấy hắn không cho hắn Ä‘i, dụi dụi hắn khiến trên ngÆ°á»i hắn Ä‘á»u là nÆ°á»›c mắt.
 Hứa Thiên Tứ dùng hết bốn chân, cả cái Ä‘uôi cÅ©ng dùng tá»›i, má»›i có thể lôi được Thiên Quan tách khá»i mình. Hà i tá» bị vứt sang má»™t bên, lại nhìn đến tiểu cữu không vui trừng hắn, thanh âm cà ng ngà y cà ng nhá» nói, “NgÆ°Æ¡i nói khi ca ca tỉnh thì gá»i ngÆ°Æ¡i a....... “
 Tiểu cữu nhÆ°á»›n mà y, nhấc Thiên Tứ lên ôm và o trong ngá»±c, rồi má»›i nói vá»›i Thiên Quan, “ NgÆ°Æ¡i ra ngoà i trÆ°á»›c Ä‘i.â€
 Thiên Quan mếu máo, cà ng tá» ra ủy khuất, sợ hãi co rụt chân lại, nhá» giá»ng nói, “ Ta muốn ca ca.â€
 Tiểu cữu tức mình nói, “ Chuyện của ngÆ°á»i lá»›n, ngÆ°Æ¡i không được nghe!â€
 Tim Hứa Thiên Tứ nhảy dựng, nghĩ, chẳng lẽ muốn nói đến việc hắn cưỡng bức Trần Tam Lang ái ân?
 Hứa Thiên Tứ vừa nghÄ© đến đó, da đầu bắt đầu run lên, cÅ©ng uy phong  trừng mắt nhìn Thiên Quan, Thiên Quan thấy váºy, hiểu được mình không được phép lÆ°u lại, liá»n nÆ°á»›c mắt chảy ròng chạy Ä‘i ra ngoà i.
 Tiểu cữu đặt Hứa Thiên Tứ trên giÆ°á»ng đá, căng thẳng há»i, “NgÆ°Æ¡i thà nh tháºt nói cho ta biết, ngÆ°Æ¡i hôm đó đã là m chuyện tốt gì!â€
 Hứa Thiên Tứ thấy sắc mặt y liá»n cảm thấy không ổn, tháºt cẩn tháºn há»i ngược lại, “Hôm đó?â€
Tiểu cữu lúc ấy liá»n bùng phát, hung hăng gõ đầu hắn má»™t cái, nói, “Ba ngà y trÆ°á»›c! Ngà y ngÆ°Æ¡i Ä‘i gặp Trần gia Tam Lang!â€
 Hứa Thiên Tứ hoảng sợ, lắp bắp há»i, “ Ta, ta ngủ ba ngà y?â€
 Tiểu cữu giống nhÆ° giáºn đến bốc cháy, hết nhịn lại nhẫn, rồi má»›i nói, “Nói Ä‘i! NgÆ°Æ¡i đã là m chuyện tốt gì!â€
 Hứa Thiên Tứ từ nhá» theo ngÆ°á»i nà y, đã bao giá» thấy ngÆ°á»i nà y phát há»a lá»›n nhÆ° váºy? Y từ trÆ°á»›c tá»›i nay Ä‘á»u là cÆ°á»i hì hì rất dá»… nói chuyện, Hứa Thiên Tứ biết lần nà y mình gây chuyện lá»›n, liá»n thà nh thà nh tháºt tháºt nói hết, khiến tiểu cữu nghe đến há to miệng, hắn nói xong đã ná»a ngà y, y vẫn chÆ°a tỉnh lại để ngáºm miệng
 Hứa Thiên Tứ vÆ°Æ¡n móng vuốt, nhẹ nhà ng kéo kéo tay tiểu cữu má»™t chút, y má»›i Ä‘á»™t nhiên thay đổi sắc mặt, cầm Ä‘uôi của hắn, cầm ngược hắn lên, tức giáºn lá»›n tiếng mắng hắn, “NgÆ°Æ¡i là đồ ngu!â€
 Hồ ly sợ nhất là bị ai nắm Ä‘uôi, bị nắm thì cà o cÅ©ng cà o không được, cắn lại cắn không đến, cảm giác vô vá»ng không thể phản kháng ấy tháºt đáng sợ.
 Hứa Thiên Tứ lúc ấy sợ tá»›i mức máu chảy hết xuống đầu, không dám nhúc nhÃch.
 Tiểu cữu vứt hắn trên đất, lạnh băng nói, “NgÆ°Æ¡i không biết sao, con ngÆ°á»i không giống vá»›i hồ ly chúng ta, việc há» háºn nhất là bị cưỡng bức. Trần Tam Lang kia còn là nam tá», nếu hắn nghÄ© thoáng thì thôi, nếu bị luẩn quẩn trong lòng, có vấn Ä‘á» gì,†tiểu cữu hừ hừ hai tiếng, “ Coi ngÆ°Æ¡i là m sao giấu nổi cữu công?!â€
 Hứa Thiên Tứ lui thà nh một đoà n, trong lòng chỉ cảm thấy vô hạn ủy khuất, nước mắt giống như không phải của hắn, liên tục chảy ra ngoà i.
 Tiểu cữu oán háºn trừng mắt nhìn hắn, ná»a ngà y sau má»›i nói, “NgÆ°Æ¡i bảo ta ăn nói thế nà o vá»›i mẫu thân ngÆ°Æ¡i đây!â€
 Vừa nghe lá»i nà y, Hứa Thiên Tứ liá»n lại ủy khuất, dù muốn bà o chữa nhÆ°ng lại sợ chá»c ngÆ°á»i nà y cà ng thêm tức giáºn, nên vẫn háºm há»±c ngáºm miệng.
 Tiểu cữu lại trừng nhìn hắn má»™t cái, tá»±a hồ còn cảm thấy chÆ°a hết giáºn, liá»n vừa gõ đầu hắn vừa nói, “NgÆ°Æ¡i là m gì chẳng được, lại là m ra loại chuyện ngu xuẩn nhÆ° váºy, giá» ngÆ°Æ¡i bảo là m sao để giải quyết đây!â€
 Hứa Thiên Tứ cuối cùng không nhịn được nói, “Hắn còn muốn thế nà o nữa? Chẳng lẽ muốn ta lấy mạng mình Ä‘á»n cho hắn? Ta nghÄ© hắn muốn thế đó, nhÆ°ng ta sẽ không Ä‘Æ°a.â€
 Hai chữ không Ä‘Æ°a hắn nói ra rõ rà ng lÆ°u loát, tiểu cữu bị hắn chá»c giáºn không nhẹ, ngây ngÆ°á»i má»™t thoáng rồi tóm lấy hắn đánh cho má»™t tráºn, đánh đến khi hắn kêu la xin tha má»›i buông ra, thở phì phì nói, “ChÃnh ngÆ°Æ¡i nói lại lá»i ban nãy cho lão nhân gia nghe Ä‘i! Giấu ngÆ°Æ¡i Ä‘i nhiá»u ngà y nhÆ° váºy đã đủ rồi, ta mặc kệ ngÆ°Æ¡i!â€
 Hứa Thiên Tứ nghe y nhắc tá»›i cữu công, nhất thá»i co rúm, than thở ná»a ngà y má»›i không tình nguyện nói, “Ta nà o biết con ngÆ°á»i sẽ để ý việc đó nhÆ° váºy, chÃnh ngÆ°Æ¡i ngà y thÆ°á»ng luôn trêu hoa ghẹo nguyệt, thấy nữ nhân là ba ba chạy qua. ChÃnh ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không biết mình đã ngủ vá»›i bao nhiêu ngÆ°á»i, nay lại qua đây giáo huấn ta?â€
 Tiểu cữu không nghe thì thôi, đã nghe liá»n tức giáºn đến há»™c máu, nói, “Ta thế nhÆ°ng là đôi bên tình nguyện! HÆ¡n nữa, nếu kẻ đó là nữ tá» thì cÅ©ng thôi, ngÆ°Æ¡i cÆ°á»›i y vá» là được, coi nhÆ° không phụ y, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i lại cố tình đâm đầu và o má»™t nam tá»!â€
 Hứa Thiên Tứ nghe váºy mất hứng nói, “Nam tá» thì sao, nữ tá» thì thế nà o? à ngÆ°Æ¡i nói ta cÅ©ng hiểu, tóm lại là ta là m sai. Rõ rà ng đã há»i ý hắn, biết hắn không muốn, lại còn cưỡng bức bắt hắn ái ân, giá» ngÆ°Æ¡i trói ta lại Ä‘i, giao ta cho hắn, muốn lá»™t da, muốn ăn thịt, Ä‘á»u tùy hắn!â€
 Tiểu cữu không ngá» Hứa Thiên Tứ quáºt cÆ°á»ng nhÆ° thế, nghe giá»ng cÅ©ng không giống vui đùa, nhất thá»i không nói nên lá»i.
 Hứa Thiên Tứ rầu rÄ© chán nản nói, “ Ta tìm hắn nói chuyện!â€
 Tiểu cữu cuống quÃt kéo hắn lại mắng, “NgÆ°Æ¡i chán sống hay sao!â€
 Hứa Thiên Tứ lắc đầu, nhảy xuống khá»i giÆ°á»ng đá nói, “Ta là m ta chịu, ngÆ°Æ¡i không cần lo lắng. Tuy ta chán ghét hắn nhÆ°ng trong việc nà y là ta sai, muốn giết muốn chém, tá»± nhiên tùy hắn.â€
 Tiểu cữu do dá»± má»™t chút, Ä‘á»™t nhiên nói, “ Hảo, ta Ä‘i vá»›i ngÆ°Æ¡i.â€
 Hứa Thiên Tứ không biết tại sao ngÆ°á»i nà y Ä‘á»™t nhiên thay đổi ý định, cÅ©ng không nghÄ© nhiá»u, hai hồ ly liá»n tiến và o thôn.
 Khi Hứa Thiên Tứ do dự tiến và o nhà Trần Tam Lang, tiểu cữu của hắn lại hóa thà nh một con bướm, không gần không xa đi theo sau hắn.
 Con chó kia thấy hắn đến liá»n vẫy Ä‘uôi chạy tá»›i, Hứa Thiên Tứ tuy sợ nhÆ°ng vẫn cứng rắn nói, “NgÆ°Æ¡i đừng hại ta, ta tìm chủ của ngÆ°Æ¡i nói chuyện!â€
 Khi nói chuyện, cá»a đã bị đẩy ra, tuy Trần Tam Lang không thể nói nhÆ°ng thÃnh lá»±c lại vô cùng tốt. Má»›i đầu khi không thấy ai, Trần Tam Lang cÅ©ng có chút nghi hoặc, đợi khi cúi đầu xuống, nhìn thấy là hắn, sắc mặt Trần Tam Lang Ä‘á»™t nhiên thay đổi.
 Hứa Thiên Tứ cố tăng dÅ©ng khÃ, dùng tiếng ngÆ°á»i nói, “Trần Tam Lang, ta có lá»i muốn nói vá»›i ngÆ°Æ¡i.â€
 Con bÆ°á»›m kia Ä‘áºu trên nhánh cây gần đó, không nhúc nhÃch, Hứa Thiên Tứ Ä‘á»™t nhiên oán háºn, tuy không biết nên nói gì má»›i tốt nhÆ°ng vẫn lắp bắp mở miệng, câu đầu tiên thốt ra lại là , “NgÆ°Æ¡i khá»e không?â€
 Ãnh mắt Trần Tam Lang nhìn hắn Ä‘á»™t nhiên sắc bén lên, tay nắm chặt thà nh quyá»n, tá»±a nhÆ° Ä‘ang vô cùng nhẫn nhịn.
 Trong lòng Hứa Thiên Tứ khó chịu, nói, “Ta ngà y đó tháºt sá»± không biết vá»›i con ngÆ°á»i thì ái ân là chuyện không tốt nhÆ° váºy, nếu sá»›m biết váºy, ta dù chết cÅ©ng sẽ không bức bách ngÆ°Æ¡i. Ta nghÄ©.... Ta chỉ nghÄ© chỉ cần có thể cứu mạng ngÆ°Æ¡i, thì chuyện đó......â€
 Trần Tam Lang vẫn đứng tại chá»— không nhúc nhÃch, không dá»i mắt khá»i hắn.
 Hứa Thiên Tứ hạ mắt, ảo não nói, “ Nay ta đã biết, nên hÆ°á»›ng ngÆ°Æ¡i chịu tá»™i, ngÆ°Æ¡i muốn giết ta tiết háºn cÅ©ng tùy ngÆ°Æ¡i Ä‘á»™ng thủ.â€
 Trần Tam Lang nhÃu mà y, con chó và ng nhìn nhìn hắn, lại nhìn Trần Tam Lang, tá»±a nhÆ° Ä‘ang do dá»± không biết nên chạy sang bên nà o.
 Hứa Thiên Tứ suy nghÄ© má»™t chút, lại bồi thêm má»™t câu, “Không phải ta sợ chết không chịu đến sá»›m. Mà sau khi ta trở vá» liá»n liên tục mê man ba ngà y, vừa má»›i tỉnh lại, nếu không phải tiểu cữu dạy bảo ta cÅ©ng không biết chuyện nà y...... “
 Nói tá»›i đây, hắn nhìn sắc mặt Trần Tam Lang má»™t chút, trong lòng liá»n có chút bồn chồn, lại vẫn nói tiếp, “Ta không biết là m cách nà o má»›i có thể khiến ngÆ°Æ¡i hết giáºn, nhÆ°ng hôm nay sai cÅ©ng đã sai rồi, ngÆ°Æ¡i muốn là m gì ta thì là m!â€
 Trần Tam Lang nhìn hắn, mÃm môi tháºt chặt, không biết y Ä‘ang suy nghÄ© gì, nhÆ°ng ánh mắt y nhìn hắn tháºt sá»± khiến hắn chân nhuyá»…n.
 Con bÆ°á»›m trắng bay tá»›i, Ä‘áºu trên chóp mÅ©i hắn, nhá» giá»ng nói, “NgÆ°Æ¡i đừng sợ! Kỳ tháºt ta đã há»i thăm qua, ngÆ°á»i nà y tâm tÃnh không tệ, ngÆ°Æ¡i van cầu hắn và i câu, hắn thấy ngÆ°Æ¡i đáng thÆ°Æ¡ng, có lẽ sẽ má»m lòng không so Ä‘o nữa. Chỉ cần hắn bá» qua thì coi nhÆ° việc nà y ổn rồi!â€
 Hứa Thiên Tứ Ä‘á»™t nhiên bá»±c mình, nâng móng vuốt lên chụp con bÆ°á»›m kia, trong lòng tháºp phần cáu giáºn thầm nghÄ©, ta không cần hắn thÆ°Æ¡ng hại!
 Trần Tam Lang im lặng nhìn hà nh Ä‘á»™ng buồn cÆ°á»i dùng chân bắt bÆ°á»›m của hắn, giống nhÆ° không nhịn được muốn cÆ°á»i, lại tá»±a nhÆ° muốn tức giáºn, vẻ mặt thay đổi liên tục, Ä‘á»™t nhiên mạnh mẽ quay ngÆ°á»i Ä‘i vá» phòng, còn đóng sáºp cá»a tháºt mạnh.
 Hứa Thiên Tứ đứng yên, trong lòng không hiểu, không biết ngÆ°á»i nà y tháºt ra muốn gì.
 Con bÆ°á»›m dừng trên đầu hắn, cÅ©ng có chút tức giáºn, tiếp tục giáo huấn hắn, “NgÆ°Æ¡i tháºt là không biết tốt xấu, chẳng lẽ tháºt muốn lấy mạng Ä‘á»n y má»›i cam tâm!â€
 Hứa Thiên Tứ cÅ©ng tức mình, oai dÅ©ng nói, “Lấy mạng Ä‘á»n hắn thì sao? Yên tâm, khi thấy mẫu thân ta sẽ không nói xấu ngÆ°Æ¡i ná»a câu!â€
 Những lá»i nà y nhÆ° chá»c và o tổ ong vò vẽ, con bÆ°á»›m liá»n bay Ä‘i, chỉ qua má»™t lúc liá»n không thấy đâu nữa.
 Hứa Thiên Tứ nằm úp sấp trong viện ná»a ngà y, thầm nghÄ© muốn đợi đến khi Trần Tam Lang tá» thái Ä‘á»™, dẫu sao hắn đây phÃa trÆ°á»›c là má»™t Ä‘ao, lui sau cÅ©ng má»™t kiếm, Hứa Thiên Tứ nà y tuy bình thÆ°á»ng không đứng đắn, nhÆ°ng tốt xấu cÅ©ng biết câu  dám là m dám chịu.
 Hắn ủy ủy khuất khuất đợi ná»a ngà y, không thấy Trần Tam Lang Ä‘i ra gặp hắn, bụng lại kêu lên, hắn lúc nà y má»›i Ä‘á»™t nhiên nhá»› ra mình đã ngủ liên tục ba ngà y, má»›i nghÄ© đến đó hắn liá»n cảm thấy đói không chịu nổi. Khi ngủ hẳn là có tiểu cữu chăm sóc hắn nên cÅ©ng không đến ná»—i đói tá»›i mức tỉnh ngủ. NhÆ°ng hôm nay đợi hồi lâu, lại không thấy Trần Tam Lang Ä‘i ra, y muốn hắn sống hay chết cÅ©ng không chịu nói má»™t câu.
 Hắn tuy đói vô cùng, nhÆ°ng hiện tại đã không nhÆ° quá khứ, chÃnh sá»± vẫn quan trá»ng hÆ¡n.
 NhÆ°ng tiếng kêu trong bụng cà ng lúc cà ng lá»›n, hắn vừa thẹn vừa giáºn, nhá»› tá»›i lúc trÆ°á»›c mình còn vì tham ăn há»ng việc, liá»n cuống quÃt che đầu, quyết định lúc nà y dù là gì cÅ©ng phải nhịn xuống.
 Hứa Thiên Tứ nằm im dùng Ä‘uôi che mắt thì thà o niệm kinh, mong mình không bị ma đói câu dẫn hồn phách bá» Ä‘i tìm ăn, lại bị ai từ phÃa sau nắm Ä‘uôi, Hứa Thiên Tứ cảm thấy choáng váng, thân mình Ä‘á»™t nhiên chuyển Ä‘á»™ng, khi mở mắt má»›i phát hiện mình đã bị treo giữa không trung, liá»n sợ đến mức cứng Ä‘á».
 Hồ ly bản tÃnh là nhÆ° thế, vừa bị nắm Ä‘uôi liá»n tháºp phần sợ hãi, Hứa Thiên Tứ bị ngÆ°á»i ná» lắc lÆ° má»™t hồi, trái tim co rúm lại, không dám lá»™n xá»™n, tùy ý ngÆ°á»i ná» hà nh hạ.