- Trang chủ
- Trần Tam Lang
- ChÆ°Æ¡ng 3
Tác giả:
NghÄ© đến việc cữu công lão nhân gia phân phó, Hứa Thiên Tứ không nhịn được thở dà i má»™t hÆ¡i, nhìn bốn phÃa không ngÆ°á»i, liá»n lén lút nói, “Tiểu cữu, lần nà y ngÆ°Æ¡i giúp ta má»™t phen nha?â€
Tiểu cữu nhÆ°á»›n mắt, há»i lại hắn, “NgÆ°Æ¡i thiếu nhân tình, sao lại bảo ta giúp, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i còn muốn trả nợ mấy lần nữa sao?â€
Hứa Thiên Tứ không cam lòng nói, “Không phải Thiên Quan cÅ©ng được hắn cứu sao? Sao không gá»i Thiên Quan Ä‘i giúp?â€
Mặt hồ ly của tiểu cữu nhăn lại, thá»±c không vui nói, “Nó má»›i bao nhiêu tuổi? Ngay cả lông cÅ©ng chÆ°a má»c hết đâu, ngÆ°Æ¡i nói mê gì váºy, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i muốn nó Ä‘i báo ân thay ngÆ°Æ¡i, rồi trông mong nó Ä‘i chịu chết dùm ngÆ°Æ¡i a?â€
Hứa Thiên Tứ vẫn là chưa từ bỠý định, nói, “Ta... “
Tiểu cữu liá»n cÆ°á»i hắc hắc, nói, “Ngà y thÆ°á»ng luôn bảo ngÆ°Æ¡i dụng tâm há»c há»c, ngÆ°Æ¡i liá»n bá» ngoà i tai chÆ¡i đùa, nay hối háºn đúng không?â€
Hứa Thiên Tứ tức giáºn muốn mắng ngÆ°á»i, lòng nói kẻ thÆ°á»ng mang ta Ä‘i là m việc không Ä‘Ã ng hoà ng, chung quanh du đãng, chẳng lẽ không phải ngÆ°Æ¡i sao?
Nếu không phải vì có vị tiểu cữu tham luyến sắc đẹp, hết ăn lại nằm nà y, hắn sao có thể há»c theo, dẫn đến việc Thiên Quan cÅ©ng không há»c tá» tế cả ngà y chÆ¡i bá»i? Thế nà y má»›i chân chÃnh là thượng bất chÃnh hạ tắc loạn, chỉ là ngÆ°á»i nà y tà ng Ä‘uôi rất hảo, cho tá»›i bây giá» cÅ©ng không bị cữu công bắt được.
Tiểu cữu thấy Hứa Thiên Tứ bá»™ dáng khổ não, liá»n hảo tâm trấn an hắn nói, “Ai, má»™t kẻ dưỡng tằm có thể gặp phải ai chứ? Cùng lắm chỉ là chút cÆ°á»ng đạo tầm thÆ°á»ng thôi, ngÆ°Æ¡i dùng đầu má»™t chút liá»n cÅ©ng rất dá»… dà ng.â€
Hứa Thiên Tứ mặt khổ qua, ủ rũ vỠđộng.
Hứa Thiên Tứ cÅ©ng biết chÃnh mình có mấy cân lượng. Nếu nói vá» năng lá»±c lá»›n nhá», chỉ sợ trong tá»™c nà y hiện tại sẽ có mấy mẫu hồ ly nhá» tuổi hÆ¡n nhÆ°ng so vá»›i hắn lại cÆ°á»ng hÆ¡n đến không biết bao nhiêu lần, hắn má»—i ngà y Ä‘á»u không là m chÃnh sá»±, không phải xuống suối sá» ngÆ° thì là trèo cây móc trứng, ngay cả đại quy thà nh thà nh tháºt tháºt phÆ¡i nắng hắn cÅ©ng phải láºt ngÆ°á»i nhân gia lên.
Lại nói tiếp, trên ngá»n núi nà y, đến tuổi của hắn, hồ ly cả phân thân thuáºt và kim thiá»n thoát xác cÅ©ng không biết, e cÅ©ng chỉ có Hứa Thiên Tứ.
Trên Ä‘á»i nà y hồ ly có ngà n vạn, chỉ sợ chỉ có hắn má»›i vô dụng không bản sá»± váºy a?
Hứa Thiên Tứ trong lòng oán khà còn chưa tiêu, lại nghĩ đến chuyện xấu hổ đó, cà ng cảm thấy đây là Trần Tam Lang kia ban tặng.
Hứa Thiên Tứ ngồi trong Ä‘á»™ng ngốc ná»a ngà y, chỉ cảm thấy mình tháºp phần mệnh khổ đáng thÆ°Æ¡ng. Rồi má»›i hồi thần, Ä‘i chung quanh vụng trá»™m thỉnh giáo chút pháp thuáºt.
Má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói nếu lâm tráºn má»›i mà i gÆ°Æ¡m, thì coi nhÆ° gÆ°Æ¡m không sắc bén cÅ©ng sẽ sáng lấp lánh, đáng tiếc Hứa Thiên Tứ trá»i sinh là má»™t cây thÆ°Æ¡ng đầu bằng sáp, không xem được không dùng được, hắn lại không muốn cầu cứu ngÆ°á»i khác, đến khi muá»™n rồi gấp rút, biết đến lúc nà y thì cÅ©ng chẳng thể luyện nổi bản lãnh đáng trông cáºy, cách duy nhất là loanh quanh há»c được đến đâu thì đến, đến lúc khẩn thiết thì tùy cÆ¡ ứng biến.
Äến ngà y thứ ba, Hứa Thiên Tứ lung tung thu tháºp, rồi liá»n buồn bá»±c không vui chạy tá»›i thôn kia, mắt nhìn chằm chằm cá»a nhà Trần gia Tam Lang.
Hứa Thiên Tứ tuy trong lòng cảm thấy Trần Tam Lang tháºt đáng giáºn, nhÆ°ng hắn từ nhỠđã được dạy dá»— biết phân biệt thị phi, nháºn ân thì phải hồi báo.
Trần Tam Lang dùng con chó giữ hắn, cÅ©ng lá»™t quần của hắn, nhÆ°ng Ãt nhất cÅ©ng đã cứu hắn và Thiên Quan, hai việc nà y vừa nhìn đã biết không thể đánh đồng.
Ãt nhất dÆ°á»›i sá»± dạy bảo của lão cữu công, thì Hứa Thiên Tứ vẫn hiểu được Ä‘iểm nà y.
Hứa Thiên Tứ ẩn thân sau cái cây, má»™t Ä‘Æ°á»ng Ä‘i theo Trần Tam Lang. Hắn bình thÆ°á»ng chÆ°a từng Ä‘i xa nhÆ° thế, đầu tiên là xuống núi, sau đó lại theo sau ngÆ°á»i nà y lén lút và o thà nh, miá»…n cưỡng theo tá»›i cá»a cÅ©ng đã mệt muốn chết. NhÆ°ng Trần Tam Lang chẳng chịu dừng lại nghỉ ngÆ¡i chút nà o, cứ thế Ä‘i và o trong thà nh, Hứa Thiên Tứ sao dám cháºm trá»…, lại dùng tay kết ấn, hóa là m tiểu ong máºt bay theo hắn, từng bÆ°á»›c không rá»i, sợ chỉ cần bất cẩn thì tiên Ä‘oán của cữu công sẽ ứng nghiệm.
Hóa thà nh tiểu ong máºt cÅ©ng là má»™t pháp thuáºt khó, hắn lại là m không tốt, không hóa được bao lâu đã kiệt sức, tháºt là khổ không nói nổi, biết váºy chẳng là m.
Trần Tam Lang Ä‘i đến phòng thu chi trao đổi tiá»n, ngÆ°á»i đó có vẻ là ngÆ°á»i tốt, lại đáng thÆ°Æ¡ng y bị câm, nên ân cần rót cho y cốc trà uống giải khát, Trần Tam Lang chuẩn bị sẵn sà ng, lại liá»n tinh thần mÆ°á»i phần tiếp tục Ä‘i. Hứa Thiên Tứ nhìn mà suýt nữa há»™c máu, lòng nói, sao ta không được uống, chẳng lẽ mình sẽ vì ngÆ°á»i nà y mà mệt chết giữa Ä‘Æ°á»ng?
Hắn vì muốn bám dÃnh ngÆ°á»i nà y, không phạm sai lầm, dá»c Ä‘Æ°á»ng cả miếng nÆ°á»›c cÅ©ng chÆ°a được uống, cà ng đừng nói đến việc ăn gì đó cho đỡ đói.
Hứa Thiên Tứ nhất thá»i mệt đến choáng váng, nghÄ© rằng, ta trÆ°á»›c ngồi thở đã, nghỉ má»™t chút, kiếm chút nÆ°á»›c, tìm đồ ăn cho ấm bụng, bằng không vạn nhất cÆ°á»ng đạo hiện thân, ta lại không có khà lá»±c giúp đỡ thì cÅ©ng vô dụng.
Khi Hứa Thiên Tứ nghÄ© váºy thì nguyên bản còn có và i phần do dá»±, nhÆ°ng vừa thấy Trần Tam Lang không có ý ngừng lại, ngược lại có vẻ cà ng Ä‘i nhanh, liá»n tức mình không biết trút và o đâu, lòng nghÄ©, Ä‘i nhanh nhÆ° váºy là m gì, chẳng lẽ muốn sá»›m đầu thai!
Hắn không biết lần bán kén nà y Trần Tam Lang không mang nhiá»u kén, lại muốn vá» thôn trÆ°á»›c khi trá»i tốt, nên tá»± nhiên muốn nhanh nhanh lên Ä‘Æ°á»ng.
Hứa Thiên Tứ chỉ cảm thấy ngÆ°á»i nà y liá»u mạng nhÆ° váºy, quả thá»±c  nhÆ° y không muốn sống, còn hắn đây thanh xuân còn trẻ, ngà y tháng còn dà i, hoà n toà n không muốn tÆ°Æ¡i sống mệt chết vì y.
Hắn nghÄ© váºy nên không Ä‘uổi theo, ngược lại hóa thà nh má»™t con mèo con mà u tuyết trắng nhÆ° ngá»c, Ä‘i chá»— khác kiếm ăn.
Hứa Thiên Tứ không nghÄ© đến việc cữu công gia hiếm khi bấm tay tÃnh toán má»™t lần, lại còn gá»i tá»›i đặc biệt muốn hắn bảo vệ Trần Tam Lang, cÅ©ng không phải chỉ là nói chÆ¡i.
Äợi khi Hứa Thiên Tứ no nê rá»i khá»i phòng bếp, ăn thêm hai cái bánh gạo, má»›i lau miệng lÆ°á»i biếng lên Ä‘Æ°á»ng, Ä‘uổi theo Trần Tam Lang.
Hứa Thiên Tứ nghÄ© vá» tốc Ä‘á»™ Ä‘i của Trần Tam Lang, Ä‘oán y hẳn đã Ä‘i qua cánh rừng kia, mà bản thân hắn lại không thÃch chạy bá»™ trên Ä‘Æ°á»ng, liá»n chÆ¡i gian hóa thà nh má»™t con chim bồ câu trắng, bay lên không trung ngó xuống.
ChÃnh là Hứa Thiên Tứ mở to hai mắt, ná»a ngà y cÅ©ng không tìm được thân ảnh của Trần Tam Lang, đến lúc nà y má»›i ẩn ẩn cảm thấy không ổn, tâm hoảng ý loạn hạ xuống, cẩn tháºn Ä‘i Ä‘i tìm kiếm.
Hứa Thiên Tứ vừa tìm vừa nghÄ©, chỉ uống miếng nÆ°á»›c, ăn miếng bánh, sao ngÆ°á»i đã không thấy tăm hÆ¡i?
Hứa Thiên Tứ láºt tung cả khu rừng, ngay cả cái bóng cÅ©ng không tìm thấy, nháºn ra trá»i đã tối, tim hắn liá»n Ä‘áºp loạn nhÆ° nổi trống, gấp đến Ä‘á»™ chân tay luống cuống.
Hứa Thiên Tứ từ nhỠđến lá»›n đâu từng gặp chuyện nhÆ° váºy? Hắn cÅ©ng biết việc nà y liên quan mạng ngÆ°á»i, bản thân mình đã sÆ¡ suất, nhÆ°ng hiện tại có hối cÅ©ng đã cháºm, hắn gấp đến Ä‘á»™ Ä‘á» mắt, vừa hối háºn lại ảo não, lại tâm tồn má»™t tia cầu may, vừa chạy chung quanh vừa lung tung gá»i, “Trần Tam Lang! Trần Tam Lang! “
Má»™t con hoạ mi liá»n vẫy cánh đến trÆ°á»›c mặt hắn, dẫn hắn và o hÆ°á»›ng bụi cá», khi tuyệt vá»ng hắn cái gì cÅ©ng là m, liá»n lục loạn bụi cá» lên, nhìn thấy má»™t cái sá»t nằm chá»ng chÆ¡ trên đó, vết máu chói mắt còn dÃnh trên nó, hòa cùng nÆ°á»›c bùn.
Hứa Thiên Tứ sợ tá»›i mức không nghÄ© được Ä‘iá»u gì, liá»n năn nỉ con hoạ mi kia, nói, “NgÆ°Æ¡i nhìn thấy hắn không? Hắn đâu, Ä‘i nÆ¡i nà o?’
Con hoạ mi kia liá»n dẫn Hứa Thiên Tứ Ä‘i hÆ°á»›ng ngược lại, Hứa Thiên Tứ sợ bị trêu đùa, lại gấp gáp không biết là m gì liá»n nói, “Vừa rồi ta đã tìm chá»— đó, căn bản không nhìn thấy hắn a!â€
Con hoạ mi ấy vẫn bay hÆ°á»›ng ấy, Hứa Thiên Tứ không có biện pháp, liá»n Ä‘i theo, không ngá» Ä‘Æ°á»ng hoạ mi dẫn không phải theo Ä‘Æ°á»ng mòn, đến khi tháºt sá»± nhìn thấy Trần Tam Lang, trái tim Hứa Thiên Tứ liá»n nhÆ° tảng đá rÆ¡i xuống nÆ°á»›c, chìm đến táºn đáy sâu.
Thì ra Trần Tam Lang đã sá»›m bất tỉnh nhân sá»±, trên ngá»±c là má»™t mảng huyết hồng, máu đã thấm đẫm cả xiêm y. khi Hứa Thiên Tứ táºn mắt thấy cảnh nà y, liá»n sợ tá»›i mức tay chân lạnh lẽo, suýt nữa ngất Ä‘i luôn.
Hắn trÆ°á»›c nay sống yên ả vui vẻ, vừa thấy ngá»±c ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u là máu, liá»n sợ tá»›i mức nhất thá»i không biết phải là m sao.
Trong rừng nà y lúc nà o cÅ©ng có ngÆ°á»i Ä‘i lại, Hứa Thiên Tứ cÅ©ng chỉ tìm Trần Tam Lang trong Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng mòn, bởi váºy có thể thấy, ngÆ°á»i là m việc nà y rõ rà ng là muốn giết chết Trần Tam Lang.
NhÆ°ng Hứa Thiên Tứ lúc nà y sao nghÄ© được nhiá»u nhÆ° váºy, khi đó trong lòng hắn chỉ có má»™t ý nghÄ©, là m sao đây? Hắn thế nhÆ°ng tÆ°Æ¡i sống hại chết ân nhân của mình!
Hắn chỉ uống nÆ°á»›c ăn bánh, thế nhÆ°ng đã khiến ngÆ°á»i nà y mất mạng.
Con hoạ mi kia Ä‘áºu trên vai Trần Tam Lang má»™t lát rồi bay Ä‘i, Hứa Thiên Tứ lúc nà y má»›i phục hồi tinh thần, hô, “Äợi đã!â€
NhÆ°ng đâu còn thấy con chim kia bóng dáng, Hứa Thiên Tứ giáºn đến dáºm chân, nhÆ°ng cÅ©ng hồi thần, nhá»› tá»›i việc quan trá»ng hÆ¡n, liá»n cuống quÃt ôm lấy Trần Tam Lang, chân tay luống cuống dò Trần Tam Lang hÆ¡i thở, thấy y còn thở dù rất nhẹ, lòng hắn má»›i gá»i là miá»…n cưỡng bình tÄ©nh lại.
Äầu tiên Hứa Thiên Tứ nghÄ© muốn cố gắng ngăn máu khá»i chảy từ ngá»±c ngÆ°á»i nà y, nhÆ°ng y phục của hắn Ä‘á»u là biến hóa mà ra, căn bản không thể dùng để băng bó cho y, hắn suy nghÄ© hồi lâu vẫn không nhá»› nổi pháp thuáºt có thể cầm máu, nên là m sao má»›i có thể giữ được tÃnh mệnh ngÆ°á»i nà y, còn sắc trá»i cứ thế dần tối.
Hứa Thiên Tứ biết việc nà y không thể trì hoãn, cứ thế nà y không ổn, Trần Tam Lang chảy ra nhiá»u máu nhÆ° thế, khi đêm buông xuống không chừng còn dẫn thú hoang nà o tá»›i.
Äến lúc đó Hứa Thiên Tứ má»›i sâu háºn bản thân vô năng, nếu hắn biết phân thân thuáºt, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có thể biến ra má»™t con ngá»±a, Ä‘em Trần Tam Lang lên ngá»±a, hai ngÆ°á»i Ãt nhất có thể vá» thôn.
Vấn Ä‘á» là hắn đây kém cá»i không năng lá»±c, Trần Tam Lang nay lại bất tỉnh nhân sá»±, dù hắn có bản lÄ©nh phân thân Ä‘Æ°a Trần Tam Lang lên lÆ°ng, má»™t Ä‘Æ°á»ng chạy vá»™i trở vá» thì không là m rÆ¡i ngÆ°á»i kia mấy lần cÅ©ng đã là kì tÃch, đáng tiếc hắn tháºm chà còn không thể là m Ä‘iá»u đó, thá»±c để hắn Ä‘em ngÆ°á»i nà y vá», chỉ sợ hai ngÆ°á»i Ä‘á»u mất mạng.
Hắn lúc nà y má»›i tháºt sá»± vừa hối háºn lại vừa ảo não, cảm thấy chÃnh mình tháºt vô dụng, hắn nhìn sắc mặt không chút huyết sắc của Trần Tam Lang, nhất thá»i muốn khóc đến chết.
Hứa Thiên Tứ cắn chặt răng, má»™t tay đè ngá»±c ngÆ°á»i nà y xuống, cố gắng trấn định má»™t chút, nhá»› tá»›i chuyện xÆ°a các hồ ly trÆ°á»›c kia báo ân ra sao, nhÆ°ng há» nếu không phải vụng trá»™m quăng chút và ng bạc châu báu thì là chuyển thế đầu thai Ä‘i kế tục hÆ°Æ¡ng khói cho ngÆ°á»i ta, đâu có Ãch gì trong trÆ°á»ng hợp nà y? Hắn giáºn dữ, liá»n phun hồ châu ra.
Cầm viên hồng đan trong tay, lại không biết nên là m sao đây.
Hứa Thiên Tứ chỉ biết hồ châu là thứ quan trá»ng nhÆ° tÃnh mệnh hắn, có thể cứu mạng há»™ thân, nhÆ°ng ngoại trừ hồ ly, thì nó liệu có thể cứu con ngÆ°á»i hay không cÅ©ng là vấn Ä‘á», hÆ¡n nữa coi nhÆ° có thể cứu, thì cứu nhÆ° thế nà o, hắn cÅ©ng má»™t má»±c không biết, nhÆ°ng nay đến mức nà y thì ngá»±a chết cÅ©ng phải lung tung chữa thà nh ngá»±a sống. Hắn đầu tiên là thá»Â đặt hồ châu trên ngá»±c Trần Tam Lang, kết quả huyết sắc bên cạnh hạt châu kia bắt đầu trở thà nh nhạt, nà y có phải Ä‘ang hút sinh mệnh không? Hắn sợ đến mức tim thiếu chút nữa văng ra ngoà i.
CÅ©ng may Hứa Thiên Tứ còn không tháºt sá»± bị dá»a ngốc, hắn lại suy nghÄ©, cuối cùng hắn nghÄ© ra má»™t chủ ý. Hắn nghÄ© tá»›i nghÄ© lui, liá»n nhá»› đám mẫu hồ ly khi tu thà nh nhân thân, thÆ°á»ng Ä‘i nhân gian ái ân vá»›i nam tá», hấp thu tinh khà của há», trợ giúp tu hà nh.
Hứa Thiên Tứ linh cÆ¡ vừa Ä‘á»™ng, liá»n nghÄ© đến, váºy nếu hồ ly tặng tinh khà của mình cho con ngÆ°á»i, váºy ngÆ°á»i kia hẳn sẽ có thiên đại chá»— tốt a?
NhÆ°ng khi ý niệm nà y xuất hiện trong đầu, bản thân Hứa Thiên Tứ liá»n tháºp phần không cam nguyện, hắn vẫn là đồng tá» thân sạch sẽ, Trần Tam Lang lại là nam tá», bảo hắn là m sao cho ngÆ°á»i ta tinh khà đây?
NhÆ°ng tình thế cấp bách, Hứa Thiên Tứ lại không có cách khác, còn có thể là m gì đây? Hắn tháºt lòng đã muốn dùng mạng mình để cứu ngÆ°á»i nà y, nhÆ°ng hồ châu dù nhổ ra thì hắn cÅ©ng không hiểu phải là m sao má»›i cứu được, chỉ sợ nếu cÆ°á»ng mạnh ấn và o trong miệng y, vạn nhất giết chết y thì hắn có hối háºn cÅ©ng vô Ãch.
Hứa Thiên Tứ nghÄ© tá»›i nghÄ© lui, tháºt quá khổ não, chẳng lẽ tháºt là m việc đó vá»›i tên dưỡng tằm nà y? Hắn tuy là đồng tá» thân, nhÆ°ng cÅ©ng đã sống cùng đám mẫu hồ ly, cÅ©ng đã tán chuyện vá»›i há», loại việc nà y hắn cÅ©ng đã nghe nhiá»u, nghÄ© má»™t chút cÅ©ng Ä‘oán được đại khái. NhÆ°ng dù thế hắn đúng là vẫn còn không cam nguyện, cảm thấy bản thân tháºp phần chịu ủy khuất.
NhÆ°ng mắt thấy Trần Tam Lang tái nhợt nhÆ° ngÆ°á»i chết, trong lòng Hứa Thiên Tứ lại cảm thấy khó chịu không nói nên lá»i, hắn tâm hoảng ý loạn ôm Trần Tam Lang và o trong lòng, phi thÆ°á»ng không tình nguyện than thở nói, dù sao là ta thiếu nợ ngÆ°Æ¡i.
Hứa Thiên Tứ Ä‘em hết khà lá»±c, bế Trần Tam Lang lên, đầu tiên là tìm má»™t sÆ¡n Ä‘á»™ng, sau đó lại lấy cà nh cây che cá»a Ä‘á»™ng lại.
Hứa Thiên Tứ từ khi sinh ra đến giá» chÆ°a từng phải trốn tránh ngÆ°á»i khác nhÆ° váºy, hắn lại sợ ngÆ°á»i nà y không chống đỡ được, liá»n miá»…n cưỡng bóp miệng Trần Tam Lang mở ra, hà hÆ¡i và o miệng y. Äây là má»™t ngụm há»™ mệnh chân khà trong ngÆ°á»i hắn, do hồ châu luyện ra, cùng hắn vốn là nhất thể, nay hắn cÆ°á»ng bức ngụm khà nà y ra, chuyển cho Trần Tam Lang, liá»n cảm thấy choáng váng hoa mắt, tay chân nhÆ° nhÅ©n ra. Linh khà ấy của hắn hiển nhiên cá»±c kì hảo, nhÆ°ng khi cho ngÆ°á»i khác, lại chỉ trị phần ngá»n không trị được gốc, chẳng qua là trì hoãn má»™t lát thôi. Sau khi Ä‘á»™ khÃ, hÆ¡i thở của Trần Tam Lang dÆ°á»ng nhÆ° mạnh hÆ¡n, cÅ©ng không biết có phải hắn cảm nháºn nhầm không.
Hứa Thiên Tứ lo lắng muốn cứu y, chá»™t dạ không thôi cởi Trần Tam Lang y phục, không cẩn tháºn Ä‘á»™ng đến chá»— thÆ°Æ¡ng của ngÆ°á»i ná», vết Ä‘ao kia liá»n lại chảy ra không Ãt máu, khiến hắn hoảng hốt, vừa định dùng tay ấn thì thấy lông mi Trần Tam Lang giáºt nhẹ.
Hứa Thiên Tứ mừng rỡ, cuống quÃt kêu, “Trần Tam Lang! Trần Tam Lang! NgÆ°Æ¡i tỉnh tỉnh!â€
Trần Tam Lang ná»a ngà y không có Ä‘á»™ng tÄ©nh, Hứa Thiên Tứ khổ sở, khi nói chuyện cÅ©ng mang giá»ng nghẹn ngà o, nói, “NgÆ°Æ¡i mở mắt ra nhìn ta má»™t cái, ngÆ°Æ¡i cần phải chống đỡ a!â€
Hứa Thiên Tứ biết cÆ¡ thể y bị trá»ng thÆ°Æ¡ng nhÆ° thế, có lẽ tháºt sá»± chỉ còn má»™t hÆ¡i, nếu ngÆ°á»i nà y không chống đỡ được, không đợi hắn Ä‘Æ°a tinh khà qua đã chết rồi thì sao, hắn đâu thể bá» phà tâm ý ngÆ°á»i nà y khi cứu hắn và Thiên Quan đêm đó, sao có thể uổng phà má»™t hÆ¡i bản mệnh khà vừa nãy của mình?
Trần Tam Lang mà mắt lại hÆ¡i run lên má»™t chút, rồi má»›i cháºm rãi mở ra, nhÆ°ng ánh mắt y nhìn vẫn tháºp phần tan rã, cứ nhÆ° không nhìn thấy hắn. Vừa rồi mặc dù Hứa Thiên Tứ lá»™t bá» xiêm y của y, lại vẫn ôm chặt y, nhÆ° sợ thân ngÆ°á»i nà y lạnh giá, đợi khi Trần Tam Lang dần tỉnh táo, má»›i nháºn thấy tình cảnh nà y dÆ°á»ng nhÆ° tháºp phần kì quái.
Hai ngÆ°á»i bốn mắt tÆ°Æ¡ng giao, hắn thấy Trần Tam Lang ánh mắt kỳ quái, má»›i nghÄ© đến việc y chÆ°a từng thấy chân thân của hắn, liá»n ngây ngốc nói, “Ta không phải ngÆ°á»i xấu, ta, ta là con hồ ly ngÆ°Æ¡i đã cứu, là đến báo ân!â€
Trần Tam Lang nhìn quần áo mình đã bị cởi má»™t ná»a, còn có tÆ° thế kỳ quái của Hứa Thiên Tứ, liá»n bình tÄ©nh nhìn hắn, nhÃu mà y.
Hứa Thiên Tứ thá»±c không được tá»± nhiên, liá»n táºn tình khuyên bảo giải thÃch tại sao hắn cần là m nhÆ° thế.
Sắc mặt Trần Tam Lang nguyên bản tái nhợt khó coi, sau khi nghe xong, trên mặt lại hiện ra thần sắc không thể tin nổi, hung hăng trừng hắn, cự tuyệt lắc đầu.
Bản thân Hứa Thiên Tứ cÅ©ng không tình nguyện, nhÆ°ng khi thấy Trần Tam Lang lắc đầu, trong lòng hắn tháºt giống nhÆ° bị ngÆ°á»i đạp cho má»™t cÆ°á»›c, Ä‘á»™t nhiên tức giáºn lên, nói, “NgÆ°Æ¡i tưởng ta nguyện ý cùng ngÆ°Æ¡i sao? Nếu không phải nợ ngÆ°Æ¡i má»™t mạng thì ta sẽ không thèm quản!â€
Khi hắn nói lá»i nà y, liá»n ôm Trần Tam Lang, giữ tay y không buông.
Trần Tam Lang tức giáºn đến phát run, muốn đẩy tay hắn ra, nhÆ°ng dù sao cÅ©ng bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, đâu có sức lá»±c, Hứa Thiên Tứ thấy được, cÅ©ng có chút ý sợ hãi, lại nghÄ© ngÆ°á»i nà y vừa rồi còn không có nổi ná»a hÆ¡i, nếu không nhá» hắn Ä‘á»™ khÃ, chỉ sợ lúc nà y đã thà nh ngÆ°á»i chết!
Hứa Thiên Tứ nghÄ© đến đấy lại bị dá»a tá»›i má»m ngÆ°á»i, liá»n kiên nhẫn nói, “NgÆ°Æ¡i là ân nhân cứu mạng của ta, ta không thể táºn mắt nhìn ngÆ°Æ¡i toi mạng, vết Ä‘ao nà y sâu nhÆ° thế, có là thần tiên cÅ©ng khó cứu! Nếu ngÆ°Æ¡i không thÃch thì coi nhÆ° bị cắn má»™t ngụm! Chá» ngÆ°Æ¡i hảo lên, chúng ta cÅ©ng thanh toán xong, khi đó ai Ä‘i Ä‘Æ°á»ng nấy!â€
Nói xong, hắn liá»n ôm Trần Tam Lang, kéo quần ngÆ°á»i nà y xuống, lại vá»™i và ng niệm câu chú bên tai ngÆ°á»i kia.
Hắn niệm không phải thôi tình chú mẫu hồ ly sẽ hạ vá»›i công hồ ly, mà là công hồ ly khi Ä‘á»™ng dục, sợ bị cắn, sẽ đối mẫu hồ ly hạ chú. Äiểm tốt duy nhất của chú nà y, chÃnh là sẽ không là m mẫu hồ ly bị thÆ°Æ¡ng, ngược lại sẽ khiến nà ng không chống cá»± công hồ ly.
Vừa niệm chú nà y, Trần Tam Lang liá»n rùng mình, ánh mắt nhìn hắn còn có chút không đúng. Trong lòng hắn lại muốn khóc, hắn nguyên bản vẫn là đồng tá» thân, không phải thể chất hắn có vấn Ä‘á», chỉ là hắn bá»™ dáng hảo, nên có chút chÆ°á»›ng mắt vá»›i các mẫu hồ ly trong núi, nghÄ© mình sau nà y sẽ còn gặp gỡ giao hảo vá»›i nhiá»u mẫu hồ ly hấp dẫn hÆ¡n há», vạn vạn không ngá» cùng hắn ái ân sẽ là má»™t nam nhân, lại là trong tình cảnh khó xá» nhÆ° thế.
Hứa Thiên Tứ giữ tay Trần Tam Lang, không nhịn được thì thà o nói, “Tay ngÆ°Æ¡i hảo lạnh.†sắc mặt Trần Tam Lang liá»n lúc trắng, lúc hồng, có lúc vẻ mặt nhÆ° muốn bóp chết hắn, lại có lúc nhÆ° muốn ăn sống nuốt tÆ°Æ¡i hắn.
Hứa Thiên Tứ an ủi nói vá»›i Trần Tam Lang, “NgÆ°Æ¡i cÅ©ng không phải nữ nhân, còn để ý mấy việc nà y là m gì? NgÆ°Æ¡i coi nhÆ° bị cắn má»™t ngụm Ä‘i, nay muốn cứu ngÆ°Æ¡i, cÅ©ng chỉ có cách nà y. †kỳ tháºt hắn cÅ©ng Ä‘ang an ủi chÃnh mình, lần đầu tiên lại là cùng má»™t nam nhân, Ä‘iá»u nà y nói ra tháºt sá»± rất dá»a ngÆ°á»i!
Kỳ tháºt hắn còn muốn nói, ta còn là đồng tá» thân, ta so vá»›i ngÆ°Æ¡i cà ng mệt! NhÆ°ng nghÄ© lại thấy Ä‘iá»u nà y tháºt ra không phải chuyện gì đáng giá đắc ý khoe ra, liá»n cứng ngạnh nhịn xuống.
Trần Tam Lang nâng mắt nhìn Hứa Thiên Tứ, loại ánh mắt nà y khiến hắn chỉ cảm thấy lông tÆ¡ sau lÆ°ng nhÆ° dá»±ng hết lên, má»™t loại cảm giác không nói nên lá»i lÆ°u chuyển toà n thân hắn, là m hắn cảm thấy quái dị không hiểu, khiến hắn sợ tá»›i mức hất tay Trần Tam Lang, muốn tránh xa má»™t chút.
Sắc mặt Trần Tam Lang nguyên bản tái nhợt trở nên á»ng hồng, Hứa Thiên Tứ biết đây là lúc chÃnh mình nên qua, liá»n lại vá»™i và ng luống cuống tay chân lại gần.
NhÆ°ng đợi khi Hứa Thiên Tứ tháºt sá»± hạ quyết tâm phải là m việc nà y, má»›i phát giác đây không phải việc Ä‘Æ¡n giản, hắn cà ng lo lắng lại cà ng không cứng rắn được. Hắn gấp đến Ä‘á»™ muốn khóc, hắn biết mình cần phóng tinh, nhÆ°ng trong tình trạng nà y bảo hắn là m sao là m được? Hắn do dá»± má»™t chút, Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i thôi tình chú hắn từng nghe mẫu hồ ly niệm, liá»n thi chú đó lên bản thân. Nói tháºt, chiêu nà y tháºp phần nham hiểm, đối công hồ ly kỳ tháºt không có chút xÃu chá»— tốt nà o, nhÆ°ng mẫu hồ ly vì muốn gây giống háºu đại nên cần công hồ ly ra thể lá»±c, mà công hồ ly vì muốn có hà i tá» của mình nên cÅ©ng thÆ°á»ng vui vẻ chịu Ä‘á»±ng.
Hắn lúc nà y thá»±c háºn bản thân không ghi nhá»› nổi mấy thứ đứng đắn, những câu chú linh tinh không tốt đẹp thì chỉ nghe má»™t lần lại không quên, nhÆ°ng trong lòng vẫn âm thầm có chút may mắn, Ãt ra hắn cÅ©ng còn nhá»› được những Ä‘iá»u nà y.
Có lẽ vì hạ thôi tình chú vá»›i bản thân, nên Hứa Thiên Tứ cảm thấy đầu óc trống rá»—ng, giống nhÆ° tất cả Ä‘á»u không nghe hắn Ä‘iá»u khiển, tháºt nhÆ° linh hồn đã rá»i khá»i thế xác, hắn Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không nhìn thân thể của hắn và Trần Tam Lang hai ngÆ°á»i nhÆ° dã thú giao triá»n má»™t chá»—, là m hắn tim Ä‘áºp mặt Ä‘á». Hắn bị thần chú là m mê muá»™i, vong tình ôm eo Trần Tam Lang, khi hắn tiến và o thân thể Trần Tam Lang, quả thá»±c trầm mê trong cảm giác nóng chặt ấy, hắn chÆ°a bao giá» trải qua khoái hoạt nhÆ° váºy, khoái cảm mê hoặc lòng ngÆ°á»i, tháºt giống nhÆ° là m hắn quên Ä‘i tất cả những thứ khác trên Ä‘á»i nà y, tháºm chà liá»n chÃnh mình là ai cÅ©ng quên Ä‘i. Trong nháy mắt ấy, hắn tháºm chà còn nghÄ©, thì ra cảm giác ái ân tốt nhÆ° thế, thảo nà o các mẫu hồ ly tuy bị tá»™c trưởng liên tiếp giáo huấn nhÆ°ng vẫn không biết hối cải.
Hứa Thiên Tứ cảm thấy trên Ä‘á»i e không có Ä‘iá»u gì khoái hoạt hÆ¡n việc nà y, nếu thá»i gian có thể vÄ©nh viá»…n dừng lại tại má»™t khắc nà y thì tốt rồi. Cùng má»™t nam tỠái ân đã vui thÃch nhÆ° váºy, váºy nếu cùng mẫu hồ ly, hắn nhất định hạnh phúc đến dù là m tiên cÅ©ng không cần!
Hứa Thiên Tứ cuối cùng cÅ©ng tiết tinh trong thân thể Trần Tam Lang, sau đó không tá»± chủ được ôm lấy Trần Tam Lang, hai ngÆ°á»i ngủ say.
Hứa Thiên Tứ trÆ°á»›c nay chÆ°a từng là m việc nà y, hÆ¡n nữa lại là là m vá»›i con ngÆ°á»i, đánh báºy đánh bạ hạ chú vá»›i Trần Tam Lang và bản thân, Ä‘Æ°a hết nguyên khà của mình cho ngÆ°á»i nà y, hÆ¡n nữa lúc trÆ°á»›c uy Trần Tam Lang má»™t ngụm khà kia đã là m hắn hao tổn rất lá»›n, hắn cÅ©ng không tá»± biết.
Trần Tam Lang không giống hắn, y ngủ Ä‘i má»™t ná»a là vì bị thÆ°Æ¡ng, má»™t ná»a là vì ái ân vất vả nên mệt nhá»c.