- Trang chủ
- Trần Tam Lang
- ChÆ°Æ¡ng 2
Tác giả:
Lão bà bà cÅ©ng đã nghe qua Cát gia thanh danh, thấy hắn xinh đẹp, yêu kiá»u mảnh mai, trong lòng tháºp phần vui mừng, chỉ sợ hắn ghét bá» Trần gia Tam Lang, lại cùng hắn bolo bala đủ chá»— tốt của Trần gia Tam Lang.
Hứa Thiên Tứ cà ng nghe cà ng không thoải mái, cà ng nghe cà ng mất hứng, âm thầm tÃch góp má»™t bụng khó chịu.
Lão bà bà cÆ¡ hồ khoe Trần gia Tam Lang khen y lên trá»i, nói ngÆ°á»i ná» tÆ°á»›ng mạo anh tuấn tâm địa hảo, bản tÃnh lại chịu khó chăm chỉ, chỉ vì hồi nhá» có bệnh nặng, còn gặp phải má»™t lang trung lang bạt, mạng còn giữ được nhÆ°ng từ đó vá» sau không thể nói chuyện, tháºt sá»± đáng tiếc.
Hứa Thiên Tứ nghÄ© ngÆ°á»i nà y tháºt là đáng thÆ°Æ¡ng, sinh bệnh thì thôi, lại còn bị ngÆ°á»i khác chữa thà nh câm?
Nếu ngÆ°á»i bị bệnh đổi thà nh Hứa Thiên Tứ hắn, hắn nhất định sẽ đánh lang trung kia má»™t tráºn, khiến y cả Ä‘á»i không dám bốc thuốc.
Tuy Hứa Thiên Tứ thông minh giả là m kiá»u nữ ná»a ngà y, nhÆ°ng cuối cùng cÅ©ng biết tốt xấu, hiểu được mình vẫn phải Ä‘i, bằng không sá»›m muá»™n gì cÅ©ng lá»™ tẩy.
Khi Hứa Thiên Tứ rá»i Ä‘i, trong mắt rÆ°ng rÆ°ng, cÆ°á»›c bá»™ nặng ná», từng bÆ°á»›c Ä‘á»u quay đầu lại, tháºp phần lÆ°u luyến không nỡ rá»i, đây cÅ©ng không phải diá»…n trò, Ä‘á»u là tình chân ý thiết.
Hắn tháºt tình luyến tiếc Ä‘Æ°á»ng thủy trứng ốp lếp kia.
Hứa Thiên Tứ trở vỠđộng tĩnh dưỡng mấy ngà y, chịu mắng một chút, tỠra mình rất hối lỗi rồi.
Qua mấy ngà y nà y thì Thiên Quan cÅ©ng đã dưỡng hảo thÆ°Æ¡ng, tiểu bất Ä‘iểm nà y lại bắng nhắng nhÆ° cÅ©, không há» nhá»› đến lần suýt chết kia, má»—i ngà y Thiên Quan Ä‘á»u chạy đến Ä‘á»™ng tìm hắn, là m nÅ©ng nói còn muốn Ä‘i chÆ¡i.
Hứa Thiên Tứ nhìn hà i tá» kia, tháºt sá»± tiếc sắt không rèn thà nh thép, khi bị bắt chỉ biết khóc sÆ°á»›t mÆ°á»›t, hại hắn tâm hoảng ý loạn, tháºt không được tÃch sá»± gì, bằng không hắn cÅ©ng không đến ná»—i rÆ¡i xuống loại kết cục nà y.
Hứa Thiên Tứ cà ng nghÄ© cà ng tức, liá»n quát lá»›n Thiên Quan nói, “NgÆ°Æ¡i cả ngà y chỉ biết chÆ¡i thôi! Không có tiá»n đồ gì, đợi ngà y nà o đó bị ngÆ°á»i bắt lá»™t da là m áo choà ng, xem ngÆ°á»i nà o sẽ đến cứu ngÆ°Æ¡i!â€
Thiên Quan bị hắn răn dạy, ủy khuất không nói được gì, ngà y thÆ°á»ng Ä‘á»u là Hứa Thiên Tứ bồi hắn chÆ¡i, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u thuá»™c dạng ham chÆ¡i nhÆ° nhau, nếu muốn nói không có tiá»n đồ, cÅ©ng là y là m ca ca so vá»›i hắn cà ng không tiá»n đồ má»›i đúng.
Tiểu bất Ä‘iểm nà y cÅ©ng không biết ca ca có chuyện gì, liá»n cả ngÆ°á»i nhÆ° đổi tÃnh, ủy khuất nói, “ Thiên HÆ°Æ¡ng tá»· tá»· không ở đây, ngÆ°Æ¡i không chÆ¡i vá»›i ta, ta buồn đến chết mất.â€
Hứa Thiên Tứ Ä‘ang phiá»n lòng vì việc của Trần Tam Lang, lại thấy Thiên Quan bá»™ dáng muốn khóc, cà ng Ä‘au đầu không thôi, trong chá»›p mắt, nghÄ© ra kế sách, nói, “Ta muốn Ä‘i ra ngoà i là m má»™t chuyện, ngÆ°Æ¡i phải ngoan ngoãn nghe lá»i ta tùy ta bà i bố, đợi sau khi vá» ta sẽ chÆ¡i vá»›i ngÆ°Æ¡i!â€
Thiên Quan nghe hắn nói váºy, tá»± nhiên vui mừng dị thÆ°á»ng, liá»n ngoan ngoãn nghe hắn nói, theo sát hắn, hai ngÆ°á»i vụng trá»™m rá»i hang.
Lúc trÆ°á»›c Hứa Thiên Tứ hóa là m con gái là muốn đánh và o sá»± háo sắc của thế nhân, nghÄ© Trần gia Tam Lang cÅ©ng sẽ không ngoại lệ, không ngá» ngÆ°á»i ná» không mắc câu.
Hứa Thiên Tứ kế nà y không thà nh, nằm dà i bế quan trong động lại nghẹn ra một kế sách khác, lúc nà y hắn đã quyết rồi, nhất định phải khiến Trần Tam Lang lòi thói xấu ra.
Hứa Thiên Tứ mang theo Hứa Thiên Quan lén lút chạy đến cá»a nhà Trần Tam Lang, đợi sau khi Trần Tam Lang trở vá», má»›i gõ cá»a nhà Trần gia.
ChÃnh hắn đầu tiên là biến thà nh má»™t đại hán râu xồm chững chạc, ăn mặc giả là m thÆ°Æ¡ng nhân xa xứ, còn kêu Thiên Quan hóa thà nh bạch mã, lại lấy chút tảng đá hoa cá» biến ra hà ng hóa chất lên lÆ°ng ngá»±a.
Thiên Quan má»›i Ä‘i hai bÆ°á»›c đã bắt đầu cá» mặt và o hắn, hÆ°á»›ng hắn là m nÅ©ng nói, ca ca, ta không Ä‘i nổi, khiến Hứa Thiên Tứ tức giáºn đến mắt trợn trắng, nói, “ Äi tiếp cho ta! Äồ vô dụng.â€
Thiên Quan Ä‘Ã nh phải ngáºm miệng, cứng rắn chống đỡ Ä‘i theo hắn.
Hứa Thiên Tứ nhẫn nhịn, bà y ra khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i hắn tá»± nháºn là tối không chê và o đâu được, bắt đầu khách khách khà gõ cá»a nhà Trần Tam Lang.
Tuy Trần Tam Lang là ngÆ°Æ¡i câm nhÆ°ng lá»— tai vẫn rất tốt, nghe thấy có ngÆ°á»i gõ cá»a, liá»n rất nhanh Ä‘i ra mở cá»a. Con chó kia cÅ©ng chạy tá»›i cá»a, vẫy Ä‘uôi vui vẻ đón tiếp, lại còn thân thiết đánh hÆ¡i hắn, hại hắn nheo mắt nhảy dá»±ng. Thiên Quan sợ cứng ngÆ°á»i, nhÆ°ng bị hắn nắm cÆ°Æ¡ng liá»n không dám chạy, chỉ là tứ chi run rẩy nhÆ° lá và ng trong gió, chỉ thiếu việc trá»±c tiếp ngã áºp xuống khiến cả nó và tảng đá cây cỠđè lên hắn vá»›i con chó.
Trần Tam Lang không nháºn ra hắn, liá»n đứng lại, vẻ mặt nghi hoặc, nhÆ°ng vẫn rất lịch sá»± khách khÃ.
Hứa Thiên Tứ chỉ nói mình là thÆ°Æ¡ng nhân ngoại quốc, ngá»±a bị kinh hãi nên lạc khá»i thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i, nay lạc Ä‘Æ°á»ng Ä‘i đến nà y thôn nà y, Hứa Thiên Tứ nói mình vừa khát vừa đói, muốn xin nÆ°á»›c uống, còn muốn mua và i món đồ ăn.
Hứa Thiên Tứ vừa nói vừa rút túi tiá»n lấy ra bạc muốn Ä‘Æ°a cho Trần Tam Lang, Trần Tam Lang lại không nháºn, chỉ ra dấu tay mà hắn xem không hiểu, đẩy tay cầm tiá»n của hắn trở vá». Hứa Thiên Tứ nghÄ©, không phải đâu! Lúc nà y cÆ° nhiên còn không cho ta và o! NgÆ°Æ¡i tưởng nhà ngÆ°Æ¡i là Long Môn a!
Bất quá Trần Tam Lang vẫn cho hắn và o phòng, còn bảo hắn để Thiên Quan ở chá»— râm mát trong háºu viện, khi hắn buông tay liá»n liếc nhìn Thiên Quan, ý nói, ngÆ°Æ¡i thà nh thà nh tháºt tháºt đứng ngốc ngoà i nà y cho ta.
Trần Tam Lang rót trà lạnh cho hắn, còn ra dấu tay ý nói xin lỗi.
Hứa Thiên Tứ ngồi yên má»™t bên, đã quyết định muốn là m Trần Tam Lang xấu mặt, tá»± nhiên đóng bá»™ dáng không nhanh không cháºm, đầu tiên là dà i dòng ná»a ngà y nói lá»i khách sáo, cuối cùng má»›i nói, chỉ cầu ở lại má»™t đêm, sáng mai liá»n rá»i Ä‘i.
Trần Tam Lang gáºt gáºt đầu, tá»±a hồ là tá» vẻ đồng ý. Hứa Thiên Tứ nghÄ©, ta để ngÆ°Æ¡i giả trang ngÆ°á»i tốt lúc nà y thôi, có má»™t ngà y ngÆ°Æ¡i phải khóc!
Hứa Thiên Tứ đảo mắt, khi nhìn đến hoà ng cẩu kia liá»n vê râu nói, “Tháºt là má»™t hảo cẩu.â€
Trần Tam Lang khi nhìn con chó kia hÆ¡i nở nụ cÆ°á»i, thấy hắn nhìn liá»n Ä‘á» mặt, ho khan má»™t tiếng quay mặt Ä‘i.
Lúc trÆ°á»›c hắn bị Trần Tam Lang mang vỠđây, Ä‘ang vừa kinh vừa sợ, chỉ lo tánh mạng quan trá»ng hÆ¡n, thá»±c không xem kÄ© diện mạo ngÆ°á»i nà y. Lần thứ hai khi hắn biến thà nh nữ tá», vừa đến bên ngÆ°á»i Trần Tam Lang liá»n giả bá»™ bất tỉnh, cÅ©ng không có cÆ¡ há»™i nhìn kỹ.
Nay đến gần má»›i thấy, Trần Tam Lang nà y tháºt đúng nhÆ° lão bà bà kia nói…. Bá» ngoà i nà y xứng vá»›i Cát gia kiá»u nữ.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, là Cát gia kiá»u nữ hắn biến hóa ra.
Con chó kia nhÆ° biết há» nói đến nó, liá»n vui mừng vẫy Ä‘uôi, chạy đến ngá»i y bà o của Hứa Thiên Tứ, Hứa Thiên Tứ liá»n hoảng hốt. Lần trÆ°á»›c hắn hóa là m nữ tá», Trần Tam Lang trên Ä‘Æ°á»ng đã muốn tránh hắn, hoà ng cẩu cÅ©ng không lại gần hắn, nay ở gần nhÆ° váºy, hắn tháºt sợ lá»™ Ä‘uôi, Ä‘Ã nh phải táºn lá»±c không dấu vết né tránh.
Vừa nghÄ© đến đó con chó kia liá»n cắn vạt áo Hứa Thiên Tứ, lắc lắc đầu rồi hắt xì và o hắn. Hứa Thiên Tứ tức giáºn đến chết khiếp, nghÄ© rằng, ta hảo hảo má»™t thân da lông, lại nhiá»u lần bị ngÆ°Æ¡i là m bẩn, cừu nà y quả thá»±c sâu hÆ¡n biển! Hứa Thiên Tứ âm thầm mà i răng, vừa định vụng trá»™m đá nó má»™t cÆ°á»›c, Trần Tam Lang liá»n xoay ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i, vẻ mặt nghiêm túc vá»— vá»— đầu nó, con chó kia liá»n ủy khuất rụt trở vá», thấp giá»ng rên rỉ.
Hứa Thiên Tứ oán háºn trừng con chó kia, Ä‘á»™t nhiên nảy ý, liá»n nheo mắt, cố ý giả bá»™ thần bà thâm trầm, nói vá»›i Trần Tam Lang, “Có câu nà y, cÅ©ng không biết nên nói vá»›i ngÆ°Æ¡i không?â€
Trần Tam Lang có chút nghi hoặc nhìn hắn, rồi mới lắc lắc đầu.
Hứa Thiên Tứ xem hiểu, nhÆ°ng cÅ©ng mặt dà y mà y dạn là m bá»™ nhÆ° không thấy, chuẩn bị má»™t chút rồi má»›i nói, “Có phải nó cho tá»›i bây giá» cÅ©ng không kêu?â€
Trần Tam Lang ngạc nhiên, gáºt gáºt đầu.
Hứa Thiên Tứ đắc ý cÆ°á»i thầm, lại ra vẻ đứng đắn há»i, “NgÆ°Æ¡i có biết vì sao không? “
Trần Tam Lang lắc đầu, nhưng không lộ ra chút ý tò mò, lại rót chén trà cho hắn, xong chỉ và o cách vách, rồi là m ra tư thế ăn cơm.
Thế nhÆ°ng lấy ăn dụ hoặc hắn? Hứa Thiên Tứ nhịn lại nhẫn, vẫn là không nhịn được, lấy lòng há»i, “Là muốn ăn cÆ¡m a?â€
Trần Tam Lang mỉm cÆ°á»i, ý bảo hắn đợi má»™t chút, hắn nuốt nuốt nÆ°á»›c miếng, ngượng ngùng nói, “Nga, hảo, ta chá».â€
CÆ¡m chiá»u tháºt ra Ä‘Æ¡n giản, có vẻ là phụ nhân nhà bên nấu cho Trần Tam Lang, quả nhiên là có phần cho hai ngÆ°á»i, khiến hắn cao hứng nhất là , bữa ăn nà y có nấm hÆ°Æ¡ng hầm gà và hẹ xà o trứng.
Hứa Thiên Tứ nhìn thấy đồ ăn mang lên bà n, cao hứng đến tâm muốn nhảy khá»i ngá»±c, nếu không phải có xiêm y, chỉ sợ cái Ä‘uôi xù của hắn đã lá»™ ra.
Hứa Thiên Tứ thấy ăn liá»n quên lá»i mình nguyên bản muốn nói vá»›i Trần Tam Lang, chỉ lo gắp đầy đồ ăn và o trong bát mình, Trần Tam Lang tá»±a hồ cÅ©ng biết hắn đói bụng, đẩy hết Ä‘Ä©a thức ăn sang bên Hứa Thiên Tứ.
Lúc nà y trong óc Hứa Thiên Tứ cÅ©ng chỉ còn lại má»™t chữ ‘Ăn’ tháºt to, đầu óc không dung được việc khác, chá» hắn ăn đến no, bụng trở nên tròn vo, má»›i thở ra thá»a mãn tháºt dà i, ngồi cÆ°á»i ha ha nói lá»i cảm tạ vá»›i Trần Tam Lang.
Trần Tam Lang thu dá»n bát Ä‘Ä©a, rồi chỉ hắn đến phòng lúc trÆ°á»›c đã băng bó cho hắn và Thiên Quan, ý bảo hắn nghỉ ngÆ¡i trong nà y.
Hứa Thiên Tứ nhìn Trần Tam Lang sắp Ä‘i, má»›i nhá»› ra mình đã quên chÃnh sá»± muốn là m, cuống quÃt kéo lấy Trần Tam Lang, nhăn nhó ná»a ngà y, há»i có thể mua con chó và ng kia không.
Trần Tam Lang vẻ mặt kỳ quái xem xét hắn một hồi, lắc lắc đầu, không hỠđể ý tới hắn.
Hứa Thiên Tứ nói sống nói chết, nói đến khô cả miệng, Trần Tam Lang vẫn không gáºt đầu, cuối cùng tá»±a hồ bị hắn nói đến phiá»n, đã muốn đứng lên chạy lấy ngÆ°á»i, hắn lại kéo lấy không cho Ä‘i, Trần Tam Lang nhÃu mà y nhìn hắn, thoạt nhìn còn có chút không vui.
Hứa Thiên Tứ trong lòng thầm giáºn nghÄ©, ngÆ°á»i đã bị câm, tÃnh tình lại kém nhÆ° thế, còn muốn cầu thân ngÆ°á»i ta, chỉ sợ là nằm mÆ¡!
Hứa Thiên Tứ thấy ngÆ°á»i nà y bất vi sở Ä‘á»™ng, Ä‘Ã nh phải mang vẻ mặt không biết là m sao, thở dà i tháºt dà i, nói, “Nói tháºt vá»›i ngÆ°Æ¡i, con chó ngÆ°Æ¡i nuôi, trong bụng sinh má»™t tảng đá, nếu lấy ra chế thà nh thuốc có thể trị bách bệnh.â€
Trần Tam Lang nhÃu mà y cà ng sâu, ánh mắt còn có chút hoà i nghi.
Hứa Thiên Tứ vội và ng khẳng định, nói nhãn lực nhìn bảo bối của hắn luôn là cực chuẩn, còn nói hắn sẽ ra giá cao, chỉ cần Trần Tam bán con chó nà y cho hắn.
Hứa Thiên Tứ nÆ°á»›c miếng bay tứ tung nói ná»a ngà y, không tin ngÆ°á»i nà y sẽ không Ä‘á»™ng tâm, ngÆ°á»i trên Ä‘á»i nà y, nếu không háo sắc, chÃnh là tham tà i, thế gian không có ai tốt.
Trần Tam Lang lại giống nhÆ° không nghe thấy, chỉ lắc đầu, rồi má»›i lấy tay đẩy hắn ra, xoay ngÆ°á»i Ä‘i rồi.
Hứa Thiên Tứ đứng nơi đó, quả thực không thể tin được hai mắt của mình.
Hứa Thiên Tứ trong lòng không nghÄ© được ý gì nữa, chẳng lẽ ngÆ°á»i nà y tháºt sá»± không háo sắc lại không ham tà i?
Chẳng lẽ nà y Trần Tam Lang tháºt đúng là ngÆ°á»i tốt hiếm có?
Hứa Thiên Tứ dùng sức lắc đầu, hổn hển nhìn bên ngoà i, hắn hiện tại tháºt sá»± là vô kế khả thi, lúc nà y sắc trá»i đã tối muá»™n, hắn cÅ©ng không dám lại ở bên ngoà i qua đêm, không thể không nhanh chạy vá» trong Ä‘á»™ng của mình.
Hứa Thiên Tứ phẫn ná»™ không tốn hÆ¡i thừa lá»i nữa, vụng trá»™m ra khá»i phòng, rón rén tiêu sái đến chá»— Thiên Quan, mà tiểu gia há»a nà y cÆ° nhiên có thể Ä‘ang ngủ?
Hứa Thiên Tứ thở phì phì nắm bá»m ngá»±a, đè thấp thanh âm nói, “Äứng lên! Chúng ta vá» nhà !â€
Thiên Quan ná»a ngà y sau má»›i mở mắt ra, mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng nhìn hắn, cá»±a quáºy cá» Ä‘á»™ng má»™t chút rồi thu hồi pháp thuáºt, hiện ra nguyên hình, rồi má»›i vẻ mặt nghi hoặc nhìn phÃa sau Hứa Thiên Tứ. Hứa Thiên Tứ cảm thấy không ổn, cháºm rãi xoay ngÆ°á»i, thấy Trần Tam Lang đứng sau hắn.
Con chó và ng kia ngay bên chân Trần Tam Lang, lúc lắc đầu, rồi mới ngốc ngốc nhìn hắn.
Trên mặt Trần Tam Lang không nhìn ra Ä‘iá»u gì, chỉ nhìn nhìn hắn, lại nhìn tiểu hồ li bên chân hắn.
Hứa Thiên Tứ không biết ngÆ°á»i nà y tháºt ra nghe được bao nhiêu, Ä‘Ã nh phải miá»…n cưỡng cÆ°á»ng nói, “Ngá»±a của ta ban ngà y bị kinh hách, ta đến xem xem nó đã bình thÆ°á»ng chÆ°a...... Không ngá»...... có vẻ là đắc tá»™i hồ tiên...â€
Ãnh mắt Trần Tam Lang soi xét dừng trên ngÆ°á»i Hứa Thiên Tứ, thẳng nhìn đến Hứa Thiên Tứ cả ngÆ°á»i sợ hãi, thá»±c muốn lao đến cắn ngÆ°á»i nà y má»™t ngụm.
Hứa Thiên Tứ ra sức lắc đầu, cố gắng bảo trì thanh tỉnh, tuyệt đối không được cắn ngÆ°á»i! Bản nhân nay là hồ tiên, không thể hung dữ nhÆ° thế, sẽ rất không tốt.
Trần Tam Lang không há» dá»± triệu đến bên cạnh hắn, Ä‘á»™t nhiên giữ tay hắn, đồng thá»i xoay ngÆ°á»i khóa tay hắn lại, xong lại đá và o khuá»·u chân hắn, khiến hắn mạnh quỳ xuống, Ä‘Æ°a tay và o xiêm y của hắn, kéo quần hắn xuống.
Hứa Thiên Tứ bị hà nh động bất ngỠcủa Trần Tam Lang chấn thà nh ngây dại, quên cả phản kháng.
Tay Trần Tam Lang đã chạm đến vết sẹo trên thắt lÆ°ng sau lÆ°ng hắn, dừng lại má»™t lát, liá»n thả tay ra.
Äó là chá»— thÆ°Æ¡ng Hứa Thiên Tứ từng bị đâm, bản thân hắn đã quên không còn má»™t mảnh.
Hứa Thiên Tứ cả ngÆ°á»i lạnh lẽo cÆ°Æ¡ng cứng tại chá»—, không tá»± chủ được hÆ¡i phát run, cả đầu chỉ có ba chữ, chết chắc rồi, chết chắc rồi.
Là m sao đây, là m sao đây?
Trần Tam Lang yên lặng đứng dáºy, lấy tay ra hiệu, con chó kia liá»n vẫy Ä‘uôi chạy tá»›i, dùng hai chân trÆ°á»›c đè lên vai hắn, hắn lại cứng ngắc đến không thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy, Ä‘Ã nh phải trÆ¡ mắt nhìn Trần Tam Lang Ä‘i và o trong nhà .
Hoà ng cẩu lè lưỡi liếm mặt hắn, Hứa Thiên Tứ nà o dám động, khóc không ra nước mắt cố định tại chỗ, nỗ lực nghĩ kế thoát thân.
Trần Tam Lang Ä‘i và o má»™t lát sau liá»n quay lại, má»™t tay cầm đèn, má»™t tay cầm há»™p thức ăn.
Hứa Thiên Tứ thá»±c thống háºn cái mÅ©i linh mẫn vô cùng của mình, và o thá»i khắc sống còn nà y, hắn cÆ° nhiên còn ngá»i ra trong há»™p đó là thịt gà xé nhá» tẩm dầu vừng.
Trần Tam Lang đặt há»™p thức ăn trÆ°á»›c mặt Hứa Thiên Tứ, rồi má»›i sá» sỠđầu Hứa Thiên Tứ, sau đó xoay ngÆ°á»i vá» phòng, con chó lÆ°u luyến Ä‘i theo Trần Tam Lang, Ä‘i hai bÆ°á»›c liá»n xoay đầu nhìn hắn má»™t lần.
Hứa Thiên Tứ ngây ngÆ°á»i má»™t lúc, đợi đến khi hiểu được đây vì sao và là chuyện gì, liá»n bị tức đến suýt nữa há»™c máu.
Hứa Thiên Tứ mạnh đứng dáºy xông ra ngoà i, nhÆ°ng má»›i Ä‘i được hai bÆ°á»›c liá»n quay ngÆ°á»i qua, nhấc Thiên Quan đã nhuyá»…n thà nh má»™t Ä‘oà n nằm trên đất, ôm chặt nó và o trong ngá»±c, lại cắn răng cầm há»™p đồ ăn lên, nổi giáºn đùng đùng đá văng cá»a Ä‘i ra, má»™t Ä‘Æ°á»ng  run rẩy vá» trong Ä‘á»™ng.
Thiên Quan thà nh thà nh tháºt tháºt nằm trong lòng Hứa Thiên Tứ, không dám nói chuyện, liá»n đại khà cÅ©ng không dám ra, sợ chá»c tá»›i ngÆ°á»i nà y.
Sau khi Hứa Thiên Tứ vá» Ä‘á»™ng liá»n Ä‘uổi Thiên Quan vá» chá»— đám mẫu hồ ly ở, bản thân thì thở phì phì ngồi xếp bằng trên giÆ°á»ng, để há»™p đồ ăn sang má»™t bên.
Trần Tam Lang dám là m váºy vá»›i hắn?
Hứa Thiên Tứ nhá»› lại tình hình lúc đó, vừa nghÄ© tá»›i việc Trần Tam Lang ấn hắn ngã xuống đất, kéo quần hắn, Ä‘Æ°a tay sá» xÆ°Æ¡ng Ä‘uôi của hắn, liá»n tức giáºn đến cả ngÆ°á»i phát run, háºn không thể đánh Trần Tam Lang má»™t tráºn, hoặc trói Trần Tam Lang lên để trên đống lá»a.
Cho dù tháºt sá»± lá»a giáºn công tâm, Hứa Thiên Tứ cÅ©ng hiểu được, hắn trÆ°á»›c mắt tháºt đối Trần Tam Lang không có biện pháp.
Äám lão nhân trong nhà đá»u phi thÆ°á»ng thủ cá»±u, đặc biệt quy củ, cho tá»›i bây giá» cÅ©ng không cho phép các tiểu bối Ä‘i bên ngoà i gây chuyện thị phi. Trần Tam Lang lại không tham tà i, cÅ©ng không háo sắc, khuyết Ä‘iểm duy nhất chỉ là không thể mở miệng nói chuyện. Dù Hứa Thiên Tứ bị tức giáºn nhục nhã nhÆ° váºy nhÆ°ng cÅ©ng không thể là m việc đổi trắng thay Ä‘en. Nói thế nà o thì cÅ©ng là hắn Hứa Thiên Tứ trêu chá»c Trần Tam Lang trÆ°á»›c, bị Trần Tam Lang Ä‘oán ra chân thân, hoà n toà n là tá»± rÆ°á»›c lấy nhục, không trách được ngÆ°á»i khác. Nếu hắn không thức thá»i gây phiá»n toái cho Trần Tam Lang, chỉ sợ ăn không hết khổ bị phạt liên miên sẽ là hắn.
NhÆ°ng Hứa Thiên Tứ tháºt sá»± là không nuốt nổi cÆ¡n tức nà y.
Mà cứ nghÄ© đến chá»— bị tên câm kia đụng đến, Hứa Thiên Tứ tháºt cà ng nghÄ© cà ng giáºn, cà ng nghÄ© cà ng thấy nhục nhã, trong Ä‘á»™ng ná»a đêm nguyên bản lạnh, mặt hắn lại trÆ°á»›ng đến đỠbừng, trong ánh mắt háºn không thể phun ra lá»a.
Hứa Thiên Tứ tuy nghiến răng nghiến lợi vá»›i vách tÆ°á»ng ná»a ngà y, nhÆ°ng cuối cùng cÅ©ng không chịu nổi mùi hÆ°Æ¡ng dụ hoặc, tâm không cam lòng tình không nguyện mở thá»±c há»™p.
Trong há»™p không chỉ có má»™t bát thịt gà xé nhá» tẩm dầu vừng, lại còn có mấy quả trứng gà nấu, Hứa Thiên Tứ vừa rồi má»™t mình há»n dá»—i hồi lâu, bụng đã sá»›m kêu ầm, lúc nà y mỹ thá»±c trÆ°á»›c mặt, sao có thể không ăn. Hứa Thiên Tứ tuy cảm thấy mình từ nhỠđến lá»›n chÆ°a từng chịu qua loại nhục nhã nà y, nhÆ°ng tốt xấu cùng há»™p đồ ăn không cừu, nên ăn thì vẫn ăn, liá»n quay mặt Ä‘i bắt đầu ăn vụng.
Hứa Thiên Tứ vừa cảm thấy mỹ mãn ăn ngon, vừa âm thầm may mắn, may mà nÆ¡i nà y là hang Ä‘á»™ng cá nhân chuyên dùng để bế quan, cách đồng tá»™c khá xa. Bằng không hÆ°Æ¡ng khà nhÆ° váºy, chẳng phải muốn dụ cả má»™t rổ hồ ly đến Æ°?
Khi đó, chỉ sợ hắn không cắn nổi một miếng xương!
Hứa Thiên Tứ vừa ăn, vừa cảm thấy may vì mình bị phạt.
Hứa Thiên Tứ ăn sạch há»™p không còn má»™t mảnh, rồi má»›i vụng trá»™m cẩn tháºn giấu há»™p Ä‘i.
Ban đêm Hứa Thiên Tứ ngủ lại gặp ác má»™ng. Hắn mÆ¡ thấy mình vì tham ăn mà bị cái bẫy kẹp chân trÆ°á»›c, bị Trần Tam Lang nhìn thấy, ngÆ°á»i ná» tóm lấy hắn xem kỹ ná»a ngà y, cuối cùng thấy được chá»— thÆ°Æ¡ng trên Ä‘uôi, mở miệng, tháºp phần khinh thÆ°á»ng nói má»™t câu, “Da lông nà y không đáng tiá»n rồi, còn là m há»ng bẫy của ta, tháºt đáng giáºn.â€
Khi Hứa Thiên Tứ tỉnh lại, phát hiện mình bị má»™ng dá»a ra má»™t thân mồ hôi lạnh, cả ngÆ°á»i Æ°á»›t đẫm.
TrÆ°á»›c không nói đến việc Trần Tam Lang là ngÆ°á»i dưỡng tằm, cùng nghá» thợ săn cách xa vạn dặm. HÆ¡n nữa sao hắn còn mÆ¡ thấy ngÆ°á»i nà y mở miệng nói chuyện, còn nói bá»™ lông của mình không đáng tiá»n?
Phi phi phi! Mắt kém không biết nhìn hà ng! Hứa Thiên Tứ oán háºn nghÄ©, ta Hứa Thiên Tứ nói thế nà o cÅ©ng là mÄ© hồ ngÆ°á»i gặp ngÆ°á»i thÃch, hoa gặp hoa nở, hắn Trần Tam Lang chỉ biết dưỡng tằm, đã thế còn dám nói da lông của ta không đáng tiá»n!
Hứa Thiên Tứ hoà n toà n quên, đây là giấc mộng của hắn, hơn nữa Trần Tam Lang căn bản không nói được, cà ng đừng nghĩ đến việc bình phẩm bộ lông của hắn từ đầu đến chân.
Tiểu cữu sáng sá»›m đến xem hắn, thấy Hứa Thiên Tứ khà sắc tái nhợt, tưởng hắn bị nhốt chịu khổ, trong lòng cÆ°á»i trá»™m, trên mặt lại ra vẻ nghiêm trang nói cữu công muốn gặp hắn.
Hứa Thiên Tứ từ lúc nhỠđến giỠđâu lần nà o thấy ngÆ°á»i nà y bá»™ dáng đứng đắn nhÆ° thế, trong lòng liá»n âm thầm giáºt mình, cẩn tháºn thu liá»…m tâm tÆ°, theo ngÆ°á»i nà y Ä‘i.
Äợi đến khi Hứa Thiên Tứ thấy cữu công, má»›i biết lần gá»i mình đến cÅ©ng là vì Trần gia Tam Lang kia.
Nguyên lai cữu công của Hứa Thiên Tứ nhá»› đứa nhá» nà y từng thụ Trần Tam Lang ân huệ, hÆ¡n nữa còn đốt nhà ngÆ°á»i ta, Ä‘ang lúc nhà n không có việc gì là m liá»n bấm tay tÃnh toán cho ngÆ°á»i ná», suy tÃnh ra ngÆ°á»i ná» ba ngà y sau sẽ có huyết quang tai Æ°Æ¡ng. Lại nói tiếp, năng lá»±c tiên Ä‘oán nà y không phải ai ai cÅ©ng có, nhÆ° Hứa Thiên Tứ không biết tu luyện, má»—i ngà y ham chÆ¡i, tá»± nhiên ngà y mai mÆ°a hay nắng cÅ©ng tÃnh không ra.
Vị lão nhân gia kia nguyên nói nhÆ° thế nà y, “Thiên Tứ a, ngÆ°Æ¡i đã thiếu Trần gia Tam Lang nhân tình, nay vừa vặn Ä‘i trả Æ¡n, cứu hắn má»™t lần.â€
Hứa Thiên Tứ nghe váºy liá»n choáng váng, lá»i cữu công nói cÅ©ng không phải nghe xong thì thôi. Nếu lão nhân gia chỉ tay vá» phÃa trÆ°á»›c, thì dù phÃa trÆ°á»›c là núi Ä‘ao biển lá»a hắn cÅ©ng phải Ä‘i a, là m sao còn dám cò kè mặc cả vá»›i cữu công, nói mình không muốn Ä‘i.
Lão nhân gia nói xong, Æ°á»›c chừng cÅ©ng thá»±c vừa lòng an bà i của mình, liá»n hÆ¡i gáºt gáºt đầu, cÆ°á»i tủm tỉm Ä‘uổi Hứa Thiên Tứ Ä‘i xuống.
Hứa Thiên Tứ mÆ¡ hồ Ä‘i ra ngoà i, lại nghÄ© đến má»™t việc, liá»n cuống quÃt kéo tiểu cữu há»i, “ NgÆ°á»i ta Ä‘ang êm đẹp ở trong thôn, là m sao sẽ có huyết quang tai Æ°Æ¡ng? Nếu tháºt sá»± có cÆ°á»ng đạo đến thì nam tá» trẻ tuổi hùng tráng trong thôn rất nhiá»u, không thiếu cái mặt ta, ta Ä‘i cÅ©ng vô dụng a! “
Tiểu cữu của hắn lại nói, “Ai nha, hắn dưỡng tằm, chẳng lẽ không mang kén tằm ra ngoà i bán?â€
Hứa Thiên Tứ lúc nà y má»›i thả lòng, cÆ°á»i nói, “ Tuy ta không hiểu thuáºt nuôi tằm, nhÆ°ng hôm trÆ°á»›c ta còn thấy y vác lá dâu vá» cho tằm ăn đó nha, đâu thể kết kén nhanh nhÆ° váºy? HÆ¡n nữa, không phải sẽ có ngÆ°á»i đến thu mua sao, đâu cần hắn tá»± mình Ä‘i ra ngoà i bán?â€
Tiểu cữu lúc ấy lại chê cÆ°á»i hắn, nói, “Hắn Ä‘i bán không phải kén tằm năm nay, mà là kén tằm tà ng trữ hảo từ năm ngoái. Năm nay giá tÆ¡ cao hÆ¡n năm ngoái, hắn trữ hà ng bán sau, so vá»›i ngÆ°á»i khác sá»›m hÆ¡n mÆ°á»i ngà y, kiếm được lại gấp mấy lần kẻ khác. NgÆ°á»i nà y tháºt biết kiếm tiá»n.â€
Hứa Thiên Tứ hiểu ra, gáºt đầu nói, “ Thì ra là thế, ngà i tháºt hiểu biết. “
Tiểu cữu của hắn cÆ°á»i gượng má»™t tiếng, trong lòng nói, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng Ä‘i chÆ¡i vá»›i Tằm nÆ°Æ¡ng mấy ngà y thì cái gì cÅ©ng hiểu được.
Hứa Thiên Tứ lại không cảm thấy dễ chịu, trong lòng chua chát nghĩ, thảo nà o Trần Tam Lang không tham tà i, nguyên lai bản thân đã biết cách là m già u rồi.
Hứa Thiên Tứ lại không nghÄ© đến, đây là đạo lý ngÆ°á»i dưỡng tằm Ä‘á»u hiểu, nhÆ°ng rất nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘á»u chỉ nhìn thấy tiểu lợi trÆ°á»›c mắt, không có quyết Ä‘oán và nhãn lá»±c của Tam Lang.
Hứa Thiên Tứ nay nhìn Trần Tam Lang chá»— nà o cÅ©ng không thuáºn mắt, ngay cả năng lá»±c nuôi thân nuôi gia đình của y cÅ©ng phải cà u nhà u phê phán má»™t hai.