- Trang chủ
- Trần Tam Lang
- ChÆ°Æ¡ng 1
Tác giả:
Con ngÆ°á»i không có thuốc hối háºn ăn, Hứa Thiên Tứ khóc không ra nÆ°á»›c mắt thầm nghÄ©, nguyên lai ngay cả hồ ly cÅ©ng sẽ không có thuốc hối háºn để ăn.
Nếu không phải hắn nhất thá»i nổi hứng, còn dẫn theo tiểu đệ Ä‘i ra ngoà i trá»™m rượu uống, đã thế còn uống đến say khÆ°á»›t té ngã ven Ä‘Æ°á»ng, thì há» sẽ không lá»™ ra nguyên hình từ đầu tá»›i Ä‘uôi, cÅ©ng sẽ không bị hai nam nhân Ä‘i ngang qua bắt được, còn bị đâm và o xÆ°Æ¡ng Ä‘uôi không thể biến hóa, dẫn đến tình trạng ná»a bÆ°á»›c khó Ä‘i nhÆ° váºy.
Tiểu đệ của hắn nhá» tuổi, là m sao chịu được Ä‘au Ä‘á»›n nhÆ° váºy, y co rúm lại bên cạnh hắn, nÆ°á»›c mắt đã chảy xuống, ở ngay cạnh hắn khóc sÆ°á»›t mÆ°á»›t, khiến lòng hắn nhảy loạn vừa kinh vừa sợ, ân háºn lo lắng nghÄ© Ä‘á»u là tại hắn.
Hai ngÆ°á»i kia còn nói, “Nếu hai ngÆ°Æ¡i có thể biến hóa ra dạng nữ nhân nhÆ° Trần Văn tiểu thÆ° rồi hầu hạ chúng ta, chúng ta sẽ tha cho các ngÆ°Æ¡i, nếu không, đầu tiên lá»™t da, sau đó cắt từng miếng thịt uy cẩu. ’
Má»™t lá»i nà y khiến Hứa Thiên Tứ tức đến suýt nữa miệng phun máu tÆ°Æ¡i, lại không dám biểu lá»™ giáºn dữ, Ä‘Ã nh phải mắng thầm trong lòng, cả Ä‘á»±c cái cÅ©ng phân không rõ, còn muốn ngoạn nữ nhân sao!
Tiểu đệ nguyên bản còn nhá» tuổi, chÆ°a từng gặp đại sá»± gì, vừa nghe nói muốn lá»™t da uy cẩu, liá»n sợ tá»›i mức cả ngÆ°á»i run rẩy, răng va và o nhau láºp cáºp, vừa khóc vừa nói vá»›i hắn, “NgÅ© Ca, NgÅ© Ca, đừng để bá»n há» lá»™t da ta.â€
Hứa Thiên Tứ cÅ©ng hoảng sợ, lại nhìn tiểu đệ má»m nhÅ©n bên cạnh Ä‘ang khóc đến không ra bá»™ dáng, không có cách nà o, Ä‘Ã nh phải đứng thẳng thân mình, chắp hai chân trÆ°á»›c, miệng phun tiếng ngÆ°á»i, nói, “Hai vị ca ca, các ngÆ°Æ¡i đâm xÆ°Æ¡ng Ä‘uôi của hai huynh đệ ta, hắn còn nhá» không chịu Ä‘au được, ta tuy rằng lá»›n hÆ¡n nhÆ°ng bị váºy là m sao biến hóa? Cầu các ngÆ°Æ¡i thả chúng ta trÆ°á»›c, rồi có yêu cầu gì ta tá»± nhiên sẽ nhất nhất nghe theo. “
Hai ngÆ°á»i nà y nhìn nhau nhÆ° há»™i ý, rồi má»™t ngÆ°á»i nói, “TrÆ°á»›c thả ngÆ°Æ¡i, là m tốt thì chúng ta sẽ thả nó. “
Hứa Thiên Tứ háºn đến nghiến răng, nghÄ© rằng, đợi xem! Không hảo hảo thu tháºp hai ngÆ°Æ¡i má»™t phen thì ta sẽ tá»± cắt Ä‘uôi ra nấu canh cho các ngÆ°Æ¡i uống! Hắn ngôn ngữ lá»i lẽ ngoan ngoãn, bất quá vì muốn dụ hai ngÆ°á»i nảy thả há» ra thôi, sao có thể tháºt tâm muốn thuáºn theo ý chúng.
Hứa Thiên Tứ oán háºn nhìn hai ngÆ°á»i kia, trong lòng đã bắt đầu tÃnh toán xem lát nữa sẽ trả thù chúng ra sao. Äúng lúc đó, má»™t nam tá» xa xa sau lÆ°ng mang sá»t tre tiến tá»›i hÆ°á»›ng nà y, Ä‘Æ°á»ng không rá»™ng lắm, khi nam tá» Ä‘i qua liá»n bị hai ngÆ°á»i kia chắn Ä‘Æ°á»ng, nam tá» thấy váºy liá»n gáºt gáºt đầu vá»›i hai ngÆ°á»i kia, há» nhìn y rồi cÆ°á»i nói, “ Tam Lang, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng Ä‘i uống rượu a? Lúc đó không thấy ngÆ°Æ¡i.â€
NgÆ°á»i ná» không nói gì chỉ gáºt đầu, rồi nghiêng ngÆ°á»i muốn Ä‘i qua. Không ngá» nhìn thấy hai hồ ly nằm ven Ä‘Æ°á»ng, y liá»n dừng lại, trong mắt xẹt qua chút ánh thÆ°Æ¡ng xót, rồi tháo sá»t trên lÆ°ng đặt xuống đất, xoay ngÆ°á»i tay ra dấu vá»›i hai ngÆ°á»i kia.
Hứa Thiên Tứ nhìn không hiểu, hai ngÆ°á»i kia lại hiểu rõ, chỉ nói, “ Tam Lang, ngÆ°Æ¡i muốn hai con hồ ly nà y là m gì?â€
Hứa Thiên Tứ vừa nghe lá»i nà y mà mắt nhảy dá»±ng, trong lòng thầm kêu không ổn.
NgÆ°á»i ná» chỉ lắc đầu, lấy ra má»™t túi tiá»n, Ä‘ang muốn rút tiá»n trả thì lại bị hai ngÆ°á»i kia ngăn cản, má»™t ngÆ°á»i nói, “Khụ, Tam Lang muốn, váºy thì tiện nghi cho ngÆ°Æ¡i má»™t chút. Chỉ là thứ nà y trá»i sanh tÃnh giảo hoạt, ngÆ°Æ¡i cần phải cẩn tháºn, đừng để bị cắn. “
Má»™t kẻ khác liá»n cÆ°á»i nói, “ Tam Lang, tiá»n túi nà y thêu tháºt đẹp mặt, là cô nÆ°Æ¡ng nà o Ä‘Æ°a cho ngÆ°Æ¡i?â€
Tam Lang vẫn lắc đầu, cÅ©ng không mở miệng, hai ngÆ°á»i kia nhìn nhau cÆ°á»i rồi bá» Ä‘i.
Tam Lang mở cả hai ngăn rổ, nguyên bản muốn tách hai con váºt ra, nhÆ°ng Hứa Thiên Tứ lúc ấy dù sợ hãi nhÆ°ng vẫn Ä‘á»™t nhiên há miệng, cắn chặt gáy tiểu đệ, không dám lá»ng miệng, Tam Lang nhìn hắn và i lần, rồi không thá» lại tách hai con váºt ra, cuối cùng còn cầm chúng cẩn tháºn đặt  trong cùng má»™t ngăn sá»t, sau đó má»›i Ä‘eo sá»t lên vai, cháºm rãi mang chúng vá» thôn.
Hứa Thiên Tứ bị xuyên thủng xÆ°Æ¡ng Ä‘uôi, lại còn bị kinh hãi, nay chịu nhốt trong rổ, cả chân cÅ©ng nâng không nổi chứ đừng nói đến việc chạy trốn, Ä‘Ã nh phải ôm tiểu đệ sát ngÆ°á»i, oán háºn thu mình trong rổ, trÆ¡ mắt để mình và tiểu đệ bị ngÆ°á»i ná» vác. Trong lòng hắn không nhịn được thầm mắng ngÆ°á»i nà y xen và o việc của ngÆ°á»i khác, lại hoảng sợ không biết cuối cùng là bị mang Ä‘i nÆ¡i nà o.
Tam Lang và o phòng, mở sá»t ra, trÆ°á»›c lấy ấu đệ của hắn ra, cẩn tháºn xá» lý vết thÆ°Æ¡ng, cẩn tháºn bôi thuốc trị thÆ°Æ¡ng, dùng áo cÅ© bao y lại sau đó đặt lên bà n. Xong má»›i lấy hắn ra, cÅ©ng giúp hắn bôi thuốc, sá» sỠđầu hắn, lại lấy má»™t chiếc áo bông lá»›n, cẩn tháºn bao kÃn hắn rồi má»›i đặt trên giÆ°á»ng.
Tam Lang đi ra ngoà i một lúc, khi vỠmang theo thức ăn. Tam Lang đổ nước lên hai cái đĩa đặt bên cạnh hắn và tiểu đệ, rồi lấy dao cắt thịt muối thà nh từng miếng, cùng đặt trên đĩa.
Hứa Thiên Tứ cứng ngắc mặc y hà nh Ä‘á»™ng, chỉ sợ đây là quá»· kế gì, Ä‘á»™ng cÅ©ng không dám Ä‘á»™ng, mà kỳ tháºt hắn Ä‘ang rất Ä‘au, có muốn cÅ©ng không thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy.
Hứa Thiên Tứ không biết nam nhân nà y tháºt ra có chủ ý gì, liá»n co ngÆ°á»i bất Ä‘á»™ng tại chá»—, lẳng lặng chỠđợi, đôi mắt to loạn chuyển, thủy chung dÃnh trên ngÆ°á»i y, sợ ngÆ°á»i nà y Ä‘á»™t nhiên gây nguy hiểm gì.
Tam Lang im lặng là m hết những việc nà y, xong liá»n nhÆ° cÅ© im ắng Ä‘i ra ngoà i, khiến Hứa Thiên Tứ Ä‘ang Ä‘á» phòng ngây ngÆ°á»i tại chá»—.
Hắn cố nén Ä‘au Ä‘á»›n, ra sức nhìn chằm chằm cá»a, sợ sẽ có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì.
Tiểu đệ còn nhá» vừa bị thÆ°Æ¡ng, lại quá sợ hãi, lúc nà y ở trong phòng ấm, quấn áo trên thân, vừa ấm áp lại vừa thoải mái, cứ thế ngủ thiếp Ä‘i. Hứa Thiên Tứ đợi hồi lâu, cảm thấy tá»±a hồ không có nguy hiểm gì, liá»n kêu hai tiếng, tiểu hồ ly kia chẳng những không hồi đáp, ngược lại ngủ cà ng sâu, chá»c hắn nổi giáºn mà không trút và o đâu được, hắn giãy dụa thoát khá»i áo choà ng, đầu nghiêng ngó soi mói.
Tiểu đệ dám ngủ, hắn thì không dám. Hắn đánh giá má»i nÆ¡i, tá»±a hồ không phát hiện được Ä‘iểm gì khả nghi, liá»n cÅ©ng thoáng an tâm má»™t chút, thá» liếm liếm nÆ°á»›c trên Ä‘Ä©a, cảm thấy không có gì khác thÆ°á»ng, liá»n mở miệng uống sạch nÆ°á»›c trong đó.
Khi hai huynh đệ há» bị bắt cÅ©ng đã là hoà ng hôn, ép buá»™c đến giá», bên ngoà i trá»i cÅ©ng tối rồi, Tam Lan đã châm má»™t cây nến ngắn trong phòng, còn đặt ở chá»— cao. Hứa Thiên Tứ nghÄ© ngÆ°á»i ná» chắc là muốn dưỡng bá»n há» trÆ°á»›c, đợi dưỡng béo sau đó má»›i lá»™t da Ä‘em bán? Bằng không cÅ©ng là có mÆ°u đồ vá»›i há», muốn há» là m theo ý y?
Lòng ngÆ°á»i ác Ä‘á»™c, những lá»i nà y rất chuẩn xác.
Hứa Thiên Tứ cứ miên man suy nghÄ© nhÆ° thế, cuối cùng không dám nghÄ© nữa. Nếu cứ tưởng tượng tiếp thì ngÆ°á»i ná» còn chÆ°a cho hắn má»™t Ä‘ao, chÃnh hắn đã tá»± hù chết mình rồi.
Hứa Thiên Tứ đã mệt má»i vô cùng, đến tình cảnh nà y thì hắn chạy cÅ©ng chạy không nổi, trốn lại trốn không thoát, hÆ¡n nữa còn có tiểu đệ vÆ°á»›ng vÃu trói buá»™c nhÆ° váºy, tim trầm xuống nghÄ©, nếu ta nhất định phải chết thì là m sao cÅ©ng sẽ chết, cứ dứt khoát nghe thiên mệnh cho rồi!
NghÄ© váºy, Ä‘uôi liá»n vòng lên trên, đầu gối lên cái Ä‘uôi, tÃnh hảo hảo ngủ má»™t giấc. Hứa Thiên Tứ nhắm mắt lại, khi mÆ¡ mà ng sắp ngủ thì chợt nghe má»™t thanh âm nhá» bé mà kỳ quái vang lên bên tai. Sà n sạt, sà n sạt, không há» dừng lại, sà n sạt, sà n sạt, Hứa Thiên Tứ không tá»± chủ rùng mình, giãy ngÆ°á»i khá»i áo choà ng ấm áp, lá»— tai dá»±ng lên cẩn tháºn nghe ngóng.
Sà n sạt, sà n sạt, vẫn Ä‘á»u là tiếng Ä‘á»™ng kỳ quái, cÅ©ng không biết có phải ảo giác của hắn không, nhÆ°ng cứ cảm thấy thanh âm nà y dÆ°á»ng nhÆ° cà ng lúc cà ng lá»›n, khiến hắn sợ hãi không Ãt.
Thanh âm nà y vẫn vang đến quá ná»a đêm, cuối cùng Hứa Thiên Tứ tháºt sá»± không chịu nổi, nghÄ© chết thế nà o chẳng là chết, tá»± tìm chết còn đỡ hÆ¡n bị dá»a chết.
Hắn đã nghỉ ngÆ¡i ná»a ngà y, lúc nà y cÅ©ng miá»…n cưỡng có thể Ä‘i và i bÆ°á»›c, liá»n cắn răng rá»i khá»i kiện áo choà ng, cố nén Ä‘au bÆ°á»›c tiếp, liá»n từ trên giÆ°á»ng lăn xuống dÆ°á»›i.
Hắn gượng dáºy rồi len lén Ä‘i theo hÆ°á»›ng phát ra tiếng Ä‘á»™ng sà n sạt kia. Hắn có thÆ°Æ¡ng tÃch trên ngÆ°á»i, cứ bò bò lết lết Ä‘i hÆ°á»›ng vá» phÃa trÆ°á»›c, nhÆ°ng má»›i bò và i bÆ°á»›c đã phải dừng lại thở lấy sức, tình cảnh không phải cháºt váºt bình thÆ°á»ng, hắn háºn háºn thầm mắng trong lòng, lại không biết tháºt ra nên mắng ai.
Thanh âm sà n sạt sà n sạt kia cà ng lúc cà ng lá»›n, cà ng ngà y cà ng rõ rà ng, tá»±a nhÆ° Ä‘á»™ng tÄ©nh khi gió thổi rung lá cây trong rừng, kết quả đợi đến khi Hứa Thiên Tứ Ä‘i đến trÆ°á»›c cá»a, lặng lẽ hé cá»a chen và o trong, má»›i bừng tỉnh đại ngá»™.
Nguyên lai đây là phòng nuôi tằm, thảo nà o dù cách vách vẫn nghe được tiếng sà n sạt kỳ quái nà y.
Khi Ä‘i trá»™m rượu, Hứa Thiên Tứ đã nghe nói trong thôn nà y có nhà há» Trần dưỡng tằm, chỉ là khi đó hắn Ä‘ang chú tâm ăn vụng, sao có tâm tÆ° nghe con ngÆ°á»i bà n tán?
Nay nghÄ© lại, thì hai nam nhân trên Ä‘Æ°á»ng kia hẳn đã gá»i y là Tằm lang, chứ không phải Tam Lang.
Trong phòng nuôi tằm Ä‘iểm má»™t ngá»n nến, trên chiếc giÆ°á»ng ở góc sáng có chiếc chăn xô lệch, hiển nhiên ngÆ°á»i ngủ trên đó má»›i đứng dáºy không lâu. Hắn bò và o trong liá»n thấy, quả nhiên là Trần gia Tam Lang kia.
Trần Tam Lang Ä‘ang láºt tằm sà ng trên giá, rải lá dâu Ä‘á»u khắp tằm sà ng, khi hắn là m váºy còn mÃm môi, vẻ mặt tháºt sá»± chuyên chú.
Hứa Thiên Tứ âm thầm buồn cÆ°á»i nghÄ©, nguyên lai là ngÆ°á»i dưỡng tằm.
Tam Lang nà y hẳn nhiên sống một mình, nếu không thì trong phòng nuôi tằm đâu thể chỉ một mình hắn trông chừng, việc dưỡng tằm cũng không nhẹ nhà ng a?
Hứa Thiên Tứ Ä‘ang nghÄ©, Ä‘á»™t nhiên có luồng hÆ¡i phả và o tai, hắn vừa quay đầu liá»n sợ tá»›i mức hồn phi phách tán. Nguyên lai là má»™t con đại hoà ng cẩu không biết đã chạy tá»›i từ lúc nà o, cÅ©ng không biết nó đã dùng cách gì để lén lút Ä‘i đến bên cạnh hắn, Ä‘ang ká» sát và o hắn, tứ chi bổ nhà o và o hắn, cái mÅ©i dÃnh trên hắn ngá»i ngá»i, lại tuyệt đối không kêu. Hồ ly trá»i sinh sợ chó, tuy hắn đã tu thà nh nhân thân, lại vẫn không sá»a được bản tÃnh nà y, lúc ấy liá»n sợ đến cứng Ä‘á» không cá» Ä‘á»™ng được. Con chó và ng kia lại cứ thế liên tiếp đánh hÆ¡i hắn, rồi cÅ©ng không biết vì sao, Ä‘á»™t nhiên khụt khịt mÅ©i, rồi hắt xì và o hắn, bắn hết nÆ°á»›c miếng lên mặt hắn.
Hứa Thiên Tứ không thể tin mình lại rÆ¡i và o cảnh nà y, hắn đây Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh hồ tiên, lại bị má»™t con xuẩn cẩu thấy hồ ly cÅ©ng không sủa bắn nÆ°á»›c miếng lên mặt. Hắn tháºt sá»± giáºn dữ, mắt không nháy nhìn chằm chằm hoà ng cẩu, con chó kia cÅ©ng trừng mắt nhìn hắn, bá»n há» mắt to đối mắt nhá», tình hình căng thẳng nhÆ° má»™t thùng thuốc nổ. Tam Lang còn Ä‘ang báºn rải lá dâu cho tằm ăn, tay má»™t khắc cÅ©ng không ngừng, là m sao có thá»i gian nhìn vá» phÃa cá»a.
Hứa Thiên Tứ liá»n đại khà cÅ©ng không dám ra, thân mình kéo căng, trong đầu má»™t mảnh hoảng loạn cố nghÄ© Ä‘Æ°á»ng lui.
Con chó và ng nà y cÅ©ng tháºt là kỳ quái, đến lúc nà y cÅ©ng không kêu má»™t tiếng, hắn không khá»i tức giáºn thầm mắng, chủ tá» là cái hÅ© nút còn chÆ°a tÃnh, sao dưỡng con chó cÅ©ng là loại chó không kêu!
Hắn cÅ©ng không dám dùng má»™t phần vạn kỳ vá»ng trông cáºy và o ngÆ°á»i kia, Tam Lang không há» nhìn vá» phÃa nà y, cho dù tháºt là ngÆ°á»i tốt thì cÅ©ng cứu không được hắn.
Hứa Thiên Tứ nÆ¡m ná»›p lo sợ đánh giá hoà ng cẩu, quan sát trái phải, là m bá»™ muốn lao tá»›i tấn công nó từ bên phải, kỳ tháºt lại mạnh lui thân chạy ra cá»a.
Ngay khi vừa ra cá»a, hắn liá»n vá»™i và ng lấy hết sức mình đóng cá»a, xong lấy thân đè chặn lại.
Hoà ng cẩu dùng móng vuốt đẩy hai cái, không đẩy ra, liá»n không đẩy nữa, hắn vừa nhẹ nhà ng thở ra, liá»n thấy cá»a bị hé mở má»™t chút.
Con chó và ng kia lá»›n gấp đôi hắn, luáºn vá» khà lá»±c hắn tá»± nhiên không phải đối thủ của nó, hắn cố gắng trấn định, xong liá»n láºp tức quyết Ä‘oán.
Hứa Thiên Tứ bá» mặc cá»a đấy, dùng hết toà n lá»±c chạy vá» căn phòng trÆ°á»›c rồi nhảy lên bà n. Hắn thấy tiểu đệ ngủ nhÆ° chết rồi, giáºn nhÆ°ng không phát tác được, lại còn Ä‘ang nguy cấp, Ä‘Ã nh phải cắn gáy váºt nhá», nhịn Ä‘au lôi váºt nhá» tháºt ra cÅ©ng to không kém mình chạy trốn ra ngoà i.
Nếu chỉ có váºy thì thôi, nhÆ°ng Hứa Thiên Tứ sợ hoà ng cẩu khiến nam tá» kia chú ý, liá»n sá» thêm pháp thuáºt, Ä‘iểm lá»a thiêu cháy má»™t căn ốc nhá» cách tằm phòng không xa. Hắn sợ Trần gia Tam Lang không phải ngÆ°á»i tốt, mà hắn thÆ°Æ¡ng tÃch chÆ°a là nh, đã thế còn vác tiểu hồ ly nÃu chân nhÆ° thế, vạn nhất không chạy kịp bị bắt lại thì chẳng phải tiêu chắc a?
TrÆ°á»›c kia hắn cÅ©ng không phải chÆ°a từng bị con ngÆ°á»i bắt nạt.
Khi đó hắn tháºt sá»± may mắn, cá»a nhà Tam Lang chỉ khép há».
Äợi khi Hứa Thiên Tứ trở vá» Ä‘á»™ng, má»›i cảm thấy mồ hôi lạnh Æ°á»›t đẫm thân, sợ hãi không thôi.
Xong hắn liá»n vụng trá»™m tìm ngÆ°á»i đến xem vết thÆ°Æ¡ng cho ấu đệ. May là Trần gia Tam Lang tháºn trá»ng khéo tay, vết thÆ°Æ¡ng băng bó tháºp phần hảo, hảo hữu của hắn bảo dưỡng dưỡng nhiá»u má»™t chút là được.
Hứa Thiên Tứ lá»›n hÆ¡n y, tÄ©nh dưỡng má»™t chút cÅ©ng liá»n phục hồi nhÆ° cÅ©, chỉ là má»—i khi nhá»› tá»›i con hoà ng cẩu dám cả gan hắt xì trên mặt hắn, hắn liá»n vừa thẹn vừa giáºn, háºn đến nghiến răng. Hảo hữu nghe kể việc nà y liá»n giá»…u cợt hắn nói, Thiên Tứ, ngÆ°Æ¡i tháºt là hảo mệnh, chó thấy ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không kêu? NgÆ°Æ¡i lại Ä‘i lần nữa xem, nói không chừng còn có con ngÆ°á»i giúp ngÆ°Æ¡i trá»™m gà đó.
Hứa Thiên Tứ nổi giáºn, xoa tay đứng dáºy đánh y, ngÆ°á»i ná» lại tÃnh tình hảo, nghiêm trang nhu chá»— thÆ°Æ¡ng nói vá»›i hắn, bị đánh lần nà y ta tạm bá» qua, nhÆ°ng sau nà y trá»™m được gà nhá»› Ä‘á»u phải chia cho ta má»™t ná»a.
Nguyên bản nghÄ© việc nà y đến đây là xong rồi, không ngá» trưởng bối trong nhà lại trở vá», cà ng không biết há» từ miệng gia há»a lắm mồm nà o nghe được việc nà y, liá»n hung hăng đánh Hứa Thiên Tứ đến không đứng lên được, hại hắn má»™t tháng cÅ©ng không thể xuống giÆ°á»ng, hÆ¡n nữa còn phải dáºp đầu thỉnh tá»™i vá»›i tổ tiên trong tá»™c, cuối cùng là bế môn sám hối, sau đó còn không cho phép hắn được ăn thức ăn mặn, cÆ¡ hồ khiến hắn há»™c máu.
Quy củ gia tá»™c luôn nghiêm khắc nhÆ° váºy, chÃnh hắn rủ rê Thiên Quan Ä‘i chÆ¡i, hại đứa nhá» kia bị thÆ°Æ¡ng, được Trần gia Tam Lang “cứuâ€Â mà hắn lại phóng há»a thiêu nhà ngÆ°á»i ta, tháºt rất không thể tha thứ.
Hứa Thiên Tứ cảm thấy bản thân mang Hứa Thiên Quan vui vẻ khá»e mạnh ra ngoà i, khi vá» lại dẫn hà i tá» bị thÆ°Æ¡ng trở vá», tháºt là có chút Ä‘uối lý nên cÅ©ng không dám bà o chữa gì trÆ°á»›c mặt trưởng bối, chỉ là cà ng bị mắng thì lá»a cà ng cháy trong lòng, cà ng cháy cà ng mạnh.
Hứa Thiên Tứ nghÄ© tá»›i nghÄ© lui, chỉ có thể đổ tại Trần gia Tam Lang nhiá»…u sá»± xen và o việc ngÆ°á»i khác.
Má»™t khi hai sắc quá»· kia thả hắn ra, hắn nhất định sẽ trừng trị há». Nếu xét công bằng thì hai nam nhân ấy gây hại cho hắn, hắn dùng chút thủ Ä‘oạn cÅ©ng sẽ là thiên kinh địa nghÄ©a, nếu thế thì các trưởng bối cÅ©ng sẽ đâu giáºn hắn nhÆ° váºy!
Kết quả thì sao?
Nay hắn Hứa Thiên Tứ ngược lại thà nh đồ không biết tốt xấu, được ngÆ°á»i cứu còn không biết hồi báo, ngược lại thiêu nhà ngÆ°á»i ta?
Sao hắn biết Trần gia Tam Lang kia là tốt hay xấu? Trên mặt ngÆ°á»i nỠđâu ghi hai chữ ngÆ°á»i tốt, hÆ¡n nữa, chắng phải chÃnh các trưởng bối đã dạy hắn phải Ä‘á» phòng thôn nhân sao?
NhÆ°ng cữu công lại giáºn đến lấy roi đánh hắn, mắng hắn là kẻ không có tiá»n đồ. Hắn rất là ủy khuất, trong lòng nói, ta chỉ là m cháy má»™t gian nhà của y, cÅ©ng đâu phải thiêu sạch hết nhà cá»a đâu, đó chỉ là kế hoãn binh, bằng không nếu Trần Tam Lang tháºt sá»± Ä‘uổi theo thì hắn và Thiên Quan đâu thể thoát thân?
Lá»i nà y không dám nói ra khá»i miệng, nhÆ°ng Hứa Thiên Tứ cà ng nghÄ© trong lòng lại cà ng giáºn, khi hắn dưỡng thÆ°Æ¡ng chịu phạt tạm đủ, liá»n quyết trút cả má»™t bồ tức giáºn lên ngÆ°á»i Trần gia Tam Lang kia.
Hứa Thiên Tứ lòng có chủ ý, liá»n cố ý giả bá»™ ngoan ngoãn, thừa dịp ngÆ°á»i canh giữ hắn thả lá»ng cảnh giác, không cẩn tháºn sÆ¡ sót, liá»n lén lút chuồn khá»i Ä‘á»™ng, muốn Ä‘i hà nh hạ Trần gia Tam Lang cho hết giáºn.
Lúc nà y và o thôn, cách lúc Hứa Thiên Tứ bị Trần Tam Lang “bắt cóc†tá»›i chỉ chừng ná»a tháng, tuy hắn luôn miệng nói muốn tá»›i “trả thùâ€, lại vẫn không dám quang minh chÃnh đại tiêu sái và o thôn.
Hứa Thiên Tứ nhìn nhà Trần gia từ xa liá»n ngạc nhiên. Gian nhà ngà y trÆ°á»›c bị hắn phóng há»a đã được sá»a chữa đổi má»›i hoà n toà n, hắn hung hăng hừ má»™t tiếng, đáy lòng lại có chút chá»™t dạ.
Hắn từ má»™t nÆ¡i bà máºt gần đó lén nhìn hồi lâu, cuối cùng đợi được đến lúc Trần Tam Lang mang hai cà nh đầy lá dâu vá», trên trán y đầy mồ hôi, hoà ng cẩu cao chừng ná»a ngÆ°á»i theo sau, vẫy Ä‘uôi quấn quýt, trong chốc lát nó đã chạy đến trÆ°á»›c Trần Tam Lang, sau đó lại chạy vòng vòng vui vẻ quanh đó.
Hứa Thiên Tứ chỉ vừa nhìn thấy đại hoà ng cẩu kia liá»n phát há»a, má»™t chút áy náy vừa xuất hiện trong lòng cÅ©ng rất nhanh biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hÆ¡i.
Hứa Thiên Tứ nhìn con chó và ng, thầm phì má»™t cái, nhá» giá»ng mắng, “Cẩu nô tà i! “
TrÆ°á»›c đó hắn đã nháºn ngÆ°á»i nà y ân huệ, cảm Æ¡n cÅ©ng không cảm Æ¡n liá»n bá» chạy, sau đó còn vô thanh đốt nhà ngÆ°á»i ta, nói đến nói Ä‘i Ä‘á»u là hắn Ä‘uối lý, nếu hắn muốn tìm ngÆ°á»i nà y gây sá»±, tá»± nhiên cần có cái cá»› chứng tá» y là ngÆ°á»i xấu.
Hắn nay thÆ°Æ¡ng đã dưỡng hảo, lại quyết định muốn báo thù rá»a háºn Trần Tam Lang, chỉ cần má»™t chốc đã nghÄ© ra má»™t quá»· kế.
Hứa Thiên Tứ nghÄ© ra chủ ý tuyệt diệu nà y, lại tưởng tượng đến vẻ mặt của Trần Tam Lang sau khi mắc mÆ°u, liá»n không nhịn được âm thầm đắc ý. Hắn cà ng nghÄ© cà ng không thể nhẫn nại đợi được, liá»n hóa thà nh má»™t cô nÆ°Æ¡ng yểu Ä‘iệu, xoay ngÆ°á»i duyên dáng Ä‘i từ chá»— ẩn thân ra, bÆ°á»›c hÆ°á»›ng Trần Tam Lang. Hắn há»c được chiêu nà y từ đám Ä‘Æ°á»ng tá»· của mình, các mẫu hồ ly (hồ ly cái) ai ai cÅ©ng thiên kiá»u bá mị, chỉ cần mùi hÆ°Æ¡ng cÅ©ng có thể thÆ¡m phức khiến hắn ngây ngất muốn xỉu luôn.
Hứa Thiên Tứ vì muốn hóa trang tháºt giống, tay còn cố ý cầm má»™t cái rổ in hoa mà u chà m, cố tình cúi đầu Ä‘i hÆ°á»›ng Trần Tam Lang.
Trần Tam Lang thấy hắn Ä‘i qua, liá»n nghiêng ngÆ°á»i tá»±a hồ muốn nhÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng cho hắn, con chó và ng kia cÅ©ng vòng qua đứng cạnh Trần Tam Lang, để Ä‘Æ°á»ng trống cho hắn Ä‘i.
Khi Hứa Thiên Tứ Ä‘i qua Trần Tam Lang liá»n cố ý lảo đảo, ngã và o trong lòng Trần Tam Lang. Kế sách nà y của hắn tháºt sá»± là má»™t hòn đá ném hai chim.
Nếu Trần Tam Lang Ä‘á»™ng sắc tâm, hắn liá»n có lý do hà nh hạ ngÆ°á»i nà y. Nếu con chó kia nháºn ra chân thân của hắn, dám can đảm cắn hắn, váºy hắn cÅ©ng có thể cho nó đẹp mặt.
Tóm lại Hứa Thiên Tứ vừa nhìn thấy má»™t ngÆ°á»i má»™t chó nà y trong lòng liá»n nổi lá»a, má»™t lòng muốn thở hết hÆ¡i ác khà nà y ra thì má»›i có thể cam tâm,  nên má»›i cố tình biến hóa thà nh nữ tá» tiếp cáºn Trần Tam Lang.
Trần Tam Lang thấy Hứa Thiên Tứ ngã lại đây, tránh cÅ©ng không kịp, tá»±a hồ muốn đỡ lấy hắn, hắn liá»n thừa cÆ¡ nắm tay Trần Tam Lang, là m bá»™ nhÆ° hôn mê bất tỉnh.
Kết quả ra ngoà i hắn dá»± kiến, Trần Tam Lang do dá»± má»™t chút, rồi buông hai cà nh dâu ra, láºp tức ôm hắn Ä‘i hÆ°á»›ng má»™t nhà khác trong thôn. Hứa Thiên Tứ ngây ngốc nhìn Trần Tam Lang nhẹ nhà ng đá đá cá»a, má»™t lão bà bà mở cá»a ra, Trần Tam Lang Ä‘i và o, tháºt cẩn tháºn đặt hắn trên giÆ°á»ng, xong ra dấu tay vá»›i lão bà bà kia rồi rá»i Ä‘i.
Hứa Thiên Tứ bị tức giáºn không nhẹ, hắn nguyên bản là giả bá»™ bất tỉnh, lúc nà y là tháºt muốn hôn mê, còn muốn phun hai ngụm máu, từ lúc ra Ä‘á»i hắn chÆ°a từng tức nhÆ° thế.
Hứa Thiên Tứ nguyên bản muốn Ä‘á»™i lên đầu Trần Tam Lang má»™t tá»™i danh, phải thế má»›i hảo quang minh chÃnh đại xuống tay, tháºt không ngá» nam tá» nà y căn bản không nhÆ° hắn tưởng tượng, sắc đẹp trÆ°á»›c mặt, thế nhÆ°ng bất vi sở Ä‘á»™ng.
Hứa Thiên Tứ bị tức đến đầu óc choáng váng, không biết bÆ°á»›c tiếp theo nên là m sao má»›i được. Nữ tá» nà y là chân thân hắn biến thà nh, pháp thuáºt kim thiá»n thoát xác (tráo đổi bản thân vá»›i thứ khác để chạy trốn) hắn đến giá» còn chÆ°a há»c được, mà hắn hẳn là không thể đánh má»™t côn bất tỉnh lão bà bà xong cúp Ä‘uôi chạy trốn chứ?
Nếu là m thế thì không cần hai thôn nhân háo sắc kia Ä‘á»™ng thủ, chỉ sợ chÃnh cữu công sẽ muốn lá»™t da hắn.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, tình hình thà nh nhÆ° váºy, cÅ©ng chỉ có thể trách hắn thÆ°á»ng ngà y ham chÆ¡i hưởng lạc, há»c nghệ không tinh.
Tuy Hứa Thiên Tứ kiên quyết không chịu thừa nháºn chuyện nà y.
Hứa Thiên Tứ không có cách nà o, Ä‘Ã nh phải trÆ¡ mắt nhìn Trần Tam Lang rá»i Ä‘i, hoà ng cẩu đắc ý chạy theo sau, hắn tức giáºn đến nghiến răng, Ä‘Ã nh phải dùng sức cắn răng để phát tiết phẫn háºn trong lòng.
Trần Tam Lang Ä‘i rồi, hắn lại không thoát thân được, vì không muốn gây thêm há»a nên hắn Ä‘Ã nh phải ngoan ngoãn giả bá»™, ra vẻ má»™t kiá»u nữ mảnh mai nhu nhược, trong lòng lại mắng thầm, đợi đó, hừ hừ, Trần Tam Lang, lần sau xem ra sao! NgÆ°Æ¡i đợi đó cho ta!
Lão bà bà kia chăm sóc Hứa Thiên Tứ tháºp phần chu đáo, vừa ấn huyệt nhân trung vừa uy thuốc, khi hắn tỉnh lại đã có trà pha sẵn cho hắn uống. Sau khi hắn nghỉ ngÆ¡i má»™t lúc lại cố ý đánh trứng gà là m Ä‘Æ°á»ng thủy trứng ốp lếp uy hắn ăn. Hắn vừa thấy có trứng gà ăn, liá»n mừng rỡ đến quên má»i thứ, cÅ©ng không nghÄ© đến việc thoát thân nữa, chỉ Æ°á»›c gì ở lại lâu má»™t chút lừa nhiá»u má»™t chút để ăn, cà ng lúc hắn cà ng tá» ra nhu thuáºn dịu hiá»n, tất cả chỉ vì tham ăn.
ÄÆ°á»ng thủy trứng ốp lếp nà y nấu chÃn bảy phần, dùng Ä‘Å©a kẹp, liá»n thấy lòng Ä‘á» trứng má»m tá»±a hồ muốn trà o ra ngoà i, đúng là dạng đồ ăn Hứa Thiên Tứ thÃch nhất, hắn cao hứng đến quên hết tất cả, liá»n há» của mình là gì cÅ©ng quên, chỉ lo cúi đầu ăn ăn ăn, bá»™ dáng không chút nhã nhặn, khiến lão bà bà sợ tá»›i mức nhảy dá»±ng, rồi cÆ°á»i cÆ°á»i nói hắn cẩn tháºn má»™t chút, đừng cắn phải lưỡi.
Lão bà bà vừa nói hắn ăn cháºm má»™t chút, vừa nói liên miên kể vá» Trần Tam Lang vá»›i hắn, không nói thì thôi, bà ấy vừa nói hắn liá»n ngạc nhiên.
Nguyên lai Trần Tam Lang kia là ngÆ°á»i câm. Hứa Thiên Tứ nghe xong lá»i nà y, trong lòng liá»n bừng tỉnh đại ngá»™, không trách từ lần đầu hắn thấy ngÆ°á»i nà y, đã chÆ°a từng nghe y nói qua ná»a câu.
Thì ra... là y không nói được.
Lão bà bà ước chừng vì thấy hắn hóa thà nh nữ tá» xinh đẹp, liá»n có tâm tán gẫu vá»›i hắn má»™t chút, lại uyển chuyển há»i hắn có ý gì vá»›i ngÆ°á»i đó không, hắn vừa nghe lá»i nà y liá»n suýt nữa bị trứng là m nghẹn chết, nghÄ© rằng, là m sao mà thế được, cừu còn chÆ°a báo, chẳng lẽ còn lấy chÃnh mình gán nợ sao?
Lão bà bà thấy Hứa Thiên Tứ im lặng không nói gì, lại thấy hắn Ä‘á» mặt, nghÄ© là cô nÆ°Æ¡ng gia thẹn thùng, liá»n thá» há»i hắn, “Má»›i vừa rồi ngÆ°Æ¡i ngất trên Ä‘Æ°á»ng, chÃnh là Trần gia Tam Lang Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i tá»›i đây.â€
Hứa Thiên Tứ chỉ thiếu nÆ°á»›c phun trứng ra, hắn không thể ngá», lão bà bà nà y há»i hắn có ý gì vá»›i y không, chÃnh là vì muốn tác hợp hắn và Trần gia Tam Lang kia.
Hắn cố gắng trấn định ná»a ngà y, cuối cùng linh cÆ¡ vừa Ä‘á»™ng, nghÄ© ra má»™t đối sách tuyệt diệu.
Hắn nhá»› tiểu cữu từng nói trong Cát gia thôn có ngÆ°á»i gá»i là Cát Thừa Anh, dưỡng má»™t nữ nhi, quanh năm khuê các không ai thấy mặt. Tiểu cữu hắn nghÄ© hẳn phải là thiên hÆ°Æ¡ng quốc sắc gì đó, liá»n vụng trá»™m nhìn, không ngá» thì ra là cá»±c xấu, bá»™ dạng đáng sợ nhÆ° Dạ Xoa, thanh âm khà n khà n có thể so vá»›i tiếng cồng, khiến tiểu cữu của hắn sợ tá»›i mức sau khi vá» có hÆ¡n ná»a tháng nằm mÆ¡ thấy ác má»™ng.
Hứa Thiên Tứ vừa nghÄ© đến đây, liá»n trong lòng cÆ°á»i thầm, ho khan hai tiếng, giả là m bá»™ dáng kiêu căng, ngại ngùng nói hắn là kiá»u nữ của Cát Thừa Anh trong Cát gia thôn.
Ây da, ta thấy chỉ riêng đoạn tả cảnh băng bó đã nói lên việc tiểu thụ thiên vị tiểu công a ^^