Tác giả:
NgÆ°á»i nà y má»™t khi thẹn thùng mặt sẽ bất giác Ä‘á» lên.
NÆ°á»›c mắt ở hốc mắt đổi tá»›i đổi lui cuối cùng cÅ©ng không ngăn được, vừa rồi vừa má»›i khóc Ä‘á» mÅ©i còn chÆ°a hòa hoãn lại, lúc nà y gặp phải chút gió thổi cá» lay nÆ°á»›c mắt liá»n lạch cạch lạch cạch rÆ¡i xuống.
Bị Thẩm Ninh Hinh kÃch thÃch hoà n toà n bại lá»™ nguyên hình.
Liếc mắt nhìn quả thực giống như tiểu vòi nước đang à o à o chảy xuống.
Thẩm Ninh Hinh thấy thế tức khắc dở khóc dở cÆ°á»i, vá»™i và ng móc ra khăn giấy giúp nà ng lau nÆ°á»›c mắt, ngoà i miệng vẫn ôn nhu an ủi: "Khâu tổng của chúng ta không khóc không khóc, ngoan a"
"Ai khóc!" Khâu Diệc Bạch một bên thẹn thùng một bên khó chịu, hai tay chống nạnh trừng mắt liếc nà ng một cái mở miệng ồn à o, "Con mắt nà o của ngươi thấy ta khóc!"
Rõ như ban ngà y, nga không, là trăng thanh gió mát, ngươi còn muốn giảo biện a.
Thẩm Ninh Hinh lÆ°á»i cùng nà ng so Ä‘o, nà ng nói cái gì thì chÃnh là cái đó, vá»™i và ng gáºt gáºt đầu đáp: "Äúng váºy đúng váºy, hôm nay trá»i quá tối, ta cái gì cÅ©ng chÆ°a thấy."
"Có thể là trá»i muốn mÆ°a Ä‘i." Nà ng nói, đáy mắt mang theo ý cÆ°á»i, ngay cả thanh âm cÅ©ng thá»±c ôn nhu, "Khâu tổng chúng ta vẫn nên trở vá» sá»›m má»™t chút Ä‘i, bất quá......"
Lá»i còn chÆ°a nói xong, Ä‘á»™t nhiên má»™t tráºn gió thổi tá»›i.
Còn rất lá»›n, không chỉ thổi lên sợi tóc cùng góc áo, mà tiá»n Thẩm Ninh Hinh Ä‘ang đặt ở trên mặt đất cÅ©ng không may mắn thoát khá»i.
NhÆ°ng ở thá»i khắc mấu chốt, vẫn là Khâu Diệc Bạch phản ứng mau lẹ duá»—i tay Ä‘em tiá»n đè lại.
Quả thực là nghìn cân treo sợi tóc.
Thiếu chút nữa liá»n bị thổi bay.
Nà ng thấy thế tức khắc thở phà o má»™t hÆ¡i, nghÄ© còn may chÃnh mình phản ứng mau.
Không khá»i cảm thấy tìm vỠđược chút thể diện, vừa muốn mở miệng chế nhạo ngÆ°á»i ta má»™t câu, Ä‘á»™t nhiên nghe thấy Thẩm Ninh Hinh ở Ä‘Ã ng kia lại nói ẩu nói tả.
"Khâu tổng." Nà ng nói, giống như muốn nói nhỠvới nà ng lại sát và o một chút, "Ngà i đây là đồng ý nha?"
"Äồng ý cái gì?!" Khâu Diệc Bạch nghe váºy cả kinh, lại nhìn tiá»n má»™t cái, Ä‘á»™t nhiên cảm thấy giống nhÆ° cầm củ khoai lang nóng.
Bản thân muốn thả ra, còn chưa động, đã bị Thẩm Ninh Hinh bắt lấy cổ tay.
Sau đó lại thấy nà ng cháºm rãi tiến lại gần, Ä‘á»™ng tác thá»±c nhẹ hôn lên môi của chÃnh mình.
Khâu Diệc Bạch ngốc, một hồi lâu sau cũng chưa hoà n hồn.
Chỉ cảm thấy dán lên môi thá»±c má»m mại, có lẽ là bởi vì vừa má»›i ăn qua kẹo sữa, hÆ°Æ¡ng vị rất thÆ¡m cÅ©ng thá»±c ngá»t, giống nhÆ° má»™t con mèo nhá» Ä‘ang ở trên môi nà ng cháºm rãi cá» và i cái.
Thẳng đến khi cái miệng nhỠnhẹ nhà ng cắn nà ng một cái.
Trá»±c tiếp là m Khâu Diệc Bạch choáng váng, tay cầm tiá»n không cẩn tháºn buông lá»ng, tiá»n giấy tức khắc theo gió rÆ¡i rụng bay Ä‘i khắp nÆ¡i.
Thấy váºy Khâu Diệc Bạch liá»n Ä‘au lòng, cÅ©ng không kịp tÃnh sổ cùng Thẩm Ninh Hinh liá»n vá»™i và ng duá»—i tay vá»— vá»— nà ng: "Thẩm Ninh Hinh tiá»n của ngÆ°Æ¡i bay! Ná»a tháng tiá»n lÆ°Æ¡ng của ngÆ°Æ¡i!"
Nà o có đạo lý thay ngÆ°á»i khác Ä‘au lòng.
Äầu tiên Thẩm Ninh Hinh sá»ng sốt má»™t chút, sau đó ý cÆ°á»i thá»±c mau chứa đầy khuôn mặt, đứng dáºy cùng Khâu Diệc Bạch chạy Ä‘i lượm tiá»n.
Äuổi theo Ä‘uổi theo, rốt cuá»™c vẫn không nhịn được, liá»n cÆ°á»i lên khanh khách.
Khâu Diệc Bạch má»™t bên nhặt tiá»n má»™t bên thở phì phì trừng mắt liếc nà ng.
Nà ng không biết đã nhiá»u năm rồi Thẩm Ninh Hinh chÆ°a từng được vui vẻ nhÆ° váºy.
Còn may tiá»n bị thổi Ä‘i không quá xa.
Hai ngÆ°á»i má»—i ngÆ°á»i nhặt má»™t ná»a, cuối cùng gom và o chung má»™t chá»—, không nhiá»u không Ãt, vừa đúng ná»a tháng tiá»n lÆ°Æ¡ng.
Còn rất may mắn, một tỠcũng không bị ném mất.
Thẩm Ninh Hinh nhẹ nhà ng thở ra, Ä‘em tiá»n sá»a sang lại má»™t chút, vốn định má»™t lần nữa Ä‘Æ°a lại cho Khâu Diệc Bạch.
Chẳng qua vừa má»›i nhấc đầu lên, Khâu Diệc Bạch giống nhÆ° đã nháºn Ä‘iá»u gì đó liá»n lui và i bÆ°á»›c vá» bên cạnh.
Môi cÅ©ng khẽ mở, má»™t bên buông lá»i hung ác má»™t bên Ä‘i đên mặt cá» nhặt tiểu chăn má»ng của mình.
Mắt nhìn Thẩm Ninh Hinh, hung ba ba Ä‘Æ°a tay chỉ cho nà ng má»™t Ä‘Æ°á»ng Ä‘i: "NgÆ°Æ¡i Ä‘i hÆ°á»›ng bên kia Ä‘i!"
"A?" Thẩm Ninh Hinh theo tiếng giÆ°Æ¡ng mắt nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c, phát hiện nà ng nói chÃnh là hÆ°á»›ng lúc nãy nà ng Ä‘i, không khá»i há»i lại, "Váºy Khâu tổng ngà i thì sao?"
"Ta Ä‘i bên nà y!" Khâu Diệc Bạch nói, lại chỉ vá» hÆ°á»›ng má»™t lối nhá» rõ rà ng cà ng gáºp ghá»nh chung quanh cÅ©ng có không Ãt cá» dại.
Tình nguyện lủi và o bụi cỠcũng không chịu đi chung với nà ng.
Khâu tổng ngÆ°Æ¡i có cần ngạo kiá»u nhÆ° váºy hay không!
Thẩm Ninh Hinh dở khóc dở cÆ°á»i, cùng nà ng liếc nhau lại sợ chá»c ngÆ°á»i nà y hoà n toà n xu lông lên, cuối cùng chỉ có thể gáºt gáºt đầu đồng ý.
Äang muốn Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c.
Vừa mới nhấc chân lên, lại thấy Khâu Diệc Bạch mở miệng ngăn cản nà ng một chút.
Nà ng vá»™i và ng há»i: "Là m sao váºy Khâu tổng?"
"Cái nà y cho ngÆ°Æ¡i!" Khâu Diệc Bạch ứng câu, từ trong túi lấy ra chìa khóa xe cúi đầu mân mê má»™t tráºn, cuối cùng dỡ xuống thứ gì đó ném và o trong tay nà ng.
Thẩm Ninh Hinh cúi đầu nhìn, phát hiện là một tiểu đèn pin có thể phát sáng.
Nguyên lai Khâu tổng của chúng ta còn có loại đồ chơi nà y.
Nà ng có Ä‘iểm muốn cÆ°á»i, nhÆ°ng thá»±c mau ý thức được Khâu Diệc Bạch Ä‘á»™t nhiên cho nà ng thứ nà y, rất có khả năng là lo lắng nà ng sẽ sợ tối.
Không khá»i ấm áp trong lòng, Ä‘ang muốn mở miệng cảm tạ.
Còn chÆ°a kịp nói gì, đã thấy Khâu Diệc Bạch lủi và o bụi cá» Ä‘i rồi, chỉ chừa lại cho nà ng má»™t bóng dáng quyết tuyệt cùng và i mảnh lá không cẩn tháºn chạm phải rá»›t xuống.
Thẩm Ninh Hinh: "......"
Con Ä‘Æ°á»ng kia nhìn qua rất khó Ä‘i.
Thẩm Ninh Hinh lo lắng nà ng xảy ra chuyện, liá»n cố tình thả cháºm bÆ°á»›c chân, vừa Ä‘i vừa suy nghÄ© phải đợi chá» nà ng.
- --------------------------------------------------------------------------
Gần đây KhÆ°Æ¡ng Duyệt vá»™i và ng luyến ái, Mạnh Dao vá»™i và ng cùng Lý San hòa hảo, số lần mấy ngÆ°á»i các nà ng và o nhóm tán gẫu cÅ©ng Ãt Ä‘i.
Thẩm Ninh Hinh lướt lướt nhìn tin tức một chút, một lát sau lại click mở Weibo.
Vốn định nhìn xem tiểu khóc bao có phát Ä‘á»™ng thái gì má»›i không để giết thá»i gian, không nghÄ© tá»›i vừa mở ra lại ngạc nhiên phát hiện nà ng ấy đã phát Ä‘á»™ng thái má»›i.
Thá»i gian là vừa má»›i viết, Khâu Diệc Bạch chân trÆ°á»›c vừa viết, nà ng chân sau liá»n và o xem ——
Thẩm Ninh Hinh không chỉ thừa nháºn chÃnh mình là tiểu cẩu, còn hôn ta cắn ta lấy tiá»n vÅ© nhục ta! VÅ© nhục xong rồi còn cÆ°á»i ngây ngô! NgÆ°á»i nà y Ä‘iên rồi!
Ai vũ nhục ngươi.
Thẩm Ninh Hinh thấy thế không khá»i bất đắc dÄ©, rõ rà ng chÃnh ngÆ°Æ¡i nói muốn trừ tiá»n.
Còn bẻ cong sá»± tháºt nói nà ng Ä‘iên rồi, ta thấy ngÆ°Æ¡i......
Nghĩ còn chưa nghĩ xong, lại thấy có thêm một cái mới, liếc mắt nhìn một dãy chữ a a a a a!
Chỉ có bốn chữ cuối cùng là bất đồng ——
Ta cũng điên rồi QAQ.
Vừa ủy khuất lại vừa hỗn độn.
Là m Thẩm Ninh Hinh không khá»i gợi lên khóe miệng.
Xem ra...... Hai cái hôn nà y không phải không có tác dụng a.
Ãt nhất cÅ©ng là m tiểu khóc bao bắt đầu để ý đến nà ng.
Ước chừng mÆ°á»i phút sau, hai ngÆ°á»i cùng trở vá» khách sạn.
Khâu Diệc Bạch rõ rà ng là xấu hổ không chịu được, cầm tiểu chăn má»ng vá»™i và ng chui và o phòng, qua má»™t lúc lâu sau cÅ©ng không có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì nữa.
Hiện tại thá»i gian đã rất khuya rồi, nghÄ© ngà y mai còn có công tác, Thẩm Ninh Hinh cÅ©ng không trì hoãn nữa, vá»™i và ng và o trong phòng tắm giặt sạch sẽ chuẩn bị Ä‘i ngủ.
Một đêm thực mau qua đi.
Ngà y hôm sau hà nh trình hoà n toà n kÃn mÃt, thứ nhất là cùng há»™ khách tối hôm qua gặp mặt định ra má»™t Ãt Ä‘iá»u kiện, thứ hai là còn phải Ä‘i bái phá»ng má»™t vị há»™ khách ở phụ cáºn, củng cố quan hệ hợp tác giữa hai bên.
Dù sao trên phÆ°Æ¡ng diện là m ăn sinh hay cuá»™c sống thì cảm tình Ä‘á»u rất quan trá»ng.
Sáng sá»›m Thẩm Ninh Hinh liá»n là m tốt chuẩn bị, lại cầm phiếu mà khách sạn đã Ä‘Æ°a cho mình xuống lầu ăn cÆ¡m sáng, sau đó liá»n phát tin nhắn và o trong nhóm công tác muốn há»™i hợp.
Ai ngá» Khâu Diệc Bạch Ä‘á»™t nhiên lại thay đổi, nói công ty bên kia có rất nhiá»u văn kiện muốn xá» lý, nhá» nà ng lÆ°u lại há»— trợ, hôm nay không trở vá».
à tứ là gì còn không rõ rà ng sao.
Äây là đang trốn nà ng nha!
Thẩm Ninh Hinh bất đắc dÄ©, vốn định cá»± tuyệt, nhÆ°ng lại sợ nà ng nói là sá»± tháºt, cuối cùng chỉ có thể đồng ý, xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c nhanh lên lầu.
Má»›i vừa Ä‘i lên, lại phát hiện cá»a phòng của Khâu Diệc Bạch Ä‘ang khép há», hẳn là đang đợi nà ng.
Vì thế trá»±c tiếp nhẹ nhà ng gõ và i cái rồi đẩy cá»a Ä‘i và o, sau đó nghe được má»™t tráºn mùi vị bạc hà đặc biệt rõ rà ng.
Thẩm Ninh Hinh đầu tiên là sá»ng sốt, lúc sau thá»±c mau hiểu được, chắc chắn tối hôm qua sau khi trở vá» ngÆ°á»i nà y bị muá»—i cắn đến lợi hại, bất đắc dÄ© má»›i phải bôi má»™t đống các loại tinh dầu để nhanh chónh tiêu bá»›t Ä‘i dấu muá»—i đốt.
Rốt cuá»™c là cắn nhiá»u bao nhiêu hÆ°Æ¡ng vị má»›i có thể nặng nhÆ° váºy.
Thẩm Ninh Hinh không khá»i có Ä‘iểm muốn cÆ°á»i, nhÆ°ng vừa thấy ngÆ°á»i ná» cố tình nghiêm trang ngồi ở trên giÆ°á»ng, không khá»i ho nhẹ má»™t tiếng thu liá»…m ý cÆ°á»i.
"Khâu tổng." Nà ng Ä‘i và o đứng trÆ°á»›c mặt Khâu Diệc Bạch, "Ngà i Ä‘em văn kiện muốn xá» lý kiện Ä‘á»u chuyển qua cho ta Ä‘i."
Nói rõ rà ng còn thá»±c đứng đắn, chÃnh là ngữ khà lá»… phép của cấp dÆ°á»›i khi nói chuyện cùng vá»›i cấp trên.
NhÆ°ng không nghÄ© tá»›i Khâu Diệc Bạch lại sinh ra phản xạ có Ä‘iá»u kiện, vừa thấy nà ng đến liá»n không tá»± giác bắt đầu thẹn thùng.
"Ân." Nà ng ứng thanh, cố tình Ä‘i vòng qua má»™t bên Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» phÃa Thẩm Ninh Hinh, tầm mắt cÅ©ng quáºt cÆ°á»ng không dừng lại ở trên mặt nà ng dù chỉ má»™t giây, "Chuyển cho ngÆ°Æ¡i tÆ°Æ¡ng đối Ä‘á»u cần gấp, cần thiết phải hoà n thà nh trong hôm nay, trÆ°á»›c buổi chiá»u phải giao cho ta."
"Äược." Thẩm Ninh Hinh gáºt gáºt đầu, Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c nghiêm túc nhìn nà ng phát văn kiện.
Sau má»™t lúc lâu, dùng dÆ° quang liếc nhìn, Ä‘á»™t nhiên phát hiện trên cằm nà ng có má»™t bá»c nhá» hồng hồng.
(Muỗi cắn sưng lên thà nh mấy cục hồng hồng, chắc ai cũng biết rồi ha)
Phá»ng chừng là bị cắn rất nhiá»u, đã qua má»™t đêm còn chÆ°a xẹp xuống.
Gần sát và o một chút còn có thể nghe thấy hương vị bạc hà nhà n nhạt.
Thẩm Ninh Hinh tâm niệm khẽ nhúc nhÃch, cÅ©ng không biết nghÄ© thế nà o, theo bản năng nâng tay lên, nắm lấy cằm của Khâu Diệc Bạch, dùng móng tay ở trên là n da của nà ng khắc má»™t chữ tháºp nho nhá».
(Cái trò khắc dấu lên vết muá»—i đốt chắc ai cÅ©ng là m ha:))) NhÆ°ng mà Hinh Hinh chÆ¡i trò gì mất nết váºy, mặt ngÆ°á»i ta đó)
Má»™t Ä‘á»™ng tác nhá» bé nhÆ° váºy, lại là m Khâu Diệc Bạch sợ tá»›i mức thiếu chút nữa nhảy dá»±ng lên.
Phá»ng chừng là tưởng Thẩm Ninh Hinh ban ngà y ban mặt muốn cắn nà ng, đáy mắt tức khắc mang theo má»™t mảnh khẩn trÆ°Æ¡ng.
Sau khi phát hiện Thẩm Ninh Hinh kỳ tháºt không ý tứ đó lại cảm thấy xấu hổ, ngÆ°á»i ta vừa má»›i buông lá»ng liá»n vá»™i và ng mở miệng hung ba ba Ä‘uổi ngÆ°á»i.
"Hảo hảo hảo." Thẩm Ninh Hinh thấy nà ng vá»™i nhÆ° váºy, liá»n chạy nhanh xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
CÅ©ng không suy nghÄ© gì nhiá»u, trở lại phòng liá»n bắt đầu công tác, cÆ¡m trÆ°a trá»±c tiếp đặt cÆ¡m há»™p.
Cứ nhÆ° váºy vá»™i và ng đến qua giá» buổi chiá»u má»™t chút, cuối cùng cÅ©ng xá» lý xong.
Nà ng thở phà o má»™t hÆ¡i, Ä‘á»™ng Ä‘á»™ng ngón tay chia những văn kiện đó cho Khâu Diệc Bạch, sau đó liá»n ngã ngÆ°á»i vá» phÃa sau nằm dá»±a trên gối đầu chuẩn bị nghỉ ngÆ¡i.
Cùng lúc đó còn thuáºn tiện mở Weibo ra, nghÄ© Khâu Diệc Bạch phá»ng chừng sẽ ghi thù việc muá»—i cắn.
Ai ngá»i vừa mở ra, kết quả là không thấy được thứ mình muốn thấy, mà lại thấy được má»™t đống phổ cáºp khoa há»c loạn thất bát tao gì đó không rõ nguyên do.
ChÃnh là vừa má»›i phát không lâu, có lẽ là ăn xong cÆ¡m ở trong xe nghỉ ngÆ¡i nhà n rá»—i không có chuyện gì là m.
Thẩm Ninh Hinh nhìn từ dÆ°á»›i lên trên, thấy ngÆ°á»i nà y không biết từ lúc nà o lại copy paste má»™t đống đáp án, phá»ng chừng là muốn lÆ°u trữ lại để tham khảo.
〠Cấp dưới thổ lộ với cấp trên là tình huống như thế nà o? 】
〠Bằng hữu thổ lộ với bằng hữu là tình huống như thế nà o? 】
〠Nữ nhân thổ lộ với nữ nhân là tình huống như thế nà o? 】
Má»™t đống lá»›n loạn thất bát tao, cÅ©ng không biết là tra từ đâu, đã váºy má»—i trÆ°á»ng hợp Ä‘á»u có đáp án.
Chẳng qua những đáp án đó rõ rà ng cÅ©ng chỉ là chút canh gà tâm linh mà thôi, các loại giải thÃch chồng chất ở bên nhau, kỳ tháºt không có tác dụng gì.
Xem đến cuối cùng Thẩm Ninh Hinh cũng phát ngốc, tay vẫn không ngừng vẫn kéo lên trên, sau đó đột nhiên phát hiện có một trạng thái Khâu Diệc Bạch chỉ phát một chữ: Dựa!
(Tìm không thấy nghĩa của từ Dựa, tỷ muội nà o biết chỉ với nha)
Vừa nhìn thấy chÃnh mình liá»n vòng Ä‘i và o.
Thẩm Ninh Hinh không nhịn được cÆ°á»i lên tiếng, má»™t hồi lâu má»›i hòa hoãn lại tiếp tục hÆ°á»›ng lên trên.
Ngay sau đó liá»n thấy được má»™t trạng thái Weibo có tên nà ng ——
Thẩm Ninh Hinh hôn ta cắn ta, còn thổ lá»™ vá»›i ta, nói cái gì má»—i má»™t câu Ä‘á»u là sá»± tháºt, ta có thể tin tưởng nà ng á»· lại nà ng sao......
Rốt cuá»™c là thiệt hay giả? Nà ng tháºt sá»± thÃch, ta sao......
PhÃa sau chữ thÃch còn bá» thêm má»™t dấu ngắt, bá»™ dạng giống nhÆ° phi thÆ°á»ng do dá»±.
Ngay cả thông qua chữ cái để biểu đạt tình cảm cÅ©ng váºy, mang theo bất an cùng thăm dò, mạc danh có má»™t loại ý vị vô cùng đáng thÆ°Æ¡ng.
Thẩm Ninh Hinh nhìn thấy không khá»i trầm mặc.
Tay hÆ°á»›ng lên trên lÆ°á»›t lÆ°á»›i, vốn định bá» qua cái Weibo kia, nhÆ°ng má»™t lúc lâu sau vẫn là để ý, vì thế liá»n theo bản năng lui trở vá».
Nhìn hai câu nói nà y mà dÆ°á»›i đáy lòng giãy giụa tháºt lâu, cuối cùng hạ quyết tâm thở sâu ấn và o phần bình luáºn.
Hết sức chăm chú, nghiêm túc ở dÆ°á»›i Weibo kia trả lá»i mấy chữ ——
Äúng váºy, nà ng khẳng định là thiệt tình thÃch ngÆ°Æ¡i.
Tin tưởng nà ng đi.