- Trang chủ
- Tiểu Thái Giám Của Yêu Háºu
- ChÆ°Æ¡ng 1
Tác giả:
Âm thanh "cá»™c cá»™c" trên cánh cá»a sá»›m bị mối ăn mòn cứ thế bị Ä‘áºp gãy.
Há»· Bảo mở mắt nhìn LÆ°u ma bà bên ngoà i dáng vẻ lảo đảo xém ngã, giống nhÆ° con láºt Ä‘áºt trong há»™i là ng, nà ng cảm thấy bá»™ dạng nà y tháºt buồn cÆ°á»i, nhÆ°ng mà hiện tại lại cÆ°á»i không nổi, khóe miệng nặng ná»n xệ xuống, trong lòng nghÄ© đến "tẩu tá» tốt" Ä‘em nà ng bán cho nhà già u là m tiểu thiếp.
DÆ°á»›i cái nhìn của Há»· Bảo, và o thá»i xÆ°a những thứ mai mối nà y không có gì lạ, vì mÆ°u cầu chút lợi lá»™c, Ä‘em ngÆ°á»i xÃch và o trong giÆ°á»ng sưởi, chỉ trách mệnh nà ng không tốt, xuyên qua đúng lúc cha mẹ không còn, chỉ có thể háºn không thể dùng tiá»n khảm và o mắt huynh tẩu tiện nghi.
Ca ca của nà ng là Tôn Nhị Cẩu là kẻ tham lam suốt ngà y lang thang khắp phố đánh bạc, LÆ°u Thị trá»i sinh tÃnh lÆ°á»i biếng, hai ngÆ°á»i xem nà ng nhÆ° trâu ngá»±a mà sai bảo, ngay hôm ná» Tôn Nhị Cẩu đổ lá»›n vá»›i ngÆ°á»i ta, mắt thấy nợ sắp tìm đến cá»a, hai ngÆ°á»i liá»n đánh chủ ý lên nà ng.
Há»· Bảo vừa xuyên qua đối vá»›i vẻ đẹp của nguyên chủ cÅ©ng có chút buồn thầm, các cô nÆ°Æ¡ng trong xã há»™i phong kiến không thể xoay ngÆ°á»i, dáng dấp quá đẹp cÅ©ng không phải chuyện tốt gì. Nhất là nà ng còn có má»™t cặp huynh tẩu xấu xa nhÆ° váºy, nhìn qua cÅ©ng biết là muốn sá»›m Ä‘em nà ng Ä‘i gán nợ đây mà ?
Bà mai chạy đến cá»a đếm không hết, những ngÆ°á»i trÆ°á»›c đó Ä‘á»u bị Há»· Bảo Ä‘uổi ra ngoà i.
Tẩu tá» LÆ°u Thị của Há»· Bảo cÆ°á»i tiến lên đỡ lấy LÆ°u ma bà , miệng nói: "Tam cô đến sá»›m."
LÆ°u ma bà vừa đứng vững sau đó oán ná»™ cúi đầu nhìn cánh cá»a vỡ vụn, mang theo chút khinh bỉ nói: "Thu được sinh lế rồi thì ngÆ°Æ¡i Ä‘em cái gian nhà nát nà y sá»a lại Ä‘i." nói xong Ä‘i và o trong phòng má» tối.
Trong phòng tối Há»· Bảo ngồi trên giÆ°á»ng sưởi vá xiêm y dÆ°á»›i ngá»n đèn đốt, đầu cÅ©ng lÆ°á»i ngẩng, lúc vừa xuyên qua nà ng đối vá»›i LÆ°u Thị cÅ©ng rất cung kÃnh, tục ngữ nói nháºp gia phải tùy tục, không nói đến nữ nhân đầu thai ở xã há»™i nhÆ° váºy chỉ có thể chịu số pháºn, không thể đối nghịch vá»›i thế giá»›i? cho nên vì là m việc nà ng cÅ©ng không sao, ngược lại sá»± tình cÅ©ng khó khăn hÆ¡n, nhÆ°ng Tôn Nhị Cẩu vì chút tiá»n liá»n hủy cả Ä‘á»i nà ng, cái nà y không thể trách nà ng trở mặt được.
"Thu sÃnh cái gì? thế đạo nà y bán ngÆ°á»i cÅ©ng không gặp trÆ°á»›c sao?" Há»· Bảo buông kim may cái sá»t, ngồi thẳng nhìn LÆ°u Thị.
LÆ°u Thị há miệng muốn mắng, nhÆ°ng nhá»› lá»i ma ma dặn, nếu tiểu cô tá» có thể là m đại lão gia vui, sau nà y còn có thể yêu cầu nhiá»u thứ, liá»n nhịn lại mặt dà y nặn ra nụ cÆ°á»i khó coi: "hà i tá» nhÆ° ngÆ°á»i nói báºy gì váºy? tẩu tá» cá»±c khổ tìm cách để ngÆ°Æ¡i được gả và o nhà già u, ngược lại ngÆ°Æ¡i lại coi nhÆ° bán mình? tẩu tá» khuyên ngÆ°Æ¡i không nên cố chấp, nha đầu trẻ tuổi xinh đẹp còn nhiá»u, trấn trên ngÆ°á»i ta có chút của cải đôi bên cùng tốt, ngÆ°Æ¡i có gì mà lại không vui?"
LÆ°u Thị không thấy Há»· Bảo không nói gì, dụ dá»— không được liá»n than thở: "hắn là ca ca ngÆ°Æ¡i, ngÆ°á»i ta đến cá»a sắp Ä‘em hắn Ä‘i đánh ngÆ°Æ¡i tốt xấu gì cÅ©ng không thấy Ä‘au lòng sao?"
Äau lòng? Há»· Bảo háºn không thể đánh chết hai ngÆ°á»i Tôn Nhị Cẩu, nà ng lạnh lùng nhìn LÆ°u Thị nÆ°á»›c miếng văng tung tóe, tá»±a nhÆ° xem cuá»™c vui nghe xem nữ nhân nà y còn muốn nói gì.
"Äánh ca ca ngÆ°Æ¡i chỉ là phụ, đến lúc đó chúng ta trả không nổi tiá»n, thì đám kia sẽ bắt ngÆ°Æ¡i bán và o Phong Nguyệt trong ngõ.... cháºc cháºc." LÆ°u Thị ý vị thâm trÆ°á»ng nhìn Há»· Bảo: "đến khi đó ngÆ°Æ¡i muốn là m di thái thái cÅ©ng không ai cho, chỉ thể ở đó bán da thịt kiếm tiá»n..." LÆ°u Thị cảm thấy lá»i nà y quá nặng sợ Há»· Bảo buồn, nhìn thấy Há»· Bảo giáºn tÃm mặt liá»n ngoan ngoãn ngáºm miệng lại.
Há»· Bảo không sợ đòi nợ đến cá»a tìm, là m trâu ngá»±a không công bị ngÆ°á»i khác mắng má» thá»i gian qua nà ng cÅ©ng chịu đủ rồi, nà ng cÅ©ng đã há»i kỹ má»™t nhà già u Ä‘ang chiêu nha hoà n ở kinh thà nh, bản thân cÅ©ng đã dá»± tÃnh góp đủ rồi tÃnh mua má»™t cá»a hà ng nhá», dù sao ở đây sá»›m muá»™n gì cÅ©ng bị ngÆ°á»i nhà ép bán.
LÆ°u Thị đến cả lá»i nói kiếm tiá»n bằng da thịt cÅ©ng nói ra bằng được, Há»· Bảo miệng cÅ©ng không lÆ°u tình: "nếu thiếu tiá»n thì đại tẩu Ä‘em thân ra dá»n cá»a gầm Ä‘i a, cha mẹ để lại đồ cÆ°á»›i cho ta cÅ©ng bị các ngÆ°Æ¡i bán sạch không nói, còn nghÄ© muốn bán ta đổi tiá»n? ta khuyên nên sá»›m chết tâm Ä‘i, nếu còn ép ta thì ta sẽ chết, chết rồi nhân tiện kéo theo ca tẩu cùng nhau là m bạn đến Ä‘Æ°á»ng hoà ng tuyá»n, là m ngÆ°á»i má»™t nhà , nhất tá» trá»n vẹn."
Nà ng cÅ©ng đã thu lá»±c rồi, tháºt muốn mắng ngÆ°á»i nhÆ°ng vẫn không thể xuất ra hết bản lÄ©nh, nà ng sợ mắng chết LÆ°u Thị, nói xong Há»· Bảo cà ng thấy Ä‘au lòng hÆ¡n, lại xông lên má»™t tráºn ủy khuất, nà ng nhá»› đến cuá»™c sống ngà n năm sau, nhá»› gia đình cùng thá»i gian nhà n nhã, má»›i xem hai táºp phim còn chÆ°a có kết thúc, đáng tiếc nà ng còn chÆ°a biết hung thủ là ai.
Ma ma vì lá»… váºt khuyên bảo không để hai ngÆ°á»i tách ra nói: "cô tẩu hà tất tổn thÆ°Æ¡ng hòa khà là m gì? nhị Ä‘iệt nữ nhân là ngÆ°Æ¡i, chuyện cÆ°á»›i gả Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải để Há»· Bảo nha đầu kia tình nguyện." bà ta nghÄ© cách là m sao nói tốt vá» viên đại lão gia già u có cỡ nà o, tiểu môn tiểu há»™ nhÆ° Há»· Bảo nghe xong không thể không Ä‘á»™ng tâm. Loại khuê nữ tỳ khà nà y phải biết vuốt lông gỡ lông, ma ma là m mối hÆ¡n chục năm, đối vá»›i việc nà y rất có kinh nghiệm.
Ma ma mai mối đến bên giÆ°á»ng cÆ°á»i cÆ°á»i ngồi cạnh Há»· Bảo, nÆ°Æ¡ng bá»™ mặt diêm dúa quan sát khuôn mặt Há»· Bảo tỉ mỉ.
"Thá»±c sá»± là dáng dấp tốt, quả thá»±c... quả thá»±c..." ma ma mai mối không biết chữ, lúc là m mai thấy tÆ°á»›ng mạo cô nÆ°Æ¡ng nà o tốt cÅ©ng liá»n há»c khen theo nhÆ° váºy, lá»i nói lặp lại nhiá»u Ä‘a phần cÅ©ng không tháºt tâm, cảm thấy cô nÆ°Æ¡ng nhà nà o đẹp thì ma ma liá»n khen. Nhìn tình cảnh ngôi nhà nà y cùng đồ đạc trong nhà cÅ©ng không dám nói báºy, chỉ có thể nói tốt là cô nÆ°Æ¡ng gia có bao nhiêu ôn nhu, tiểu tá» hiếu thuáºn khá»e mạnh ra sao.
NhÆ°ng nha đầu Tôn gia là mỹ nhân khó có được, nhà nghèo lại nuôi nha đầu lá»›n so vá»›i thiên kim thế gia da còn trắng nõn tốt hÆ¡n, môi mÅ©i nhÆ° là há»a từ tiên tá», khiến ngÆ°á»i nhìn không dá»i mắt nổi.
"Tam cô là ngÆ°á»i má»™t nhà , cÅ©ng không nhÆ° bà mai khác chỉ hại ngÆ°á»i nói dối, viên lão gia nà y là do tam cô cầu xin dắt mối a, có được chuyện tốt nhÆ° váºy tam cô sao có thể chiếm tiện nghi mấy ngÆ°á»i ngoà i kia a? viên gia mở vải trang, trong huyện Ä‘á»u có cá»a hà ng vải, khó hÆ¡n là viên lão gia chỉ có 21 cái thê thiếp, chÃnh thất sau khi chết vẫn chÆ°a cÆ°á»›i kế thất, tuổi trẻ dáng ngÆ°á»i lại tốt, bụng không thua tiểu tá» máºp má»›i sinh, sau nà y phù chÃnh là nhất định, nghe tẩu tá» nói ngÆ°Æ¡i cái gì cÅ©ng Ä‘á»u tốt chỉ có chút tham ăn? ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không biết a viên lão gia ngà y thÆ°á»ng ăn rất nhiá»u, đồ ăn ngá»t biết chứ? đó cÅ©ng là đồ ăn vặt ngÆ°á»i nhà há» Viên má»—i ngà y."
Há»· Bảo trắng mắt nhìn trá»i cao, nà ng tham ăn cÅ©ng không thể vì chút đồ ăn mà bán thân, đừng nói đến há» Viên kia đã có 21 phòng di thái, riêng tuổi tác cÅ©ng đủ là m gia gia nà ng rồi, Há»· Bảo Ä‘á»™t nhiên đứng dáºy, chỉ và o bà mai nói: "cút!"
LÆ°u Thị bị mắng không dám nói, thấy Há»· Bảo thái Ä‘á»™ vá»›i Tam cô lÆ°u bà nhÆ° váºy cảm thấy Há»· Bảo là m mất mặt, lòng dạ không nhịn nổi muốn nhà o lên đánh nhau vá»›i Há»· Bảo.
Vẫn là LÆ°u ma bà tá» nhịn, vá»™i kéo LÆ°u Thị ra cá»a thấp giá»ng nói: "ngÆ°Æ¡i cà o nát mặt nà ng rồi ai cần nữa? nghe ta, trÆ°á»›c nhịn má»™t chút ổn định nha đầu quê mùa nà y, chá» cùng Viên gia định thá»i gian Ä‘em ngÆ°á»i thuốc mê rồi Ä‘Æ°a qua là xong. NgÆ°Æ¡i tÃnh thanh thá»±c chá» nà ng gáºt đầu sao? chuyện nà y không thể để má»™t cái tiểu phiến tá» nhÆ° nà ng định Ä‘oạt."
***
Hạ liá»…u đã là lúc hoà n hôn, Lục Phúc cúi thấp đầu vá»™i và ng ra khá»i TÆ° Uyển Cục, khà trá»i mùa thu mát mẻ, hắn mang má»™t đầu đầy mồ hôi, mÅ© cÅ©ng bị mồ hôi là m Æ°á»›t, dán chặt đầu khiến ngÆ°á»i khó chịu.
Xuất cung, má»™t chiếc xe ngá»±a dừng trÆ°á»›c mặt hắn, xa phu ân cần nhô đầu ra cÆ°á»i nói: "vị gia nà y, ngà i muốn Ä‘i đâu a?"
Lục Phúc quay đầu nhìn vá» hÆ°á»›ng Ti Lá»… Giám, Ä‘á»™t nhiên có chút lo lắng, bÆ°á»›c nà y nếu Ä‘i tốt thì sẽ có tiá»n đồ, nếu Ä‘i nhầm thì mạng cÅ©ng không giữ được.
Nhìn dáng vẻ vị công công nà y không ổn, xa phu giÆ¡ roi thúc ngá»±a Ä‘i chá»— khác chà o khách, Ä‘i không bao xa thì vị thái giám ở phÃa sau lại gá»i hắn ngừng lại.
"Äi hẻm TÆ°á»ng Khánh." Lục Phúc ngồi và o xe ngá»±a, giÆ¡ tay áo lau mồ hôi trên mặt.
Hắn không có Ä‘Æ°á»ng lui, hắn tiến cung hÆ¡n chục năm rồi, mắt thấy sắp đến 30 nhÆ°ng vẫn phải ở TÆ° Uyển Cục là m má»™t cái tiểu sai vặt cho quan lá»›n. Hắn không có dã tâm đại phú đại quý, thầm nghÄ© dà nh chút bạc sau nà y già liá»n xuất cung cÅ©ng không đến mức quá thê lÆ°Æ¡ng. Nói đến thì TÆ° Uyển Cục phụ trách mua rau củ, cÅ©ng không phải đám nha môn có máºp béo mà không có nÆ°á»›c, nói vá» Ä‘iá»m nà y nhìn ngÆ°á»i hắn cÅ©ng không thấy chá»— nà o béo? từ thái giám giữ ấn tÃn đến thiếu giám đến giám thừa... tầng tầng xuống đến căn bản không đến phiên những kẻ bá» dÆ°á»›i nhÆ° há».
Còn nhÆ° việc bÆ°ng dÆ°a và trái cây ngon cho chủ tá» các cung lệ, công việc béo bở nà y cà ng không đến lượt há», nếu gặp được nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng rá»™ng rãi thì tiá»n thưởng đồ thưởng có thể để tiểu cung nhân tiêu hÆ¡n ná»a năm.
Lục Phúc hÆ¡n chục năm không được thăng chức, ngược lại năng lá»±c hắn không tệ, thá»±c sá»± là không có Ä‘Æ°á»ng Ä‘i. Lão thái giám có tiếng Ä‘em hắn tiến cung không lâu sau thì phạm sai lầm lá»›n bị đánh chết, hắn may mắn không có liên lụy, nhÆ°ng cÅ©ng không có quan hệ khác, đừng thấy bá»n thái giám Ä‘á»u bị Ä‘oạn căn tá» tôn, nhÆ°ng quan trá»ng nhất vẫn là ngÆ°á»i thừa kế, cáy nà y cÅ©ng nhÆ° vất vả tạo chá»— trống rồi tìm ngÆ°á»i thừa kế váºy, ngÆ°Æ¡i nếu không có cá»a Ä‘i, sẽ bị tiểu ná»™i sá» là m cho chết luôn.
Phố nhá» tÆ°á»ng khách đảo mắt liá»n đến, Lục Phúc Ä‘Æ°a cho phu xe mấy phân tiá»n, dặn hắn quên chuyện hôm nay, đến trÆ°á»›c cá»a lâu ngau ngõ hẻm, kêu má»™t phần vịt quay cùng hai phần rượu, hắn đối vá»›i tiá»n bạc luôn keo kiệt, hôm nay coi nhÆ° phá lệ. Cẩn tháºn ăn xong má»›i đến nÆ¡i đại trạch sâu nhất trong hẻm nhá» - là nhà riêng của Äông Hán Hán Công Mạnh Äức.
"Phiá»n nhị vị thông báo má»™t tiếng, Lục Phúc ở TÆ° Uyển Cục cầu kiến Hán Công." Lục Phúc nhìn thủ vệ cong ngÆ°á»i nói.
Thủ vệ nhìn trang phục của hắn cùng biết được phẩm cấp, không nhìn đến hắn, âm dÆ°Æ¡ng quái khà nói: "chuyện gì mà lại gá»i ngÆ°á»i TÆ° Uyển Cục các ngÆ°Æ¡i lại đây, Hán Công nháºt lý vạn ky (nhiá»u công việc), lẽ nà o còn phải tá»± mình gặp miêu cẩu tá»± tìm đến cá»a từng cái sao?"
Lá»i nà y nếu đặt trên ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng nhất định cảm thấy trên mặt sẽ không nhịn được, nam nhân tiến cung là m thái giám cÅ©ng đã không còn mặt mÅ©i rồi, lại nghe những lá»i khó nghe cÅ©ng quen rồi.
Lục Phúc cÆ°á»i, lấy chút tiá»n tÃch cóp trong tay áo ra Ä‘Æ°a cho thủ vệ nói: "chuyện quan trá»ng, không thể trá»… nãi."
Sắc mặt thủ vệ có chút Ä‘á»™ng, sợ bản thân là m lỡ chuyện của Hán Công, cÅ©ng sợ tiểu thái giám nà y vì việc nhá» là m phiá»n Hán Công liên lụy chÃnh mình bị phạt. Äang chần chá» nghÄ© có nên chuyển lá»i hay không, thì bên trong nhà có ngÆ°á»i Ä‘i ra, má»™t ngÆ°á»i công phục mà u nâu, nam nhân đầu nổi tiểu tiêm, nhìn dáng vẻ chừng 30 tuổi, Lục Phúc biết đó là Äông Hán Phiên Tá», vá»™i và ng hà nh lá»….
"Äi theo ta." nam nhân dẫn Ä‘Æ°á»ng phÃa trÆ°á»›c, Lục Phúc khom ngÆ°á»i run rẩy Ä‘i phÃa sau.
Lục Phúc hầu hạ trong cung chục năm, tuy không hưởng dụng nhiá»u thứ tốt, đại trạch lá»›n thấy qua không Ãt, nhÆ°ng Lục Phúc vẫn phải thán phục vá»›i bố thiết nhà riêng của Mạnh Công Công, đến cả vÆ°á»n hoa cÅ©ng lát đá Ä‘á»u là ngá»c thạch thưởng đẳng, mãi nhẵn nhÆ° kiếng.
"Ở đây chá» Ä‘i." ngÆ°á»i Äông xưởng nói Lục Phúc đứng đợi sau hà nh lang, sau má»™t lúc lại Ä‘Æ°a Lục Phúc Ä‘i thêm má»™t hồi lâu, Lục Phúc cÅ©ng sắp nhanh không nhá»› được Ä‘Æ°á»ng ra ngoà i rồi, ngÆ°á»i Äông xưởng rốt cuá»™c cÅ©ng Ä‘Æ°a hắn đến trÆ°á»›c má»™t cánh cá»a: "và o Ä‘i!"
Chốc lát không còn Ä‘Æ°á»ng lui, ngược lại không nhÆ° khi nãy bất an sợ trÆ°á»›c sau, Lục Phúc liếm môi khô Ä‘i và o trong gian nhà u ám.
Trong phòng có một cổ hương thơm lạ lùng, Lục Phúc không dám để ánh mắt nhìn loạn, quỷ trên mặt đất nói: "nô tà i Lục Phúc, ra mắt Hán Công."
"Nghe nói ngÆ°Æ¡i có việc, muốn táºn mặt hồi bẩm?" Mạnh Äức Lai há»i Lục Phúc cánh má»™t tấm bình phong.
"Công tá» Diêu Hiển nhà Tả Thiêm Äô Ngá»± Sá» Diêu đại nhân, sau khi tịnh thân chỉ chịu được ná»a nén hÆ°Æ¡ng thì không chịu được nữa..." Lục Phúc sợ đến ra má»™t thân mồ hôi, việc nà y vốn hắn không biết đến, hắn bất quá chỉ là má»™t cái tiểu ná»™i sá» trong TÆ° Uyển Cục, cách xa phòng tinh thân, đúng lúc hôm nay hắn đến phòng tịnh thân tặng đồ, gặp Diêu Hiển không ngừng chảy máu, chÆ°a đến ná»a nén hÆ°Æ¡ng liá»n tắt thở.
Ân oán giữa Diêu đại nhân cùng Hán Công Lục Phúc cÅ©ng biết đến, năm đó Diêu đại nhân phát hiện con trai Hán Công là Mạnh Quảng Thâm, tham ô quân lÆ°Æ¡ng, hại Mạnh Quảng Thâm và o ngục, khi đó Hán Công còn chÆ°a ngồi lên vị Hán Công, chỉ là má»™t cái Thiên Há»™ Äông Hán, bất quá thủ Ä‘oạn ác Ä‘á»™c vang danh bên ngoà i. Hình bá»™ đại ngục Äông xưởng không đến tay, trong ngục không ngÆ°á»i cân nhắc bị Äông xưởng tà n hại, cho nên Mạnh Quảng Thâm và o ngục không bao lâu liá»n chết trong ngục.
Thù nà y Hán Công vẫn ghi tạc trên ngÆ°á»i Tả Thiêm Äô Ngá»± Sá» - Diêu Hòa ChÃnh. Vì Manh Quảng Thâm là con trai duy nhất của hắn trÆ°á»›c khi và o cung, sau cÅ©ng nháºn thêm nhiá»u con nuôi nữa nhÆ°ng chung quy vẫn không phải huyết mạch của mình, Hán Công háºn Diêu đại nhân, sau khi đắc thế liá»n cho Diêu gia tá»™i lá»›n, hoà ng thượng nể tình Diêu gia mấy Ä‘á»i công trạng, hạ chỉ Ä‘em cả nhà Diêu gia sung quân đến Nam CÆ°Æ¡ng.
Kết quả nhÆ° váºy Mạnh Äức Lai không hà i lòng, cho nên sai ngÆ°á»i trá»™m bắt Diêu Hiển con trai duy nhất của Diêu gia trÆ°á»›c khi Diêu gia lên Ä‘Æ°á»ng. Hắn bắt Diêu Hiển tiến cung, má»™t là muốn Diêu gia Ä‘oạn tá» tuyệt tôn, báo thù cho con trai đã chết, hai là muốn giữ lại Diêu Hiểu trong cung vì còn có tác dụng lá»›n.
Mạnh Äức Lai sá»›m Ä‘oán được Diêu Hiển thân thể gầy yếu, gân cốt không chịu nổi ngoại lá»±c nhiá»u lần, hắn cÅ©ng không có ý để Diêu Hiển sống. NghÄ© má»i cách để Diêu Hiển phải chết, rồi tìm má»™t tên tiểu tá» khác cho tiến cung tiện việc.
"Chết dứt khoát nhÆ° váºy lại tiện nghi cho hắn." Mạnh Äức Lai âm thanh nhÆ° cÅ© âm trầm cổ quái, khoác má»™t tấm ngoại bà o từ sau bình phong Ä‘i ra, ngồi và o gian ghế bên ngoà i đối diện vá»›i Lục Phúc nói chuyện: "việc nà y ngÆ°Æ¡i là m sao mà biết được? ngÆ°Æ¡i nháºn ra Diêu Hiển?" hắn quyá»n thế ngáºp trá»i cÅ©ng không dám công khai Ä‘em Diêu Hiển tiến cung, tiểu thái giám nà y sao lại biết được Diêu Hiển tiến cung đã chết?
"Nô tà i qua ban sai, ngẫu nhiên gặp phải, nhắc đến cÅ©ng trùng hợp, năm đó hoà ng thượng thưởng đồ cho Diêu gia, trong rÆ°Æ¡ng có trái cây đông nam, nô tà i mang đồ đến thì có gặp qua Diêu công tá»." Lục Phúc Ä‘Æ°á»ng hoà ng nói.
Hắn cảm thấy cái váºn mệnh nà y cÅ©ng thá»±c quá mÆ¡ hồ, nhiá»u năm trÆ°á»›c ngẫu nhiên nhìn thấy Diêu công tá», cÅ©ng không ngá» thiếu niên có khuôn mặt thanh lệ trÆ°á»›c mắt đó lại trở thà nh trợ lá»±c cho hắn leo lên. Nếu hắn không mang đồ đến Diêu phủ, nếu Diêu công tá» không phải là mỹ công tá» khiến ngÆ°á»i nhìn thấy khó quên, nếu hôm nay không đến phòng tịnh thân tặng đồ... thì cho dù chuyện có phát sinh, hắn cÅ©ng có cÆ¡ há»™i tiếp cáºn Mạnh công công.
"Sao lại là ngÆ°Æ¡i đến nói? ngÆ°á»i của tịnh thân phòng đâu?"
"NgÆ°á»i tịnh thân phòng sợ tôi nên đã chạy mất, nô tà i không dám lá»™ ra, chá» xong rồi thì má»›i chạy đến đây báo cho Hán Công."
"NgÆ°Æ¡i cÅ©ng rất linh hoạt, không giống những kẻ không có tiá»n đồ kia." Mạnh Äức Lai biết tiểu thái giám kia có suy nghÄ© gì, chỉ há»i: "Diêu Hiển vẫn còn để phòng tịnh thân?"
"Nô tà i sợ ngÆ°á»i khác nhìn thấy, tá»± ý là m chủ, Ä‘em ngÆ°á»i chôn sau phòng viện." Lục Phúc dần bình tÄ©nh lại, tiá»…n đã rá»i dây cung, chá» hắn đại phú đại quý thì đã là con Ä‘Æ°á»ng chết, không thể Ä‘oán trÆ°á»›c được.
"À ~ có và i phần can đảm." Mạnh Äức Lai đứng dáºy nghÄ© ngợi đến trÆ°á»›c thÆ° án, lấy má»™t mảnh vải ném cho Lục Phúc quỳ dÆ°á»›i đất: "Dá»±a theo bức há»a Diêu Hiển tìm má»™t tiểu tá» có dung mạo cùng niên ká»· xấp xỉ hắn Ä‘o, đừng Ä‘á»™ng Ä‘ao, miá»…n gánh không được lại chết."
Mạnh Äức Lai cảm thấy tiểu thái giám nà y xuất hiện thá»±c sá»± hay, chuyện Äông Hán sau nà y cÅ©ng có thể dá»… dà ng tránh thoát được, sau nà y nếu hoà ng thượng có biết, cÅ©ng đổ lên cho tiểu thái giám Lục Phúc nà y hết. Äến khi đó chỉ cần nói tiểu thái giám nà y muốn nịnh bợ Äông Hán, to gan lá»›n máºt mắc việc nà y, ngược lại huyết hải thâm cừu giữa hắn và Diêu Hòa ChÃnh cả kinh thà nh nà y Ä‘á»u biết.
Còn tiếp nháºn Diêu Hiển nháºp cung, thiếu niên chỉ mÆ°á»i mấy tuổi, qua chút năm tháng dung mạo có thay đổi cÅ©ng có thể nói xuôi được. Hắn chỉ cần thân pháºn Diêu Hiển, còn ai khoác cái thân pháºn kia thì căn bản không quan trá»ng.
Không Ä‘á»™ng Ä‘ao? đây chẳng phải thái giám giả? Lục Phúc âm thầm lau mồ hôi, nhÆ°ng không dám nhiá»u chuyện, chỉ nói: "nô tà i tuân mệnh."
Lục Phúc lÄ©nh mệnh quỳ không nhúc nhÃch, chần chá» hai khắc liá»n lấy can đảm nói: "chỉ là nô tà i là má»™t cái tiểu trÆ°á»ng tùy lục phẩm, lại không có ngân lượng, chỉ sợ tìm ngÆ°á»i gian nan..."
"Lá gan không nhá»." Mạnh Äức Lại ngoà i miệng nói nhÆ° váºy, nhÆ°ng trong lòng đối vá»›i tiểu thái giám nà y cÅ©ng có phần thÃch. Lúc nà y chÃnh là lúc dùng ngÆ°á»i, đáng tiếc thái giám Ä‘a phần Ä‘á»u mai má»™t nhiá»u, có dã tâm không nhiá»u, có dã tâm có đảm sắc cà ng khó có được. "bạc sau khi ra cá»a tìm khố phòng lÄ©nh Ä‘i, còn phẩm tấn công việc.... quay vá» thà nh là m rồi thảo thưởng, là m há»ng việc thì đừng mong thăng quan phát tà i, bản thân sẽ kết thúc."
"Vâng." Lục Phúc thở phà o nhẹ nhõm, mặc kệ có thể thăng quan hay không, tốt xấu có thể giữ mạng là được, bạc cÅ©ng đến tay, nhÆ°ng hắn cÅ©ng gặp khó khăn, Hán Công chỉ cho hắn 3 ngà y, Ä‘i đâu tìm ngÆ°á»i giống Diêu Hiển đây? việc nà y không thể để lá»™, dám can đảm nói lá»™ ra ná»a chữ Äông Hán, phiên tá» láºp tức đến cá»a đòi mạng nhá» của hắn.
Lục Phúc nhặt bức há»a lên nhét và o ngá»±c, cong lÆ°ng lui xuống.
***
Nhìn thấy kỳ hạn ba ngà y chỉ còn má»™t ngà y, vẫn không tìm được ngÆ°á»i Lục Phúc hối háºn không thể tranh Ä‘oạt được vÅ©ng nÆ°á»›c đục nà y rồi. Thăng quan phát tà i không nói, còn phải ná»™p mạng. Trong lúc Lục Phúc tuyệt vá»ng Ä‘i đến chá»— chưởng sá»± TÆ° Uyển Cục xin nghỉ ná»a ngà y, đến tây viện tìm lão TÆ°Æ¡ng Hảo uống say mèm.
Uống có chút say, Lục Phúc lại nói chuyện khó nà y cho kỹ nữ TÆ°Æ¡ng Hảo nghe, nhÆ°ng hắn vẫn còn và i phần lý trÃ, chỉ nói muốn tìm má»™t vị công tá» trẻ tuổi nhÆ°ng không có cách, nhÆ°ng không nói là ngÆ°á»i ở đâu.
Vị kỹ nữ cÅ©ng có chút say, má»m nhÅ©n tá»±a lên vai Lục Phúc cÆ°á»i nói: "Lục gia ngà i thá»±c sá»± là hồ đồ, nói đến tìm ngÆ°á»i, cả kinh thà nh nà y phải tìm đến bà mai nÆ¡i đó có nhiá»u tÆ° lịch nhất, khắp hang cùng ngõ hẻm qua chục năm, nhà nà o môn nà o tìm đến cá»a ngÆ°á»i nà o vừa há»i liá»n biết."
Lục Phục chợt lên tinh thần, nhÆ°ng hắn chỉ là má»™t thái giám, không quen biết bà mối, chỉ có thể há»i lại TÆ°Æ¡ng Hảo: "ngÆ°Æ¡i có biết sao?"
Kỹ nữ chống đầu miá»…n cưỡng ngáp má»™t cái: "Ra khá»i Tây viện Ä‘i bên trái cây liá»…u có phố nhá» có má»™t cái lÆ°u ma bà tá», má»i chuyện mÆ°á»i dặm trong kinh thà nh bát hÆ°Æ¡ng Ä‘á»u biết có thể nói hết."
***
Há»· Bảo nhân lúc LÆ°u Thị ngủ say lén dá»n quần áo và o bao, đòi nợ lúc nà o cÅ©ng sẽ đến cá»a, nà ng sợ nhÆ° lá»i LÆ°u Thị nói Ä‘em nà ng Ä‘i gán nợ. Mấy nam qua nà ng lén góp chút bạc, không đến hai lượng, nhÆ°ng cÅ©ng đủ là m lá»™ phà thượng kinh tìm việc là m.
Ban đêm xuất hà nh quá nguy hiểm, hÆ¡n nữa nha môn cám Ä‘i lại ban đêm, sau canh hai vỠđêm thì không thể xuất môn, Há»· Bảo chỉ có thể chá» trá»i tản sáng thì nhẹ nhà ng ly khai.
Kết quả, trá»i chÆ°a sáng nà ng xuất môn thì há»—n đản ca ca nợ nần Tôn Nhị Cẩu đã trở vá», Há»· Bảo nghe phòng bếp có âm thanh ngÆ°á»i láºt nổi, chốc lát sau liá»n có âm thanh ghét bá» từ phòng bếp truyá»n đến: "lại bà nÆ°Æ¡ng, mau dáºy nấu cho lão tá» chén cháo." đây là đang gá»i LÆ°u Thị, Há»· Bảo Ä‘em bao quần áo giấu trong chan, tránh trong tiểu gian của mình bất an ngủ.
Tạm thá»i không Ä‘i được, Há»· Bảo nhắm mắt lại muốn ngủ, mà mắt lại nhảy dồn dáºp, hình nhÆ° sắp có chuyện không tốt sắp phát sinh.
Ngủ má»™t giấc hồi lâu, tỉnh dáºy Há»· Bảo phát hiện mình nằm trên má»™t cái giÆ°á»ng bố nhá» sạch sẽ, xung quanh không còn là cảnh cháºt hẹp ở Tôn gia, mà là cá»™t rÆ°á»ng chạm trổ kiểu cung thất. Tay chân nhÆ° bị ngÆ°á»i trói qua vừa được thả, mÆ¡ hồ có chút Ä‘au.
Lục Phúc vừa được thăng chức ngồi trên ghế trÆ°á»›c giÆ°á»ng, thổi thổi chén trà trong tay quệt quệt nắp trà , cÆ°á»i khẽ má»™t tiếng nói: "sau nà y yên tâm ở trong cung hầu hạ a, ta mua ngÆ°á»i tiến cung là thay ngÆ°á»i khác, tiểu bảo bối của ngÆ°Æ¡i vẫn còn, chuyện nà y vỡ lở thì chúng ta Ä‘á»u không xong, hiểu rồi chứ?" Lục Phúc thấy váºn may của mình đến rồi, tìm được ngÆ°á»i Hán Công cần không nói, mà ngÆ°á»i nhà Há»· Bảo nói tiểu tá» Tôn Há»· Bảo nhà há» Tôn nà y là má»™t kẻ tà n táºt, Lục Phúc nhìn qua lá»›p quần áo theo cách hằng ngà y, ngÆ°á»i nhà há» Tôn không nói giả. Cà ng không ngá» chÃnh là Tôn Há»· Bảo cùng công tá» nhà há» Diêu có bá» ngoà i giống hệt nhau, Ä‘á»u có phong thái thần tiên.
Há»· Bảo há to miệng nói không ra lá»i.... nà ng đây là , lại chuyển kiếp?
Lục Phúc nhìn Há»· Bảo ngốc lăng nhìn hắn, dáng vẻ có chút ngu si, lo lắng nói: "không lẽ do lÆ°u ma bà tá» thuốc ngÆ°Æ¡i mạnh quá, nên chÆ°a tỉnh ngủ?" Lục Phúc muốn tá»± tay sá» trán Há»· Bảo, Há»· Bạo nhÆ° bị Ä‘iện giáºt lùi vá» sau, tránh thoát tay Lục Phúc, liá»n bị vách giÆ°á»ng sau lÆ°ng cản lại.
"Không cần sợ." Lục Phúc vừa được thăng quan, tâm tình tốt cÅ©ng có kiên trì. "Ca tẩu ngÆ°Æ¡i bán ngÆ°Æ¡i 200 lượng và o cung, sau nà y ngÆ°Æ¡i gá»i là Diểu Há»·. Bất quá 12 thái giám 4 tÆ° 8 cục Ä‘á»u trúng Ä‘ao, chỉ có ngÆ°Æ¡i là không bị, tuy bản thân tà n táºt nhÆ°ng hạnh sá»± sau nà y cÅ©ng nên cẩn tháºn má»™t chút."
Hỷ Bảo miễn cưỡng nghe rõ, nà ng vẫn bị đôi cẩu phu thê kia bán, hơn nữa còn phải tiến cung là m thái giám!!!
Äôi cẩu phu thê kia phẫn nà ng thà nh nam trang, lừa ngÆ°á»i mua mắc bẫy, nhÆ°ng trong cung phát hiện là nữ nhất định sẽ chết a!!!! Há»· Bảo háºn mình nhân tá» nÆ°Æ¡ng tay, không xuống bếp nấu đồ dùng thuốc chuá»™t thuốc chết đôi cẩu nam nữ Tôn Nhị Cẩu.
"NgÆ°Æ¡i trÆ°á»›c cứ giả vá» nghỉ ngÆ¡i mấy ngà y, sau đó đến TÆ° Uyển Cục Ä‘Æ°a tin, thủ tục đã có ngÆ°á»i nháºp xong rồi." Lục Phục được thăng là m Ná»™i giám quan, hắn nghe xong Mạnh Äức Lai phân phố không được nháºn Diêu Há»· là m con nuổi, tiểu tá» nà y không có chá»— dá»±a cÅ©ng có bá»™ da giống Diêu Hiển, sau nà y không thể là m gì được, má»i ngÆ°á»i của Mạnh công công Ä‘á»u được tin không được thu Diêu Há»·, nhÆ°ng dáng vẻ hắn nhìn qua tuấn tú, con nuôi của Ti Lá»… giám chưởng ấn ÄÆ°Æ¡ng công công là Trịnh Äại Váºn là má»™t tên quá»· háo sắc, nhất định sẽ cắn câu.
Lục Phúc lúc nà y má»›i hiểu được Mạnh công công dùng hết công tÆ° mục Ä‘Ãch là cái gì.