- Trang chủ
- Thiếu Chủ!! Xin Äừng Ngược Tôi!!
- ChÆ°Æ¡ng 6: Äuổi Ä‘i hay giết Ä‘i ?
Tác giả:
Dạ VÅ© Ä‘ang lau cá»a kÃnh nối ra sân sau. Ãnh nắng của buổi trÆ°a và ng óng nhÆ° máºt ong, nhuá»™m cho khu vÆ°á»n tá»›i sáºm mà u, sức nóng của mặt trá»i công kÃch xuống là m cho cây cá» chẳng muốn tung ra sức sống. Tháºt sá»± đứng ở cá»a kÃnh vừa lau vừa nhìn ra, y cÅ©ng cảm thấy sợ cái nắng gay gắt nà y. Con ngÆ°á»i nà o dám ra Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™i trá»n khoảng trÆ°a lò nung Ä‘ang hiện hữu đây, thì quả thá»±c là má»™t thánh nhân. Ve sầu râm ran trong những tán cây, má»™t và i con thì không sao, nhÆ°ng chúng quá nhiá»u, là m cho không khà trở nên ngá»™t ngạt và có chút khó chịu. Äến cả ngÆ°á»i nhÆ° Lệ Thà nh còn phải dùng tá»›i thuốc Ä‘au đầu thì má»›i hứng được mấy " bản nhạc mùa hạ " của đám ve, thay vì luôn ẩn dáºt trong phòng mình hoặc chẳng bao giá» có mặt ở nhà lúc ban ngà y, hắn Ä‘i Ä‘i lại lại xung quanh nhà , hai thái dÆ°Æ¡ng dán gá»n ghẽ hai miếng cao giảm nhức đầu. Mặt không mấy thân thiện.
Huỳnh Sa sau má»™t đêm không biết ăn chÆ¡i ở đâu, lại mặt dà y trở vá» nhà nà y. NgÆ°á»i hầu đã bá»±c bá»™i vì nóng, nay nhìn thấy cái bản mặt hãm tà i kia lại cà ng thêm khó chịu. Cô ả nà y vừa nhìn thấy Lệ Thà nh đã ve vãn lui tá»›i, ôm ôm rồi rúc rúc cá» cá»,còn tÃnh dÆ°á»›n lên hôn hắn. Y nhÆ° rằng hắn đẩy ả ra, chân lông mà y nhÃu lại gần nhau, hắn thá» Æ¡ cất tiếng:
- NgÆ°á»i cô có mùi nhÆ° mấy bãi nôn váºy, tránh xa ra!
Nói xong hắn bÆ°á»›c vượt qua Huỳnh Sa. Ả vừa nghe lá»i chê kinh khủng ấy bèn đứng hình nhìn phÃa bóng lÆ°ng hắn. Tròn hai phút lại vá»™i chạy vá» hÆ°á»›ng phòng riêng, đóng sầm cá»a lại, Ä‘iá»u đó là m mấy hầu nữ Ä‘i qua được má»™t tráºn cÆ°á»i trong bụng.
- hừm hừm hÆ°m,... hứm hÆ°m hÆ°m hừm... ~~ - má»™t cô hầu gái bê cháºu đồ má»›i giặt ngâm nga giai Ä‘iệu trong há»ng, Ä‘i qua chá»— Dạ VÅ© Ä‘ang lau cá»a kÃnh - Vất vả cho cáºu rồi!
- Aha... chị cÅ©ng váºy - Dạ VÅ© quay ra nhìn xuống phÃa dÆ°á»›i đáp lại
- Cháºu đồ đó lá»›n nhÆ° váºy, hay để tôi giúp?
- Không có gì. Trông váºy thôi chứ nhẹ tênh. Tôi Ä‘i đây.
- Vâng...
Y tiếp tục lau lia, lấy tấm khắn chà sát nhẹ và o mặt kÃnh, lau tá»›i mức có thể soi được gÆ°Æ¡ng má»›i thôi. Khi cảm thấy thá»a mãn, y má»›i leo xuống và lụi cụi bê ghế trả vá» nhà kho. Phủi phủi tay và i cái, y lại tìm việc khác, áp và o mình. Cứ nhÆ° váºy quần quáºt má»™t buổi trÆ°a, y là m việc đã quen, dù nhiá»u cÅ©ng rất tá»± nhiên xá» lý, nhÆ°ng chỉ tại Dạ VÅ© luôn cảm thấy cÆ¡ thể mệt má»i hÆ¡n bình thÆ°á»ng.
- Cáºu Hắc ~~ - Huỳnh Sa ngá»t giá»ng tá»›i mức giả tạo.
Ả mặc đồ ngắn vải,ôm lấy cổ hắn, ve vãn xung quanh nÆ¡i Lệ Thà nh Ä‘ang ngồi uống nÆ°á»›c lạnh - Bà n trà ở vÆ°á»n nhà . Hắn không quan tâm đến cá thể kia cho lắm, coi nhÆ° không khÃ, ném nguyên rổ bÆ¡ và o mặt ả, tay cầm cốc nÆ°á»›c chanh đá Ä‘Æ°a lên miệng. Huỳnh Sa thấy hắn không để ý mình, láºp tức õng ẹo là m nÅ©ng:
- Ưm!!!... Hắc thiếu chủ!... sao anh không để ý em? Nhìn em đi mà ~~, em có đẹp không?
Hắn mệt má»i quay ra lÆ°á»›t mắt nhÆ° Ä‘iện xẹt, chÆ°a tròn 5 giây đã trả lá»i:
- Äẹp - Hắn bâng quÆ¡.
- Váºy.... nè.... thiếu chủ Hắc..~~ anh muốn "vui vẻ " má»™t chút không???
- Tá»± xá» Ä‘i. Không hứng - Hắn lại nâng cốc nÆ°á»›c lên, lắc lắc cho đá tan lạnh Ä‘á»u Ä‘á»u.
- ơ kìa anh..~~ ( hôn má)... một chút thôi.
- Cô đi cả đêm đã là có tội giỠlại còn muốn gần gũi tôi? Biến.
-.... - Huỳnh Sa giáºt mình, ngay láºp tức thả tay ra khá»i hắn.
Ả ngay láºp tức rá»i Ä‘i. Tuy ngông ngáo khi là tình nhân của Lệ Thà nh, nhÆ°ng ả cÅ©ng biết má»™t lệnh hắn nói ra chống lại là mất mạng. Huỳnh Sa tức giáºn, vừa Ä‘i vừa lầm bẩm chá»i thầm "tên thiếu gia chảnh chó ".
- A! - tiếng của Dạ Vũ.
Huỳnh Sa huých và o Dạ VÅ©, y giáºt mình ngã xuống. Äống khăn trên tay bay tung tóe.
- Xin... xin lá»—i cô Huỳnh... tôi không cố ý! - Y vá»™i cong ngÆ°á»i cúi xuống, hai chân vẫn còn quỳ trên đất.
- Mắt mà y có mù không thế hả? Aiss! Mà y cố tình đúng không!? Mà y cố ý là m huých tao phải không?? Mà y ghét tao chứ gì?
- Không! Cô Huỳnh,cô không thể nói nhÆ° váºy. Lối Ä‘Æ°á»ng hà nh lang nà y không phải cháºt hẹp, hà cá»› gì tôi phải là m váºy. HÆ¡n nữa, tôi không thÆ°á»ng xuyên tiếp xúc vá»›i cô, tại sao tôi phải ghét cô?
- Còn cãi!??
Bá»P!! - má»™t cái tát giáng xuống khuôn mặt đầy phiá»n muá»™n của Dạ VÅ©.
Y không kịp phản ứng. Hai con mắt mở to Ä‘á»ng lại hai con ngÆ°Æ¡i mà u tÃm ngá»c co rút. Má y ngay láºp tức sÆ°ng tấy lên, Ä‘á» nguyên má»™t khoảng.
- Äáng lắm. Äồ xấu xÃ, nghèo nà n lại còn có cái mùi hÆ°Æ¡ng khó chịu nữa! Mà y được mẹ mà y sinh trên bà n thá» hay sao váºy thằng hầu hèn hạ kia? Tao cá»±c kì ghét mùi hoa tỠđằng, váºy mà mà y lại mang cái hÆ¡i đó, tháºt đúng là khủng khiếp!
-.... - Y không nói gì, quỳ gối trên sà n, tay đưa lên che đi bên má sưng tấy.
- ( trừng mắt) ná»™i trong nay mai mà y sẽ là đứa tiếp theo bị Ä‘uổi việc! Tao có quyá»n là m việc đó!.
Dứt lá»i ả Ä‘á»ng đảnh Ä‘i vượt trÆ°á»›c. Dạ VÅ© im lặng nhặt lại những tấm khăn rồi đứng dáºy, thẫn thá» bÆ°á»›c Ä‘i. Y vừa Ä‘i vừa chằm chằm và o đống khăn trên tay mình, Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng chả thèm để mắt. Y thoạt nhìn nhÆ° kẻ mất hồn không hÆ¡n không kém.... vết sÆ°ng trên má không có dấu hiệu giảm bá»›t,xem ra lần nà y Huỳnh Sa bạo gan ra tay mạnh, ả vẫn nghÄ© rằng Hắc Lệ Thà nh vẫn ghét bá» y. NhÆ°ng suy cho cùng, chỉ vì y có ngoại hình không được đẹp, Æ°a nhìn giống Lệ Thà nh, hay tháºm chà là không thể dá»… nhìn nhÆ° những ngÆ°á»i thÆ°á»ng, nên cô ta má»›i ruồng rẫy kiếm chuyện đó thôi.
* Bữa trưa *
Lệ Thà nh bá» bữa không muốn ăn, lại chỉ má»—i Huỳnh Sa ngang nhiên chén nhÆ° có nạn đói. Ả Ä‘uổi hết ngÆ°á»i ra chá»— khác, lúc cần sai gà o mãi ngÆ°á»i ta má»›i nghe mà lui tá»›i, ả lại mắng má» tai không có mà ng nhÄ©.
Nguyên cả ngà y hôm ấy máu ai cÅ©ng muốn sôi tá»›i trà o ra ngoà i. May cho há» là Ãt nhất ban đêm, hỠđược yên. Không phải gặp mặt cái con yêu không ra yêu, ma không ra ma kia. Dạ VÅ© thì không. Quần quáºt cả ngà y mệt muốn tắc thở, chÆ°a kịp đặt lÆ°ng xuống đã bị Huỳnh Sa và mấy ngÆ°á»i lạ mặt vá»›i tÃnh khà thất thÆ°á»ng, ý định diệt ngÆ°á»i luôn thÆ°á»ng trá»±c. Sức khá»e không mấy khả quan của y không cho phép y chống cá»± nổi.
Ngay trong đêm, Dạ VÅ© bị đám ngÆ°á»i Ä‘Æ°a Ä‘i trong tÄ©nh lặng ma muá»™i khác thÆ°á»ng. Chỉ tá»± há»i Lệ Thà nh giá» Ä‘ang ở xó xỉnh nà o. Câu trả lá»i: Hắn Ä‘ang ở bar,có lẽ âm thanh du dÆ°Æ¡ng của nhạc cổ Ä‘iển là m hắn mê mẩn rồi.
Xe của Huỳnh Sa dừng lại ở một khu hoang vu, cách ly thà nh phố sa hoa. Ở đó có vực sâu.
Ả bÆ°á»›c xuống xe sau khi bá»n ngÆ°á»i lôi Dạ VÅ© Ä‘ang bị trói chặt cả thân thể, miệng cÅ©ng không thể nói. Chúng khiến cho hai đầu gối y khụy xuống nên đất đầy sá»i, Ä‘au Ä‘á»›n. Huỳnh Sa tháo khăn bịt mắt y ra, lấy tay ấn đầu y nhìn xuống dÆ°á»›i phÃa vá»±c thẳm. DÆ°á»›i đó tháºt sâu và tối.
- Dạ VÅ©, mà y nhá»› hai con ả hầu tao Ä‘uổi việc trÆ°á»›c đó chứ? Là đà n chị của mà y ấy - Ả chỉ tay xuống vá»±c,cÆ°á»i thá»a mãn - Tao không biết chúng nó có còn nguyên vẹn hay không nữa.
Dạ VÅ© vừa nghe đã hiểu, theo bản năng vùng vẫy, đôi mắt má»™t tia kinh ngạc. Chúng mang má»™t âm khà kì lạ là m ngÆ°á»i ta lạnh sống lÆ°ng. Y bị bịt miệng, không thể nói gì, nhÆ°ng nếu có thể nói thì không chỉ chá»i rủa đâu, mà còn kèm theo nhiá»u lá»i cảnh tỉnh.
- ( che mÅ©i lại) Tao không thể chịu Ä‘á»±ng thêm cái mùi hoa tỠđằng chết tiệt từ ngÆ°á»i mà y nữa! Cút xuống vá»›i hai con hầu kia Ä‘i! Lúc mà y chết không lâu sau đó cÅ©ng sẽ thà nh cái xác mục rữa thối nát. Bay đâu!
Vừa nghe lệnh, bá»n ngÆ°á»i kia bắt đầu là m việc. Chúng đè Dạ VÅ© xuống rồi nhét cÆ¡ thể của y và o má»™t cái bao xác rắn. Không lưỡng lá»±, thẳng tay ném xuống vá»±c thẳm.... Tháºm chà còn chả nghe được tiếng phát ra từ miệng y.
- ( cÆ°á»i khẩy)... Ä‘i. - Ả xoay ngÆ°á»i, đám thuá»™c hạ cÅ©ng bÆ°á»›c theo.
Dạ VÅ© đã xác định mình chết Ä‘au Ä‘á»›n. CÆ¡ thể không được tá»± do rÆ¡i trên khoảng không, nhÆ°ng tháºt lâu, y vẫn chÆ°a cảm thấy mình Ä‘ang gần vá»›i mặt đất.... nhÆ°ng y lại cảm thấy hai mà mắt nhÆ° muốn đánh nhau tá»›i nÆ¡i... phải rồi, nhắm mắt lại, thanh thản thôi.
Một đêm kết thúc.
* Ngà y hôm sau *
- Chết tiệt nhà cô! Cô đuổi Dạ Vũ đi!?
- Sao anh lại nổi nóng vá»›i em?? Anh cho em quyá»n Ä‘uổi ngÆ°á»i nà o em không Æ°a mà !?
- Tôi nói vá»›i cô rằng phải phát ngôn cho tôi má»™t tiếng trÆ°á»›c khi Ä‘uổi! Hai ngÆ°á»i trÆ°á»›c cô cÅ©ng nói vá»›i tôi, váºy tại sao lần nà y thì không!??
- Em nghĩ anh ghét thằng hầu xấu xà đó nên có nói hay không nói thì anh cũng không quan tâm...
- Mẹ kiếp! - Hắn chá»i thá», tay Ä‘áºp xuống bà n.
Huỳnh Sa nhìn vẻ mặt lẫn hà nh Ä‘á»™ng của hắn, không khá»i khiếp sợ, cả ngÆ°á»i run bần báºt, ép lÆ°ng và o tá»±a ghế.
- Dá»n đồ và biến Ä‘i, tôi không muốn thấy mặt cô nữa. Vác vali Ä‘i theo mấy thằng mà đêm đêm cô hay léng phéng mây mÆ°a ấy! - Hắn cầm ly nÆ°á»›c ném xuống ná»n nhà , nát tan ra từng mảnh... - Nên Ä‘i xa má»™t chút, nếu... má»™t khi tôi không tìm được Trần Dạ VÅ©, tôi sẽ tÃnh sổ vá»›i cô!.
Dứt lá»i hắn xoay ngÆ°á»i, hằm hằm Ä‘i ra hÆ°á»›ng ngoà i cá»a. Kêu ngÆ°á»i chuẩn bị hết thảy đồ mặc lẫn xe cá»™. Riêng Huỳnh Sa vẫn ngồi thẫn thỠở bà n, không hiểu phản ứng nhÆ° là sét xé trá»i của Lệ Thà nh. Mấy ngÆ°á»i hầu bèn Ä‘i tá»›i, công kÃch thêm:
- Xin lá»—i cô Huỳnh, cáºu chủ đã ra lệnh rồi, chúng tôi sẽ dá»n đồ cho cô, mong cô Ä‘i bình an a ~~
- tsss!! Chúng mà y xéo! Tao sẽ tá»± dá»n! Xéo hết Ä‘i!!
Mấy ngÆ°á»i hầu thầm cÆ°á»i trong bụng rồi lui ra sau. Haizzz, lâu lắm há» má»›i được khuây khá»a nhÆ° váºy.
* khoảng giữa trưa *
" Cáºu ta không sao chứ? "
" Chắc váºy, cáºu ta chỉ ngất thôi "
" Có lẽ "
" Mẹ!Từ ngÆ°á»i cáºu ta tá»a ra mùi thÆ¡m!!"
" Nói nhỠchút đi "
Mấy tiếng nói văng vẳng bên tai Dạ VÅ©, đánh Ä‘á»™ng y tỉnh dáºy. Vừa mở mắt y đã nhìn xung quanh, là những ngÆ°á»i lạ mặt Ä‘ang dùng ánh mắt tò mò nhìn y.
-.. tôi.... Ä‘ang ở đâu? Tôi còn sống hay đã chết váºy, mấy cô chú là ai!?? -Y há»i tá»›i lú lẫn.
Má»™t ông lão già khá»m, râu tóc bạc phÆ¡ nhìn y hiá»n háºu trấn an:
- Chà ng trai trẻ, cáºu Ä‘ang ở nhà của lão. Lão há» Cao, tên VÆ°u. Äây là vợ lão, bà ấy tên Ngá»c Hoa, kia là Cao Tiá»n VÄ©, con trai lão, chẳng hay cáºu tên gì?
- Cháu.... hỠTrần, tên Dạ Vũ..., ông ơi, tại sao cháu ở đây được?
- Con trai lão mang cáºu vỠđây. Nó nói cáºu bị trói trong má»™t cái bao, rÆ¡i xuống xe chở mấy lô hà ng vải của nó.
- Tháºt... váºy ạ?... Cháu xin lá»—i đã là m phiá»n má»i ngÆ°á»i... cháu sẽ rá»i khá»i đây ạ, sau nà y nhất định cháu sẽ báo đáp Æ¡n cứu mạng.
Dạ VÅ© chỉ vừa gạt tấm chăn ra bên cạnh và xoay ngÆ°á»i xuống giÆ°á»ng thì đã bị hụt sức, suýt té xuống sà n.
- Ây, cáºu bây giá» không thể Ä‘i được đâu! - Giá»ng nói trầm ấm âm vang hai bên tai Dạ VÅ©.
Cao Tiá»n VÄ© đỡ y ngồi lại giÆ°á»ng. Anh chà ng nà y dáng vóc mảnh khảnh, nhìn qua thì cÅ©ng có chút cÆ¡ bắp cÆ¡ bụng, da trắng, tóc Ä‘en để mái xéo vẻ bụi trần.
- Cái thằng nà y! Mặc áo và o, phÆ¡i thân ra thế à ? -Bà lão lấy gáºy chống vụt nhẹ mông chà ng trai.
- Cởi trần thôi mà mẹ là m quá à ... trá»i nóng nhÆ° đổ lá»a nhÆ° vầy...
- Ài! Hết nói nổi mi rồi!...
- Haha... nè! - Chà ng quay ngoắt sang Dạ Vũ.
-... Vâng? - Y ngạc nhiên.
- Cáºu bị ngÆ°á»i hại phải không?
Dạ VÅ© lúc nà y phản ứng không bình thÆ°á»ng, khuôn mặt cúi gằm xuống, hai con mắt đầu có dấu hiệu rÆ¡i lệ.
-... tôi không há» là m gì cô ta cả, nhÆ°ng cô ta lại ghét tôi. Cô ta nói tôi sẽ là ngÆ°á»i tiếp theo bị Ä‘uổi việc, tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhÆ°ng ai ngỠđêm qua lại.....
- Hầy.... không sao, ở đây nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° cáºu váºy đó, há» Ä‘á»u là từ thà nh phố hết.
- Sao cơ?
- Há» ngÆ°á»i thì chạy tá»›i tá»± sát, ngÆ°á»i thì bị trượt ngã, ngÆ°á»i thì bị thả rÆ¡i nhÆ° cáºu ý. Ai số tốt thì rÆ¡i phải xe hà ng vải của tôi hoặc của mấy ngÆ°á»i dân ở đây, xấu số thì chúng tôi chôn cất, nghÄ©a trang của há» cách đây không xa.NhÆ°ng trÆ°á»ng hợp của cáºu có vẻ chÆ¡i ác hÆ¡n thì phải.
Dạ VÅ© im lặng không nói gì, nhÆ°ng vẻ mặt thì sầm Ä‘i đầy ná»—i buồn. Äôi môi tái mét run run mÃm chặt, tóc rủ xuống che khuất đôi mắt. Bà lão thấy thÆ°Æ¡ng, Ä‘Æ°a tay vuốt lại mái tóc cho VÅ©, nhá» nhẹ:
- Con trai, bà già nà y nhìn cáºu nhÆ° váºy cÅ©ng không khá»i buồn lây. Ta khuyên tháºt cáºu, không nên sầu bi nhiá»u nhÆ° thế. Sống tá»›i nay đã bảy chục năm, ta nhìn dáng vẻ cáºu là đoán ra ngay cuá»™c sống của cáºu, khổ có, cá»±c có, nhÆ°ng từ giá» cáºu phải thay đổi thôi. NgÆ°á»i ta nói ngoại hình của đứa con xuất phát từ cảm xúc của ngÆ°á»i mẹ, cứ sầu u nhÆ° váºy đứa bé trong bụng cáºu sao mà xinh đẹp được đây?
-.... Bà ơi... đứa bé nà o cơ?.... sao lại...
- Ây ây! Mẹ tôi từng là m y sÄ© nổi danh trong vùng nha! Con mắt của mẹ tôi nhìn qua là đã thấy rồi! Cáºu Ä‘ang mang thai đó!! Hầy! May sao hôm qua tôi trở lô vải nhung dà y nha, lỡ trở phải lô hà ng cúc nhá»±a thì...- Vẻ mặt Cao Tiá»n VÄ© lá»™ rõ tá»± hà o.
- Tháºt... tháºt sao?... - Dạ VÅ© đặt tay lên bụng mình, vẻ mặt nhÆ° thể sốc cá»±c Ä‘á»™.
- phải,... - Bà lão gáºt đầu - Vì thế con cà ng phải ở lại đây, vá»›i chúng ta. Nếu con rá»i Ä‘i, không chừng sẽ nguy hiểm.
- Nhưng như thế sẽ...
- Lão đây không phiá»n đâu! Có thêm ngÆ°á»i sẽ thêm vui cá»a vui nhà ... - Ông lão lom khom đứng chống gáºy.
- Phải! LÆ¡ mÆ¡ tôi còn được là m cha đỡ đầu a ~~ - Cao Tiá»n VÄ© loi nhoi.
- Cha chiếc gì!? Tiểu tỠnhà mi, không mau lấy vợ rồi ế đấy con ạ!- Bà lão dúi một ngón tay và o thái dương đứa con.
- Con còn yêu Ä‘á»i lắm mẹ....
Dạ VÅ© nhìn há», ánh mắt lá»™ sá»± chân thà nh biết Æ¡n, Ä‘á»™t ngá»™t quỳ xuống dáºp đầu:
- Xin cảm tạ gia đình đã cứu mạng và còn cứu nguy cho cháu, sau nà y có cơ hội nhất định báo đáp!
- Nà y nà y, không cần đâu. Æ n huệ gì, quan trá»ng bây giá» là sức khá»e của cáºu - Chà ng VÄ© đỡ y dáºy - nhìn tạng ngÆ°á»i cáºu cÅ©ng ngang ngang vá»›i tôi, để tôi tìm mấy bá»™ cho cáºu dùng a! Từ nay chúng ta hảo huynh đệ!
Nguyên má»™t ngà y Lệ Thà nh lái xe lòng vòng khắp thà nh phố để tìm Dạ VÅ©. Hắn tìm tá»›i cả ở nhà cÅ© của y, con há»i ngÆ°á»i ở khu phố đó. Há» Ä‘á»u lắc đầu chịu, còn nói lâu rồi không thấy bóng. Có ngÆ°á»i còn quở trách sao không vá» lo hÆ°Æ¡ng khói cho cha. Mấy ngÆ°á»i đó là m hắn chá»™t dạ, vì chÃnh hắn ngay từ đầu đã cho Dạ VÅ© sống nhÆ° ở tù, không được vá» nhà . Lệ Thà nh sau hồi há»i khắp dãy phố, quay trở lại nhà của VÅ©, phá khóa Ä‘i và o nhà . Căn nhà đã mấy năm không ai ở, đáng lẽ phải sáºp xệ và bẩn hÆ¡n bình thÆ°á»ng và phải lạnh lẽo má»›i phải, nhÆ°ng không. Căn nhà nà y rất sạch sẽ, hÆ°Æ¡ng của hoa tỠđằng cứ thoang thoảng trong khi không có má»™t bông hoa nà o cả, y nhÆ° hÆ¡i từ ngÆ°á»i Dạ VÅ©. Không khà không mang lại âm lạnh hay sởn ốc, nó ấm áp, nhÆ° có thể chà o đón bất cứ ai.
Hắn tháo già y,để ở góc rồi từ từ tiến và o. Trá»i cÅ©ng đã xế chiá»u, đèn Ä‘iện may sao vẫn có thể dùng. Lệ Thà nh báºt sáng cả căn nhà . BÆ°á»›c và o phòng khách, Ä‘áºp và o mắt hắn là ban thá» cha của Dạ VÅ©, cÅ©ng từng là ngÆ°á»i mà hắn Ä‘Æ¡n phÆ°Æ¡ng. Ban thá» không mấy tráng lệ, rá»±c rỡ, chỉ nhá» và đơn giản, y nhÆ° tÃnh cách của ngÆ°á»i. Hắn vá»›i tay chạm tá»›i bức di ảnh. Tất cả Ä‘á»u sạch sẽ, chỉ trừ có bức ảnh. Từng ngón tay hắn nhuốm bụi, bức ảnh lá»™ ra khuôn mặt hiá»n hòa ôn nhu, từng đôi lông mà y, con mắt tá»›i sống mÅ©i, đôi môi hồng, tất cả Ä‘á»u đẹp sắc y nhÆ° mỹ nhân tranh vẽ. Hắn nhá»› rõ nụ cÆ°á»i, nhá»› cả lúc ngồi cạnh con ngÆ°á»i nà y, thay vì há»c lại lén ngắm ngÆ°á»i ta, mang tình yêu cho ngÆ°á»i ta vô tình thâu giữ. NhÆ°ng cÅ©ng không ai biết, cái chết nhục nhã của ngÆ°á»i phần lá»›n là do hắn. Vốn là ngÆ°á»i cố chấp và bảo thủ, lại là côn đồ há»c Ä‘Æ°á»ng thá»i ấy, xung quanh hắn luôn luôn có kẻ thù. Chúng cÅ©ng lục ra Ä‘iểm yếu của hắn, tÃnh dùng ngÆ°á»i hắn Ä‘Æ¡n phÆ°Æ¡ng là m con tin. Ai ngỠđâu áºp tá»›i lá»™ thú tÃnh là m mất mạng ngÆ°á»i. Hắn biết được tin thì muá»™n rồi. Tìm được bá»n chúng, tÃnh sổ xong xuôi, nhÆ°ng dù váºy, ngÆ°á»i cÅ©ng đâu còn. NgÆ°á»i duy nhất là m hắn khóc Ä‘au Ä‘á»›n vì tình chÃnh ngÆ°á»i nà y.
Lệ Thà nh ngồi trÆ°á»›c ban thá» hồi lâu. Trá»i cÅ©ng đã sáºp tối, hắn quyết định không vá». Ngồi trÆ°á»›c ban thá», không biết lúc nà o hắn ngủ gục trên sà n. Trong lúc ná»a tỉnh ná»a mÆ¡, tai hắn con văng vẳng tiếng bếp núc lạch cạch rồi leng keng, hồi lâu còn cảm giác có ai đó chạm và o mình, thì thà o:" ăn tối Ä‘i nhé ". Cảm giác không lạnh lẽo, ấm áp vô cùng táºn, ngay sau đó hắn bá»—ng dÆ°ng tỉnh dáºy, còn không nháºn biết rằng mình đã ngủ. Hắn nhÆ° bị thôi thúc, bÆ°á»›c xuống nhà bếp. Má»™t bữa cÆ¡m Ä‘Æ¡n giản còn nghi ngút khói má»i gá»i hắn. Hắn đã đặt Ä‘Å©a thá», nhÆ°ng món nà o cÅ©ng chỉ có vị ngá»t. Hắc Lệ Thà nh lại thà nh ra nhá»› Dạ VÅ©, món nà o y tá»± tay nấu cÅ©ng cho Ä‘Æ°á»ng ngá»t sắc, còn nói đó là cách dà nh tặng sá»± ngá»t ngà o và hạnh phúc cho ngÆ°á»i khác.
- Thầy... thầy cố ý phải không? - Hắn thầm há»i nhá».
Hắn cảm thấy có ngÆ°á»i vá»— vai hắn rồi thoáng chốc rá»i Ä‘i. Theo hÆ°á»›ng gió hắn cảm nháºn, Thà nh tìm tá»›i căn phòng nhá» tối om. Theo cảm nháºn báºt mở cá»a tháºt nhanh:
- Trần Mạc Ảnh thầy! Äừng Ä‘i!.
Y nhÆ° dá»± Ä‘oán má»™t bóng ngÆ°á»i mảnh mai, diện đúng bá»™ sÆ¡ mi đứng trÆ°á»›c khung cá»a sổ bắt trá»n ánh trăng. Khuôn mặt tuyệt mỹ Ä‘iểm thêm cặp kÃnh hÆ¡i chá»… trông tháºt mê ngÆ°á»i. Không sai, là Trần Mạc Ảnh. Không thấy ngÆ°á»i trả lá»i, hắn nuốt má»™t ngụm nÆ°á»›c miếng xuống cổ há»ng, nói thêm má»™t câu:
- Cho em nói lá»i nà y thôi được không?
Thân ảnh không trả lá»i hắn, nhÆ°ng hắn biết rất rõ rằng đó là sá»± đồng ý. Hắc Lệ Thà nh chạy tá»›i trÆ°á»›c, quỳ xuống dÆ°á»›i chân Mạc Ảnh:
- Em xin lá»—i thầy! Xin lá»—i vì tất cả những gì em đã gây ra cho thầy, cho con trai của thầy,... em thá»±c sá»± biết em sai, và em biết rõ em đã là m những gì, đã gây ra những gì, nhÆ°ng mà đến cuối cùng, em cÅ©ng chỉ muốn nói xin lá»—i vá»›i thầy và muốn nói rằng... em đã từng yêu thầy rất nhiá»u.
-.... - Mạc Ảnh chỉ mỉm cÆ°á»i - Em còn ngÆ°á»i khác quan trá»ng hÆ¡n mà !
Dứt lá»i Lệ Thà nh nhÆ° bị luồng gió nà o đó nhẹ nhà ng kéo ra khá»i căn phòng, cánh cá»a từ từ khép chặt lại. Haizz.... cuối cùng cÅ©ng đã nói, hắn thấy nhẹ nhõm, nhÆ°ng cÅ©ng lại có cảm giác nhÆ° bị thúc dục váºy, hắn sẽ kiên trì tìm Dạ VÅ©, tìm được sẽ Ä‘Æ°a y vỠđây đầu tiên. Hắn rá»i khá»i căn nhà .
Sau đó là cả một quá trình tìm kiếm.