- Trang chủ
- Thiếu Chủ!! Xin Äừng Ngược Tôi!!
- ChÆ°Æ¡ng 3: Rắc…. Xong ….. Rối ?
Tác giả:
- VÆ°Æ¡ng Tá» Dịch!!! - TÆ° Thanh Ä‘áºp bà n là m cốc đổ, nÆ°á»›c lênh láng.
- ( rút khăn lau).... tiểu thÆ° không cần phải cảm Ä‘á»™ng váºy đâu. Äiá»u tôi nói là tháºt. Không cần phải há»i lại nữa ạ - Chà ng quản gia bình thản.
- Chủ nhân không nói sẽ vỠlúc nà o, tôi nghĩ có lẽ là lúc tối.
- Gì!?? Nếu là tối nay thì sao mà tôi gặp cha được chứ!? Tôi có lịch là m việc, phải xuất ngoại. HÆ¡n nữa, bây giá» cÅ©ng là đầu giá» chiá»u rồi.
- Tôi biết. Hộ chiếu tôi đã sắp sẵn cho cô rồi tiểu thư.
- Sao anh có thể mang cái bá»™ mặt bÆ¡ trắng trợn nhÆ° váºy nhỉ? - TÆ° Thanh khoanh tay trÆ°á»›c ngá»±c, mắt ám muá»™i - Không phải ế rồi nên khó ở đó chá»›?
- Nếu váºy thì tôi đã cà u nhà u vá»›i cô nãy giá» rồi. Bây giá» tôi cần nhắc cô Huỳnh Sa để cô ấy biết.
- cháºc! Cái của nợ ấy cho nó Ä‘i sá»›m đê! Tôi Ä‘i kiểm tra lại bản vẽ của mình đây.
Hắc Lệ TÆ° Thanh đứng dáºy, day day nhẹ thái dÆ°Æ¡ng Ä‘i ra,bá» lại Ä‘á»™c má»™t mình VÆ°Æ¡ng Tá» Dịch. Anh không nói gì, tay nhanh lẹ dá»n cho sạch bóng mặt bà n má»›i vừa ý.
- Thiếu chủ... cáºu cho tôi Ä‘i là m việc được không? - Dạ VÅ© Ä‘áºp nhẹ lÆ°ng Lệ Thà nh.
- ( vùi đầu và o bụng y).... không. Ở đây đi.
- Thiếu chủ, bóng ngÆ°á»i đó sẽ không quay lại đâu.
- Tôi nói không là không! - Hắn ghè giá»ng, cà ng dìm mặt mạnh hÆ¡n và o bụng y.
- Thiếu chủ... nhÆ°ng mà bụng tôi... cáºu là m Ä‘au.
Vừa nghe xong, hắn im lặng bá» mặt mình ra gối, chỉ vòng tay giữ lấy y. Hắn nhìn y hồi lâu, là m Dạ VÅ© không há» thoải mái. Muốn há»i lắm mà ánh mắt hắn Ä‘ang sợ quá thể, chả dám Ä‘á»™ng Ä‘áºy miệng. Thi thoảng y cÅ©ng lén liếc liếc chút, nhÆ°ng má»—i lần nhÆ° váºy Ä‘á»u nháºn lại cái nhìn không há» thay đổi của Lệ Thà nh, giá» y má»›i để ý, Lệ Thà nh có nét giống cô gái má»›i gặp sáng nay. Äôi mắt mà u và ng thừa ẩn sát khÃ, mÅ©i hay khuôn miệng Ä‘á»u có chút ngai ngái nhÆ° nhau nhÆ°ng khác ở chá»— cô gái ấy cÆ°á»i bất chấp, tinh thần có vẻ dá»… hòa và sôi nổi còn Thà nh thì ngược lại...
- Nà y. - Hắc Lệ Thà nh mở miệng.
- D.. Dạ?
- Từ nay gá»i tôi bằng tên Ä‘i. NgÆ°ng gá»i là thiếu chủ được rồi.
Dạ Vũ vừa nghe đã phản ứng gay gắt:
- Dạ không! Thiếu chủ là thiếu chủ! Tôi nà o dám?
- Tôi nói thì nghe Ä‘i. Äây là lệnh.
- Nhưng mà thiếu chủ...
- Má»™t từ thiếu chủ nữa là tôi gắt gân chân em. DÆ°á»›i nệm nà y nhiá»u dao kéo lắm đấy - Hắn úp mặt và o gối.
- Thiếu....
- Há»m? - Hé mắt ra trừng trừng.
- Lệ.... Lệ Thà nh... - Y run bần báºt, quay mặt ra hÆ°á»›ng khác.
Hắn cÆ°á»i mỉm thá»a mãn, Ä‘Æ°a tay xoa má y, xoay cằm y lại và dÆ°á»›n ngÆ°á»i lên hôn Dạ VÅ© má»™t cái rõ nhẹ là m y Ä‘Æ¡ ngÆ°á»i, mở to mắt nhìn hắn. Lệ Thà nh nằm lại xuống gối, tay vẫn bám vòng qua bụng VÅ©, im lặng. Vẻ ngoà i kì thá»±c hắn rất bình tÄ©nh và trầm lặng là thế nhÆ°ng thá»±c chất trong thân tâm lại thấy có chút không thá»a mãn, ngÆ°á»i nhÆ° hắn mà phải trẻ trâu trong sáng tá»›i mức chỉ có hôn phá»›t lãng xẹt váºy sao!? Trá»i, xin lá»—i các tình yêu Ä‘i, nếu không vì cái con ngÆ°á»i kia thì hắn đâu cần thiết phải triệt để tấn công gãi ngứa nhÆ° váºy!??.
- Nà y, nằm với tôi đi.
- D... dạ!??..
- ( dịch qua) Nằm và o - Gằng giá»ng.
- Vâng! - Giáºt mình.
Vừa đặt lÆ°ng xuống, Lệ Thà nh đã ghì lấy Dạ VÅ© và o lòng mình. Hắn để y gối lên tay, xoa xoa tóc y, hÆ°Æ¡ng tóc là m hắn có chút thiu thiu muốn ngủ. Cảm giác bình yên nhÆ° bao quanh hắn.... tá»± hắn nghÄ© váºy. HÆ¡i thở hÆ¡i ngắt Ä‘oạn của VÅ© âm ấm phả nhẹ và o ngá»±c hắn là m hắn thấy dá»… chịu đến lạ.
Bà n tay hắn chạm và o gáy y, má»™t luồng khà lạnh là m hắn giáºt mình. Vùng cổ của Dạ VÅ© cá»±c kì lạnh mà y không há» hay biết. Hắc Lệ Thà nh nháºn ra cái hÆ¡i lạnh nà y, tìm ra váºt kì lạ Ä‘ang cá» và o lòng bà n tay:
- Vũ. Dây cổ nà y ở đâu ra?
- Là ... là của má»™t ngÆ°á»i tặng...
- Nó lạnh buốt nhÆ° đá khô, tay tôi muốn bá»ng lạnh rồi đây.
- Tháºt sao ạ? Tôi lại thấy nó rất bình thÆ°á»ng.
- Mau tháo ra. Nếu em thÃch dây chuyá»n tôi có khả năng mua cho em sợi em thÃch.
- Không được đâu thiếu... à ! Lệ... Thà nh. NgÆ°á»i đó nói tôi không được tháo ra!.
- Riêng việc nháºn đồ của ngÆ°á»i lạ đã là việc đáng phạt rồi đấy. Em không tháo thì tôi tháo! - Hắn dùng lá»±c toan dá»±t đứt sợi dây nhÆ°ng nó chắc tá»›i mức thượng thừa.
Äáng để tâm ở chá»— dù có lôi cả kéo ra cắt hay tháo tá» tế bình thÆ°á»ng,sợi dây cÅ©ng không chịu rá»i ra. Nó lạnh hÆ¡n, xuyên thấu và o từng khá»›p xÆ°Æ¡ng trên những ngón tay Ä‘ang loay hoay của hắn.
- Tss! Nghịch tá»! Mi ra tay cả vá»›i ngÆ°á»i nuôi ngÆ°Æ¡i trong cÆ¡ thể à !? Mau để sợi dây rá»i khá»i! - Hắn bá»—ng dÆ°ng quát lên là m Dạ VÅ© cảm thấy cá»±c kì khó hiểu.
NhÆ°ng trùng hợp thay, sợi dây tá»± nhiên đứt và bị Lệ Thà nh quăng ra sà n nhà . Xin chắc chắn viên đá nhân tạo kia là đồ nhá»±a nhÆ°ng khi đáp xuống ná»n đất nó lại vỡ nát,âm thanh nghe nhÆ° là của đồ thủy tinh. TrÆ°á»›c mắt Dạ VÅ© và Lệ Thà nh, nó còn hóa thà nh cát và bị má»™t cÆ¡n gió lạ thổi, cÅ©ng chÃnh chá»— đó, má»™t giá»t nÆ°á»›c Ä‘á»ng lại....
-.... đó.. đó là ..??
- ( ôm lấy) là đồ nhằm hút nguyên khà của ngÆ°á»i sống. Tôi chÆ°a bao giá» tin và o mấy Ä‘iá»u viển vông mê tÃn, nhÆ°ng mà khi tôi nhìn thấy má»™t linh hồn cứ vang vảng ở bên, và còn nói chuyện vá»›i tôi nữa, tôi má»›i bắt đầu tin.
-... viển vông?...- Khuôn mặt y ngạc nhiên hết sức.
- Có phải em nháºn đồ từ má»™t đứa choai choai khoảng 20 tóc Ä‘á», mắt và ng đúng không?
- ( sá»ng sốt) Äúng! Cô gái đó giúp tôi mang đồ nặng vá»... và tặng tôi thứ kì lạ đó. Cô ấy nói... là bùa bảo vệ...
- Äó chÃnh là hồn ma nữ tôi nói vá»›i em mà em không tin. Nó lấy nguyên khà từ em để duy trì thể trạng... nó... muốn tôi đặt tên cho nó. Nó... - Lệ Thà nh đặt tay lên bụng Dạ VÅ© - Nó nói nó là con của chúng ta.
- Cái... gì? - Thất thần - NhÆ°ng tôi và cáºu.....
- Kể từ lần tôi là m chuyện đó với em.
- Tôi.. không hiểu phần trước cho lắm... tôi muốn biết cô gái tóc đỠđó...
- Äược, tôi sẽ nói hết cho em, những gì tôi tai nghe mắt thấy.
*Ở ngoà i cổng *
Có bóng ngÆ°á»i lảng vảng ở đó, Ä‘i qua Ä‘i lại rồi ngó và o trong. Nhìn qua thì đó là má»™t chà ng trai, mặt Ä‘eo khẩu trang, mắt Ä‘eo kÃn râm,dáng ngÆ°á»i rất nhá» bé, cách ăn mặc hÆ¡i dị. Trá»i rõ là mùa hè nóng chảy mỡ nhÆ°ng lại mặc đồ của mùa thu kì cuối. Ão len cao cổ dà i tay, khoác thêm lá»›p áo khoác má»ng, mặc quần bò dám chắc bên trong lót nỉ, chân Ä‘i già y cao cổ, lÆ°ng còn Ä‘eo theo ba lô rất lá»›n, tay còn kéo thêm 1 va li lá»›n nữa, cứ nhÆ° dá»n cả nhà đem Ä‘i. Äể ý ra thì biết, ngÆ°á»i nà y không hiểu sao cứ run bần báºt nhÆ° bị rét thừa sống thiếu chết. Vệ sÄ© canh cổng thấy khả nghi cÅ©ng Ä‘iá»u má»™t ngÆ°á»i và o trong nhà báo vá»›i quản gia.
- Hả!? - VÆ°Æ¡ng Tá» Dịch vừa nghe báo đã phản ứng mạnh - tháºt thế không!?
- Dạ vâng, không sai ạ! - vệ sÄ© gáºt đầu.
- Tôi hiểu rồi.
Dứt lá»i y vá»™i chạy trÆ°á»›c cả quản gia, kêu ngÆ°á»i mở cổng ra. NgÆ°á»i kia vừa thấy vị quản gia, mừng rỡ bá» luôn hà nh lý chạy tá»›i ôm lấy anh.
- Tá» Dịch!! Tốt quá, tôi cứ tưởng mình sẽ phải ngồi góc cổng chá» tá»›i tối~~.... a... cáºu vẫn ấm quá... nhÆ° mèo ý...
- Chủ nhân à ... ở góc cá»™t kia có máy camera mà ... Ngà i chỉ cần nói và o đó là chủ nhân trong nhà biết, hoặc là ngà i nói vá»›i vệ sÄ© Ä‘ang đứng thà nh dãy ở cổng đây thôi - VÆ°Æ¡ng Tá» Dịch cÆ°á»i khổ.
- Ừ nhỉ... quên mất - Vị chủ nhân quay ra nhìn rồi bâng quÆ¡ má»™t cụm từ khiến ngÆ°á»i ta ức chế.
- Ngà i mau và o trong Ä‘i. NgÆ°á»i đâu, mang đồ của chủ nhân tá»›i phòng Ä‘i! - Quản gia gá»i ngÆ°á»i.
VÆ°Æ¡ng Tá» Dịch dẫn chủ nhân tá»›i phòng. Căn phòng không lắp đặt Ä‘iá»u hòa, thay và o đó là má»™t cái máy sưởi ấm đã được báºt từ trÆ°á»›c.
- Oa... đỡ lạnh hơn rồi! - Chủ nhân phản ứng cực kì trẻ con hóa.
Y nhảy thẳng lên giÆ°á»ng, nằm úp mặt trên gối.
- Chủ nhân, ngà i mau mặc đồ nà y đi.
- Không mặc. Tôi đau lưng. Tôi muốn ngủ.
- ( mặt ám muội)... Ngà i không được ngủ cho đến khi nà o chịu thay đồ!
- Không.
- Äã váºy thì...
VÆ°Æ¡ng Tá» Dịch bẻ bẻ ngón tay Ä‘i tá»›i, nhÃu chân mà y, tóm lấy chủ lôi dáºy, lắc lắc:
- Dáºy dáºy dáºy dáºy! Mặc đồ đã!
- Ah!! - nhè giá»ng -.. tôi Ä‘au lÆ°ng mà ....
- Ngà i mà cũng biết đau lưng hả!? Tỉnh chưa!?
- Tôi có tuổi rồi mà ... huhu...
- NhÆ°ng mà không biết ăn cái gì mà mặt trẻ măng nhÆ° trai 19, mà lại được cả cái tÃnh cÅ©ng hợp vá»›i cái nhan sắc dá»… sợ!LÆ°á»i, và còn nghịch nữa - Vừa nói anh quản gia vừa cởi đồ cho chủ.
- Hắc Lệ Phà m nà y nhiá»u lúc cÅ©ng men lắm chứ! - Vị chủ nhân phồng má giáºn dá»—i.
- À vâng... có và i lúc - Hai mắt nhắm lại thở dà i - Ngà i giơ tay lên nà o.
- Äây ~~ ( giÆ¡ thẳng hai tay).
Vương TỠDịch lột lớp áo cuối cùng của Lệ Phà m ra. Anh đem đồ mới mặc cho chủ nhân. Cũng phải mệt lắm mới mặc xong - Một bộ đồ ngủ nỉ bông, kèm thêm mũ áo có tai thú ngộ nghĩnh.
- Äược rồi, hợp lắm!
- Hura! Tai thá»! - Y cầm tai thú gắn ở mÅ© kéo kéo.
- Ahaha... vâng vâng, tai thá», dá»… thÆ°Æ¡ng lắm - Báºt cÆ°á»i thà nh tiếng.
- GiỠthì ngà i có thể ngủ.
Hắc Lệ Phà m cuốn chăn lại run cầm cáºp. Y vốn có thán nhiệt rất kì lạ, luôn cảm thấy rất lạnh, kể cả là mùa hè. Lúc nà y cÅ©ng váºy, đồ ấm chÆ°a thể đủ.
- ( rơm rớm nước mắt)... TỠDịch... tôi lạnh - Lệ Phà m vừa run vừa lắp bắp nói.
Tá» Dịch bèn quay sang ngó nghiêng máy sưởi, ra váºy, do hết nhiên liệu nên nó tắt ngấm lúc nà o không hay.
- Alexan đâu?....
- Nó mới mất hồi năm ngoái, ngà i nhớ không? Chú chó cũng quá già rồi...
- Hức... hức... không có nó tôi chết rét mất... - Lệ Phà m vừa khóc vừa giữ chặt lấy tấm chăn đang cuộn, run run rẩy rẩy.
VÆ°Æ¡ng Tá» Dịch không suy nghÄ© nhiá»u, Ä‘i tá»›i và ngồi bên giÆ°á»ng vÆ°Æ¡n tay ra ôm chủ nhân và o vòng tay mình:
- Thôi thôi... nÃn Ä‘i, má»—i khi ngà i lạnh ngà i lại khóc tùm lum. Ngà y mai tôi sẽ dẫn ngà i Ä‘i mua má»™t con thú cÆ°ng má»›i tháºt lá»›n được không?Â
- Sụt.... sịt.... ( lau lau) tháºt không?...
- (gáºt gáºt) tôi nói dối ngà i lần nà o chÆ°a? Mua vá» rồi cho ngà i ôm thoải mái.
- sịt..... nhÆ°ng giá» tôi Ä‘ang có má»™t con ấm lắm! - Lệ Phà m lau lau mắt rồi cÆ°á»i nói.
-??? Ồ? Con gì?
- Con TỠDịch! - Hắc Lệ Phà m ôm chặt Vương TỠDịch, đầu còn dụi dụi và o ngực anh - Con TỠDịch rất ấm... rất... rất... ấm....
-.... ( phì cÆ°á»i) Ha ha, con Tá» Dịch nà y hoạt Ä‘á»™ng công suất lá»›n lắm đấy!
Y lịm dần lịm dần và chỉ mất 2 phút để có thể Ä‘i và o giấc ngủ. VÆ°Æ¡ng Tá» Dịch nhẹ nhà ng đỡ y nằm trên gối tháºt thoải mái rồi đắp chăn lại cho chủ nhân, im lặng bÆ°á»›c tháºt nhanh ra khá»i phòng.Â
- Nà y! Cha tôi đâu!??? - Vừa ra ngoà i đã gặp ngay TÆ° Thanh Ä‘ang vừa há»i lá»›n vừa chạy.
-!! SUỴT....... - Anh đưa tay lên miệng.
- ( mÃm môi).... ( thầm thì)... ngủ à ?
- ( gáºt đầu) - Anh nhá» giá»ng - Má»›i ngủ thôi, tiểu thÆ° mau trở vá» là m việc Ä‘i.
Dứt lá»i VÆ°Æ¡ng Tá» Dịch Ä‘i tìm ngay nhiên liệu cho lò sưởi. .
* ở phòng Lệ Thà nh *
Sau khi hiểu chuyện Dạ Vũ vẫn chưa được tha. Hắn vẫn coi y là gối ôm bên cạnh.
- Thiếu...... à ... Lệ Thà nh.
- Há»m? - Hắn không buồn mở mắt.
- Còn cô Huỳnh Sa thì sao?
- TÃnh sau. Äằng nà o trong tuần nà y tôi cÅ©ng chia tay cô ta.
- Hả!? Không được, là do...
- Em không phải ngÆ°á»i thứ 3 phá tình yêu của tôi đâu, ngÆ°á»i mà TÆ° Thanh Ä‘iá»u Ä‘i theo dõi cô ta đã có má»™t loạt bằng chứng hình ảnh cô ta cắm sừng tôi quá lâu rồi.
Hắn chạm trán Dạ Vũ:
- chẳng qua là vì muốn cho ngÆ°á»i nhét hà nh miệng cô ta vá» cái tá»™i đó lên tôi má»›i bênh vá»±c cô ta chút để là m vá» bá»c. Cốt là cho cô ta má»™t phen Ä‘au Ä‘iếng,NhÆ°ng giá» thì hết rồi, hà nh thân xác nà y thôi.
Hắn cÆ°á»i mỠám, tay bắt đầu lần mò sà m sỡ cÆ¡ thể Dạ VÅ© để trêu đùa.
- ( nhắm tịt mắt).
- Không thÃch!? - Hắn gặng há»i.
- Có! Có thÃch! - Y giáºt mình, sợ hãi, trả lá»i bừa để giữ mạng.
- ( Nhếch miệng).... ừ... ngoan.