- Trang chủ
- Thiên Sơn Khán Tà Dương
- Quyển 1 – ChÆ°Æ¡ng 8
Tác giả:
Editor: Kaori0kawa
Beta: Mai_kari
Từ đêm đấy trở Ä‘i, hầu nhÆ° đêm nà o ChÆ°Æ¡ng Ká»· cÅ©ng ở lại chá»— Ninh Giác Phi. Tâm tình ông có vẻ rất há»—n loạn, trong lòng nhÆ° má»™t cái nồi đặt trên bếp lá»a, Ä‘á»™ng tác trên giÆ°á»ng cÅ©ng cà ng thêm lá»— mãng, nhÆ°ng dù sao ông cÅ©ng không có sở thÃch ngược đãi.
Qua và i ngà y, ChÆ°Æ¡ng Ká»· có vẻ báºn rá»™n, không rảnh phân thân ra nên cho quản sá»± truyá»n gá»i Ninh Giác Phi, Ä‘Æ°a hắn đến thÆ° phòng ChÆ°Æ¡ng Ká»·.
Äây là lần đầu tiên từ khi Ninh Giác Phi đến đây Ä‘i ra khá»i tiểu viện nà y, tuy rằng đã là đêm khuya không trăng nhÆ°ng hắn vẫn nhanh chóng nÆ°Æ¡ng theo ánh sáng yếu á»›t của đèn lồng mà quan sát địa hình bốn phÃa, khoảng cách rá»™ng hẹp của Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, hình dạng, hÆ°á»›ng Ä‘i và hoa cá» hai bên Ä‘Æ°á»ng để phân tÃch kết cấu phủ hữu tÆ°á»›ng.
Không nhanh không cháºm Ä‘i má»™t hồi liá»n tá»›i tiểu viện của ChÆ°Æ¡ng Ká»·.
Äẩy cá»a ra, quản sá»± khom ngÆ°á»i cung kÃnh bẩm báo: “TÆ°á»›ng gia, hắn đã đến.â€
ChÆ°Æ¡ng Ká»· “Ừ†đáp lại rồi thấp giá»ng ra lệnh: “Và o Ä‘i.â€
Ninh Giác Phi vững và ng cất bước đi và o.
Trong phòng còn có hai ngÆ°á»i mặc phục sức võ tÆ°á»›ng Ä‘ang ngồi, mặt đỠđến táºn mang tai, tá»±a nhÆ° vừa tranh chấp kịch liệt vá»›i ChÆ°Æ¡ng Ká»· xong. Lúc nà y hai ngÆ°á»i lại thấy má»™t mỹ thiếu niên yếu Ä‘uối Ä‘i và o, cả hai Ä‘á»u ngẩn ra, không biết Ä‘ang xảy ra chuyện gì.
ChÆ°Æ¡ng Ká»· nói vói Ninh Giác Phi: “NgÆ°Æ¡i cứ tìm chá»— ngồi Ä‘i.â€
Ninh Giác Phi liá»n ngồi xuống má»™t góc phòng, cá»±c kỳ yên lặng.
ChÆ°Æ¡ng Ká»· Ä‘ang nóng nảy, bá»±c mình, vừa trong thấy hắn, trong lòng bá»—ng cảm thấy tÄ©nh lặng lại, cháºm rãi thở má»™t hÆ¡i rồi trầm giá»ng: “Các ngÆ°Æ¡i yên tâm, đầu hà ng là chuyện trăm triệu lần không thể được. Ngà i ấy đã là thái tá» cà ng phải lấy quốc gia hÆ°ng vong là m trá»ng, há có thể nghÄ© đến chuyện cầu an mà sống? Ngà y mai ta sẽ biểu hiện thái Ä‘á»™ trÆ°á»›c triá»u, yêu cầu tức khắc phái binh tiếp viện Yến Bắc, không thể ngồi chá» chết.â€
Hai ngÆ°á»i ná» vừa nghe, nhất thá»i ai cÅ©ng lá»™ vẻ vui mừng, trong đó có má»™t ngÆ°á»i có chút do dá»±: “TÆ°á»›ng gia, ngà i là m nhÆ° váºy, có thể có ngÆ°á»i nghÄ© ngà i chuyển hÆ°á»›ng ủng há»™ Võ vÆ°Æ¡ng hay không? Hiện tại, Du Huyá»n Chi dốc hết sức chủ chiến, lòng nóng nhÆ° lá»a đốt, ngÆ°á»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết tâm tÆ° của ông ta, chẳng qua là sợ con ông ta có chuyện bất trắc mà thôi. Ngà i tá» thái Ä‘á»™ nhÆ° váºy, chẳng phải để bá»n Võ vÆ°Æ¡ng gia được lợi, gây bất lợi cho Ä‘iện hạ?â€
ChÆ°Æ¡ng Ká»· hừ má»™t tiếng: “Nếu là thái tá» gia già nh trÆ°á»›c tiến binh, chúng ta liá»n có lợi, hết lần nà y tá»›i lần khác ngà i lại…. aiii, giá» thì chúng ta trói chân trói tay, bị Ä‘á»™ng vô cùng. Chẳng qua, chuyện có nặng nhẹ, giá» mà theo ý của thái tá» gia, đầu hà ng Bắc Kế, thượng biểu xÆ°ng thần, váºy chúng ta liá»n trở thà nh vong quốc nô mất thôi, việc nà y trăm triệu không thể được. Kế sách bây giá» chỉ có đẩy lùi địch, rồi an ná»™i chÃnh.â€
Hai ngÆ°á»i vừa nghe vừa gáºt đầu, tâm tình hiển nhiên bình tÄ©nh lại, nghÄ© ngợi Ãt lâu rồi lại nói: “Váºy… đại nhân, ngà i định Ä‘á» cá» ai xuất quân?â€
“Việc nà y có vẻ không dá»….†ChÆ°Æ¡ng Ká»· than thở. “Nếu là ngÆ°á»i chúng ta tiến cá» Ä‘i, chỉ sợ tâm sinh hiá»m khÃch vá»›i Du Hổ, trái lại thà nh há»a. Nếu để Du Huyá»n Chi tiến cá» ngÆ°á»i bên há» Ä‘i, chỉ sợ sẽ khuếch trÆ°Æ¡ng thế lá»±c bên há», tÆ°Æ¡ng lai không dá»… xá» lý.â€
Hai ngÆ°á»i bá»n há» lại ra vẻ khổ não.
Ninh Giác Phi nhìn bóng đêm mông lung ngoà i cá»a sổ, thá» Æ¡, đối thoại của bá»n há» lá»t và o tai hắn là m hắn không khá»i buồn cÆ°á»i. Äại quân của địch đã áp sát tá»›i, bên nà y còn tÃnh toán tranh Ä‘oạt lợi thế.
Ba ngÆ°á»i lại ta thán má»™t lúc, thÆ°Æ¡ng nghị má»™t lúc, lúc nà y ChÆ°Æ¡ng Ká»· má»›i nói: “Nếu thá»±c không thể nghÄ© ra ngÆ°á»i tiến cá», lão phu liá»n xin Ä‘i giết giặc, tá»± mình lÄ©nh quân ra biên quan.â€
Hai tÆ°á»›ng quân ná» cả kinh, láºp tức nói: “Äại nhân liá»u mình vì nÆ°á»›c, kẻ khác kÃnh nể, mạt tÆ°á»›ng cam nguyện theo chân đại nhân.â€
ChÆ°Æ¡ng Ká»· gáºt đầu mỉm cÆ°á»i, yên tâm nhÆ° dỡ bá» tảng đá lá»›n đặt trong lòng.
Hai ngÆ°á»i ná» cÅ©ng đứng dáºy cáo từ. ChÆ°Æ¡ng Ká»· liá»n tiá»…n há» ra ngoà i. Hai ngÆ°á»i liên thanh từ chối, má»i ông “dừng chânâ€. ChÆ°Æ¡ng Ká»· khách khà má»™t chút rồi cÅ©ng trở vá» thÆ° phòng.
Ninh Giác Phi vẫn ngồi ở đó, không há» nhúc nhÃch.
ChÆ°Æ¡ng Ká»· Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt hắn, yên lặng nhìn hắn má»™t hồi, rồi bá»—ng nhiên Ä‘Æ°a tay sá» sá» gÆ°Æ¡ng mặt hắn, nhẹ giá»ng: “Vì sao ngÆ°Æ¡i luôn im lặng nhÆ° thế?â€
Ninh Giác Phi giÆ°Æ¡ng mắt nhìn ông, thần tình đạm mạc, đôi môi khẽ nhếch, không nói má»™t lá»i.
ChÆ°Æ¡ng Ká»· buông tay, há»i: “NgÆ°Æ¡i Ä‘ang nghÄ© gì?â€
Ninh Giác Phi không trả lá»i, chỉ quay đầu nhìn vá» phÃa cá»a sổ.
“Sao không nói gì?†Thanh âm ChÆ°Æ¡ng Ká»· rất nhẹ, chẳng có chút ý giáºn dữ.
Ninh Giác Phi suy nghÄ© má»™t chút rồi hững hỠđáp: “Không biết nói cái gì nên không nói.â€
Chương Kỷ chăm chú nhìn hắn, bỗng nhiên đưa tay cởi y phục hắn.
Ninh Giác Phi không phản kháng, lặng lẽ mặc ông cởi bỠngoại sam, áo chẽn, cuối cùng mở toạc trung y của mình.
Dưới ánh nến sáng sủa, Chương Kỷ nhìn một thân đầy vết thương của hắn. Những miếng vảy vết thương đã khô lại, tróc ra, để lại những mảng thịt non hồng hồng, nhìn qua không còn vẻ dữ tợn như hồi mới bị thương.
“Bị thÆ°Æ¡ng đến váºy còn không chết, ta tháºt bá»™i phục ngÆ°Æ¡i. Má»™t kép hát, ở đâu ra nghị lá»±c nhÆ° váºy?†ChÆ°Æ¡ng Ká»· lạnh lùng thốt. “Kỳ thá»±c ta nên giết ngÆ°Æ¡i. Thế nhÆ°ng Võ vÆ°Æ¡ng đã nói, muốn giết ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải do ngÆ°á»i của Võ vÆ°Æ¡ng phủ giết, nếu là ngÆ°á»i khác giết tức là phá chuyện của Võ vÆ°Æ¡ng gia, là cố ý là m mất mặt y. Hừ, ngÆ°Æ¡i hãy nói tháºt Ä‘i, ngÆ°Æ¡i vụng trá»™m vá»›i tiểu thiếp Võ vÆ°Æ¡ng gia, cả triá»u Ä‘á»u biết, khiến y biến thà nh trò cÆ°á»i. Äã muốn khi nhục ngÆ°á»i táºn cùng lại còn muốn giữ mạng cho ngÆ°Æ¡i Æ°? NgÆ°Æ¡i có phải ngÆ°á»i của Võ vÆ°Æ¡ng gia hay không? Muốn dùng khổ nhục kế, cố ý Ä‘i mê hoặc thái tá» gia? NgÆ°Æ¡i nếu thà nh tháºt mà nói, ta sẽ không tÃnh toán vá»›i ngÆ°Æ¡i, còn có thế giúp ngÆ°Æ¡i rá»i khá»i thà nh Lâm Truy. Còn nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i không chịu nói, ta dù liá»u lÄ©nh đối nghịch vá»›i bên kia cÅ©ng phải giết tên yêu nghiệt nhà ngÆ°Æ¡i.â€
Ninh Giác Phi vẫn chỉ lẳng lặng nhìn ông, má»™t lát sau má»›i đáp: “Chết rất dá»…, sống má»›i khó, sống nhÆ° ta bây giá», cà ng khó hÆ¡n. Äại nhân nếu nhÆ° muốn giết, cứ Ä‘á»™ng thủ. Ta không phải ngÆ°á»i của Võ vÆ°Æ¡ng gia, y háºn ta táºn xÆ°Æ¡ng, giữ ta lại chỉ vì muốn xả giáºn thôi.â€
“Tháºt sao?†ChÆ°Æ¡ng Ká»· má»™t tay kéo hắn quẳng lên giÆ°á»ng, sau đó đè tá»›i. Trong tiếng thở dốc nặng ná», ông hung hăng nói bên tai Ninh Giác Phi. “Ta mặc kệ ngÆ°Æ¡i rốt cuá»™c là ai, nói chung sẽ không bao giá» thả ngÆ°Æ¡i rá»i phủ. NgÆ°Æ¡i thà nh tháºt mà ở đây, ta cho ngÆ°Æ¡i sống. Nếu nhÆ° còn có cá» chỉ quyến rÅ© thái tá», thủ Ä‘oạn của ta nhất định còn tà n khốc hÆ¡n cả Võ vÆ°Æ¡ng gia đấy. NgÆ°Æ¡i tá»± nghÄ© Ä‘i….â€
Buổi chiá»u ngà y hôm sau, trong tÆ°á»›ng phủ má»™t mảnh rối ren.
Hôm nay khi lâm triá»u, ChÆ°Æ¡ng Ká»· quả nhiên xin xuất chinh. Thuần Vu KÃch tuy rằng hoang dâm vô sỉ nhÆ°ng cÅ©ng không phải không có đầu óc, láºp tức ủng há»™ cho ông giữa triá»u, phe thái tá» cÅ©ng trăm miệng má»™t lá»i trầm trồ khen ngợi. ChÆ°Æ¡ng Ká»· vốn xuất thân từ thế gia võ tÆ°á»›ng, bên Thuần Vu Cà n cÅ©ng không thể tìm lý do bác bá». Hoà ng đế liá»n duyệt bản tấu thỉnh xuất chinh, muốn ông láºp tức dẫn tám vạn quân, tiếp viện Yến Bắc thất quáºn.
Äêm đó, ChÆ°Æ¡ng Ká»· mở yến tại nhà , từ biệt thê thiếp lão mẫu.
ChÃnh sảnh, đèn Ä‘uốc sáng trÆ°ng, tiếng nữ tá» khóc lóc tiá»…n Ä‘Æ°a rá»n rÄ© trong gió đêm.
Ninh Giác Phi sống má»™t mình trong tiểu viện, cÆ¡m tối xong liá»n đứng ở trÆ°á»›c tiểu viện nhìn ra ngoà i. Gió đêm hà n lãnh táºn xÆ°Æ¡ng, hắn cắn răng nhẫn nại, hy vá»ng cái thân thể đã đại thÆ°Æ¡ng nguyên khà nà y mau chóng thÃch nghi vá»›i môi trÆ°á»ng khắc nghiệt, váºy má»›i có thể thừa cÆ¡ ChÆ°Æ¡ng Ká»· xuất chinh mà trốn Ä‘i.
Ngoà i dự đoán, không đợi hắn khôi phục tinh thần, mẫu thân Chương Kỷ đã triệu hắn đến.
Nam nữ thụ thụ bất thân, ChÆ°Æ¡ng lão phu nhân để tất cả nữ quyến ChÆ°Æ¡ng phủ Ä‘á»u tránh Ä‘i, chỉ chừa mấy ngÆ°á»i đại nha hoà n thiếp thân hầu hạ ở trong phòng.
Không lâu sau, liá»n nghe được quản gia ở ngoà i cá»a cao giá»ng bẩm báo: “Lão phu nhân, Ân Tiểu Lâu đã đến.â€
Sắc mặt ChÆ°Æ¡ng lão phu nhân trầm xuống, truyá»n lệnh: “Äem và o đây.â€
Má»™t đại nha hoà n Ä‘i ra, nhấc rèm cá»a, kêu lên: “Tiến đến.â€
Ninh Giác Phi mặc má»™t bá»™ trÆ°á»ng sam mà u tro nhạt, tóc không búi lên, cháºm rãi Ä‘i đến nhÆ°ng chÆ°a hà nh lá»… chỉ trầm mặc đứng.
ChÆ°Æ¡ng lão phu nhân giáºn dữ, vá»— bà n: “Má»™t gã nam sủng, dám đứng trÆ°á»›c mặt ta thế à , còn biết quy củ là gì không?â€
Äại nha hoà n bên cạnh liá»n nhấc chân đá qua, nhÆ°ng vừa nhìn thấy hắn liá»n ngẩn ra, chân giÆ¡ lên cÅ©ng ngừng lại. Sau má»™t lát, nà ng má»›i phản ứng lại, mặt không khá»i Ä‘á» lên, Ä‘Æ°a tay đẩy hắn má»™t cái: “Còn không mau quỳ xuống, thỉnh an lão phu nhân.â€
Ninh Giác Phi do dá»± má»™t chút rồi cÅ©ng quỳ xuống nhẹ giá»ng cất lá»i: “Thỉnh an lão phu nhân.â€
ChÆ°Æ¡ng lão phu nhân vốn tức sùi bá»t mép, nhÆ°ng khi nghe được thanh âm trong trẻo tinh thuần của hắn, tức giáºn cÅ©ng vÆ¡i Ä‘i má»™t ná»a, nhìn hắn má»™t thân má»™c mạc, trên mặt cÅ©ng không có ná»a phần yêu khÃ, khác xa tưởng tượng của mình, lá»a giáºn trong lòng cÅ©ng tiêu Ä‘i ba phần, bà nâng chung trà lên uống má»™t ngụm, sắc mặt hòa hoãn lại: “Mà thôi, đứng lên Ä‘i.â€
“Tạ lão phu nhân†Ninh Giác Phi nhà n nhạt đáp, liá»n đứng lên.
ChÆ°Æ¡ng lão phu nhân quan sát hắn má»™t hồi từ trên xuống dÆ°á»›i rồi cảm thán: “Quả nhiên thiên tÆ° quốc sắc, Ä‘iên đảo chúng sinh. Có ngÆ°á»i nhÆ° váºy, tác dụng duy nhất chÃnh là hại nÆ°á»›c hại dân. Bây giá» chỉ có ngÆ°á»i Ä‘em Ä‘i mê hoặc thái tá», nếu có ngÆ°á»i Ä‘em hiến cho hoà ng thượng, sợ rằng ngay cả vị trà hoà ng háºu cÅ©ng không còn yên ổn. Má»›i và o phủ và i ngà y, liá»n khiến tÆ°á»›ng gia đêm đêm triệu tẩm, cứ thế nà y, chỉ sợ ngay cả thân thể tÆ°á»›ng gia cÅ©ng bị ngÆ°Æ¡i là m hại. Rốt cuá»™c không thể giữ ngÆ°Æ¡i lại. ÄÆ°á»ng dÆ°á»›i Hoà ng Tuyá»n, cÅ©ng đừng trách ta, chỉ có thể trách cha mẹ ngÆ°Æ¡i sinh ra ngÆ°Æ¡i vá»›i khuôn mặt nhÆ° thế.â€
Nói xong, bà liá»n phất tay, má»™t lão mụ bÆ°ng má»™t chén thuốc đặt lên bà n.
ChÆ°Æ¡ng lão phu nhân nói qua loa: “NgÆ°Æ¡i cứ váºy Ä‘i Ä‘i, ta sẽ mai táng cho ngÆ°Æ¡i.â€
Ninh Giác Phi nhìn và o chén thuốc thâm nâu ấy, trong lòng suy nghÄ© tháºt nhanh rồi cháºm rãi vÆ°Æ¡n tay, xắn nhẹ tay áo lên, để lá»™ ra cánh tay chồng chất vết thÆ°Æ¡ng.
ChÆ°Æ¡ng lão phu nhân kiến thức rá»™ng rãi, suốt Ä‘á»i phân phó đánh giết không Ãt nha hoà n, nô bá»™c, nhÆ°ng cÅ©ng là lần đầu tiên táºn mắt nhìn thấy thÆ°Æ¡ng thế đáng sợ nhÆ° váºy, nhất thá»i sá»ng sốt.
“Lão phu nhân, những vết thÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy toà n thân ta Ä‘á»u có, hÆ¡n nữa còn không ngừng thÆ°Æ¡ng chồng lên thÆ°Æ¡ng.†Thanh âm Ninh Giác Phi trầm thấp uyển chuyển, thấu táºn nhân tâm. “Kỳ thá»±c sống những ngà y nhÆ° váºy, ta đã sá»›m muốn buông tay, chỉ là ngÆ°á»i của Võ vÆ°Æ¡ng gia canh gác quá kỹ, ta không có cÆ¡ há»™i tá»± sát. Sau khi và o tÆ°á»›ng phủ, tÆ°á»›ng gia đối đãi vá»›i ta rất tốt, để ta an tÄ©nh dưỡng thÆ°Æ¡ng. Ta không sợ chết, nhÆ°ng ta nhá»› kỹ ân đức của tÆ°á»›ng gia, không muốn liên lụy ông ấy, má»›i sống tạm đến nay. Nếu ta chết ở đây, Võ vÆ°Æ¡ng gia nhất định sẽ gây khó dá»… cho tÆ°á»›ng gia, tÆ°Æ¡ng lai háºu hoạn vô cùng. Thỉnh lão phu nhân suy xét.â€
ChÆ°Æ¡ng lão phu nhân nghe hắn nhẹ nhà ng nói ra lợi – hại nhÆ° thế nà o, lại nhìn vết thÆ°Æ¡ng trên tay hắn, nhìn gÆ°Æ¡ng mặt tái nhợt thon gầy mà vẫn xinh đẹp ấy, sát khà cÅ©ng dần biến mất. Suy nghÄ© má»™t chút, bà nói: “Váºy theo ý ngÆ°Æ¡i?â€
Ninh Giác Phi đáp: “Lão phu nhân có thể Ä‘uổi ta vá» Thúy Vân lâu, ta sẽ tá»± xá» lý.â€
ChÆ°Æ¡ng lão phu nhân tá»± nhiên đã nghe qua Ä‘oạn ân oán giữa Võ vÆ°Æ¡ng gia cùng tên kép hát nà y, bà suy nghÄ© má»™t hồi liá»n hiểu ngay, không thể để hắn chết ở đây, cứ Ä‘uổi Ä‘i cho tiện, váºy không thể kết thù kết oán vá»›i Võ vÆ°Æ¡ng gia, vì váºy gáºt đầu nói: “Äược, ta sẽ Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i trở vá». Tá»± ngÆ°Æ¡i giải quyết cho tốt.â€
Ninh Giác Phi ôm quyá»n, cúi ngÆ°á»i hà nh lá»…: “Äa tạ lão phu nhân.â€
Trong tÆ°á»›ng phủ, hắn cÅ©ng không có váºt gì cần thu dá»n, chỉ có và i bá»™ y phục mà thôi, rất nhanh quản sá»± tÆ°á»›ng phủ đã kêu ngÆ°á»i Ä‘Æ°a hắn vá» Thúy Vân lâu.
Giang Tòng Loan thấy hắn bị Ä‘uổi vá» vẫn dịu dà ng cÆ°á»i, Ä‘Æ°a hắn vá» căn phòng trÆ°á»›c đây.
“Sắt mặt khá.†Y cÆ°á»i nói. “Xem ra trong tÆ°á»›ng phủ ngÆ°Æ¡i sống cÅ©ng tốt.â€
Ninh Giác Phi nhẹ giá»ng đáp: “Phải, rất thanh tÄ©nh.â€
“Thân thể sao rồi?†Má»—i lần Giang Tòng Loan nhìn và o đôi mắt đạm nhiên không má»™t tia trần tục nhân gian của hắn thì Ä‘á»u có má»™t loại cảm giác khác lạ, muốn quan tâm, bảo vệ hắn nhiá»u hÆ¡n.
Ninh Giác Phi tá»± nhiên cÅ©ng phát hiện ra Ä‘iểm nà y, hắn mỉm cÆ°á»i: “CÅ©ng được.â€
“Tốt lắm, hôm nay cứ nghỉ Ä‘i, ngà y mai ta sẽ an bà i khách nhân.†Giang Tòng Loan cÆ°á»i cÆ°á»i, Ä‘Æ°a tay xoa xoa mặt hắn, rồi đứng dáºy ra ngoà i.
Chạng vạng, DÆ°Æ¡ng tổng quản của thái tá» phủ liá»n nghênh ngang đến. Giang Tòng Loan vừa thấy gã đến liá»n nhịn không được mà rùng mình, láºp tức che giấu, tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nghênh đón.
DÆ°Æ¡ng tổng quản vênh váo tá»± đắc: “Giang lão bản, gia nhà ta muốn ngà y mai là m biểu diá»…n tại nhà , ngÆ°Æ¡i phải Ä‘Æ°a Tiểu Lâu qua, đừng để trá»….â€
Giang Tòng Loan không nghÄ© tá»›i tin tức của Thuần Vu KÃch lại linh thông nhÆ° thế. Ân Tiểu Lâu chân trÆ°á»›c vừa vá», gã chân sau đã biết, nghe váºy giáºt mình.
Äang suy nghÄ© có thể từ chối hay không thì DÆ°Æ¡ng tổng quản kia đã sốt ruá»™t: “Giang lão bản, ta đã đến hữu tÆ°á»›ng phủ há»i rồi, bá»n há» nói sáng sá»›m hôm nay đã Ä‘Æ°a Tiểu Lâu trở vá», ngÆ°Æ¡i đừng có vá» vịt vá»›i ta. Bạc tất nhiên không Ä‘Æ°a thiếu má»™t đồng, đây là ngân phiếu, ngÆ°Æ¡i cứ cầm Ä‘i. Ngà i mai nếu ngÆ°Æ¡i không Ä‘Æ°a Tiểu Lâu đúng hạn đến phủ, ta nhất định Ä‘áºp nát Thúy Vân lâu của ngÆ°Æ¡i.â€
Giang Tòng Loan nhìn tổng quản thái tá» phủ còn uy quyá»n hÆ¡n quan viên bình thÆ°á»ng nghênh ngang rá»i Ä‘i, không khá»i thở dà i, trở ngược lên lầu.
Mấy tiểu quan Ä‘ang dá»±a và o lan can nghe ngóng, trên mặt Ä‘á»u là mang theo vẻ hồi há»™p cùng đồng tình, khe khẽ nói nhá» vá»›i nhau.
Giang Tòng Loan và o gian phòng của Ninh Giác Phi, hắn Ä‘ang ngắm hồ nÆ°á»›c xa xa ngoà i cá»a sổ, y liá»n Ä‘i đến nhẹ giá»ng nói: “Ngà y mai Thái tá» phủ muốn ngÆ°Æ¡i Ä‘i … biểu diá»…n tại nhà .â€
Hồi nãy DÆ°Æ¡ng tổng quản cao giá»ng nói dÆ°á»›i lầu, Ninh Giác Phi cÅ©ng đã nghe được. Hắn trầm mặc má»™t hồi rồi đáp: “Sinh tá» có mệnh. Giang lão bản, lòng tốt của ngÆ°Æ¡i, lòng ta nháºn. Äêm nay, ngÆ°Æ¡i giúp ta an bà i má»™t khách nhân, đó là giúp ta rồi.â€
Giang Tòng Loan không rõ dụng ý của hắn là gì, nghi hoặc mà nhìn hắn má»™t hồi rồi không há»i thêm, chỉ gáºt đầu: “Äược.â€