- Trang chủ
- Thiên Sơn Khán Tà Dương
- Quyển 1 – ChÆ°Æ¡ng 1: Nam sở thiên – Tiết tá»
Tác giả:
Editor: Kaori0kawa
Beta: Mai_kari
Tôi nhìn gã, sĩ quan phụ tá của tôi.
Gã dùng súng chỉ và o ngÆ°á»i tôi, ánh mắt lẩn tránh, không dám nhìn thẳng và o tôi.
“Tư lệnh, anh …. hãy… đầu hà ng đi.†Gã lắp bắp nói.
Xung quanh tất cả Ä‘á»u là nòng súng Ä‘en bóng của kẻ thù, toà n thân tôi Ä‘á»u là thÆ°Æ¡ng tÃch, máu nhÆ° suối xối xả tuôn. Tôi không quan tâm đến nó, chỉ nhìn gã, lạnh lùng cÆ°á»i: “Cáºu theo tôi đã sáu năm rồi đúng không? Trong từ Ä‘iển Ninh Giác Phi tôi có chữ “đầu hà ng†hay sao?â€
Toà n thân gã run rẩy, rốt cục cháºm rãi giÆ¡ cao nòng súng, cắn chặt răng tá»±a nhÆ° đã hạ quyết tâm, thế nhÆ°ng gã vẫn không thể nà o hạ thủ được.
†Váºy để tôi giúp cáºu.†Tôi cÆ°á»i. “Dù tôi có chết, cÅ©ng phải chết trong tay chÃnh tôi.â€
Nói đến đây, tôi nhấn kÃp nổ trên ngÆ°á»i mình.
Trong nháy mắt, má»™t vụ nổ hầu nhÆ° san bằng cả đỉnh núi. Thần chà tôi rất thanh tỉnh, bá»—ng nhiên phát hiện bản thân đã tá»›i má»™t nÆ¡i kỳ quái, có má»™t vầng sáng trắng sữa hiện ra, không có má»™t bóng ngÆ°á»i.
Lá»a giáºn trong tôi khôn nguôi.
SÄ© quan phụ tá mà tôi luôn tin tưởng lại phản bá»™i tôi, khiến đồng Ä‘á»™i của tôi bị thÆ°Æ¡ng vong nghiêm trá»ng, tôi vừa giáºn vừa háºn.
Lá»a giáºn nhÆ° hữu hình hữu chất, nâng tôi lÆ°á»›t Ä‘i trong không khÃ.
Bỗng nhiên, trước mắt tối sầm. Sau đó, tôi mở mắt.
—————-
TrÆ°á»›c mắt, là má»™t lâm viên Giang Nam Æ°u nhã, rÆ°á»ng cá»™t chạm trổ, đình Ä‘Ã i lầu các, tất cả Ä‘á»u có vẻ rất lá»›n. Trong khoảnh khắc, tôi liá»n hiểu vì sao có kÃch thÆ°á»›c kỳ lạ đến thế. Bởi vì tôi Ä‘ang nằm nghiêng trên mặt đất, tiếp đó, Ä‘au Ä‘á»›n kịch liệt à o và o thân thể. Do bất ngá», tôi nhịn không được hừ má»™t tiếng.
Sau đó, trÆ°á»›c mắt tôi xuất hiện má»™t nam nhân cao lá»›n. Y mặc cổ trang, má»™t thân trÆ°á»ng sam tú công tinh mỹ, vừa nhìn liá»n biết giá trị không nhá», trên đầu búi cao, mang theo kim quan nho nhá», cá»±c kỳ đẹp đẽ, quý giá.
Tôi nhất thá»i má» mịt.
Tôi đang ở đâu?
Bá»n há» là ai?
Vì sao tôi lại ở chỗ nà y?
“Giả chết là xong à ?†Nam nhân kia âm lãnh nhìn tôi. “Má»›i chỉ hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i mà thôi, còn sá»›m lắm, thị vệ trong phủ ta còn có hÆ¡n mấy trăm ngÆ°á»i nữa kia.â€
Y đang nói cái gì?
Tôi mỠmịt nhìn y.
Y còn rất trẻ, chắc không tá»›i ba mÆ°Æ¡i nhỉ? Tôi cÆ°á»i khổ má»™t chút, trạc tuổi tôi khi chết.
Chết?
Tôi hẳn là tan xương nát thịt, triệt triệt để để mà chết đi, thế nhưng…. vì sao? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Lúc tôi còn Ä‘ang nghÄ© ngợi, bá»—ng nhiên cảm giác nhÆ° tiến và o lò lá»a, toà n thân trên dÆ°á»›i Ä‘au nhức nhÆ° bị thiêu trong lá»a Ä‘á», là m tôi vô pháp táºp trung tinh lá»±c tá»± há»i.
Lúc nà y, vị nam tá» hoa y trẻ tuổi kia âm trầm cÆ°á»i lạnh, ngồi xổm xuống nhìn tôi, lạnh lùng nói: “Vẫn còn ngang ngạnh nhÆ° thế? Rất giá»i. Xem ra ta phải thà nh toà n cho ngÆ°Æ¡i rồi.â€
Tôi không hiểu y muốn nói gì, chỉ cảm thấy Ä‘au Ä‘á»›n áºp đến, trÆ°á»›c mắt biến thà nh mà u Ä‘en căn bản không rảnh để ý tá»›i y Ä‘ang nói gì. Lúc nà y trá»i đã hoà ng hôn, hoà ng hôn mênh mang, trÆ°á»›c mắt má»™t mảnh sÆ°Æ¡ng mù khiến tôi không nhìn rõ được gì nữa.
Bá»—ng nhiên, má»™t cháºu nÆ°á»›c xối lên ngÆ°á»i ta = tôi, láºp tức vết thÆ°Æ¡ng toà n thân cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n cùng cá»±c. Äó là má»™t cháºu nÆ°á»›c á»›t. Tôi Ä‘au đến hừ ra tiếng rồi láºp tức cắn môi.
Nam tá» trẻ tuổi có chút nghi hoặc: “Má»™t tên kép hát mà xÆ°Æ¡ng cốt cÅ©ng cứng tháºt, xem ra chúng ta cần đổi má»™t cách chÆ¡i khác, xem xem ngÆ°Æ¡i có thể ngang ngạnh được bao lâu nữa.â€
Tôi nằm trong vÅ©ng máu của mình, lẳng lặng nhìn y, toà n thân co giáºt vì Ä‘au Ä‘á»›n, tuy rằng tôi không thể khống chế được thân thể nà y nhÆ°ng có thể khống chế được linh hồn của chÃnh mình. Tôi rốt cục mở miệng.
Cảm tạ trá»i đất, bá»n há» nói tiếng Trung Quốc, tuy rằng phát âm có chút quái lạ, nhÆ°ng tôi vẫn nghe ra đấy là ngữ âm vùng Trung Nguyên, tôi có thể nói được.
“Nếu anh muốn dằn vặt chủ nhân của thân thể nà y thì anh đã sai rồi. Tôi không phải hắn, hắn đã chết.†Tôi quyết định ăn ngay nói tháºt, cùng lắm thì xem tôi nhÆ° yêu ma quá»· quái mà giết chết thôi. Tôi thà chết Ä‘i cÅ©ng cÅ©ng không muốn chịu Ä‘á»±ng loại dằn vặt nà y nữa. “Tôi chẳng qua là mượn thi thể của hắn hoà n hồn mà thôi, thá»±c sá»± là đi không chá»n Ä‘Æ°á»ng, nháºp và o đây.†Tôi cúi đầu mà nói, trên mặt cÆ°á»i khổ.
Y nhÃu mà y, nhìn tôi má»™t hồi rồi Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng: “Thế nà o? Lại đổi kiểu à ? Vừa rồi còn thà chết chứ không chịu khuất phục, giá» thì nói mình là ngÆ°á»i khác? Muốn cầu xin tha thứ cứ việc nói thẳng, khóc cầu ta, ta có thể cân nhắc thả cho ngÆ°Æ¡i má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống.â€
Y không tin lá»i của tôi cÅ©ng là chuyện trong dá»± liệu. Tôi Ä‘Æ¡n giản nhắm hai mắt lại, cùng lắm thì chết thêm lần nữa, tùy váºy.
Y lại cÆ°á»i nhạt: “NgÆ°Æ¡i không cần giả thần giả quá»·, ta sẽ không để ngÆ°Æ¡i chết nhÆ° thế đâu. Ta muốn cho ngÆ°Æ¡i sống không bằng chết. Chá» ngÆ°Æ¡i dưỡng thÆ°Æ¡ng được rồi ta sẽ Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i đến Thúy Vân lâu. Ha ha, ta sẽ nói vá»›i tú ông ở đó, cho ngÆ°Æ¡i tiếp khách má»—i ngà y, tiếp các loại dã thú, biểu diá»…n tại nhà . Ta muốn nhìn xem, Ân Tiểu Lâu luôn luôn bán nghệ không bán thân cuối cùng biến thà nh bá»™ dáng gì.†Nói đến đây, ngữ khà y cá»±c kỳ âm trầm.
Thì ra, chủ nhân thân thể nà y tên Ân Tiểu Lâu. Nếu nói đến “Bán nghệ không bán thânâ€, còn nói hắn là “má»™t kép hátâ€, hÆ¡n phân nữa thân pháºn Ân Tiểu Lâu nà y là nghệ nhân, chỉ không biết là nghệ nhân hát xÆ°á»›ng gì? NhÆ° váºy, ngÆ°á»i ná» là má»™t vÆ°Æ¡ng gia, lại không biết y là vÆ°Æ¡ng gia gì?
Tôi Ä‘ang trầm ngâm bá»—ng nhiên cằm Ä‘au nhức, vì váºy mở mắt.
NgÆ°á»i ná» mạnh mẽ nắm lấy cằm tôi, bắt tôi nhìn y, lá»i y lạnh nhÆ° băng: “Thế nà o? Sợ rồi à ? NgÆ°Æ¡i còn muốn nói gì không?†Y cau mà y, ánh mắt có chút kỳ dị mà đánh giá tôi.
Tôi nhẹ giá»ng há»i y: “Hiện giá» là triá»u đại nà o? Äây là chá»— nà o? Anh là ai?â€
Y ngẩn ra rồi láºp tức buông ta ra, đứng dáºy. Y nhìn tôi má»™t hồi, bá»—ng nhiên đá má»™t cÆ°á»›c và o ngá»±c tôi: “Còn tiếp tục giả ngu sao, đừng tưởng rằng nhÆ° váºy thì ta sẽ buông tha cho ngÆ°Æ¡i. Hừ, lúc trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i to gan lá»›n máºt, dám quyến rÅ© tiểu thiếp của ta, khi đó thế nà o không giả ngu Ä‘i?â€
À, giỠtôi đã hiểu vì sao chủ nhân thân thể nà y lại bị đối xỠnhư thế.
Má»™t cÆ°á»›c đó khiến tôi Ä‘au đến không thở nổi, không khá»i cuá»™n mình lại, chống chá»i lại cÆ¡n Ä‘au nhức toà n thân.
Máu vẫn không ngừng chảy ra, tôi chỉ còn nÆ°á»›c cÆ°á»i khổ.
Chỉ trong vòng một ngà y, đây là lần thứ hai tôi muốn chết.