- Trang chủ
- Quốc Thuáºt Hung Mãnh
- Quyển 4 – ChÆ°Æ¡ng 10: Äấu pháp kết hợp chiêu pháp
Tác giả:
Lão Thanh Oa vừa lên đứng, trÆ°á»›c tiên là m hai Ä‘á»™ng tác “ Nhu kiên thuáºn bối†( hai vai má»m mại thuáºn lợi xoay chuyển ), Ä‘á»™ng tác cánh tay xoay vòng liên tục nhÆ° má»™t cái vòng trang sức bằng sắt thép, đây là đã đạt đến cảnh giá»›i phát lá»±c đỉnh cao.
Mấy Ä‘á»™ng tác nà y trong hồng quyá»n thÆ°á»ng nói chÃnh là Äẩu bà ng chi pháp ( phÆ°Æ¡ng pháp xoay vai ).
Hồng quyá»n và thông bối quyá»n có rất nhiá»u chá»— tÆ°Æ¡ng thông, nghe lão tiá»n bối võ sÆ° nói, hồng quyá»n mượn đấu pháp từ thông bối quyá»n nhiá»u nhất. Không chỉ có mÆ°á»i bốn loại thủ pháp của Lý tÆ° dung nháºp và o trong Hồng quyá»n, các loại thủ pháp khác cÅ©ng có tÃnh tham khảo rất lá»›n.
Lão Thanh Oa sau khi xoay vai vặn lÆ°ng cÅ©ng đã tụ táºp tinh khà thần, đánh ra thức mở đầu.
Chỉ thấy hai tay hắn nhÆ° gió, Ä‘á»™ng tác linh hoạt, tiến lui biến hóa Ä‘a Ä‘oan. “ Vai†“ khuá»·u tay†“ cổ tay†liên tiếp quán thông nhÆ° thà nh má»™t Ä‘Æ°á»ng, có thể tùy theo ý mà động. Cánh tay dà i nhÆ° roi, té, chụp, xuyên, bổ, chui, năm chưởng liên tiếp đánh ra vang lên tiếng xé gió.
Khang Thuáºn Phong đứng bên cạnh có thể cảm giác được má»—i má»™t chưởng, chỉ nhÆ° xuất ra kình phong Ä‘áºp và o mặt. Mà má»—i khi hắn phát lá»±c dÆ°á»ng nhÆ° có sức mạnh tuyệt đối, đủ biết công phu của ngÆ°á»i nà y đã đạt tá»›i trạng thái đỉnh cao.
Khiến cho anh mắt của Khang Thuáºn Phong không thể rá»i Ä‘i chÃnh là thân pháp của hắn, má»—i lần tiến thối hay duá»—i ra co và o mặc dù không có hình dạng giống vượn nhÆ°ng lại thuáºn sÆ°á»›ng nhÆ° mây trôi nÆ°á»›c chảy, tùy ý tá»± nhiên.
Võ thuáºt truyá»n thống khó nhất chÃnh là hai chữ thuáºn sÆ°á»›ng nà y, hà nh nhÆ° mây, không chút trì trệ nhÆ°ng cÅ©ng không phải là má»™t Ä‘á»™ng tác mà là động tác liên hoà n gắn kết nhÆ° tÆ¡ tằm chắp lại, chỉ có Ä‘oạn ý mà không Ä‘oạn thế. ( Ä‘oạn = Ä‘oạn tuyệt, tức là bá» Ä‘i ý thức mà theo xu thế )
Thuyết pháp võ há»c Ä‘á»u nói nhÆ° nhau, luyện quyá»n Ä‘á»u là yêu cầu thế Ä‘oạn ý liên, hình Ä‘oạn ý không ngừng. NhÆ°ng luyện công phu tá»›i tối háºu lại chú ý chÃnh là đoạn thế ý liên, nghe có vẻ rất mâu thuẫn.
Lấy và dụ Ä‘Æ¡n giản, cÅ©ng giống nhÆ° má»™t ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i, bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c, má»—i má»™t lần dừng lại Ä‘á»u là đoạn ý. Má»—i lần dừng bÆ°á»›c nhÆ° váºy lại đổi trá»ng tâm dẫn đến má»—i bÆ°á»›c Ä‘á»u dừng lại nhÆ°ng ý thức lại không dừng. NhÆ° váºy luyện đến trình Ä‘á»™ nhất Ä‘inh, má»—i khi đổi bÆ°á»›c thay đổi trá»ng tâm cần theo xu thế, không cảm giác thấy sá»± dừng lại. Lúc nà y thì ngược lại, mặc dù bÆ°á»›c không ngừng nhÆ°ng Ä‘oạn tuyệt ý thức, trong đầu mặc dù nghÄ© đến sá»± tình khác thì má»—i bÆ°á»›c vẫn Ä‘á»u thuáºn sÆ°á»›ng, tá»± Ä‘á»™ng mà cất bÆ°á»›c.
NhÆ° váºy má»›i có thể đạt đến quyá»n thuáºt bế nhãn hầu nhÆ° là theo thiên tÃnh bản năng của con ngÆ°á»i, ngay cả má»—i khi công thủ phản kÃch Ä‘á»u không tÃnh toán mà chỉ theo bản năng. Loại trình Ä‘á»™ nà y có thể nói rất khó giải thÃch rõ rà ng.
Lão Thanh Oa đánh đông đánh tây và i quyá»n, Khang Thuáºn Phong đã nhìn ra xu thế của nó, có đủ loại đấu pháp của hồng quyá»n, cÆ¡ bản là có thể ấn chứng. Nguyên bản trong đầu có rất nhiá»u nghi hoặc Ä‘á»u được lão Thanh Oa Ä‘Æ°a ra.
Trong võ thuáºt có thể sá» dụng đấu pháp nà o đó, cÅ©ng không phải là nhất chiêu nhất thức Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c mà là nhất chiêu và i thức linh hoạt khéo léo. Cho dù là cùng má»™t Ä‘á»™ng tác, chỉ cần bá»™ vị thoáng biến đổi là có thể sinh ra chiêu thức má»›i, hoặc là ý thức chú ý tá»›i những nÆ¡i khác nhau là có thể công phòng các bá»™ pháºn khác nhau, hoặc là cùng má»™t Ä‘á»™ng tác nhÆ°ng lại có thể có công năng công kÃch hay phòng ngá»± khác nhau. Nếu có thể tổng hợp được các Ä‘iểm mạnh của chúng má»›i có thể được gá»i là đấu pháp.
Có thể nói, má»™t ngÆ°á»i vá»›i và i Ä‘á»™ng tác giống nhau lại có thể bao hà m nhiá»u phÆ°Æ¡ng pháp đánh phá, chÃnh là công dụng của đấu pháp.
NhÆ° váºy lại có má»™t vấn Ä‘á», nếu nhÆ° má»™t võ sÆ° tu luyện đấu pháp, bởi vì thân thể hắn có hạn nên có thể luyện ra mÆ°á»i chiêu đấu pháp. Hắn thÆ°á»ng dùng nhất là hai, ba chiêu thÃch hợp vá»›i chÃnh mình. NhÆ° váºy, hắn đã vứt bá» hoặc ẩn tà ng Ä‘i bảy, tám đấu pháp. Má»—i khi hắn biểu hiện ra ngoà i ngÆ°á»i khác không thể nhìn thấy được cách dùng của bảy, tám đấu pháp đó.
NhÆ° váºy, có lẽ sau khi ngÆ°Æ¡i tham quan há»c táºp quyá»n pháp của ngÆ°á»i khác, có thể nhá» má»—i má»™t Ä‘á»™ng tác của há» mà lÄ©nh ngá»™. Äây cÅ©ng là nguyên nhân mà ngÆ°á»i luyện võ muốn cùng ngÆ°á»i khác trao đổi luáºn võ vá»›i nhau. Không thể để ngÆ°á»i khác trá»±c tiếp nói cho ngÆ°Æ¡i mà chỉ có thể từ má»—i má»™t Ä‘á»™ng tác của hắn để tá»± mình lÄ©nh ngá»™.
Cho nên rất nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘á»u thÃch xem ngÆ°á»i khác diá»…n quyá»n, còn xem cả tiểu hà i tỠđánh nhau. Äây là lúc con ngÆ°á»i hà nh Ä‘á»™ng theo bản năng nhất, cÅ©ng không có công lá»±c gì nhÆ°ng có thể lÄ©nh ngá»™ được từ má»™t cá» Ä‘á»™ng nà o đó là sẽ có Ãch lợi rất lá»›n. Võ sÆ° thÆ°á»ng xem ngÆ°á»i khác diá»…n võ, tiểu hà i tỠđánh nhau chÃnh là vì đạo lý nà y.
Hồ Tà TỠcũng có thói quen nà y, ngay cả hai con gà đá nhau cũng có thể khiến cho lão ngồi xem một hồi lâu.
Lão Thanh Oa đã diá»…n quyá»n xong mà Khang Thuáºn Phong vẫn nhÆ° còn trong si mê chÆ°a tỉnh lại.
Lại thấy bên kia nháo lên, là Vương Mị vừa đứng lên nói tiếp đỠtà i trên bà n cơm, muốn cho Hướng Sơn thỠmột chút công phu của Hồ U.
Chỉ thấy Hồ U cÅ©ng không nói gì, trÆ°á»›c cứ nhìn nhìn HÆ°á»›ng SÆ¡n và VÆ°Æ¡ng Mị. Khang Thuáºn Phong cÅ©ng không biết hai nà ng luyện công phu gì. Cung Äại Pháo cÅ©ng ồn à o hưởng ứng theo.
Cuối cùng Hồ U cũng không lay chuyển được Vương Mị, khóe miệng cong nhẹ đứng lên.
Äi tá»›i giữa gian phong thì trầm ổn lại, hạ thế xuất ra má»™t bá»™ quyá»n.
Khang Thuáºn Phong vừa nhìn đã biết, đây là trạc cÆ°á»›c.
Trạc cÆ°á»›c là má»™t tiếng gá»i tắt, tên đầy đủ của nó là Cá»u phiên ngá»± uyên Æ°Æ¡ng câu quải liên hoà n huyá»n không trạc cÆ°á»›c, còn có danh xÆ°ng là Cá»u phiên uyên Æ°Æ¡ng cÆ°á»›c, Cá»u tri tá» hoặc Tranh chi thối, nghe nói thối pháp có chÃn chÃn tám mÆ°Æ¡i mốt thế, phân ra văn võ chÃn lần, có danh hiệu là “ Bắc thối chi kiệt.†Trong hồng quyá»n, thối pháp nổi tiếng nhất nghe nói là có xuất sứ từ thối pháp nà y.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên lá»™ pháp của trạc cÆ°á»›c cÅ©ng không chỉ phân ra văn võ cá»u tranh mà còn có rất nhiá»u lá»™ khác, có thể sá» dụng kết hợp cùng vá»›i khà giá»›i, có quan hệ trá»±c tiếp đến ngÆ°á»i sá» dụng nó.
Hồ U vừa trụ xuống giữa sân, Khang Thuáºn Phong cÅ©ng không biết được lá»™ pháp của nà ng nhÆ° váºy. NhÆ°ng thấy nà ng má»™t tay che phÃa trÆ°á»›c, chân trái đá vá» phÃa phải, trÆ°á»›c đá sau đánh, lúc minh lúc ám, linh hoạt hữu lá»±c, giống nhÆ° có cánh tay thứ ba. Trách không được Hồ Tà Tá» từng nói, ngÆ°á»i luyện trạc cÆ°á»›c không khác gì có ba cánh tay.
Thối pháp nà y cùng vá»›i Niếp Phong vừa rồi diá»…n luyện thì bất đồng. Thối pháp của Niếp Phong hÆ° thá»±c mà thối pháp của Hồ U phần nhiá»u là ngạnh công thẳng tiến. Bặc biệt là định chân, Ä‘iểm chân rất nhiá»u.
Trong Hồng quyá»n có nói thối pháp tốt có thể triá»n đấu quanh thân, nhÆ°ng cÅ©ng có rất nhiá»u chiêu có thể đánh xa, cÅ©ng thÆ°á»ng thấy khóa kiếm thối, cân tá» thối, tháºp tá»± thối đẳng.
Hồ U rất nhanh đã diá»…n xong, Khang Thuáºn Phong biết công phu của nà ng không phải là hoa mỹ mà là công phu chân tháºt. Nghe nà ng nói nà ng có tám phần công phu của anh trai, không biết là nếu anh trai nà ng diá»…n luyện thối pháp sẽ có uy lá»±c gì nữa.
Sau cùng HÆ°á»›ng SÆ¡n rốt cuá»™c cÅ©ng không lay chuyển được hai ngÆ°á»i VÆ°Æ¡ng Mi và Cung Äại Pháo ồn à o năn nỉ, cÅ©ng đứng lên ra trà ng, hiển lá»™ má»™t chút công phu.
Hồ U thấy HÆ°á»›ng SÆ¡n đứng lên không mất hứng mà ngược lại, bá»™ dáng có chút hÆ°ng phấn. Hiển nhiên nà ng cÅ©ng hy vá»ng có thể quan sát má»™t chút xem công phu của HÆ°á»›ng SÆ¡n đã luyện đến trình Ä‘á»™ nà o.
HÆ°á»›ng SÆ¡n Ä‘i đến giữa phòng, liá»n ôm quyá»n nói: “ Äiểm đến là dừng.â€
Hồ U vốn Ä‘ang có cảm giác ngÆ°á»i trong nhà không cần lÆ°u ý lắm, nhÆ°ng lúc nà y thấy HÆ°á»›ng SÆ¡n nghiêm túc cÅ©ng láºp tức nói: “ Anh HÆ°á»›ng SÆ¡n, hạ thủ lÆ°u tình.â€
HÆ°á»›ng SÆ¡n cÅ©ng gáºt đầu, lấy thế hợp lục thủ thức, cÅ©ng không tiến lên mà cứ đứng nhÆ° váºy.
Hồ U cÅ©ng không khách khÃ, liá»n tiến lên từng bÆ°á»›c, má»™t tay thủ trÆ°á»›c mặt, má»™t tay hÆ°á»›ng phÃa trÆ°á»›c vá»t tá»›i. HÆ°á»›ng SÆ¡n thấy quyá»n của nà ng tá»›i, hợp lục thủ thế chợt Ä‘á»™ng, cánh tay không nhúc nhÃch mà cổ tay chợt Ä‘á»™ng Ä‘iểm và o cổ tay nà ng. Vốn quyá»n nà y của Hồ U chỉ là hÆ° chiêu, thấy cổ tay hắn đánh tá»›i liá»n rụt tay lại, chụp lấy cổ tay hắn kéo má»™t cái, má»™t tay còn lại chém vá» phÃa trÆ°á»›c, phÃa dÆ°á»›i thì bÆ°á»›c tá»›i má»™t bÆ°á»›c, chân dán xuống đất mà quét vá» phÃa hạ bá»™ HÆ°á»›ng SÆ¡n.
Má»™t thức nà y của Hồ U má»™t nhả má»™t kéo chÃnh là Äả pháp Ä‘iên thÃch phiên can thủ nổi danh trong trạc cÆ°á»›c, Ä‘oán chắc HÆ°á»›ng SÆ¡n muốn lui bÆ°á»›c khẳng định là cần tiếp lá»±c xuống đất, sau đó chÃnh là bÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c vá» phÃa trÆ°á»›c mà sá» dụng uyên Æ°Æ¡ng thối. HÆ°á»›ng SÆ¡n từng Ä‘i qua nhà bá»n há», cùng anh nà ng giao thủ hiển nhiên đối vá»›i loại đấu pháp nà y khá quen thuá»™c.Thấy nà ng trên dÆ°á»›i cùng tiến liá»n nhấc chân lên, thi triển kim kê Ä‘á»™c láºp trụ vững thân hình, theo xu thế kéo tay trở vá», hÆ¡i cong lÆ°ng xuống. Lúc nà y tay vừa rút vá» liá»n đánh vá» phÃa trÆ°á»›c, chÃnh là chiêu thức tiểu đả hổ, là má»™t trong những quyá»n pháp nháºp môn của Hồng quyá»n.
Tiểu đả hổ sẽ tiếp dẫn theo đại đả hổ, đến lúc đó sẽ giẫm chân trÆ°á»›c, trầm ngÆ°á»i xuống, chân kia đá tiếp lên. Chiêu thức nà y uy lá»±c rất mạnh, Ä‘Æ°a đối thủ và o tình cảnh hung hiểm.
Khang Thuáºn Phong nhìn thấy đấu pháp của HÆ°á»›ng SÆ¡n không khá»i ngẩn ngÆ¡.
HÆ°á»›ng SÆ¡n dùng cÅ©ng không phải là má»™t đấu pháp đầy đủ mà là má»™t chiêu pháp trong Hồng quyá»n. Äây là đấu pháp biểu hiện tùy theo cảnh giá»›i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng má»™t phần là do hắn hiểu rõ trạc cÆ°á»›c của đối phÆ°Æ¡ng, má»™t phần do Hồ U là nữ giá»›i. Khang Thuáºn Phong mặc dù không biết công phu Hồ U nhÆ° thế nà o nhÆ°ng cÅ©ng không thể nghi ngá» là yếu hÆ¡n nhiá»u so vá»›i HÆ°á»›ng SÆ¡n.
Võ thuáºt truyá»n thống có đấu pháp, có chiêu pháp, nhÆ°ng Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c chỉ dùng đấu pháp để đánh là má»™t cảnh giá»›i, mà có thể sá» dụng đấu pháp hòa vá»›i chiêu pháp mà đánh cÅ©ng là má»™t cảnh giá»›i. Có thể dùng chiêu pháp liên hoà n kết hợp vá»›i đấu pháp đã đạt đến cảnh giá»›i chiêu pháp thuần thục.
Chiêu pháp mặc dù Ä‘Æ¡n Ä‘iệu, biến hóa Ãt hÆ¡n đấu pháp nhÆ°ng má»—i má»™t chiêu pháp Ä‘á»u là cÆ¡ bản của má»™t ngÆ°á»i, tổng hợp bản năng phản ứng cùng vá»›i biến hóa có thể của đối phÆ°Æ¡ng mà sinh ra. Trong há»—n loạn, má»™t ngÆ°á»i có thể theo đấu pháp bản năng mà xuất ra chiêu pháp đánh trúng đối phÆ°Æ¡ng thì ý thức cùng vá»›i phản ứng có thể nói là rất tinh thuần, có đấu pháp bản năng mà ngÆ°á»i khác khó có được. Äiá»u nà y đối vá»›i đối thủ không nghi ngá» gì là má»™t cÆ¡n ác má»™ng.
Quả nhiên HÆ°á»›ng SÆ¡n giẫm chân xuống cÅ©ng không mạnh nhÆ°ng giao thủ vá»›i chân Hồ U lại vững chắc nhÆ° núi, má»™t tay xoay vòng ngăn cánh tay Ä‘ang chém tá»›i của Hồ U đồng thá»i đè ép hai tay của nà ng xuống. Trong nhất thá»i chân tay của Hồ U Ä‘á»u không thể cá» Ä‘á»™ng được trÆ¡ mắt mà nhìn HÆ°á»›ng SÆ¡n đánh tá»›i má»™t quyá»n lên mặt. Má»™t quyá»n của HÆ°á»›ng SÆ¡n đánh đến trÆ°á»›c mặt nà ng thì dừng lại.
Hồ U lúc nà y mới thở ra một hơi, không có động tác gì nữa.
HÆ°á»›ng SÆ¡n bÆ°á»›c lui lại, vừa bÆ°á»›c vừa nói: “ Tốc Ä‘á»™, lá»±c lượng cÅ©ng tạm được nhÆ°ng kinh nghiệm còn kém quá.â€
Hồ U không phục muốn mở miệng, nhưng lại không biết nên nói gì.
VÆ°Æ¡ng Mi, Cung Äại Pháo và cả đám ngÆ°á»i Ä‘á»u trợn mắt há mồm, hai thức nà y của HÆ°á»›ng SÆ¡n bá»n há» cÅ©ng gặp qua, cÅ©ng biết cách dùng nhÆ°ng có thể Ä‘em chiêu pháp và đấu pháp hòa hợp nhÆ° váºy, lại nằm ngoà i tưởng tượng của má»i ngÆ°á»i.
Khang Thuáºn Phong nhìn vá» phÃa HÆ°á»›ng SÆ¡n. TrÆ°á»›c kia, hắn đối vá»›i thuyết pháp cho rằng chiêu pháp phải luyện cho hoà n mỹ có chút hoà i nghi thì lúc nà y chỉ biết ngây ngốc, không biết nói gì.