- Trang chủ
- Quốc Thuáºt Hung Mãnh
- Quyển 4 – ChÆ°Æ¡ng 8: Tình chà ng ý thiếp
Tác giả:
Hai ngÆ°á»i mặc dù đã rất thân máºt nhÆ°ng Khang Thuáºn Phong vẫn có chút ngây ngốc, mặt á»ng hồng lên, theo bản năng muốn đóng lại cánh cá»a. Thịnh Tả thấy hắn có bá»™ dạng thẹn thùng nhÆ° tiểu nam hà i, khác hắn vá»›i bá»™ dáng trầm ổn bình thÆ°á»ng, không nhịn được mà cÆ°á»i thà nh tiếng, khẽ gắt má»™t tiếng: “ Tiểu quá»· không có can đảm.†NhÆ°ng cÅ©ng chuyên tâm tắm rá»a lại.
Khang Thuáºn Phong đúng là ngÆ°á»i trẻ tuổi, má»™t mà n Thịnh Tả tắm rá»a hấp dẫn nhÆ° váºy hiện lên trong mắt, là m sao có thể tÄ©nh tâm được. Cá» Ä‘á»™ng má»›i vừa rồi chỉ là bất ngá», dù sao chuyện nam nữ má»›i ban đầu cần ngÆ°á»i từng trải, da mặt dà y má»›i được.
NhÆ°ng suy nghÄ© má»™t chút, cÅ©ng không khá»i cÆ°á»i thầm chÃnh mình. Cùng Thịnh Tả ở má»™t chá»—, hôn cÅ©ng hôn rồi, sá» soạng cÅ©ng là m rồi, chÃnh mình còn sợ cái gì nữa? Trong lòng vừa nghÄ© nhÆ° váºy, lại biết Thịnh Tả khẳng định sẽ không cá»± tuyệt mình, láºp tức cởi quần áo ra ngoà i, chỉ để lại má»™t cái quần đùi, vô luáºn nhÆ° thế nà o cÅ©ng không cởi hoà n toà n được, dù sao hắn cÅ©ng có chút ngại ngùng.
Việc nà y cùng vá»›i phÆ°Æ¡ng thức giáo dục, hoà n cảnh gia đình của hắn từ nhá» có liên quan rất nhiá»u. Dù sao hắn cÅ©ng là hà i tỠở nông thôn, từ nhá» Ä‘i theo Hồ Tà Tá» táºp võ. Thân thể mạnh mẽ hiển nhiên cÅ©ng mang tá»›i tâm tÃnh mạnh mẽ, cho nên cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i sợ nà y sợ kia. NhÆ°ng vá» phÆ°Æ¡ng diện khác thì dù sao hắn cÅ©ng lá»›n lên từ hoà n cảnh chất phác ở nông thôn, đạo đức, lối sống vẫn bảo thủ nhÆ° ngà y xÆ°a. Äiá»u nà y khiến cho hắn cảm giác vẫn còn ngại ngùng, không thể cởi bá» hoà n toà n được.
Thịnh Tả nhìn bá»™ dáng của Khang Thuáºn Phong cÅ©ng nhịn không được mà đỠmặt, nhÆ°ng lại mang theo ba phần nÅ©ng nịu nói: “ Che che lấp lấp là m gì! Chẳng lẽ anh muốn mặc quần đùi tắm rá»a à ?â€
Khang Thuáºn Phong bị nà ng cÆ°á»i cÅ©ng xấu hổ cÆ°á»i cÆ°á»i, nhÆ°ng cÅ©ng theo ý nà ng chuẩn bị cởi quần đùi.
Thế nhÆ°ng Thịnh Tả lại ranh mãnh hÆ°á»›ng vòi hoa sen vá» phÃa hắn, thẳng vá» phÃa chiếc quần đùi, khiến nó Æ°á»›t sÅ©ng áp và o ngÆ°á»i hắn. Khang Thuáºn Phong khổ não mà oán giáºn nà ng nói: “ Ẩm Æ°á»›t nhÆ° váºy, má»™t hồi nữa anh xuyên thế nà o…â€
Thịnh Tả Ä‘á» mặt, má»™t tay túm lấy hắn kéo đến vòi dÆ°á»›i phun, nghịch ngợm cÆ°á»i nói: “ Váºy cho anh ẩm Æ°á»›t thêm chút nữa…â€
Khang Thuáºn Phong thấy bá»™ dáng Ä‘á» mặt phong tình của nà ng, nhịn không được ôm chầm lấy, hôn lên môi nà ng.
Hai ngÆ°á»i miệng lưỡi tÆ°Æ¡ng giao, hôn nhau má»™t lúc, trong chốc lát Thịnh Tả thở gấp nói: “ Hừm…gấp cái gì, trÆ°á»›c tiên tắm rá»a sạch sẽ Ä‘i đã…†Vừa nói, đã đẩy hắn má»™t cái, cầm lấy cục xà bông trong tay, xoa xoa trên ngÆ°á»i hắn.
Khang Thuáºn Phong thấy nà ng lau rá»a cho mình, lại cầm lấy cục xà bông lên tay, cÅ©ng lau rá»a cho nà ng. Trong chốc lát, hai ngÆ°á»i lại cà ng thêm hoạt náo. Lúc đầu thì hoà n hảo lau rá»a, nhÆ°ng tay Khang Thuáºn Phong lại dần dần mà trở nên không thà nh tháºt, là m cho Thịnh Tả cÅ©ng không chuyên tâm lau rá»a được cho hắn. Hắn cÅ©ng không đếm xỉa chút nà o, hai tay lại cà ng Ä‘á»™ng Ä‘áºy, Thịnh Tả cÅ©ng nhịn không được mà hồi đáp lại. Thà nh ra hai ngÆ°á»i cứ ta bóp má»™t chút, ngÆ°Æ¡i lại vân vê ta má»™t chút, nhÆ° hai đứa nhỠđùa giỡn vá»›i nhau. Äánh nháo má»™t hồi, cÆ°á»ng thế của Thịnh Tả bắt đầu yếu Ä‘i, không nhịn được mà ôm lấy hắn trÆ°á»›c, hai khối thân thể xoay xoay thà nh má»™t khối, thân ở má»™t chá»—, hai tay thì lục lá»i khám phá trên ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng.
Rốt cục, Thịnh Tả không nhịn được nữa, thanh âm run rẩy nói: “ Äừng náo loạn nữa, em tắm rá»a sạch sẽ cho anh, chúng ta lên giÆ°á»ng Ä‘i…†Cầm vòi hoa sen hÆ°á»›ng thẳng tá»›i ngÆ°á»i Khang Thuáºn Phong. Từng giá»t nÆ°á»›c đâm lên ngÆ°á»i Khang Thuáºn Phong khiến hắn cảm giác hÆ¡i tê dại, lại mang chút cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n. Hắn thoải mái rên rỉ má»™t tiếng, chuyển thân cho nà ng phun nÆ°á»›c.
Thịnh Tả phun nÆ°á»›c cho toà n thân hắn xong, lại phun nÆ°á»›c cho mình, xong phÃa trÆ°á»›c lại vòng quanh thân. Khang Thuáºn Phong thấy tay nà ng giÆ¡ lên có vẻ không tiện, liá»n lấy vòi hoa sen trong tay nà ng, phun nÆ°á»›c lên lÆ°ng cho nà ng.
NÆ°á»›c đâm lên là n da má»m mại, trắng trẻo của Thịnh Tả, tạo thà nh từng vệt nÆ°á»›c nhá» lăn trên ngÆ°á»i. Khang Thuáºn Phong cảm giác thÃch thú, coi nhÆ° trò chÆ¡i mà chăm chú chÆ¡i đùa.
Từng giá»t nÆ°á»›c đâm lên ngÆ°á»i, Thịnh Tả cÅ©ng cảm thấy thịt tê da ngữa, má»—i khi đến chá»— da thịt mẫn cảm, nà ng nhịn không được mà thân thể run rẩy, phát ra tiếng thở dốc.
Khang Thuáºn Phong dùng vòi phun đùa nà ng, cố ý phun và o chá»— địa phÆ°Æ¡ng mẫn cảm của nà ng, Thịnh Tả cÅ©ng không nói gì khiến hắn lại cà ng thÃch thú vui đùa. Vòi phun cháºm rãi Ä‘i xuống phÃa dÆ°á»›i, phun lên lÆ°ng của Thịnh Tả rồi đến cái khe kia thì nghịch ngợm mà dùng vòi phun từ phÃa dÆ°á»›i lên, thân thể Thịnh Tả Ä‘á»™t nhiên run mạnh lên, quay đầu nÅ©ng nịu mắng: “ Tiểu quá»· đầu…anh…†nhÆ°ng lại mạnh mẽ cắn môi, nói không ra lá»i, chỉ hai tròng mắt chăm chú nhìn hắn.
Trong lòng Khang Thuáºn Phong nhÆ° cháy lên ngá»n lá»a hừng há»±c, hắn kéo thắt lÆ°ng của nà ng từ phÃa sau nhÆ°ng lại Ä‘em vòi phun từ phÃa trong hÆ°á»›ng và o. Thân thể Thịnh Tả cà ng run rẩy nhÆ° sóng nÆ°á»›c liên hồi, rốt cục không nhịn được mà kêu khẽ má»™t tiếng, mạnh mẽ bắt lấy tay cầm vòi phun của hắn, dùng sức ngăn lại, thân thể nhÆ° không có khà lá»±c mà thở hổn hển nói: “ Tiểu bại hoại…anh dám hà nh hạ ngÆ°á»i nhÆ° váºy…â€
Vòi phun bị ném lên cao, từng giá»t nÆ°á»›c lăn tăn nhÆ° suối chảy lên hai ngÆ°á»i.
Thân thể Khang Thuáºn Phong từ phÃa sau áp tá»›i, nhÆ° trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng đâm và o, Thịnh Tả mạnh mẽ ngá»a đầu phát ra má»™t tiếng rên rỉ dà i, thân thể nhÆ° cứng lại…Má»™t lúc lâu sau má»›i cảm giác má»m mại, run rẩy lại, ná»a nhÆ° kÃch Ä‘á»™ng, ná»a nhÆ° năn nỉ mà nói vá»›i Khang Thuáºn Phong: “ Hôn em…mau hôn em…â€
Khang Thuáºn Phong liá»n hôn và o đôi môi run run Ä‘á» má»ng của nà ng, Ä‘em thanh âm của nà ng nuốt và o trong miệng.
…..
Khang Thuáºn Phong nằm trên giÆ°á»ng lá»›n, cÆ°á»ng thế nhÆ° Thịnh Tả mà lúc nà y lại nhÆ° má»™t con mèo nhá» nằm trong lòng hắn, gối đầu lên ngá»±c hắn, hai tay cÅ©ng để trên ngá»±c hắn.
Hai tay Khang Thuáºn Phong nhẹ nhà ng vuốt ve mái tóc nà ng, hai ngÆ°á»i cứ nhÆ° váºy im lặng mà nằm.
Buổi trÆ°a, ánh sáng qua cá»a sổ chiếu và o trong phòng, hình thà nh từng cá»™t sáng không đồng nhất. Trong từng cá»™t sáng nhÆ° có thể thấy từng hạt bụi nhá» Ä‘ang nhảy múa, là m cho tia sáng trở nên sinh Ä‘á»™ng hẳn lên.
“ Còn bốn ngà y nữa sẽ đấu quyá»n…†Khang Thuáºn Phong nhẹ nhà ng nói.
“ Hiện giỠkhông nói việc nà y…†Thanh âm Thịnh Tả có chút rầu rĩ, lại mang theo một tia miễn cưỡng, uể oải.
Khang Thuáºn Phong cảm giác tâm tình Thịnh Tả không tốt lắm, liá»n nâng gÆ°Æ¡ng mặt nà ng dáºy, đối mắt vá»›i chÃnh mình. Thịnh Tả cứ nhÆ° váºy nhìn hắn, hai tròng mắt đã có chút hÆ¡i Ä‘á».
“ Sao váºy, không vui sao?†Khang Thuáºn Phong cảm thấy Ä‘au xót, há»i.
Thịnh Tả lại tá»±a đầu nằm xuống ngá»±c hắn, cÅ©ng không nhìn hắn mà nhẹ giá»ng nói: “ ChÃnh là vì vui, cho nên má»›i sợ mất Ä‘i.â€
Khang Thuáºn Phong dùng hai tay vuốt ve đầu nà ng, nói: “ Anh là loại ngÆ°á»i nà y, không có lÆ°Æ¡ng tâm sao? Nếu nhÆ° em lo lắng, anh sẽ không giao bạn gái…†vừa nói chuyện, đã nhá»› tá»›i khuôn mặt tròn tròn khả ái, dáng vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i đáng yêu của TrÆ°Æ¡ng Mị, lại nhá»› tá»›i trách nhiệm mà hắn phải gánh vác trên vai. NhÆ°ng hắn biết, thá»i Ä‘iểm thanh xuân rá»±c rỡ của TrÆ°Æ¡ng Mị, bá» qua chÆ°a chắc đã không có hạnh phúc ngà y sau. NhÆ°ng Thịnh Tả là má»™t ngÆ°á»i con gái tâm cao khà ngạo, lại bá» Ä‘i thanh xuân của mình, nếu nhÆ° nảy nở tình yêu sẽ không còn cÆ¡ há»™i quay đầu.
Thịnh Tả ngẩng đầu, lấy tay che miệng hắn, nÆ°á»›c mắt lÆ°ng tròng: “ Không phải cái nà y…em không phải lo lắng cái nà y…Em cÅ©ng không lo anh là m má»™t tiểu quá»· đầu, mặc kệ ngÆ°á»i khác chê cÆ°á»i…Em chỉ cần lúc anh rảnh rá»—i có thể Ä‘i theo em, cho dù không thể Ä‘i theo cÅ©ng cho em biết anh ở nÆ¡i nà o, có tốt hay không…â€
Khang Thuáºn Phong ngạc nhiên nói: “ Nếu không phải nhÆ° váºy thì em lo lắng cái gì.â€
Thịnh Tả rÆ°á»›n ngÆ°á»i ngồi dáºy bên giÆ°á»ng, tránh ánh mắt của hắn, thanh âm lại mang theo má»™t tia cẩn tháºn nói: “ Anh có thể không tham gia lần đấu quyá»n lần nà y không?â€
Khang Thuáºn Phong tức thì trầm xuống, nhÆ°ng trong chốc lát lại thÆ° thái, nà ng lo lắng cho mình, mình sao có thể tức giáºn, nghÄ© tá»›i đây liá»n cÆ°á»i rá»™ lên: “ Nguyên lại là lo lắng Ä‘iá»u nà y à ?â€
Thịnh Tả nhìn thấy hắn cÅ©ng không tức giáºn nhÆ° mình tưởng tượng, ngữ khà lại dá»… dà ng thì không cẩn tháºn nữa, lo lắng nói: “ Em mặc dù chÆ°a nghe nói qua, cÅ©ng chÆ°a thấy loại đấu quyá»n nà y nhÆ°ng mấy ngà y nay đã nghe má»i ngÆ°á»i nói, má»›i biết việc nà y nguy hiểm nhÆ° thế nà o…Những ngÆ°á»i nà y cÅ©ng giống nhÆ° anh, Ä‘á»u là ngÆ°á»i luyện võ, khác nhiá»u vá»›i A Bân, Hùng Tá», em rất lo lắng…â€
Khang Thuáºn Phong nhìn thấy thân thể Thịnh Tả xÃch lõa, quỳ gối ngồi, vẻ mặt lo lắng, nà o còn dáng vẻ của ngÆ°á»i phụ nữ cÆ°á»ng thế, sát phạt quyết Ä‘oán của BÆ°u Thịnh Ä‘Æ°á»ng nhÆ° trÆ°á»›c. Trong lòng cảm thấy nhÆ° má»m lại, hai tay kéo nà ng lại ôm và o trong ngá»±c, nhÆ°ng nhất thá»i cÅ©ng không biết khuyên nà ng nhÆ° thế nà o, chỉ có thể há»i: “ Em thÃch Ä‘Ã n ông mà nhÆ° rùa Ä‘en rút đầu sao?â€
Thịnh Tả rẩu rÄ© nói: “ Không thÃch…â€
Khang Thuáºn Phong luồn tay và o mái tóc nà ng, nhẹ vuốt ve khuôn mặt nà ng, nói: “ Em yên tâm, anh có biện pháp bảo vệ tÃnh mạng, nhiá»u lắm là để cho ngÆ°á»i ta đánh anh tà n phế, sẽ không thể đánh chết…HÆ¡n nữa, đánh không lại, anh sẽ bá» cuá»™c.â€
Thịnh Tả ngẩng đầu lên, nói: “ Tháºt sá»±?â€
Khang Thuáºn Phong gáºt đầu, thầm nghÄ©: “ Tháºt má»›i là lạ!†NhÆ°ng lại không nói sá»± tháºt cho nà ng. Äà n ông kỳ tháºt có nhiá»u phÆ°Æ¡ng diện lại cá»±c kỳ Ãch ká»·, tá»±a nhÆ° Khang Thuáºn Phong bây giá», hắn là m thế để Thịnh Tả không lo lắng, nhÆ°ng lại hoà n toà n quên mất nếu nhÆ° hắn không còn ở đây nữa, Thịnh Tả sẽ thÆ°Æ¡ng tâm nhÆ° thế nà o.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, có khi má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông sở dÄ© là đà n ông chân chÃnh, lại vì phần Ãch ká»· nà y.
Không còn lo lắng nhiá»u nữa, Thịnh Tả lại hoạt bát hẳn lên, Ä‘á»™t nhiên ngáºm lấy cái ngá»±c của Khang Thuáºn Phong, cắn hắn má»™t cái. Khang Thuáºn Phong cÆ°á»i rá»™ lên, thân thể hÆ¡i run rẩy, cầu xin tha thứ nói: “ Äừng cắn, đừng cắn! Anh sợ nhất là bị ngÆ°á»i ta cắn nÆ¡i nà y…â€
Thịnh Tả buông hắn ra, nhÆ°ng lại chỉ và o hắn nói: “ Anh xem, dấu răng vẫn còn lÆ°u lại đây nà y…â€
Khang Thuáºn Phong liá»n nói: “ Äó là do em cắn…†lại há»c ngữ khà của nà ng lúc lên cao trà o: “ Cắn anh…mau cắn anh…â€
Thịnh Tả Ä‘á» mặt, cầm lấy cái gối, hung dữ nhÆ° má»™t tiểu lão hổ đánh hắn. Khang Thuáºn Phong nghiêng ngÆ°á»i má»™t cái, liá»n Ä‘em nà ng đặt lên trên giÆ°á»ng.
Thịnh Tả cÆ°á»i khanh khách, kêu lên: “ Anh hùng tha mạng…â€
Khang Thuáºn Phong nằm lên ngÆ°á»i nà ng, không biết sao cÅ©ng không náo loạn, mà lại hôn nà ng.
Thịnh Tả đem cái gối đè lên đầu hắn, đã đem hai cái đầu chìm vô trong gối.
Trong chốc lát, từ trong cái gối truyá»n đến âm thanh rẩu rÄ© của Thịnh Tả: “ Anh nhất định phải đánh thắng.â€
“ Ừ.†Khang Thuáºn Phong cam Ä‘oan, thân thể dần dần trÆ°á»n xuống dÆ°á»›i, Ä‘em hai chân của Thịnh Tả khai mở.
Bốn ngà y, cách thá»i gian đấu quyá»n còn có bốn ngà y.