- Trang chủ
- Quốc Thuáºt Hung Mãnh
- Quyển 4 – ChÆ°Æ¡ng 7: Tụ táºp dÆ°á»›i má»™t mái nhÃ
Tác giả:
Nhìn bá»™ dáng giáºt mình kinh ngạc của HÆ°á»›ng SÆ¡n, cô gái kia cÆ°á»i rá»™ lên giá»…u cợt, nói: “ Là m sao anh còn nhá»› được em, đã hÆ¡n mÆ°á»i năm không gặp rồi.â€
HÆ°á»›ng SÆ¡n cÆ°á»i nói: “ Äúng váºy, khi đó em má»›i là má»™t cô bé, bây giỠđã thà nh má»™t thiếu nữ rồi. Nếu không có câu nói nà y của em anh cÅ©ng không dám khẳng định được. Chị em không tá»›i sao?â€
Hồ U cÆ°á»i rá»™ lên nói: “ Chị của em đã sá»›m thà nh ngÆ°á»i mẹ có hai con, không còn tâm tÆ° tranh đấu mạnh mẽ nhÆ° trÆ°á»›c.â€
HÆ°á»›ng SÆ¡n ngạc nhiên nói: “ Váºy sao em còn tá»›i đây? Còn anh của em, hắn vẫn ở trên lầu không xuống đây sao?â€
Hồ U cÆ°á»i cÆ°á»i, kéo cô gái kia Ä‘i qua, nhÆ°ng lại hÆ°á»›ng vá» phÃa Cung Äại Pháo Ä‘ang ngồi bên cạnh HÆ°á»›ng SÆ¡n kêu má»™t tiếng: “ Cung đại ca!â€, rõ rà ng có ý bảo hắn nhÆ°á»ng vị trÃ. Cung Äại Pháo cÅ©ng cÆ°á»i hắc hắc rồi lôi kéo Cao Kiệt Ä‘ang ngồi bên cạnh đứng lên, cùng nhau tìm vị trà khác, nhÆ°á»ng chá»— ngồi cho hai nà ng.
Hồ U vừa ngồi xuống liá»n cÆ°á»i hì hì nói: “ Anh em vừa lúc không có ở nhà , em nháºn được thiếp má»i không nói cho anh ấy mà tá»± mình chạy tá»›i đây.â€
Mặt HÆ°á»›ng SÆ¡n nhất thá»i trầm xuống.
Hồ U vá»™i nói: “ Em đã không còn là tiểu nha đầu năm đó há»— trỡ đánh nhau nữa. Anh em cÅ©ng nói em đã có được tám phần công phu của anh ấy. Không tin anh cứ thá» má»™t hồi xem, nếu anh cảm giác không được thì đến lượt anh em đến.â€
HÆ°á»›ng SÆ¡n không biết nói gì nữa, Ä‘Ã nh gáºt đầu: “ Äược rồi, má»™t lúc nữa anh thá» công phu của em. Nếu không được em ở dÆ°á»›i Ä‘Ã i xem náo nhiệt, đây không phải là chuyện chÆ¡i đùa.â€
Hồ U cong miệng, nhá» giá»ng nói: “ Xem nhẹ ngÆ°á»i khác.â€
Lúc nà y HÆ°á»›ng SÆ¡n nhìn cô gái bên cạnh, nói: “ Em là …â€
Cô gái kia cÆ°á»i cÆ°á»i, bá»™ dáng phong đạm vân khinh nói: “ Nháºn ra Hồ U, lại không nháºn ra em. Có phải trách em không gá»i anh là ‘ anh HÆ°á»›ng SÆ¡n’ hay không?â€
Khẩu âm rõ rà ng là của ngÆ°á»i SÆ¡n Tây.
HÆ°á»›ng SÆ¡n giáºt mình, nói: “ Em là VÆ°Æ¡ng Mi? Khi còn bé em gầy nhÆ° váºy, giống nhÆ° ma ốm ấy, sao lại cÅ©ng chạy tá»›i đây? Anh em đâu?â€
VÆ°Æ¡ng Mi đầu tiên là liếc mắt nhìn Hồ U má»™t cái, rồi cÆ°á»i nói: “ Em cÅ©ng không nhÆ° ngÆ°á»i khác len lén tá»›i…†Vừa nói chuyện, thân thể vừa nghiêng nghiêng tránh bà n tay trả thù của Hồ U, nói vá»›i HÆ°á»›ng SÆ¡n: “ Thá»i gian trÆ°á»›c anh em chạy tá»›i Nghiá»…m Äông, Ä‘á»™ng thủ cùng ngÆ°á»i khác, thân thể có chút bị thÆ°Æ¡ng. VÆ°Æ¡ng gia của chúng em nợ nhân tình của Hồ lão gia tá», nháºn được thiệp hiển nhiên không thể ngồi im nên để em thay anh ấy tá»›i. Anh yên tâm, thân thủ của em bình thÆ°á»ng cùng anh em Ä‘á»™ng thủ, anh ấy cÅ©ng không chiếm được thượng phong, cho nên má»›i để em tá»›i. Trong phòng em còn có thÆ° tÃn, lát nữa cầm tá»›i cho anh xem.â€
Hai tròng mắt HÆ°á»›ng SÆ¡n tức thì trừng lên, mÆ¡ hồ toát ra và i phần sát khÃ, nói: “ Anh em bị thÆ°Æ¡ng? Nghiêm trá»ng không? Bên phÃa Nghiá»…m Äông ngÆ°á»i có thể đả thÆ°Æ¡ng hắn chỉ có Luyện Tháºp Yêu, có phải không?â€
VÆ°Æ¡ng Mị cÆ°á»i cÆ°á»i nói: “ Anh em bị thÆ°Æ¡ng cÅ©ng không nặng lắm. Nghe nói là bị cổ tay đối phÆ°Æ¡ng đấm bị thÆ°Æ¡ng xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n, đã ở nhà hÆ¡n má»™t tháng. Anh ấy nói khoảng hai tháng nữa là khá»i hẳn. NgÆ°á»i kia không phải là ngÆ°á»i địa phÆ°Æ¡ng của Nghiá»…m Äông mà là ÄÆ°á»ng Lang Quyá»n, hắn đánh bị thÆ°Æ¡ng anh em nhÆ°ng anh em cÅ©ng đánh chết hắn rồi.â€
HÆ°á»›ng SÆ¡n nói: “ Có thể đả thÆ°Æ¡ng hắn, công phu khẳng định có chá»— Ä‘á»™c đáo. Äáng tiếc…Cha em có khá»e không?â€
VÆ°Æ¡ng Mi nhÃu mà y nói: “ Anh biết tình huống của lão nhân gia, ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng, không thể cùng ngÆ°á»i khác Ä‘á»™ng thủ. Biểu hiện thì không khác gì ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, ăn được, ngủ ngon…â€
HÆ°á»›ng SÆ¡n gáºt đầu, nói: “ Váºy là tốt rồi. Anh cÅ©ng thÆ°á»ng nhá»› đến lão nhân gia, ngÆ°á»i năm đó cÅ©ng chỉ Ä‘iểm cho anh không Ãt.â€
VÆ°Æ¡ng Mi nói: “ Nhá»› sao anh không tá»›i gặp ngÆ°á»i, SÆ¡n Tây và Thiểm Tây rất xa sao?â€
HÆ°á»›ng SÆ¡n có chút khó xá», không biết nói thế là tốt hay không nữa. Chung quy hắn cÅ©ng không thể nói cho cô ta biết cuá»™c sống của mình không được nhÆ° ý, không có cách nà o đến đó được.
VÆ°Æ¡ng Mi nhìn bá»™ dáng lúng túng của hắn, có Ä‘iểm bất nhẫn, nói: “ Em hay nói đùa, anh không cần để ý. Anh em vẫn thÆ°á»ng nhắc tá»›i anh, nói là muốn có cÆ¡ há»™i gặp lại anh. Chuyện năm đó, anh ấy thua nhÆ°ng vẫn không phục.â€
HÆ°á»›ng SÆ¡n liá»n cÆ°á»i nói: “ Năm đó là nhÆ° váºy, anh đánh ngã hắn sấp mặt xuống trên tảng đá…â€
VÆ°Æ¡ng Mi cÆ°á»i cÆ°á»i.
Hồ U bên kia liá»n nói: “ Anh cÅ©ng quái lạ tháºt. Năm đó anh em cÅ©ng bị đánh ngã sấp xuống trên tảng đá, nghe anh Cung nói, năm đó anh ấy và anh Ä‘á»™ng thủ cÅ©ng bị ngã sấp mặt xuống tảng đá. Anh nhÆ° thế nà o mà má»—i lần Ä‘á»™ng thủ, Ä‘á»u Ä‘em má»i ngÆ°á»i đánh ngã xuống tảng đá hả?â€
HÆ°á»›ng SÆ¡n bị nà ng chất vẫn không nói ra lá»i.
Äiá»u nà y là m cho Hồ U rất đắc ý, cuối cùng cÅ©ng trút được sá»± tức giáºn vừa rồi.
Thịnh Tả nhìn trong phòng ngÆ°á»i đến đã đông đủ, má»™t mặt bảo ngÆ°á»i phục vụ mang thêm thức ăn, má»™t bên nhẹ giá»ng nói: “ HÆ°á»›ng tiên sinh, các vị, thá»i gian cÅ©ng đến rồi, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.â€
HÆ°á»›ng SÆ¡n xấu hổ cÆ°á»i nói: “ Xin lá»—i, gặp lại cố nhân, không nhịn được trò chuyện và i câu.â€
Thịnh Tả khẽ cÆ°á»i, nói: “ HÆ°á»›ng tiên sinh đừng khách khÃ, lần nà y cÅ©ng nháºn được ân tình của ngÆ°á»i má»›i có thể má»i đến nhiá»u bạn tốt nhÆ° váºy.†HÆ°á»›ng SÆ¡n tổng cá»™ng gá»i Ä‘i mÆ°á»i lăm phong thÆ°, bây giỠđã tá»›i chÃn ngÆ°á»i, còn có má»™t ngÆ°á»i gá»i Ä‘iện thoại tá»›i nói rằng có việc báºn, ngà y mai sẽ tá»›i ngay. Lúc nà y coi nhÆ° là đã giúp cho BÆ°u Thịnh Ä‘Æ°á»ng má»™t đại ân rồi.
Có rượu, có thức ăn cùng vá»›i bạn tốt nói chuyện, má»i ngÆ°á»i hiển nhiên là thống khoái. Äặc biệt là những ngÆ°á»i há»c võ, tÃnh tình sảng khoái không có nhiá»u kiêng kỵ cà ng thấy vui vẻ hÆ¡n. Giữa lúc ăn uống, Thịnh Tả mang Khang Thuáºn Phong qua má»™t cái bà n có hai ngÆ°á»i, cả hai Ä‘á»u là do Bạch lão gia tá» Ä‘á» cá» tá»›i.
“ Vị nà y chÃnh là Lăng Nhạc, Giang Tây khách gia quyá»n, anh đã nghe qua chÆ°a?†Thịnh Tả chỉ má»™t hán tá» cao gầy, da ngăm Ä‘en,chừng bốn mÆ°Æ¡i tuổi.
Khang Thuáºn Phong hÆ°á»›ng tá»›i đối phÆ°Æ¡ng gáºt gáºt đầu.
Hán tá» kia thanh âm sang sảng nói: “ Còn chÆ°a gặp nhÆ°ng đã nghe danh của anh, chá» việc nà y qua Ä‘i chúng ta giao thủ má»™t chút.â€
Khang Thuáºn Phong liá»n nói không dám.
Lúc nà y Thịnh Tả chỉ ngÆ°á»i còn lại, là má»™t hán tá» có vẻ đôn háºu, nói: “ Vị nà y là Vu Giang Máºu, truyá»n nhân của Mạc Gia quyá»n.â€
Vu Giang Háºu mỉm cÆ°á»i gáºt đầu. Khang Thuáºn Phong nhìn thân thể cÆ°á»ng tráng của hắn, song chưởng tráng kiện, biết là má»™t thân lá»±c khà cá»±c lá»›n liá»n chắp tay thi lá»…, hai ngÆ°á»i coi nhÆ° là nháºn thức lẫn nhau.
Khang Thuáºn Phong tÃnh toán đại khái má»™t chút, tÃnh cả hắn và Trần Nhị Trụ, thêm hai cô gái kia, ngÆ°á»i có thể ra tay đã có khoảng mÆ°á»i tám ngÆ°á»i, thắng thua chÆ°a dám chắc nhÆ°ng ứng phó tình huống thì cÅ©ng đủ rồi.
Thịnh Tả mang theo hắn Ä‘i đến giá»›i thiệu vá»›i từng bà n, Khang Thuáºn Phong hầu nhÆ° đã quen biết vá»›i má»i ngÆ°á»i. Trở lại vị trÃ, hắn cảm giác rượu đã uống đủ rồi, liá»n cá»± tuyệt không uống nữa. HÆ°á»›ng SÆ¡n cÅ©ng váºy, nói không uống liá»n không uống. Hiển nhiên má»i ngÆ°á»i cÅ©ng biết tÃnh tình của hắn, không ai Ä‘i má»i rượu hắn nữa.
Tịch mịch trÆ°á»ng từ từ, náo nhiệt thá»i gian khoái ( tịch mịch thì thá»i gian trôi cháºm, náo nhiệt thì trôi nhanh ), rất nhanh đã qua hai giá», má»™t và i ngÆ°á»i tÃnh tình nghiêm cẩn đã rá»i khá»i bữa tiệc, chỉ còn mấy ngÆ°á»i Cung Äại Pháo là còn la hét gá»i thêm rượu.
Lúc nà y Thịnh Tả thừa dịp ngÆ°á»i khác không để ý, kÃn đáo Ä‘Æ°a cho Khang Thuáºn Phong má»™t cái chìa khóa, nhẹ giá»ng nói: “ Má»™t hồi nữa em ở phòng 1711 chá» anh.†Nà ng uống rượu và o gÆ°Æ¡ng mặt á»ng hồng, ánh mắt quyến rÅ©, khóe miệng khẽ cÆ°á»i khiến Khang Thuáºn Phong tim Ä‘áºp nhanh má»™t tráºn, tinh thần phiêu phiêu nháºn lấy chìa khóa, nhÆ°ng lại chá»™t dạ mà nhìn bốn phÃa.
Thịnh Tả vừa Ä‘i, A Bình, Tam Tá» và Thà nh Ca cÅ©ng Ä‘i. HÆ°á»›ng SÆ¡n được và i ngÆ°á»i bạn đã lâu không gặp lôi kéo và o phòng nói chuyện. Hắn vốn muốn mang Khang Thuáºn Phong cùng Ä‘i nhÆ°ng Khang Thuáºn Phong nhá»› tá»›i Æ°á»›c hẹn vá»›i Thịnh Tả, xấu hổ nói Thịnh Tả tìm hắn có chuyện.
HÆ°á»›ng SÆ¡n theo và i ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
Khang Thuáºn Phong ở lại ứng phó cùng Trần Nhị Trụ má»™t lúc, lại nói chuyện cùng Äinh Hạ trong chốc lát nữa, biết bá»n há» không ở trong khách sạn mà ở tại nÆ¡i ở của Trần Nhị Trụ. Hôm nay Thịnh Tả báo cho biết Khang Thuáºn Phong đã trở lại nên má»›i Ä‘i theo Trần Nhị Trụ cùng nhau lại đây gặp mặt hắn. Khang Thuáºn Phong tá» vẻ cảm Æ¡n, Trần Nhị Trụ nghe nói trÆ°á»›c kia Khang Thuáºn Phong cùng vá»›i HÆ°á»›ng SÆ¡n chÆ¡i đùa, nói chuyện, lúc nà o HÆ°á»›ng SÆ¡n cÅ©ng có bá»™ dáng mỉm cÆ°á»i vô hại, tháºt là có Ä‘iểm hoà i nghi Khang Thuáºn Phong nói sÆ° huynh hắn lợi hại hÆ¡n nhiá»u so vá»›i hắn.
Khang Thuáºn Phong cÆ°á»i cÆ°á»i ứng phó, má»i ngÆ°á»i hà n huyên má»™t chút đã thấy hÆ¡n mÆ°á»i giá». Khang Thuáºn Phong lén lén lút lút Ä‘i lên tầng trên, Ä‘i tá»›i phòng 1711 chỉ thấy hai phòng bên cạnh Ä‘á»™t nhiên mở cá»a ra, má»™t trái má»™t phải lá»™ ra hai cái đầu, chÃnh là A Bình và Hùng Tá», hai ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn ra ngoà i vá»›i ánh mắt cảnh giác. Khang Thuáºn Phong Ä‘Ã nh phải bắt chuyện, nói: “ Tôi tá»›i gặp Thịnh Tả.†Hai ngÆ°á»i thấy hắn, liá»n cÆ°á»i cÆ°á»i rồi đóng cá»a lại.
Khang Thuáºn Phong Ä‘i tá»›i cá»a phòng 1711, đứng chá»™t dạ má»™t lúc, quả tháºt không có ai chú ý tá»›i mình má»›i mở cá»a phòng Ä‘i và o rồi đóng cá»a lại.
Phòng rất rá»™ng, cÅ©ng rất xa hoa. GiÆ°á»ng lá»›n, ghế sô pha lá»›n, có vẻ không phù hợp vá»›i phong cách giản Ä‘Æ¡n của Thịnh Tả. Thịnh Tả cÅ©ng không ngồi ở trong phòng nhÆ° hắn nghÄ© mà chỉ thấy quần áo nà ng vừa mặc vứt ở trên giÆ°á»ng. Khang Thuáºn Phong cẩn tháºn lắng nghe, chỉ thấy phòng tắm phÃa bên kia mÆ¡ hồ truyá»n ra tiếng nÆ°á»›c chảy, còn có tiếng hát nhÆ° có nhÆ° không.
Khang Thuáºn Phong Ä‘i qua, cánh cá»a phòng tắm cÅ©ng không đóng kÃn mà để hé mở má»™t chút, từ khe hở truyá»n ra tiếng hát, rõ rà ng là đang hát má»™t khúc tình ca: “ Máºt ngá»t nà o tháºt là thÃch, hình nhÆ° được khai xuân trong nhị hoa…†Thịnh Tả cÅ©ng không phải là hoà n toà n ca hát, mà dÆ°á»ng nhÆ° lặp Ä‘i lặp lại hai câu nà y.
Khang Thuáºn Phong cÅ©ng không khách khà mà đẩy cá»a ra. Chỉ thấy Thịnh Tả trần truồng đứng dÆ°á»›i vòi nÆ°á»›c. Trong hÆ¡i nÆ°á»›c mỠảo, má»™t thân hình đẹp đẽ, thon thả rung Ä‘á»™ng theo từng Ä‘á»™ng tác tắm rá»a, bà y xuất ra các loại tÆ° thế mê ngÆ°á»i, lại trà n ngáºp vẻ thần bà hấp dẫn ngÆ°á»i khác có ý nghÄ© phạm tá»™i. ( ta kháo, chảy máu mÅ©i mất rồi )
Khang Thuáºn Phong ngÆ¡ ngác mà nhìn nà ng, trái tim Ä‘áºp thình thịch nhÆ° há»a pháo, lại nhÆ° muốn bạo Ä‘á»™ng nhảy ra ngoà i.
Äang vừa hát vừa tắm rá»a, Ä‘á»™t nhiên cảm giác được, thân thể Thịnh Tả khẽ run lên, hai tay theo bản năng che bá»™ ngá»±c, vuốt vuốt nÆ°á»›c trên đầu nhìn lại, thấy Khang Thuáºn Phong đã đến nà ng má»›i trầm tÄ©nh lại. Thân hình má»m mại, nÅ©ng nịu nhÆ° hoa nhÆ°ng nà ng lại sẳng giá»ng: “ Tiểu bại hoại! Lén lút, là m em sợ giáºt cả mình…â€