- Trang chủ
- Quốc Thuáºt Hung Mãnh
- Quyển 4 – ChÆ°Æ¡ng 5: Luyện chỉ pháp
Tác giả:
Tháng mÆ°á»i đúng là thá»i gian Bắc Thượng bá» bá»™n nhất. Lúc nà y má»i ngÆ°á»i thu tháºp phòng ốc hiển nhiên là không thÃch hợp. Ngà y nghỉ chỉ còn có và i ngà y, Khang Thuáºn Phong cùng vá»›i HÆ°á»›ng SÆ¡n chuẩn bị má»i chuyện má»™t chút, Ä‘i thăm gia đình nhà chị gái. Chị hắn cÅ©ng đồng ý chiếu cố bên ngoại. Anh rể hắn TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi thân thể vẫn chÆ°a tốt hÆ¡n nhiá»u, bất quá công việc của anh em TrÆ°Æ¡ng gia cÅ©ng không thiếu hắn.
Má»™t ngà y dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘á»u rất mệt nhÆ°ng hai ngÆ°á»i cÅ©ng luôn kiên trì, má»—i ngà y Ä‘á»u luyện công phu đủ ba giá».
Trong nháy mắt đã hết thá»i gian nghỉ quốc khánh, Khang Thuáºn Phong phải Ä‘i. HÆ°á»›ng SÆ¡n vốn nghÄ© lÆ°u lại thêm hai ngà y giúp đỡ nốt má»i chuyện trong nhà nhÆ°ng cha hắn chết sống cÅ©ng không cho. Ông cảm giác con mình có thể thoát khá»i ná»›i thôn dã nghèo khó nà y đến thà nh thị S là m việc má»›i là việc cần thiết. HÆ¡n nữa má»i việc tuy có chút bá» bá»™n nhÆ°ng cÅ©ng không báºn rá»™n hÆ¡n ngà y trÆ°á»›c là mấy.
Bên nhà Khang Thuáºn Phong, anh em TrÆ°Æ¡ng gia cÅ©ng đồng ý há»— trợ chiếu cố gia đình hắn, cÅ©ng không có nhiá»u Ä‘iá»u phải lo lắng.
HÆ°á»›ng SÆ¡n vừa nghÄ©, bên phÃa thà nh thị S cÅ©ng đã gần tá»›i ngà y đấu quyá»n giữa BÆ°u Thịnh Ä‘Æ°á»ng và Hà Nam bang. Nếu mình đánh thắng má»™t tráºn, được hÆ¡n trăm ngà n, cÅ©ng đủ giúp cha mình đỡ báºn rá»™n hÆ¡n nhiá»u.
Cho dù không có đánh thắng, chỉ cần không mất mạng, cÅ©ng được gần trăm ngà n tiá»n tá»›i tay, đủ để cha mẹ sống tốt má»™t thá»i gian. Bởi váºy hắn cÅ©ng không kiên trì, chỉ dặn dò cha hắn bảo trá»ng thân thể, nếu không có sức khá»e là m được thì thuê ngÆ°á»i. Có Khang Thuáºn Phong lÆ°u lại mấy chục ngà n cÅ©ng đỡ lo hÆ¡n nhiá»u.
Quan trá»ng hÆ¡n là trÆ°á»›c khi Ä‘i, bá»n Tam TỠđã Ä‘Æ°a cho bá»n há» vé máy bay đến thà nh thị S.
Hai ngÆ°á»i thu tháºp tốt má»i thứ rồi Ä‘i lên Nhai Thượng trại từ biệt Hồ Tà Tá». Nghe hai ngÆ°á»i nói chuẩn bị Ä‘i đến thà nh thị S, lão nhân là m ra bá»™ dáng rất vui vẻ rồi cho ngÆ°á»i nhà mang rượu và thức ăn đến. Thừa dịp con thứ hai của Hồ Tà Tá» Ä‘ang ở bên ngoà i, Khang Thuáºn Phong liá»n lấy hai mÆ°Æ¡i ngà n tiá»n giao cho hắn.
NgÆ°á»i con thứ hai của Hồ Tà Tá» ban đầu còn chết sống cÅ©ng không nháºn, sau lại nghe nói là Khang Thuáºn Phong cấp cho lão nhân để cải thiện cuá»™c sống thì thu lấy. Bồ Châu thịnh võ thuáºt, đệ tá» kÃnh biếu sÆ° phụ, hắn cÅ©ng không tiện từ chối ý tốt của hai ngÆ°á»i.
Trở lại trên bà n, HÆ°á»›ng SÆ¡n Ä‘ang cùng vá»›i lão uống rượu. Khang Thuáºn Phong ngồi xuống bà n, cùng vá»›i hai ngÆ°á»i uống rượu nói chuyện phiếm.
Lão vẫn giống nhÆ° trÆ°á»›c, vừa uống rượu vừa kể lại má»™t chút Ä‘iển cố võ lâm cho bá»n hắn. ChỠđến lúc tà n rượu, má»i việc đã nói xong, lão nhân má»›i đứng lên, lấy ra má»™t cái túi trên giÆ°á»ng rồi nói: “ Cái túi nà y cÅ©ng nên Ä‘Æ°a cho Thuáºn Phong. Thiết sa chưởng của con cÅ©ng đã luyện được hai năm. Cái nà y có thể giúp Ãch cho con, phÆ°Æ¡ng pháp luyện táºp cụ thể, con có thể há»i HÆ°á»›ng SÆ¡n…â€
Khang Thuáºn Phong thu lấy cái túi, mặc dù không biết là váºt gì nhÆ°ng thấy lão trịnh trá»ng nhÆ° váºy, khẳng định là thứ quan trá»ng.
HÆ°á»›ng SÆ¡n hiển nhiên biết nó là cái gì, liá»n cÆ°á»i nói: “ Nha, ngÆ°á»i bất công. Nếu để con luyện cái nà y thì nhanh hÆ¡n rất nhiá»u, thiết sa thủ cÅ©ng đã lâu không luyện.â€
Hồ Tà Tá» thở dà i, dù biết HÆ°á»›ng SÆ¡n nói giỡn nhÆ°ng vẫn giải thÃch: “ Không phải ta bất công mà ngà y trÆ°á»›c luyện thứ nà y không thÃch hợp, công phu tà n nhẫn chỉ sợ gây chuyện đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i. Ấn theo tuổi của Thuáºn Phong cÅ©ng không nên luyện thứ nà y. Bất quá hiện giá» các con ra bên ngoà i là m việc, cần phải bảo toà n thân thể, không luyện chút công phu tà n nhẫn cÅ©ng không được.â€
Trong mắt HÆ°á»›ng SÆ¡n có chút xúc Ä‘á»™ng, bÆ°ng rượu lên nói: “ Má»i ngÆ°á»i.†Hai tay dâng chén rượu lên.
Hồ Tà Tá» nháºn lấy uống má»™t hÆ¡i cạn sạch.
Khang Thuáºn Phong cÅ©ng má»i lão má»™t chén, hai tay dâng lên.
Hồ Tà TỠcũng cạn một hơi.
Sau đó Ä‘á»™t nhiên nhÆ° kÃch Ä‘á»™ng, nhịp má»™t tiếng rồi hát má»™t bà i kịch Tần Khang: “ Hảo binh sÄ© canh năm táºp võ nghệ, rá»i gia nÆ°Æ¡ng cầu cánh cá»a công danh, Ä‘i ra ngoà i chỉ sợ bảo kiếm bất lợi, chÆ°a đạt được công danh chết cÅ©ng không trở vá»â€¦â€ Tần Khang là ngÆ°á»i nÆ°á»›c Tần, ngà y trÆ°á»›c là quân nhân, phạm và o việc bị Ä‘em ra chém đầu. TrÆ°á»›c khi chết xÆ°á»›ng lên má»™t Ä‘oạn nà y. Trong nhà má»—i khi có chuyện Ä‘á»u tá»± ca xÆ°á»›ng bà i nà y suốt má»™t đêm. Khang Thuáºn Phong thÃch ngồi nghe, cÅ©ng không xÆ°á»›ng theo.
Lão nhân vừa xÆ°á»›ng và i câu, thanh âm lãng đãng ẩn chứa sá»± thê lÆ°Æ¡ng, là m cho mấy ngÆ°á»i ở ngoà i cá»a Ä‘á»u cảm thấy kỳ quái tiến và o.
Lão xÆ°á»›ng xong, phất phất tay nói: “ Hôm nay cứ nhÆ° váºy thôi, các ngÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘i, còn chút rượu nà y để ta uống hết…â€
HÆ°á»›ng SÆ¡n biết lão xÆ°á»›ng bà i Tần Khang nà y là để tiá»…n mình và Khang Thuáºn Phong, liá»n kéo Khang Thuáºn Phong khấu đầu tháºt sâu vá»›i lão rồi cáo từ.
Hai ngÆ°á»i cáo từ lão, vừa ra đến cánh cá»a trong viện, HÆ°á»›ng SÆ¡n cÅ©ng nhịp má»™t tiếng rồi rống lên: “ Tiá»n tà i vây khốn anh hùng, đại trượng phu cúi đầu lệ nhÆ° mÆ°a, má»™t ao nÆ°á»›c được gió cÅ©ng cuồn cuá»™n sóng, chà khà ta so vá»›i trá»i ai dám bảo Ãt hÆ¡n, khi tÄ©nh nhÆ° giao long tiá»m tà m lục địa, nhÆ° kỳ lân nghỉ ngÆ¡i Ä‘iá»u dưỡng, khi Ä‘á»™ng nhÆ° sấm Ä‘á»™ng mùa xuân, thế mạnh nhÆ° nÆ°á»›c biển trở mình…†Thanh âm mang theo phẫn háºn, buồn bá»±c, không cam lòng. ChÃnh là bà i xÆ°á»›ng khi năm đó TrÆ°Æ¡ng Nghi bị Tô Tần kÃch Ä‘á»™ng chà khÃ. XÆ°á»›ng đến cuối cùng thì phát ra tiếng khóc nức nở.
Khang Thuáºn Phong cảm giác được tâm ý không muốn xa rá»i Hồ Tà Tá» của HÆ°á»›ng SÆ¡n, cÅ©ng cảm thấy rất Ä‘au lòng.
Ngà y thứ hai, hai ngÆ°á»i tá»›i trấn Bình Háºu, trÆ°á»›c tiên HÆ°á»›ng SÆ¡n mang theo Khang Thuáºn Phong đến bãi kiến sÆ° huynh là Cao lão đầu, Ä‘em quyết định của chÃnh mình nhất nhất nói lại cho sÆ° huynh. CÅ©ng nói sắp tá»›i mình không có ở đây, chuyện của Hồ Tà Tá» xin sÆ° huynh quan tâm nhiá»u hÆ¡n.
Cao lão đầu là đệ tỠđã theo Hồ Tà Tá» nhiá»u năm, láºp tức đáp ứng. Chỉ nói con trai mình là Loa Tá», cÅ©ng luyện công phu từ nhá», cứ ở lại trên Bình Háºu trấn cÅ©ng không có tiá»n đồ, xem bá»n hắn có thể cùng mang hắn tá»›i thà nh thị S hay không. Loa Tá» không những có công phu tốt, hÆ¡n nữa là m ngÆ°á»i rất quá»· quái, có tâm kế, lại là ngÆ°á»i nhà mình, có thể tin được, tá»± nhiên là má»™t sá»± giúp đỡ tháºt tốt.
HÆ°á»›ng SÆ¡n lúc ấy cÅ©ng đáp ứng. Chỉ là không chuẩn bị trÆ°á»›c cho Loa Tá», vé máy bay cÅ©ng đã định rồi, để cho Loa Tá» thu xếp má»i thứ rồi đến sau. Khang Thuáºn Phong để lại Ä‘iện thoại cho hắn có thể liên lạc.
Vì cẩn tháºn, Tam Tá» mua vé máy bay và o buổi tối. Láºp tức hai ngÆ°á»i cÅ©ng không dừng lại mà trá»±c tiếp ngồi xe chạy lên tỉnh thà nh. Khang Thuáºn Phong chỉ sợ cháºm lên máy bay, hắn và HÆ°á»›ng SÆ¡n đối vá»›i chuyện máy bay cÅ©ng không biết nhiá»u lắm. Kết quả là sau khi đến sân bay hai ngÆ°á»i phải đợi hÆ¡n mấy giá», phải chỠđợi má»™t hồi lâu.
Do máy bay buổi tối nên trừ và i ngá»n đèn sáng cÅ©ng không nhìn thấy cảnh trà gì, Khang Thuáºn Phong vì Ä‘iá»u nà y mà cảm thấy tiếc nuối cho HÆ°á»›ng SÆ¡n. Dá»c theo Ä‘Æ°á»ng Ä‘i HÆ°á»›ng SÆ¡n dÆ°á»ng nhÆ° rÆ¡i và o trầm mặc, còn chÆ°a hồi phục lại tâm tình bất an sau khi rá»i khá»i Hồ Tà Tá».
Máy bay đến thà nh thị S, tá»›i đón là A Bình, trá»±c tiếp Ä‘em Khang Thuáºn Phong và HÆ°á»›ng SÆ¡n đến má»™t khách sạn.
HÆ°á»›ng SÆ¡n mặc dù hồi nhỠđã theo Hồ Tà Tá» và o nam ra bắc nhÆ°ng cÅ©ng chÆ°a từng thấy cảnh trà vỠđêm ở thà nh thị S nhÆ° váºy, nhất thá»i cÅ©ng ngây ngốc. Khang Thuáºn Phong từ bản thân liá»n biết nên giá»›i thiệu cho hắn. Ngà y trÆ°á»›c Khang Thuáºn Phong cÅ©ng không biết, Ä‘á»u là nhá» A Bình giải thÃch cho.
Tá»›i khách sạn, đêm đã khuya, A Bình cÅ©ng không ngốc, chỉ nói là ngà y mai Thịnh Tả sẽ đến chà o bá»n hắn rồi cáo từ rá»i Ä‘i.
Hai ngÆ°á»i tắm rá»a má»™t chút, bà n lại má»™t chút chuyện ban ngà y rồi Ä‘i ngủ.
Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u có thói quen luyện công và o lúc năm giá». Bốn giá» rưỡi rạng sáng đã rá»i khá»i giÆ°á»ng. BÆ°u Thịnh Ä‘Æ°á»ng chuẩn bị cho hai ngÆ°á»i căn phòng trong, giống nhÆ° căn phòng lần trÆ°á»›c Trần Nhị Trụ thuê. Trong phòng có chuẩn bị hai cái giÆ°á»ng.
Hai ngÆ°á»i ra gian ngoà i luyện công phu, Ä‘á»u luyện má»™t loại quyá»n pháp giống nhau, phiên chưởng ( láºt tay ), đẩu bà ng, tham bà ng ( ưỡn vai ), ngạnh tháºp bà n, nhuyện tháºp bà n ( cứng rắn, má»m mại va chạm nhau mÆ°á»i lần), tẩu sáo lá»™ (luyện bÆ°á»›c chân), luyện bà i tá» thủ, cuối cùng là khái hoạt bà ng ( sá»± linh hoạt của hai vai ), sáo hoạt bá»™ ( bá»™ pháp linh hoạt ). Bá»—ng nhiên, HÆ°á»›ng SÆ¡n đặt tay lên miệng, hừ nhẹ má»™t tiếng, Khang Thuáºn Phong liá»n an tÄ©nh theo.
Lúc nà y, hắn cÅ©ng cảm giác được vách bên cạnh tá»±a hồ cÅ©ng có ngÆ°á»i Ä‘ang luyện công.
DÆ°á»ng nhÆ° BÆ°u Thịnh Ä‘Æ°á»ng Ä‘em má»i ngÆ°á»i an bà i ở cùng má»™t khách sạn.
Bá»™ pháp linh hoạt, hai ngÆ°á»i lại bắt đầu Ä‘á»™ng thủ, luyện táºp đấu pháp. Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u bắt tay thà nh chưởng giống nhau. Mặc dù nói Hồng quyá»n chú ý tá»›i lá giấu trong hoa, hoa giấu trong quả nhÆ°ng hà ng ngà y luyện táºp Ä‘á»u là dùng chưởng không dùng quyá»n. Dù sao dụng chưởng cÅ©ng không đụng đến căn nguyên, cho dù đánh và o da thịt cÅ©ng rất Ãt gặp phải trá»ng thÆ°Æ¡ng.
Hai ngÆ°á»i cùng là đồng môn xuất sÆ°, đấu pháp lại thuần thục, sừ dụng bà o quyá»n nhÆ° lÆ°á»›i dệt từ tÆ¡ tằm, chỉ nghe binh binh bang bang, kÃn không kẽ hở. Äang đánh thuáºn tay thì vang lên tiếng gõ cá»a. Mở ra thì thấy ngÆ°á»i phục vụ mang thức ăn tá»›i. Hai ngÆ°á»i tùy ý dùng hết hai phần cÆ¡m. Vừa dùng hết, Khang Thuáºn Phong chợt nghÄ© đến cái túi mà Hồ Tà Tá» Ä‘Æ°a cho mình liá»n lấy ra há»i HÆ°á»›ng SÆ¡n. Lấy cái túi từ trong ba lô ra để lên giÆ°á»ng, bên trong cái túi có cái gì đó rÆ¡i ra ngoà i, thì ra là má»™t tấm da trâu dà i rá»™ng hÆ¡n mÆ°á»i ly, bên trên có rất nhiá»u nút thắt buá»™c.
HÆ°á»›ng SÆ¡n cầm tấm da lên, lại lấy từ trong túi quần da má»™t cái túi bằng nhá»±a, mở từ đó lại lấy ra hai tấm da nhá» nữa, giống nhÆ° cái của Khang Thuáºn Phong. Khang Thuáºn Phong nháºn lấy, thấy trên tấm da dÆ°á»ng nhÆ° có chút ẩm Æ°á»›t.
HÆ°á»›ng SÆ¡n cÆ°á»i nói: “ Em mở phÃa trên ra.â€
Khang Thuáºn Phong thá» cởi ra, xé căng tấm da ra, lại thêm chút nÆ°á»›c nhÆ°ng hồi lâu vẫn không được. Tấm da không có má»™t chút sứt mẻ gì, ngược lại chỉ thấy đầu ngón tay lại hÆ¡i Ä‘au Ä‘au, liá»n nói: “ Tấm da nà y mở nhÆ° thế nà o, anh Ä‘em thứ nà y ra là m gì?â€
HÆ°á»›ng SÆ¡n cÆ°á»i tủm tỉm, cầm lấy tấm da từ trong tay Khang Thuáºn Phong, ngón tay Ä‘á»™ng nhẹ đã mở ra.
Khang Thuáºn Phong thấy váºy trợn mắt há hốc mồm.
HÆ°á»›ng SÆ¡n thấy bá»™ dạng của hắn liá»n giải thÃch: “ Bình thÆ°á»›ng chúng ta chú ý phát lá»±c, chÃnh là đầu ngón tay. Má»™t bá»™ công pháp nà y của Hồ nha có thể Ä‘em khà huyết đến đầu ngón tay, luyện xuất chỉ lá»±c, chỉ Ä‘iểm má»™t cái cÅ©ng có thể tà n nhẫn mÆ°á»i phần. Em xem má»™t chút, trong túi hẳn là có má»™t lá» rượu thuốc, má»—i ngà y và o buổi tối dùng để hóa cân luyện cốt, dùng để luyện táºp chỉ pháp.â€
Thấy Khang Thuáºn Phong lá»™ ra ánh mắt khó hiểu, HÆ°á»›ng SÆ¡n chăm chú giải thÃch: “ Võ đạo chúng ta thÆ°á»ng nói tá»›i khà huyết, váºy khà huyết là gì? Vá» Ä‘iá»u nà y má»—i môn phái lại có cách giải thÃch khác nhau. Hồng quyá»n ta thì cho rằng, dùng ý để hà nh huyết. Tức là ý niệm chú ý tá»›i nÆ¡i nà o, khà huyết sẽ tá»›i đó. Da trâu nà y là má»™t công phu, chÃnh là công phu nhÆ° váºy, em dụng tâm dụng ý dùng sức giải khai cái nút thắt nà y, ý niệm chú ý tá»›i cái nút thắt đó, lâu dà i lá»±c quán chú nÆ¡i ngón tay. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, đây chỉ là trên lý thuyết. NhÆ°ng anh luyện gần năm năm, bây giỠđã có thể dùng ngón tay xé rách da trâu.â€
Thấy Khang Thuáºn Phong lá»™ ra ánh mắt giáºt mình, HÆ°á»›ng SÆ¡n nói tiếp: “ Công phu nà y Ä‘Ãch xác khá tà n nhẫn, dùng để đối phó lại ngÆ°á»i cao to có năng lá»±c mạnh mẽ. Vá»›i những ngÆ°á»i nà y cho dù có đánh quyá»n cÆ°á»›c và o ngÆ°á»i cÅ©ng không có nhiá»u tác dụng. NhÆ°ng dùng chỉ lá»±c đâm tá»›i, ngón tay bén nhá»n có thể gây thÆ°Æ¡ng tÃch rất nặng. Lấy tay xé rách da thịt hắn có thể là m cho máu huyết chảy không ngừng.â€
Khang Thuáºn Phong gáºt đầu, Ä‘em những lá»i nà y ghi nhá»› kỹ cà ng.