- Trang chủ
- Quốc Thuáºt Hung Mãnh
- Quyển 4 – ChÆ°Æ¡ng 3: Má»™t giá»t lệ của Hồ Tà Tá»
Tác giả:
Khang Thuáºn Phong Ä‘i theo Hồ Tà Tá» vỠđến nhà , đã thấy Ä‘iểm tâm chuẩn bị xong.
Khang gia, tháºm chà cả Bắc Nguyên Thượng Ä‘á»u là ngà y ăn hai bữa cÆ¡m. Buổi sáng chÃn giỠăn má»™t lần, xế chiá»u hai giỠăn má»™t lần. Buổi tối chủ yếu là ăn canh, coi nhÆ° ăn sáng. Má»™t chút thức ăn có thể là cháo gạo. Các hán tá» thì có thể ăn thêm chút cay nhÆ°ng cÅ©ng không thá»±c sá»± ăn no.
VỠđến nhà , nhà Hồ Tà TỠđã là m xong cÆ¡m, bà n đã dá»n ở giữa sân, trên bà n đã bà y sẵn bát Ä‘Å©a. Hồ Tà Tá» có ba ngÆ°á»i cháu, chúng Ä‘á»u đã đói bụng, ngÆ°Æ¡i má»™t chút, ta má»™t chút len lén lấy má»™t Ãt thức ăn trên bà n. Thấy Hồ Tà Tá» tiến và o liá»n nhao nhao gá»i: “ Má»— gia đã vá», ăn cÆ¡m, ăn cÆ¡m thôi…â€
Quy củ của địa phương, lão nhân chưa ra bà n, trong nhà chưa được ăn cơm. Trừ phi lão nhân đã nói qua không trở vỠnhà ăn cơm.
Con thứ hai của Hồ Tà Tá» từ trong phòng Ä‘i ra, vừa bảo mấy đứa và o ăn cÆ¡m, vừa nói vá»›i Khang Thuáºn Phong: “ Tá»›i đây, ngồi xuống.â€
Khang Thuáºn Phong kêu lên má»™t tiếng “ vâng†nhÆ°ng không có ngồi và o mà đi theo Hồ Tà Tá» và o nhà chÃnh, trÆ°á»›c hầu hạ Hồ Tà Tá» rá»a tay, sau đó cÅ©ng rá»a sạch tay của chÃnh mình. Vừa nhìn thì thấy bao vải của mình quả nhiên đặt trên bà n, vá»™i Ä‘i đến lấy ra má»™t bá»™ áo cho Hồ Tà Tá», mấy thứ trá»ng tâm trong cá»a hà ng cÅ©ng lấy ra. Sau đó lại cầm hạt dÆ°a, kẹo Ä‘Æ°á»ng Ä‘i ra viện phân phát cho mấy đứa nhá». Còn lại thì để trên bà n ăn cÆ¡m, để cho mấy ngÆ°á»i khác tá»± lấy ăn.
Má»i ngÆ°á»i ngồi xung quanh bà n ăn, Khang Thuáºn Phong ngồi chá»— nà y cÅ©ng không tÃnh là khách nhân nên đám phụ nữ và mấy đứa trẻ cÅ©ng không tị hiá»m gì.
Má»™t bà n vừa ngồi trò chuyện vừa ăn, nghe Khang Thuáºn Phong nói thà nh thị S xinh đẹp phồn hoa, cùng vá»›i nÆ¡i ở của mình, ngôn ngữ của mình không thÃch hợp mà bị chê cÆ°á»i, tất cả Ä‘á»u kể lại. Mấy ngÆ°á»i lá»›n thì toát ra ánh mắt hâm má»™, bá»n nhá» thì vừa nghe vừa cÆ°á»i khúc khÃch, thi thoảng lại bắt chÆ°á»›c giá»ng nói của Khang Thuáºn Phong, đùa nghịch nói cÆ°á»i không ngá»›t.
Äang ăn cÆ¡m thì cánh cá»a sân được đẩy ra, má»™t ngÆ°á»i vừa Ä‘i và o vừa nói: “ Bây giá» má»›i ăn cÆ¡m hả? Vừa vặn tôi đến thêm má»™t phần thức ăn.â€
“ Anh HÆ°á»›ng SÆ¡n.†Khang Thuáºn Phong lên tiếng chà o.
Và o cá»a đúng là HÆ°á»›ng SÆ¡n, nhìn thấy Khang Thuáºn Phong rõ rà ng có vẻ sá»ng sốt, liá»n nói: “ Em đã trở vá», vá» lúc nà o váºy?†HÆ°á»›ng SÆ¡n rõ rà ng rất quen thuá»™c vá»›i mấy ngÆ°á»i nhà há» Hồ, mấy đứa nhá» Ä‘á»u nhảy lên cÆ°á»i kêu thúc thúc.
“ Ngà y hôm qua má»›i vá», buổi tối nay định đến nhà anh.†Khang Thuáºn Phong vừa nói chuyện, vừa muốn Ä‘em ghế ngồi cho hắn thì má»™t ngÆ°á»i con dâu của Hồ Tà TỠđã Ä‘Æ°a ghế tá»›i.
HÆ°á»›ng SÆ¡n má»™t tay cầm ghế ngồi, má»™t tay Ä‘Æ°a cho ngÆ°á»i con thứ hai của Hồ Tà Tá» má»™t cái bao, nói: “ Bá, ngà y hôm qua con trâu nghé nhà chúng tôi ngã chết dÆ°á»›i sÆ°á»n dốc, trong nhà có thịt bò bảo tôi Ä‘em lại đây.â€
Con thứ hai của Hồ Tà Tá» tiếp nháºn thịt, nói: “ Ä‚n không, ngồi má»™t chút.â€
HÆ°á»›ng SÆ¡n khoát tay cÆ°á»i, tiếp nháºn cái ghế ngồi xuống má»™t bên nói: “ Tôi ăn, má»i ngÆ°á»i không cần đợi, mau ăn Ä‘i. Anh cÅ©ng định đến nhà em, cha anh cÅ©ng định tặng cho cha em má»™t Ãt thịt.†Câu sau là HÆ°á»›ng SÆ¡n nói vá»›i Khang Thuáºn Phong.
Khang Thuáºn Phong nghÄ© tá»›i cha hắn vẫn thÆ°á»ng nói vá» cha HÆ°á»›ng SÆ¡n, liá»n cÆ°á»i nói: “ Cha em cÅ©ng nhá»› cha anh lắm, hai ngÆ°á»i quan hệ thân thiết khiến mẹ em cÅ©ng có Ä‘iểm ghen ghét đó. Mẹ em nói kết hôn nhiá»u năm nhÆ° váºy mà chÆ°a từng thấy ngÆ°á»i nhá»› mẹ nhÆ° váºy.â€
HÆ°á»›ng SÆ¡n cÅ©ng cÆ°á»i nói: “ Mẹ anh cÅ©ng nói nhÆ° váºy.â€
Hồ Tà Tá» khi ăn cÆ¡m thì má»™t má»±c không nói chuyện, chỉ nhìn HÆ°á»›ng SÆ¡n vừa ăn vừa nói chuyện. Má»™t ngÆ°á»i con dâu của lão mang nÆ°á»›c trà lại, HÆ°á»›ng SÆ¡n nháºn lấy. Những đứa trẻ còn lại ăn cÆ¡m xong thì quấn lấy ngÆ°á»i HÆ°á»›ng SÆ¡n, HÆ°á»›ng SÆ¡n đặt trà sang má»™t bên, kéo má»™t đứa ngồi lên đùi hắn, má»™t đứa thì ôm ở trong lòng.
“ Mau xuống, giống nhÆ° khỉ, là m bẩn quần áo của chú ngÆ°Æ¡i.†Hồ Tà Tá» quát đứa nhá».
Bên kia HÆ°á»›ng SÆ¡n lại cÆ°á»i tủm tỉm nói: “ Không sao cả, không có việc gì, đừng trách chúng…con không việc gì…†vừa nói vừa lầy trong túi ra má»™t Ãt kẹo Ä‘Æ°á»ng, mấy đứa nhá» vá»™i nhao nhao tranh lấy.
Khang Thuáºn Phong biết HÆ°á»›ng SÆ¡n rất thÃch mấy đứa nhá», xem mấy đứa nhá» nhÆ° em trai mình. Bình thÆ°á»ng trong túi hắn thÆ°á»ng có kẹo Ä‘Æ°á»ng giá rẻ trong thôn, chuyên môn cho mấy đứa nhá».
Dân quê ăn cÆ¡m, Ä‘Æ¡n giản, nhanh chóng. Bên nà y đã dá»n ra cái bà n, má»™t lần nữa mang lên nÆ°á»›c trà . Lúc nà y HÆ°á»›ng SÆ¡n má»›i lại gần cái bà n bên cạnh, cùng Hồ Tà Tá» và Khang Thuáºn Phong uống trà trò chuyện.
“ Chuyện của Thuáºn Phong, con cÅ©ng biết rồi?†Hồ Tà Tá» nói.
HÆ°á»›ng SÆ¡n gáºt đầu.
Hồ Tà Tá» liá»n nói: “ Lần nà y nó trở vá», là m việc cÅ©ng không tồi, con giúp nó chuẩn bị má»™t chút. Những ngÆ°á»i đó trÆ°á»›c đây sÆ° phụ đã dẫn con Ä‘i gặp qua rồi, giao tình cÅ©ng không phải lâu không gặp mà dần dần bị phai nhạt. SÆ° phụ gần đây má»™t má»±c suy nghÄ©, má»™t thân công phu của con không thể để uổng phà ở nÆ¡i thôn dã nà y. TrÆ°á»›c đây cÅ©ng thÆ°á»ng xuyên Ä‘i huyện Châu Xuyến, bây giá» thế sá»± trở nên nhÆ° váºy, quan phủ nÆ¡i đó cÅ©ng không có mấy tác dụng. Vừa lúc Thuáºn Phong cÅ©ng coi nhÆ° có việc, con cÅ©ng nên Ä‘i đến đó là m chút chuyện.â€
Hai tròng mắt HÆ°á»›ng SÆ¡n chợt Ä‘á», nói: “ Nha, con còn muốn hầu hạ ngÆ°á»i mấy năm…Chuyện của Thuáºn Phong con giúp nó má»™t chút rồi sẽ trở lại.â€
Hồ Tà Tá» nói: “ Khá»›p xÆ°Æ¡ng sÆ° phụ vẫn còn chÆ°a muốn chết, trong khoảng má»™t năm rưỡi vẫn còn chỠđược con. Cho dù cháºm đến tám năm, mÆ°á»i năm thì cÅ©ng không đến mức bị hà i tá» bá» chết. Con cứ yên tâm mà là m việc, hiếu tá» bồn ( bồn: cái cháºu ) sÆ° phụ bảo bá»n há» giữ lại cho con.â€
Theo phong tục địa phÆ°Æ¡ng, hiếu tá» bồn chỉ có con trưởng má»›i có tÆ° cách cầm giữ. Con lá»›n nhất của Hồ Tà TỠđã mất cho nên lúc nà y má»›i nhắc lại chuyện nà y. Lúc nà y HÆ°á»›ng SÆ¡n đã hÆ¡i có nÆ°á»›c mắt, nhÃu chặt môi, nhÆ°ng cÅ©ng không biết nói gì cho phải.
“ NhÆ°ng sÆ° phụ có lá»i nà y, hai anh em Ä‘i ra ngoà i là m việc, nhá»› kỹ mÆ°u sá»± tại nhân, hà nh sá»± tại thiên. Má»i việc không nên cưỡng cầu, nhá»› kỹ an toà n là thứ nhất, núi còn đó sợ gì không có củi đốt. NgÆ°á»i không mất tất có thể còn vốn mà là m lại. Sau trăm năm tuổi , lúc sÆ° phụ đã mất, sÆ° phụ chỉ nháºn giấy tiá»n và ng mã của hai anh… ngÆ°á»i khác cho dù có đốt sÆ° phụ cÅ©ng không nháºn.†Hồ Tà Tá» xúc Ä‘á»™ng nói.
Lần nà y hai mắt của hai anh em Ä‘á»u á»ng hồng. Lão nói nhÆ° váºy chủ ý chÃnh là muốn bá»n há» bảo trá»ng chÃnh mình. Lão nói chuyện vá»›i ngÆ°á»i trẻ tuổi, không muốn nói thẳng ra ngÆ°á»i phải bảo trá»ng, nên má»›i nói vòng vo nhÆ° váºy.
Khang Thuáºn Phong xoa nhẹ hai mắt, thầm nghÄ©: “ Má»— gia tháºt sá»± đã già rồi! TrÆ°á»›c đây ngÆ°á»i là má»™t ngÆ°á»i dứt khoát, nói má»™t là má»™t, nói hai là hai, có khi nà o nói năng uyển chuyển nhÆ° váºy.â€
Nhất thá»i không khà trên bà n có chút trầm trá»ng, Hồ Tà TỠđứng lên nói: “ SÆ° phụ hôm nay hÆ¡i mệt, Ä‘i nghỉ má»™t lát. Hai con có việc thì Ä‘i Ä‘i. Ra tráºn phụ tá» binh, đánh hổ thân huynh đệ ( ra tráºn thì nhá»› tình phụ tá», gặp địch thì nhá»› tình huynh đệ ), hai con phải luôn giúp đỡ nhau…†Nói xong cÅ©ng không quay đầu lại mà đi thẳng vá» phÃa nhà chÃnh.
Khang Thuáºn Phong và HÆ°á»›ng SÆ¡n liếc mắt nhìn nhau, yên lặng uống hết bát trà trong tay. Bao vải của Khang Thuáºn Phong còn Ä‘ang ở nhà chÃnh của Hồ Tà Tá», vá»™i nhanh chân lẹ tay chạy và o, thấy lão Ä‘ang nằm hÆ°á»›ng mặt và o trong ngủ, hắn vá»™i cầm lấy bao vải chạy ra ngoà i. Lúc nà y HÆ°á»›ng SÆ¡n cÅ©ng đã đứng lên, hai ngÆ°á»i chà o từ biệt ngÆ°á»i con thứ hai của Hồ Tà Tá» Ä‘ang đứng bên cạnh. Mấy đứa nhá» cÅ©ng nháo nhà o chạy đến bên cạnh, Ä‘Æ°a bá»n há» ra cá»a.
Nghe được tiếng cá»a đóng vang lên, Ä‘ang nằm trên trà ng ká»·, trong mắt Hồ Tà Tá» chợt chảy ra má»™t giá»t lệ.
Năm đó, con lá»›n nhất của lão đấu quyá»n bị đánh chết, lão cÅ©ng chÆ°a từng rÆ¡i lệ. Chỉ để cho đứa con thứ hai không luyện quyá»n nữa mà là m nghá» nông tháºt tốt.
Hôm nay, chÃnh là giá»t lệ duy nhất mà lão chảy ra từ sau khi cha mẹ qua Ä‘á»i.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i ra cá»a, theo con Ä‘Æ°á»ng nhá» mà đến Khang gia. HÆ°á»›ng SÆ¡n Ä‘Æ°a thịt bò cho nhà Khang Thuáºn Phong. Khang Thuáºn Phong cÅ©ng theo HÆ°á»›ng SÆ¡n trở lại trấn Bình Háºu. HÆ¡n nữa, Tam Tá» bá»n há» cÅ©ng Ä‘ang sống ở trên trấn, vừa lúc Hồ Tà Tá» Ä‘em chuyện nà y cho HÆ°á»›ng SÆ¡n là m. Má»i ngÆ°á»i cùng nhau đến trấn an bà i trÆ°á»›c má»™t chút.
Hai ngÆ°á»i trở lại Khang gia, cÅ©ng không dừng lại lâu, Khang Thuáºn Phong mượn má»™t chiếc xe máy từ trong thôn, chở HÆ°á»›ng SÆ¡n lên trên trấn, Ä‘i đến nhà mấy ngÆ°á»i Tam Tá» mà ở tạm.
Tam Tá» nhìn vẻ mặt cÆ°á»i tủm tỉm của HÆ°á»›ng SÆ¡n, so vá»›i Khang Thuáºn Phong trông lại cà ng quê mùa hÆ¡n. Thân thể cÅ©ng không cao lá»›n, uy mãnh nhÆ° tưởng tượng. Äối vá»›i việc Khang Thuáºn Phong nói võ công của HÆ°á»›ng SÆ¡n cao hÆ¡n hắn cÅ©ng không tin tưởng nhiá»u, thái Ä‘á»™ không nóng không lạnh. HÆ°á»›ng SÆ¡n hồn nhiên không thèm để ý, ngồi ở bên cạnh không nói má»™t tiếng mà chỉ nghe hắn và Khang Thuáºn Phong nói chuyện vá»›i nhau. Cuối cùng má»›i nói đến chuyện chÃnh, Khang Thuáºn Phong quay đầu nhìn HÆ°á»›ng SÆ¡n, Ä‘em tất cả tình huống nói lại cho rõ má»™t lần, bao gồm cả Ä‘iá»u khiện của BÆ°u Thịnh Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng nói cho hắn.
HÆ°á»›ng SÆ¡n cÆ°á»i nói: “ Äánh thắng má»™t lần được má»™t trăm năm mÆ°Æ¡i ngà n, đánh thua trừ toà n bá»™ chi phà y dược Ä‘iá»u trị cÅ©ng có năm mÆ°Æ¡i ngà n phà an dưỡng? NhÆ° váºy có thể đánh liên hoà n lôi không?â€
Tam Tá» sá»ng sốt má»™t chút, biết HÆ°á»›ng SÆ¡n cÅ©ng tháºt là hà nh gia, nói: “ TrÆ°á»›c đó cÅ©ng không thấy nói gì đến liên hoà n lôi , nhÆ°ng không có vấn Ä‘á» gì. NhÆ°ng đây là lôi Ä‘Ã i sinh tá», thÆ°Æ¡ng táºt tá» vong cÅ©ng không nói được gì.â€
HÆ°á»›ng SÆ¡n cÆ°á»i nói: “ Tôi biết.â€
Rồi quay đầu nói vá»›i Khang Thuáºn Phong: “ Em viết thÆ° Ä‘i, sau đó anh lÆ°u lại ký hiệu trên đó, tìm ngÆ°á»i Ä‘Æ°a Ä‘i là được. Vá» phần bá»n há» có tá»›i hay không anh cÅ©ng không biết. Bây giá» các em còn muốn tìm mấy ngÆ°á»i nữa?â€
Khang Thuáºn Phong nói: “ Má»i nhiá»u ngÆ°á»i cÅ©ng không có gì, chỉ cần đến, đánh hay không đánh Ä‘á»u có ba mÆ°Æ¡i vạn, chịu khổ chút là có thể cầm…â€
HÆ°á»›ng SÆ¡n cÆ°á»i nói: “ Hồ Nha Quang ở SÆ¡n Tây là má»™t ngÆ°á»i…trÆ°á»›c kia tôi cÅ©ng đã gặp qua hÆ¡n trăm hảo thủ các nhà , Hà Bắc, Hà Nam, SÆ¡n Äông cÅ©ng không Ãt. Các anh có thể má»i bao nhiêu ngÆ°á»i cứ kể ra,tôi chá»n…cÅ©ng có thể chá»n cho anh được mấy nhà .â€
Khang Thuáºn Phong quay đầu nhìn Tam Tá», dù sao hắn má»›i chỉ vừa tiến và o BÆ°u Thịnh Ä‘Æ°á»ng, còn chÆ°a có nhiá»u kinh nghiệm.
Tam Tá» cÆ°á»i nói: “ Äừng nhìn tôi, Thịnh Tả nói ở đây hết thảy Ä‘á»u nghe anh.â€
Khang Thuáºn Phong nói: “ Chúng ta cần Ãt nhất mÆ°á»i má»™t ngÆ°á»i.â€
HÆ°á»›ng SÆ¡n gáºt đầu, nói: “ Váºy em viết thÆ° Ä‘i, anh cÅ©ng không nháºn biết được nhiá»u chữ lắm.â€
Khang Thuáºn Phong cầm bút viết. Má»—i khi má»™t phong thÆ° được viết xong, HÆ°á»›ng SÆ¡n Ä‘á»u nháºn lấy rồi ký từng dấu hiệu khác nhau lên đó. Ký hiệu nà y nhÆ° má»™t loại máºt mã. Ngà y trÆ°á»›c Hồ Tà Từ đến gặp những nhà đó Ä‘á»u đã lÆ°u lại ký hiệu chứng minh thân pháºn. Äối phÆ°Æ¡ng mà nháºn được ký hiệu là có thể nháºn biết ngay láºp tức.
TrÆ°á»›c phong thÆ°, HÆ°á»›ng SÆ¡n lÆ°u lại ký hiệu mà đối phÆ°Æ¡ng cho Hồ Tà Từ, phÃa sau là ký hiệu Hồ Tà Tá» cho đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ° váºy lại cà ng chắc chắn hÆ¡n.
HÆ°á»›ng SÆ¡n lÆ°u lại ký hiệu rất thuần thục. Những ký hiệu nà y vừa nhìn thì thấy rất giống nhau, nhÆ°ng nhìn kỹ lại có chút khác nhau, tháºt không hiểu sao hắn lại có thể nhá»› kỹ nhÆ° váºy.
Mất thá»i gian hÆ¡n ba giá», tổng cá»™ng má»›i viết xong mÆ°á»i lăm phong thÆ°, láºp tức Tam Tá» Ä‘Æ°a thÆ° cho mấy ngÆ°á»i bá»n Hồ Viên. Mấy ngÆ°á»i cÅ©ng không cháºm trá»… phân từng tuyến Ä‘Æ°á»ng, trá»±c tiếp trở vá» tỉnh thà nh Ä‘i má»i ngÆ°á»i.
Thá»i gian gấp không đợi ngÆ°á»i, hÆ¡n nữa bá»n há» cÅ©ng không thiếu tiá»n. HÆ°á»›ng SÆ¡n đến má»™t số ngÆ°á»i ở Bình Háºu trấn, thuê má»™t cái xe rồi thẳng tiến vá» phÃa tỉnh thà nh.
Tam Tá» và bá»n há» Ä‘i rồi, Khang Thuáºn Phong và HÆ°á»›ng SÆ¡n quay trở vá» Khang gia.