- Trang chủ
- Quốc Thuáºt Hung Mãnh
- Quyển 3 – ChÆ°Æ¡ng 16: Tôi ghét nhất bị ngÆ°á»i vê mÅ©i
Tác giả:
Sáng ngà y hôm sau, lúc nghỉ giữa giá», Khang Thuáºn Phong gá»i Ä‘iện thoại
cho TrÆ°Æ¡ng Mị. Bên kia lúc nháºn được Ä‘iện thoại cảm giác rất kỳ quái,
khi nghe rõ là Khang Thuáºn Phong, TrÆ°Æ¡ng Mị chỉ nói chá» hắn ở má»™t cá»a
phòng ăn sinh viên và o giá» cÆ¡m trÆ°a, xong liá»n vá»™i vã cúp máy.
Khang Thuáºn Phong cầm Ä‘iện thoại, nhất thá»i bất đắc dÄ© mà oán háºn nói: "Chị hai à , chị tốt xấu gì cÅ©ng chá» tôi nói hết lá»i nha!
Äóng Ä‘iện thoại lại, liá»n chuẩn bị và o cá»a phòng há»c, lại thấy má»™t bóng
Ä‘en từ trong cá»a phòng há»c xông thẳng ra, Khang Thuáºn Phong theo bản
năng vừa nghiêng ngÆ°á»i đổi vai, đã tránh được ngÆ°á»i, có Ä‘iá»u chân phÃa
dÆ°á»›i lại không Ä‘á»™ng, ngÆ°á»i kia Ä‘ang ở phòng lao ra, liá»n ối má»™t tiếng,
té xuống mặt đất.
Khang Thuáºn Phong lúc nà y đã phản ứng lại, vá»™i Ä‘Æ°a tay chụp tá»›i, kéo ngÆ°á»i lên.
NgÆ°á»i ná» lại má»™t tiếng ối, dá»a nữ sinh khác Ä‘uổi theo phÃa sau hết hồn, nói: "Nghiên Nghiên, cáºu là m sao váºy?"
Khang Thuáºn Phong lúc nà y má»›i thấy rõ, hóa ra nữ sinh lá»™ ra khuôn mặt Ä‘á» au trong lòng, chÃnh là ngÆ°á»i đẹp số 1 Trang Nghiên, bản năng liá»n định buông tay, nhÆ°ng cảm giác nà ng còn chÆ°a đứng vững, liá»n vừa dùng lá»±c,
là m cho nà ng tìm được trá»ng tâm.
"Cáºu..." Trang Nghiên lấy tay liá»n xoa eo, cái nắm nà y của Khang Thuáºn
Phong lại nắm không nhẹ, muốn trách cứ, nhÆ°ng hắn nâng mình dáºy, muốn
cảm Æ¡n, giống nhÆ° lại là hắn là m mình báºt ngược!
Nữ sinh Ä‘uổi theo Trang Nghiên kia lúc nà y liá»n tá»›i đây, đỡ lấy nà ng,
cÅ©ng chÃnh là nữ đồng há»c TrÆ°Æ¡ng Nguyệt Thu cùng lá»›p và má»™t phòng ký túc vá»›i Trang Nghiên, nà ng vừa dùng ánh mắt trách cứ nhìn Khang Thuáºn
Phong, vừa nói với Trang Nghiên đang xoa eo: "Không sao chứ?"
"Tay cáºu tháºt mạnh! Äau chết rồi!" Trang Nghiên oán giáºn nói má»™t câu, để TrÆ°Æ¡ng Nguyệt Thu dìu và o trong phòng há»c.
Khang Thuáºn Phong lúc nà y má»›i nhá»› tá»›i cái nắm vừa rồi nắm rất mạnh, cảm
giác eo má»m của cô nÆ°Æ¡ng nhà kia, dÆ°á»ng nhÆ° vẫn còn lÆ°u lại ở đầu ngón
tay. Bà n tay kia thì có chút cảm giác tê tê, đầu ngón tay giống nhÆ° cÅ©ng sẽ không gáºp được, không khá»i cảm thán ngÆ°á»i đẹp chÃnh là sức quyến rÅ©
lá»›n.
Tiếng chuông tiết cuối vừa vang lên, tâm của Khang Thuáºn Phong đã muốn
bay tá»›i chá»— Trần Nhị Trụ rồi, hắn đã mê kình lá»±c của Thái cá»±c quyá»n, ná»›i lá»ng không phải ná»›i lá»ng, ngÆ°ng thần tụ ý thể nhÆ° không; má»m không phải má»m, má»™t tuyến kéo theo trăm tia kình. Luyện táºp Hồng quyá»n cÅ©ng phải
hư lĩnh đỉnh cảnh, cũng phải trầm vai hạ tay, cũng phải khép gối nâng
mông, yêu cầu là vai thả lá»ng mà linh hoạt, chá»— khác chÃnh là , Hồng
quyá»n không chỉ chú ý **, luyện quyá»n cÅ©ng chú ý lá»±c đạt đến ngá»n, dùng
chÃnh là lá»±c phát ở ngá»n, đây là mượn món của Thông Bối; Hồng quyá»n cÅ©ng giảng Trá»u Kháo, đây là mượn thứ của Yến Thanh môn; Hồng quyá»n cÅ©ng coi trá»ng Thiếp Thân Ai Tá»…, đây lại là món của Bát Cá»±c Môn; nghe nói Äại
Bát Bá»™ trong Hồng quyá»n đến từ chÃnh Bát Quái, Mạt Thủ Tá Giám chÃnh lÃ
Hổ Phác và Ưng Tróc của Hình Ã. Những khả năng nà y là nghe sai đồn báºy,
nhÆ°ng có má»™t Ä‘iểm, quyá»n sÆ° Hồng quyá»n há»c táºp ná»™i gia quyá»n, cÆ¡ bản
không cần là m sao hóa cÆ°Æ¡ng, đây là tháºt!
Hắn Ä‘ang tÃnh Ä‘i ra ngoà i, Ä‘iện thoại liá»n rung. Khang Thuáºn Phong luôn
thiết láºp Ä‘iện thoại ở chế Ä‘á»™ rung, má»™t là sợ ảnh hưởng đến ngÆ°á»i khác.
Hai là , hắn cảm giác dùng tình hình gia đình mình, dùng di dộng có chút
hÆ¡i căng. Mặc dù hắn đã có tà i sản hÆ¡n mÆ°á»i vạn, nhÆ°ng sau khi hiểu rõ
váºt giá của thà nh phố S, biết chút tiá»n nà y cÅ©ng không đủ để chống lại
bất cứ phong ba gì của cuộc sống.
Quan trá»ng hÆ¡n là , ở sau lÆ°ng của hắn, cha mẹ, chị em, anh em Ä‘á»u là má»™t phần vÆ°á»›ng báºn trong tÃnh mạng hắn, ở trÆ°á»›c mặt mấy vÆ°á»›ng báºn nà y, hÆ¡n
mÆ°á»i vạn nguyên ngay cả bảo đảm cÆ¡ bản nhất cÅ©ng không bảo đảm được.
Khang Thuáºn Phong móc ra Ä‘iện thoại, vừa nhìn là điện thoại của TrÆ°Æ¡ng
Mị, thiếu chút nữa lấy tay vá»— đầu mình, có Ä‘iá»u trong tay đã cầm Ä‘iện
thoại, liá»n xong rồi! Hắn thiếu chút nữa đã quên chuyện TrÆ°Æ¡ng Mị hẹn
hắn.
Nối được Ä‘iện thoại, thanh âm bên kia có chút ồn, giá»ng TrÆ°Æ¡ng Mị ép
xuống rất thấp, nói: "Tôi ở cạnh cá»a nhà ăn phÃa đông, cáºu mau tá»›i đây!"
Khang Thuáºn Phong còn chÆ°a đáp lá»i, bên kia lại cúp. Khang Thuáºn Phong
khó hiểu mà nhìn Ä‘iện thoại, chuyện gì mà thần bà nhÆ° váºy! CÅ©ng vá»™i Ä‘i
vá» phÃa bên kia, tá»›i cá»a nhà ăn rồi, quả nhiên thấy TrÆ°Æ¡ng Mị má»™t tay
cầm khay cơm, đang ở đó lo lắng mà nhìn đông nhìn tây.
Khang Thuáºn Phong liá»n Ä‘Æ°a tay chà o má»™t cái, TrÆ°Æ¡ng Mị cÅ©ng vá»™i bÆ°á»›c
tá»›i, nói: "Sao cháºm nhÆ° váºy nha, khiến tôi chỠđến sốt ruá»™t".
Khang Thuáºn Phong liá»n cÆ°á»i nói: "Buổi trÆ°a có chút việc, tâm quẹo ngã ba thiếu chút nữa đã quên rồi..."
TrÆ°Æ¡ng Mị liá»n bất mãn mà sẳng giá»ng: "Cho dù giả bá»™ nói yêu Ä‘Æ°Æ¡ng, cÅ©ng cần giống má»™t chút, nếu không để lá»™ rồi, tôi có bao nhiêu dá»a ngÆ°á»i
nha! Sau nà y không cho phép lại quên..."
Khang Thuáºn Phong thấy nà ng nói đến thú vị, chỉ dùng tay gãi đầu mình.
TrÆ°Æ¡ng Mị sợ hắn xấu hổ, khẽ cÆ°á»i mà le lưỡi, nhÆ°ng mặt lại Ä‘á» lên, Ä‘Æ°a
tay qua nói: "Ài, ở đây có năm trăm đồng, cáºu cầm lấy..."
Khang Thuáºn Phong không nháºn tiá»n, nhÃu mà y nói: "Những Ä‘áºu phá»™ng kia
Ä‘á»u là trong nhà tá»± là m, không đáng tiá»n gì, tôi cÅ©ng không có ý định
đòi tiá»n. HÆ¡n nữa, năm trăm đồng, cÅ©ng quá nhiá»u Ä‘i?"
TrÆ°Æ¡ng Mị mặt cà ng Ä‘á» hÆ¡n, nhìn bốn phÃa giống ăn trá»™m, má»›i nhá» giá»ng
nói: "Mấy ngÆ°á»i ở ký túc xá bá»n tôi nghe tôi nói đã có ngÆ°á»i yêu, nên
muốn gặp má»™t chút, hÆ¡n nữa muốn cáºu má»i khách, đây là tiá»n cho cáºu má»i
khách, cÅ©ng không thể để cáºu bá» tiá»n? Cáºu tối nay có rảnh không?" Thấy
Khang Thuáºn Phong bá»™ dạng do dá»±, lại vá»™i nói: "Hôm nay không được, ngà y
mai cÅ©ng được. Äá»u do Ngô Ny Ny, tôi nói cho nà ng, nà ng miệng rá»™ng nói
cho ngÆ°á»i toà n bá»™ ký túc xá biết..." Nói xong, ánh mắt chá» mong mà nhìn
hắn.
Khang Thuáºn Phong thấy nà ng giả bá»™ đáng thÆ°Æ¡ng, thầm nghÄ©: "Chị đây lÃ
tá»™i gì thế? Bằng Ä‘iá»u kiện của chị, dạng nà o mà tìm không được? Còn muốn tá»± bá» tiá»n diá»…n trò cho ngÆ°á»i ta xem..." Trong lòng nghÄ© thế, nhÆ°ng
cÅ©ng không Ä‘Ã nh lòng khiến nà ng gặp khó khăn, liá»n nói: "Váºy thì tối nay Ä‘i, đến lúc đó chị gá»i Ä‘iện cho tôi, tiá»n chị cầm lấy, tôi cÅ©ng có!"
TrÆ°Æ¡ng Mị liá»n vá»™i la lên: "Cáºu có là cáºu có, có Ä‘iá»u bá»™ dạng cáºu cÅ©ng
không giống trong nhà dÆ° dả..." Nói đến đây, liá»n lấy tay che miệng
mình, ngượng ngùng mà nói: "Tôi không phải ý kia, tôi là nói chuyện của
tôi sao để cáºu bá» tiá»n được..." Nói xong chá»™t dạ mà nhìn Khang Thuáºn
Phong, sợ hắn vì thế tức giáºn, Ä‘Ã n ông luôn trá»ng mặt mÅ©i.
Khang Thuáºn Phong thấy nà ng bá»™ dạng áy náy, lại biết nà ng không có tâm
cÆ¡ quá mức, hÆ¡n nữa chÃnh hắn cÅ©ng chÆ°a bao giá» bởi vì nhà mình nghèo
mà tự ti, trong lòng hắn, ở sau khi cha bị bệnh, trong nhà còn có thể
duy trì cuá»™c sống, bản thân còn có thể há»c lên đại há»c, đã chứng tá» rõ
sự vĩ đại của cha mẹ, hắn chỉ cảm thấy kiêu ngạo vì cha mẹ, vì bản thân.
Mặc dù luôn có một loại tình cảm ê ẩm, nhưng vẫn kiêu ngạo!
Hắn liá»n cÆ°á»i nói: "Tôi gần đây là m thuê kiếm được chút tiá»n, tháºt có
mà !" Nói xong, vì là m dịu Ä‘i bầu không khÃ, lại cÆ°á»i giỡn: "Mặc dù bây
giá» chúng ta giả vá», nói không chừng chị sẽ giỡn quá hóa tháºt nha?"
TrÆ°Æ¡ng Mị thấy hắn cÅ©ng không tức giáºn, liá»n lại hoạt bát lên, lại le lưỡi nói: "SÆ°á»›ng cho cáºu!"
Khang Thuáºn Phong phát hiện TrÆ°Æ¡ng Mị thÃch le lưỡi, lại thÃch cÆ°á»i,
thấy thế nà o cũng không giống bộ dạng một sinh viên năm hai, ngược lại
giống má»™t cô bé cấp hai. Nhịn không được liá»n Ä‘Æ°a tay, ngắt đầu mÅ©i nà ng má»™t cái!
Lần nà y bầu không khà liá»n quả tháºt vui vẻ lên, TrÆ°Æ¡ng Mị mặt láºp tức
Ä‘á», con mắt trợn tròn nhìn hắn: "Cáºu không thể Ä‘á»™ng tay Ä‘á»™ng chân vá»›i
tôi!"
Khang Thuáºn Phong lại vò đầu xấu hổ, bản thân cÅ©ng kỳ quái sao trở nên lá»›n gan nhÆ° váºy.
TrÆ°Æ¡ng Mị Ä‘á» mặt nói: "Cáºu sao giống ba tôi thế, thÃch ngắt mÅ©i ngÆ°á»i
ta! Tôi ghét nhất bị ngÆ°á»i ngắt mÅ©i tôi..." Nói xong, lại Ä‘Æ°a tiá»n tá»›i,
nói: "Cáºu cầm tiá»n Ä‘i..."
Khang Thuáºn Phong còn muốn từ chối, chợt nghe bên kia có ngÆ°á»i gá»i:
"TrÆ°Æ¡ng Mị, sao cáºu còn chÆ°a tá»›i..." Nói xong giá»ng liá»n khá»±ng lại, rõ
rà ng là thấy được Khang Thuáºn Phong. Khang Thuáºn Phong ngẩng đầu vừa
nhìn, hóa ra là Ngô Ny Ny, liá»n cÆ°á»i khẽ vá»›i nà ng, nhÆ°ng lại bất Ä‘á»™ng
thanh sắc mà nháºn tiá»n TrÆ°Æ¡ng Mị nhét tá»›i và o tay, nói: "Chà o chị!"
Ngô Ny Ny kỳ quái nói: "Hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i..." Tiếp theo liá»n bá»™ dạng
bừng tỉnh đại ngá»™, cÆ°á»i hì hì, má»™t bá»™ dạng bắt quả tang. TrÆ°Æ¡ng Mị liá»n
vẫy vẫy tay vá»›i hắn, chạy vá» phÃa Ngô Ny Ny, hai ngÆ°á»i cùng Ä‘i và o nhÃ
ăn, còn chưa và o nhà ăn, chỉ thấy Trương Mị giương nanh múa vuốt, hướng
Ngô Ny Ny giết qua, Ngô Ny Ny "Chạy trối chết"...
Khang Thuáºn Phong liá»n nhịn cÆ°á»i không được, cÅ©ng Ä‘i và o trong nhà ăn,
trong nhà ăn cung cấp khay ăn, chỉ có nữ sinh cẩn tháºn má»›i có thể tá»±
mang theo khay cÆ¡m. Khang Thuáºn Phong chỉ ở Ä‘oạn đầu dùng khay cÆ¡m mấy
ngà y, bình thÆ°á»ng Ä‘á»u dùng khay ăn do trÆ°á»ng cung cấp.
Hắn còn chÆ°a Ä‘i tá»›i cá»a nhà ăn, Ä‘iện thoại lại rung, lần nà y lại là Trần Nhị Trụ gá»i tá»›i.
Khang Thuáºn Phong liá»n tiếp, bên kia liá»n há»i hắn sao còn chÆ°a tá»›i, hắn
đã chuẩn bị cÆ¡m xong rồi, Khang Thuáºn Phong vá»™i miệng đáp ứng chạy qua,
cúp điện thoại, thầm nghĩ: Xem ra nhân phẩm mình còn không tệ!
Äến nhà ăn của khách sạn, Khang Thuáºn Phong chỉ thấy Trần Nhị Trụ Ä‘ang
ngồi không ở đó, trên bà n bà y hai món ăn, tay cÅ©ng Ä‘ang láºt nhẹ qua lại
trên đùi, chÃnh là chưởng pháp láºp của ** Thủ luyện trên đùi, liá»n cÆ°á»i
Ä‘i tá»›i.
Má»›i vừa Ä‘i tá»›i chá»— cách chừng hai mét, Trần Nhị Trụ liá»n xoay đầu lại, ánh mắt chứa thần.
Khang Thuáºn Phong liá»n cÆ°á»i rá»™ lên, công phu của Trần Nhị Trụ đã luyện
đến tình cảnh Hổ Ngá»a ThÃnh Phong (hổ nằm nghe gió), đây là má»™t thứ cùng loại vá»›i bản năng giác quan thứ sáu, cÅ©ng không nhất định là nghe được
tiếng Ä‘á»™ng gì, chỉ cần có ngÆ°á»i chú ý tá»›i hắn, trong khoảng cách hai ba
mét, Ä‘em tinh khà thần bá»c qua, có thể cảm nháºn được.
Thấy là Khang Thuáºn Phong, ánh mắt Trần Nhị Trụ liá»n nhu hòa, nói: "Hôm
nay sao cháºm thế, không phải nói sẽ tá»›i dùng cÆ¡m rồi sao?"
Khang Thuáºn Phong cÅ©ng lÆ°á»i nhiá»u lá»i giải thÃch, chỉ nói: "Ngoà i ý muốn má»™t chút chuyện, liá»n quên mất".
Trần Nhị Trụ liá»n gá»i nhân viên tá»›i, kêu món nóng cùng cÆ¡m, hai ngÆ°á»i trÆ°á»›c hết Ä‘á»™ng Ä‘Å©a, vừa ăn vừa bà n vá» quyá»n pháp.