- Trang chủ
- Quốc Thuáºt Hung Mãnh
- Quyển 2 – ChÆ°Æ¡ng 29: TÄ©nh trong Ä‘á»™ng, Ä‘á»™ng do tÄ©nh
Tác giả:
Khang Thuáºn Phong trở lại doanh địa huấn luyện quân sá»± thì trá»i đã tối, thao trÆ°á»ng đã không còn ai, xem ra Ä‘á»u trở lại doanh trại rồi. Hắn không vá» doanh trại, trÆ°á»›c hết tá»›i chá»— của Tằng Cần Sinh.
Tiểu Hạ Thấy hắn tới, suỵt một tiếng, sau đó chỉ và o trong phòng.
Khang Thuáºn Phong cÆ°á»i, nhẹ bÆ°á»›c chân Ä‘i và o bên trong, nhìn qua má»™t chút, Tằng Cần Sinh Ä‘ang ở trên bà n viết cái gì. Hắn không nói gì, từ trong ngÆ°á»i lấy ra hai bao thuốc tốt mà Tam Tá» tiện tay Ä‘Æ°a cho, giao cho Tiểu Hạ, chỉ chỉ và o bên trong.
Tiểu Hà cÆ°á»i gáºt đầu, nháºn lấy bao thuốc, giÆ¡ bà n tay biểu lá»™ ý OK.
Khang Thuáºn Phong phất tay áo vá»›i hắn, nhẹ nhà ng Ä‘i ra ngoà i.
Äi ra ngoà i, nhìn thao trÆ°á»ng không còn ai, trong lòng hiện lên thái cá»±c quyá»n há»c được của Nhạc Cà n Sinh, tìm má»™t góc, bắt đầu luyện táºp. Luyện táºp má»™t chút, Khang Thuáºn Phong liá»n cảm nháºn được khác biệt, lúc trÆ°á»›c luyện hồng quyá»n, chú ý má»m, nhanh, luyện tháºp đại bà n, tuy rằng cháºm, nhÆ°ng nhuyá»…n tháºp bà n là hà m tâm dưỡng khÃ, ngạnh tháºp bà n là triển cân đằng mô, mà Thái Cá»±c lại tuyệt nhiên khác biệt.
Thái cá»±c quyá»n không chỉ bao hà m má»™t chữ cháºm, loại váºn Ä‘á»™ng nà y nhÆ° toà n thân chá»— nà o cÅ©ng biến thà nh má»™t vòng tÆ¡ quấn thà nh hình xoáy trôn ốc, có thể khiến khà huyết lan trà n toà n thân, đây là yêu cầu vá» mặt thần ý: tÄ©nh trong Ä‘á»™ng, đồng do tÄ©nh, loại yêu cầu vá» thần ý nà y khiến tâm hắn hÆ¡i rung Ä‘á»™ng, thoáng cái khiến Ä‘á»™ng tác Ä‘á»u có cảm giác biến hóa linh hoạt sung sức hÆ¡n, đúng là nhÆ° hổ thêm cánh! NhÆ° hổ thêm cánh! Khang Thuáºn Phong không nhịn được mà kÃch Ä‘á»™ng.
Má»™t cao nhân luyện hồng quyá»n tá»›i đỉnh cao, cÅ©ng chỉ có ngÆ°á»i luyện vá»›i cảnh giá»›i nà y má»›i cảm nháºn được diệu dụng của thái cá»±c.
Loại tÄ©nh trong Ä‘á»™ng, Ä‘á»™ng do tÄ©nh nà y cháºm rãi ngÆ°ng luyện ra, trở thà nh má»™t loại thói quen của thân thể, quyá»n pháp trong hÆ° có thá»±c, không chỉ có biến hóa ở các chiêu pháp, mà còn bao hà m bên trong má»—i chiêu pháp. Nếu nhÆ° nói hồng quyá»n chỉ trên đánh dÆ°á»›i, chỉ trái đánh phải, thiểm kinh xảo thủ, ba chiêu pháp hÆ° thá»±c diá»…n dịch ra mà nói, nhÆ° váºy loại tÄ©nh trung Ä‘á»™ng, Ä‘á»™ng do tÄ©nh nà y quả thá»±c Ä‘em hÆ° xen vá»›i thá»±c, khiến bản thân giÆ¡ tay nhấc chân Ä‘á»u có cảm giác biến ảo khó lÆ°á»ng.
Khang Thuáºn Phong chìm đắm trong quyá»n pháp, không thể tá»± thoát ra được, má»™t lần, hai lần, ba lần, thân thể hắn dần ấm lên, không phải là nhiệt Ä‘á»™ tăng lên do luyện quyá»n lâu, mà má»—i cÆ¡ thể, má»—i tấc da thịt, má»—i Ä‘oạn mạch mách, má»—i lá»— chân lông Ä‘á»u phát nhiệt, từng tế bà o nhÆ° bốc cháy lên, khiến cho hắn không nhịn được xúc Ä‘á»™ng muốn hét lên, nhÆ°ng hắn không hét, mà dùng hô hấp dà i để áp chế loại xung Ä‘á»™ng nà y, lần dần quy vá» phÃa Ä‘an Ä‘iá»n, sau đó tán ra má»i ngóc ngách trong thân thể.
Hắn không thể nghÄ© ra nổi lúc trÆ°á»›c Trần VÆ°Æ¡ng Äình hay vị tông sÆ° nà o có thể sáng tạo ra loại phÆ°Æ¡ng pháp luyện công nà y, quả thá»±c thần kỳ. Hôm nay hắn đã cảm thụ được, nhÆ° cÅ©ng chỉ là cảm thụ việc khai sáng thái cá»±c quyá»n, nhÆ°ng vị đại sÆ° kia là sáng tạo ra, còn hắn chỉ mô phá»ng theo mà thôi.
Má»™t tiếng Ä‘iện thoại nhá» vang lên, giữa thao trÆ°á»ng yên tÄ©nh lại vô cùng rõ rà ng, khi Ä‘iện thoại run lên má»™t khắc, Khang Thuáºn Phong theo bản năng run vai trái lên, bà y ra má»™t thế kháo vô ý thức, sau khi hắn ý thức được, má»›i từ túi quần móc Ä‘iện thoại ra, mở mà n hình vừa nhìn, là điện thoại của Tằng Cần Sinh, liá»n nháºn Ä‘iện, đã nghe thấy giá»ng nói phÃa bên kia: "Tiểu Khang, vá» rồi sao? Có thể qua đây má»™t chút không? Có cần anh gá»i Ä‘iện xin phép giáo viên của chú không?"
Khang Thuáºn Phong liá»n cÆ°á»i nói: "Không cần, em Ä‘ang ở thao trÆ°á»ng, còn chÆ°a vá» doanh trại."
Bên đầu dây kia liá»n cÆ°á»i rá»™ lên: "Thì ra chú Ä‘ang luyện công, cứ qua đây trò chuyện má»™t chút, sau đó trở vá» thÃch luyện gì thì luyện..."
Khang Thuáºn Phong đáp ứng, liá»n cúp Ä‘iện thoại.
Cất điện thoại đi, hắn mới nhớ tới cái phản ứng kia, một chiêu kháo ý vô thức của vai trái, căn bản chỉ là bản năng của đại não, thì ra đây là Tùng Nhu!
Tùng Nhu thì ra là cảm giác bộc phát do thần ý tĩnh trong động, động do tĩnh xúc tác.
Thế nhÆ°ng hắn không rõ, mình má»›i bắt đầu luyện thái cá»±c, lẽ nà o có thể đạt được cảnh giá»›i Tùng Nhu mà ngÆ°á»i khác luyện nhiá»u năm không thà nh chứ? Hồng quyá»n hắn biết mình má»›i bÆ°á»›c và o Nhu cảnh giá»›i, thế nà o lại có cảm giác nà y?
Hắn cháºm chạp Ä‘i tá»›i nÆ¡i ở của Tằng Cần Sinh, nhÆ°ng lại Ä‘au khổ suy tÆ° vá» vấn Ä‘á» nà y, đến táºn của phòng Tằng Cần Sinh, Ä‘á»™t nhiên linh quang vừa hiện, hắn nhá»› tá»›i công pháp ý Ä‘á»™ng toà n thân mà má»—i tối lên giÆ°á»ng hắn thÆ°á»ng luyện, đây là công pháp Hồ Tà Tá» bảo hắn luyện, vừa rồi vai trái khẽ Ä‘á»™ng, giống nhÆ° má»—i tối luyện vai váºy! Äá»u là trÆ°á»›c tiên thu lại, sau đó bắn ra! Công pháp kia là Hồ Tà Tá» trao đổi được từ má»™t sÆ° phụ thái cá»±c, loáng thoáng nhá»› kỹ, lúc đó Hồ Tà Tá» bảo thái cá»±c sÆ° phụ kia nói, phân ná»a diệu dụng của thái cá»±c Ä‘á»u ở trong công pháp nà y.
Äá»™t nhiên, hắn nhá»› tá»›i lá»i của Nhạc Cà n Sinh, muốn luyện thái cá»±c quyá»n phải luyện được quanh thân không chá»— nà o không có đạn hoà ng hắn không nhịn được xúc Ä‘á»™ng, lẽ nà o là nói công pháp nà y, luyện xong liá»n có thể khiến cÆ¡ thể không chá»— nà o không có đạn hoà ng. (Äạn hoà ng = lò xo).
Thái cá»±c! Thái cá»±c! Äúng là quá ngÆ°u, nằm trên giÆ°á»ng cÅ©ng có thể nâng cao cảnh giá»›i.
Hắn ngÆ¡ ngác đứng đó suy tÆ°, nhÆ°ng lại có ngÆ°á»i chá» không được, vừa mở cá»a, Tằng Cần Sinh hoảng sợ, nói: "Tiểu Khang, chú còn không và o, đứng ở đây dá»a ngÆ°á»i hả?"
Khang Thuáºn Phong từ trong suy tÆ° tỉnh lại, có Ä‘iểm ngây ngô nở nụ cÆ°á»i, may mà trong bóng tối không nhìn rõ lắm, nếu không Tằng Cần Sinh còn tưởng hắn ra ngoà i và i ngà y, gặp phải đả kÃch to lá»›n nà o rồi.
Và o phòng, Tằng Cần Sinh nói vá»›i Tiểu Hạ Ä‘ang dá»n phòng: "Tiểu Hạ, cáºu Ä‘i nghỉ ngÆ¡i Ä‘i, tôi Ä‘i ngủ bây giá», không cần thu dá»n đâu. Còn nữa, gá»i Ä‘iện thoại cho doanh trại bên kia, xin phép giúp Khang Thuáºn Phong, nói tôi có chuyện cần bà n vá»›i Tiểu Khang, bảo hắn vá» doanh trại muá»™n má»™t chút."
Tiểu Hạ đáp ứng trÆ°á»›c tiên pha cho Khang Thuáºn Phong má»™t ly trà , sau đó Ä‘i ra ngoà i, trÆ°á»›c khi Ä‘i ra còn giúp bá»n hỠđóng cá»a.
Tằng Cần Sinh thấy Tiểu Hạ Ä‘i ra ngoà i, liá»n nâng ly trà lên miệng, nói: "Hôm nay cÅ©ng muá»™n rồi, vì thế anh lấy trà thay rượu cảm Æ¡n chú!"
Khang Thuáºn Phong nâng ly trà lên, lại nói: "Vì sao lại cám Æ¡n em?"
Tằng Cần Sinh vui vẻ cÆ°á»i nói: "Giả bá»™ hả? Bắt anh nói sao, được, anh nói cho chú, ai khiến anh vui vẻ nhÆ°ng lại cố tình không nói nhỉ? Chuyện của anh thà nh công, nà o, chạm chén, vui vẻ má»™t chút."
Khang Thuáºn Phong cầm chén, nói: "Từ từ, buổi tối em không uống trà , đổi nÆ°á»›c lá»c được không thế?"
Lần nà y đến mức Tằng Cần Sinh không nhịn được: hừ! một tiếng nói: "Chú dám đùa giỡn anh?"
Khang Thuáºn Phong cÆ°á»i nói: "Tháºt mà , trà là trăm bổ má»™t hại, buổi tối uống chÃnh là hại tinh thần!"
Nói xong, đứng dáºy lấy cái chén khác, rót má»™t chén nÆ°á»›c trắng, giÆ¡ vá» phÃa Tằng Cần Sinh má»™t cái, sau đó uống má»™t hÆ¡i.
Tằng Cần Sinh chá» hắn ngồi xuống lần nữa, má»›i nói: "Khiến lão đệ chê cÆ°á»i rồi! Chú không biết việc nà y có ý nghÄ©a vá»›i ca ca thế nà o đâu, bá»™ Ä‘á»™i chuyển ngà nh, chắc chắn là vá» thị trấn nhỠở Quý Châu, cÅ©ng chỉ là quan chức nhá» thôi, váºy phấn đấu gần ná»a Ä‘á»i ngÆ°á»i Ä‘á»u uổng phà rồi! Anh cá»±c khổ nhiá»u năm nhÆ° váºy, đến ngủ cÅ©ng không có ngon, vì sao, là vì bản thân không thể giúp con trai thoát khá»i cái vòng tiểu trấn nhá» bé kia! Hiện tại có thể rồi, cứ Ä‘Ã nà y, tÆ°Æ¡ng lai ở lại thà nh phố S công tác không phải là vấn Ä‘á»!"
Khang Thuáºn Phong nhìn bá»™ dạng kÃch Ä‘á»™ng của hắn, chỉ biết than thở: "NgÆ°á»i sống má»™t Ä‘á»i, tháºt không dá»… dà ng!"
Tằng Cần Sinh cÆ°á»i rá»™ lên, nói: "Lần nà y Ä‘á»u dá»±a và o Tiểu Khang chú, phần tình nà y trả sao đây?" Tằng Cần Sinh chỉ và o trái tim mình, nói: "Hay là móc ra trả cho chú?"
Khang Thuáºn Phong nói: "Huynh đệ má»™t nhà , khách khà cái gì? À, lần nà y em nghỉ phép, tá»›i thăm DÆ°Æ¡ng tiên sinh, ông ấy bảo anh lúc rảnh đến thăm nhà Tham mÆ°u trưởng Ä‘i."
Tằng Cần Sinh cÆ°á»i nói: "Hẳn phải thế! Nghe nói lần nà y là tên kia cố tình dìm anh, khiến mấy tên lão là ng Ä‘á»u khó hiểu, mấy ngÆ°á»i dụng tâm kÃn đáo còn tưởng hắn có thù vá»›i anh, liá»n đánh tiếng vá»›i hắn, kết quả bị hắn nói là chuyện chá»n ngÆ°á»i hắn không quan tâm, nhÆ°ng đại ý lại là nếu nhÆ° không chá»n anh, váºy là đắc tá»™i vá»›i hắn... quả thá»±c buồn cÆ°á»i!"
Khang Thuáºn Phong thong thả nói: "Có gì mà buồn cÆ°á»i, anh không phải là tâm cao khà ngạo, cÅ©ng không đắc tá»™i vá»›i hắn, tá»± nhiên trên Ä‘Æ°á»ng vấp phải hắn, tha vá» má»™t đại lão hổ a!"
Tằng Cần Sinh mặt đỠhồng, xấu hổ nói: "Ăn một vố nà y, lần sau không ngu thế nữa!"
Hai ngÆ°á»i cùng nhau cÆ°á»i rá»™ lên, Khang Thuáºn Phong thấy không còn sá»›m, liá»n từ biệt rá»i Ä‘i, Tằng Cần Sinh mở ngăn kéo, lấy ra má»™t phong thÆ° nói: "Trong đây có má»™t vạn đồng, chú cầm dùng trÆ°á»›c Ä‘i, đừng ngại Ãt, phần nhân tình nà y cả Ä‘á»i anh không quên, sau nà y không dám nói đến dầu sôi lá»a bá»ng, nhÆ°ng vạn sá»± không từ nan là tháºt!"
Khang Thuáºn Phong không nháºn, nhìn thẳng và o mắt hắn, nói: "Em thiếu tiá»n sẽ há»i anh! NhÆ°ng mà hiện tại em chÆ°a cần, lần nà y buôn bán có chút lá»i, cÅ©ng đủ cho em đến trÆ°á»ng, cải thiện cuá»™c sống cha mẹ. Anh Ä‘ang báºn việc, chắc chắn cần dùng tiá»n, giao tình của chúng ta không phải chỉ ngà y má»™t ngà y hai, những ngà y sau nà y còn rất dà i."
Tằng Cần Sinh biết Khang Thuáºn Phong nói là tháºt, tuy rằng sá»± việc cÆ¡ bản đã xong, nhÆ°ng cụ thể được phân và o vị trà nà o cÅ©ng rất quan trá»ng, nhÆ°ng mà chung quy vẫn cảm thấy không bá» ra chút gì thì áy náy, nghe Khang Thuáºn Phong nói váºy, muốn khách khà cÅ©ng không khách khà nổi, còn khách khà nữa thì lại thà nh không nể tình, Tằng Cần Sinh cất tiá»n Ä‘i, gáºt mạnh đầu, không nói gì nữa.
Khang Thuáºn Phong cÅ©ng gáºt đầu má»™t cái, Tằng Cần Sinh tiá»…n hắn ra ngoà i, nhìn bóng lÆ°ng hắn dần hòa và o bóng tối, nhÆ°ng vẫn đứng yên ở đó nhìn theo tháºt lâu.
Khang Thuáºn Phong trở lại doanh địa, đã tá»›i giá» tắt đèn, má»i ngÆ°á»i chuẩn bị lên giÆ°á»ng Ä‘i ngủ.
Thấy hắn tiến và o, LÆ°u Bằng, LÆ°u Nguyên, VÆ°Æ¡ng Vinh mấy ngÆ°á»i Ä‘á»u dồn ánh mắt nhìn bá»™ dạng xuất quá»· nháºp thần của hắn. Tối vừa cảm thấy hắn vá», thì hắn không vá», hiện tại chuẩn bị Ä‘i ngủ thì hắn lại vá».
Khang Thuáºn Phong đón ánh mắt quan tâm của má»i ngÆ°á»i, cÆ°á»i đáp trả, nhÆ°ng đổi lại là hai ánh mắt trợn trừng của VÆ°Æ¡ng Phà m và LÆ°u ChÃnh VÄ©.
LÆ°u Bằng mặc má»™t chiếc quần cá»™c, thoáng cái nhảy lên, đánh tá»›i, mắng: "Tiểu Khang tá», và i ngà y không gặp, má»™t cuá»™c Ä‘iện thoại cÅ©ng không có, trong lòng còn nhá»› đến đám bạn nà y không hả?"
Khang Thuáºn Phong không khá»i cảm Ä‘á»™ng, nghÄ© thầm, mình đúng là đầu heo, thá»±c sá»± đã quên mất mấy ngÆ°á»i bá»n há», trong lòng nghÄ© thế, nhÆ°ng bÆ°á»›c lên má»™t bÆ°á»›c, chân trái Ä‘Æ°a lên, không khách khà nói: "Té Ä‘i, là m nhÆ° oán phụ ngâm khúc, quả thá»±c khiến tao nổi da gà ."
Äám còn lại Ä‘á»u cÆ°á»i ầm lên.
LÆ°u Bằng nhìn má»™t cÆ°á»›c tùy thá»i có thể đá tá»›i, vá»™i và ng ngừng lại, miệng kêu lên: "Lần trÆ°á»›c ra ngoà i còn biết mà mang thẻ vip vá», lần nà y mang thứ gì vá» bồi thÆ°á»ng cho sá»± lo lắng của chúng tao đây hả?"
Khang Thuáºn Phong móc từ trong túi ra má»™t gói thuốc, ném qua, LÆ°u Bằng và LÆ°u Nguyên, VÆ°Æ¡ng Vinh Ä‘á»u hút thuốc.
LÆ°u Bằng nháºn gói thuốc, vừa nhìn đã nói: "Fuk! Hùng miêu cÆ¡ à ." liá»n vá»™i vã tìm báºt lá»a châm má»™t Ä‘iếu, sau đó ném và i Ä‘iếu cho mấy tên khác. LÆ°u Bằng châm thuốc, nhÆ°ng lại lẻn tá»›i gần Khang Thuáºn Phong, bá»™ dạng thần bÃ, nói: "Mà y Ä‘i hai ngà y, có má»™t ngÆ°á»i tìm đó..."
Khang Thuáºn Phong còn chÆ°a kịp nói gì, chợt nghe bên ngoà i vang lên tiếng của giáo viên: "Láºp tức tắt đèn, ngủ!"
Hắn vội khoát tay với Lưu Bằng, Lưu Bằng chạy nhanh vỠchỗ nằm.
Ngà y thứ hai, Khang Thuáºn Phong xếp hà ng trong Ä‘á»™i ngÅ©, chung quy vẫn cảm thấy có Ä‘iểm sai, vừa chuyển đầu đã thấy má»™t ánh mắt u oán, đúng là nha đầu Trang Phỉ, thấy hắn quay đầu, hung hăng trừng mắt nhìn hắn, răng bặm và o môi nhìn hắn.
Những ngà y tiếp theo, Khang Thuáºn Phong thà nh tháºt huấn luyện, buổi tối ăn xong liá»n chui và o rừng luyện thái cá»±c, hắn cà ng ngà y cà ng mê đắm cái cảm giác nà y. Trang Phỉ má»™t lần tá»›i gặp hắn yêu cầu dạy võ công, nhÆ°ng mà Khang Thuáºn Phong không có bởi váºy mà dá»… dà ng cho nà ng, bình thÆ°á»ng nà ng luôn dùng khuôn mặt hồ ly của mình, ném cho hắn từng ánh mắt sát thÆ°Æ¡ng cá»±c lá»›n.
Khang Thuáºn Phong và i lần quay ra cÆ°á»i đáp trả, bên kia luôn hừ nhẹ má»™t tiếng xoay đầu rá»i Ä‘i.
Huấn luyện quân sá»± có thể mang lại lợi Ãch gì cho má»i ngÆ°á»i sau nà y thì còn chÆ°a ai biết, nhÆ°ng chá»— tốt hiện tại chÃnh là nhiá»u cặp nam nữ thà nh đôi. LÆ°u Bằng và Thanh Thanh Hạm, tình cảm của VÆ°Æ¡ng Phà m và Tiểu Tiểu cÅ©ng cấp tốc phát triển, bình thÆ°á»ng luôn cùng má»™t chá»— thá» thẻ, không biết là nói cái gì, chung quy chỉ là nam nữ hoà i xuân. LÆ°u Nguyên và VÆ°Æ¡ng Vinh cÅ©ng Ä‘á»u xác định được mục tiêu, tên nhà quê LÆ°u ChÃnh VÄ© cà ng ghê gá»›m hÆ¡n, không ngá» có con gái theo Ä‘uổi. Tuy rằng không phải là cô gái xinh đẹp lắm, nhÆ°ng cÅ©ng là gái thà nh phố, LÆ°u ChÃnh VÄ© ban đầu còn đẩy Ä‘Æ°a, e ngại không dám nói gì. NhÆ°ng cô gái kia thì rất tốt vá»›i hắn, hắn cÅ©ng dần thả lá»ng, không chê bai ngÆ°á»i ta, cuối cùng trở thà nh má»™t đôi tình lữ.
Khang Thuáºn Phong ngà y cà ng thÃch thái cá»±c, hắn há»c là Trần thức nhất lá»™, tuy rằng không há»c nhị lá»™ pháo chủy, nhÆ°ng hồng quyá»n pháo chủy hắn vẫn luyện má»—i ngà y. Nghe Nhạc Cà n Sinh nói, Trần Thức vốn có năm lá»™ thái cá»±c, má»™t lá»™ trÆ°á»ng quyá»n cùng má»™t lá»™ pháo chủy. Tuy không biết Trần gia vì sao bá» bốn lá»™ khác, nhÆ°ng trÆ°á»ng quyá»n cùng pháo chủy phá»ng chừng cÅ©ng có thể bổ sung cho hồng quyá»n của bản thân Ä‘i.
Bây giá» hắn Ä‘ang chá» huấn luyện quân sá»± kết thúc, Ä‘i theo Nhạc Cà n Sinh cần cù há»c táºp nhị lá»™ pháo chủy cùng thôi thủ.
Trong lúc nà y, hắn cÅ©ng nháºn được và i lần Ä‘iện thoại của Thịnh tá»·, má»™t lần thông báo đã bái kiến DÆ°Æ¡ng lão thái gia, má»™t lần thông báo đã bái là m môn hạ của Bạch lão gia tá» Thanh Bang, là m đồ tôn, BÆ°u Thịnh ÄÆ°á»ng bắt đầu đối phó vá»›i Hà Nam bang. Có hai lần tranh đấu vá»›i Hà Nam bang, nhá» hắn cho ý kiến.
Thang Văn Sinh và i ngà y nay tâm trạng không tốt, hắn đã nháºn được Ä‘iện thoại của Phòng Tam, biết BÆ°u Thịnh Ä‘Æ°á»ng đã qua cÆ¡n sóng gió, tạm thá»i muốn bắt Thịnh tá»· là chuyện không tưởng.
Lúc hắn Ä‘ang nổi giáºn đùng đùng, lại nghe Phòng Tam báo cáo BÆ°u Thịnh Ä‘Æ°á»ng là m sao sống lại từ Ä‘Æ°á»ng cùng, à tá»· phÃa sau nhẹ nhà ng bóp vai cho hắn.
Thang Văn Sinh vẻ mặt âm trầm, hắn biết mình xem thÆ°á»ng thá»±c lá»±c BÆ°u Thịnh Ä‘Æ°á»ng cùng đầu óc của Thịnh tá»· kia. Phòng Tam thấy tâm tình của hắn không tốt, nói an ủi và i câu, vừa lúc Thang Thần Long gá»i Ä‘iện há»i hắn và i câu, liá»n mượn cá»› rá»i Ä‘i.
Thang Văn Sinh nhắm mắt lại, trÆ°á»›c mặt hiện lên khuôn mặt Khang Thuáºn Phong, mặt LÆ°u Bằng, hắn siết chặt cái đệm ghế sô pha, dÆ°á»ng nhÆ° muốn bóp nát hai ngÆ°á»i váºy.
Hắn dÆ°á»ng nhÆ° cảm giác được mình Ä‘ang bị hai ngÆ°á»i cÆ°á»i nhạo.
TrÆ°á»›c mặt dần hiện ra thân hình mê ngÆ°á»i của Thịnh tá»·, mẹ! Ả Ä‘Ã n bà thối! Hắn hung hăng mắng trong lòng, nhÆ°ng túm lấy tay à tá»·, thô lá»— xé vạt áo trÆ°á»›c ngÆ°á»i nà ng.
à tỷ thấy hắn không thoải mái, nhẹ nhà ng lay tay hắn.
Thang Văn Sinh nhÆ° bị kÃch thÃch hung tÃnh, mạnh mẽ ôm thân thể đẫy Ä‘Ã của nà ng và o, má»™t tráºn Ä‘au Ä‘á»›n lan trà n trên khuôn ngá»±c à tá»·, nà ng không khá»i ôm chặt hắn, nhẹ giá»ng rên rỉ lên.
Thang Văn Sinh dÆ°á»ng nhÆ° má»™t con thú, cà o cấu trên da thịt à tá»· mà phát tiết cá»— tà há»a nghẹn ứ trong lòng hắn.
Thang Thần Long Ä‘ang ở há»™i quán, nhÆ°ng mà hắn Ä‘ang ở phòng cao nhất chỉ có mấy ngÆ°á»i thuá»™c cao tầng má»›i có khả năng tá»›i. Hắn gá»i Phòng Tam lên, chủ yếu là há»i chuyện BÆ°u Thịnh Ä‘Æ°á»ng, hắn biết đứa con thứ ba bảo Phòng Tam nhúng tay và o chuyện của BÆ°u Thịnh Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng hắn không ngăn cản. Hà Nam bang dẫn đầu đối chá»i vá»›i BÆ°u Thịnh Ä‘Æ°á»ng, là đã được hắn ngầm đồng ý, Bạch Nhãn Lang tá»›i gặp hắn, hắn tuy rằng không gặp, nhÆ°ng hÆ°á»›ng dẫn cho hắn là m.
Phòng Tam và o thang máy, không có ấn tầng cao nhất, mà ấn và o ký hiệu micro trong thang máy, nói và o: "Tôi là Phòng Tam", thang máy trực tiếp chuyển tới tầng cao nhất.
Thang máy mở thì má»™t hán tá» mặc áo Ä‘en đã chá» hắn ở cá»a.
Hắn liá»n bÆ°á»›c theo sau, Ä‘i và o phòng là m việc của Thang Thần Long.
Hán tá» mặc đồ Ä‘en chÃnh là ngÆ°á»i chuyên dẫn Ä‘Æ°á»ng, bình thÆ°á»ng Thang Thần Long muốn gặp ai, để hắn đứng ở cá»a thang máy dẫn ngÆ°á»i tá»›i. Nếu nhÆ° không phải hắn dẫn và o, bảo vệ tầng nà y không quen biết, láºp tức bắt giữ.
Phòng Tam đi theo hán tỠđồ đen tới phòng là m việc chuyên dụng của Thang Thần Long, chỉ thấy Thang Thần Long đang nghiêm mặt ngồi ở bà n là m việc, hai bên trái phải là Thang Thần Hổ cùng Mân sư gia.
"Thang tiên sinh, nhị tiên sinh, Mân sÆ° gia." Phòng tam vá»™i vã chà o há»i ba vị trong phòng, Thang Thần Hổ phất tay áo vá»›i hắn bảo miá»…n lá»…, Mân sÆ° phụ cÆ°á»i, Thang Thần Long không chút biểu tình, chỉ là tay chỉ và o má»™t cái ghế.
Phòng Tam liá»n đặt mông ngồi xuống cái ghê, nói: "Thang tiên sinh, tìm tôi có chuyện gì?"
Thang Thần Long nói: "Äem chuyện chú biết vá» BÆ°u Thịnh Ä‘Æ°á»ng và Hà Nam bang tỉ mỉ kể lại má»™t lần Ä‘i!"
Phòng Tam liá»n má»™t mạch kể lại má»i chuyện từ đầu tá»›i cuối má»™t lần.
Mân gia sÆ° kia vê cằm lắng nghe, khi thì gáºt đầu, khi thì lắc đầu, chá» Phòng Tam nói xong, Thang Thần Long liá»n nhìn Mân sÆ° gia nói: "Mân lão, ông thấy thế nà o?"
Mân sÆ° gia thở dà i, nói: "Cao nhân! BÆ°u Thịnh Ä‘Æ°á»ng có cao nhân! Má»™t kế hoạch vạch ra, có thể nói là khâu trá»i không vết may, thiếu sót không đáng kể, sau nà y phải chú ý Ä‘Æ°á»ng khẩu nà y, đừng lÆ¡ là , khéo lại bị dÃnh chút sóng gió, là m Æ°á»›t thân thể mình."
Vị Mân sÆ° gia nà y chÃnh là dòng dõi Thiệu HÆ°ng sÆ° gia, nhiá»u Ä‘á»i tổ tiên Ä‘á»u là m nghá» nà y, trên thông thiên văn dÆ°á»›i tÆ°á»ng địa lý, mÆ°u kế tÃnh ngÆ°á»i lại cà ng là báºc cao tay. Hiện tại dòng dõi chÃnh tông Thiệu HÆ°ng sÆ° gia không còn nhiá»u, nhÆ°ng Trung nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng vẫn duy trì truyá»n thống nà y. Äịa vị của Mân sÆ° gia ở Trung NghÄ©a Ä‘Æ°á»ng không thua kém gì nhị gia Thang thần hổ.
Thang Thần Long nghe xong Mân sÆ° gia đánh giá, nói: "Tháºt sá»± lợi hại nhÆ° váºy? NhÆ°ng mà , lần nà y BÆ°u Thịnh Ä‘Æ°á»ng chuyển bại thà nh thắng, đúng là ngoà i ý liệu của tôi, hÆ¡n nữa lần nà y Thịnh Thanh Hoa bái nháºp và o môn hạ của Bạch lão gia tá», chuyện nà y lại cà ng không thể để yên rồi, nếu là m không tốt sẽ xuất hiện má»™t cá»— thế lá»±c má»›i đó."
Thang Thần Hổ lại nói: "Bạch lão gia tỠđó là anh hùng hết thá»i, có thể là m chuyện gì chứ?"
Mân sÆ° gia nghe xong, cÆ°á»i nói: "Nhị gia có Ä‘iá»u chẳng hay, bạch lão gia tá» là má»™t con cá»p không răng, tá»± nhiên không đáng sợ, nhÆ°ng BÆ°u Thịnh Ä‘Æ°á»ng là má»™t con cá»p bị nhốt trong lồng, lúc nà y ra khá»i lồng sắt, muốn thu tháºp bá»n há», đúng là có chút khó khăn. BÆ°u Thịnh Ä‘Æ°á»ng trÆ°á»›c đây là má»™t Ä‘Æ°á»ng khẩu thiếu nhuệ khÃ, không đủ bối cảnh, mang tiếng phản thúc, hiện tại có danh pháºn của Bạch lão gia tá», thế lá»±c Thanh bang tuy rằng suy yếu, nhÆ°ng không thể coi thÆ°á»ng!"